Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 171: Chương 171: Chuyện người trẻ, người trẻ quyết định

Ngày cập nhật : 2024-11-16 18:13:32
Chương 171: Chuyện người trẻ, người trẻ quyết định

Kiếm trận vừa ra, chớp mắt liền bao phủ Hoàng Tôn Thiên vào giữa. Vô số kiếm khí đan vào nhau, bắt đầu cắt chém. Từ xa nhìn lại, chỉ thấy vô số tơ tuyến hướng thân thể Hoàng Tôn Thiên đảo quanh, tráng quan cực kỳ. Những tơ tuyến này số lượng rất nhiều, thân ảnh Hoàng Tôn Thiên đứng giữa trung tâm kiếm trận cũng mờ dần, khó mà nhìn rõ.

"Lê Tấn Tài này cũng không tồi chút nào, vậy mà đã luyện Phân Thần Thuật tới đại thành. Nếu hắn luyện tới viên mãn, chỉ sợ Hoàng Tôn Thiên không đỡ được kiếm trận này". Hỏa Ma Tử nhìn xuống lôi đài thứ tư, mí mắt hơi nhảy, hướng Tàng Kiếm Lão Nhân nói ra.

"Kẻ này thiên tư không phải rất cao, có điều sự chăm chỉ, lại không ai bì kịp. Lúc mới nhập môn, không ai nghĩ y có thể trưởng thành tới tình trạng này, nhưng sự thật chứng minh, cần cù bù thông minh, y đã vượt xa tưởng tượng của chúng ta. Nếu y vẫn giữ vững tâm tính như vậy, ta tin y sẽ thành công tiến vào Sinh Hoa cảnh, chỉ có điều thời gian sẽ rất lâu". Tàng Kiếm Lão nhân gật đầu nói.

Trên khán đài, đám tán tu lúc này đều tập trung theo dõi trận đấu ở lôi đài thứ tư. Ai cũng muốn biết, Hoàng Tôn Thiên sẽ dùng cách gì để phá kiếm trận của Lê Tấn Tài.

Hoàng Tôn Thiên đứng giữa kiếm trận, quanh thân chằng chịt kiếm tơ cắt phá. Có điều bảo giáp của hắn hiển nhiên không phải phàm phẩm, kiếm tơ nhất thời chưa thể thực sự gây tổn hại đến hắn.

Hoàng Tôn Thiên ánh mắt quét một vòng, lông mày hơi chau. Hắn hét lớn một tiếng, hỏa diễm lại lớn thêm một vòng, sức nóng cũng kinh khủng hơn không ít. Hai bàn tay chập lại, ngón tay bắt đầu đan vào nhau, miệng lầm rầm chú ngữ. Chú ngữ thoáng cái đã thành, chỉ thấy hỏa diễm co cụm, thế lửa mỗi lúc một lớn.

Từ xa nhìn tới, chỉ thấy một tôn thần ma hình thành từ hỏa diễm đang bao trọn Hoàng Tôn Thiên vào trong. Thần ma mặt mũi không khác Hoàng Tôn Thiên là bao, có điều thân thể cũng quá lớn. Đúng lúc này Hoàng Tôn Thiên mở trừng mắt, tay phải đưa ngang, chỉ thấy một thanh trường đao xanh đen đã rơi vào tay, bị hắn nắm chắc. Tôn thần ma cũng làm ra động tác tương tự, có điều trên tay không phải chân chính đao, mà là một thanh hỏa diễm trường đao.

Nói thì lâu, có điều diễn biến cũng thật nhanh, chỉ hai cái hô hấp Hoàng Tôn Thiên đã làm ra phản ứng.

"Phá cho ta". Hoàng Tôn Thiên gầm lên, hai tay cầm đao vung quá đầu, thẳng hướng Lê Tấn Tài mà chém.



Tôn thần ma từ hỏa diễm cũng làm điều tương tự, nó vung mạnh một đao, khí tức khủng bố khiến lồng phòng hộ cũng phải run rẩy.

Lê Tấn Tài vẻ mặt đại biến, vội vàng thu hồi kiếm trận. Có điều hắn chậm, một đao kia uy thế quá mạnh, lại nhanh vô cùng, chớp mắt đã phá hỏng kiếm trận, thế đao chưa tận, thẳng hướng Lê Tấn Tài mà đi.

Lê Tấn Tài thần niệm bị chặt đứt, thụ thương không nhẹ, biết có đánh nữa cũng không thể thắng, đành nhảy lùi, rời khỏi lôi đài.

Thế đao đã ra, rất khó thu lại, cũng may Lê Tấn Tài đã thoát ly, nếu không chỉ sợ y sẽ b·ị t·hương nặng.

Oành!

Lồng phòng hộ bị hỏa đao công kích tới, bắt đầu vặn vẹo không thôi. Bên ngoài nhìn vào, chỉ thấy một biển lửa đỏ bị màn sáng cấm chế chặn lại. Tuy uy thế một đao này chưa đạt tới Sinh Hoa cảnh phạm trù, có điều cũng đủ để màn sáng này xuất hiện dấu hiệu bất ổn.

Biển lửa mất một lúc mới hoàn toàn yên diệt, Hoàng Tôn Thiên chống đao mà đứng, miệng thở dốc không ngừng. Hiển nhiên một đao vừa rồi đã vắt cạn linh lực của Hoàng Tôn Thiên, nếu Lê Tấn Tài đỡ được, có lẽ phần thắng đã là của y.

"Lê huynh! Đa tạ rồi". Hoàng Tôn Thiên hướng Lê Tấn Tài ôm quyền, phi thân trở lại đài cao nơi Hỏa Vân phái tập hợp.

Lê Tấn Tài cười khổ, cũng không nói thêm cái gì, lập tức trở lại đài cao thuộc về Thiên Kiếm môn.

Những lôi đài khác lúc này cũng lục tục có kết quả, bất ngờ chính là, Dương Cầm Hổ thế mà thắng. Thiên Vân không có lưu tâm, chỉ ôm quyền chúc mừng một phen mà thôi.



Trận đấu thứ hai rất nhanh diễn ra. Bên lôi đài thứ nhất Tố Ngưng đã ra sân, đấu với nàng là một nữ tu. Nữ tu này tu vi Phong Thân cảnh trung kỳ đỉnh phong, nếu là bình thường, với tu vi này nàng đủ để tự ngạo. Có điều đáng tiếc, người đấu với nàng lại là Tố Ngưng, so về tu vi, so về lịch duyệt chỉ hơn không kém. Nàng này chỉ lưu lại trên đài được hai cái hô hấp, liền b·ị đ·ánh xuống đài.

Thiên Vân lắc đầu cười, hắn biết Tố Ngưng rất mạnh, nàng có tự tin tiến vào vị trí đầu, nói rõ nàng không đơn giản.

Bên phía lôi đài thứ hai Vân Hà cũng lên đài, đấu với nàng là một nam tu sĩ Phân Chi cảnh viên mãn. Chênh lệch quá lớn, người kia bị Vân Hà dùng một chiêu thủ thắng, căn bản không trụ được quá một nhịp thở.

Bên phía lôi đài thứ tư Nam Cung Tố Tố cũng đã lên đài, đấu với nàng là một tu sĩ Phong Thân cảnh sơ kỳ. Tu sĩ này xuất thân tam lưu môn phái, cảnh giới tuy cao, khí tức lại có chút phù phiếm. Nam Cung Tố Tố đường đường là thánh nữ, chỉ đánh ra một chiêu Phần Thiên Chưởng liền trực tiếp trấn áp đối thủ.

Lôi đài thứ năm Yến Nam Thiên lên đài, đấu với y là một đệ tử Hỏa Vân phái. Chẳng qua hai người cách biệt cũng quá lớn, một kẻ Phong Thân cảnh viên mãn, một kẻ Phong Thân cảnh sơ kỳ. Gã đệ tử Hỏa Vân phái bị Yến Nam Thiên một chiêu trấn áp, căn bản không thể làm ra dù chỉ một chút phản kháng.

Lôi đài thứ sáu Mạc Doanh lên đài, đấu với y chính là Ngô Phi. Mạc Doanh tu vi không cao, có điều sát khí của y nồng tới mức làm không khí xung quanh đông lại. Ngô Phi tuy cảnh giới cao hơn, lại chưa từng trải qua sinh tử chiến, bị Mạc Doanh liên tiếp đánh lui, cuối cùng cam chịu nhận thua. Lúc rời khỏi lôi đài, trên thân y không thiếu v·ết t·hương.

Những lôi đài khác các cặp đấu không có gì đặc sắc, đa số thực lực nghiền ép, xem hay không xem cũng chẳng khác nhau là mấy.

Trận đấu thứ ba, Thiên Vân cuối cùng cũng phải lên đài, đấu với y là một tu sĩ Phong Thân cảnh trung kỳ. Người này tên Võ Tự Đức, xuất thân từ Vô Ưu môn, một môn phái hạng ba mà thôi.



Thiên Vân vẫn như cũ, bình thản đứng chắp tay, một bộ nhàn nhã không hề tỏ ra lo lắng. Khí chất, dung mạo lộ ra, toàn trường không khỏi hấp khí. Nữ tu nhìn tới bắt đầu điên cuồng hướng đồng bạn hỏi lai lịch của hắn, trận thí đấu vốn trang nghiêm túc mục, thoáng chốc đã biến thành cái chợ.

Thiên Vân đứng trên đài, thế mà cảm nhận được không ít ánh mắt oán độc quăng tới. Chẳng qua hắn đã quá quen với loại ánh mắt này, căn bản không thèm quan tâm.

"Ài! Cái tên này, đi tới đâu cũng gây náo loạn cả". Thiên Tùng Tử thở dài lắc đầu, một bộ phiền não.

"Tiểu tử này là Thiên Vân nha, ta đã nghe Tố Ngưng nhắc về y, quả nhiên dung mạo tựa tiên nhân, khí chất xuất phàm trần". Minh Hàn Tiên Tử mỉm cười, không khỏi tán dương một phen.

"Ồ! Minh Hàn đạo hữu cũng biết tên tiểu tử này sao? Không giấu gì đạo hữu, trong lần đàm phán với Đại Chu, thông tin kẻ này cung cấp chiếm phần lớn công lao đây này". Thiên Tùng Tử ánh mắt lóe lên, mỉm cười nói.

"Lại có việc này? Ta nghe Tố Ngưng nói qua, khi tiến vào bí cảnh, kẻ này tu vi chỉ vừa Khai Linh cảnh viên mãn đi". Minh Hàn Tiên Tử hơi trấn kinh, có chút khó tin nói.

"Đúng thế, có điều tên này thực lực cực mạnh. Hắn chỉ chủ tu thân thể, tuy Khai Linh cảnh, nhưng so với Phân Chi cảnh viên mãn, lại chưa chắc đã yếu hơn. Hiện tại hắn đã Phân Chi cảnh hậu kỳ, có lẽ cùng so đấu với Phong Thân cảnh tu sĩ, chưa chắc đã ăn thiệt thòi". Thiên Tùng Tử gật đầu đáp.

"Rất không tệ! Tố Ngưng nói muốn kết làm đạo lữ với hắn, đạo hữu biết việc này chứ?" Minh Hàn Tiên Tử lại hỏi.

Thiên Tùng Tử gật đầu, miệng đáp. "Ta cũng vừa mới biết không lâu. Thật không ngờ, kẻ này thế mà có thể lọt vào mắt xanh thánh nữ quý cung. Vậy đạo hữu suy nghĩ thế nào? Đồng ý hay không đồng ý?"

Minh Hàn Tiên Tử cười trả lời. "Thiên Quỳnh Cung từ trước tới nay không cấm đệ tử yêu đương, nếu Tố Ngưng muốn, vậy cứ làm theo quyết định của nàng là được. Chỉ có điều, nàng đường đường là thánh nữ, sau này sẽ tiếp quản Thiên Quỳnh Cung, việc đưa nàng tới Lạc Diệp Tiên Tông làm dâu là điều không thể được"

Thiên Tùng Tử nghe vậy cũng chỉ ngẫm nghĩ một chút, theo ông ta Thiên Vân tư chất tu luyện rất thấp, sau này khả năng phát triển cũng không cao. Nếu để Thiên Vân cùng Tố Ngưng kết thành đạo lữ, trăm cái lợi lại không một cái hại. Sau này hai người chọn sống ở Lạc Diệp Tiên Tông, hay Thiên Quỳnh Cung cũng không quá quan trọng.

"Chuyện người trẻ, vậy cứ để người trẻ tự quyết định. Nếu hắn cùng thánh nữ kết thành lương duyên, vậy đất liền cùng hải đảo càng thêm gắn kết, không phải sao?". Thiên Tùng Tử mỉm cười gật đầu, ánh mắt dõi theo từng cử động của Thiên Vân.

Minh Hàn Tiên Tử mỉm cười, cũng không nói gì thêm nữa.

Bình Luận

0 Thảo luận