Cài đặt tùy chỉnh
Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!
Chương 62: Chương 62: Nghĩa Nữ Tông
Ngày cập nhật : 2024-12-08 00:43:47Chương 62: Nghĩa Nữ Tông
Không cần xoay người nàng cũng biết phía sau là một nữ tử ăn mặt kín kẽ, phụ mẫu đặt tên Tử Sách thì ôm một quyển sách dày cộc, khí chất tương đối nghiêm túc.
Tử Sách một mặt nghiêm túc, chững chạc đàng hoàng, nhưng lời thì...
" Ai đó luôn giữ vẻ mặt lãnh đạm, khuyên người khác tránh xa ngàn dặm thì ngươi bảo sư tỷ làm sao để đoán đây ? "
Chế giễu đúng chỗ, câu chữ tựa dao sắc, nhưng Trầm Nhược Ly vẫn nhàn nhạt, chỉ cần hai câu:
" Xem ra thời gian gần đây sư tỷ tu hành rất chăm chỉ, tu vi tinh tiến không ít "
" Bằng không...đánh một trận? "
Nụ cười của nàng tức khắc cứng lại ở trên mặt, Tử Sách vô cùng biết địch biết ta, liền lắc đầu ngầy ngậy.
" Không đánh, không đánh "
" Giao lưu mà thôi, tôn chỉ của Chiến Pháp Đường chẳng phải là tiến bộ thông qua đấu pháp sao ? "
" Không phải ! Đó là b·ị đ·ánh, không phải giao lưu đấu pháp "
Tử Sách đi tới bất thình lình, mà chạy thì cũng rất nhanh, rất rõ ràng nàng bị ám ảnh tâm lí vì chuyện trước đó rồi nên mới rén đến vậy.
Tầm mắt bám theo hình bóng đi xa, Trầm Nhược Ly bỗng tự hỏi, tâm tình phức tạo.
Ta với nàng có tính là bằng hữu không?
Phi chu bay lượn nhanh đến cực điểm, chẳng mấy chốc đã tới mục tiêu, mỏ Linh Thiết.
Trầm Nhược Ly cùng Tử Sách theo hai vị tu sĩ Trúc Cơ xuống dưới.
Phó đường chủ Chấp Pháp Đường, Công Tôn Nhận.
Phó đường chủ Trừ Ma Đường, Thiết Phá Sơn.
Theo như Trầm Nhược Ly biết những đường khẩu trọng yếu như Trừ Ma Đường cùng Chấp Pháp Đường sẽ có một vị đường chủ là Tử Phủ Thượng Nhân, cùng nhiều vị phó đường chủ là đại tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Thực lực mạnh mẽ hoàn toàn khác so với các đường khẩu không cần tham gia tranh đấu trực tiếp như Tạp Vụ, Linh Thực...
Lần này Chấp Pháp Đường trừ phó đường chủ ra chỉ thì mang theo ba đệ tử.
Trừ Ma Đường thì khác, hưng sư động chúng hơn trăm vị đệ tử luyện khí trung kỳ trở lên, luyện khí hậu kỳ chiếm một phần ba.
Xem ra là muốn làm một đợt lớn, vừa quét sạch phỉ tu vừa cho những đệ tử này thấy mùi máu tanh.
" Chấp sự Kình Lâm bái kiến mấy vị sư thúc "
Trước khi phi chu hạ xuống, Kình Lâm đã dẫn theo nữ tu ăn mặc kín kẻ hơn tới chờ, bề ngoài nàng trông chẳng khác gì thị nữ thông thường.
Kình Lâm cũng muốn giấu mỹ nhân đi lắm, nhưng vì kế hoạch nàng không thể nào rời khỏi hầm mỏ, nếu không mọi thứ đều thành công cốc.
Thế nên đành phải cho nàng theo đến trước cổng hầm mỏ, càng sớm qua mặt tu sĩ Trúc Cơ càng tốt.
Còn về ẩn núp bên trong? Linh thức của tu sĩ Trúc Cơ không phải để trưng cho đẹp.
Lỡ bị phát hiện ầm thầm giấu một người còn khó giải thích hơn, còn chẳng bằng như này...
" Kình Lâm đúng không ? " Phó đường chủ Công Tôn Nhận bề ngoài trông như một công tử ca trẻ tuổi, mang theo thiết phiến sắc bén.
Toand thân hắc y đen kịt, ở vai trái in hai chữ chấp pháp như máu, mắt híp thật sâu tựa độc xà, khóe miệng hơi nhếch lên chẳng khác tiếu diện hổ tàn độc.
Khiến Kình Lâm ở phía đối diện dù trời khô nóng bức vẫn lạnh sống lưng.
Ánh mắt âm hàn nhìn thoáng qua thân ảnh phía sau Kình chấp sự, Công Tôn Nhận khẽ nhúc nhích mí mắt.
Linh thức quét một phát, không gì có thể che giấu được.
Luyện khí tầng ba ?
Không phải đệ tử bản tông ?
" Kình quản sự của chúng ta cũng rất biết hưởng thụ nhỉ? Đi, vào trong trò chuyện tiếp đi thôi "
Thấy Công Tôn Nhận dẫn đệ tử vào trong trước, Kình Lâm liền thở phào một hơi, nữ tu cũng thấy rất may mắn nhưng không dám thể hiện ra quá nhiều.
May mà bí pháp có tác dụng, miễn cưỡng né được linh thức của tu sĩ Trúc Cơ.
Nhưng tác dụng quá lớn rồi ! Cảnh giới của ta tổn thương không nhẹ.
Thời điểm này nàng đang giả bộ như rất sợ hãi khi bị Công Tôn Nhận lướt mắt qua.
Chờ Kình Lâm làm đúng vai diễn đụng vai mình, nàng mới thả lỏng thân thể không còn căng cứng, nhưng khi vừa định theo đại thúc tiến vào thì nữ tu bỗng thấy một ánh nhìn đang quan sát mình.
Là quang mình chính đại quan sát, không hề che giấu.
Nữ tu nhìn lên, liền thấy một đôi mắt bình thản, nhưng lại tựa vực sâu vạn trượng.
Thịch~
Trái tim nàng chậm một nhịp.
Huyết Hải Ma Công trong người đình trệ ngay tức khắc, biển máu trong đan điền ngừng vỗ sóng, thậm chí muốn chảy ngược về sau.
Nữ tu cảm thấy mình bây giờ giống một con độc xà xấu xí đụng phải " Diệt Thế Hắc Long ".
Thật sự không cùng một cái đẳng cấp.
Thậm chí nữ tu không dám nuốt một ngụm nước bọt, sắc mặt nhợt nhạt, tiếp tục thế nữa chắc nàng bị dọa đến c·hết kh·iếp mất, cũng may ánh nhìn đó dần rời đi.
Nữ tu không dám ở lại lâu, vội vàng theo sau Kình Lâm.
Quá kinh khủng !
Tu sĩ Trúc Cơ cũng không có đáng sợ như vậy.
...
" Nhược Ly, ngươi đang nhìn cái gì ? "
Tử Sách kỳ quái liếc theo ánh mắt của sư muội, nhưng chỉ thấy một tên thị nữ dáng vẻ hốt hoảng theo sau quản sự hầm mỏ mà thôi.
Theo Tử Sách điều này hoàn toàn bình thường, uy thế của tu sĩ Trúc Cơ thật sự rất đáng sợ, huống chi còn là phó đường chủ Chấp Pháp Đường, ai mà không kinh hãi cho được.
" Không có gì " Trầm Nhược Ly lắc đầy.
Chẳng hiểu sao vừa rồi nàng cảm thấy trên người nữ tu đó loáng thoáng mùi máu tanh rất nồng nặc.
Nhưng sao phó đường chủ Công Tôn Nhận không tỏ thái độ gì ?
Nhìn như thế nào cũng giống tu sĩ ma đạo !
Không cho nàng thời gian suy đoán tiếp, phó đường chủ Thiết Phá Sơn đã yêu cầu tất cả tập hợp lại, phân phó nhiệm vụ đi điều tra tình hình phỉ tu ở xung quanh.
Thiết Phá Sơn, người cũng y như tên, thân cao hai mét, da thịt cứng rắn như sắc thép, nghe đồn tu luyện Gánh Sơn Pháp đến tinh thông, nên thật sự có thể phá sơn, gánh đổ núi đồi.
Phân phó đệ tử Trừ Ma Đường xong, Thiết Phá Sơn quay sang hai nữ tử Chiến Pháp Điện đứng trong góc.
" Trầm Nhược Ly, Tử Sách...hai người các ngươi chỉ đi theo ghi chép nên không cần tham gia chiến đấu, tùy tiện chọn một đội rồi đi theo quan sát là được "
" Đệ tử rõ ràng "
...
Ngày thứ hai về tông, Trần Lục ôm Trần Tiểu Bạch đến nội môn đi tìm sư tỷ thăm hỏi.
Lần này không phải tòa tháp bốc lên hơi nóng hừng hực, chảy dung nham kh·iếp người giống núi đao biển lửa, mà là một tòa động phủ bình thường trồng lẻ tẻ từng đóa linh hoa thơm ngút trời.
" Ngồi đi sư đệ " Lãm Hồng Lăng hào phóng nói, lại một mặt im lặng liếc mắt xem kỹ Trần Tiểu Bạch. " Ừm...vật trang sức nhỏ nhắn này lụm ở đâu ra vậy? "
" Sư tỷ ta còn nghe đồn ngươi thu rất nhiều nghĩa nữ, đồ đệ, tính làm cái chi? Hay muốn kéo đệ tử tự lập môn hộ, xưng danh Nghĩa Nữ Tông? "
" Cần ta hỗ trợ chăng? Sư tỷ ngươi không ngại nhậm chức tông chủ chơi đùa vài hôm "
Trần Lục vừa tự rót một ly nhị phẩm linh trà tản mát linh khí ngào ngạt, không phải ai cũng có thể chiếm tiện nghi từ sư tỷ như hắn đâu.
Đang rất vui vẻ thưởng thức trà vì chiếm tiện nghi đây, nào ngờ nghe được cái này, với ba chữ Nghĩa Nữ Tông thế là nước trà liền ngẹn giữa cổ, thật sự không nhịn được liền sặc ra ngoài
Ặc —
" Ô ~ phụ thân ~ "
Trên mặt Trần Tiểu Bạch đầy nước trà, biểu cảm oan ức vươn tay lên, nước vào mắt đành vào híp cả hai lại như mèo con.
Phụt!
Lần này đến phiên Lãm Hồng Lăng không nhịn được cười lên.
...
...
P/s: Cầu đề cử, đánh giá!
Không cần xoay người nàng cũng biết phía sau là một nữ tử ăn mặt kín kẽ, phụ mẫu đặt tên Tử Sách thì ôm một quyển sách dày cộc, khí chất tương đối nghiêm túc.
Tử Sách một mặt nghiêm túc, chững chạc đàng hoàng, nhưng lời thì...
" Ai đó luôn giữ vẻ mặt lãnh đạm, khuyên người khác tránh xa ngàn dặm thì ngươi bảo sư tỷ làm sao để đoán đây ? "
Chế giễu đúng chỗ, câu chữ tựa dao sắc, nhưng Trầm Nhược Ly vẫn nhàn nhạt, chỉ cần hai câu:
" Xem ra thời gian gần đây sư tỷ tu hành rất chăm chỉ, tu vi tinh tiến không ít "
" Bằng không...đánh một trận? "
Nụ cười của nàng tức khắc cứng lại ở trên mặt, Tử Sách vô cùng biết địch biết ta, liền lắc đầu ngầy ngậy.
" Không đánh, không đánh "
" Giao lưu mà thôi, tôn chỉ của Chiến Pháp Đường chẳng phải là tiến bộ thông qua đấu pháp sao ? "
" Không phải ! Đó là b·ị đ·ánh, không phải giao lưu đấu pháp "
Tử Sách đi tới bất thình lình, mà chạy thì cũng rất nhanh, rất rõ ràng nàng bị ám ảnh tâm lí vì chuyện trước đó rồi nên mới rén đến vậy.
Tầm mắt bám theo hình bóng đi xa, Trầm Nhược Ly bỗng tự hỏi, tâm tình phức tạo.
Ta với nàng có tính là bằng hữu không?
Phi chu bay lượn nhanh đến cực điểm, chẳng mấy chốc đã tới mục tiêu, mỏ Linh Thiết.
Trầm Nhược Ly cùng Tử Sách theo hai vị tu sĩ Trúc Cơ xuống dưới.
Phó đường chủ Chấp Pháp Đường, Công Tôn Nhận.
Phó đường chủ Trừ Ma Đường, Thiết Phá Sơn.
Theo như Trầm Nhược Ly biết những đường khẩu trọng yếu như Trừ Ma Đường cùng Chấp Pháp Đường sẽ có một vị đường chủ là Tử Phủ Thượng Nhân, cùng nhiều vị phó đường chủ là đại tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Thực lực mạnh mẽ hoàn toàn khác so với các đường khẩu không cần tham gia tranh đấu trực tiếp như Tạp Vụ, Linh Thực...
Lần này Chấp Pháp Đường trừ phó đường chủ ra chỉ thì mang theo ba đệ tử.
Trừ Ma Đường thì khác, hưng sư động chúng hơn trăm vị đệ tử luyện khí trung kỳ trở lên, luyện khí hậu kỳ chiếm một phần ba.
Xem ra là muốn làm một đợt lớn, vừa quét sạch phỉ tu vừa cho những đệ tử này thấy mùi máu tanh.
" Chấp sự Kình Lâm bái kiến mấy vị sư thúc "
Trước khi phi chu hạ xuống, Kình Lâm đã dẫn theo nữ tu ăn mặc kín kẻ hơn tới chờ, bề ngoài nàng trông chẳng khác gì thị nữ thông thường.
Kình Lâm cũng muốn giấu mỹ nhân đi lắm, nhưng vì kế hoạch nàng không thể nào rời khỏi hầm mỏ, nếu không mọi thứ đều thành công cốc.
Thế nên đành phải cho nàng theo đến trước cổng hầm mỏ, càng sớm qua mặt tu sĩ Trúc Cơ càng tốt.
Còn về ẩn núp bên trong? Linh thức của tu sĩ Trúc Cơ không phải để trưng cho đẹp.
Lỡ bị phát hiện ầm thầm giấu một người còn khó giải thích hơn, còn chẳng bằng như này...
" Kình Lâm đúng không ? " Phó đường chủ Công Tôn Nhận bề ngoài trông như một công tử ca trẻ tuổi, mang theo thiết phiến sắc bén.
Toand thân hắc y đen kịt, ở vai trái in hai chữ chấp pháp như máu, mắt híp thật sâu tựa độc xà, khóe miệng hơi nhếch lên chẳng khác tiếu diện hổ tàn độc.
Khiến Kình Lâm ở phía đối diện dù trời khô nóng bức vẫn lạnh sống lưng.
Ánh mắt âm hàn nhìn thoáng qua thân ảnh phía sau Kình chấp sự, Công Tôn Nhận khẽ nhúc nhích mí mắt.
Linh thức quét một phát, không gì có thể che giấu được.
Luyện khí tầng ba ?
Không phải đệ tử bản tông ?
" Kình quản sự của chúng ta cũng rất biết hưởng thụ nhỉ? Đi, vào trong trò chuyện tiếp đi thôi "
Thấy Công Tôn Nhận dẫn đệ tử vào trong trước, Kình Lâm liền thở phào một hơi, nữ tu cũng thấy rất may mắn nhưng không dám thể hiện ra quá nhiều.
May mà bí pháp có tác dụng, miễn cưỡng né được linh thức của tu sĩ Trúc Cơ.
Nhưng tác dụng quá lớn rồi ! Cảnh giới của ta tổn thương không nhẹ.
Thời điểm này nàng đang giả bộ như rất sợ hãi khi bị Công Tôn Nhận lướt mắt qua.
Chờ Kình Lâm làm đúng vai diễn đụng vai mình, nàng mới thả lỏng thân thể không còn căng cứng, nhưng khi vừa định theo đại thúc tiến vào thì nữ tu bỗng thấy một ánh nhìn đang quan sát mình.
Là quang mình chính đại quan sát, không hề che giấu.
Nữ tu nhìn lên, liền thấy một đôi mắt bình thản, nhưng lại tựa vực sâu vạn trượng.
Thịch~
Trái tim nàng chậm một nhịp.
Huyết Hải Ma Công trong người đình trệ ngay tức khắc, biển máu trong đan điền ngừng vỗ sóng, thậm chí muốn chảy ngược về sau.
Nữ tu cảm thấy mình bây giờ giống một con độc xà xấu xí đụng phải " Diệt Thế Hắc Long ".
Thật sự không cùng một cái đẳng cấp.
Thậm chí nữ tu không dám nuốt một ngụm nước bọt, sắc mặt nhợt nhạt, tiếp tục thế nữa chắc nàng bị dọa đến c·hết kh·iếp mất, cũng may ánh nhìn đó dần rời đi.
Nữ tu không dám ở lại lâu, vội vàng theo sau Kình Lâm.
Quá kinh khủng !
Tu sĩ Trúc Cơ cũng không có đáng sợ như vậy.
...
" Nhược Ly, ngươi đang nhìn cái gì ? "
Tử Sách kỳ quái liếc theo ánh mắt của sư muội, nhưng chỉ thấy một tên thị nữ dáng vẻ hốt hoảng theo sau quản sự hầm mỏ mà thôi.
Theo Tử Sách điều này hoàn toàn bình thường, uy thế của tu sĩ Trúc Cơ thật sự rất đáng sợ, huống chi còn là phó đường chủ Chấp Pháp Đường, ai mà không kinh hãi cho được.
" Không có gì " Trầm Nhược Ly lắc đầy.
Chẳng hiểu sao vừa rồi nàng cảm thấy trên người nữ tu đó loáng thoáng mùi máu tanh rất nồng nặc.
Nhưng sao phó đường chủ Công Tôn Nhận không tỏ thái độ gì ?
Nhìn như thế nào cũng giống tu sĩ ma đạo !
Không cho nàng thời gian suy đoán tiếp, phó đường chủ Thiết Phá Sơn đã yêu cầu tất cả tập hợp lại, phân phó nhiệm vụ đi điều tra tình hình phỉ tu ở xung quanh.
Thiết Phá Sơn, người cũng y như tên, thân cao hai mét, da thịt cứng rắn như sắc thép, nghe đồn tu luyện Gánh Sơn Pháp đến tinh thông, nên thật sự có thể phá sơn, gánh đổ núi đồi.
Phân phó đệ tử Trừ Ma Đường xong, Thiết Phá Sơn quay sang hai nữ tử Chiến Pháp Điện đứng trong góc.
" Trầm Nhược Ly, Tử Sách...hai người các ngươi chỉ đi theo ghi chép nên không cần tham gia chiến đấu, tùy tiện chọn một đội rồi đi theo quan sát là được "
" Đệ tử rõ ràng "
...
Ngày thứ hai về tông, Trần Lục ôm Trần Tiểu Bạch đến nội môn đi tìm sư tỷ thăm hỏi.
Lần này không phải tòa tháp bốc lên hơi nóng hừng hực, chảy dung nham kh·iếp người giống núi đao biển lửa, mà là một tòa động phủ bình thường trồng lẻ tẻ từng đóa linh hoa thơm ngút trời.
" Ngồi đi sư đệ " Lãm Hồng Lăng hào phóng nói, lại một mặt im lặng liếc mắt xem kỹ Trần Tiểu Bạch. " Ừm...vật trang sức nhỏ nhắn này lụm ở đâu ra vậy? "
" Sư tỷ ta còn nghe đồn ngươi thu rất nhiều nghĩa nữ, đồ đệ, tính làm cái chi? Hay muốn kéo đệ tử tự lập môn hộ, xưng danh Nghĩa Nữ Tông? "
" Cần ta hỗ trợ chăng? Sư tỷ ngươi không ngại nhậm chức tông chủ chơi đùa vài hôm "
Trần Lục vừa tự rót một ly nhị phẩm linh trà tản mát linh khí ngào ngạt, không phải ai cũng có thể chiếm tiện nghi từ sư tỷ như hắn đâu.
Đang rất vui vẻ thưởng thức trà vì chiếm tiện nghi đây, nào ngờ nghe được cái này, với ba chữ Nghĩa Nữ Tông thế là nước trà liền ngẹn giữa cổ, thật sự không nhịn được liền sặc ra ngoài
Ặc —
" Ô ~ phụ thân ~ "
Trên mặt Trần Tiểu Bạch đầy nước trà, biểu cảm oan ức vươn tay lên, nước vào mắt đành vào híp cả hai lại như mèo con.
Phụt!
Lần này đến phiên Lãm Hồng Lăng không nhịn được cười lên.
...
...
P/s: Cầu đề cử, đánh giá!
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận