Cài đặt tùy chỉnh
Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ!
Chương 19: Chương 19: Nam Linh Vực
Ngày cập nhật : 2024-11-22 01:19:59Chương 19: Nam Linh Vực
Nam Linh Vực rộng lớn cực điểm, phía nam màu mỡ linh khí dày đặc, đất rộng người đông là Vương Triều Đại Lý có lãnh thổ kéo dài mấy chục vạn dặm, được Vương thất Lý Gia phân chia thành bốn mươi hai châu địa.
Nhưng ngoại trừ mười ba châu do trung ương thống trị hoàn toàn ra, còn những châu khác Lý gia gần như lực bất tòng tâm.
Mạnh mẽ cỡ Mặc Huyền Tông thì không bàn tới.
Một số thế lực tu tiên nhỏ lẻ cũng dám chia cắt phần lớn sức ảnh hưởng của vương thất, bề ngoài có vẻ nghe lời, nhưng đằng sau thì trên có chính sách dưới có đối sách.
Lý gia thù không đủ sức chống lại tất cả nên chỉ có thể canh giữ mười ba mẩu đất của mình.
Đó là phía nam, còn phía bắc vùng đất cằn cỏi, mọc lên vô số tiểu quốc, chính là vùng hỗn loạn hàng đầu Nam Linh Vực, tu sĩ ma đạo rất ưa thích nơi này.
Có thể nói ở đây tiểu quốc như nấm sau mưa, một ngày đổi một vua, một tháng đổi một triều đại, một năm diệt một quốc chỉ là chuyện như ăn cơm bữa.
Từ trong đó sinh ra c·ướp b·óc, xung đột, c·hiến t·ranh, n·ạn đ·ói, bệnh dịch, c·hết chóc...đều rất mỹ vị đối với thế lực ma đạo.
Còn phía tây là chỉ có một cái, là hoang mạc rộng lớn vô biên, đi đến cuối cùng sẽ đụng phải Tà Chướng Ma Sơn, đó là một mảnh chiến trường viễn cổ, gần như không có linh khí, chỉ có oán khí ngập trời.
Về phía đông giáp với Vô Tận Hải, là một vùng biển rộng không thấy điểm cuối.
Theo lời kể thì Kim Đan Chân Nhân dùng cả đời bay qua cũng khó lòng thấy điểm cuối, còn vô cùng nguy hiểm với từng đàn hải yêu mạnh mẽ.
Nam Linh Ngoạn Ký được viết bởi Thanh Du Thượng Nhân từng du lịch qua đây có ghi chép:
" Cạnh biển hải yêu thành đàn, chúng như sợ điều gì đó không dám lên bờ, nhưng vẫn có một số dị loại chẳng biết sợ sêth, mọc ra tứ chi từ mang cá, gặp người liền nuốt...
May mắn lân cận có tam đại phật tự, dù xuống dốc, đệ tử không nhiều nhưng vẫn có bậc Cao Tăng sánh ngang Chân Nhân, nếu xảy ra nạn hải yêu sẽ bị tăng chúng xua đuổi về biển "
Giờ đây trước mặt Trần Lục là một cái bản đồ siêu to khổng lồ, thể hiện địa lí của cả Nam Linh Vực, hồi tưởng kiến thức được tông môn dạy bảo một hồi hắn liền lắc đầu:
" ? "
" Bản đồ to như vậy làm gì ! "
Trần Lục ngồi trên một thứ giống cán cứu thương bay lượn trên trời, đây là Phi Vân Toa, trung phẩm phi hành pháp khí.
Cất cái bản đồ siêu to vào, lấy cái bản đồ nhỏ hơn nhiều ra.
Đây là địa đồ Tùy Châu, Mặc Huyền Tông nằm giáp giữa bốn châu, Tùy, Mặc, Linh, Phong.
Rời khỏi tông vào mười ngày trước, Trần Lục liền cắm đầu cắm cổ bay về hướng Tùy Châu.
" Đúng là ngồi phi thuyền tông môn nhanh hơn thật, nhưng ta nào có mục tiêu rõ ràng, cứ đi bừa, đến đâu thì đến "
Trần Lục thầm nhủ, nhưng sự thật lại là...
Đều nói cao nhân dạo chơi nhân gian, thu cái đệ tử là nhân vật chính, là tuyệt thế kỳ tài, có mệnh cách màu đỏ càng tốt...khục, muốn nằm mơ nên để tối đã.
" Đi tiếp thêm ba trăm dặm nữa chính là thành Kim Nhạn ! "
" Chọn ngươi đi"
...
Cùng thời điểm, Mặc Huyền Tông.
Khu tạp dịch, viện số mười sáu.
Sáng tinh mơ, Từ Nhạc Nhạc ngồi xếp bằng trên giường, chậm rãi mở hai mắt to tròn.
Đối với tu sĩ mà nói, có ngủ hay không quan trọng, trạng thái tu luyện còn tốt hơn cả giấc ngủ thông thường.
Tinh thần tốt đẹp, khẽ vuốt hai ngọn núi no đủ trước người, hít sâu một hơi nàng vung vẩy hai chân trắng nõn bước xuống giường.
Nàng ở một người một gian, lúc đầu do mấy đệ tử cùng phòng, sợ liên lụy đến ân oán với đệ tử ngoại môn nên mới dời đi.
Nhưng bây giờ lại khác, Lâm Tam Cẩu sư huynh đặc cách cho nàng một mình một chỗ.
Còn mấy người dư ra kia thì phải khổ cực chen ở mấy phòng khác, đúng là có kẻ bất mãn, nhưng Lâm sư huynh chỉ nói cười lạnh nói một lần liền khiến tất cả câm miệng.
" Ai ý kiến có thể tùy tiện tới Tạp Dịch Đường tố cáo thừ, sư huynh ta đây phụng bồi tới cùng "
Có sư huynh quản lí cả viện chăm sóc, mấy tháng nay nàng thoải mái hơn nhiều, không ai dám đến ảnh hưởng bản thân tu luyện.
Tất nhiên, nàng cũng hiểu rõ đặc quyền hiện tại đến từ chỗ nào.
" Có chỗ dựa thật tốt ~ "
Cộc cộc,
Bên ngoài bỗng có tiếng gõ cửa, Trầm Nhược Ly liền hỏi:
" Vị nào ? "
" Sư muội, là ta, Kiều Tiểu Nhã "
" Đến ngay ! "
Nhạc Nhạc mở cửa, đập vào mắt là một nữ tử vet ngoài xin xắn, linh động như nước, bên hông đeo một thanh trường tiên.
Người này là Kiều Tiểu Nhã, là sư tỷ, cũng như bằng hữu mới của nàng, Nhạc Nhạc nghi hoặc nhỏ giọng hỏi: " Không biết sư tỷ đến sớm thế làm gì ? "
" Hôm nay không phải đầu tháng sao, ta đến tìm ngươi cùng đi nhận bổng lộc "
Thế là cả hai đi tới Tạp Vụ Đường, lúc này mặt trời chỉ vừa lên cao, nhưng dòng người ở trước chủ đường lại đông kinh dị.
Ít nhất cũng phải có một ngàn đệ tử ngoại môn, tức một phần ba toàn tông.
Còn các tạp dịch ở đâu ?
Há, nếu là tạp dịch thì tới phân đường, có khá nhiều phân đường đặt trên sườn núi Tạp Dịch, đến mấy vạn đệ tử, không có đủ chỗ phân phát ai chịu cho nổi.
Chỉ có chủ đường chắc các đệ tử chuyên phát bổng lộc phải đột tử mất.
Đi ngang qua chủ đường đông nghìn nghịt, nhưng may mắn đâu không phải nên cần chen vào.
Nhạc Nhạc và Kiều Tiểu Nhã đều ghi danh ở tứ thập lục phân đường, nên phải đến đó để điểm danh nhận bổng lộc.
Nhưng kỳ quái là hôm nay tứ thập lục phân đường rất vắng vẻ, chỉ có lẻ tẻ vài người lên núi, sau đó liền gấp rút chạy xuống khiến các nàng không hiểu vì sao.
" Vị đồng môn này chờ đã, cho hỏi trên núi xảy ra chuyện gì ? Sao các ngươi cứ lên rồi lại chạy xuống hấp tấp như vậy "
" Cứ lên trên là biết " Một nữ đệ tử luyện khí tầng ba bị chặn đường thăm dò, nghe vậy lãnh đạm đáp.
"..." Kiều Tiểu Nhã nghẹn lời, nhìn đối phương đi xa.
Cáu vậy làm gì ? Tới tháng kinh nguyệt ?
Nàng thầm mắng một câu, quay sang chỗ sư muội. " Đi, chúng ta cứ lên, sợ cái gì ! "
Và đúng thật,
Đúng là xảy ra chuyện, vừa tới cổng chính liền bị hai đệ tử Chấp Pháp Đường cản bước không cho qua.
" Ngừng lại, đội chấp pháp đang thực hiện nhiệm vụ, nếu hai vị sư muội đến nhận bổng thì mời quay về đi, ngày mai lại tới ! "
Môn phục xám, kèm theo hai chữ chấp pháp giữa ngực, giọng điệu mang theo mùi huyết tính trầm trọng, khiến Nhạc Nhạc chưa trải qua nhiều lịch luyện thấy lạnh cả người.
Kiều Tiểu Nhã kéo nàng một cái, nói với đệ tử chấp pháp. " Chúng ta bây giờ liền đi "
" Nhạc Nhạc đi thôi "
Dù nhập môn sớm hơn Nhạc Nhạc vài năm, nhưng Kiều Tiểu Nhã cũng chẳng muốn đối mặt với đá·m s·át thần này.
" Được "
Xoành xoạch —
Nhạc Nhạc vừa đáp lời, đúng lúc này từ trong phân đường phát ra âm thanh cứ như đang kéo xiềng xích.
" A ! "
Sau một tiếng hét thảm, cả hai thấy một chấp sự áo xám bị hai tên đệ tử chấp pháp buộc lại bằng xích sắt, lôi từ trong đi đến tận cổng cứ như chó c·hết.
Là hắn !
Nhạc Nhạc thầm nhủ, nàng biết kẻ này.
Đây chẳng phải chấp sự không chịu phát sao bổng lộc cho ta vào tháng trước sao ?
Nàng còn muốn nhìn một chút, nhưng liền bị Kiều Tiểu Nhã kéo xuống núi.
" Đi mau, đi mau "
" Chấp Pháp Đường làm việc có gì đáng xem, sư tỷ ngươi cũng không muốn bị kéo như heo mập giống tên đó "
" Không phải vậy, Chấp Pháp Đường trước nay làm việc rất công chính, sẽ không bắt bừa ngươi "
" Hì hì sư muội, ngươi nhập tông chưa đến một năm, mà nghe giọng điệu còn tưởng ngươi là đệ tử nội môn luôn rồi "
" Sư tỷ nói đùa " Từ Nhạc Nhạc hơi xấu hổ vuốt mũi.
Nam Linh Vực rộng lớn cực điểm, phía nam màu mỡ linh khí dày đặc, đất rộng người đông là Vương Triều Đại Lý có lãnh thổ kéo dài mấy chục vạn dặm, được Vương thất Lý Gia phân chia thành bốn mươi hai châu địa.
Nhưng ngoại trừ mười ba châu do trung ương thống trị hoàn toàn ra, còn những châu khác Lý gia gần như lực bất tòng tâm.
Mạnh mẽ cỡ Mặc Huyền Tông thì không bàn tới.
Một số thế lực tu tiên nhỏ lẻ cũng dám chia cắt phần lớn sức ảnh hưởng của vương thất, bề ngoài có vẻ nghe lời, nhưng đằng sau thì trên có chính sách dưới có đối sách.
Lý gia thù không đủ sức chống lại tất cả nên chỉ có thể canh giữ mười ba mẩu đất của mình.
Đó là phía nam, còn phía bắc vùng đất cằn cỏi, mọc lên vô số tiểu quốc, chính là vùng hỗn loạn hàng đầu Nam Linh Vực, tu sĩ ma đạo rất ưa thích nơi này.
Có thể nói ở đây tiểu quốc như nấm sau mưa, một ngày đổi một vua, một tháng đổi một triều đại, một năm diệt một quốc chỉ là chuyện như ăn cơm bữa.
Từ trong đó sinh ra c·ướp b·óc, xung đột, c·hiến t·ranh, n·ạn đ·ói, bệnh dịch, c·hết chóc...đều rất mỹ vị đối với thế lực ma đạo.
Còn phía tây là chỉ có một cái, là hoang mạc rộng lớn vô biên, đi đến cuối cùng sẽ đụng phải Tà Chướng Ma Sơn, đó là một mảnh chiến trường viễn cổ, gần như không có linh khí, chỉ có oán khí ngập trời.
Về phía đông giáp với Vô Tận Hải, là một vùng biển rộng không thấy điểm cuối.
Theo lời kể thì Kim Đan Chân Nhân dùng cả đời bay qua cũng khó lòng thấy điểm cuối, còn vô cùng nguy hiểm với từng đàn hải yêu mạnh mẽ.
Nam Linh Ngoạn Ký được viết bởi Thanh Du Thượng Nhân từng du lịch qua đây có ghi chép:
" Cạnh biển hải yêu thành đàn, chúng như sợ điều gì đó không dám lên bờ, nhưng vẫn có một số dị loại chẳng biết sợ sêth, mọc ra tứ chi từ mang cá, gặp người liền nuốt...
May mắn lân cận có tam đại phật tự, dù xuống dốc, đệ tử không nhiều nhưng vẫn có bậc Cao Tăng sánh ngang Chân Nhân, nếu xảy ra nạn hải yêu sẽ bị tăng chúng xua đuổi về biển "
Giờ đây trước mặt Trần Lục là một cái bản đồ siêu to khổng lồ, thể hiện địa lí của cả Nam Linh Vực, hồi tưởng kiến thức được tông môn dạy bảo một hồi hắn liền lắc đầu:
" ? "
" Bản đồ to như vậy làm gì ! "
Trần Lục ngồi trên một thứ giống cán cứu thương bay lượn trên trời, đây là Phi Vân Toa, trung phẩm phi hành pháp khí.
Cất cái bản đồ siêu to vào, lấy cái bản đồ nhỏ hơn nhiều ra.
Đây là địa đồ Tùy Châu, Mặc Huyền Tông nằm giáp giữa bốn châu, Tùy, Mặc, Linh, Phong.
Rời khỏi tông vào mười ngày trước, Trần Lục liền cắm đầu cắm cổ bay về hướng Tùy Châu.
" Đúng là ngồi phi thuyền tông môn nhanh hơn thật, nhưng ta nào có mục tiêu rõ ràng, cứ đi bừa, đến đâu thì đến "
Trần Lục thầm nhủ, nhưng sự thật lại là...
Đều nói cao nhân dạo chơi nhân gian, thu cái đệ tử là nhân vật chính, là tuyệt thế kỳ tài, có mệnh cách màu đỏ càng tốt...khục, muốn nằm mơ nên để tối đã.
" Đi tiếp thêm ba trăm dặm nữa chính là thành Kim Nhạn ! "
" Chọn ngươi đi"
...
Cùng thời điểm, Mặc Huyền Tông.
Khu tạp dịch, viện số mười sáu.
Sáng tinh mơ, Từ Nhạc Nhạc ngồi xếp bằng trên giường, chậm rãi mở hai mắt to tròn.
Đối với tu sĩ mà nói, có ngủ hay không quan trọng, trạng thái tu luyện còn tốt hơn cả giấc ngủ thông thường.
Tinh thần tốt đẹp, khẽ vuốt hai ngọn núi no đủ trước người, hít sâu một hơi nàng vung vẩy hai chân trắng nõn bước xuống giường.
Nàng ở một người một gian, lúc đầu do mấy đệ tử cùng phòng, sợ liên lụy đến ân oán với đệ tử ngoại môn nên mới dời đi.
Nhưng bây giờ lại khác, Lâm Tam Cẩu sư huynh đặc cách cho nàng một mình một chỗ.
Còn mấy người dư ra kia thì phải khổ cực chen ở mấy phòng khác, đúng là có kẻ bất mãn, nhưng Lâm sư huynh chỉ nói cười lạnh nói một lần liền khiến tất cả câm miệng.
" Ai ý kiến có thể tùy tiện tới Tạp Dịch Đường tố cáo thừ, sư huynh ta đây phụng bồi tới cùng "
Có sư huynh quản lí cả viện chăm sóc, mấy tháng nay nàng thoải mái hơn nhiều, không ai dám đến ảnh hưởng bản thân tu luyện.
Tất nhiên, nàng cũng hiểu rõ đặc quyền hiện tại đến từ chỗ nào.
" Có chỗ dựa thật tốt ~ "
Cộc cộc,
Bên ngoài bỗng có tiếng gõ cửa, Trầm Nhược Ly liền hỏi:
" Vị nào ? "
" Sư muội, là ta, Kiều Tiểu Nhã "
" Đến ngay ! "
Nhạc Nhạc mở cửa, đập vào mắt là một nữ tử vet ngoài xin xắn, linh động như nước, bên hông đeo một thanh trường tiên.
Người này là Kiều Tiểu Nhã, là sư tỷ, cũng như bằng hữu mới của nàng, Nhạc Nhạc nghi hoặc nhỏ giọng hỏi: " Không biết sư tỷ đến sớm thế làm gì ? "
" Hôm nay không phải đầu tháng sao, ta đến tìm ngươi cùng đi nhận bổng lộc "
Thế là cả hai đi tới Tạp Vụ Đường, lúc này mặt trời chỉ vừa lên cao, nhưng dòng người ở trước chủ đường lại đông kinh dị.
Ít nhất cũng phải có một ngàn đệ tử ngoại môn, tức một phần ba toàn tông.
Còn các tạp dịch ở đâu ?
Há, nếu là tạp dịch thì tới phân đường, có khá nhiều phân đường đặt trên sườn núi Tạp Dịch, đến mấy vạn đệ tử, không có đủ chỗ phân phát ai chịu cho nổi.
Chỉ có chủ đường chắc các đệ tử chuyên phát bổng lộc phải đột tử mất.
Đi ngang qua chủ đường đông nghìn nghịt, nhưng may mắn đâu không phải nên cần chen vào.
Nhạc Nhạc và Kiều Tiểu Nhã đều ghi danh ở tứ thập lục phân đường, nên phải đến đó để điểm danh nhận bổng lộc.
Nhưng kỳ quái là hôm nay tứ thập lục phân đường rất vắng vẻ, chỉ có lẻ tẻ vài người lên núi, sau đó liền gấp rút chạy xuống khiến các nàng không hiểu vì sao.
" Vị đồng môn này chờ đã, cho hỏi trên núi xảy ra chuyện gì ? Sao các ngươi cứ lên rồi lại chạy xuống hấp tấp như vậy "
" Cứ lên trên là biết " Một nữ đệ tử luyện khí tầng ba bị chặn đường thăm dò, nghe vậy lãnh đạm đáp.
"..." Kiều Tiểu Nhã nghẹn lời, nhìn đối phương đi xa.
Cáu vậy làm gì ? Tới tháng kinh nguyệt ?
Nàng thầm mắng một câu, quay sang chỗ sư muội. " Đi, chúng ta cứ lên, sợ cái gì ! "
Và đúng thật,
Đúng là xảy ra chuyện, vừa tới cổng chính liền bị hai đệ tử Chấp Pháp Đường cản bước không cho qua.
" Ngừng lại, đội chấp pháp đang thực hiện nhiệm vụ, nếu hai vị sư muội đến nhận bổng thì mời quay về đi, ngày mai lại tới ! "
Môn phục xám, kèm theo hai chữ chấp pháp giữa ngực, giọng điệu mang theo mùi huyết tính trầm trọng, khiến Nhạc Nhạc chưa trải qua nhiều lịch luyện thấy lạnh cả người.
Kiều Tiểu Nhã kéo nàng một cái, nói với đệ tử chấp pháp. " Chúng ta bây giờ liền đi "
" Nhạc Nhạc đi thôi "
Dù nhập môn sớm hơn Nhạc Nhạc vài năm, nhưng Kiều Tiểu Nhã cũng chẳng muốn đối mặt với đá·m s·át thần này.
" Được "
Xoành xoạch —
Nhạc Nhạc vừa đáp lời, đúng lúc này từ trong phân đường phát ra âm thanh cứ như đang kéo xiềng xích.
" A ! "
Sau một tiếng hét thảm, cả hai thấy một chấp sự áo xám bị hai tên đệ tử chấp pháp buộc lại bằng xích sắt, lôi từ trong đi đến tận cổng cứ như chó c·hết.
Là hắn !
Nhạc Nhạc thầm nhủ, nàng biết kẻ này.
Đây chẳng phải chấp sự không chịu phát sao bổng lộc cho ta vào tháng trước sao ?
Nàng còn muốn nhìn một chút, nhưng liền bị Kiều Tiểu Nhã kéo xuống núi.
" Đi mau, đi mau "
" Chấp Pháp Đường làm việc có gì đáng xem, sư tỷ ngươi cũng không muốn bị kéo như heo mập giống tên đó "
" Không phải vậy, Chấp Pháp Đường trước nay làm việc rất công chính, sẽ không bắt bừa ngươi "
" Hì hì sư muội, ngươi nhập tông chưa đến một năm, mà nghe giọng điệu còn tưởng ngươi là đệ tử nội môn luôn rồi "
" Sư tỷ nói đùa " Từ Nhạc Nhạc hơi xấu hổ vuốt mũi.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận