Cài đặt tùy chỉnh
Dị Giới Là Quá Dễ
Chương 2: Chương 2: Mời mày đi chết
Ngày cập nhật : 2024-11-18 16:44:35Chương 2: Mời mày đi chết
Quay lại lúc mà khi Khải Trạch dọn nhà.
'Hệ thống mở gói vũ kỹ công kích '
Dù loay hoay cả buổi nhưng hắn vẫn còn nhớ một việc là mở gói quà vũ kỹ mà hệ thống cho bởi vì đấy là thứ tự vệ duy nhất mà hắn có ở thế giới này.
``Vạn kiếm quy tông, phật nộ liên hoa gì đó không`` Sự phấn khích không thể giấu được dưới khuân mặt của Khải Trạch dù sao thì cảm giác đỏ đen luôn đem đến cảm giác thích thú cho người chơi mà, đâu phải đơn giản mà rất nhiều con nghiện cờ bạc dù biết nó là xấu nhưng vẫn tham gia đó sao.
'Ting chúc mừng kí chủ nhận được vũ kỹ Tế thọ tận diệt( thời hạn trải nghiệm 15 phút'
Mô tả: Hiến tế thọ nguyên g·iết điên cả giới, đối thủ quá mạnh sao?? Không phải đó chỉ là bạn không đủ thọ nguyên thôi.
Lưu ý đối thủ càng mạnh thì thọ nguyên hiến tế càng lớn, có thể lấy đi cả tính mạng của bản thân mình.
'Không biết có thật sự có mạnh hay không nhưng mà hình như rất nguy hiểm, với lại chiêu gì địch hại 100 ta thiệt 99 vậy trời'
'Thôi tạm thời để đó trong kho đi dù gì cũng chỉ có 15 phút thôi cũng đâu thử nghiệm gì được, xui xảo thật đúng ra mình nên rửa tay trước' Sự phấn khích không thể giấu được dưới khuân mặt của Khải Trạch thở dài ....
Quay lại đến thức tại.
'Nếu đã vậy thì mời mày đi c·hết'
``Bố mày đồng quy vô tận với mày luôn dù sao thì tao c·hết một lần rồi thêm lần nữa thì đã sao chứ``
'Ting thời gian sử dụng Tế thọ tận diệt là 15 phút'
'Cơ thể của Khải Trạch bắt đầu trở nên già nua, khuân mặt trẻ và mái tóc đen dần dần nhăn nheo và bạc, hắn cảm nhận rõ ràng từng biến đối tren cơ thể mình người bắt đầu vô lực cơn đau lan toả hết mọi tế bào của bản thân xong chưa hết tim hắn gần như dừng đập khi con chim đen ấy bắt đầu có dấu hiệu của c·ái c·hết, cả hai đã bước một chân vào cửa tử.
Nhìn bóng dáng to lớn ngã xuống đôi mắt đã trắng rã của con súc sinh ấy làm cho khoẻ miệng Khải Trạch không khỏi nhếch lên
'Mày chọc nhằm người rồi con' Giọng nói khàn khàn yếu ớt đó cho thấy được sự sống của Khải Trạch đang đã săp cạn kiệt.
Ngả người xuống mặt đất đầu hắn ngước nhìn lên mặt trăng tròn vành vạnh chả còn suy nghĩ gì cả hắn chỉ đơn giản là ngắm trăng
``Thế giới dù tối nhưng trăng vẫn là sáng
Đường thì màu đen nhưng trăng vẫn soi rõ
Dù bạn bị lạc nhưng vần sáng luôn ở đó
Hãy cứ bước tiếp kể cả ánh trăng đang dần nhỏ``
Khải Trạch nhắm mắt lại hắn lại cảm nhận rõ ràng thêm c·ái c·hết của mình một lần nữa
``Mình nên được vào sách kỉ lục thế giới về số lần c·hết nhiều nhất 2 lần trong vòng chưa đến 1 ngày``
'Kiểm tra giá trị sinh mặng đang âm ... yêu cầu mở khoá thể chất'
'Yêu cầu mở khoá thể chất'
'Yêu cầu được chấp thuận'
Tiếng hệ thống đang liên tục vang lên trong đầu Khải Trạch
'Phiền quá tao sắp c·hết rồi nên cho tao đi thanh thản được không hả' Khải Trạch bậc người dậy mắng hệ thống
``Ể khoan mình vẫn chưa c·hết và mình hình như trẻ lại rồi, vậy chắc chắn là nhờ hệ thống mở khoá gì đó``
Khải Trạch hắn vui mừng vẩy vẩy tay cảm thấy sức lực càng thêm tràn trề.
Hắn mở lại bảng thông tin của mình
Kí chủ:Khải Trạch
Sức mạnh : Phế vật
Trạng thái tu luyện: Chưa tu luyện
Thể chất: Trường sinh thể (vô tận thọ nguyên)
Mối quan hệ: Không
Trang bị: không
'TRƯỜNG SINH THỂ`
Khỏi cần nói bạn cũng tưởng tượng được sự sung sướng của Khải Trạch lúc này.
Nhờ có vô tận thọ nguyên hắn có thể tránh khỏi tử thần.
'Ha ha ha '
Tiếng cười của hắn vang vọng trong đêm tối, một số người sẽ coi vô hạn thọ nguyên là nỗi đau nhưng đối với hắn kẻ đã 2 lần bước chân vào c·ái c·hết mới hiểu được sự quý trọng của sự sống.
'Ting chúc mừng kí chủ tiêu diệt yêu thú đầu tiên nhận gói quà siêu cấp'
'Hệ thống thật ra sức yêu yêu xin lỗi vì đã chê hệ thống'
'Nhưng mà tạm thời bỏ qua phần thưởng đi mình còn 10 phút để dùng thử tế thọ tận diệt'
Hắn muốn tận dụng khoản thời gian ngắn ngủi này để cảm nhận rõ ràng vũ kỹ này hơn với mong muốn có thể học lỏm được một ít.
Hắn nhìn xung quanh tìm thử xem coi còn con quái vật nào gần đó không.
Một hồi lâu hắn bỏ cuộc vì gần như chả có con vật nào dám bén mảng đến đây sau sự xuất hiện của con chim đen đó, một con bọ cũng như không tồn tại nhưng may mắn thay hắn tìm hiểu được vài đều thú vị từ vũ kỹ là ngoại trừ sinh vật sống thì cả thực vật hay một đồ vật cũng bị ảnh hưởng của vũ kỹ.
Cái cây xanh tốt trở nên héo tàn như đã trải qua hàng chục, hàng trăm năm.
Một hòn đá trở thành bột mịn đến nỗi một cơn gió nhẹ cũng có thể làm nó biến mất khỏi thế gian.
Vì không còn quá nhiều thời gian Khải Trạch ngồi lại cảm nhận cơ thể mình và cũng như cách mà vũ kỹ vận hành.
Hắn cảm nhận rõ được một luồn sức mạnh khổng lồ từ sinh lực của hắn tuông ra, gần như có được thu hoạch thì.
'Thời gian trải nghiệm đã hết'
'Ơ hết rồi à tiếc thật đấy'
Dù nói thế nhưng hắn vẫn đã thu thật được rất nhiều nếu như hắn lại có một cơ hội nữa thì hắn có thể đảm bảo mô phỏng được 10 % của vũ kỹ đó.
'Tạm thời là như thế đi nhưng mà bây giờ mình ngủ ở đâu'
Khải Trạch ngơ ngác khi nhìn toàn cảnh xung quanh căn nhà tan nát chiếc giường gãy, đồ dùng bay tứ tung mấy xác của con chim vẫn còn nằm ngỏn ngang ở đấy.
'Thôi kệ'
Khải Trạch lấy cái gối đã bị bung bông từ ở gần giường rồi nằm xuống nền cỏ dù đối hắn khá khó chịu nhưng tâm linh của hắn đã quá mệt mỏi nên rất nhanh hắn đã nhắm mắt.
Bình minh đến những ánh sáng mặt trời chiếu vào Khải Trạch khiến hắn tỉnh giất.
'Ửm sáng rồi sao' Hắn vươn vai xong đứng dậy phủi đi đóng cỏ và bụi bẩn ở trên người.
'Ting mở ra nhiệm vụ dựng lại cho mình một căn nhà'
Phần thưởng:một hệ thống phòng thủ sơ cấp, không gian đựng đồ vật 10mx10m
'Sáng sớm chào ngày mới tốt vậy'
'Mình buộc phải dời việc trồng trọt sang một bên rồi, mà mình làm gì biết xây nhà đâu hệ thống ít nhất phải cho một cuốn sách hướng dẫn chứ'.
'Ting tặng một bộ hướng dẫn dựng nhà gỗ cho bọn gà mờ và bộ dụng cụ'
'Dù không thích từ gà mờ cho lắm nhưng mà hệ thống thật tốt'
Khải Trạch nghiên cứu bộ sách, đúng là cho quyển sách cho bọn gà mờ sách rất chi tiết nhưng vẫn khá khó đối với hắn.
Khải Trạch bắt tay vào làm việc đầu tiên hắn đi chọn những cây gỗ chắc chắn, dùng những sợi dây và cây làm dấu vị trí gần hết ngày rồi mà vẫn chưa đâu vào đâu.
Khải Trạch hắn bây giờ rất nản, nấu nhẹ một tô mì gói vừa ăn vừa nhìn về đóng gỗ mà hắn đã chuẩn bị, có cây to cây nhỏ, nói chung là rất lộn xộn.
'Kiểu này thì phải mất vài ngày mất trước mắt làm một cái lều nhỏ mới được chứ thế này lại ngủ dưới sao trời nữa mất'
Nhà thì không biết xây nhưng dựng lều thì cơ bản hắn vẫn có tí kinh nghiệm
Đêm đến cũng rất nhanh mong muốn duy nhất hiện tại của hắn là đừng có yêu thú nào đến nữa.
Ngày mới đã đến Khải Trạch quyết định xử lí xác con chim kia trước, không biết thịt nó có ăn được hay không nên hắn đành chặt ra rồi quăng vào cái hố lớn mà hắn đã đào.
Quay lại công việc xây nhà, hắn tiếp tục chuẩn bị gỗ, đào móng nhà, dựng khung, lắp mái rồi ghép tường.
Hai ba ngày sau dù rất cực khổ nhưng về cơ bản thì ngôi nhà đã hoàn thành, hắn cảm thấy mình đã gầy đi vài ký.
Khải Trạch ngắm nhìn ngôi nhà đơn sơ mà nở một nụ cười nhẹ nhàng nó còn vui hơn khi hắn nhận được căn nhà từ hệ thống.
'Đây chính là niềm vui từ lao động sao?'
'Ting chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên tặng bộ hệ thống phòng thủ sơ cấp, không gian trữ vật 10mx10m( tồn tại dưới dạng túi) vì là nhiệm vụ đầu tiên kí chủ được nhận thêm bách khoa toàn thư về cách chế biến bất kì loại nguyên liệu nào trên thế giới này'
'Tuyệt cú mèo không ngờ được tặng phẩm khủng bố như vậy'
Vài ngày trước hắn còn đang rầu vì nếu không biết chế biến thịt yêu thú thì chả nhẽ hắn chỉ có thể ăn chay suốt đời hay sao nhưng giờ có món đồ này thì hắn khỏi lo nữa rồi.
Mình nên vận chuyển đồ dùng từ lều vào nhà tiếp thôi mọi chuyện giờ sẽ dễ dàng hơn vì có túi trữ vật nhỉ.
Tác: Em không biết dựng nhà như nào nên đánh học lỏm trên mạng mn thấy có sai sót thì nhắn để em sửa nha
Quay lại lúc mà khi Khải Trạch dọn nhà.
'Hệ thống mở gói vũ kỹ công kích '
Dù loay hoay cả buổi nhưng hắn vẫn còn nhớ một việc là mở gói quà vũ kỹ mà hệ thống cho bởi vì đấy là thứ tự vệ duy nhất mà hắn có ở thế giới này.
``Vạn kiếm quy tông, phật nộ liên hoa gì đó không`` Sự phấn khích không thể giấu được dưới khuân mặt của Khải Trạch dù sao thì cảm giác đỏ đen luôn đem đến cảm giác thích thú cho người chơi mà, đâu phải đơn giản mà rất nhiều con nghiện cờ bạc dù biết nó là xấu nhưng vẫn tham gia đó sao.
'Ting chúc mừng kí chủ nhận được vũ kỹ Tế thọ tận diệt( thời hạn trải nghiệm 15 phút'
Mô tả: Hiến tế thọ nguyên g·iết điên cả giới, đối thủ quá mạnh sao?? Không phải đó chỉ là bạn không đủ thọ nguyên thôi.
Lưu ý đối thủ càng mạnh thì thọ nguyên hiến tế càng lớn, có thể lấy đi cả tính mạng của bản thân mình.
'Không biết có thật sự có mạnh hay không nhưng mà hình như rất nguy hiểm, với lại chiêu gì địch hại 100 ta thiệt 99 vậy trời'
'Thôi tạm thời để đó trong kho đi dù gì cũng chỉ có 15 phút thôi cũng đâu thử nghiệm gì được, xui xảo thật đúng ra mình nên rửa tay trước' Sự phấn khích không thể giấu được dưới khuân mặt của Khải Trạch thở dài ....
Quay lại đến thức tại.
'Nếu đã vậy thì mời mày đi c·hết'
``Bố mày đồng quy vô tận với mày luôn dù sao thì tao c·hết một lần rồi thêm lần nữa thì đã sao chứ``
'Ting thời gian sử dụng Tế thọ tận diệt là 15 phút'
'Cơ thể của Khải Trạch bắt đầu trở nên già nua, khuân mặt trẻ và mái tóc đen dần dần nhăn nheo và bạc, hắn cảm nhận rõ ràng từng biến đối tren cơ thể mình người bắt đầu vô lực cơn đau lan toả hết mọi tế bào của bản thân xong chưa hết tim hắn gần như dừng đập khi con chim đen ấy bắt đầu có dấu hiệu của c·ái c·hết, cả hai đã bước một chân vào cửa tử.
Nhìn bóng dáng to lớn ngã xuống đôi mắt đã trắng rã của con súc sinh ấy làm cho khoẻ miệng Khải Trạch không khỏi nhếch lên
'Mày chọc nhằm người rồi con' Giọng nói khàn khàn yếu ớt đó cho thấy được sự sống của Khải Trạch đang đã săp cạn kiệt.
Ngả người xuống mặt đất đầu hắn ngước nhìn lên mặt trăng tròn vành vạnh chả còn suy nghĩ gì cả hắn chỉ đơn giản là ngắm trăng
``Thế giới dù tối nhưng trăng vẫn là sáng
Đường thì màu đen nhưng trăng vẫn soi rõ
Dù bạn bị lạc nhưng vần sáng luôn ở đó
Hãy cứ bước tiếp kể cả ánh trăng đang dần nhỏ``
Khải Trạch nhắm mắt lại hắn lại cảm nhận rõ ràng thêm c·ái c·hết của mình một lần nữa
``Mình nên được vào sách kỉ lục thế giới về số lần c·hết nhiều nhất 2 lần trong vòng chưa đến 1 ngày``
'Kiểm tra giá trị sinh mặng đang âm ... yêu cầu mở khoá thể chất'
'Yêu cầu mở khoá thể chất'
'Yêu cầu được chấp thuận'
Tiếng hệ thống đang liên tục vang lên trong đầu Khải Trạch
'Phiền quá tao sắp c·hết rồi nên cho tao đi thanh thản được không hả' Khải Trạch bậc người dậy mắng hệ thống
``Ể khoan mình vẫn chưa c·hết và mình hình như trẻ lại rồi, vậy chắc chắn là nhờ hệ thống mở khoá gì đó``
Khải Trạch hắn vui mừng vẩy vẩy tay cảm thấy sức lực càng thêm tràn trề.
Hắn mở lại bảng thông tin của mình
Kí chủ:Khải Trạch
Sức mạnh : Phế vật
Trạng thái tu luyện: Chưa tu luyện
Thể chất: Trường sinh thể (vô tận thọ nguyên)
Mối quan hệ: Không
Trang bị: không
'TRƯỜNG SINH THỂ`
Khỏi cần nói bạn cũng tưởng tượng được sự sung sướng của Khải Trạch lúc này.
Nhờ có vô tận thọ nguyên hắn có thể tránh khỏi tử thần.
'Ha ha ha '
Tiếng cười của hắn vang vọng trong đêm tối, một số người sẽ coi vô hạn thọ nguyên là nỗi đau nhưng đối với hắn kẻ đã 2 lần bước chân vào c·ái c·hết mới hiểu được sự quý trọng của sự sống.
'Ting chúc mừng kí chủ tiêu diệt yêu thú đầu tiên nhận gói quà siêu cấp'
'Hệ thống thật ra sức yêu yêu xin lỗi vì đã chê hệ thống'
'Nhưng mà tạm thời bỏ qua phần thưởng đi mình còn 10 phút để dùng thử tế thọ tận diệt'
Hắn muốn tận dụng khoản thời gian ngắn ngủi này để cảm nhận rõ ràng vũ kỹ này hơn với mong muốn có thể học lỏm được một ít.
Hắn nhìn xung quanh tìm thử xem coi còn con quái vật nào gần đó không.
Một hồi lâu hắn bỏ cuộc vì gần như chả có con vật nào dám bén mảng đến đây sau sự xuất hiện của con chim đen đó, một con bọ cũng như không tồn tại nhưng may mắn thay hắn tìm hiểu được vài đều thú vị từ vũ kỹ là ngoại trừ sinh vật sống thì cả thực vật hay một đồ vật cũng bị ảnh hưởng của vũ kỹ.
Cái cây xanh tốt trở nên héo tàn như đã trải qua hàng chục, hàng trăm năm.
Một hòn đá trở thành bột mịn đến nỗi một cơn gió nhẹ cũng có thể làm nó biến mất khỏi thế gian.
Vì không còn quá nhiều thời gian Khải Trạch ngồi lại cảm nhận cơ thể mình và cũng như cách mà vũ kỹ vận hành.
Hắn cảm nhận rõ được một luồn sức mạnh khổng lồ từ sinh lực của hắn tuông ra, gần như có được thu hoạch thì.
'Thời gian trải nghiệm đã hết'
'Ơ hết rồi à tiếc thật đấy'
Dù nói thế nhưng hắn vẫn đã thu thật được rất nhiều nếu như hắn lại có một cơ hội nữa thì hắn có thể đảm bảo mô phỏng được 10 % của vũ kỹ đó.
'Tạm thời là như thế đi nhưng mà bây giờ mình ngủ ở đâu'
Khải Trạch ngơ ngác khi nhìn toàn cảnh xung quanh căn nhà tan nát chiếc giường gãy, đồ dùng bay tứ tung mấy xác của con chim vẫn còn nằm ngỏn ngang ở đấy.
'Thôi kệ'
Khải Trạch lấy cái gối đã bị bung bông từ ở gần giường rồi nằm xuống nền cỏ dù đối hắn khá khó chịu nhưng tâm linh của hắn đã quá mệt mỏi nên rất nhanh hắn đã nhắm mắt.
Bình minh đến những ánh sáng mặt trời chiếu vào Khải Trạch khiến hắn tỉnh giất.
'Ửm sáng rồi sao' Hắn vươn vai xong đứng dậy phủi đi đóng cỏ và bụi bẩn ở trên người.
'Ting mở ra nhiệm vụ dựng lại cho mình một căn nhà'
Phần thưởng:một hệ thống phòng thủ sơ cấp, không gian đựng đồ vật 10mx10m
'Sáng sớm chào ngày mới tốt vậy'
'Mình buộc phải dời việc trồng trọt sang một bên rồi, mà mình làm gì biết xây nhà đâu hệ thống ít nhất phải cho một cuốn sách hướng dẫn chứ'.
'Ting tặng một bộ hướng dẫn dựng nhà gỗ cho bọn gà mờ và bộ dụng cụ'
'Dù không thích từ gà mờ cho lắm nhưng mà hệ thống thật tốt'
Khải Trạch nghiên cứu bộ sách, đúng là cho quyển sách cho bọn gà mờ sách rất chi tiết nhưng vẫn khá khó đối với hắn.
Khải Trạch bắt tay vào làm việc đầu tiên hắn đi chọn những cây gỗ chắc chắn, dùng những sợi dây và cây làm dấu vị trí gần hết ngày rồi mà vẫn chưa đâu vào đâu.
Khải Trạch hắn bây giờ rất nản, nấu nhẹ một tô mì gói vừa ăn vừa nhìn về đóng gỗ mà hắn đã chuẩn bị, có cây to cây nhỏ, nói chung là rất lộn xộn.
'Kiểu này thì phải mất vài ngày mất trước mắt làm một cái lều nhỏ mới được chứ thế này lại ngủ dưới sao trời nữa mất'
Nhà thì không biết xây nhưng dựng lều thì cơ bản hắn vẫn có tí kinh nghiệm
Đêm đến cũng rất nhanh mong muốn duy nhất hiện tại của hắn là đừng có yêu thú nào đến nữa.
Ngày mới đã đến Khải Trạch quyết định xử lí xác con chim kia trước, không biết thịt nó có ăn được hay không nên hắn đành chặt ra rồi quăng vào cái hố lớn mà hắn đã đào.
Quay lại công việc xây nhà, hắn tiếp tục chuẩn bị gỗ, đào móng nhà, dựng khung, lắp mái rồi ghép tường.
Hai ba ngày sau dù rất cực khổ nhưng về cơ bản thì ngôi nhà đã hoàn thành, hắn cảm thấy mình đã gầy đi vài ký.
Khải Trạch ngắm nhìn ngôi nhà đơn sơ mà nở một nụ cười nhẹ nhàng nó còn vui hơn khi hắn nhận được căn nhà từ hệ thống.
'Đây chính là niềm vui từ lao động sao?'
'Ting chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên tặng bộ hệ thống phòng thủ sơ cấp, không gian trữ vật 10mx10m( tồn tại dưới dạng túi) vì là nhiệm vụ đầu tiên kí chủ được nhận thêm bách khoa toàn thư về cách chế biến bất kì loại nguyên liệu nào trên thế giới này'
'Tuyệt cú mèo không ngờ được tặng phẩm khủng bố như vậy'
Vài ngày trước hắn còn đang rầu vì nếu không biết chế biến thịt yêu thú thì chả nhẽ hắn chỉ có thể ăn chay suốt đời hay sao nhưng giờ có món đồ này thì hắn khỏi lo nữa rồi.
Mình nên vận chuyển đồ dùng từ lều vào nhà tiếp thôi mọi chuyện giờ sẽ dễ dàng hơn vì có túi trữ vật nhỉ.
Tác: Em không biết dựng nhà như nào nên đánh học lỏm trên mạng mn thấy có sai sót thì nhắn để em sửa nha
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận