Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Ma Chủng

Chương 132: Chương 132: Đột phá Tiềm Hư (3)

Ngày cập nhật : 2024-11-16 16:19:50
Chương 132: Đột phá Tiềm Hư (3)

Hai mươi hai viên là thành quả luyện đan gian khổ của Hứa Tử Du, đồng thời cũng ngầm cho thấy lượng tiêu hao tài của kinh người mà hắn đã bỏ ra.

Trung bình mỗi lò đan Hứa Tử Du sẽ luyện được mười viên Trúc Cơ Đan nhưng đan thành đúng chuẩn chỉ có khoảng một, hai viên đổ lại. Để tích lũy được hai mươi hai viên đan đạt chín thành, hắn đã phải cắn răng hy sinh mười bốn lần luyện đan.

Tán tu trong thiên hạ dốc hết tài lực chỉ để tìm kiếm một cơ hội mua một viên Trúc Cơ Đan, Hứa Tử Du luyện một tháng đã tiêu hao một nguồn tài lực khổng lồ đến Tiềm Hư cảnh cũng phải há hốc mồm. May mà Hứa Tử Du đã tự trồng một vài loại linh dược chủ chốt rồi đấy, không thì lượng hao phí sẽ còn khiến hắn khánh kiệt đến độ phải vội đi nhận nhiệm vụ ngay.

Hứa Tử Du nhìn hai mươi hai viên Trúc Cơ Đan rồi thầm cầu nguyện đừng thất bại. Hắn mà bại nước này thì lần kế đột phá, hắn phải phục dụng con số nhiều gấp đôi để bù đắp lại tổn thương từ thất bại hiện thời. Hắn giờ này không còn nhiều tài lực như thế nên tuyệt đối không được phép xảy ra sai sót, không thì hắn c·hết chắc.

Hứa Tử hít vào một hơi thật sâu, bắt đầu phục dụng viên Trúc Cơ Đan đầu tiên.

Dược lực của Trúc Cơ Đan không mãnh liệt như Ngân Cốt Đan, dược tính của nó ôn hòa hơn nhiều. Nhưng vì tính ôn hòa ấy nên dược lực mới dễ dàng bị phân tán dưới dạng khí.

Tu hành giả nào không sở hữu khả năng cảm khí mạnh mẽ thì sẽ khó hấp thụ được toàn bộ dược tính của Trúc Cơ Đan. Đấy cũng là lý do tại sao linh căn càng tạp, tu hành giả càng phục dụng nhiều Trúc Cơ Đan. Chất của bản thân không đủ thì bù đắp bằng số lượng.

Dĩ nhiên, không phải tu hành giả nào cũng có nhiều điều kiện, một khi phục dụng Trúc Cơ Đan rồi mà vẫn chưa thể đột phá thì cả đời này chỉ có thể dừng chân ở Định Pháp cảnh viên mãn.

Đây là quá trình chọn lọc tự nhiên của tu hành giới, cũng là quy tắc vận hành cơ bản nhất.

Hứa Tử Du chỉ là ngụy linh căn, khả năng hấp thụ đương nhiên không lại các thiên tài trọng điểm của Ngự Ma Tông. Viên đầu tiên không đủ, hắn liền phục dụng viên thứ hai, dược lực ôn hòa một lần nữa lại hiện hữu nhưng không qua vài hơi thở sau là biến mất đi một phần. Thế là hắn tiếp tục phục dụng, viên thứ ba, viên thứ tư,... chớp mắt đã đến viên thứ mười.

Lúc này, màn sương trắng quanh người Hứa Tử Du nhanh chóng nhập thể. Rốt cuộc hắn cũng hấp thụ được trọn vẹn dược tính của Trúc Cơ Đan để bắt đầu quá trình đột phá cảnh giới.



Nghe mỉa mai thật, dùng mười viên Trúc Cơ Đan mới có thể sánh ngang với thiên tài chỉ cần một viên là đủ, thậm chí còn tính là thừa nếu đối tượng là Thiên linh căn.

Hứa Tử Du xốc lại tinh thần, tiếp tục phục dụng Trúc Cơ Đan để tích lũy dược tính làm đòn bẩy thăng hoa pháp lực, chuẩn bị xông pha vào bình chướng cảnh giới.

Sương mù mỗi lúc một nặng, thoáng chốc đã nhấn chìm thân người lõa thể của Hứa Tử Du.

Thời gian dần trôi, nhật nguyệt hoán đổi.

Hứa Tử Du đã tiến nhập trạng thái tu hành đến ngày từ hai mươi lăm, toàn bộ hai mươi hai viên Trúc Cơ Đan đều đã được phục dụng toàn bộ, đột phá được hay không giờ này chỉ có thể trông cậy vào mỗi mình ý chí của hắn.

Cơ thể Hứa Tử Du ướt đẫm mồ hôi, khóe môi còn vương một ít vệt máu khô. Dược lực tổng hợp của hai mươi hai viên Trúc Cơ Đan mạnh hơn những gì hắn tưởng tượng nhưng kể cả thế, bình chướng cảnh giới Tiềm Hư thế mà vẫn chỉ xuất hiện một vết nứt nho nhỏ mà thôi.

“Khốn kiếp… Chẳng lẽ bại chỉ vì thiếu hụt pháp lực sao…?!”

Hứa Tử Du không cam lòng. Hắn lập tức hét lớn, khai mở toàn bộ huyệt vị trong cơ thể. Huyệt vị rộng mở, thiên địa linh khí nhanh chóng tràn vào trong thể nội như sóng biển cuồn cuộn.

Kinh mạch Hứa Tử Du căng tràn, lượng gia tăng đột ngột là hắn hộc máu ngay tại đương trường nhưng nhiêu đó tổn thương chẳng là gì cả. Bởi nhục thân của hắn đã sớm đột phá đến Tiềm Hư cảnh rồi nên có thể lợi dụng sự vững mạnh ấy để chịu tải thiên địa linh khí.

Hứa Tử Du chuyển hóa Tiểu Ma Công thành Hắc Thiên Ma Công, tốc độ chuyển hóa pháp lực liền nhanh hơn gấp bội, nhờ thế mà có được nguồn pháp lực bổ sung để xung kích cảnh giới.

Khí tức của Hứa Tử Du tăng cao, một đường xông thẳng lên bình chướng của cảnh giới, ẩn ẩn đã có chút khí tức của Tiềm Hư cảnh nhưng vẫn chưa trọn vẹn lắm.

Hứa Tử Du cảm thấy kinh mạch vẫn còn chịu tải được, hắn liền hạ quyết tâm xông thẳng về phía trước. Pháp lực được bổ sung cuồn cuộn như s·óng t·hần nhưng không vội công kích, chúng đang tập hợp lại với nhau để tích lũy một cơn đ·ại h·ồng t·hủy đúng nghĩa.



Một ăn cả, ngã về không.

Kinh mạch Hứa Tử Du căng trướng, gân xanh nổi đầy trên cơ thể. Hắn chậm rãi mở mắt, con ngươi lóe lên một tia sáng đỏ thẫm: “Phá—!!”

Uỳnh—?!

Đại lượng pháp lực lập tức đâm thẳng vào bình chướng Tiềm Hư. Trước đó nó đã có sẵn một vết nứt rồi, nay chịu tác động lớn liền khiến cho vết nứt sẵn có vỡ tan thành nhiều mảnh. Đại lượng pháp lực xông phá vào Tiềm Hư tựa như nước sông đổ ra biển lớn, xem như lực chảy cuồn cuộn thế nào cũng không thể gây ra áp lực nặng nề cho cơ thể.

Hứa Tử phun một ngụm máu đọng, kinh mạch căng trướng trong người liền bình ổn trở lại. Khóe miệng hắn giương cao, nhịn không được mà cười phấn khích.

Khí tức hắn bạo phóng lên Tiềm Hư, chớp mắt đã ổn định.

Thình thịch!

Dị biến thình lình phát sinh. Nhịp tim Hứa Tử Du đập mạnh, cảnh vật trước mắt nhanh chóng nhòe đi rồi phân tán thành ba, bốn phần cùng lúc. Đầu óc hắn choáng váng như bị ai đó đập mạnh vào gáy. Hắn nhận ra đại lượng pháp lực được chuyển hóa trước đó đang dần đổ về lại đan điền. Số lượng đang có còn vượt qua cả khả năng chứa đựng.

“Không ổn, phải tiêu hao ngay…?!”

Hứa Tử Du vội vàng vận công pháp cấp độ Tiềm Hư cảnh duy nhất mà hắn đang có - Hắc Thiên Ma Công. Mặc dù công pháp này không thiên về luyện pháp nhưng chí ít vẫn đủ để tiêu hao đại lượng pháp lực dư thừa trong người lúc này. Để đảm bảo quá trình tiêu hao được thuận lợi, Hứa Tử Du cũng kịp đóng huyết vị lại ngay sau khi đột phá, nhờ thế mà yên ổn.



Hắc Thiên Ma Công là phiên bản hoàn chỉnh của Tiểu Ma Công, mọi thắc mắc phát sinh trong quá trình tu hành tại Định Pháp cảnh căn bản đều được giải quyết nếu như luyện tới môn công pháp này. May mà Hứa Tử Du từng được sư phụ Cốt Cương chỉ điểm trước đó nên không quá bỡ ngỡ khi tu luyện Hắc Thiên Ma Công.

Bản chất pháp lực của Hứa Tử Du dần dần thay đổi. Mỗi một chu thiên trôi qua, pháp lực của hắn càng trở nên tinh thuần hơn. Ngoài ra, khi pháp lực hiển hóa ra ngoài, ma khí cũng sẽ hợp nhất để khuếch trương uy lực.

Mỗi một tu hành giả đều sẽ có biểu hiện pháp lực riêng thông qua màu sắc. Hứa Tử Du nặng luyện khá tạp nham nhưng bản chất của hắn lại khá nặng sát lục do g·iết chóc quá nhiều. Vì thế, pháp lực của hắn có màu đỏ thẫm. Khi còn ở Định Pháp cảnh, hắn đã có thể nhận diện được đôi chút nên giờ này thấy được cũng chẳng lạ lẫm bao nhieu.

“Tiềm Hư rồi, cũng nên đản sinh thần thức thôi.”

Hứa Tử Du đã chờ đợi cơ hội đản sinh thần thức từ lâu nên giờ này khá nóng vội. Dẫu thế, đằng nào cũng chờ rồi, đợi thêm vài phút có là gì chứ. Vì vậy, hắn đợi khi tiêu hao pháp lực quá tải xong xuôi thì mới bắt đầu tập trung tinh thần để bạo phóng ra ngoài cơ thể.

Hứa Tử Du vận công pháp tinh thần của Bạch Diệc Phi Yêu cùng Thanh Ngưng Lục Thông Thức cùng một lúc để xác định hạch tâm của tinh thần. Nếu như đan điền là khu vực hội ngộ của pháp lực thì hạch tâm của tinh thần gọi là tinh thần hải. Đấy cũng là nơi tinh thần lực hội tụ nhiều và quy củ nhất trong cơ thể. Hứa Tử Du nghe nói càng tu hành lên cao, tinh thần hải của tu hành giả có thể tự tạo kiến trúc riêng như ngoài đời. Dĩ nhiên, đấy là hắn chỉ nghe nói thôi chứ đẳng cấp kiến tạo tinh thần ấy cao quá, hắn còn xa mới đạt tới.

Xác định được tinh thần hải, Hứa Tử Du liền âm thầm vận công pháp tinh thần. Chớp mắt, tầm nhìn của hắn đã chuyển sang góc nhìn thứ ba, mọi ngóc ngách trong vùng không gian này đều nằm trọn trong tầm mắt. Thậm chí khi phối hợp với Thanh Ngưng Lục Thông Thức, hắn còn có thể nhìn nhận sự vật với tốc độ trôi vô cùng chậm.

Đản sinh thần thức thành công.

“Tiềm Hư… cuối cùng cũng đạt đến Tiềm Hư rồi.”

Hứa Tử Du bật cười thành tiếng, cười đến độ đôi vai phải khẽ run. Đột phá Tiềm Hư cảnh, mọi chuyện xấu từng xảy ra ở ngoại môn trước đó đều sẽ bị xí xóa trong chớp mắt.

Không một ai biết Hứa Tử Du đã đợi ngày này từ rất lâu rồi. Với người nặng sát nghiệp như hắn mà nói, đây chính là cơ hội để có thể lật một trang mới trong đời. Mặc dù một trang mới này kiểu gì cũng máu me sát nghiệp lắm nhưng trước mắt vẫn đang trắng tinh ngời ngợi nên hắn sẽ tận hưởng quãng thời gian yên lành này một chút.

Hứa Tử Du ngửi mùi cơ thể mình, vẻ mặt liền nhăn nhó như khỉ ăn ớt. Hắn nhanh chóng lấy một bình dược thủy gột rửa hết vết nhầy tạp chất, ngoài ra còn nghiền thêm linh dược để xua đuổi mùi hôi. Tóc tai thì đơn giản hơn, hắn chỉ việc phóng thần thức ra rồi tỉa tót một chút là xong. Trước mắt tạm bợ thế là được rồi, bao giờ xuất quan hắn tắm rửa nghiêm chỉnh sau.

Còn bây giờ, nhân lúc kỳ hạn tu hành tại hạch tâm địa mạch vẫn còn, Hứa Tử Du quyết định bình ổn tu vi cảnh giới, đồng thời đánh sâu vào Hắc Thiên Ma Công để làm quen công pháp.

Hắc Thiên Ma Công nghiêng nhiều về luyện thể nên trong lúc tu luyện, Hứa Tử Du có thể mơ hồ cảm nhận được một mối liên kết giữa chúng. Khổ nỗi hắn hiện giờ chưa thể kết nối chặt chẽ nên cũng chỉ xem loáng thoáng qua thôi. Chủ yếu là bây giờ phải đóng chặt cánh cửa nối với Định Pháp cảnh để sau này nhỡ có trọng thương đến căn cơ thì Không ngã xuống đó.

Hứa Tử Du chậm rãi điều khí, Tụ Linh Trận tiếp tục hoạt động hết công suất, vô vàn sương trắng xung quanh một lần nữa hội ngộ về lại cơ thể.

Bình Luận

0 Thảo luận