Cài đặt tùy chỉnh
Ma Chủng
Chương 142: Chương 142: Tập kích giữa núi rừng
Ngày cập nhật : 2024-11-16 16:20:13Chương 142: Tập kích giữa núi rừng
Đôi huynh đệ La gia từ khi trở thành luyện đan sư được người người ngưỡng vọng thì tâm thế vô cùng kiêu ngạo, rất khó để làm thân với người khác.
Khi nhập môn, Hứa Tử Du đã nghĩ xem nên dùng cách nào mới có thể thân cận với bọn họ, không ngờ hai người bọn họ lại tự dâng kế cho hắn, thế là hắn sảng khoái tiếp nhận.
Huynh đệ hay tỷ muội song sinh trong thiên hạ nhiều vô kể nhưng trường hợp cả hai có chung tư chất tu hành lại vô cùng hiếm hoi. Chính vì thế, La Trường Thanh và La Trường Phong mới được Sát Luyện lão quái ưu ái hơn những đệ tử khác. Tất nhiên, ưu tiên của lão vẫn luôn là Dương Xuân Thu, bởi chỉ có thủ tịch đệ tử của lão mới có đủ tư chất lãnh đạo.
La Trường Thanh và La Trường Phong tuy hai mà một, tuy một mà hai. Huynh đệ bọn họ đồng tâm hiệp lực thì nội môn cũng không được bao nhiêu người xứng đáng làm đối thủ. Dẫu thế, vì quá giống nhau nên bọn họ gặp không ít trường hợp bị nhận nhầm. Về lâu về dài, hai người quá chán nản nên mới sinh ra tâm lý trêu đùa, thỉnh thoảng đổi chỗ cho nhau để lừa lọc và giả ngu trước mặt người khác.
Tuy nhiên, hành vi đấy cũng không thể giấu được tiếng lòng muốn được công nhận như những cá thể riêng biệt của hai người. Hứa Tử Du vô tình bắt được trọng điểm, thế là thành công kết thân với đôi huynh đệ này, về sau khỏi lo vấn đề sinh hoạt.
Ba người cười nói với nhau rất sảng khoái, chớp mắt đã đến giờ vấn an sư phụ.
Trước mặt Sát Luyện lão quái, La Trường Thanh không tiếc lời tán thưởng Hứa Tử Du, khen nhiều đến mức chính hắn cũng phải thẹn thùng. La Trường Phong cũng chêm thêm không ít lời, hai huynh đệ người tung kẻ hứng suốt cả buổi.
Hứa Tử Du khó khăn lắm mới tìm được khoảnh khắc chen lời vào:
“Khởi bẩm sư phụ, hôm nay đệ tử tính dọn ra ngoài, về sau chỉ có thể về vấn an mỗi tuần một lần, mong nhận được sự cho phép của sư phụ.”
Sát Luyện lão quái vuốt râu hỏi: “Tuyệt Vân Địa có chỗ nào không thuận lợi cho con sao?”
Hứa Tử Du lắc đầu: “Dạ không, hoàn cảnh tu hành của Tuyệt Vân Địa rất tốt, chỉ là các mối quan hệ của đệ tử hơi rắc rối, lâu dần sẽ gây ảnh hưởng cho đồng môn nên đệ tử muốn tìm một nơi yên tĩnh hơn để tu hành cũng như giải quyết chuyện của bản thân.”
Sát Luyện lão quái đã biết chuyện từ hôm trước nên không lạ quyết định của hắn. Lão hỏi:
“Mỗi người đều có chí tu hành riêng, vi sư sẽ không ngăn cản. Có điều, con mới nhập môn, có nhiều nơi còn chưa rõ ràng, chi bằng để hai sư huynh của con dẫn đi tìm chỗ mới.”
Hứa Tử Du khom mình.
“Đa tạ sư phụ đã hậu ái, đệ tử đã sớm hỏi tiếp dẫn sứ, cũng đã xác định được chỗ ở rồi ạ.”
Nghe vậy, Sát Luyện lão quái không khỏi tò mò. Lão chậm rãi làm chén trà.
“Xác định được sớm thì tốt, nói vi sư nghe thử.”
“Đệ tử tính dọn đến Vô Sát Cốc ạ.”
Sát Luyện lão quái lập tức phun sạch nước trà, nước văng tung tóe. Hai huynh đệ La gia cũng nhìn Hứa Tử Du mới ánh mắt vô cùng kỳ quái. Hiển nhiên không ai nghĩ tới trường hợp này.
Hứa Tử Du vội lấy khăn lau nước cho Sát Luyện lão quái, động tác nhanh nhẹn.
Lão nói: “Vi sư vận công một lúc là sạch ngay.” Lão ra hiệu cho hắn ngồi xuống chỗ mà Cốt Cương lão quỷ đã ngồi hôm qua: “Tiểu Hứa, con biết Vô Sát Cốc là nơi như thế nào chứ?”
“Bẩm sư phụ, là đệ tam cấm địa của nội môn.”
Sát Luyện lão quái thở dài: “Nếu đã biết thì sao vẫn chọn nơi đấy. Vi sư biết con lợi hại nhưng lựa chọn này lại không quá khôn ngoan. Vô Sát Cốc không chỉ là nơi hung hiểm với đệ tử nội môn mà đến tầng cấp Kim Đan cảnh như vi sư cũng phải rất cẩn trọng.”
Hứa Tử Du nghiêm túc đáp lại:
“Đệ tử hiểu tấm lòng của sư phụ nhưng đệ tử vẫn muốn thử thách bản thân. Từ nhỏ đến lớn, đệ tử sống trong hung hiểm đã quen, đôi khi bình yên quá… lại có chút khó chịu.”
Sát Luyện lão quái trầm mặc một lúc đành phải buông tay. Lão bảo: “Vi sư hiểu hoàn cảnh của con nên sẽ không khuyên nhủ thêm nữa. Vô Sát Cốc là nơi cơ duyên và hung hiểm song hành, con vượt qua được thì tốt, không vượt qua được thì cũng nên giữ mình.”
Hứa Tử Du ôm quyền khom mình.
“Đa tạ sư phụ đã cho phép. Đệ tử sẽ cẩn trọng.”
Sát Luyện lão quái gật đầu rồi cho hắn lui đi trước, sau mới dặn dò hai huynh đệ La gia.
“Trường Thanh, Trường Phong, hai con đi theo tiểu Hứa. Nó mới nhập nội môn không lâu, vẫn còn nhiều chuyện chưa hiểu rõ. Đừng để cái đám ất ơ ngoài kia giẫm đạp lên sự uy nghiêm của Tuyệt Vân Địa. Hai con hiểu ý vi sư chứ?”
La Trường Thanh và La Trường Phong liếc nhìn nhau, khóe miệng giương cao.
“Đệ tử hiểu, xin sư phụ yên tâm.”
Hứa Tử Du rời khỏi Tuyệt Vân Địa, gánh nặng vô hình trên vai liền thuyên giảm đi phần nào. Hắn cứ tưởng bản thân đã thích nghi được hoàn cảnh sư môn mới nhưng thực tế lại không phải. Lòng tốt của Sát Luyện lão quái và sư huynh đệ đồng môn làm hắn áp lực quá.
Hứa Tử Du cứ tưởng sư môn nào trong Ngự Ma Tông cũng tương tự với Ám Vong Địa, hóa ra không phải. Chỉ là Ám Vong Địa khác thường hơn những nơi khác.
Hứa Tử Du đang làm chuyện xấu, hắn không muốn để tình cảm đồng môn liên lụy. Sau này đôi bên thể nào cũng xé mặt nhau ra nên từ giờ hắn nên giữ khoảng cách một chút. Hắn chỉ nên tập trung vào việc bọn rút lợi ích cho bản thân. Những chuyện khác… thôi thì bỏ đi.
Dựa theo địa đồ của Ngự Ma Tông, Hứa Tử Du nhanh chóng phi hành đến Vô Sát Cốc. Pháp khí phi hành xuyên qua từng tầng vân vụ, đón từng ngọn gió mát của tự nhiên.
Chợt một nguồn khí đạo vô danh tỏa ra từ bên cánh trái, Hứa Tử Du lập tức hạ độ cao để tránh thoát bị tập kích, ánh mắt lập tức ngưng trọng lại.
Thần thức của đối phương nhanh chóng quét tới đây, nhờ thế mà Hứa Tử Du dễ dàng xác định vị trí để đuổi theo. Có điều, thay vì đương đầu trực tiếp, đối phương lựa chọn chạy khỏi hiện trường, tốc độ di chuyển nhanh hơn những gì hắn tưởng tượng.
“... Không phải người của Ma Trường Tô.” Hứa Tử Du nheo mắt.
Thông qua khí đạo, Hứa Tử Du xác nhận người tập kích hắn sở hữu tu vi Định Pháp trung cảnh, thực lực có lẽ ngang ngửa với Vũ Trụ Không của nhất mạch Tuyệt Vân Địa. Người có tu vi cao như thế không đời nào đi theo Ma Trường Tô, vậy thì chỉ còn mỗi Ma Trường Lệnh.
Hứa Tử Du nhảy xuống nền đất rồi thu hồi pháp khí phi hành. Hắn lạnh lùng dõi mắt về cái ghế trúc đung đưa đằng xa. Ma Trường Lệnh đang nằm nghỉ ngơi tại đó, xung quanh là các nữ hầu thân cận đang đấm bóp, cười nói vui vẻ. Gần đó có vài đệ tử nội môn khác tập hợp rất chỉnh tề, kẻ nào kẻ nấy đều toát lên một bầu không khí nguy hiểm.
“Nhị thiếu gia, ta mang người đến rồi.” Tên tập kích nhanh chóng bẩm báo.
Ma Trường Lệnh liếc đôi mắt sắc lẻm như kiếm về phía Hứa Tử Du rồi chỉ ngón tay ra sau lưng tên tập kích. Tiếng v·a c·hạm kim loại nhanh chóng vọng lại, theo sau là một tiếng rít gió.
Huyết Sắc Nhận bị kiếm khí đánh bật về sau. Dao động v·a c·hạm vẫn còn lưu khá lâu, chỉ khi Hứa Tử Du chạm vào thì chúng mới biến mất hoàn toàn.
“Đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, ngươi dám ngang nhiên t·ấn c·ông thuộc hạ của ta?”
Ma Trường Lệnh cao giọng, sát khí lẫn khí tức liền phóng tới chỗ Hứa Tử Du. Những người khác thấy thế liền lao tới bao vây người hắn, kiếm ảnh, đao khí lượn lờ.
Con ngươi Hứa Tử Du lóe lên xích quang, khí tức sơ lộ.
“Tiềm Hư sơ cảnh mà cũng đòi lên mặt. Nghe con không biết sợ cọp, xem chiêu!”
Một tay thủ hạ của Ma Trường Lệnh nhanh chóng xông lên, dư ba chuyển động sinh ra đao ảnh cuốn chặt Hứa Tử Du. Thân hình to béo của gã trông thế mà di chuyển nhanh hơn cả hắn, mỗi một đao bổ ra đều chứa đựng uy lực có thể bổ đôi Hình chấp sự hắn từng giao chiến hơn hai năm trước. Mà cái tên to béo này chỉ mới là Tiềm Hư sơ cảnh thôi đấy.
Nội môn và ngoại môn chênh lệch một trời một vực, căn bản không thể so sánh.
Uỳnh—?!
Hứa Tử Du lách người tránh đao, đao chém xuống đất là hắn liền đạp lên để gã không thể rút đao ra chiêu tiếp theo. Song, gã không phải đèn dầu đã cạn, đao thật gặp trở ngại thì đao ảnh lại vô cùng tự do. Gã điều động chúng t·ấn c·ông hắn từ tứ phía.
Hứa Tử Du nghe được chuyển động thông qua ma sát, hắn lập tức thôi động Thanh Ngưng Lục Thông Thức để thi triển siêu trực giác. Xung quanh thình lình hiện hữu vô vàn khí đạo. Ngoại trừ các tu hành giả đang quan chiến, trường khí đạo của gã to béo t·ấn c·ông Hứa Tử Du lại không quá rộng. Đao ảnh của gã trông thì nhiều chứ thực chất chỉ có hai nguồn là thật.
Hứa Tử Du nắm tay thành quyền, vừa bắt được thời điểm là tung hai quyền vào đúng hai đao ảnh phát ra khí đạo. Kình lực sinh ra phá tan trận hình trong chớp mắt.
Gã to béo giật mình, còn chưa kịp phản ứng thì Hứa Tử Du đã tung một quyền vào ngay giữa bụng. Hắn xoáy quyền đẩy kình lực xuyên vào trong thể nội gã, lưng áo liền nổ tung.
Gã to béo học máu tươi, cả người văng ra sau hai trượng.
Bắt được khoảnh khắc ấy, Hứa Tử Du điều khiển Huyết Sắc Nhận t·ấn c·ông vào các yếu huyệt.
“Các ngươi còn dám đứng nhìn?!” Gã to béo hốt hoảng hét lớn.
Mấy tên tu hành giả khác vốn không xem trọng Hứa Tử Du nên định bụng nhìn gã to béo h·ành h·ạ hắn, nào ngờ thế cục thay đổi chỉ trong chớp mắt. Hắn thế mà áp đảo triệt để gã.
Đám người nhanh chóng t·ấn c·ông để đánh lệch quỹ đạo của Huyết Sắc Nhận nhưng vừa hay, bọn chúng lại rơi vào đúng cái bẫy mà Hứa Tử Du cố tình giăng ra. Khóe miệng hắn giương cao, Huyết Sắc Nhận lập tức đổi hướng nhắm vào cổ họng của mấy tên đang t·ấn c·ông.
“Cái—”
Xích quang lướt qua không trung, Huyết Sắc Nhận lập tức xuyên qua cổ họng một tu hành giả Tiềm Hư sơ cảnh, máu me phủ đỏ cả cơ thể. Những tên may mắn tránh được thì lại bị Xích Ti cứa vào da thịt, vùng vẫy không thoát kịp thì trận hình Xích Ti cũng chia năm xẻ bảy chúng.
Nền đất nhuộm máu tươi, ba người ngã xuống, toàn thân ấm áp sắc đỏ.
Bầu không khí tĩnh như tờ, Ma Trường Lệnh liền rời khỏi ghế trúc, kiếm ra khỏi vỏ.
Đôi huynh đệ La gia từ khi trở thành luyện đan sư được người người ngưỡng vọng thì tâm thế vô cùng kiêu ngạo, rất khó để làm thân với người khác.
Khi nhập môn, Hứa Tử Du đã nghĩ xem nên dùng cách nào mới có thể thân cận với bọn họ, không ngờ hai người bọn họ lại tự dâng kế cho hắn, thế là hắn sảng khoái tiếp nhận.
Huynh đệ hay tỷ muội song sinh trong thiên hạ nhiều vô kể nhưng trường hợp cả hai có chung tư chất tu hành lại vô cùng hiếm hoi. Chính vì thế, La Trường Thanh và La Trường Phong mới được Sát Luyện lão quái ưu ái hơn những đệ tử khác. Tất nhiên, ưu tiên của lão vẫn luôn là Dương Xuân Thu, bởi chỉ có thủ tịch đệ tử của lão mới có đủ tư chất lãnh đạo.
La Trường Thanh và La Trường Phong tuy hai mà một, tuy một mà hai. Huynh đệ bọn họ đồng tâm hiệp lực thì nội môn cũng không được bao nhiêu người xứng đáng làm đối thủ. Dẫu thế, vì quá giống nhau nên bọn họ gặp không ít trường hợp bị nhận nhầm. Về lâu về dài, hai người quá chán nản nên mới sinh ra tâm lý trêu đùa, thỉnh thoảng đổi chỗ cho nhau để lừa lọc và giả ngu trước mặt người khác.
Tuy nhiên, hành vi đấy cũng không thể giấu được tiếng lòng muốn được công nhận như những cá thể riêng biệt của hai người. Hứa Tử Du vô tình bắt được trọng điểm, thế là thành công kết thân với đôi huynh đệ này, về sau khỏi lo vấn đề sinh hoạt.
Ba người cười nói với nhau rất sảng khoái, chớp mắt đã đến giờ vấn an sư phụ.
Trước mặt Sát Luyện lão quái, La Trường Thanh không tiếc lời tán thưởng Hứa Tử Du, khen nhiều đến mức chính hắn cũng phải thẹn thùng. La Trường Phong cũng chêm thêm không ít lời, hai huynh đệ người tung kẻ hứng suốt cả buổi.
Hứa Tử Du khó khăn lắm mới tìm được khoảnh khắc chen lời vào:
“Khởi bẩm sư phụ, hôm nay đệ tử tính dọn ra ngoài, về sau chỉ có thể về vấn an mỗi tuần một lần, mong nhận được sự cho phép của sư phụ.”
Sát Luyện lão quái vuốt râu hỏi: “Tuyệt Vân Địa có chỗ nào không thuận lợi cho con sao?”
Hứa Tử Du lắc đầu: “Dạ không, hoàn cảnh tu hành của Tuyệt Vân Địa rất tốt, chỉ là các mối quan hệ của đệ tử hơi rắc rối, lâu dần sẽ gây ảnh hưởng cho đồng môn nên đệ tử muốn tìm một nơi yên tĩnh hơn để tu hành cũng như giải quyết chuyện của bản thân.”
Sát Luyện lão quái đã biết chuyện từ hôm trước nên không lạ quyết định của hắn. Lão hỏi:
“Mỗi người đều có chí tu hành riêng, vi sư sẽ không ngăn cản. Có điều, con mới nhập môn, có nhiều nơi còn chưa rõ ràng, chi bằng để hai sư huynh của con dẫn đi tìm chỗ mới.”
Hứa Tử Du khom mình.
“Đa tạ sư phụ đã hậu ái, đệ tử đã sớm hỏi tiếp dẫn sứ, cũng đã xác định được chỗ ở rồi ạ.”
Nghe vậy, Sát Luyện lão quái không khỏi tò mò. Lão chậm rãi làm chén trà.
“Xác định được sớm thì tốt, nói vi sư nghe thử.”
“Đệ tử tính dọn đến Vô Sát Cốc ạ.”
Sát Luyện lão quái lập tức phun sạch nước trà, nước văng tung tóe. Hai huynh đệ La gia cũng nhìn Hứa Tử Du mới ánh mắt vô cùng kỳ quái. Hiển nhiên không ai nghĩ tới trường hợp này.
Hứa Tử Du vội lấy khăn lau nước cho Sát Luyện lão quái, động tác nhanh nhẹn.
Lão nói: “Vi sư vận công một lúc là sạch ngay.” Lão ra hiệu cho hắn ngồi xuống chỗ mà Cốt Cương lão quỷ đã ngồi hôm qua: “Tiểu Hứa, con biết Vô Sát Cốc là nơi như thế nào chứ?”
“Bẩm sư phụ, là đệ tam cấm địa của nội môn.”
Sát Luyện lão quái thở dài: “Nếu đã biết thì sao vẫn chọn nơi đấy. Vi sư biết con lợi hại nhưng lựa chọn này lại không quá khôn ngoan. Vô Sát Cốc không chỉ là nơi hung hiểm với đệ tử nội môn mà đến tầng cấp Kim Đan cảnh như vi sư cũng phải rất cẩn trọng.”
Hứa Tử Du nghiêm túc đáp lại:
“Đệ tử hiểu tấm lòng của sư phụ nhưng đệ tử vẫn muốn thử thách bản thân. Từ nhỏ đến lớn, đệ tử sống trong hung hiểm đã quen, đôi khi bình yên quá… lại có chút khó chịu.”
Sát Luyện lão quái trầm mặc một lúc đành phải buông tay. Lão bảo: “Vi sư hiểu hoàn cảnh của con nên sẽ không khuyên nhủ thêm nữa. Vô Sát Cốc là nơi cơ duyên và hung hiểm song hành, con vượt qua được thì tốt, không vượt qua được thì cũng nên giữ mình.”
Hứa Tử Du ôm quyền khom mình.
“Đa tạ sư phụ đã cho phép. Đệ tử sẽ cẩn trọng.”
Sát Luyện lão quái gật đầu rồi cho hắn lui đi trước, sau mới dặn dò hai huynh đệ La gia.
“Trường Thanh, Trường Phong, hai con đi theo tiểu Hứa. Nó mới nhập nội môn không lâu, vẫn còn nhiều chuyện chưa hiểu rõ. Đừng để cái đám ất ơ ngoài kia giẫm đạp lên sự uy nghiêm của Tuyệt Vân Địa. Hai con hiểu ý vi sư chứ?”
La Trường Thanh và La Trường Phong liếc nhìn nhau, khóe miệng giương cao.
“Đệ tử hiểu, xin sư phụ yên tâm.”
Hứa Tử Du rời khỏi Tuyệt Vân Địa, gánh nặng vô hình trên vai liền thuyên giảm đi phần nào. Hắn cứ tưởng bản thân đã thích nghi được hoàn cảnh sư môn mới nhưng thực tế lại không phải. Lòng tốt của Sát Luyện lão quái và sư huynh đệ đồng môn làm hắn áp lực quá.
Hứa Tử Du cứ tưởng sư môn nào trong Ngự Ma Tông cũng tương tự với Ám Vong Địa, hóa ra không phải. Chỉ là Ám Vong Địa khác thường hơn những nơi khác.
Hứa Tử Du đang làm chuyện xấu, hắn không muốn để tình cảm đồng môn liên lụy. Sau này đôi bên thể nào cũng xé mặt nhau ra nên từ giờ hắn nên giữ khoảng cách một chút. Hắn chỉ nên tập trung vào việc bọn rút lợi ích cho bản thân. Những chuyện khác… thôi thì bỏ đi.
Dựa theo địa đồ của Ngự Ma Tông, Hứa Tử Du nhanh chóng phi hành đến Vô Sát Cốc. Pháp khí phi hành xuyên qua từng tầng vân vụ, đón từng ngọn gió mát của tự nhiên.
Chợt một nguồn khí đạo vô danh tỏa ra từ bên cánh trái, Hứa Tử Du lập tức hạ độ cao để tránh thoát bị tập kích, ánh mắt lập tức ngưng trọng lại.
Thần thức của đối phương nhanh chóng quét tới đây, nhờ thế mà Hứa Tử Du dễ dàng xác định vị trí để đuổi theo. Có điều, thay vì đương đầu trực tiếp, đối phương lựa chọn chạy khỏi hiện trường, tốc độ di chuyển nhanh hơn những gì hắn tưởng tượng.
“... Không phải người của Ma Trường Tô.” Hứa Tử Du nheo mắt.
Thông qua khí đạo, Hứa Tử Du xác nhận người tập kích hắn sở hữu tu vi Định Pháp trung cảnh, thực lực có lẽ ngang ngửa với Vũ Trụ Không của nhất mạch Tuyệt Vân Địa. Người có tu vi cao như thế không đời nào đi theo Ma Trường Tô, vậy thì chỉ còn mỗi Ma Trường Lệnh.
Hứa Tử Du nhảy xuống nền đất rồi thu hồi pháp khí phi hành. Hắn lạnh lùng dõi mắt về cái ghế trúc đung đưa đằng xa. Ma Trường Lệnh đang nằm nghỉ ngơi tại đó, xung quanh là các nữ hầu thân cận đang đấm bóp, cười nói vui vẻ. Gần đó có vài đệ tử nội môn khác tập hợp rất chỉnh tề, kẻ nào kẻ nấy đều toát lên một bầu không khí nguy hiểm.
“Nhị thiếu gia, ta mang người đến rồi.” Tên tập kích nhanh chóng bẩm báo.
Ma Trường Lệnh liếc đôi mắt sắc lẻm như kiếm về phía Hứa Tử Du rồi chỉ ngón tay ra sau lưng tên tập kích. Tiếng v·a c·hạm kim loại nhanh chóng vọng lại, theo sau là một tiếng rít gió.
Huyết Sắc Nhận bị kiếm khí đánh bật về sau. Dao động v·a c·hạm vẫn còn lưu khá lâu, chỉ khi Hứa Tử Du chạm vào thì chúng mới biến mất hoàn toàn.
“Đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, ngươi dám ngang nhiên t·ấn c·ông thuộc hạ của ta?”
Ma Trường Lệnh cao giọng, sát khí lẫn khí tức liền phóng tới chỗ Hứa Tử Du. Những người khác thấy thế liền lao tới bao vây người hắn, kiếm ảnh, đao khí lượn lờ.
Con ngươi Hứa Tử Du lóe lên xích quang, khí tức sơ lộ.
“Tiềm Hư sơ cảnh mà cũng đòi lên mặt. Nghe con không biết sợ cọp, xem chiêu!”
Một tay thủ hạ của Ma Trường Lệnh nhanh chóng xông lên, dư ba chuyển động sinh ra đao ảnh cuốn chặt Hứa Tử Du. Thân hình to béo của gã trông thế mà di chuyển nhanh hơn cả hắn, mỗi một đao bổ ra đều chứa đựng uy lực có thể bổ đôi Hình chấp sự hắn từng giao chiến hơn hai năm trước. Mà cái tên to béo này chỉ mới là Tiềm Hư sơ cảnh thôi đấy.
Nội môn và ngoại môn chênh lệch một trời một vực, căn bản không thể so sánh.
Uỳnh—?!
Hứa Tử Du lách người tránh đao, đao chém xuống đất là hắn liền đạp lên để gã không thể rút đao ra chiêu tiếp theo. Song, gã không phải đèn dầu đã cạn, đao thật gặp trở ngại thì đao ảnh lại vô cùng tự do. Gã điều động chúng t·ấn c·ông hắn từ tứ phía.
Hứa Tử Du nghe được chuyển động thông qua ma sát, hắn lập tức thôi động Thanh Ngưng Lục Thông Thức để thi triển siêu trực giác. Xung quanh thình lình hiện hữu vô vàn khí đạo. Ngoại trừ các tu hành giả đang quan chiến, trường khí đạo của gã to béo t·ấn c·ông Hứa Tử Du lại không quá rộng. Đao ảnh của gã trông thì nhiều chứ thực chất chỉ có hai nguồn là thật.
Hứa Tử Du nắm tay thành quyền, vừa bắt được thời điểm là tung hai quyền vào đúng hai đao ảnh phát ra khí đạo. Kình lực sinh ra phá tan trận hình trong chớp mắt.
Gã to béo giật mình, còn chưa kịp phản ứng thì Hứa Tử Du đã tung một quyền vào ngay giữa bụng. Hắn xoáy quyền đẩy kình lực xuyên vào trong thể nội gã, lưng áo liền nổ tung.
Gã to béo học máu tươi, cả người văng ra sau hai trượng.
Bắt được khoảnh khắc ấy, Hứa Tử Du điều khiển Huyết Sắc Nhận t·ấn c·ông vào các yếu huyệt.
“Các ngươi còn dám đứng nhìn?!” Gã to béo hốt hoảng hét lớn.
Mấy tên tu hành giả khác vốn không xem trọng Hứa Tử Du nên định bụng nhìn gã to béo h·ành h·ạ hắn, nào ngờ thế cục thay đổi chỉ trong chớp mắt. Hắn thế mà áp đảo triệt để gã.
Đám người nhanh chóng t·ấn c·ông để đánh lệch quỹ đạo của Huyết Sắc Nhận nhưng vừa hay, bọn chúng lại rơi vào đúng cái bẫy mà Hứa Tử Du cố tình giăng ra. Khóe miệng hắn giương cao, Huyết Sắc Nhận lập tức đổi hướng nhắm vào cổ họng của mấy tên đang t·ấn c·ông.
“Cái—”
Xích quang lướt qua không trung, Huyết Sắc Nhận lập tức xuyên qua cổ họng một tu hành giả Tiềm Hư sơ cảnh, máu me phủ đỏ cả cơ thể. Những tên may mắn tránh được thì lại bị Xích Ti cứa vào da thịt, vùng vẫy không thoát kịp thì trận hình Xích Ti cũng chia năm xẻ bảy chúng.
Nền đất nhuộm máu tươi, ba người ngã xuống, toàn thân ấm áp sắc đỏ.
Bầu không khí tĩnh như tờ, Ma Trường Lệnh liền rời khỏi ghế trúc, kiếm ra khỏi vỏ.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận