Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!

Chương 40: Chương 40: Tính toán chiến lợi phẩm

Ngày cập nhật : 2024-12-05 03:39:47
Chương 40: Tính toán chiến lợi phẩm

Một món thượng phẩm pháp khí công kích dạng cự phủ, trung phẩm pháp khí phòng ngự loại mai rùa, chín trăm linh thạch hạ phẩm, một viên linh thạch trung phẩm.

Nhiều loại nhất giai đan dược, thượng trung hạ đủ cả.

Thêm một đống các loại vật liệu chứa linh tính...

Âm thầm tính toán một hơi, nếu mang hết đống đồ này đi bán đổ bán tháo thì:

Thượng phẩm pháp khí cự phủ, bán gấp được tầm hai ngàn hạ phẩm linh thạch.

Trung phẩm pháp khí mai rùa, trên dưới một ngàn hai trăm hạ phẩm linh thạch không tành vấn đề.

Đan dược...không quá năm trăm hạ phẩm linh thạch.

Vật liệu...cỡ sáu trăm hạ phẩm linh thạch.

Tổng cộng năm ngàn hai trăm linh thạch hạ phẩm.

Tỷ giá quy đổi ở Mặc Huyền Tông là một trên một ngàn, đổi ra chính là năm viên trung phẩm, thêm một viên có sẵn trong túi...

Tổng chiến lợi phẩm sáu viên linh thạch trung phẩm, thêm hai trăm linh thạch hạ phẩm, không tính trận bàn.

" Chậc chậc, đúng là g·iết người phóng hỏa đai lưng vàng, hèn chi tán tu người người nhà nhà kết bè kết lũ đi ăn c·ướp, đi làm phỉ tu "

Gia sản cỡ này chỉ thua Trần Lục một tí thôi, nghe là lạ luyện khí hậu kỳ lại nghèo hơn trung kỳ.

Nhưng đó là sự khác biệt của tán tu tu với đệ tử tông môn.

Lão giả hắc y đó chịu đi làm hộ vệ cho phàm nhân, ngoại trừ là tán tu ra Trần Lục không tìm thấy loại khả năng khác có tỷ lệ cao hơn.

...

Đợi Trần Lục đi dạo về, linh ngư đã chín vàng, mùi thơm nứt lượn lờ trong k·hông k·ích, kích thích khứu giác người nghe.

Đúng như hắn đoán, Mạc Khinh Vũ sở hữu tay nghề không tệ, có bí quyết ướp gia vị gia truyền cũng nên.

Trần Lục đều muốn bắt nàng về làm đầu bếp riêng trong động phủ.

" Tiểu nữ hài ngươi trông nhỏ bé mà sức ăn không kém đâu " Mạc Khinh Vũ ngồi cuốn ve vài lọn tóc màu lam, ra vẻ kinh ngạc,

Không ngờ một mình nữ hài lại có thể lụm mất hai phần ba cá nướng.

Phải biết mỗi con linh ngư phải to bằng bắp đùi đấy, nặng mấy cân là còn ít.



" Không có gì lạ " Trần Lục nhàn nhạt đáp, hắn cũng thử vài miếng, mùi vị không tồi.

Nữ hài có tận hai thân thể thì ăn nhiều hơn nữa cũng là bình thường, thân xà còn to mấy chục thước thì chẳng vậy.

Một cái mồm ăn cho hai cái xác.

Nhìn nữ hài ăn ngấu nghiến theo bản năng, miệng nhỏ dính đầy thịt cá, Mạc Khinh Vũ liền giúp nàng lau một cái.

Kế đó lặng lẽ đến gần Trần Lục, môi hồng kề sát tai hắn, cơn gió thơm đều bay vào, khẽ hỏi nhẹ:

" Lão gia, nàng thật sự là yêu nữ sao ? "

" Ngươi đoán "

"..."

" Lão gia đừng đùa ta, Khinh Vũ nên đoán thế nào ? " Mạc Khinh Vũ phiền muộn, má hơi phồng lên.

Cô nàng này là lạ...

Trần Lục có chút kỳ quái, rõ ràng cảm xúc của vị Phiêu Vũ nữ hiệp đây không ổn định lắm.

Có lẽ đại biến thành Tam Hà vừa rồi khiến nàng gặp đả kích không nhỏ, từ hào khí anh tư trở nên có vẻ hơi nữ nhi yếu ớt.

Nhưng đây có khi lại là trắc trở cần có, đợi khi chữa lành rồi sẽ mạnh mẽ hơn nhiều.

Hắn không giỡn nữa, suy tư giây lát mới giảng giải:

" Nàng đúng là yêu nữ trong miệng ngươi "

Đều có thể biến thành bạch xà, phàm tục xưng là yêu nữ cũng chẳng sai, làm gì có phàm nhân nào biết biến thân.

" Thế lời đồn..." Mạc Khinh Vũ hơi do dự.

" Chuyện phụ mẫu nàng ta không rõ, chưa biết có ẩn tình gì ở bên trong hay chăng, nên không đoán bừa "

" Nhưng cả trăm mạng của dân làng thì có thể chắc chắn không phải do nàng làm "

Giết cả trăm mạng, trong yêu khí tất yếu phải mang theo mùi tanh tưởi khó gần, oán hận của nhân loại là thứ yêu tà khó loại bỏ nhất.

Chỉ cần Trần Lục không mù, sẽ không nhìn nhầm.

" Vậy là nữ la sát Lạc Kinh Hồn không hề nói dối "

Trần Lục lại nhàn nhạt cười: " Khi gần c·ái c·hết, dù cho là ác nhân tội đồ ngập trời cũng sẽ buông lời mang thiện niệm "



" Có lẽ vậy "

" Thế lão gia định an bài xử lí nàng ra sao ? "

Mạc Khinh Vũ vừa hỏi, hai cái tay nhỏ liền bò tới chân nàng.

Không phải, không tìm nàng, tiểu nữ hài xách một con cá nướng lướt qua Mạc Khinh Vũ đến trước Trần Lục, cái chân ngắn cao chưa tới một mét hai đứng thẳng.

Cứ thế giơ lên đồ ăn trong tay lên: " Ô ~ phụ thân "

Trần Lục không nhận, khẽ lắc đầu, lại vuốt xoa mái tóc lam mượt mà của nàng một cái. " Ngoan, ăn đi thôi "

Nữ hài ngẹo cổ trắng như thiên nga, cái hiểu cái không tiếp tục gặm cá, nàng ăn rất sạch, liếm tận xương cốt, con linh ngư chỉ còn lại một mảnh bạch cốt trắng xóa.

Trần Lục mới quay sang: " Ngươi vừa hỏi gì ấy nhỉ ? "

" Không, ta hiểu rồi lão giả " Thấy cảnh này Mạc Khinh Vũ liền biết rõ, không cần phải giải thích thêm.

Tốn nửa giờ để giải quyết xong đống cá, Trần Lục lại giao cho Mạc Khinh Vũ nhiệm vụ đem nữ hài đi tắm rửa sạch sẽ, ăn uống gì mà dính tà lưa.

Lúc mới gặp nàng cũng rất bẩn, nhưng một tấm Tẩy Uế Phù liền sạch sẽ rạng ngời, đáng tiếc, mấy tháng này đi đường dùng nhiều quá, đêm qua là tấm cuối cùng rồi.

Muốn thêm phải tự vẽ, nhưng do thiếu vật liệu nên cần tìm phường thị, tới đó mua đồ vẽ phù hoặc trực tiếp mua phù lục đều được.

Phải biết Trần Lục có tay nghề chế phụ không tệ, mấy năm nay tu vi tiến triển chậm chạp nên hắn có thử học tu tiên bách nghệ, gồm vẽ phù cùng luyện đan.

Luyện đan đành chịu thua, linh căn của hắn chủ yếu là lôi hệ, kém hơn là phong hệ, hỏa hệ hạng bét.

Sử dụng khống hỏa thuật để đốt tông môn thì được, luyện đan gì đó vẫn là thôi đi, luyện một trăm lò cháy mất chín mươi chín lò, có vào không có ra.

Chế phù lại là câu chuyện khác,

Trần Lục có một loại trạng thái đặc biệt, hắn tự xưng đó là trạng thái " hiền giả " có thể giúp hắn tập trung đến cực điểm.

Nhờ đó tỷ lệ vẽ phù thành công rất cao, ít cũng có bốn phần mười.

Học phù đạo mười năm, đến nay đã là nhất giai trung phẩm phù sư, vẽ Tẩy Uế Phù không phải chuyện gì khó khăn.

Thiếu vật liệu thôi !

...



...

Một đêm yên ổn, mấy trăm người tụ tập cùng một chỗ, đống lửa chiếu sáng, dã thú tầm thường tất nhiên chẳng tiếp cận.

Trừ khi gặp thằng liều...

Vì Trần Lục cần tu luyện, nên giao nữ hài cho Mạc Khinh Vũ giữ tạm một hôm.

Nữ hài dù không quá quen thuộc với Khinh Vũ, nhưng vẫn tỏ ra rất ngoan ngoãn không quấy phá.

Thậm chí còn muốn giúp quét dọn trước cửa, nhưng đây là cơ quan trận, nào có rác, quét quét quét, quét cái cọng lông.

Mạc Khinh Thần đứng trước cổng vung một bộ quyền pháp, hỗ trợ hoạt động thân thể cứng ngắc, thấy cảnh này như có điều suy nghĩ.

Ta cần làm cái gì đó...

Không khí tốt lành, chim chóc kêu vang, trời tờ mờ sáng.

Trong phòng, dưới sàn vứt lăn lóc mấy chục viên linh thạch cạn sạch linh khí, còn Trần Lục cầm một bản thư tịch xem hết cả đêm.

Nhìn kỹ, bìa sách ghi " Tinh Thần Khai Phá Thư " phía dưới còn có tên tác giả là " Thanh Khôi Cư Sĩ ".

Thư tịch có nội dung chủ yếu về cách vận dụng tinh thần lực cho tu sĩ luyện khí kỳ.

Từ khi có phù khôi, Trần Lục thường xuyên đọc mấy quyền sách có liên quan như trên.

Vì muốn khống chế phù khôi, cái quan trọng thứ hai là tinh thần lực.

Mặc kệ là về mức độ linh hoạt, hay phạm vi hoạt động đều có phụ thuộc rất lớn vào sự cường hoành của tinh thần lực.

Cái gì ?

Vì sao lại là quan trọng thứ hai mà kkhông phải thứ nhất ?

Vì cái quan trọng thứ nhất là có phù khôi trước đã, không có thì điều khiển cái khỉ gió.

Tu tiên giới không có phù khôi, nhưng khôi lỗi.

Bên thế giới Võ Tổ Lâm Động sử dụng phù văn đặc trưng của Phù Sư, còn tu tiên giới lại khắc ấn trận văn của Trận Pháp Sư vào thân thể khôi lỗi.

Có điểm tương đồng, nhưng không giống hoàn toàn, lại có điểm chung là thao túng bằng tinh thần lực.

Trần Lục vốn muốn tìm mua tinh thần bí pháp, nhưng những loại đó quá quý giá, còn hiếm gặp, không phải cứ có linh thạch là mua được.

Ở Tàng Thư Các trong tông thì có đấy, nhưng cần danh ngạch rất phiền phức.

Tóm lại là hắn chưa có tư cách học tập, ít cũng phải nội môn mới có cơ hội.

" Nhờ tứ thúc hoặc sư tỷ có khi sẽ được đấy, nhưng cách này buộc phải lách luật, vì ngọc giản truyền công chỉ có thể dùng cho bản thân, và mỗi đệ tử bị giới hạn đổi một lần duy nhất "

Thôi, nếu vẫn không còn cách nào khác...thì để lần sau về tông mạo hiểm thử một lần đi.

Bình Luận

0 Thảo luận