Cài đặt tùy chỉnh
Dị Giới Là Quá Dễ
Chương 1: Chương 1: Xuyên Qua
Ngày cập nhật : 2024-11-18 16:44:35Chương 1: Xuyên Qua
'Ngày mai tìm việc ở nơi khác vậy'
Khải Trạch một thiếu niên vừa ra trường, cũng như bao người khác trong xẫ hội bấy giờ đang cuốn cuồng vì tìm viejc làm.
Dù đã đi qua rất nhiều công ty nhưng hắn vẫn luôn bị từ chối.
'C·ướp c·ướp giúp tôi với'
Một cô gái trẻ đang thét toán lên vì b·ị c·ướp túi xách tay, nhìn sơ qua cách ăn mặc và bề ngoài của chiếc túi xách thì có thể đoán được nó vô cùng đắt tiền.
Khải Trạch nghe tiếng kêu hắn liếc nhìn sang, nhận ra t·ên c·ướp đang chạy hướng đến mình, Khải Trạch quyết định làm người tốt đẩy ngã t·ên c·ướp và dành lấy cái túi xách tưởng chừng như mọi chuyện đã xong thì bất thình lình t·ên c·ướp móc trong tay một con dao nhỏ
'Thằng chó phá hỏng chuyện tốt của tao' Tên c·ướp xong đến, một nhát đâm chí mạng vào bụng Khải Trạch khiến Khải Trạch đổ gục xuống tay ôm chỗ v·ết t·hương, sự tỉnh táo không còn và tầm mắt dần hẹp lại. Sau khi đâm Khải Trạch t·ên c·ướp cũng vội vàng chạy đi.
'Mau gọi c·ấp c·ứu đi nhanh lên'
'C·hết người rồi'
Nhiều người đã nhận thấy Khải Trạch bị đam vội vàng chạy đến giúp đỡ, cô gái bị mất túi cũng vội lấy điện thoại ra để gọi c·ấp c·ứu.
``Mình sẽ c·hết ở đây sao? mình vẫn chưa tận hưởng được cuộc sống đủ mà, đã vậy lại còn là xử nam nữa chứ, mình không muốn c·hết đâu!!!``
Tưởng chừng mọi thứ đã kết thúc hắn gào thét trong lòng.
Bỗng nhiên Khải Trạch cảm thấy cơ thể không còn đau đớn nữa, hắn mở mắt ra thì trước mắt hắn là một mảnh đất trống giữa một khu rừng nhưng điều làm hắn bất ngờ là một hàng chữ xanh xuất hiện trước mặt hắn
Kí chủ:Khải Trạch
Sức mạnh : Phế vật
Trạng thái tu luyện: Chưa tu luyện
Thể chất: #######! khoá
Mối quan hệ: Không
Trang bị: Gói quà tân thủ x1
'Kí chủ có muốn mở gói quà tân thủ không?'
Khải Trạch lúc này mới hiểu ra lúc này hắn đã xuyên qua dị giới rồi
Cảm giác lúc này của hắn vừa hưng phấn vừa sợ hãi, hưng phấn vì hắn được sống lại, sợ hãi nơi dị giới lạ lẫm này.
Nghe được tiếng thông báo từ hệ thống giúp Khải Trạch lấy lại tinh thần, hắn đáp lại.
'Mở'
'Nhận được căn nhà gỗ, nhận được một khu vườn trống,một túi đồ ăn, đồ dùng sinh hoạt, nhận được túi hạt giống, nhận được võ kỹ t·ấn c·ông đỉnh cấp ngẫu nhiên (hạn sử dụng 15 phút)'
'Mình còn đang lo lắng vì không có chỗ nào qua đêm đây, có thứ này thì những vấn đề cơ bản không cần lo nữa rồi'
Sau vài phút loay hoay cách sử dụng đồ hệ thống cũng như sắp xếp nhà cửa thì cuối cùng Khải Trạch cũng đã ngả mình lên chiếc giường mới để nghỉ ngơi.
'Chuyện tiếp theo là đi tìm nguồn nước không thể sống mà thiếu nước được, mình còn phải tưới cây nữa' Khải Trạch thở dài lo lắng vì hắn biết đây chẳng phải là một thế giới an toàn như cuộc sống lúc đầu.
Khải Trạch vác lên vai một cái túi lớn trong đó có chứa một con dao, một cái bình đựng nước một cái bật lửa một tờ giấy và một cuộn chỉ, một cây bút. Xong hắn bắt đầu tiến sâu vào khu rừng.
Khải Trạch vừa đi vừa ghi lại chặng đường, đánh dấu những cái cây mà hắn đi qua, cũng như thả dài cuộn chỉ việc này giúp Khải Trạch tránh việc lạc đường và dễ dàng đảm bảo về nhà trước khi trời tối.
Trong khu rừng cũng không có quá nhiều nguy hiểm như hắn tưởng tượng đi khoảng 30 phút thì hắn đã tìm thấy một con suối, hắn vui mừng vội lấy bình đựng nước vào.
'Nước ở đây mát và trong thật đấy' .
Dù gần con suối cũng có rất nhiều trái cây nhưng cho Khải Trạch thêm mười lá gan hắn cũng không dám nếm thử, ai biết lỡ như cắn một phát hắn ngủm luôn thì sao.
Với lại hắn còn có vài món mì mà hệ thống tặng nói chung không đói đến nỗi đi cược mạng mình đâu.
Sau khi biết được nguồn nước, hắn lần theo nhunưngđiểm đánh dấu mà về nhà
Về đến nhà lúc đấy mặt trời đã lặn.
'Có lẽ mai trồng trọt thì tốt hơn, giờ mình thật sự rất mệt mỏi'
Khải Trạch lấy một gói mì gấu đỏ ra đây là thứ mà hắn ăn rất nhiều trong suất đại học của hắn.
'Xuyên qua dị giới nhưng vẫn phải ăn mì tôm, hệ thống không thể nào cho một món ăn nào đàng hoàng hơn à'.
'Hệ thống đáp ứng nhu cầu thí chủ đưa ra nhiệm vụ'.
Nhiệm vụ:
Hoàn thành khu vườn và trồng thành công một loại hạt giống.
Phần thưởng:
Công thức chế biến và nguyên liệu(X5) cho một món ăn bất kì.
' Nhiệm vụ nghe có vẻ đơn gỉản nha, ngày mai nhất quyết hoàn thành mới được.'
Sau hoàn thành bữa ăn Khải Trạch, hắn ngồi thẩn thờ khi nhìn ra màn đêm trước mắt.
Một người hiện đại bị xuyên qua dị giới với không nhận biết không kiến thức gì cả, hắn cảm thấy mông lung vô định.
``Ngày mai hoàn thành nhiệm vụ trồng trọt thì mình nên làm gì tiếp theo đây, và sau đó nếu có quái vật hay yêu quái gì đó thì mình sẽ ra sau``.
Khải Trạch biết khả năng mình, hắn hiểu bản thân không có tài cán gì vì ở thế giới cũ hắn là kẻ thật sự tầm thường cho nên dù xuyên qua với hệ thống thì hắn cũng không khỏi lo lắng.
Hồi lâu sau Khải Trạch thở dài, hắn biết mình không nên suy nghĩ nữa sống đến đâu vui đến đó thôi, muốn lo lắng cho tương lai thì trước mắt lo cho sức khoẻ và tin thần mình đã.
'Đi ngủ thôi, cầu mong đừng có anh quái vật nào đến xiên táo em'.
Màn đêm tĩnh lặng khiến hắn bồi hồi nhớ lại những đêm khuya ồn ào trong đời sống hiện đại, hắn cảm thấy khó chịu khi ở đây chẳng còn internet chả có điện thoại nhưng dù sao hắn cũng thả long tinh thần theo cái đêm tối, đây có thể là buổi tối bình yên nhất mà hắn có sau hơn 25 năm.
Trong khi đang say giấc trên cái giường êm ái thì trên bầu trời ánh sáng mặt trăng bị che phủ bởi một cash chim khổng lồ. Với đôi mắt đỏ ngầu hướng về căn nhà nhỏ của Khải Trạch, dường như nó bị thu hút bởi thứ gì đó ở chỗ Khải Trạch.
Con chim khổng lồ ấy đập mạnh đôi cánh của mình, như một trận cuồng phong bay ra.
Căn nhà nhỏ ấy không chịu nổi cú vỗ cánh ấy và tan nát, Khải Trạch cũng bình tỉnh giấc sau khi hắn bị thổi bay xuống giường lúc còn đang ngơ ngác vì chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì tiếng hét khủng khiết từ con chim phát ra cỏ cây và thú vật xung quanh cũng phải rung rẩy sợ hãi, Khải Trạch cảm thấy màn nhĩ mình như b·ị đ·âm thủng hắn vội bịt tai lại với một ý muốn duy nhất là kết thúc tiếng hét này.
Không cho Khải Trạch cơ hội tỉnh táo hẳn con chim lao nhanh xuống với một tốc độ không tưởng, nó như đang muốn xé cả không gian mà nó lao qua.
Trong vài giây sau tiếng hét kinh dị đó, Khải Trạch đã nhận ra chủ nhân của cuộc hỗn loạn nơi này, một con chim đen tuyền hình thù khá giống một con quạ thứ duy nhất khác biệt đó là thay vì 2 chân bình thường thì nó chỉ có một chân trên đầu nó là một cái sừng dài, lúc này sống và c·hết của trong Khải Trạch chỉ còn trong tích tắc mà thôi, khuân mặt hắn dường như không còn giọt máu nào, đôi mắt hắn nhìn sâu vào cái cặp mắt đỏ ngầu của con chim hắn làm hắn nhận ra rõ ràng ý muốn g·iết hắn của con súc sinh ấy.
``Khải Trạch mình chỉ là một kẻ bình thường mong muốn một cuộc sống tầm thường học hết đại học tìm một công việc ổn định lương thấp chút cũng không sao mà đời lại chơi đùa mình, giúp lấy lại túi xách b·ị đ·âm c·hết và rồi được xuyên qua cứ nhỡ cơ hội thứ hai này tốt đẹp hơn thế đời lại bất công đẩy hắn tới một con đường c·hết``.
Lúc này đôi mắt của Khải Trạch hiện lên một ý chí một sự quyết tâm vô cùng mãnh liệt
'Nếu đã vậy thì....'.
ps: khúc sau em câu tí chữ cho đủ 1k5 sorry các đại ca.
'Ngày mai tìm việc ở nơi khác vậy'
Khải Trạch một thiếu niên vừa ra trường, cũng như bao người khác trong xẫ hội bấy giờ đang cuốn cuồng vì tìm viejc làm.
Dù đã đi qua rất nhiều công ty nhưng hắn vẫn luôn bị từ chối.
'C·ướp c·ướp giúp tôi với'
Một cô gái trẻ đang thét toán lên vì b·ị c·ướp túi xách tay, nhìn sơ qua cách ăn mặc và bề ngoài của chiếc túi xách thì có thể đoán được nó vô cùng đắt tiền.
Khải Trạch nghe tiếng kêu hắn liếc nhìn sang, nhận ra t·ên c·ướp đang chạy hướng đến mình, Khải Trạch quyết định làm người tốt đẩy ngã t·ên c·ướp và dành lấy cái túi xách tưởng chừng như mọi chuyện đã xong thì bất thình lình t·ên c·ướp móc trong tay một con dao nhỏ
'Thằng chó phá hỏng chuyện tốt của tao' Tên c·ướp xong đến, một nhát đâm chí mạng vào bụng Khải Trạch khiến Khải Trạch đổ gục xuống tay ôm chỗ v·ết t·hương, sự tỉnh táo không còn và tầm mắt dần hẹp lại. Sau khi đâm Khải Trạch t·ên c·ướp cũng vội vàng chạy đi.
'Mau gọi c·ấp c·ứu đi nhanh lên'
'C·hết người rồi'
Nhiều người đã nhận thấy Khải Trạch bị đam vội vàng chạy đến giúp đỡ, cô gái bị mất túi cũng vội lấy điện thoại ra để gọi c·ấp c·ứu.
``Mình sẽ c·hết ở đây sao? mình vẫn chưa tận hưởng được cuộc sống đủ mà, đã vậy lại còn là xử nam nữa chứ, mình không muốn c·hết đâu!!!``
Tưởng chừng mọi thứ đã kết thúc hắn gào thét trong lòng.
Bỗng nhiên Khải Trạch cảm thấy cơ thể không còn đau đớn nữa, hắn mở mắt ra thì trước mắt hắn là một mảnh đất trống giữa một khu rừng nhưng điều làm hắn bất ngờ là một hàng chữ xanh xuất hiện trước mặt hắn
Kí chủ:Khải Trạch
Sức mạnh : Phế vật
Trạng thái tu luyện: Chưa tu luyện
Thể chất: #######! khoá
Mối quan hệ: Không
Trang bị: Gói quà tân thủ x1
'Kí chủ có muốn mở gói quà tân thủ không?'
Khải Trạch lúc này mới hiểu ra lúc này hắn đã xuyên qua dị giới rồi
Cảm giác lúc này của hắn vừa hưng phấn vừa sợ hãi, hưng phấn vì hắn được sống lại, sợ hãi nơi dị giới lạ lẫm này.
Nghe được tiếng thông báo từ hệ thống giúp Khải Trạch lấy lại tinh thần, hắn đáp lại.
'Mở'
'Nhận được căn nhà gỗ, nhận được một khu vườn trống,một túi đồ ăn, đồ dùng sinh hoạt, nhận được túi hạt giống, nhận được võ kỹ t·ấn c·ông đỉnh cấp ngẫu nhiên (hạn sử dụng 15 phút)'
'Mình còn đang lo lắng vì không có chỗ nào qua đêm đây, có thứ này thì những vấn đề cơ bản không cần lo nữa rồi'
Sau vài phút loay hoay cách sử dụng đồ hệ thống cũng như sắp xếp nhà cửa thì cuối cùng Khải Trạch cũng đã ngả mình lên chiếc giường mới để nghỉ ngơi.
'Chuyện tiếp theo là đi tìm nguồn nước không thể sống mà thiếu nước được, mình còn phải tưới cây nữa' Khải Trạch thở dài lo lắng vì hắn biết đây chẳng phải là một thế giới an toàn như cuộc sống lúc đầu.
Khải Trạch vác lên vai một cái túi lớn trong đó có chứa một con dao, một cái bình đựng nước một cái bật lửa một tờ giấy và một cuộn chỉ, một cây bút. Xong hắn bắt đầu tiến sâu vào khu rừng.
Khải Trạch vừa đi vừa ghi lại chặng đường, đánh dấu những cái cây mà hắn đi qua, cũng như thả dài cuộn chỉ việc này giúp Khải Trạch tránh việc lạc đường và dễ dàng đảm bảo về nhà trước khi trời tối.
Trong khu rừng cũng không có quá nhiều nguy hiểm như hắn tưởng tượng đi khoảng 30 phút thì hắn đã tìm thấy một con suối, hắn vui mừng vội lấy bình đựng nước vào.
'Nước ở đây mát và trong thật đấy' .
Dù gần con suối cũng có rất nhiều trái cây nhưng cho Khải Trạch thêm mười lá gan hắn cũng không dám nếm thử, ai biết lỡ như cắn một phát hắn ngủm luôn thì sao.
Với lại hắn còn có vài món mì mà hệ thống tặng nói chung không đói đến nỗi đi cược mạng mình đâu.
Sau khi biết được nguồn nước, hắn lần theo nhunưngđiểm đánh dấu mà về nhà
Về đến nhà lúc đấy mặt trời đã lặn.
'Có lẽ mai trồng trọt thì tốt hơn, giờ mình thật sự rất mệt mỏi'
Khải Trạch lấy một gói mì gấu đỏ ra đây là thứ mà hắn ăn rất nhiều trong suất đại học của hắn.
'Xuyên qua dị giới nhưng vẫn phải ăn mì tôm, hệ thống không thể nào cho một món ăn nào đàng hoàng hơn à'.
'Hệ thống đáp ứng nhu cầu thí chủ đưa ra nhiệm vụ'.
Nhiệm vụ:
Hoàn thành khu vườn và trồng thành công một loại hạt giống.
Phần thưởng:
Công thức chế biến và nguyên liệu(X5) cho một món ăn bất kì.
' Nhiệm vụ nghe có vẻ đơn gỉản nha, ngày mai nhất quyết hoàn thành mới được.'
Sau hoàn thành bữa ăn Khải Trạch, hắn ngồi thẩn thờ khi nhìn ra màn đêm trước mắt.
Một người hiện đại bị xuyên qua dị giới với không nhận biết không kiến thức gì cả, hắn cảm thấy mông lung vô định.
``Ngày mai hoàn thành nhiệm vụ trồng trọt thì mình nên làm gì tiếp theo đây, và sau đó nếu có quái vật hay yêu quái gì đó thì mình sẽ ra sau``.
Khải Trạch biết khả năng mình, hắn hiểu bản thân không có tài cán gì vì ở thế giới cũ hắn là kẻ thật sự tầm thường cho nên dù xuyên qua với hệ thống thì hắn cũng không khỏi lo lắng.
Hồi lâu sau Khải Trạch thở dài, hắn biết mình không nên suy nghĩ nữa sống đến đâu vui đến đó thôi, muốn lo lắng cho tương lai thì trước mắt lo cho sức khoẻ và tin thần mình đã.
'Đi ngủ thôi, cầu mong đừng có anh quái vật nào đến xiên táo em'.
Màn đêm tĩnh lặng khiến hắn bồi hồi nhớ lại những đêm khuya ồn ào trong đời sống hiện đại, hắn cảm thấy khó chịu khi ở đây chẳng còn internet chả có điện thoại nhưng dù sao hắn cũng thả long tinh thần theo cái đêm tối, đây có thể là buổi tối bình yên nhất mà hắn có sau hơn 25 năm.
Trong khi đang say giấc trên cái giường êm ái thì trên bầu trời ánh sáng mặt trăng bị che phủ bởi một cash chim khổng lồ. Với đôi mắt đỏ ngầu hướng về căn nhà nhỏ của Khải Trạch, dường như nó bị thu hút bởi thứ gì đó ở chỗ Khải Trạch.
Con chim khổng lồ ấy đập mạnh đôi cánh của mình, như một trận cuồng phong bay ra.
Căn nhà nhỏ ấy không chịu nổi cú vỗ cánh ấy và tan nát, Khải Trạch cũng bình tỉnh giấc sau khi hắn bị thổi bay xuống giường lúc còn đang ngơ ngác vì chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì tiếng hét khủng khiết từ con chim phát ra cỏ cây và thú vật xung quanh cũng phải rung rẩy sợ hãi, Khải Trạch cảm thấy màn nhĩ mình như b·ị đ·âm thủng hắn vội bịt tai lại với một ý muốn duy nhất là kết thúc tiếng hét này.
Không cho Khải Trạch cơ hội tỉnh táo hẳn con chim lao nhanh xuống với một tốc độ không tưởng, nó như đang muốn xé cả không gian mà nó lao qua.
Trong vài giây sau tiếng hét kinh dị đó, Khải Trạch đã nhận ra chủ nhân của cuộc hỗn loạn nơi này, một con chim đen tuyền hình thù khá giống một con quạ thứ duy nhất khác biệt đó là thay vì 2 chân bình thường thì nó chỉ có một chân trên đầu nó là một cái sừng dài, lúc này sống và c·hết của trong Khải Trạch chỉ còn trong tích tắc mà thôi, khuân mặt hắn dường như không còn giọt máu nào, đôi mắt hắn nhìn sâu vào cái cặp mắt đỏ ngầu của con chim hắn làm hắn nhận ra rõ ràng ý muốn g·iết hắn của con súc sinh ấy.
``Khải Trạch mình chỉ là một kẻ bình thường mong muốn một cuộc sống tầm thường học hết đại học tìm một công việc ổn định lương thấp chút cũng không sao mà đời lại chơi đùa mình, giúp lấy lại túi xách b·ị đ·âm c·hết và rồi được xuyên qua cứ nhỡ cơ hội thứ hai này tốt đẹp hơn thế đời lại bất công đẩy hắn tới một con đường c·hết``.
Lúc này đôi mắt của Khải Trạch hiện lên một ý chí một sự quyết tâm vô cùng mãnh liệt
'Nếu đã vậy thì....'.
ps: khúc sau em câu tí chữ cho đủ 1k5 sorry các đại ca.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận