Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Ma Chủng

Chương 139: Chương 139: Quỷ Tượng Minh Thể Pháp (2)

Ngày cập nhật : 2024-11-16 16:19:50
Chương 139: Quỷ Tượng Minh Thể Pháp (2)

Thân cao gần trăm trượng, kích thước thân thể choáng ngợp mọi tầm nhìn. Quỷ Tượng là một trong số ít yêu thú có thể duy trì hình thể khổng lồ của mình hậu Hồng hoang nên trong thời đại chúng sinh tồn, mỗi một bước chân đều có thể gây nên những cuộc t·hảm s·át một chiều mà không một chủng loại nào có thể ngăn cản. Đã thế, Quỷ Tượng còn sống theo bầy nên mức độ nguy hiểm của chúng còn trở nên khủng bố hơn bình thường.

Hiện nay, Quỷ Tượng được ghi chép trong Yêu Thú Lục chỉ còn mang hình tượng dân gian, thậm chí tên gọi của chúng cũng được thay đổi để hạn chế hậu thế biết đến sự tồn tại.

“Phần lớn pháp môn tu luyện thời cổ xưa đều có yêu cầu nhập môn nghiêm ngặt nhưng uy lực luyện ra đều đáng để tu hành giả thỏa mãn yêu cầu đấy. Với Quỷ Tượng Minh Thể Pháp là huyết mạch của Quỷ Tượng, nhưng vì chúng đã tuyệt chủng nên lão phu chỉ có thể sử dụng huyết mạch lai tạp của tượng tộc để thay vào. Hiệu quả tất nhiên không tốt bằng Quỷ Tượng nguyên bản song cũng chẳng thể đòi hỏi gì nhiều.”

Cốt Cương lão quỷ vừa nói vừa ngoắc ngón tay cách không tháo nút bình. Mùi máu tươi nhanh chóng cuốn lấy người Hứa Tử Du, dần dần nhập thể.

“Luyện công theo pháp quyết của lão phu.”

Hứa Tử Du không dám do dự, hắn vội vàng khoanh chân xếp bằng rồi vận công theo những gì Cốt Cương lão quỷ niệm vào đầu. Hắn đoán là khẩu quyết nhập môn của Quỷ Tượng Minh Thể Quyết nên nhanh chóng tập trung điều khí.

Khí huyết Hứa Tử Du tăng mạnh, máu tươi trong bình ngọc lập tức bay ra ngoài rồi hóa thành hư ảnh của một con yêu tượng chạy quanh cơ thể. Quỹ đạo chạy của nó tạo thành một loại trận pháp đặc thù giúp khai thông kinh mạch của Hứa Tử Du, đồng thời mở rộng “con đường” để nó có thể xông thẳng vào trong trái tim.

Oành!

Hứa Tử Du mở trừng mắt, nguồn lực lượng khủng kh·iếp nhanh chóng giải phóng qua từng huyệt vị trên cơ thể rồi thẩm thấu của da. Lực lượng phát sinh tạo thành một cơn sóng chấn lan rộng ra mười trượng xung quanh, cây cối lay động không ngừng.

Hứa Tử Du đổi thủ pháp, vừa điều khí vừa trấn áp sự bạo ngược của khí huyết yêu tượng. Hai bên thái dương hắn đổ mồ hôi hột. Mồ hôi lăn dài xuống cằm rồi nhỏ từng giọt một.

Một lát sau, Hứa Tử Du thình lình mở mắt, con ngươi lóe xích quang, ma khí bạo phóng.

Uỳnh!

Cơ thể hắn b·ốc k·hói, làn da bánh mật tựa hồ đỏ lên. Mái tóc tung bay như có gió thoảng.

Hứa Tử Du chớp mắt, tia xích quang trong con ngươi lập tức nguôi ngoai, các đường vân đỏ trên người mờ nhạt dần rồi tiêu biến, thể trạng hắn cũng ổn định trở lại.

Hứa Tử Du đặt tay lên ngực, thở mạnh một hơi.



“Cứ thế mà hoàn thành rồi?”

“Tiểu tử ngươi có thể sống sót sau bảy mươi bảy Đoán Tạo Châm của lão phu thì nhiêu đây có là gì. Chỉ cần đáp ứng được điều kiện tu luyện thì nhập môn Quỷ Tượng Minh Thể Pháp đối với ngươi không phải chuyện gì khó. Thậm chí, ngươi có thể tu hành một mạch lên tiểu thành mà không gặp bất kỳ bất trắc nào.” Cốt Cương lão quỷ giải thích.

Hứa Tử Du vội quỳ trên đất, ôm quyền khấu tạ.

“Đa tạ sư phụ.”

“Đều vì lợi ích của lão phu cả, ngươi không cần cảm tạ.” Cốt Cương phất ống tay áo: “Rằm tháng sau nhớ quay về Ám Vong Địa, lão phu cần đẩy nhanh tiến độ Đoán Tạo Châm.”

Nghe vậy, Hứa Tử Du không dám kiếm cớ trì hoãn. Hắn khấu đầu.

“Đệ tử sẽ trở về, xin sư phụ hãy yên tâm.”

Cốt Cương lão quỷ quan sát hắn một lúc, định nói gì đó nhưng lại thôi. Lão quay người hóa thành lưu quang, thoáng chốc đã không còn thấy bóng dáng nữa.

Hứa Tử Du ngẩng đầu, tâm trạng có chút phức tạp. Hắn không ngờ hôm nay lại được gặp sư phụ ở Tuyệt Vân Địa. Có điều, nhìn vào đại cục, có vẻ như mọi việc vẫn nằm trong tính toán của người. Vừa ban pháp môn luyện thể cho hắn, vừa lừa được cả Viêm Cương Hỏa Anh Thảo ngàn năm của Sát Luyện lão quái, bàn về độ thâm hiểm thì khó ai qua được sư phụ hắn.

Sát Luyện lão quái cứ nghĩ đã lừa được Cốt Cương lão quỷ vào tròng nhưng trên thực tế, mọi việc đều diễn ra theo những gì mà lão cương thi quái quỷ kia đã lên kế hoạch.

Cốt Cương lão quỷ lệnh cho Hứa Tử Du làm ám tử tại Tuyệt Vân Địa thì thể nào cũng tính toán để dễ dàng tiếp xúc hắn mà không khiến người khác nghi ngờ. Cách duy nhất không bị nghi ngờ chính là để Sát Luyện lão quái tự mời lão đến làm khách vào ngày thu đồ.

Tuyệt Vân Địa không có cao thủ luyện thể, càng không có nhiều quan hệ với Kim Huyết lão quái của Ảnh Sát Đường nên Sát Luyện lão quái sẽ không mời đối phương. Lão sẽ đi tìm một người tương đối thân cận, hơn nữa phải đủ khả năng để lão thương lượng. Cốt Cương lão quỷ cố tình thả ra một vài tin tức cũng như hành vi để đối phương điều tra được, từ đó dẫn đến cách cục ngày hôm nay một cách tự nhiên nhất.

Hứa Tử Du đột phá Tiềm Hư cảnh. Là sư phụ, Cốt Cương lão quỷ phải khen thưởng hắn nên lão đã chuẩn bị sẵn Quỷ Tượng Minh Thể Pháp. Đồng thời, lão cũng cần Viêm Cương Hỏa Anh Thảo để luyện thi nên lợi dụng Sát Luyện lão quái lại là một ý tưởng không tồi.

Ngay từ đầu, Cốt Cương lão quỷ đã nắm sẵn phần thắng trong tay rồi.

Hứa Tử Du biết sư phụ mình là một lão âm hóa quỷ quyệt nhưng không ngờ lại lợi hại đến thế. Hôm nay hắn xém nữa là bị dọa tại chỗ, may mà tinh thần đủ vững nên mới chống được.



Mặt khác, hành động mạo hiểm của Cốt Cương lão quỷ cũng dạy cho Hứa Tử Du một bài học. Muốn đạt được thứ mình mong đợi, hắn phải luôn dấn thân vào những chỗ hiểm nguy nhất.

“Đệ tử xin ghi nhớ lời chỉ dạy của sư phụ.”

Khi Hứa Tử Du quay trở lại Tuyệt Vân Địa, đại điện đã trở nên đông đúc hơn đôi chút. Ngoại trừ Sát Luyện lão quái và Dương Xuân Thu, hắn chỉ nhận diện được hai người, còn ba người kia thì không quá ấn tượng. Tu vi của ai cũng đều mạnh hơn hắn.

“Đệ tử đã trở lại, thưa sư phụ.” Hứa Tử Du ôm quyền hành lễ.

Sát Luyện lão quái gật gù hài lòng.

“Lão cương thi đấy có nói gì không?”

Hứa Tử Du đáp: “... Sư thúc mắng sư phụ một tiếng, dù không quá nặng lời nhưng có vẻ không để trong lòng lắm. Đệ tử cũng nhận được một ít chỉ điểm tu hành.”

“Nghe giống lão già đó đấy.” Sát Luyện lão quái vỗ đùi cười vang.

Dương Xuân Thu đỡ trán thở dài rồi hắng giọng để lôi sư phụ mình về với hiện thực, chứ để người tự do quá thì khéo hôm nay nhất mạch Tuyệt Vân Địa trở thành không khí mất.

Sát Luyện lão quái nhận được cái liếc mắt của đệ tử thì mới vội chấn chỉnh lại. Lão lần lượt giới thiệu các đệ tử của mình cho Hứa Tử Du. Đại đệ tử Dương Xuân Thu thì thôi, đôi bên quen biết lâu rồi nên không khó nói chuyện. Nhị đệ tử và tam đệ tử tinh tu đan đạo, thực lực không quá nổi trội nhưng cũng là Tiềm Hư thượng cảnh có tiếng ở nội môn, hai người này là một cặp song sinh, từ gương mặt, vóc dáng đến giọng nói đều giống nhau y đúc.

“Sư đệ, lần đầu gặp mặt.” Cả hai đồng thanh bảo.

“Ta là Hứa Tử Du, ra mắt nhị vị sư huynh.”

Hứa Tử Du âm thầm ghi nhớ khí đạo của bọn họ, may mà khí đạo mỗi người mỗi khác nên hắn có thể phân biệt dễ dàng, về sau không lo nhận nhầm.

Bọn họ lần lượt gọi là La Trường Thanh và La Trường Phong, gia quyến tại hồng trần thế tục tương đối lớn, nhưng căn bản không tạo nên ảnh hưởng đến tu hành giới nên thân phận cũng chỉ như những đệ tử khác. Dẫu thế, cái mác luyện đan sư khiến cho thái độ của bọn họ trở nên xa cách hơn những đồng môn khác. Ban đầu không biết Hứa Tử Du biết luyện đan thì bọn họ còn chẳng để mắt, biết rồi liền đổi giọng ngay tức khắc.

Sát Luyện lão quái thường xuyên bận rộn, Dương Xuân Thu còn phải tọa trấn dược viên ngoại môn nên về sau Hứa Tử Du chỉ có thể học luyện đan từ hai vị sư huynh này, thành ra dù không thích hắn cũng phải thể hiện tình đồng môn.



Nhất mạch của Sát Luyện lão quái chỉ nổi bật mỗi ba đệ tử đầu, những người sau không thạo luyện đan nhưng được cái thực lực khá ấn tượng. Hứa Tử Du có thể cảm nhận khí đạo mạnh mẽ tỏa ra từ bọn họ. Có điều, hắn không nghĩ mình sẽ thua.

Sau khi đột phá Tiềm Hư cảnh, thực lực của Hứa Tử Du đã tăng mạnh, khổ nỗi đối thủ đầu tiên của hắn quá yếu nên hắn còn chẳng ước tính được thực lực hiện tại. Hơn nữa, sau khi được sư phụ quán thông cho cánh cửa nhập môn Quỷ Tượng Minh Thể Pháp, thực lực hắn giờ này còn khủng kh·iếp hơn hắn của một canh giờ trước. Vốn đã mông lung, nay càng khó xác định hơn.

“Tiểu sư đệ, nghe đại sư huynh nói thực lực ngươi siêu quần đồng cảnh giới, chi bằng luận bàn với ta thì sao?” Ngũ đệ tử của Sát Luyện lão quái - Vũ Trụ Phong - tiến lại gần.

Vũ Trụ Phong là một nam tử mang hình thể to lớn, vóc dáng phải gấp rưỡi Hứa Tử Du. Trông qua hắn còn tưởng đối phương luyện thể nhưng thực tế lại khác. Gã chỉ là tu hành giả theo khuynh hướng tu hành thông thường như bao đệ tử khác.

Hứa Tử Du ôm quyền đáp: “Nếu sư huynh đã muốn luận bàn thì ta cũng không ngại, chỉ là hôm nay gặp nhiều chuyện nên ta muốn nghỉ ngơi một chút, mong sư huynh không trách.”

Vũ Trụ Không hơi thất vọng nhưng cũng không vội, dù sao Hứa Tử Du chỉ vừa mới đột phá, trước mắt vẫn nên ưu tiên bình ổn cảnh giới chứ không phải đánh nhau.

“À phải, hôm nay tiểu sư đệ cũng g·iết chóc rồi, sát khí trên người còn nặng, không tiện luận bàn thật.” Dương Xuân Thu chợt nhớ tới gã do thám kia, bèn lên tiếng nói đỡ.

“Giết chóc?” Vũ Trụ Không và các đệ tử khác nhíu mày.

Sát Luyện lão quái mỉm cười: “Mặc dù đã dùng hương liệu che đậy nhưng vẫn khó giấu được mùi máu. Chẳng trách vi sư lại thấy con đến trễ. Rốt cuộc đã g·iết ai vậy?”

Hứa Tử Du gãi đầu ngại ngùng.

“... Đệ tử không rõ lắm nhưng đệ tử đã biết chủ mưu đằng sau là ai rồi ạ.”

Sát Luyện lão quái nhíu mày. Thông thường, trước khi biết danh tính chủ mưu thì kiểu gì cũng biết được danh tính của người đã bắt được. Trường hợp này hơi ngoài hiểu biết của lão.

Sát Luyện lão quái liếc mắt sang đại đệ tử của mình.

“Con đến cùng tiểu Hứa, nắm được tình huống không?”

Dương Xuân Thu lắc đầu.

“Lúc đệ tử đến thì đối phương đã bị t·ra t·ấn đến c·hết rồi.”

Lão vừa dứt lời, toàn trường lập tức rơi vào tĩnh lặng.

Tĩnh như tờ.

Bình Luận

0 Thảo luận