Cài đặt tùy chỉnh
Ta Tại Lê Sơ Làm Quân Phiệt
Chương 213: Chương 213: Quảng Nam
Ngày cập nhật : 2024-11-16 17:38:23Chương 213: Quảng Nam
Trung tuần tháng tư, Quảng Nam nóng như đổ lửa, những cơn gió lùa qua, chẳng những không làm dịu đi được cơn nóng, mà còn làm tăng thêm sự oi bức…Để thích ứng với hoàn cảnh, Quảng Nam thực hiện hàng loạt thay đổi, khiến bản thân càng ngày càng dị biệt so với toàn bộ Đại Việt. Đầu tiên là thời gian làm việc, buổi sáng từ 5 giờ đến 9 giờ; buổi chiều từ 14 giờ đến 22 giờ. Ban đầu việc xáo trộn giờ giấc khiến nhiều người không thích ứng, năng suất lao động suy giảm, có một vài âm thanh phản đối vang lên, nhưng từ trước đến nay cao tầng Quảng Nam luôn tâm niệm: Điều 1: Vương gia luôn đúng; Điều hai: Nếu Vương gia sai xem lại điều một. Thế là toàn bộ cắn răng kiên trì thực hiện. Khoảng một tháng sau, hiệu quả dần trở lên rõ ràng, năng suất lao động tăng gấp nhiều trước đây. Điều này càng củng cố niềm tin mù quáng vào Quốc, có một vài người khắc tượng Quốc để thờ. Thứ hai là trang phục, trước đây Quốc không hề gò bó trong khuôn phép, trong phủ sẵn sàng mặc quần sóc áo ba lô, thế là nhiều thương nhân phỏng theo, tiến hành bán thử nghiệm. Thời gian đầu, sức mua vẫn e dè nhưng cơn nắng càng lúc càng gia tăng, mặc áo dài mồ hỗ vã như mưa, quần sóc áo ba lỗ trở thành thời thượng, thanh niên thi nhau diện, còn về phụ nữ, ban ngày thì quấn kín như ninja Lead, ban đêm thì váy ngắn bồng bềnh, áo hai dây khoe đôi chân trắng ngần dạo bước trên bờ biển. Mà cảnh bổ mắt này rất nhanh, được Quảng Nam tận dụng, phát triển hình thức du lịch, khiến dù đã đêm muộn nhưng dọc bờ biển vẫn sáng đèn, mùi cá nướng thơm nức mũi. Thứ ba, những cái tên Thăng Bình, Tư Nghĩ, Hoài Nhơn chỉ còn trong dĩ vãng, dân chúng giờ đây quen mồm gọi là Hắc Thành - Bạch Thành - Chiêm Thành. Bạch Thành chỉ thành Thăng Bình, xây theo cấu trúc Vô - băng, là bộ mặt Quảng Nam lên vật liệu hoàn toàn là lõi đá, bên ngoài là những khối bê tông chắc chắn, quét mặt bằng vôi trắng xoá, là tụ điểm ăn chơi, buôn bán. Chiêm Thành chỉ thành Hoài Nhơn, sau lần bị quân Chiêm quấy phá, Quốc đã cho nâng cấp, mặc dù không bề thế uy nghiêm như Bạch Thành nhưng hoả lực cũng như lực lượng bộ binh hùng mạnh nhất, sẵn sàng thực hiện cuộc chiến bình Chiêm. Hắc Thành là thành Tư Nghĩa, sở dĩ vậy là do thấy thành này không cần yếu tố phòng ngự, diện tích lòng càng rộng càng tốt, lên đã dùng phương án, lõi đất nện, xây xung quanh bằng gạch lỗ trát xi. Do chất lượng xi không tốt, mưa tới nước dễ dàng rò qua, nguy cơ vỡ thành bất cứ lúc nào, thế là Quốc chữa cháy bằng việc quét ba lớp nhựa đường lên mặt, hạ bớt pháo, thay bằng các trạm gác ngầm. Điều này cũng chỉ là một phần nguyên nhân, chủ yếu là do Hắc Thành là địa bàn của các nhà máy nung vôi, nung gạch, luyện thép.....nên bầu không khí lúc nào cũng mờ mịt, bầu trời đen xì, ai bước vào thành đều được binh lính nhắc nhở đeo khẩu trang. Dân chúng truyền miệng: Ai ơi có đến Quảng Nam/ Bạch Thành thẳng tiến, Hắc Thành tránh xa. Thứ tư, những con đường toàn bộ bằng đá dăm, được voi kéo khối sắt lớn lù lèn, nên tương đối phẳng, Quốc ngồi trên xe ngựa mà cảm giác như trải nghiệm đua xe trên cao tốc. Mặc dù, hành động trở lại Quảng Nam là đột xuất, nhưng cỗ xe ngựa quá đặc thù, nên trên đường từ đèo Hải Vân vào thành, không ít người nhận ra, quỳ gối hô vang:
"Tham kiến Vương gia."
"Vương gia thiên tuế thiên thiên tuế."
Trước sự nhiệt tình, Quốc vén rèm cửa, mỉm cười:
Trung tuần tháng tư, Quảng Nam nóng như đổ lửa, những cơn gió lùa qua, chẳng những không làm dịu đi được cơn nóng, mà còn làm tăng thêm sự oi bức…Để thích ứng với hoàn cảnh, Quảng Nam thực hiện hàng loạt thay đổi, khiến bản thân càng ngày càng dị biệt so với toàn bộ Đại Việt. Đầu tiên là thời gian làm việc, buổi sáng từ 5 giờ đến 9 giờ; buổi chiều từ 14 giờ đến 22 giờ. Ban đầu việc xáo trộn giờ giấc khiến nhiều người không thích ứng, năng suất lao động suy giảm, có một vài âm thanh phản đối vang lên, nhưng từ trước đến nay cao tầng Quảng Nam luôn tâm niệm: Điều 1: Vương gia luôn đúng; Điều hai: Nếu Vương gia sai xem lại điều một. Thế là toàn bộ cắn răng kiên trì thực hiện. Khoảng một tháng sau, hiệu quả dần trở lên rõ ràng, năng suất lao động tăng gấp nhiều trước đây. Điều này càng củng cố niềm tin mù quáng vào Quốc, có một vài người khắc tượng Quốc để thờ. Thứ hai là trang phục, trước đây Quốc không hề gò bó trong khuôn phép, trong phủ sẵn sàng mặc quần sóc áo ba lô, thế là nhiều thương nhân phỏng theo, tiến hành bán thử nghiệm. Thời gian đầu, sức mua vẫn e dè nhưng cơn nắng càng lúc càng gia tăng, mặc áo dài mồ hỗ vã như mưa, quần sóc áo ba lỗ trở thành thời thượng, thanh niên thi nhau diện, còn về phụ nữ, ban ngày thì quấn kín như ninja Lead, ban đêm thì váy ngắn bồng bềnh, áo hai dây khoe đôi chân trắng ngần dạo bước trên bờ biển. Mà cảnh bổ mắt này rất nhanh, được Quảng Nam tận dụng, phát triển hình thức du lịch, khiến dù đã đêm muộn nhưng dọc bờ biển vẫn sáng đèn, mùi cá nướng thơm nức mũi. Thứ ba, những cái tên Thăng Bình, Tư Nghĩ, Hoài Nhơn chỉ còn trong dĩ vãng, dân chúng giờ đây quen mồm gọi là Hắc Thành - Bạch Thành - Chiêm Thành. Bạch Thành chỉ thành Thăng Bình, xây theo cấu trúc Vô - băng, là bộ mặt Quảng Nam lên vật liệu hoàn toàn là lõi đá, bên ngoài là những khối bê tông chắc chắn, quét mặt bằng vôi trắng xoá, là tụ điểm ăn chơi, buôn bán. Chiêm Thành chỉ thành Hoài Nhơn, sau lần bị quân Chiêm quấy phá, Quốc đã cho nâng cấp, mặc dù không bề thế uy nghiêm như Bạch Thành nhưng hoả lực cũng như lực lượng bộ binh hùng mạnh nhất, sẵn sàng thực hiện cuộc chiến bình Chiêm. Hắc Thành là thành Tư Nghĩa, sở dĩ vậy là do thấy thành này không cần yếu tố phòng ngự, diện tích lòng càng rộng càng tốt, lên đã dùng phương án, lõi đất nện, xây xung quanh bằng gạch lỗ trát xi. Do chất lượng xi không tốt, mưa tới nước dễ dàng rò qua, nguy cơ vỡ thành bất cứ lúc nào, thế là Quốc chữa cháy bằng việc quét ba lớp nhựa đường lên mặt, hạ bớt pháo, thay bằng các trạm gác ngầm. Điều này cũng chỉ là một phần nguyên nhân, chủ yếu là do Hắc Thành là địa bàn của các nhà máy nung vôi, nung gạch, luyện thép.....nên bầu không khí lúc nào cũng mờ mịt, bầu trời đen xì, ai bước vào thành đều được binh lính nhắc nhở đeo khẩu trang. Dân chúng truyền miệng: Ai ơi có đến Quảng Nam/ Bạch Thành thẳng tiến, Hắc Thành tránh xa. Thứ tư, những con đường toàn bộ bằng đá dăm, được voi kéo khối sắt lớn lù lèn, nên tương đối phẳng, Quốc ngồi trên xe ngựa mà cảm giác như trải nghiệm đua xe trên cao tốc. Mặc dù, hành động trở lại Quảng Nam là đột xuất, nhưng cỗ xe ngựa quá đặc thù, nên trên đường từ đèo Hải Vân vào thành, không ít người nhận ra, quỳ gối hô vang:
"Tham kiến Vương gia."
"Vương gia thiên tuế thiên thiên tuế."
Trước sự nhiệt tình, Quốc vén rèm cửa, mỉm cười:
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận