Cài đặt tùy chỉnh
Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!
Chương 30: Chương 30: Song thể nhất hồn, Thiên Xà Nhược Thủy
Ngày cập nhật : 2024-11-22 01:20:17Chương 30: Song thể nhất hồn, Thiên Xà Nhược Thủy
Oe oe oe —
Mạc Khinh Thần, Mạc Khinh Vũ đang chạy trối c·hết, bên tai bất chợt vang lên tiếng khóc chào đời.
Tựa phật âm giáng thế, lại giống như ma quỷ gào thét.
Phụt —
Mạc Khinh Thần khí huyết dâng trào trừng lớn mắt, đột nhiên phun một ngụm máu đen.
Nhìn lại, chỉ thấy phần bụng hắn hơi nhô lên, trước rốn khẽ động đậy, như vừa có sinh mệnh ra đời ở bên trong.
" Ca ca ! "
Mạc Khinh Vũ kinh sợ, vội đến xem xét, thấy hắn bủn rủn hết tay chân, thân thể gần như bị móc sạch sức lực.
" Cố lên " Nàng vừa đỡ Mạc Khinh Thần đứng dậy.
Liền gặp ở trong góc một tên ăn mày cũng giơ cao bụng lớn, rồi bất thình lình da bụng nứt toát, từ trong đó một đứa bé sơ sinh với hai mất sưng ra chậm rãi bò ra.
Oe oe oe oe —
Tiếng khóc khiến Mạc Khinh Vũ thấy cực kỳ buồn nôn, bụng dạ sôi trào, còn khiến nàng váng đầu hoa mắt, giống ma quỷ tà âm lải nhải bên tai.
Mạc Khinh Vũ chỉ có thể liều mình khiêng ca ca rời xa nơi này, chạy thục mạng, nhưng bất kể đến đâu đều không thoát được tiếng khóc nứt nở.
Bất cứ nơi nào, tứ phương tám hướng, đều có tiếng khóc than, đáng sợ hơn là từng đứa bé sơ sinh đều do nam nhân sinh ra.
Mạc Khinh Vũ sắp điên mất.
Tiên trưởng ngươi đâu rồi, cứu mạng !
...
Cách Tam Hà Thành bốn chục dặm, Trần Lục đặt nữ hài vốn rất suy nhược dưới một tấm vải lụa, nhìn nàng yên tĩnh ngủ say.
Vừa rồi nữ hài kêu một tiếng " phụ thân " sau đó liền ngủ mất khiến Trần Lục không biết nên làm sao.
" Còn hai người này là ai nữa vậy ? "
Trần Lục đi tới chỗ thiếu nữ bịt mắt, sờ vào cổ, biết rằng nàng chỉ là b·ất t·ỉnh nên mặc kệ.
Đi sang chỗ lão giả, thấy v·ết t·hương vẫn rỉ máu liền điểm vào cái huyệt đạo giúp hắn cầm máu.
Suy tư chốc lát, nghi ngờ cả hai có quan hệ gì đó với nữ hài liền quyết định cứu lão giả một mạng.
Một viên đan trị thương vào bụng, chút v·ết t·hương nhỏ này không đáng là gì.
Giải quyết mấy chuyện này xong, Trần Lục mới rảnh rỗi xem tình bái của nữ hài:
" Hệ thống, mở bảng trạng thái của nàng đi "
[ Danh tính: Không có
Mệnh cách ( Đen, đỏ, cam, vàng, tím, lam, xanh lá, trắng ): Song Thể Nhất Hồn ( vàng ) Nhân Sinh Trắc Trở ( Tím )
Huyết thống: Nhân loại, Thiên Yêu ( Phản tổ chín phần )
Thọ nguyên: 14/80 ( nhân thể ) 14/500 ( xà thân )
Trận doanh ( Tổng 100 ): Thiện ( + 95 ) Ác ( - 5 )
Thân phận: Nghĩa nữ Trần Lục, Thiên Yêu hậu duệ
Linh căn: Nhất hệ ( thượng đẳng )
Tu vi: Phàm nhân
...
Công pháp: Không
Phép thuật: Không
Trang bị: Không
Đánh giá chiến lực: Phàm nhân ~ luyện khí trung kỳ ( xà thân )
Đánh giá tổng hợp: Xuất thân khó lường, nắm giữ huyết mạch Thiên Yêu, trời sinh một linh hồn nhưng sở hữu hai loại thể xác có thể hoán đổi tự nhiên, nhân sinh trắc trở đầy chông gai, tương lai vô định nhiều điều không chắc chắn ]
Một vàng một tím, trúng mánh rồi !
Trần Lục lập tức vui vẻ lên, sau đó mới bắt đầu nghiên cứu kỹ.
Song Thể Nhất Hồn ?
Ý là chỉ một linh hồn nhưng hai loại thể xác ?
Lúc là người, lúc thì là xà ?
Thật quái lạ, nó có tính là một loại thể chất đặc thù không ? Cái này phải về tông vào Tàng Thư Các tìm hiểu thử mới biết được.
Nhưng chắc chắn rất lợi hại, dầu gì cũng là màu vàng.
Còn lại chính là cái màu tìm.. nghe tên thôi liền biết chẳng phải tốt lành gì, rồi rốt cuộc là trắc trở cỡ nào ?
Nhìn nữ hài ngủ say dưới chân mình, Trần Lục có thể thoang thoáng thấy ở tay, bả vai, bụng, chân...đều có vết bầm tím.
Với câu hỏi trên, e rằng chỉ có chính nàng mới trả lời được.
Ngừng suy nghĩ cái trên, Trần Lục thì thầm.
" Hệ thống, mở phần thưởng đi "
" Mở cả ba "
[ Mở phần thưởng độc quyền, chúc mừng chủ nhân nhận được...lượt mô phỏng 300 năm ( màu cam ) ×1, Thiên Xà Nhược Thủy Thiên ( tầng thứ nhất ) × 1 ]
[ Mở phần thưởng cảnh giới phàm nhân, chúc mừng chủ nhân nhận được...]
[ Mở phần thưởng cảnh giới luyện khí trung kỳ, chúc mừng chỉ nhân nhận được...vảy rắn × 3, linh xà châu ×1, xà độc × 1...]
[ Lượt mô phỏng 100 năm ( mệnh cách màu cam )
Giới thiệu: Chức năng hệ thống, dùng để mô phỏng tóm tắt 100 năm cuộc đời thân nhân của người sử dụng...tóm tắt ngắn gọn 1000 chữ.
Nhắc nhở: Chỉ áp dụng với thân nhân có mệnh cách từ màu cam trở xuống, không thể sử dụng cho bản thân chủ nhân ]
[ Thiên Xà Nhược Thủy Thiên ( Tầng thứ nhất )
Xuất xứ: Nhược Thủy Thiên Hà, Đệ Cửu Trọng Thiên
Giới thiệu : Công pháp bản mệnh của Thiên Yêu Nhược Thủy Xà nhất tộc, chỉ có tộc nhân sở hữu huyết mạch thiên yêu phản tổ trên tám phần mười mới có thể tu luyện.
Nhắc nhở : Công pháp được ghi chép bởi pháp tắc Nhược Thủy, trừ tộc nhân Nhược Thủy Xà nhất tộc, ngoại tộc không cách nào quan sát, trừ khi tu vi đạt tới Tứ Kiếp Tiên Đạo trở lên mới có thể miễn cưỡng vượt qua pháp tắc cấm chế ]
(・o・)
Ghê...ghê gớm !
Mặc dù phần lớn không nghe hiểu.
Nhưng lượt mô phỏng tận một trăm năm, đó là gấp hai chục lần tiểu Nhạc Nhạc.
Còn công pháp...đúng thật là coi không hiểu.
Nhược Thủy Thiên Hà, Đệ Cửu Trọng Thiên, Nhược Thủy Xà Tộc, Tứ Kiếp Tiên Đạo...đều là cái gì ? Chưa từng nghe qua.
Cũng có thể do ta quá yếu, kiến thức có hạn.
Còn muốn phân tích thêm, nhưng đất trời bất chợt tối sầm xuống, Trần Lục biến sắc nhìn lên liền thấy mây đen cuồn cuộn, sấm chớp liên hồi.
Từ phía xa, cuồng phong cuốn tới, mang theo từng đợt tanh tưởi, mùi máu sắt xen lẫn tiếng kêu khóc như muốn khiến màng nhĩ hắn vỡ nát.
" Không ổn ! "
Máu tươi chảy xuống từ tai, Trần Lục như thấy trời sập, hãi hùng kh·iếp vía, vội vàng phong bế ngũ giác.
Đợi trận cuồng phong qua đi, hắn mới kịp chú ý tới nữ hài cùng hai người kia, phát hiện bọn họ không bị làm sao, vẫn yên ổn nằm đó.
Trần Lục liền hiểu rồi, trong lòng thầm mắng.
Đáng c·hết, ở một vài thời điểm ngũ giác của tu sĩ cường hoành đến vậy chưa chắc đã là chuyện tốt.
Có một số thứ, không phải ai cũng có thể nghe, không phải tu sĩ cấp thấp nào cũng có tư cách nhìn bậy
Nhìn bậy, nghe bậy...nhiều khi lại chính là họa sát thân.
Phàm nhân xem thế mà tránh được không ít hiểm họa vô hình, tất nhiên, hữu hình thì đành chịu.
" Tam Hà Thành, có tai họa rơi xuống rồi "
Linh cảm sâu xa cho biết nguy hiểm chợt ẩn chợt hiện.
Trần Lục cảm thấy nơi này không nên ở lại lâu, không do dự nữa, nhấc ba người ném lên Phi Toa liền đạp cán cứu thương bay về phía xa.
Từ từ...
Hình như ta quên cái gì thì phải ?
Không có chứ hả ?
...
" Ca ca ngươi mau tỉnh đi " Mạc Khinh Vũ bất lực ngồi dựa vào tường nhìn xem bụng của Mạc Khinh Thần nâng lên thật cao.
Giờ đây cả hai đang ẩn trốn trong một gian nhà kín đáo ở nội thành.
Mạc Khinh Vũ vốn muốn mang theo ca ca rời khỏi khu vực thành thị, nhưng bên ngoài từng đợt gió mạnh kèm theo tiếng khóc oe oe bay khắp nơi.
Mỗi di chuyển một bước đều nguy hiểm khó lường, thế nên nàng buộc bất đắc dĩ tìm bừa một nơi ở lại.
Ít nhất phải chờ ca ca tỉnh rồi mới có cơ hội thoát khỏi đây.
" A ~ "
" Ca ca, ngươi tỉnh ? "
" Khinh...Vũ...nước...nước "
Uống một hơi cạn bình, Mạc Khinh Vũ nằm ì ra đó với cảm xúc cuộc đời không còn gì đáng tiếc.
Nếu không có mặt nạ, chắc hẳn vẻ mặt phải đặc sắc lắm.
Nam nhân mang thai, thật mẹ kiếp thiên phương dạ đàm, hoàn toàn chính là nói điên nói khùng.
Oe oe oe —
Mạc Khinh Thần, Mạc Khinh Vũ đang chạy trối c·hết, bên tai bất chợt vang lên tiếng khóc chào đời.
Tựa phật âm giáng thế, lại giống như ma quỷ gào thét.
Phụt —
Mạc Khinh Thần khí huyết dâng trào trừng lớn mắt, đột nhiên phun một ngụm máu đen.
Nhìn lại, chỉ thấy phần bụng hắn hơi nhô lên, trước rốn khẽ động đậy, như vừa có sinh mệnh ra đời ở bên trong.
" Ca ca ! "
Mạc Khinh Vũ kinh sợ, vội đến xem xét, thấy hắn bủn rủn hết tay chân, thân thể gần như bị móc sạch sức lực.
" Cố lên " Nàng vừa đỡ Mạc Khinh Thần đứng dậy.
Liền gặp ở trong góc một tên ăn mày cũng giơ cao bụng lớn, rồi bất thình lình da bụng nứt toát, từ trong đó một đứa bé sơ sinh với hai mất sưng ra chậm rãi bò ra.
Oe oe oe oe —
Tiếng khóc khiến Mạc Khinh Vũ thấy cực kỳ buồn nôn, bụng dạ sôi trào, còn khiến nàng váng đầu hoa mắt, giống ma quỷ tà âm lải nhải bên tai.
Mạc Khinh Vũ chỉ có thể liều mình khiêng ca ca rời xa nơi này, chạy thục mạng, nhưng bất kể đến đâu đều không thoát được tiếng khóc nứt nở.
Bất cứ nơi nào, tứ phương tám hướng, đều có tiếng khóc than, đáng sợ hơn là từng đứa bé sơ sinh đều do nam nhân sinh ra.
Mạc Khinh Vũ sắp điên mất.
Tiên trưởng ngươi đâu rồi, cứu mạng !
...
Cách Tam Hà Thành bốn chục dặm, Trần Lục đặt nữ hài vốn rất suy nhược dưới một tấm vải lụa, nhìn nàng yên tĩnh ngủ say.
Vừa rồi nữ hài kêu một tiếng " phụ thân " sau đó liền ngủ mất khiến Trần Lục không biết nên làm sao.
" Còn hai người này là ai nữa vậy ? "
Trần Lục đi tới chỗ thiếu nữ bịt mắt, sờ vào cổ, biết rằng nàng chỉ là b·ất t·ỉnh nên mặc kệ.
Đi sang chỗ lão giả, thấy v·ết t·hương vẫn rỉ máu liền điểm vào cái huyệt đạo giúp hắn cầm máu.
Suy tư chốc lát, nghi ngờ cả hai có quan hệ gì đó với nữ hài liền quyết định cứu lão giả một mạng.
Một viên đan trị thương vào bụng, chút v·ết t·hương nhỏ này không đáng là gì.
Giải quyết mấy chuyện này xong, Trần Lục mới rảnh rỗi xem tình bái của nữ hài:
" Hệ thống, mở bảng trạng thái của nàng đi "
[ Danh tính: Không có
Mệnh cách ( Đen, đỏ, cam, vàng, tím, lam, xanh lá, trắng ): Song Thể Nhất Hồn ( vàng ) Nhân Sinh Trắc Trở ( Tím )
Huyết thống: Nhân loại, Thiên Yêu ( Phản tổ chín phần )
Thọ nguyên: 14/80 ( nhân thể ) 14/500 ( xà thân )
Trận doanh ( Tổng 100 ): Thiện ( + 95 ) Ác ( - 5 )
Thân phận: Nghĩa nữ Trần Lục, Thiên Yêu hậu duệ
Linh căn: Nhất hệ ( thượng đẳng )
Tu vi: Phàm nhân
...
Công pháp: Không
Phép thuật: Không
Trang bị: Không
Đánh giá chiến lực: Phàm nhân ~ luyện khí trung kỳ ( xà thân )
Đánh giá tổng hợp: Xuất thân khó lường, nắm giữ huyết mạch Thiên Yêu, trời sinh một linh hồn nhưng sở hữu hai loại thể xác có thể hoán đổi tự nhiên, nhân sinh trắc trở đầy chông gai, tương lai vô định nhiều điều không chắc chắn ]
Một vàng một tím, trúng mánh rồi !
Trần Lục lập tức vui vẻ lên, sau đó mới bắt đầu nghiên cứu kỹ.
Song Thể Nhất Hồn ?
Ý là chỉ một linh hồn nhưng hai loại thể xác ?
Lúc là người, lúc thì là xà ?
Thật quái lạ, nó có tính là một loại thể chất đặc thù không ? Cái này phải về tông vào Tàng Thư Các tìm hiểu thử mới biết được.
Nhưng chắc chắn rất lợi hại, dầu gì cũng là màu vàng.
Còn lại chính là cái màu tìm.. nghe tên thôi liền biết chẳng phải tốt lành gì, rồi rốt cuộc là trắc trở cỡ nào ?
Nhìn nữ hài ngủ say dưới chân mình, Trần Lục có thể thoang thoáng thấy ở tay, bả vai, bụng, chân...đều có vết bầm tím.
Với câu hỏi trên, e rằng chỉ có chính nàng mới trả lời được.
Ngừng suy nghĩ cái trên, Trần Lục thì thầm.
" Hệ thống, mở phần thưởng đi "
" Mở cả ba "
[ Mở phần thưởng độc quyền, chúc mừng chủ nhân nhận được...lượt mô phỏng 300 năm ( màu cam ) ×1, Thiên Xà Nhược Thủy Thiên ( tầng thứ nhất ) × 1 ]
[ Mở phần thưởng cảnh giới phàm nhân, chúc mừng chủ nhân nhận được...]
[ Mở phần thưởng cảnh giới luyện khí trung kỳ, chúc mừng chỉ nhân nhận được...vảy rắn × 3, linh xà châu ×1, xà độc × 1...]
[ Lượt mô phỏng 100 năm ( mệnh cách màu cam )
Giới thiệu: Chức năng hệ thống, dùng để mô phỏng tóm tắt 100 năm cuộc đời thân nhân của người sử dụng...tóm tắt ngắn gọn 1000 chữ.
Nhắc nhở: Chỉ áp dụng với thân nhân có mệnh cách từ màu cam trở xuống, không thể sử dụng cho bản thân chủ nhân ]
[ Thiên Xà Nhược Thủy Thiên ( Tầng thứ nhất )
Xuất xứ: Nhược Thủy Thiên Hà, Đệ Cửu Trọng Thiên
Giới thiệu : Công pháp bản mệnh của Thiên Yêu Nhược Thủy Xà nhất tộc, chỉ có tộc nhân sở hữu huyết mạch thiên yêu phản tổ trên tám phần mười mới có thể tu luyện.
Nhắc nhở : Công pháp được ghi chép bởi pháp tắc Nhược Thủy, trừ tộc nhân Nhược Thủy Xà nhất tộc, ngoại tộc không cách nào quan sát, trừ khi tu vi đạt tới Tứ Kiếp Tiên Đạo trở lên mới có thể miễn cưỡng vượt qua pháp tắc cấm chế ]
(・o・)
Ghê...ghê gớm !
Mặc dù phần lớn không nghe hiểu.
Nhưng lượt mô phỏng tận một trăm năm, đó là gấp hai chục lần tiểu Nhạc Nhạc.
Còn công pháp...đúng thật là coi không hiểu.
Nhược Thủy Thiên Hà, Đệ Cửu Trọng Thiên, Nhược Thủy Xà Tộc, Tứ Kiếp Tiên Đạo...đều là cái gì ? Chưa từng nghe qua.
Cũng có thể do ta quá yếu, kiến thức có hạn.
Còn muốn phân tích thêm, nhưng đất trời bất chợt tối sầm xuống, Trần Lục biến sắc nhìn lên liền thấy mây đen cuồn cuộn, sấm chớp liên hồi.
Từ phía xa, cuồng phong cuốn tới, mang theo từng đợt tanh tưởi, mùi máu sắt xen lẫn tiếng kêu khóc như muốn khiến màng nhĩ hắn vỡ nát.
" Không ổn ! "
Máu tươi chảy xuống từ tai, Trần Lục như thấy trời sập, hãi hùng kh·iếp vía, vội vàng phong bế ngũ giác.
Đợi trận cuồng phong qua đi, hắn mới kịp chú ý tới nữ hài cùng hai người kia, phát hiện bọn họ không bị làm sao, vẫn yên ổn nằm đó.
Trần Lục liền hiểu rồi, trong lòng thầm mắng.
Đáng c·hết, ở một vài thời điểm ngũ giác của tu sĩ cường hoành đến vậy chưa chắc đã là chuyện tốt.
Có một số thứ, không phải ai cũng có thể nghe, không phải tu sĩ cấp thấp nào cũng có tư cách nhìn bậy
Nhìn bậy, nghe bậy...nhiều khi lại chính là họa sát thân.
Phàm nhân xem thế mà tránh được không ít hiểm họa vô hình, tất nhiên, hữu hình thì đành chịu.
" Tam Hà Thành, có tai họa rơi xuống rồi "
Linh cảm sâu xa cho biết nguy hiểm chợt ẩn chợt hiện.
Trần Lục cảm thấy nơi này không nên ở lại lâu, không do dự nữa, nhấc ba người ném lên Phi Toa liền đạp cán cứu thương bay về phía xa.
Từ từ...
Hình như ta quên cái gì thì phải ?
Không có chứ hả ?
...
" Ca ca ngươi mau tỉnh đi " Mạc Khinh Vũ bất lực ngồi dựa vào tường nhìn xem bụng của Mạc Khinh Thần nâng lên thật cao.
Giờ đây cả hai đang ẩn trốn trong một gian nhà kín đáo ở nội thành.
Mạc Khinh Vũ vốn muốn mang theo ca ca rời khỏi khu vực thành thị, nhưng bên ngoài từng đợt gió mạnh kèm theo tiếng khóc oe oe bay khắp nơi.
Mỗi di chuyển một bước đều nguy hiểm khó lường, thế nên nàng buộc bất đắc dĩ tìm bừa một nơi ở lại.
Ít nhất phải chờ ca ca tỉnh rồi mới có cơ hội thoát khỏi đây.
" A ~ "
" Ca ca, ngươi tỉnh ? "
" Khinh...Vũ...nước...nước "
Uống một hơi cạn bình, Mạc Khinh Vũ nằm ì ra đó với cảm xúc cuộc đời không còn gì đáng tiếc.
Nếu không có mặt nạ, chắc hẳn vẻ mặt phải đặc sắc lắm.
Nam nhân mang thai, thật mẹ kiếp thiên phương dạ đàm, hoàn toàn chính là nói điên nói khùng.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận