Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!

Chương 67: Chương 67: Từng bước đột phá, thoáng qua bốn tháng

Ngày cập nhật : 2024-12-08 00:43:47
Chương 67: Từng bước đột phá, thoáng qua bốn tháng

Cửa mở.

Đưa mắt nhìn vào, ở trong không rộng rãi lắm nhưng vuông vức sạch sẽ, giữa mật thất đặt một cái bồ đoàn có tác dụng tĩnh thần cho đệ tử bế quan tu hành.

Cạnh bồ đoàn còn có một hộp nhang vàng nhạt, đây là Tích Cốc Hương, có tác dụng như Tích Cốc Đan thôi nhưng được cái tự động bổ sung dinh dưỡng, không cần từ từ tiêu hóa giống đan dược.

Trần Lục đi tới một bước, lập tức thấy một lượng lớn lôi linh khí thuần túy đập vào mặt, khiến kinh mạch toàn thân thư sướng khó tả, cứ như cá gặp nước.

Tất nhiên không đột phá ngay được, hắn cần làm chút chuẩn bị nữa.

Ngồi xếp bằng, tĩnh tọa một ngày giúp bản thân, kinh mạch đạt trạng thái tốt nhất có thể.

Rốt cuộc mở mắt, Trần Lục liền lấy bình ngọc chứa linh nhũ, hộp gấm chứa hai viên thượng phẩm Phá Chướng Đan đặt trước mặt.

Hô ~

Với hai thứ này, gần như có thể chắc chắn phá vỡ bình cảnh.

Giai đoạn luyện khí có ba tầng bình cảnh, từ sơ kỳ đến trung kỳ, trung kỳ tới hậu kỳ, hậu kỳ tới viên mãn.

Nhưng đối với người có đủ thiên phú, chân chính cần đối mặt chỉ có hai cái trước, vì luyện khí tầng chín là đủ tư cách đột phá Trúc Cơ rồi.

Còn viên mãn dành cho những tu sĩ thiếu tư chất, đời này khó lòng chạm tới Trúc Cơ Đại Đạo, chỉ có thể tích lũy cảnh giới cho đến khi cạn kiệt thọ nguyên.

Bình cảnh của mỗi người mỗi khác, giống Nhạc Nhạc là do tâm cảnh yếu kém, không có lá gan đập nồi dìm thuyền liều mình phá vỡ bình cảnh.

Thế nên trong mô phỏng Trần Lục mới cho nàng đi v·a c·hạm thêm ở phường thị, đợi tâm cảnh nâng cao rồi thì bình cảnh đó không đụng cũng tự vỡ.

" Có điều, bình cảnh của ta thì khác, vấn đề lớn nhất nằm ở lượng đan độc "

" Thượng phẩm Thanh Độc Đan chỉ rửa được bề mặt ngoài, số còn lại đều hóa thành bức tường ngăn chặn ta chạm tới cảnh giới hậu kỳ "

Tứ thúc, Hồng Lăng sư tỷ đều biết tốc độ tu hành của Trần Lục chậm như rùa bò, là họ rùa đen trong số tứ linh căn dù tu hành rất chăm chỉ.

Chậm thì thôi đi, cái bình cảnh lại cứng lạ thường, nếu như chỉ bằng hai chữ " đan độc " thì không thể giải thích hợp lí cho tình huống này được.

Kể từ khi có hệ thống, Trần Lục luôn hoài nghi...

Do cái mệnh cách màu lam giở trò quỷ !



Nhàn tản vô vi? Nhàn tản cái khỉ gió gì?

Tu luyện nhàn tản chắc!

" Thôi thôi, đều sắp đột phá, tìm ra nguyên do cũng chẳng có ý nghĩa gì, giờ vẫn nên tập chung vào thì hơn "

Tịnh tâm lại, hắn nhìn chăm chú vào hai loại thiên tài địa bảo có thể giúp phá cảnh trước mắt.

Tác dụng của Phá Chướng Đan tương đối đơn nhất, nhưng đó cũng là điểm giúp nó trở nên vô cùng đáng giá với tu sĩ cần đột phá.

Là do dược lực của nó hung bạo mãnh liệt đến cực điểm, tựa như cơn hồng thủy giúp cưỡng ép phá cảnh.

Còn linh nhũ...là linh khí thuần túy nhất, không mang theo bất kỳ loại nào trong ngũ hành hay dị hệ.

Thuần túy như vậy nên có thể thanh tẩy hòa tan đan độc ẩn núp bên trong người Trần Lục.

Nên quá trình đột phá lần lượt sẽ làm...

Đầu tiên uống rồi luyện hóa linh nhũ làm suy yếu bình cảnh đan độc.

Sau đó ăn Phá Chướng Đan, hóa dược lực cùng linh khí trong người thành dòng lũ càn quét mạnh mẽ, hung hăng va sập bức tường đã rạn nứt do linh nhũ tẩy rửa mất một bộ phận.

" Cứ làm thế đi ! "

...

...

Nhật nguyệt thay phiên, đêm tối xoay vần.

Thoáng chốc sư phụ đã bế quan được ba tháng, Hồ Vân cũng xem như rất thân quen được với Trần Tiểu Bạch rồi.

Luôn xưng nàng Hồ tỷ, tất nhiên là vẫn cứ đòi phụ thân mãi thôi, nhưng nàng nào đáp ứng nổi.

Cô bé rất đáng yêu động lòng người, cũng đủ ngoan ngoãn, nhưng dạ dày lại lớn đến kỳ lạ, nhiều bữa ăn quá mức kinh khủng kh·iếp, khiến Hồ Vân lo sợ bụng nàng sẽ nổ.

Nhìn nguyên khung xương Linh Mã ở bên cạnh, lại nhìn thân hình Trần Tiểu Bạch chỉ bằng một phần năm cái bộ xương ngựa.

Hồ Vân vuốt ve mái tóc ngắn cho bớt bù xù, nhưng trong lòng lại rơi vào trầm tư.

Thịt chạy đâu rồi? Đâu hết rồi? Chẳng lẽ trong bụng của nàng tồn tại một cái vực sâu vạn trượng?



Thịt vào là rơi thẳng xuống dưới...

Đợi dọn khung xương đi vứt, Hồ Vân thấy hơi no liền quyết định diễn luyện Phá Vọng Thương Pháp một lượt.

Vù vù vù —

Mũi thương bắn mạnh như gió, mỗi lần vung như phá vỡ không khí, phát ra âm thanh chói tai.

Vung vẩy tới lui tổng cộng chín thức mở màn, lại tụ lực đâm mạnh nhất thức hạ màn.

Đấy chính là cửu thức nhất sát của Phá Vọng Thương Pháp.

Một phát cuối như hậu nghệ xạ nhật, có thể xuyên thủng mọi thứ, thế không thể đỡ, sắc bén kinh hồn.

Trần Tiểu Bạch ngồi trên ghế, hai chân nhỏ vượt xa mặt đất, nhưng nàng không hề sợ té xuống mà mê mẩn xem Hồ Vân đùa nghịch thương pháp.

" Hay hay, đẹp mắt ~ "

" Hồ tỷ tỷ, đây là cái gì vậy ? "

" Là Phá Vọng Thương Pháp, võ học tông sư độc nhất của nhà ta "

" Có thể dạy muội sao ? "

" Không được, ngươi vẫn nên lo tu hành Mặc Huyền Luyện Khí Quyết đi "

Với cuộc đối đáp này, nếu Trần Lục ở đây tuyệt đối sẽ trợn tròn mắt, chỉ ba tháng, ba tháng Hồ Vân liền giúp Trần Tiểu Bạch nói năng rõ ràng.

Đúng là gặp quỷ rồi!

Thậm chí tâm trí thành thục, đầu óc tốt hơn trước rất nhiều.

" Tiểu Bạch muốn học "

" Không! "

Hồ Vân thẳng thừng lắc đầu, còn răn dạy nàng. " Tu hành luyện khí vẫn là quan trọng nhất, võ học chẳng có ý nghĩa gì với ngươi cả "



" Vả lại ngươi không nhận ra mỗi lần đột phá một tầng luyện khí, chính bản thân sẽ thông minh hơn một chút à? "

" Có sao? "

Trần Tiểu Bạch mơ màng không rõ cho lắm.

" Có đấy " Hồ Vân lại gần nàng, vẻ mặt rất phức tạp.

Mấy tháng này Trần Tiểu Bạch dù không chăm chỉ tu luyện cho lắm.

Nhưng cảnh giới thì cứ tăng vùn vụt, từ cái ngày được Hồ Vân chỉ dạy thử hấp thu linh khí thì ba ngày dẫn khí, nửa tháng luyện khí tầng một, ba tháng luyện khí tầng bốn.

Tốc độ như vậy còn hơn cả chiến mã phi nước đại, Hồ Vân còn tưởng chính mình đang nằm mơ, thiên tư cỡ này không phải nàng có thể so sánh, xem hiểu được.

Hồ Vân còn nhận thấy theo mỗi lần tăng trưởng tu vi, tâm trí Tiểu Bạch lại càng minh mẫn hơn, càng thêm thông minh.

Thế nên Hồ Vân mới không muốn nàng tốn thời gian ở võ học phàm tục kém cỏi, thậm chí dù có luyện tới Tông Sư cũng chẳng thể chạm nổi tầng thứ Trúc Cơ.

Chắc rằng sư phụ cũng nghĩ y như vậy.

Bị từ chối quyết liệt không cơ hội mè nheo, Trần Tiểu Bạch bèo nhèo xuống, ngã ra ghế như bé heo lười một hồi, nàng lại quay sang hỏi:

" Ô ~ Hồ Vân tỷ, phụ thân ta bao giờ mới xuất quan? Tiểu Bạch muốn gặp phụ thân "

" Chịu c·hết, ta không biết "

" Đột phá cảnh giới chính là chuyện đại sự trọng đại, sư phụ bế quan nửa năm, hay thậm chí một năm cũng là chuyện bình thường "

" Ồ " Trần Tiểu Bạch cúi gầm mặt xuống, bộ dáng ỉu xìu không còn tí sức sống.

" Đừng có rầu rỉ không vui nữa, trước khi bế quan sư phụ có căn dặn ta giúp ngươi chăm chỉ tu hành "

" Cứ nỗ lực xem, biết đâu khi xuất quan, sư phụ thấy ngươi đạt tới cảnh giới cao cường do chăm chỉ tu hành sẽ rất vui thì sao "

Trần Tiểu Bạch chớp chớp mắt vài cái, như đang lí giải những lời vừa rồi, đột nhiên có động lực hơn hẳn.

" Được, Tiểu Bạch sẽ cố gắng tu luyện! "

" Thế mới đúng chứ "

Hồ Vân đặt mũi thương ở một góc, khẽ nở nụ cười.

...

...

P/s: Cầu đánh giá lần n+2

Bình Luận

0 Thảo luận