Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 169: Chương 169: Chuẩn bị khởi tranh

Ngày cập nhật : 2024-11-16 18:13:17
Chương 169: Chuẩn bị khởi tranh

Long Phụng Tiên Bảng rất nhanh thôi sẽ bắt đầu. Tu sĩ khắp nơi tiến về mỗi lúc một đông, ước tính cũng phải tới hơn 10 vạn nhiều. Đây là do hạn chế tu vi, nếu không có hạn chế, chỉ sợ lượng người còn phải nhiều hơn gấp mấy lần.

Thiên Vân cũng như những người khác, yên lặng chờ đợi người chủ trì tới.

Gần nửa ngày trôi qua, lúc này người tới đã đông đủ. Ai vào được trong tràng, vẻ mặt mừng như điên, ai không thể vào chỉ có thể hận bản thân đến chậm.

Lúc này, trên đài cao chính giữa một ông lão râu tóc bạc trắng đi ra. Ông lão nhìn như gần đất xa trời, có điều khí tức quá mạnh, mênh mông như đông hải, toàn trường nhìn tới, không khỏi hút một ngụm khí lạnh.

"Là Tàng Kiếm lão tổ a, không ngờ lão nhân gia lại là người chủ trì"

"Là Tàng Kiếm Lão Nhân, đại danh đỉnh đỉnh của Thiên Kiếm môn đó ư?"

"Không phải lão nhân gia ông ta, còn ai?"

Một ít tán tu bắt đầu bàn tán sôi nổi.

"Mọi người trật tự một chút, nghe ta nói đã". Tàng Kiếm Lão Nhân đè xuống hai tay, hướng đám người phía dưới nói.



Toàn trường đang nghị luận sôi nổi, nghe vậy lập tức đình chỉ, ánh mắt nghiệm nghị nhìn lên đài cao.

"Lần này ta được sự ủy nhiệm của các vị lão tổ, ta sẽ là người chủ trì lần tụ hội này, cũng chỉ muốn hướng đám tiểu bối các ngươi nói một ít lời mà thôi". Tàng Kiếm Lão Nhân nói tới đây, ánh mắt nghiêm nghị quét một vòng toàn trường.

"Tin tức đại kiếp sắp đến, hoàn toàn là sự thật. Bọn ta đã tính toán, chỉ sợ thời gian so với dự tính còn muốn nhanh một chút. Lúc đầu chúng ta ước tính, đại kiếp sẽ diễn ra trong vong 200 năm trở lại. Nhưng thiên địa biến đổi lớn, vô số bí cảnh hiện thế, làm quá trình này đến càng sớm một chút". Tàng Kiếm Lão Nhân hai mắt mang theo đục ngầu, nhìn lên trời thở dài mà nói.

Tu sĩ ở dưới nghe được việc này, sắc mặt lập tức tái nhợt, bao nhiêu hưng phấn, bao nhiêu chờ mong, vào giờ khắc này chỉ còn lại hoảng sợ cùng mờ mịt.

"Ta hiểu các ngươi đang nghĩ gì. Có điều trốn tránh cũng vô ích, ngay cả yêu tu cũng muốn cùng chúng ta đồng sinh công tử, đủ để biết trận tai kiếp này có bao nhiêu hung hiểm. Chúng ta chiến, chỉ vì muốn duy trì một tia hương hoả, để đời sau còn có thể sống sót". Tàng Kiếm Lão Nhân mệt mỏi thở dài, có điều trong mắt ông ta vẫn luôn mang theo nhiệt huyết. Từng câu từng chữ mang theo ý chí quyết tuyệt, không cho phản kháng, không cho buông bỏ.

Toàn trường tâm trạng vốn đang ngưng trọng, nghe vậy cũng sốc lên tinh thần. Đại Việt trước nay c·hiến t·ranh liên miên, cho dù họ chán ghét cảnh chiến đấu, thế nhưng chưa từng sợ hãi qua.

"Long Phụng Tiên Bảng vì sao diễn ra, các ngươi chắc đã rõ. Lần thi đấu này, không những giúp các ngươi đoạt được tài nguyên cùng khí vận, cũng là lời chúc phúc của Đại Việt tới các ngươi. Hi vọng các ngươi nhờ đó mà thẳng tiến, giúp Đại Việt chúng ta giữ được một mồi lửa". Tàng Kiếm Lão Nhân mỉm cười nói.

Những tu sĩ đã báo danh lập tức đứng thẳng, không ai nói cái gì lời thừa, chỉ cần có thế đã đủ chứng minh tất cả. Bọn họ cho dù không thể vào được mười vị trí đầu, có điều vẫn quyết tâm vì hậu duệ mà phấn đấu.

Thiên Vân biết đây chỉ là lời động viên mà thôi, thế nhưng hắn cũng giống những người khác, nghiêm trang mà đứng. Hắn đã trải qua c·hiến t·ranh, đã chứng kiến vô số xác người nằm xuống. Hắn hiểu c·hiến t·ranh là thê lương, là tàn khốc, là nay sống mai c·hết. Thế nhưng nơi này là quê hương của hắn, dù biết đại kiếp là không thể ngăn cản, nhưng nếu vì sự cố gắng này có thể bảo vệ càng nhiều người, như vậy đã đủ rồi.

Tàng Kiếm Lão Nhân mỉm cười hài lòng, bắt đầu giải thích quy tắc. Long Phụng Tiên Bảng nghiêm cấm hạ tử thủ, ai vi phạm lập tức hủy tư cách. Tổng số chân truyền ghi danh là 120 người, chia ra làm 10 lôi đài, mỗi lôi đài 12 người. Tàng Kiếm Lão Nhân sẽ bốc thăm chia bảng.



Khác với nội môn thi đấu ở chỗ, đây sẽ là thi đấu loại trực tiếp. Mỗi người sẽ phải đánh hai trận tại vòng đầu, cuối cùng chọn ra 30 người tiến vào vòng sau.

Vòng hai sẽ chỉ còn lại 30 người, cũng lần nữa rút thăm. Vòng hai chỉ có 5 lôi đài, quy tắc cùng vòng đầu không khác, mỗi lôi đài sẽ lấy ra ba người thắng.

Vòng thứ ba cũng là vòng chung kết. Vòng này chỉ có ba lôi đài. Người thực lực mạnh, đủ tự tin có thể đứng lên đài, người phía dưới sẽ tiến hành khiêu chiến. Người bị thua vẫn có thể khiêu chiến người khác. Tối đa một người có thể khiêu chiến ba lần. Mỗi người đứng đài cũng chỉ cần trụ vững ba lần khiêu chiến là được. Thủ đài hoặc công đài nếu thua sẽ bị trừ một điểm, cứ thế mà tính. Nếu tới cuối cùng kết quả tương đương, sẽ lần nữa tổ chức một trận đấu phân thứ hạng.

Toàn trường chỉ cần nghe một lần liền hiểu, không ai hỏi thêm cái gì, thấy thế Tàng Kiếm Lão Nhân mới gật đầu, bắt đầu rút thăm.

"Số thứ tự đầu tiên, Dương Cầm Hổ, Lạc Diệp Tiên Tông. Số thứ tự tiếp theo Vương Nhất Bác, Hãn Hải Môn...

Số thứ tự 91 Thiên Vân, Lạc Diệp Tiên Tông, số thứ tự 92, Điền Văn Thiệu..."

Rất nhanh vô số cái tên được đọc đi ra, Thiên Vân được xếp ở lôi đài số 8.

Không biết vô tình hay cố ý, thế mà lôi đài này có tới bảy Phân Chi cảnh tu sĩ, Phong Thân cảnh có năm vị. Hai người tu vi Phong Thân Cảnh sơ kỳ, Ba người kia vậy mà đã là Phong Thân cảnh trung kỳ. Có điều mấy vị này hầu hết xuất thân từ nhị lưu, tam lưu môn phái, Thiên Vân chưa từng nghe danh.



Tuy cách biệt rất lớn, nhưng đối với Thiên Vân, cách biệt này không tính là gì, hắn có tự tin nghiền nát tất cả.

Tố Ngưng bị phân ở lôi đài thứ nhất. Lôi đài này phần lớn là tu sĩ Phong Thân, chỉ có hai tu sĩ Phân Chi cảnh đỉnh phong. Trong số đó có cả Dương Cầm Hổ.

Vân Hà bốc thăm vị trí thứ 15, xếp ở lôi đài thứ hai. Lôi đài này có chín tu sĩ Phong Thân, ba tu sĩ Phân Chi.

Nghiêm Trấn xếp ở lôi đài thứ ba, lôi đài này có ba gã Phân Chi cảnh tu sĩ, còn lại đều đã đạp vào Phong Thân cảnh. Có điều những người này hầu hết đều xuất thân từ nhị lưu, tam lưu tông môn, ngoại trừ Nghiêm Trấn, không có người nào thực sự mạnh.

Hoàng Tôn Thiên cùng Nam Cung Tố Tố thế mà xếp chung tại lôi đài thứ tư. Có điều hai người này phải chăng đụng độ, vẫn còn chưa biết.

Thiên Vân để ý một kẻ gọi Yến Nam Thiên, một trong hai nam tu sĩ Thiên Quỳnh Cung. Hai kẻ này ánh mắt luôn mang theo thù địch với hắn, mà trong hai người, Yến Nam Thiên hiển nhiên là kẻ có uy h·iếp lớn nhất. Tên này vậy mà bước vào cảnh giới giả anh, nếu gặp y chỉ sợ sẽ có một trận ác chiến. Sở dĩ có trận ác chiến, cũng bởi vì Thiên Vân không muốn để lộ hai đại thần thông, nếu để lộ chỉ sợ sẽ có người đỏ mắt. Hai chiêu Luân Hồi Đao Pháp cũng rất mạnh, chỉ là nó không phi thực tế như Ảo Mộng Nhất Đao, cũng không mang đạo vận như cái phất tay kia. Luân Hồi đao pháp còn cần thời gian trưởng thành, Thiên Vân tin một khi thực lực đủ, đao pháp này sẽ không kém chút nào. Dù sao hắn chủ tu là thân thể, không phải thần thông.

Yến Nam Thiên thi đấu ở lôi đài thứ 5, còn gã tu sĩ họ Ngô kia tên một chữ Chính, thi đấu ở lôi đài thứ sáu.

Lôi đài thứ 5 cũng thật nhiều cường giả, tất cả đều có tu vi Phong Thân cảnh.

Lôi đài thứ 6 Thiên Vân để ý hai cường giả, một kẻ gọi Bạch Chính, một kẻ khác gọi Mạc Doanh. Hai người này tu vi không phải sâu thế nào, có điều bọn họ sát khí cực nồng, hiển nhiên là kẻ liếm máu trên lưỡi đao, mạnh vô cùng.

Lôi đài thứ 8 Thiên Vân lưu ý một nữ tử, nàng này Tên Lý Tuyết Kỳ. Nàng dung mạo dùng mấy câu như "hoa nhường nguyệt thẹn" vẫn còn có chút đánh giá thấp. Phải dùng câu "hoa ghen thua thắm, liều hờn kém xanh" mới đủ để hình dung vẻ đẹp của nàng, cái gì là tiên tử, đây chính là. Làm cho Thiên Vân kinh hãi hơn nữa, nàng này quanh thân khí tượng biển ảo liên tục. Chỉ thấy xung quanh có vô số tuyết bay cùng lông vũ tán loạn, không biết là do thể chất nàng đặc biệt hay là do công pháp của nàng nữa. Thiên Vân có cảm giác, nàng này chỉ yếu hơn Nghiêm Trấn một ít. Trực giác của người tu luyện chiêm tinh, thuật toán chưa bao giờ sai. Thiên Vân âm thầm lưu tâm nàng này, nếu gặp được vậy chỉ còn cách tung hết sức mà đánh.

Lôi đài thứ 9 có một gã nam tu tên Bạch Chính, một thân áo bào trắng như tuyết, trầm ổn mà nhẹ nhàng. Thiên Vân cảm nhận được, kẻ này quanh thân có một thứ lực lượng kì dị, hắn đứng ở đó dường như đại diện cho chính nghĩa, không cho phép một chút tà ma xâm lấn. Kẻ này không phải rất mạnh, mới chỉ vừa bước vào Phong Thân cảnh trung kỳ mà thôi, có điều qua khí tượng của y, Thiên Vân cũng không thể không lưu tâm.

Lôi đài thứ 10 có lẽ là lôi đài đặc sắc nhất. Nơi này có hai gã đệ tử Thiên Kiếm môn trấn giữ. Người đầu tiên là Kiếm Vô Tình, một người khác chỉ có tu vi Phân Chi cảnh viên mãn. Kiếm Vô Tình mạnh không hợp thói thường, tu vi tăng tiến cũng rất nhanh, mới mấy năm không thấy, kẻ này vậy mà đã đột phá Phong Thân cảnh trung kỳ đỉnh. Người còn lại gọi Phong Nam, quanh thân kẻ này kiếm khí réo rắt, khí thế mạnh không hề thua kém bất cứ Phong Thân cảnh tu sĩ nào, thậm chí còn vượt qua.

Âm thầm lưu tâm đám người một chút, Thiên Vân lúc này mới ngồi xếp bằng, chờ đợi trận đấu của mình.

Bình Luận

0 Thảo luận