Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!

Chương 57: Chương 57: Khổ trước sướng sau, về tông

Ngày cập nhật : 2024-12-05 03:40:07
Chương 57: Khổ trước sướng sau, về tông

Khách sáo xong lại phải ngồi nói lảm nhảm, đánh trận giao tiếp giằng co nửa giờ Trần Lục mới tìm thấy cơ hội chuồn đi, cũng nhờ đệ tử hầm mỏ tới báo cáo công việc.

Suy nghĩ chút, Trần Lục vẫn là quyết định đi tìm Tiêu Phàm một chuyến, cho hắn vài thứ để đền bù.

Nói gì thì nói cũng vừa hớt tay trên cơ duyên của người ta.

Sau khi hỏi thăm vài tên đệ tử, mới biết Tiêu Phàm đang ở dưới tầng trung chỉ huy đám thợ mỏ dọn dẹp đá vụn và lấp kín mấy cái hố to.

Tiến xuống dưới...

Trần Lục hơi kinh ngạc khi nhận ra cô nàng hôm trước thương thế rất nặng, thế mà hôm nay đã bắt đầu làm việc, Kình Lâm sư huynh bốc lột lao động thế sao.

Và càng thêm kinh ngạc khi thấy khí cảm trên người Tiêu Phàm thể hiện ra chính là...

Luyện khí tầng bốn, linh khí bên trong đan điền đều sắp tràn ra ngoài do vừa đột phá không lâu, thiếu sự nội liễm.

Cái quái quỷ gì thế !

Hôm qua khí tức trên người hắn vẫn là luyện khí tầng ba trung đoạn, còn chưa tới cao đoạn,...mới không gặp mấy tiếng ngươi liền đột phá lên trung kỳ rồi ?

Hợp lí sao ?

Không hợp lí !

Tiêu Phàm cùng Lăng Tuyết cũng thấy Trần Lục đi tới, hắn liền chào hỏi trước.

" Trần chấp sự "

Lăng Nhiên nghe vậy cũng phản ứng kịp, chắp tay theo sau.

" Đa tạ chấp sự ngày hôm qua đã cứu cả hai người chúng ta "

Nàng nghe Tiêu Phàm kể rồi, vị Trần chấp sự này dù cảnh giới giống nàng, nhưng sở hữu lá bài tẩy có thể miểu sát cao thủ luyện khí viên mãn.

Mặc kệ là thủ đoạn vẫn là bối cảnh đều không phải nàng có thể sánh bằng.



" Chuyện nhỏ " Trần Lục xua tay một cái, lại hỏi: " Hai vị khôi phục thương thế sao rồi, nhìn nam đệ tử này có vẻ như vừa đột phá không lâu nhỉ, đúng là kỳ lạ "

Nghe hỏi, sắc mặt Tiêu Phàm hơi ngưng lại, dường như khá kiêng dè, nhưng Lăng Nhiên lại thấy đó không phải chuyện ghê gớm.

Cơ duyên cũng bị hai người họ ăn mất rồi, còn Trần chấp sự mổ bụng móc ra hay sao?

Liền đáp:

" Chuyện này phải đổ cho hai người chúng ta rất may mắn, hôm qua khi Tiêu sư đệ đưa ta lên mặt đất trị thương thì trượt chân rơi vào một cái hố sụp xuống do cuộc tập kích của phỉ tu "

" Khó tin hơn cả, ở phía dưới thế mà sinh trưởng một dây Duyên Linh Mộc, trên thân có hai quả, đúng lúc đó ta tỉnh lại nhận ra nó liền chia nhau, mỗi người một quả "

" Ăn xong ta khôi phục thương thế cùng tăng tiến chút ít tu vi, còn Tiêu sư đệ tốt số hơn, dễ dàng đột phá luyện khí trung kỳ "

" Hóa ra là vậy..." Nghe rõ câu chuyện, Trần Lục bó tay rồi, không còn gì để nói.

Cmn!

Ngươi rốt cuộc là ai, không thể rơi vào hô uống bảy trăm năm Linh Nhũ, ngươi liền đạp hố khác ăn Duyên Linh Quả?

Duyên Linh Quả không phải mặt hàng thông thường, thậm chí hiếm thấy hơn cả Linh Nhũ tích lũy dưới ngàn năm.

Chữ Duyên của nó, chính là duyên phận, hoặc cũng có thể là " duyên số...tuyệt không thể tả ".

Duyên Linh Mộc có thể mọc ra ở bất cứ nơi nào, cho dù chỗ đó linh khí cạn kiệt...nhưng nếu đủ duyên phận cũng có cơ may gặp phải.

Trong phàm tục lưu truyền kỳ trân dị quả, ăn một viên thọ hai mươi năm, sống lâu trăm tuổi, dung nhan vĩnh trú, chính là chỉ loại linh quả quái lạ này.

" Các ngươi cũng thật...may mắn, trượt chân đều có thể đụng phải cơ duyên, đây không phải là cố sự cổ vũ chúng tu sĩ trên con đường tiên đạo thường được lưu truyền hay sao "

Trần Lục ra vẻ hâm mộ tán dương, nhưng ánh mắt nhìn Tiêu Phàm lại rất quái lạ.

Chẳng lẽ cái tên này...

Vận mệnh Thiên nhãn !

Trần Lục hơi động, tinh thần lực lập tức bị chức năng hệ thống rút mất một phần năm.



[ Danh tính: Tiêu Phàm

Mệnh cách ( Đen, đỏ, cam, vàng, tím, lam, xanh lá, trắng ):

1. Cơ duyên trời giáng ( tím )

2. Khổ trước sướng sau ( lam ) ]

Hiểu luôn, đúng là có mệnh cách như ta đoán !

Trần Lục cảm khái.

Một lam một tím?

Dễ hiểu ngay khi vì sao tên này cứ lụm được cơ duyên suốt rồi.

Khổ trước sướng sau? Nếu nhớ không nhầm tên Tiêu Phàm này trước khi gia nhập tông môn chính là một nô lệ đào mỏ ở phàm tục.

Cơ duyên trời giáng? Đi một bước đạp một cục cơ duyên thì đúng thật là trời giáng!

Không tồi, bàn về mệnh cách thì mạnh hơn Nhạc Nhạc, nhưng so với Tiểu Bạch vẫn kém xa mười vạn tám ngàn dặm, Nhược Ly thì thôi, đừng nên ức h·iếp tiểu bằng hữu.

Mà trông tên này cứ giống nhân vật chính thế nào ấy nhỉ, mà cũng không đúng, mệnh cách hơi thấp, nếu như là màu cam hoặc đỏ thì còn có cơ may.

Bác bỏ suy nghĩ ảo ma của mình, hắn cũng bỏ qua cái suy nghĩ đền bù luôn, Tiêu Phàm có mà cơ duyên ngập đầu thì đền đền cái gì nữa, tương lai hắn gặp phiền phức thì trông coi một hai là được.

Còn về lỡ tương lai hắn quá yếu không không giúp được thì sao ?

Đừng có nói đùa, hắn yếu thật, nhưng chỉ cần chờ Nhược Ly trưởng thành liền chính là Băng Thiên Ma Quân ma uy cái thế bao phủ phân nửa Nam Linh Vực.

Tiểu Bạch cũng sở hữu thiên linh căn, thành tựu về sau tuyệt đối không thể thua chị kém em.

Trần Lục liền tạm biệt, rời đi trước một bước.



Lại đi chào hỏi thêm vài người quen biết như Tạ Chi, Trần Lục liền dứt khoát ôm Trần Tiểu Bạch chạy đến phường thị lân cận, tìm kiếm phi chu thích hợp quay về tông môn.

...

Ngạc Giao Phường Thị là sản nghiệp do Ngạc Gia vận hành, đó từng là một gia tộc Trúc Cơ, những do hậu bối không cố gắng thế nên dần đi về hướng xuống dốc.

Cũng may, trong tộc vẫn còn hương hỏa với Xích Đao Môn nên không ai dám nhân cơ hội này nuốt Ngạc gia vào bụng.

Xích Đao Môn chính là thế lực bá chủ ngàn dặm quanh đây, có Cuồng Đao Lão Tổ tọa trấn, đó là một vị Tử Phủ Thượng Nhân pháp lực cao cường, đao pháp hung bạo như cuồng phong bão táp.

Xích Đao Môn còn là thế lực phụ thuộc vào Mặc Huyền Tông, nghe nói có liên lụy khá nhiều với Cự Linh Phong ở nội môn.

Mấy điều trên đều là Trần Lục nghe được từ miệng một vị chấp sự họ Quy, còn phải thật sự hay không thì ai mà biết được.

Trần Lục không có ý định đi dạo phường thị mà tìm tới bến đò ngay, chỗ này có ba bốn chiếc phi chu đang đậu chờ khởi hành.

Lúc rời tông hắn có thể bay bừa, nhưng lúc về vẫn nên tìm cách thoải mái một chút, huống chi trên người còn mang theo cục nợ.

Thấy Trần Lục đang ngó từng chiếc phi chu, rất nhanh có một nữ tu y phục bó sát đỏ rực, ở vai có in hình đại đao chạy tới.

Luyện khí tầng năm.

Tông huy đại đao...chẳng lẽ là đệ tử của Xích Đao Môn?

Nữ tu dáng vẻ táo bạo, hai mắt như tên bắn, hơi thở lãnh liệt kèm theo sức nóng cháy bỏng.

Tới gần liền hỏi: " Vị đạo hữu này chẳng lẽ muốn đi phi chu? Không biết ngươi cần đến nơi nào? "

" Đúng là đang có ý đó, còn đích đến thì tại hạ cần tới một tòa phường thị bất kỳ gần Mặc Huyền Tông "

Nữ tu nghe vậy liền vui vẻ đưa ra hai tấm lệnh bài bằng gỗ. " Vậy thì tốt rồi, đúng lúc ta đang cần bán trao tay gấp tấm hai vé này, nếu đạo hữu muốn thì chỉ cần một phần hai giá gốc là được "

" Ta thể hỏi lí do sao? "

" Vốn chẳng phải chuyện gì không thể nói, chuyện là hôm nay ta tự tính theo sư huynh lên phi chu, nhưng do sư huynh gặp chút phiền toái nên đành chậm trễ vài ngày "

" Còn lệnh bài chỉ có hiệu lực vào hôm nay sang hôm sau liền mất giá trị, bên phi chu lại không cho đổi trả nên ta mới bán trao tay "

Lí do hợp tình hợp lí nhưng Trần Lục không muốn phiền phức, chỗ hời chủ động tới cửa thế này e rằng không dễ ăn như vậy.

Liền tìm đại một lí do để từ chối: " Nếu ngày hôm nay liền khởi hành ngay thì thứ lỗi cho tại hạ phải từ chối, ta còn muốn đi dạo phường thị mấy vòng "

Bị từ chối, sắc mặt nữ tu liền hơi cứng đờ, cười lên có chút miễn cưỡng.

Bình Luận

0 Thảo luận