Cài đặt tùy chỉnh
Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!
Chương 61: Chương 61: Hắn về thì nàng đi
Ngày cập nhật : 2024-12-05 03:40:07Chương 61: Hắn về thì nàng đi
Hàn huyên nãy giờ, cũng chỉ chờ câu nói này của ngươi đấy.
" Thế thì không gì tốt hơn, bắt đầu từ ngày mai ngươi liền đến đây trông coi Tiểu Bạch, trước hết cứ làm quen với nàng đã " Trần Lục đáp ứng, lại giao phó thêm vài chuyện.
" Sau ba đến năm ngày nữa ta mới bắt đầu bế quan "
" Khi ta không có ở đây, lúc rảnh rỗi ngươi có thể thử trò chuyện thêm với nàng, giúp Tiểu Bạch cải thiện khả năng ngôn ngữ..."
" Trước đấy ta cũng sẽ truyền công pháp tu hành cho nàng, Mặc Huyền Luyện Khí Quyết để Tiểu Bạch học dẫn, nếu nàng có gì không hiểu, ngươi cũng cần hỗ trợ giải đáp "
" Ta hiểu thưa sư phụ, người cứ an tâm "
Hồ Vân tự nhủ không phải chuyện gì to tát, Mặc Huyền Luyện Khí Quyết chính là công pháp mà Hồ Vân đang tu luyện.
Mặc dù đây là thứ cơ bản nhất, đệ tử nhập môn nào cũng có thể học, nhưng nếu đặt ở ngoại giới thì đa đố tán tu sẽ thèm đến nhỏ dãi.
Cơ bản nhất hề không đồng nghĩa với kém cỏi, mà ngược lại mới, bản công pháp này vô cùng hoàn chỉnh trong giai đoạn luyện khí, và không có bất kỳ lỗ hổng nào.
Không giống công pháp của tán tu, đầy điểm sai lầm, tu luyện có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma, tổn thương kinh mạch.
Đây cũng là chỗ tốt khi gia nhập tông môn, đó là truyền thừa.
Hồ Vân xin phép quay về chuẩn bị, hẹn mai lại đến, Trần Lục liền xách cổ Trần Tiểu Bạch tới chỗ Tụ Linh Trận dưới phòng ngầm.
Đặt nàng ngồi ra đó gặm ngón tay, trông dáng vẻ có thể đần bao nhiêu sẽ đần bấy nhiêu.
Sắc mặt Trần Lục đen lên, nhưng không nói gì thêm, tinh thần tràn vào tìm thứ gì đó trong nhẫn trữ vật, thực sự mà nói trong nhẫn chứa nhiều tạp vật lắm.
Tìm kiếm một hồi cũng thấy ở góc không gian chứa đồ có một viên ngọc bội hình tròn được khắc họa tiết đơn giản.
Đây là ngọc bội chứa công pháp, cũng có thể xưng là ngọc giản truyền công.
Thế lực siêu cấp ở Nam Linh Vực đều chơi như này, rất coi trọng bảo vệ truyền thừa của bản thân, giống như công pháp đều được đưa vào ngọc giản.
Học xong ngọc tự vỡ, và với ấn ký ẩn bên trong thì không cách nào truyền thụ cho người khác, cũng từ đây ngăn cản việc đệ tử lấy công pháp tông môn bán ra bên ngoài, tiết lộ truyền thừa.
Muốn phá giải loại ấn kỳ này không phải chuyện dễ dàng, tùy loại ngọc giản mà phải cần đến cả tu sĩ Tử Phủ mới có thể thử một lần, còn chưa chắc thành công.
Trần Tiểu Bạch ngồi giương mắt ếch nhìn Trần Lục vuốt tới vuốt lui viên ngọc bội.
" Đừng nhìn, cầm thử xem "
Mấy tháng dạy dỗ xem như không hề uổng công, ít nhất với mấy câu từ cơ bản Tiểu Bạch vẫn nghe.
" Ô "
Trần Tiểu Bạch dùng tay nhỏ cầm ngọc giản liền quơ quơ lên như có đồ chơi mới.
" Đặt vào trán "
" Ô, trán "
Thấy Tiểu Bạch đã đặt lên đầu, Trần Lục liền dùng tinh thần lực giúp nàng kích hoạt ngọc giản nhanh chóng hơn phương pháp cảm ứng thông thường.
Răng — rắc.
" Ư ~ "
Ngọc vỡ rồi, Trần Tiểu Bạch khẽ rên một tiếng.
Quan sát hồi lâu, thấy Tiểu Bạch chỉ hơi nhíu mi, rồi lại một mặt mơ hồ, Trần Lục liền hỏi:
“ Tiểu Bạch, thấy thế nào? “
“ Ô ~ phụ thân, đầu, ô ~ “
“ Có...chữ? “
“ Có văn tự là đúng rồi “ Trần Lục nở nụ cười hài lòng, nhắc nhở nàng: “ Tiểu Bạch, khi rảnh có thể thử nghiền ngẫm những văn tự đó, sẽ rất tốt cho ngươi “
Trần Tiểu Bạch cái hiểu cái không gật đầu đáp lại, nhìn vẻ mặt đần độn của nàng Trần Lục liền thấy im lặng.
Thôi được, tuỳ tiện tu luyện bừa đi, nàng là thiên linh căn cũng chẳng sợ tẩu hoả nhập ma, hay luyện ra vấn đề gì, ít nhất dưới Kim Đan là vậy.
Thiên linh căn chính là bá đạo như thế đấy, Trần Lục nhớ trong cổ tịch có ghi chép.
Thiên linh căn dù không có công pháp tu hành, thì chỉ cần sinh sống ở nơi linh khí nồng đậm thích hợp với bản thân, dần dà rồi linh văn tự hấp thu linh khí cũng sẽ biến thành tu sĩ.
Tóm lại là linh khí tự chui vào người, giúp thiên linh căn thoát thai hoán cốt, tự nhiên trở thành tu sĩ luyện khí.
Nghe thôi cứ như nói nhảm, nhưng đó là sự thật.
Thiên tài với người thường đúng kiểu thuộc về hai thế giới khác nhau, nghe mà khiến hắn tức c·hết, hâm mộ đến vặn vẹo khuôn mặt.
Đây cũng là lí do Trần Lục dám để nàng tự mày mò tu luyện.
Vì chỉ hút một loại linh khí, nó còn tự chạy tới đan điền, nên mặc kệ tu kiểu gì cũng được, chỉ có tu luyện chậm hơn chứ không có chuyện tổn thương cơ thể.
Nàng lại còn khá đần, nên được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu, đợi hắn đột phá xong tính tiếp cũng không muộn.
...
Chiều tối, hai người đang dùng bữa...chủ yếu là Tiểu Bạch dùng, còn Trần Lục thì ngồi nhìn miệng, không hứng thú cho lắm.
Thêm chốc lát, gần hết nữa cơm thì nghĩa nữ ngoan Nhạc Nhạc nghe tin chạy tới vấn an.
Cũng may Nhược Ly chưa biết chuyện, lỡ tới cùng lúc, cả hai gặp mặt chắc phải khiến Trần Lục nhức nhức cái đầu mất.
“ Nghĩa phụ, người trở về “
“ Là Nhạc Nhạc à "
" Mau tới, đây là tiểu muội của ngươi, Trần Tiểu Bạch “
" A? Người thu nghĩa nữ? "
Trần Lục để cho cả hai quen thuộc lẫn nhau, Nhạc Nhạc nhút nhát là thế, nhưng đối với vật đáng yêu như Trần Tiểu Bạch thì lại nhiệt tình trông thấy
Nhiệt tình tới mức khiến bé con luôn không muốn tới gần người lạ như Tiểu Bạch, cũng đồng ý cho Nhạc Nhạc ôm mình một cái.
“ Vừa đột phá luyện luyện khí tầng hai? Không tệ, xem ra trong lúc ta rời tông ngươi không hề lười biếng “ Trần Lục khẽ khích lệ đôi câu.
Đạt tới luyện khí tầng hai sớm hơn trong mô phỏng vài tháng.
Vậy mới thấy tác dụng của đợt tố cáo lần trước, nhờ bóp c·hết vụ việc phiền phức từ trong trứng mới giúp nàng tập trung hơn vào tu hành, không bị sao nhãn.
Phiền phức ở đây chính là cái vụ bổng lộc.
Không biết Chấp Pháp Đường xử lí sao rồi nhỉ?
Nhạc Nhạc ở lại chơi với Tiểu Bạch tới nửa đêm mới rời đi.
Trước đó Trần Lục còn tưởng Nhược Ly cũng sẽ tới vấn an trong trong đêm nay, nhưng ngồi tu luyện tới sáng vẫn chả thấy thân ảnh quen thuộc đó xuất hiện.
Trần Lục có chút kinh ngạc, phải biết bình thường hắn rời tông một vài tuần thôi.
Đến khi về là đại nghĩa nữ của hắn liền chờ không kịp chạy tới hỏi thăm, hỏi này hỏi kia, thế mà lần này đi cả năm lại không thấy nàng đâu.
“ Kỳ lạ, lẽ nào ta về đúng thời điểm nàng không ở tông môn ? “
...
Đúng như ai đó đang nghĩ, Trầm Nhược Ly đang đứng trên một chiếc phi chu khổng lồ nguy nga, bay về cái nơi mà nghĩa phụ nàng vừa rời khỏi.
Trời cao thổi tới từng cơn gió mạnh như muốn xé rách da thịt non mềm của nàng, Trầm Nhược Ly vẫn giữ vẻ băng lãnh khác thường.
Chiếc phi chu này không bay kiểu rề rề như loại mà Trần Lục ngồi trước đó, vì đây chính là chiến thuyền của Chấp Pháp Điện.
Là loại phi chu hoàn toàn dành cho c·hiến t·ranh, chứ không đơn thuần là vận chuyển đi lại.
Từ trận pháp phòng ngự cứng ngang vỏ rùa đen, đến đại sát khí khó chế tạo như Tụ Linh Pháo đều được trang bị đầy đủ.
Người thao túng phi chu bay lượn thương khung vào thời điểm này còn là đại tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Đụng phải loại quái vật hùng vĩ này thì đừng nói phỉ tu.
Đến cả ma đạo tà giáo hung tàn cũng không dám động đậy ý đồ xấu, gặp liền kính sợ tránh xa hàng chục dặm còn ngại chưa đủ an toàn.
" Trầm sư muội, ngươi đang thấy lo lắng à ? "
" Lần này hai ta đi theo Chấp Pháp Đường cùng Trừ Ma Đường chỉ cần quan sát cùng ghi chép, không đến lượt tham gia đấu pháp trực tiếp nên không cần lo lắng "
" Chấp Pháp Đường xử lí việc hầm mỏ, Trừ Ma Đường thì đi thanh trừng đám phỉ tu bên ngoài, có đại tu sĩ Trúc Cơ ở lân cận, an toàn của hai ta chắc chắn đủ bảo đảm "
" Tử Sách sư tỷ nhìn chỗ nào mà đoán ta đang sợ sệt vậy? " Trầm Nhược Ly mặt không đổi sắc, nhàn nhạt hỏi vặn lại.
Hàn huyên nãy giờ, cũng chỉ chờ câu nói này của ngươi đấy.
" Thế thì không gì tốt hơn, bắt đầu từ ngày mai ngươi liền đến đây trông coi Tiểu Bạch, trước hết cứ làm quen với nàng đã " Trần Lục đáp ứng, lại giao phó thêm vài chuyện.
" Sau ba đến năm ngày nữa ta mới bắt đầu bế quan "
" Khi ta không có ở đây, lúc rảnh rỗi ngươi có thể thử trò chuyện thêm với nàng, giúp Tiểu Bạch cải thiện khả năng ngôn ngữ..."
" Trước đấy ta cũng sẽ truyền công pháp tu hành cho nàng, Mặc Huyền Luyện Khí Quyết để Tiểu Bạch học dẫn, nếu nàng có gì không hiểu, ngươi cũng cần hỗ trợ giải đáp "
" Ta hiểu thưa sư phụ, người cứ an tâm "
Hồ Vân tự nhủ không phải chuyện gì to tát, Mặc Huyền Luyện Khí Quyết chính là công pháp mà Hồ Vân đang tu luyện.
Mặc dù đây là thứ cơ bản nhất, đệ tử nhập môn nào cũng có thể học, nhưng nếu đặt ở ngoại giới thì đa đố tán tu sẽ thèm đến nhỏ dãi.
Cơ bản nhất hề không đồng nghĩa với kém cỏi, mà ngược lại mới, bản công pháp này vô cùng hoàn chỉnh trong giai đoạn luyện khí, và không có bất kỳ lỗ hổng nào.
Không giống công pháp của tán tu, đầy điểm sai lầm, tu luyện có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma, tổn thương kinh mạch.
Đây cũng là chỗ tốt khi gia nhập tông môn, đó là truyền thừa.
Hồ Vân xin phép quay về chuẩn bị, hẹn mai lại đến, Trần Lục liền xách cổ Trần Tiểu Bạch tới chỗ Tụ Linh Trận dưới phòng ngầm.
Đặt nàng ngồi ra đó gặm ngón tay, trông dáng vẻ có thể đần bao nhiêu sẽ đần bấy nhiêu.
Sắc mặt Trần Lục đen lên, nhưng không nói gì thêm, tinh thần tràn vào tìm thứ gì đó trong nhẫn trữ vật, thực sự mà nói trong nhẫn chứa nhiều tạp vật lắm.
Tìm kiếm một hồi cũng thấy ở góc không gian chứa đồ có một viên ngọc bội hình tròn được khắc họa tiết đơn giản.
Đây là ngọc bội chứa công pháp, cũng có thể xưng là ngọc giản truyền công.
Thế lực siêu cấp ở Nam Linh Vực đều chơi như này, rất coi trọng bảo vệ truyền thừa của bản thân, giống như công pháp đều được đưa vào ngọc giản.
Học xong ngọc tự vỡ, và với ấn ký ẩn bên trong thì không cách nào truyền thụ cho người khác, cũng từ đây ngăn cản việc đệ tử lấy công pháp tông môn bán ra bên ngoài, tiết lộ truyền thừa.
Muốn phá giải loại ấn kỳ này không phải chuyện dễ dàng, tùy loại ngọc giản mà phải cần đến cả tu sĩ Tử Phủ mới có thể thử một lần, còn chưa chắc thành công.
Trần Tiểu Bạch ngồi giương mắt ếch nhìn Trần Lục vuốt tới vuốt lui viên ngọc bội.
" Đừng nhìn, cầm thử xem "
Mấy tháng dạy dỗ xem như không hề uổng công, ít nhất với mấy câu từ cơ bản Tiểu Bạch vẫn nghe.
" Ô "
Trần Tiểu Bạch dùng tay nhỏ cầm ngọc giản liền quơ quơ lên như có đồ chơi mới.
" Đặt vào trán "
" Ô, trán "
Thấy Tiểu Bạch đã đặt lên đầu, Trần Lục liền dùng tinh thần lực giúp nàng kích hoạt ngọc giản nhanh chóng hơn phương pháp cảm ứng thông thường.
Răng — rắc.
" Ư ~ "
Ngọc vỡ rồi, Trần Tiểu Bạch khẽ rên một tiếng.
Quan sát hồi lâu, thấy Tiểu Bạch chỉ hơi nhíu mi, rồi lại một mặt mơ hồ, Trần Lục liền hỏi:
“ Tiểu Bạch, thấy thế nào? “
“ Ô ~ phụ thân, đầu, ô ~ “
“ Có...chữ? “
“ Có văn tự là đúng rồi “ Trần Lục nở nụ cười hài lòng, nhắc nhở nàng: “ Tiểu Bạch, khi rảnh có thể thử nghiền ngẫm những văn tự đó, sẽ rất tốt cho ngươi “
Trần Tiểu Bạch cái hiểu cái không gật đầu đáp lại, nhìn vẻ mặt đần độn của nàng Trần Lục liền thấy im lặng.
Thôi được, tuỳ tiện tu luyện bừa đi, nàng là thiên linh căn cũng chẳng sợ tẩu hoả nhập ma, hay luyện ra vấn đề gì, ít nhất dưới Kim Đan là vậy.
Thiên linh căn chính là bá đạo như thế đấy, Trần Lục nhớ trong cổ tịch có ghi chép.
Thiên linh căn dù không có công pháp tu hành, thì chỉ cần sinh sống ở nơi linh khí nồng đậm thích hợp với bản thân, dần dà rồi linh văn tự hấp thu linh khí cũng sẽ biến thành tu sĩ.
Tóm lại là linh khí tự chui vào người, giúp thiên linh căn thoát thai hoán cốt, tự nhiên trở thành tu sĩ luyện khí.
Nghe thôi cứ như nói nhảm, nhưng đó là sự thật.
Thiên tài với người thường đúng kiểu thuộc về hai thế giới khác nhau, nghe mà khiến hắn tức c·hết, hâm mộ đến vặn vẹo khuôn mặt.
Đây cũng là lí do Trần Lục dám để nàng tự mày mò tu luyện.
Vì chỉ hút một loại linh khí, nó còn tự chạy tới đan điền, nên mặc kệ tu kiểu gì cũng được, chỉ có tu luyện chậm hơn chứ không có chuyện tổn thương cơ thể.
Nàng lại còn khá đần, nên được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu, đợi hắn đột phá xong tính tiếp cũng không muộn.
...
Chiều tối, hai người đang dùng bữa...chủ yếu là Tiểu Bạch dùng, còn Trần Lục thì ngồi nhìn miệng, không hứng thú cho lắm.
Thêm chốc lát, gần hết nữa cơm thì nghĩa nữ ngoan Nhạc Nhạc nghe tin chạy tới vấn an.
Cũng may Nhược Ly chưa biết chuyện, lỡ tới cùng lúc, cả hai gặp mặt chắc phải khiến Trần Lục nhức nhức cái đầu mất.
“ Nghĩa phụ, người trở về “
“ Là Nhạc Nhạc à "
" Mau tới, đây là tiểu muội của ngươi, Trần Tiểu Bạch “
" A? Người thu nghĩa nữ? "
Trần Lục để cho cả hai quen thuộc lẫn nhau, Nhạc Nhạc nhút nhát là thế, nhưng đối với vật đáng yêu như Trần Tiểu Bạch thì lại nhiệt tình trông thấy
Nhiệt tình tới mức khiến bé con luôn không muốn tới gần người lạ như Tiểu Bạch, cũng đồng ý cho Nhạc Nhạc ôm mình một cái.
“ Vừa đột phá luyện luyện khí tầng hai? Không tệ, xem ra trong lúc ta rời tông ngươi không hề lười biếng “ Trần Lục khẽ khích lệ đôi câu.
Đạt tới luyện khí tầng hai sớm hơn trong mô phỏng vài tháng.
Vậy mới thấy tác dụng của đợt tố cáo lần trước, nhờ bóp c·hết vụ việc phiền phức từ trong trứng mới giúp nàng tập trung hơn vào tu hành, không bị sao nhãn.
Phiền phức ở đây chính là cái vụ bổng lộc.
Không biết Chấp Pháp Đường xử lí sao rồi nhỉ?
Nhạc Nhạc ở lại chơi với Tiểu Bạch tới nửa đêm mới rời đi.
Trước đó Trần Lục còn tưởng Nhược Ly cũng sẽ tới vấn an trong trong đêm nay, nhưng ngồi tu luyện tới sáng vẫn chả thấy thân ảnh quen thuộc đó xuất hiện.
Trần Lục có chút kinh ngạc, phải biết bình thường hắn rời tông một vài tuần thôi.
Đến khi về là đại nghĩa nữ của hắn liền chờ không kịp chạy tới hỏi thăm, hỏi này hỏi kia, thế mà lần này đi cả năm lại không thấy nàng đâu.
“ Kỳ lạ, lẽ nào ta về đúng thời điểm nàng không ở tông môn ? “
...
Đúng như ai đó đang nghĩ, Trầm Nhược Ly đang đứng trên một chiếc phi chu khổng lồ nguy nga, bay về cái nơi mà nghĩa phụ nàng vừa rời khỏi.
Trời cao thổi tới từng cơn gió mạnh như muốn xé rách da thịt non mềm của nàng, Trầm Nhược Ly vẫn giữ vẻ băng lãnh khác thường.
Chiếc phi chu này không bay kiểu rề rề như loại mà Trần Lục ngồi trước đó, vì đây chính là chiến thuyền của Chấp Pháp Điện.
Là loại phi chu hoàn toàn dành cho c·hiến t·ranh, chứ không đơn thuần là vận chuyển đi lại.
Từ trận pháp phòng ngự cứng ngang vỏ rùa đen, đến đại sát khí khó chế tạo như Tụ Linh Pháo đều được trang bị đầy đủ.
Người thao túng phi chu bay lượn thương khung vào thời điểm này còn là đại tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Đụng phải loại quái vật hùng vĩ này thì đừng nói phỉ tu.
Đến cả ma đạo tà giáo hung tàn cũng không dám động đậy ý đồ xấu, gặp liền kính sợ tránh xa hàng chục dặm còn ngại chưa đủ an toàn.
" Trầm sư muội, ngươi đang thấy lo lắng à ? "
" Lần này hai ta đi theo Chấp Pháp Đường cùng Trừ Ma Đường chỉ cần quan sát cùng ghi chép, không đến lượt tham gia đấu pháp trực tiếp nên không cần lo lắng "
" Chấp Pháp Đường xử lí việc hầm mỏ, Trừ Ma Đường thì đi thanh trừng đám phỉ tu bên ngoài, có đại tu sĩ Trúc Cơ ở lân cận, an toàn của hai ta chắc chắn đủ bảo đảm "
" Tử Sách sư tỷ nhìn chỗ nào mà đoán ta đang sợ sệt vậy? " Trầm Nhược Ly mặt không đổi sắc, nhàn nhạt hỏi vặn lại.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận