Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 158: Chương 158: Ai cũng có toan tính

Ngày cập nhật : 2024-11-16 18:13:00
Chương 158: Ai cũng có toan tính

Đột phá tới Phân Chi cảnh trung kỳ, thần hồn cùng tổng lượng linh lực của Thiên Vân cũng đã tăng lên không ít. Hiện tại thần niệm của hắn đã có thể bao phủ 3000 mét xa, về phần linh lực đã mở rộng hơn trước gấp đôi, tuy chưa thể gọi là biển, có điều cũng không thua kém bao nhiêu.

Bên trong tông môn nghiêm cấm sử dụng thần thức dò xét, chính vì thế Thiên Vân mới không thể sử dụng Nhất Thốn Thiên Lý đi đường, chỉ có thể giống những tu sĩ khác, ngự không mà đi.

Tuy không thể sử dụng Nhất Thốn Thiên Lý đi đường, có điều tốc độ của Thiên Vân vẫn rất nhanh, chưa đầy thời gian uống một chén trà, hắn đã có mặt bên ngoài Nghị Sự Điện.

Nhìn vào bên trong điện, Thiên Vân thấy có một ít tu sĩ trẻ tuổi đang ngồi, lại chẳng phải đám đệ tử chân truyền đây sao?

Bởi vì Trương Hạo Nhiên cùng Kiếm Vô Ngân đã vẫn lạc, lại thêm hai người Phong Vô Kỵ cùng Lý Hùng không tham gia, thê nên tính tổng cũng chỉ có 6 người mà thôi.

"Sư đệ Thiên Vân xin gia mắt các vị sư huynh sư tỷ. Tiểu đệ bế quan lâu ngày, đến có chút muộn, mong chư vị đừng để bụng". Thiên Vân vẫn như mọi khi, lễ nghĩa có đủ, khiêm nhường cực kỳ.

Vân Hà đang ngồi trên ghế chủ vị, thấy Thiên Vân đi tới không khỏi mỉm cười, đang muốn chào hỏi một phen, đúng lúc này một thanh niêm áo đen đã lên tiếng. "Ở nơi này ngươi là tu vi gì? Chúng ta là tu vi gì? Ngươi không hiểu hay sao? Ba người bọn họ thì cũng thôi, gặp ta Vân Hà tông chủ cùng Nguyên sư muội còn không hành lễ, ngươi là muốn tạo phản"

"Nghiêm sư huynh, hắn bế quan lâu ngày, chưa biết chúng ta đã Phong Thân cũng là chuyện bình thường, sư huynh không cần phải cố ý bắt lỗi". Nguyên Phụng nhíu nhíu mày, có chút không vui nói.

Thiên Vân biết trong tu tiên giới quy củ sâm nghiêm, hắn tu vi thấp gặp qua Phong Thân cảnh, hẳn là nên hành lễ vãn bối mới đúng. Có điều từ lâu quen miệng, giờ này bị người ta lấy ra chỉ trích, hắn cho dù không vui cũng chẳng thể phản bác. Vội vàng chắp tay nói. "Đệ tử Thiên Vân ra mắt tông chủ, ra mắt hai vị tiền bối"



Lời nói đã nói, tâm ý cũng đã đủ, lúc này Nghiêm Trấn có muốn bắt bẻ, cũng chẳng thể làm gì được. Thiên Vân đủ tự tin đánh với Nghiêm Trấn một trận, thế nhưng người đuối lý đúng là hắn, nếu làm căng chỉ có bản thân là người chịu thiệt. Đã vậy hành một chút lễ vãn bối cũng đâu có sao. Nếu hắn bước vào Phong Thân cảnh, một vị đệ tử Phân Chi cảnh gọi hắn là sư huynh, hắn trong lòng cũng giống Nghiêm Trấn, khó chịu. Hành lễ vãn bối, cũng biểu chưng cho hắn cùng ba người họ khác biệt, cũng dập tắt ý đồ của Vân hà cùng Nguyên Phụng. Có thể hắn đa tâm, nhưng nếu việc hai người này nảy sinh tình cảm với hắn là thật, vậy hắn sẽ rất khó xử. Nếu chỉ cần dùng một tiếng vãn bối để giải trừ mối họa ngầm này, vậy không còn gì tốt hơn.

Nghiêm Trấn cũng là có ý này, vốn tưởng rằng Thiên Vân sẽ phản kháng một chút, lại không ngờ tên này sảng khoái đến vậy, ấn tượng không khỏi tốt hơn một chút. "Tốt, ngươi đến muộn một chút, có điều chúng ta mới chỉ bàn bạc qua loa, ngươi chọn một vị trí ngồi xuống là được"

Thiên Vân nghe vậy sao còn không hiểu, Nghiêm Trấn cùng mình tuy rằng thái độ rất đối lập, thế nhưng lại hình thành một loại ăn ý đến lạ. Hắn lập tức gật đầu, lùi về sau, trong lòng lẩm bẩm. "Quả nhiên thiên tài cùng đám tôm tép không giống, tâm tư sâu căn bản khó mà hình dung"

Vân Hà từ đầu chí cuối không nói được lời nào, nàng sao không hiểu dụng ý của Nghiêm Trấn. Vốn tưởng Thiên Vân sẽ phản kháng, nàng cũng làm chuẩn bị điều giải một phen. Thật không ngờ Thiên Vân lại cứ như vậy khom mình, một tiếng đệ tử, một tiếng tiền bối đi ra chẳng khác nào chặt đứt mọi tâm tư của nàng. Cái khom mình của Thiên Vân, cũng khiến nàng phải suy nghĩ lại, liệu một người như vậy, có xứng đáng để mình dành tình cảm cho hay không?

Ai trong lòng cũng có tâm tư riêng, Thiên Vân trí tuệ bực nào, sao lại không hiểu đây. Thầm mỉm cười một phen, lại hướng ba vị đồng môn sư huynh sư tỷ khác chắp tay, lúc này mới ngồi vào vị trí.

Ba người kia hai nam một nữ. Nữ tên Ninh Nhật Hạ, nàng này tướng mạo có chút mơ hồ không rõ. Có thể do nàng tu luyện công pháp đặc thù, hoặc mang trên người bảo vật nào đó có tác dụng che lấp hình dạng.

Hai vị sư huynh khác rất giống nhau, có lẽ là huynh đệ song sinh. Một người tên Dương Cầm Long, người còn lại tên Dương Cầm Hổ.

Ba người thấy Thiên Vân khí độ bất phàm, lại ứng đối vô cùng khôn khéo, cũng hướng về hắn chắp tay.



Nguyên Phụng tính cách đơn thuần, thấy Thiên Vân lộ vẻ khúm núm liền sinh ra phản cảm, nào có nghĩ được nhiều như đám người còn lại. Nếu không phải vì nàng có chỗ dựa lớn, với tính cách như vậy, chỉ sợ đã sớm phơi xác bên ngoài.

Vân Hà thấy Thiên Vân đã vào chỗ, liền tiếp tục chủ đề.

Thiên Vân đến sau, cái được cái không, có điều nghe một lúc hắn cũng hiểu.

Thì ra dạo gần đây ma tu hoành hành, bắt đầu trắng trợn tàn sát tu sĩ nhân loại cùng yêu thú. Nay bên phía yêu tộc đề nghị hình thành minh hữu, trước là đối phó ma tộc, sau đó tìm cách đối chọi đại kiếp.

Nghe nói người đưa ra chủ ý này là một Hóa Hình yêu tu, lấy tên Long Thiện. Nghe nói yêu này là một đầu giao long, huyết mạch cũng rất tinh thuần. Bên phía Đại Việt trước này cùng họ hàng long tộc giao hảo, cũng không phản đối, về phần các nước khác vẫn còn bàn bạc.

Tuy còn đang đợi các nước khác bàn bạc, thế nhưng ở trong nước, các lão tổ Sinh Hoa cảnh đã ban pháp chỉ, cấm tu sĩ cùng yêu thú tranh đấu, tất nhiên hung thú không nằm trong vùng quản chế.

Yêu tộc cũng đã đưa ra pháp lệnh tương tự, chỉ cần tu sĩ không chĩa mũi dùi về phía yêu tộc, vậy cả hai sẽ cùng chung sống hòa bình.

Nghe được tin tức này, nội tâm Thiên Vân không khỏi lộp bộp. Hắn còn đang nghĩ cách đi ra ngoài săn g·iết yêu thú, pháp lệnh vừa ra, chẳng khác nào chặt đứt đường tiến bộ của hắn. Tuy hiện tại hắn chưa cần hấp thu linh tính, có điều sau khi đột phá Phong Thân đây?

Bởi vì con đường tương lại bị đạo pháp lệnh kia chặt đứt, Thiên Vân lúc này bèn phải tìm kiếm biện pháp khác, cũng lười nghe sáu vị này lảm nhảm. Nhớ tới sư phụ để lại cho mình một miếng ngọc giản, bèn rót thần niệm đi vào, đảo quanh một lượt.

Sáu người Vân Hà bàn luận rất sôi nổi, thỉnh thoảng quét mắt về phía Thiên Vân, chỉ thấy vị sư đệ này đang tìm hiểu ngọc giản, thế là tâm tư nói chuyện cũng mất, đành coi hắn như không khí.



Thiên Vân kiểm tra một lượt, thì ra đều là tình hình xảy ra trong tu chân giới mấy năm này.

Thiên Vân lưu ý tới vài việc, đầu tiên là Vụ Giao đảo sát nhập vào Đại Việt. Thứ hai là việc ba tòa linh sơn thu đệ tử, cũng cho phép chân truyền các tông phái tiến về thánh địa tu luyện 10 năm. Thứ ba chính là việc ma tu cùng thiên ngoại ma đầu cấu kết, vậy mà huyết tế rất nhiều tu tiên môn phái. Bọn chúng muốn dùng loại thủ đoạn này, thỉnh ma thần giáng lâm thế giới. Hiện tại khắp nơi trong tu chân giới xảy ra đồ thành, vô số phường thị bị ma tu trà trộn, n·gười c·hết nhiều lắm.

Tìm hiểu được những tin tức này, Thiên Vân không khỏi đau lòng, thầm nhủ. "Đám ma tu này cũng thật phát rồ, thế giới sắp gặp đại kiếp nạn, tại sao không hợp sức lại cùng đối kháng, lại muốn dựa dẫm vào đám ma thần? Liệu đám ma thần này có thể cứu vớt bọn họ hay không? Hay cả bọn họ cũng bị ma thần nuốt hết?"

Những câu hỏi này vốn không có lời giải, Thiên Vân cũng chỉ hỏi mà thôi, cuối cùng hắn thở dài, buông xuống ngọc giản, một lần nữa nghe sáu người kia nói chuyện.

Đám người này tuy tu vi còn chưa phải đỉnh tiêm, có điều bọn họ đều là hạng người thiên tài, các loại sự vụ đều được quản lý đâu ra đấy. Thiên Vân đến muộn, lại dùng thời gian tìm hiểu ngọc giản, lúc này nghe bọn họ tranh luận, chẳng khác gì vịt nghe sấm, cứ thế ù ù cạc cạc.

Cuộc thảo luận này kéo dài thêm hai canh giờ, cuối cùng mới coi như kết thúc.

Lúc này Vân Hà tông chủ mới đứng dậy, nghiêm trang nói. "Long Phụng Tiên Bảng lần này vô cùng trọng yếu, đến lúc đó ta mong các vị có mặt tại đây xuất ra toàn bộ thực lực, tranh một lần ba vị trí đầu. Nó không những là vinh quang cho tông môn, cũng là cơ duyên của mọi người. Tất nhiên ta biết, trong những người có mặt ở đây, không phải ai cũng có thực lực mạnh, nếu cảm thấy tranh không được, vậy buông tha là được"

Thiên Vân thấy nàng nhìn về phía mình, trong lòng không khỏi lẩm bẩm. "Ngươi nói thì cứ nói, nhìn về phía ta là có ý gì? Ngươi nghĩ rằng ta ghi danh chỉ để dạo chơi hay sao?"

Hắn hiện tại đang rất khát tài nguyên, đã không thể g·iết yêu thú hấp thu linh tính, vậy cũng chỉ còn cách tranh một lần tiên bảng, cố gắng lấy được nhiều tài nguyên nhất có thể.

Tất nhiên hắn hiểu, nàng là nghĩ hắn tu vi thấp, ghi danh phần lớn là muốn cọ xát một chút, bù đắp kinh nghiệm mà thôi. Nàng làm sao biết, thực lực của Thiên Vân hiện tại khủng bố tới mức nào. Nếu hắn sử dụng Ảo Mộng Nhất Đao, chỉ cần nàng phản kháng, vậy hắn tự tin có thể trực tiếp một chiêu miểu sát nàng.

Bình Luận

0 Thảo luận