Cài đặt tùy chỉnh
Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!
Chương 68: Chương 68: Nhớ kỹ mối thù
Ngày cập nhật : 2024-12-08 00:43:47Chương 68: Nhớ kỹ mối thù
Mấy tháng sống chung Hồ Vân phát hiện một quy luật.
Mặc dù bình thường Trần Tiểu Bạch rất ngoan rồi, nhưng lâu lâu vẫn sẽ xuất hiện tình huống cứng đầu cứng cổ, thời điểm này chỉ cần lôi sư phụ ra.
Nàng sẽ ngoan gấp mười lần bình thường là còn ít.
Thế nên dỗ con nít vẫn phải cần lôi phụ huynh có đủ uy nghiêm ra mới được, đệ tử như nàng vẫn còn thiếu đôi chút.
Về phía Trần Tiểu Bạch, nàng chờ bụng xẹp xuống một tí liền nhấc chân nhỏ lên.
Nhanh chân đi xuống tầng hầm tiếp tục tu luyện, chỗ đó có tụ linh trận khiến nàng thoải mái cực kỳ khi được lượng lớn linh khí tẩy rửa thân thể.
...
...
Vị trí hầm mỏ Linh Thiết.
Trôi qua ba tháng kể từ trận tập kích, Hắc Hổ Lâm cứ như gặp phải hạo kiếp quét qua.
Thử đến mà xem, tới rồi sẽ hết hồn khi tận mắt nhìn rõ mấy ngàn t·hi t·hể phỉ tu phơi thây giữa rừng sâu.
Đến tán tu trong Ngạc Giao Phường Thị còn phải nơm nớp lo sợ núp ở trong, không dám tùy tiện bước ra ngoài dù chỉ một bước.
Sợ vừa ra cửa, đã bị đệ tử Mặc Huyền Tông nhận định là phỉ tu, càng sợ bị nhân danh công lí, trừ ma vệ đạo mà c·hết thảm ngay tại chỗ.
Có thể nói trong khoảng thời gian chưa tới nửa năm này, Trừ Ma Đường tới đây khiến chúng tu sĩ xung quanh trăm dặm kinh hãi muốn c·hết.
Mặc kệ ngươi là ai, dù là gia tộc tu tiên như Ngạc gia nghe danh đệ tử Mặc Huyền Tông đến thăm hỏi cũng phải lo lắng bất an, sợ họa diệt môn bất thình lình rơi lên đầu.
Thật ra chỉ hơn trăm đệ tử của Trừ Ma Đường không có uy thế lớn như vậy.
Nhưng nếu có cả Xích Đao Môn, thế lực bá chủ quanh đây ngàn dặm cũng chịu giúp một tay, thì đo lại là câu chuyện khác.
...
Bên cạnh khúc sông vắng vẻ ven rừng rậm.
Trầm Nhược Ly một thân một mình, một người một kiếm, váy y xanh lam nhẹ nhàng đung đưa theo gió, xung quanh nàng là hơn chục bộ t·hi t·hể nằm tán loạn khắp bờ sông.
Yếu thì luyện khí sơ kỳ, còn mạnh...luyện khí hậu kỳ đều phải c·hết thảm trong tay nàng.
Đúng lúc Tử Sách theo phù lục chạy tới tìm kiếm, thấy cảnh này liền cau mày.
" Trầm sư muội, sát tính của ngươi thật sự quá nặng, lần này hai ta đi theo chỉ vì ghi chép tác dụng của phép thuật mới cải tiến thôi "
" Không cần phải cố sức chém g·iết phỉ tu làm gì, thêm chút điểm cống hiến chẳng thấm vào đâu dù sao đâu phải nhiệm vụ chính "
" Sư tỷ, thế có ai cấm ta tham gia càn quét phỉ tu ư? " Trầm Nhược Ly bình thản đáp, giày vải cất bước nhẹ nhàng, mặc cho máu tươi chảy qua gót chân.
" Đúng là không có, nhưng..."
" Không có là được " Trầm Nhược Ly ngắt lời nàng, lại bồi thêm một câu: " Chúng đều đáng c·hết! "
Nàng còn nhớ rõ năm xưa, từng từ miệng nghĩa phụ biết được một chuyện.
Đó mẫu thân nàng c·hết thảm dưới tay Yến Gia Tam Ma, sau đó không lâu phụ thân Trầm Nhược Vấn cũng q·ua đ·ời theo.
Còn Yến gia, cả cái gia tộc họ Yến đó chẳng có mấy móng nhân khẩu, nhưng tên nào tên nấy đều thuộc hàng ngũ phỉ tu tiếng tăm lẫy lừng ở mấy tiểu quốc phía tây.
Mặc Huyền Tông từng hạ lệnh t·ruy s·át đến toàn bộ đệ tử tông môn, nhưng đến nay chỉ lấy được đầu của một trong ba người.
Hai kẻ còn lại, kẻ thì may mắn trốn thoát trước đợt truy g·iết của một vị đệ tử thân truyền, tên còn lại thì hoàn toàn không thấy tung tích.
Và tất nhiên rồi, hai kẻ còn sống đó chính là mục tiêu báo thù hàng đầu của nàng.
Sau đó mới tới lượt gia chủ Trầm gia Trầm Vãn Lâm, nhưng có một vấn đề, nàng vẫn chưa thể điều tra được hắn có thật là kẻ chủ mưu thật sự hay không, trước nay đều là suy đoán cả.
Nghe Nhược Ly hỏi vặn ngược về, Tử Sách ngưng ngẹn, hai tay ôm chặt quyển sách thật vào lòng, không cách nào tìm thấy lời phản bác.
" Hai vị sư muội đang làm gì ở đây, ấy...mùi máu tanh thật nồng nặc "
Đột nhiên xuất hiện thân ảnh cao lớn từ trên trời đáp xuống một cách mạnh mẽ, không chỉ đạp thủng mặt đất tạo nên hai cái dấu chân rõ to, còn khiến cát bụi bay mù mịt.
Xem kỹ thì thấy người này thân cao hai mét, vai trái của áo in hai chữ Trừ Ma, tay phải khiêng chùy mọc đầy gai nhọn, khí thế kinh người như gấu xám rời hang.
Thấy có t·hi t·hể của tu sĩ luyện khí hậu kỳ, hắn phải kinh ngạc ngừng lại vài giây mới cảm thán, thầm than rằng:
" Đúng là không thể đánh giá người khác bằng vẻ bề ngoài "
Hai vị sư muội nhìn như mảnh mai yếu đuối, tu vi không cao, nhưng một khi tham gia chém g·iết rồi thì chính là máu chảy thành sông.
" Hai vị, phó đường chủ cho gọi tất cả tập hợp tại hầm mod, chuẩn bị về tông sau ba giờ nữa "
" Sư huynh còn phải truyền tin cho những tổ đội khác nên đi trước một bước, hai vị sư muội nhớ tập hợp đúng giờ đừng để phó đường chủ tức giận "
" Chúng ta hiểu rõ, xin sư huynh cứ tự nhiên " Tử Sách một tay ôm sách, một tay lễ pháp đáp lại.
Sư huynh cao to như gấu khẽ gật đầu.
Sau đó liền lấy đà nhảy phốc lên trời bay đi mất, nhưng vẫn y như cũ khi để lại một đám bụi mù mịt giống lúc vừa tới.
Đất đá còn bay tùm lum đè gãy vô số thân cây, thân pháp b·ạo l·ực kiểu này đến Tử Sách còn phải bật cười, tự lẩm bẩm " đúng là rất hiếm gặp ".
" Cuối cùng cũng được quay về " Tử Sách thở phào một hơi.
Dù đây không phải là lần đầu rời tông, nhưng chắc chắn là lần đầu tiên đồng hành với Trầm Nhược Ly, vị sư muội này thật sự quá hiếu sát khiến nàng thấy áp lực như núi.
Có lẽ chỉ mấy tháng ngắn ngùi này thôi, Tử Sách phải ngửi mùi máu tanh còn nhiều hơn mấy chục năm kể từ khi ra đời.
" Trở lại sớm hơn ta nghĩ "
Trầm Nhược Ly chỉ khẽ lẩm bẩm, nhưng ai ngờ Tử Sách tai thính như ch...lập tức phản bác.
" Sớm gì mà sớm, tám chín phần mười số phỉ tu ẩn núp trong Hắc Hổ Lâm đã bị đệ tử Trừ Ma Đường cùng người của Xích Đao Môn g·iết sạch "
" Không thì cũng bỏ trốn chạy trối c·hết, nhiều khi cả đời này cũng không dám quay trở lại đây lần nào nữa "
" Còn Thiên Tuế Ngũ Phỉ thì sao? Chúng là đầu têu của mọi chuyện, ta nghĩ phó đường chủ sẽ bằng mọi giá g·iết sách mấy tên đó "
Trầm Nhược Ly suy tư giây lát khá hứng thú hỏi thăm.
" Cái này ta biết! "
" Thiên Tuế Ngũ Phỉ có năm tên, nhưng thật ra chỉ có hai tên chạy thoát thôi "
" Ồ? Ta nghe nói ngũ phỉ yếu nhất cũng là luyện khí tầng mười, thế mà c·hết cả ba? "
" Đúng vậy " Tử Tử Sách nhớ lại chi tiết mình biết, mới nói kỹ:
" Lão tam của bọn chúng dùng kế giương đông kích tây dẫn dụ một bộ phận sức phòng ngự của mỏ Linh Thiết đi xa, nhưng xui xẻo cho hắn khi đụng phải tu sĩ Trúc Cơ của Xích Đao Môn, thế là bị ăn đao chém c·hết t·ại c·hỗ "
" Lão tứ cũng được quản sự Kình Lâm xác nhận đã c·hôn v·ùi đối phương trong Địa Hành Tam Trọng Sát Trận "
" Lão nhị thì hơi kỳ quái, bị g·iết bởi một vị chấp sự tên Trần Lục, người này chỉ mới luyện khí trung kỳ nhưng lại có thể dễ dàng nhất kích tất sát đánh g·iết luyện khí viên mãn, vô cùng bất thường "
" Lão ngũ của bọn chúng cách đây nửa tháng cũng c·hết dưới tay phó đường chủ Thiết Phá Sơn, ta nghe đệ tử tham gia t·ruy s·át bảo rằng tên đấy ăn nguyên một cái đỉnh đồi vào mặt, chôn xác ngay tại chỗ "
" Riêng lão đạo của Thiên Tuế Ngũ Phỉ biến mất không thấy dấu vết, chỉ e đã trốn đi xa "
...
...
P/s: Cầu đánh giá lần n+3
Mấy tháng sống chung Hồ Vân phát hiện một quy luật.
Mặc dù bình thường Trần Tiểu Bạch rất ngoan rồi, nhưng lâu lâu vẫn sẽ xuất hiện tình huống cứng đầu cứng cổ, thời điểm này chỉ cần lôi sư phụ ra.
Nàng sẽ ngoan gấp mười lần bình thường là còn ít.
Thế nên dỗ con nít vẫn phải cần lôi phụ huynh có đủ uy nghiêm ra mới được, đệ tử như nàng vẫn còn thiếu đôi chút.
Về phía Trần Tiểu Bạch, nàng chờ bụng xẹp xuống một tí liền nhấc chân nhỏ lên.
Nhanh chân đi xuống tầng hầm tiếp tục tu luyện, chỗ đó có tụ linh trận khiến nàng thoải mái cực kỳ khi được lượng lớn linh khí tẩy rửa thân thể.
...
...
Vị trí hầm mỏ Linh Thiết.
Trôi qua ba tháng kể từ trận tập kích, Hắc Hổ Lâm cứ như gặp phải hạo kiếp quét qua.
Thử đến mà xem, tới rồi sẽ hết hồn khi tận mắt nhìn rõ mấy ngàn t·hi t·hể phỉ tu phơi thây giữa rừng sâu.
Đến tán tu trong Ngạc Giao Phường Thị còn phải nơm nớp lo sợ núp ở trong, không dám tùy tiện bước ra ngoài dù chỉ một bước.
Sợ vừa ra cửa, đã bị đệ tử Mặc Huyền Tông nhận định là phỉ tu, càng sợ bị nhân danh công lí, trừ ma vệ đạo mà c·hết thảm ngay tại chỗ.
Có thể nói trong khoảng thời gian chưa tới nửa năm này, Trừ Ma Đường tới đây khiến chúng tu sĩ xung quanh trăm dặm kinh hãi muốn c·hết.
Mặc kệ ngươi là ai, dù là gia tộc tu tiên như Ngạc gia nghe danh đệ tử Mặc Huyền Tông đến thăm hỏi cũng phải lo lắng bất an, sợ họa diệt môn bất thình lình rơi lên đầu.
Thật ra chỉ hơn trăm đệ tử của Trừ Ma Đường không có uy thế lớn như vậy.
Nhưng nếu có cả Xích Đao Môn, thế lực bá chủ quanh đây ngàn dặm cũng chịu giúp một tay, thì đo lại là câu chuyện khác.
...
Bên cạnh khúc sông vắng vẻ ven rừng rậm.
Trầm Nhược Ly một thân một mình, một người một kiếm, váy y xanh lam nhẹ nhàng đung đưa theo gió, xung quanh nàng là hơn chục bộ t·hi t·hể nằm tán loạn khắp bờ sông.
Yếu thì luyện khí sơ kỳ, còn mạnh...luyện khí hậu kỳ đều phải c·hết thảm trong tay nàng.
Đúng lúc Tử Sách theo phù lục chạy tới tìm kiếm, thấy cảnh này liền cau mày.
" Trầm sư muội, sát tính của ngươi thật sự quá nặng, lần này hai ta đi theo chỉ vì ghi chép tác dụng của phép thuật mới cải tiến thôi "
" Không cần phải cố sức chém g·iết phỉ tu làm gì, thêm chút điểm cống hiến chẳng thấm vào đâu dù sao đâu phải nhiệm vụ chính "
" Sư tỷ, thế có ai cấm ta tham gia càn quét phỉ tu ư? " Trầm Nhược Ly bình thản đáp, giày vải cất bước nhẹ nhàng, mặc cho máu tươi chảy qua gót chân.
" Đúng là không có, nhưng..."
" Không có là được " Trầm Nhược Ly ngắt lời nàng, lại bồi thêm một câu: " Chúng đều đáng c·hết! "
Nàng còn nhớ rõ năm xưa, từng từ miệng nghĩa phụ biết được một chuyện.
Đó mẫu thân nàng c·hết thảm dưới tay Yến Gia Tam Ma, sau đó không lâu phụ thân Trầm Nhược Vấn cũng q·ua đ·ời theo.
Còn Yến gia, cả cái gia tộc họ Yến đó chẳng có mấy móng nhân khẩu, nhưng tên nào tên nấy đều thuộc hàng ngũ phỉ tu tiếng tăm lẫy lừng ở mấy tiểu quốc phía tây.
Mặc Huyền Tông từng hạ lệnh t·ruy s·át đến toàn bộ đệ tử tông môn, nhưng đến nay chỉ lấy được đầu của một trong ba người.
Hai kẻ còn lại, kẻ thì may mắn trốn thoát trước đợt truy g·iết của một vị đệ tử thân truyền, tên còn lại thì hoàn toàn không thấy tung tích.
Và tất nhiên rồi, hai kẻ còn sống đó chính là mục tiêu báo thù hàng đầu của nàng.
Sau đó mới tới lượt gia chủ Trầm gia Trầm Vãn Lâm, nhưng có một vấn đề, nàng vẫn chưa thể điều tra được hắn có thật là kẻ chủ mưu thật sự hay không, trước nay đều là suy đoán cả.
Nghe Nhược Ly hỏi vặn ngược về, Tử Sách ngưng ngẹn, hai tay ôm chặt quyển sách thật vào lòng, không cách nào tìm thấy lời phản bác.
" Hai vị sư muội đang làm gì ở đây, ấy...mùi máu tanh thật nồng nặc "
Đột nhiên xuất hiện thân ảnh cao lớn từ trên trời đáp xuống một cách mạnh mẽ, không chỉ đạp thủng mặt đất tạo nên hai cái dấu chân rõ to, còn khiến cát bụi bay mù mịt.
Xem kỹ thì thấy người này thân cao hai mét, vai trái của áo in hai chữ Trừ Ma, tay phải khiêng chùy mọc đầy gai nhọn, khí thế kinh người như gấu xám rời hang.
Thấy có t·hi t·hể của tu sĩ luyện khí hậu kỳ, hắn phải kinh ngạc ngừng lại vài giây mới cảm thán, thầm than rằng:
" Đúng là không thể đánh giá người khác bằng vẻ bề ngoài "
Hai vị sư muội nhìn như mảnh mai yếu đuối, tu vi không cao, nhưng một khi tham gia chém g·iết rồi thì chính là máu chảy thành sông.
" Hai vị, phó đường chủ cho gọi tất cả tập hợp tại hầm mod, chuẩn bị về tông sau ba giờ nữa "
" Sư huynh còn phải truyền tin cho những tổ đội khác nên đi trước một bước, hai vị sư muội nhớ tập hợp đúng giờ đừng để phó đường chủ tức giận "
" Chúng ta hiểu rõ, xin sư huynh cứ tự nhiên " Tử Sách một tay ôm sách, một tay lễ pháp đáp lại.
Sư huynh cao to như gấu khẽ gật đầu.
Sau đó liền lấy đà nhảy phốc lên trời bay đi mất, nhưng vẫn y như cũ khi để lại một đám bụi mù mịt giống lúc vừa tới.
Đất đá còn bay tùm lum đè gãy vô số thân cây, thân pháp b·ạo l·ực kiểu này đến Tử Sách còn phải bật cười, tự lẩm bẩm " đúng là rất hiếm gặp ".
" Cuối cùng cũng được quay về " Tử Sách thở phào một hơi.
Dù đây không phải là lần đầu rời tông, nhưng chắc chắn là lần đầu tiên đồng hành với Trầm Nhược Ly, vị sư muội này thật sự quá hiếu sát khiến nàng thấy áp lực như núi.
Có lẽ chỉ mấy tháng ngắn ngùi này thôi, Tử Sách phải ngửi mùi máu tanh còn nhiều hơn mấy chục năm kể từ khi ra đời.
" Trở lại sớm hơn ta nghĩ "
Trầm Nhược Ly chỉ khẽ lẩm bẩm, nhưng ai ngờ Tử Sách tai thính như ch...lập tức phản bác.
" Sớm gì mà sớm, tám chín phần mười số phỉ tu ẩn núp trong Hắc Hổ Lâm đã bị đệ tử Trừ Ma Đường cùng người của Xích Đao Môn g·iết sạch "
" Không thì cũng bỏ trốn chạy trối c·hết, nhiều khi cả đời này cũng không dám quay trở lại đây lần nào nữa "
" Còn Thiên Tuế Ngũ Phỉ thì sao? Chúng là đầu têu của mọi chuyện, ta nghĩ phó đường chủ sẽ bằng mọi giá g·iết sách mấy tên đó "
Trầm Nhược Ly suy tư giây lát khá hứng thú hỏi thăm.
" Cái này ta biết! "
" Thiên Tuế Ngũ Phỉ có năm tên, nhưng thật ra chỉ có hai tên chạy thoát thôi "
" Ồ? Ta nghe nói ngũ phỉ yếu nhất cũng là luyện khí tầng mười, thế mà c·hết cả ba? "
" Đúng vậy " Tử Tử Sách nhớ lại chi tiết mình biết, mới nói kỹ:
" Lão tam của bọn chúng dùng kế giương đông kích tây dẫn dụ một bộ phận sức phòng ngự của mỏ Linh Thiết đi xa, nhưng xui xẻo cho hắn khi đụng phải tu sĩ Trúc Cơ của Xích Đao Môn, thế là bị ăn đao chém c·hết t·ại c·hỗ "
" Lão tứ cũng được quản sự Kình Lâm xác nhận đã c·hôn v·ùi đối phương trong Địa Hành Tam Trọng Sát Trận "
" Lão nhị thì hơi kỳ quái, bị g·iết bởi một vị chấp sự tên Trần Lục, người này chỉ mới luyện khí trung kỳ nhưng lại có thể dễ dàng nhất kích tất sát đánh g·iết luyện khí viên mãn, vô cùng bất thường "
" Lão ngũ của bọn chúng cách đây nửa tháng cũng c·hết dưới tay phó đường chủ Thiết Phá Sơn, ta nghe đệ tử tham gia t·ruy s·át bảo rằng tên đấy ăn nguyên một cái đỉnh đồi vào mặt, chôn xác ngay tại chỗ "
" Riêng lão đạo của Thiên Tuế Ngũ Phỉ biến mất không thấy dấu vết, chỉ e đã trốn đi xa "
...
...
P/s: Cầu đánh giá lần n+3
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận