Cài đặt tùy chỉnh
Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!
Chương 24: Chương 24: Dòng dõi Hứa đại tiên ? Hay Bạch nương tử ?
Ngày cập nhật : 2024-11-22 01:20:17Chương 24: Dòng dõi Hứa đại tiên ? Hay Bạch nương tử ?
Trương bộ đầu quay sang liếc mắt Triệu Minh, trong lòng chắc hẳn hắn không hiểu nhiều về giới võ lâm.
" Hai người bên kia, tên vừa lên lầu cùng nữ hiệp bay vào từ cửa sổ đó "
" Là tân tinh mới bay lên trong võ lâm, Quỷ diện Đao khách Mạc Khinh Thần "
" Cùng Phiêu vũ kiếm Mạc Khinh Vũ "
" Huynh muội nhà này, huynh thì diện mục dữ tợn như tu la ác quỷ, đao pháp bá đạo kinh hồn, đao đao thấy máu,...muội thì hình dáng lung linh, kiếm pháp nhập hồn, không một lỗ hổng như bão táp mưa sa "
...
" Ca ca, bên đây " Khinh Vũ hướng về phía Mạc Khinh Thần vẫy vẫy tay.
Trên bàn không chỉ đặt ấm rượu, còn có một khay canh thịt chim.
Chính là món Thanh Sơn Phi Điểu, nghe tên hoa mỹ phết, món chính là phi điểu có chút xíu huyết mạch yêu thú, nên vẫn rất đáng với giá tiền đắt đỏ.
Còn Bách Hoa Tửu, Trần Lục cũng thử rồi.
Ba loại linh hoa, chín mươi bảy lại phàm hoa, chưng cất chín tháng, chính là linh tửu.
Thứ đẳng linh tửu, số đông tu sĩ thà rằng ăn tươi nuốt sống linh hoa chứ không muốn đi chưng cất theo phối phương này, mùi vị không tồi nhưng phần lớn dược lực đều bay mất.
Muốn dùng tốt thì phải hạ đẳng linh tửu mới ổn, thứ đẳng thì vẫn là thôi đi.
" Khổ cực, ngồi xuống dùng bữa rồi trò chuyện sau "
Mạc Khinh Thần đưa tay sờ góc mặt nạ, do dự chút rồi lại buông xuôi, lắc đầu. " Tha thứ Khinh Thần không theo nghe theo, ta vẫn nên ngồi ăn một mình thì tốt "
" Không ai quan tâm khuôn mặt của ngươi, ở đây cũng không có tiểu bằng hữu dễ bị dọa sợ "
" Lão gia ngài không có, người khác chưa hẳn " Mạc Khinh Thần vẫn rất cố chấp, không chịu bỏ mặt nạ xuống.
Phàm nhân không thấy phía sau, nhưng khó lòng trốn khỏi tinh thần lực của tu sĩ, đó là một khuôn mặt đầy vết bỏng, hoàn toàn hủy dung, diện mục như Tu La.
Chắc hẳn huynh muội họ Mạc có cố sự riêng, nhưng nếu cả hai không chủ động nói, hắn sẽ không vô duyên vô cố hỏi nhiều.
Nhồm nhoàm, ực...
Nhìn qua đại nữ hiệp Khinh Vũ vô cùng hèn mọn cắm cái đầu xuống gặm cánh chim, không muốn dính tới chuyện này, Trần Lục bất đắc dĩ, lại có chút buồn cười lắc đầu..
Quỷ Vũ Song Sát, danh hiệu bá khí ầm ầm, ghê gớm vang trời.
Ai nghĩ tới đều là nhi đồng có vấn đề về tâm lí.
" Thôi được " Trần Lục tiện tay kích hoạt một tấm phù lục cách âm, ngăn chặn mọi âm thanh truyền ra ngoài.
" Vậy thì nói đi, có tin tức gì về yêu nữ chưa ? "
Mạc Khinh Thần lắc đầu, rồi lại gật đầu, nói.
" Ta hỏi qua mấy nhà tình báo ở chợ đen, xác nhận yêu nữ rất có thể ẩn núp Thành Tam Hà này "
" Từ cả tháng trước, liền có không ít võ lâm cao thủ chạy tới, thậm chí còn thấy vài bóng dáng thế lực triều đình, hoài nghi là người của Lục Phiến Môn "
" Phía tình báo từ Vạn Sự Lâu thì không đáng tin cho lắm, phần lớn đã quá hạn, ắt hẳn tiểu muội nói cho lão gia rồi "
" Nhưng vừa rồi ta đến dưới tửu lâu liền có quản sự của Vạn Sự Lâu tới, nói trong tay hắn có dị vật rơi xuống từ trên người yêu nữ "
" Nghe hắn có vẻ rất tự tin hét giá năm mươi lạng vàng ta liền mua xuống "
" Lão gia xem chính là cái này, ngài giám định thử, nếu tên quản sự đó dám nói láo ta liền đến nhà hắn chào hỏi "
Mạc Khinh Thần nói xong liền đưa ra một miếng vảy màu trắng bóng loáng, trông như...
Trần Lục tiếp nhận, chỉ thấy một luồng hơi lạnh truyền vào tay, hàn khí bức người, vừa sờ thấy cứng rắn nhưng sau đó lại có hơi mềm mại, vô cùng dị thường.
" Đây là...vảy rắn ? "
" Chẳng lẽ đúng như truyền ngôn, yêu nữ có thể biến thành cự xà ? "
Miếng vảy thật sự có yêu khí, không hề tầm thường.
Có đều Trần Lục chỉ cảm nhận được yêu khí thuần túy, không mang mùi huyết tinh tà ác giống yêu ma quỷ quái.
Không thể gộp yêu tộc cùng yêu ma chung làm một, đây là thường thức ở tu tiên giới.
Sờ vuốt vảy rắn một hồi, Trần Lục quay hỏi Mạc Khinh Vũ:
" Khinh Vũ, ngươi nói Nữ La Sát gì gì đó tự nhận do nàng thấy yêu nữ bị dân làng h·ành h·ạ, nên mới ra tay ngược sát tất cả, đúng vậy chứ ? "
" Trước khi c·hết trong tay ta, đúng là nàng đã nói như thế, chỉ là khó lòng phân rõ thật giả " Mạc Khinh Vũ nhớ lại liền gật đầu.
" Nhưng Nữ La Sát Kinh Vô Hồn trước tà tính, vô pháp vô thiên, e ngại thiên hạ bất loạn "
" Nếu nói Kinh Vô Hồn thấy yêu nữ bị dân làng n·gược đ·ãi, lên cơn điên g·iết sạch cả làng thì không phải là chuyện không thể, thậm chí rất có khả năng "
" Thế nên, huynh muội ngươi nghĩ cái danh yêu nữ chỉ là nghe nhầm đồn bậy ? " Trần Lục tiếp lời cả hai.
" Đúng như lão gia nói hai ta thật sự nghĩ vậy " Mạc Khinh Vũ vội đáp.
" Thế thì...khả năng cao là đoán đúng rồi "
Trần Lục cười nói, khẽ nhấp ly rượu.
Lân phiến không có mùi huyết tinh, có thể chứng tỏ nhiều điều lắm, trừ phi cả vảy rắn cũng là giả do Vạn Sự Lâu làm trò.
Nếu bọn hắn dám, thì không chỉ Mạc Khinh Vũ, chính Trần Lục cũng sẽ không để yên.
" Nhưng tại sao một nữ hài nhân loại lại có thể biến hình ? Lẽ nào phụ thân nàng họ Hứa tên Tiên ? "
" Hay mẫu thân họ Bạch ? Đúng là kỳ lạ ! "
" Hứa đại tiên, còn có Bạch nương tử,...tư tưởng của hai vị thật đúng là danh tiếng lẫy lừng, truyền khắp chư thiên vạn giới "
...
" Trương bộ đầu, mời ! "
" Không biết lần này bộ đầu về Tam Hà có chuyện trọng đại gì, hẳn không phải chỉ vì thăm phụ mẫu ? "
" Hai vị gia phụ có chúng ta Triệu gia hỗ trợ chăm nom, chẳng có gì phải lo lắng "
Trương Sơn xuất thân từ Thành Tam Hà, gia cảnh nghèo khó, nhưng thiên phú luyện võ lại rất tốt, được Triệu gia nhìn trúng coi trọng.
Thế là hắn làm hộ vệ cho Triệu gia ròng rã mười năm, nhưng vào hơn mười lăm năm trước, hắn gặp quý nhân tương trợ.
Thuận thế gia nhập Lục Phiến Môn, phục vụ cho triều đình, có thể nói một bước lên trời, Triệu gia cũng phải cẩn thận đối đãi.
Nhờ thế những năm nay, Triệu gia dựa vào tầng quan hệ này đưa tay kinh thương lên trên quận thành, làm ăn rất khấm khá, kiếm đầy bồn đầy bát.
" Đúng là có việc trọng đại, nhưng nào đến lượt cái bộ đầu nho nho như ta làm chủ, chỉ là may mắn quen thuộc Thành Tam Hà, nên được cử đi dẫn đường cho mấy vị đại nhân "
Trương Sơn uống cạn một ly Bách Hoa Tửu, sảng khoái nói.
" Mấy vị đại nhân ? Ngay cả Trương Sơn đều phải cung kính như thế, xem ra là cao tầng của Lục Phiến Môn " Triệu Minh nói thầm, dù hiếu kỳ nhưng không có ý định hỏi kỹ.
Chuyện của Lục Phiến Môn, không phải Triệu gia nho nhỏ có thể xen chân vào.
...
...
Ngoại thành phía bắc Thành Tam Hà có một khu dân nghèo nằm lân cận bờ sông, người ở đây đều là dân chạy nạn từ nơi khác tới do t·hiên t·ai vào sáu năm trước.
Nạn đói kết thúc, nhưng những người chạy nạn vẫn không có nhà để về.
Một số liều mạng muốn về quê cha đất tổ, một bộ phận lựa chọn tha hương cầu thực, số dư lại đều ở đây sinh sống tạm bợ.
Đến cả khu nạn dân còn phân chia giàu nghèo.
Tiến vào phía trong, càng gần tường thành, càng an toàn chính là nhà gỗ, còn càng ra phía ngoài sẽ xuất hiện vô số lều vải xập xệ.
Tại đây, nước bẩn lẫn vật bài tiết dính đầy đường, mùi hôi tanh tưởi tràn ngập không khí, lâu lâu còn gặp xương cốt vươn vãi, không biết là của động vật vẫn là nhân loại.
" Ngưu thúc, lụm củi về rồi sao, hôm nay thu hoạch không tệ nhỉ ? "
Tên tráng hán để trần đi ngang qua, thuận thế chào hỏi một lão giả lưng còng, trên vai lão đặt một bó củi lớn.
Trương bộ đầu quay sang liếc mắt Triệu Minh, trong lòng chắc hẳn hắn không hiểu nhiều về giới võ lâm.
" Hai người bên kia, tên vừa lên lầu cùng nữ hiệp bay vào từ cửa sổ đó "
" Là tân tinh mới bay lên trong võ lâm, Quỷ diện Đao khách Mạc Khinh Thần "
" Cùng Phiêu vũ kiếm Mạc Khinh Vũ "
" Huynh muội nhà này, huynh thì diện mục dữ tợn như tu la ác quỷ, đao pháp bá đạo kinh hồn, đao đao thấy máu,...muội thì hình dáng lung linh, kiếm pháp nhập hồn, không một lỗ hổng như bão táp mưa sa "
...
" Ca ca, bên đây " Khinh Vũ hướng về phía Mạc Khinh Thần vẫy vẫy tay.
Trên bàn không chỉ đặt ấm rượu, còn có một khay canh thịt chim.
Chính là món Thanh Sơn Phi Điểu, nghe tên hoa mỹ phết, món chính là phi điểu có chút xíu huyết mạch yêu thú, nên vẫn rất đáng với giá tiền đắt đỏ.
Còn Bách Hoa Tửu, Trần Lục cũng thử rồi.
Ba loại linh hoa, chín mươi bảy lại phàm hoa, chưng cất chín tháng, chính là linh tửu.
Thứ đẳng linh tửu, số đông tu sĩ thà rằng ăn tươi nuốt sống linh hoa chứ không muốn đi chưng cất theo phối phương này, mùi vị không tồi nhưng phần lớn dược lực đều bay mất.
Muốn dùng tốt thì phải hạ đẳng linh tửu mới ổn, thứ đẳng thì vẫn là thôi đi.
" Khổ cực, ngồi xuống dùng bữa rồi trò chuyện sau "
Mạc Khinh Thần đưa tay sờ góc mặt nạ, do dự chút rồi lại buông xuôi, lắc đầu. " Tha thứ Khinh Thần không theo nghe theo, ta vẫn nên ngồi ăn một mình thì tốt "
" Không ai quan tâm khuôn mặt của ngươi, ở đây cũng không có tiểu bằng hữu dễ bị dọa sợ "
" Lão gia ngài không có, người khác chưa hẳn " Mạc Khinh Thần vẫn rất cố chấp, không chịu bỏ mặt nạ xuống.
Phàm nhân không thấy phía sau, nhưng khó lòng trốn khỏi tinh thần lực của tu sĩ, đó là một khuôn mặt đầy vết bỏng, hoàn toàn hủy dung, diện mục như Tu La.
Chắc hẳn huynh muội họ Mạc có cố sự riêng, nhưng nếu cả hai không chủ động nói, hắn sẽ không vô duyên vô cố hỏi nhiều.
Nhồm nhoàm, ực...
Nhìn qua đại nữ hiệp Khinh Vũ vô cùng hèn mọn cắm cái đầu xuống gặm cánh chim, không muốn dính tới chuyện này, Trần Lục bất đắc dĩ, lại có chút buồn cười lắc đầu..
Quỷ Vũ Song Sát, danh hiệu bá khí ầm ầm, ghê gớm vang trời.
Ai nghĩ tới đều là nhi đồng có vấn đề về tâm lí.
" Thôi được " Trần Lục tiện tay kích hoạt một tấm phù lục cách âm, ngăn chặn mọi âm thanh truyền ra ngoài.
" Vậy thì nói đi, có tin tức gì về yêu nữ chưa ? "
Mạc Khinh Thần lắc đầu, rồi lại gật đầu, nói.
" Ta hỏi qua mấy nhà tình báo ở chợ đen, xác nhận yêu nữ rất có thể ẩn núp Thành Tam Hà này "
" Từ cả tháng trước, liền có không ít võ lâm cao thủ chạy tới, thậm chí còn thấy vài bóng dáng thế lực triều đình, hoài nghi là người của Lục Phiến Môn "
" Phía tình báo từ Vạn Sự Lâu thì không đáng tin cho lắm, phần lớn đã quá hạn, ắt hẳn tiểu muội nói cho lão gia rồi "
" Nhưng vừa rồi ta đến dưới tửu lâu liền có quản sự của Vạn Sự Lâu tới, nói trong tay hắn có dị vật rơi xuống từ trên người yêu nữ "
" Nghe hắn có vẻ rất tự tin hét giá năm mươi lạng vàng ta liền mua xuống "
" Lão gia xem chính là cái này, ngài giám định thử, nếu tên quản sự đó dám nói láo ta liền đến nhà hắn chào hỏi "
Mạc Khinh Thần nói xong liền đưa ra một miếng vảy màu trắng bóng loáng, trông như...
Trần Lục tiếp nhận, chỉ thấy một luồng hơi lạnh truyền vào tay, hàn khí bức người, vừa sờ thấy cứng rắn nhưng sau đó lại có hơi mềm mại, vô cùng dị thường.
" Đây là...vảy rắn ? "
" Chẳng lẽ đúng như truyền ngôn, yêu nữ có thể biến thành cự xà ? "
Miếng vảy thật sự có yêu khí, không hề tầm thường.
Có đều Trần Lục chỉ cảm nhận được yêu khí thuần túy, không mang mùi huyết tinh tà ác giống yêu ma quỷ quái.
Không thể gộp yêu tộc cùng yêu ma chung làm một, đây là thường thức ở tu tiên giới.
Sờ vuốt vảy rắn một hồi, Trần Lục quay hỏi Mạc Khinh Vũ:
" Khinh Vũ, ngươi nói Nữ La Sát gì gì đó tự nhận do nàng thấy yêu nữ bị dân làng h·ành h·ạ, nên mới ra tay ngược sát tất cả, đúng vậy chứ ? "
" Trước khi c·hết trong tay ta, đúng là nàng đã nói như thế, chỉ là khó lòng phân rõ thật giả " Mạc Khinh Vũ nhớ lại liền gật đầu.
" Nhưng Nữ La Sát Kinh Vô Hồn trước tà tính, vô pháp vô thiên, e ngại thiên hạ bất loạn "
" Nếu nói Kinh Vô Hồn thấy yêu nữ bị dân làng n·gược đ·ãi, lên cơn điên g·iết sạch cả làng thì không phải là chuyện không thể, thậm chí rất có khả năng "
" Thế nên, huynh muội ngươi nghĩ cái danh yêu nữ chỉ là nghe nhầm đồn bậy ? " Trần Lục tiếp lời cả hai.
" Đúng như lão gia nói hai ta thật sự nghĩ vậy " Mạc Khinh Vũ vội đáp.
" Thế thì...khả năng cao là đoán đúng rồi "
Trần Lục cười nói, khẽ nhấp ly rượu.
Lân phiến không có mùi huyết tinh, có thể chứng tỏ nhiều điều lắm, trừ phi cả vảy rắn cũng là giả do Vạn Sự Lâu làm trò.
Nếu bọn hắn dám, thì không chỉ Mạc Khinh Vũ, chính Trần Lục cũng sẽ không để yên.
" Nhưng tại sao một nữ hài nhân loại lại có thể biến hình ? Lẽ nào phụ thân nàng họ Hứa tên Tiên ? "
" Hay mẫu thân họ Bạch ? Đúng là kỳ lạ ! "
" Hứa đại tiên, còn có Bạch nương tử,...tư tưởng của hai vị thật đúng là danh tiếng lẫy lừng, truyền khắp chư thiên vạn giới "
...
" Trương bộ đầu, mời ! "
" Không biết lần này bộ đầu về Tam Hà có chuyện trọng đại gì, hẳn không phải chỉ vì thăm phụ mẫu ? "
" Hai vị gia phụ có chúng ta Triệu gia hỗ trợ chăm nom, chẳng có gì phải lo lắng "
Trương Sơn xuất thân từ Thành Tam Hà, gia cảnh nghèo khó, nhưng thiên phú luyện võ lại rất tốt, được Triệu gia nhìn trúng coi trọng.
Thế là hắn làm hộ vệ cho Triệu gia ròng rã mười năm, nhưng vào hơn mười lăm năm trước, hắn gặp quý nhân tương trợ.
Thuận thế gia nhập Lục Phiến Môn, phục vụ cho triều đình, có thể nói một bước lên trời, Triệu gia cũng phải cẩn thận đối đãi.
Nhờ thế những năm nay, Triệu gia dựa vào tầng quan hệ này đưa tay kinh thương lên trên quận thành, làm ăn rất khấm khá, kiếm đầy bồn đầy bát.
" Đúng là có việc trọng đại, nhưng nào đến lượt cái bộ đầu nho nho như ta làm chủ, chỉ là may mắn quen thuộc Thành Tam Hà, nên được cử đi dẫn đường cho mấy vị đại nhân "
Trương Sơn uống cạn một ly Bách Hoa Tửu, sảng khoái nói.
" Mấy vị đại nhân ? Ngay cả Trương Sơn đều phải cung kính như thế, xem ra là cao tầng của Lục Phiến Môn " Triệu Minh nói thầm, dù hiếu kỳ nhưng không có ý định hỏi kỹ.
Chuyện của Lục Phiến Môn, không phải Triệu gia nho nhỏ có thể xen chân vào.
...
...
Ngoại thành phía bắc Thành Tam Hà có một khu dân nghèo nằm lân cận bờ sông, người ở đây đều là dân chạy nạn từ nơi khác tới do t·hiên t·ai vào sáu năm trước.
Nạn đói kết thúc, nhưng những người chạy nạn vẫn không có nhà để về.
Một số liều mạng muốn về quê cha đất tổ, một bộ phận lựa chọn tha hương cầu thực, số dư lại đều ở đây sinh sống tạm bợ.
Đến cả khu nạn dân còn phân chia giàu nghèo.
Tiến vào phía trong, càng gần tường thành, càng an toàn chính là nhà gỗ, còn càng ra phía ngoài sẽ xuất hiện vô số lều vải xập xệ.
Tại đây, nước bẩn lẫn vật bài tiết dính đầy đường, mùi hôi tanh tưởi tràn ngập không khí, lâu lâu còn gặp xương cốt vươn vãi, không biết là của động vật vẫn là nhân loại.
" Ngưu thúc, lụm củi về rồi sao, hôm nay thu hoạch không tệ nhỉ ? "
Tên tráng hán để trần đi ngang qua, thuận thế chào hỏi một lão giả lưng còng, trên vai lão đặt một bó củi lớn.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận