Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Ma Chủng

Chương 120: Chương 120: Giao chiến với đại lão (3)

Ngày cập nhật : 2024-11-16 16:18:57
Chương 120: Giao chiến với đại lão (3)

Vân Tiêu thương hoa tiếc ngọc nên tính ra tay trợ giúp cho Hứa Tử Du nhưng thấy hắn có thể chống chịu lại những đòn công kích man rợ của Hắc Ma thì lại thay đổi quyết định.

Hứa Tử Du càng lúc càng thể hiện tiềm năng nằm ngoài suy nghĩ của Vân Tiêu. Y muốn xem thử giới hạn của hắn như thế nào. Ban đầu y chỉ xem hắn như một ông cụ để tận hưởng nhưng xem chừng giá trị bây giờ không còn đơn thuần như trước nữa.

Vân Tiêu rất tò mò, rốt cuộc giới hạn của Hứa Tử Du nằm tại đâu.

Khổ nỗi, có vẻ y không nhận ra tầm nhìn của hắn bao quát đến nhường nào. Tuy là đang chịu đòn nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được trạng thái rảnh rỗi của y, thế là ghi hận.

Tất nhiên, giữa hai người không đươc tính là quá thâm thù đại hận, dù sao trong mắt Vân Tiêu, Hứa Tử Du cũng chỉ là một tiểu bối Định Pháp cảnh mà thôi, tương lai ra sao còn chưa thể biết được. Vì thế, hắn có hận thì cũng chỉ có thể giữ trong lòng.

Uỳnh!

Bích Lục Kính đột nhiên rung chuyển, vầng sáng xanh bảo hộ nhanh chóng vỡ nát rồi tan thành quang vụ. Mặt kính vỡ tan, mảnh kính rơi đều.

Hắc Ma phá hủy pháp khí phòng ngự Hứa Tử Du khó lắm mới đoạt được trong chuyến đi kinh thành, bản thân cũng đã hơi xuống sức nhưng nhận ra cơ hội dứt điểm hắn đã tới nên gã không quản nữa, tiếp tục giáng quyền vào chỗ hiểm.

Bích Lục Kính không còn, năng lực phòng ngự của Hứa Tử Du đương nhiên giảm sút, nhưng nó đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình.

Vào thời điểm bị phá vỡ, Hứa Tử Du đã hoàn thành tụ lực. Hắn bỏ qua việc phòng ngự của bản thân để tập trung vào việc tung quyền đối chọi trực tiếp với Hắc Ma.

Song quyền đấu nhau, dư ba lan tỏa.

Oành—?!

Hứa Tử Du có vách động làm điểm tựa nên không lo lui về phía sau. Chưa kể, trong suốt quãng thời gian ra tay, Hắc Ma đã tiêu hao đại lượng pháp lực nên giờ này khó mà đủ sức cáng đáng hai mặt công kích và phòng thủ cùng một lúc.

Lực lượng sử dụng của đôi bên gần như ngang ngửa nhau, không ai chiếm lợi thế hơn ai. Ngay lúc Hắc Ma vừa tăng thêm lực lượng thì Hứa Tử Du đột nhiên rút quyền về một khoảng ngắn, từ đó khiến cho điểm tiếp xúc lực của Hắc Ma biến mất và cơ thể gã sẽ đổ về trước theo quán tính. Lúc ấy, khóe miệng Hứa Tử Du lại giương cao.

“Bắt được ông rồi, lão quái vật!”



Hứa Tử Du lập tức vặn người tung quyền, hắn dồn hết toàn bộ sức bình sinh vào đúng một chiêu này. Pháp lực lẫn ma khí trong người cuồn cuộn như thủy triều dâng.

Uỳnh—?!

Đầu quyền của Hứa Tử Du đánh vỡ làn da dung nham của Hắc Ma, nội kình giải phóng nhanh chóng xuyên vào trong lồng ngực nhằm công kích trái tim.

Hắc Ma cảm nhận được nguy hiểm, gã vội vàng thu hồi Hoàng Kim Ô về để phòng ngự nhưng Vân Tiêu đã trấn áp nó bằng Tù Ma Đỉnh nên gã cố ngần nào cũng vô ích.

“Thiết Ma Quyền, Nhất Thốn Kình!”

Hứa Tử Du sử dụng chiêu đơn giản nhất nhưng cũng là chiêu dứt điểm mạnh nhất mà hắn đang có. Thốn kình sinh ra kình lực lan rộng khắp cơ thể Hắc Ma, mạnh mẽ tàn phá mọi thứ từ trong ra ngoài rồi đảo chiều p·há h·oại từ ngoài vào trong.

Quá trình hủy diệt hai chiều trông như không có gì này hóa ra lại tạo nên một sức ép vô cùng khủng kh·iếp. Thể nội Hắc Ma đâu đâu cũng là thốn kình, cho dù gã đã cố ngăn chặn bằng sức mạnh tuyệt đối thì sau cùng vẫn không thực sự thoát nổi.

Hắc Ma phun một ngụm máu tươi. Hứa Tử Du nhanh chóng để Phệ Huyết hấp thụ rồi tiếp tục phản công. Tất nhiên, lần này hắn không cần phải đánh quá sức như lúc đấu với Thanh Thiên Ngưu Mãng, dù sao Vân Tiêu cũng không tiếp tục quan sát nữa.

Thân ảnh Vân Tiêu lướt đến sau lưng Hắc Ma, thẳng tay vỗ một chưởng vào chỗ nứt trên làn da dung nham. Chưởng này trông thì bình thường nhưng bản chất lại vô cùng hung hiểm. Chưởng lực không chỉ xuyên vào trong thể nội mà còn lưu lại kình lực ở các huyệt vị nhằm kích động từ bên ngoài. Cho dù Hắc Ma tái tạo lại lực phòng ngự cơ bản, gã cũng không thể xóa bỏ đại lượng kình lực đã truyền vào trong người mình.

Hắc Ma vội vàng vung quyền về phía Vân Tiêu. Y khéo léo tránh né rồi để lại vô số tàn ảnh ánh kiếm để phản kích. Hắc Ma bận đối phó với Vân Tiêu nên không để ý tới Hứa Tử Du, đấy cũng là lúc hắn nhắm thêm một quyền nữa vào chỗ đã ra tay trước đó.

Uỳnh—?!

Hắc Ma phun máu tươi. Nội kình trong quyền đấy bất giác sinh ra cộng hưởng với nội kình Vân Tiêu truyền vào trước đó. Chỉ bằng vào một quyền, Hắc Ma liền lãnh đủ.

Vân Tiêu là người truyền nội kình vào huyệt vị nên biết rõ quyền pháp như thế nào sẽ kích phát toàn bộ những quả bom hẹn giờ đó, nhưng y không ngờ là Hứa Tử Du lại nhận ra nhanh như thế. Quyền kình trước đó của hắn đáng lý không nên tác động vào các huyệt vị mới phải.

“Tiểu tử, mắt nhìn của ngươi làm ta ấn tượng đấy.” Vân Tiêu bảo.

Hứa Tử Du chạm tay vào v·ết t·hương, mi tâm không khỏi nhíu lại. Dạo gần đây hắn b·ị t·hương nhiều thật đấy, đã thế còn thương nặng tới độ có thể liệt giường.



“Tiền bối không định dứt điểm lão quái vật kia sao?” Hứa Tử Du hỏi ngược lại.

Vân Tiêu cười khẽ: “Giết hắn dễ dàng quá lại không có gì hay cả.” Y điều khiển Tù Ma Đỉnh trấn áp Hoàng Kim Ô thêm lần nữa. Lần này, lực trấn áp còn mạnh hơn cả trước: “Hắc Ma là tên luôn khinh thường những kẻ yếu nhược như ngươi, ta nghĩ ngươi cũng đã nhìn ra thông qua thái độ của hắn rồi. Thay vì tự mình ra tay, ta nghĩ để hắn c·hết trong tay ngươi sẽ hợp lý hơn.”

Vân Tiêu cười tít mắt nhưng Hứa Tử Du vẫn nhận ra sự giả tạo ở y. Đúng là một tên xấu xa.

“Vãn bối không còn nhiều sức nữa. Huống hồ, lão quái vật kia vẫn còn thoi th…”

“Sợ gây thù chuốc oán với Minh Sát Tông thì cứ nói đi.” Vân Tiêu ngắt lời: “Với hoàn cảnh hiện thời, tâm tư ngươi không phải thứ gì quá khó đoán với ta.”

Y vừa nói vừa thi triển phù lục t·ấn c·ông Hắc Ma đang chật vật bò dậy.

“Hóa Yêu Đại Pháp của Minh Sát Tông cường đại nhưng vẫn chịu một số giới hạn nhất định tại cảnh giới thấp. Hắc Ma hiện giờ đã lâm vào trạng thái suy yếu nhất nên ngươi nhân cơ hội này lĩnh hội một chút đi, sau này ngươi sẽ cần đến những gì học được hôm nay đấy.”

Nghe vậy, Hứa Tử Du bất giác giật mình. Hắn chủ động bảo trì khoảng cách.

“Tiền bối nói thế là có ý gì?”

Vân Tiêu mỉm cười: “Ta rất có hứng thú với ngươi, sau này chúng ta sẽ còn gặp mặt nhiều, chi bằng hôm nay kết một mối thiện duyên, đối với ngươi mà nói là một đại cơ duyên.”

Hứa Tử Du vừa quan sát cách Vân Tiêu t·ấn c·ông Hắc Ma vừa đáp lại: “Tiền bối, Ngự Ma Tông và Hợp Hoan Tông không có nhiều mối giao hảo, huống chi hôm nay phía tiền bối còn bắt tay với Minh Sát Tông. Vãn bối cảm thấy mối thiện duyên này đầy rẫy nguy cơ lắm ạ.”

“Đầy rẫy nguy cơ hay không thì ngươi cũng không có sự lựa chọn nào khác.” Vân Tiêu ngoắc ngón tay về phía Hắc Ma: “Tấn công đi, để tên đó gượng dậy thì đừng trách ta nặng tay.”

Hứa Tử Du: “...”

Chờ đấy, bao giờ đạt đến Kim Đan cảnh thì ta xử lý ngươi.

Hứa Tử Du vận dụng Thanh Ngưng Lục Thông Thức xác định vị trí t·ấn c·ông rồi thi triển Huyết Sắc Nhận t·ấn c·ông vào những chỗ phù lục công kích trước đó. Khả năng khống chế của hắn vô cùng cao cường nhờ vào năm tháng tập trung luyện đan nên việc học hỏi chẳng khó khăn bao nhiêu. Vân Tiêu cũng đã đoán được nên không bất ngờ bao nhiêu. Thậm chí, y còn tận dụng tốc độ học hỏi của hắn để đẩy nhanh quá trình.



Không bàn đến quan hệ giữa các đại môn phái, chỉ tính riêng mối quan hệ giữa Vân Tiêu và Hắc Ma thôi cũng đủ để y phải tính toán g·iết c·hết gã.

Để một tên kiêu ngạo hống hách này lên mặt với mình không phải phong cách của y.

Tuy nhiên, Vân Tiêu không muốn động thủ trực tiếp, phía Minh Sát Tông thể nào cũng sẽ truy ra được ngọn ngành, lúc ấy lại ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao giữa hai tông.

Sự hiện diện của Hứa Tử Du trong đợt thí luyện đột ngột lần này đúng là của trời cho. Tác dụng của hắn vượt qua những gì mà Vân Tiêu có thể ước tính trước đó nên y buộc phải tính toán lại từ đầu. Y cần nhiều thứ hơn ở hắn, không chỉ là tu vi và ngoại hình.

Chính vì thế, Vân Tiêu quyết định dạy thủ pháp Phá Yêu Thể của Hợp Hoan Tông cho hắn.

Phá Yêu Thể là thủ đoạn được lưu truyền trong nhất mạch chủ lưu của Hợp Hoan Tông nhằm công phá Hóa Yêu Đại Pháp của Minh Sát Tông, tức là chỉ được lão tổ Nguyên Thần cảnh dạy dỗ trực tiếp. Vân Tiêu là đệ tử trực hệ của lão tổ nên luyện được Phá Yêu Thể cũng không phải chuyện gì lạ. Song, liệu y có được phép truyền dạy cho ngoại nhân không?

Câu trả lời là có.

Hợp Hoan Tông xưa nay không phổ biến Phá Yêu Thể là vì muốn nắm giữ đằng chuôi thanh đao có thể uy h·iếp Minh Sát Tông nhằm củng cố và duy trì địa vị của bản thân. Bọn họ làm thế là vì tông môn chứ không hề có bất cứ luật lệ nào hạn chế truyền dạy.

Vân Tiêu dạy cho Hứa Tử Du thì chẳng ai dám ý kiến. Bởi y là đệ tử trực hệ của Hợp Hoan lão tổ hiện thời. Tại Kỳ Quốc, quyết định của y nhiều khi còn quan trọng hơn các nhân vật chủ chốt trong tam đại tông môn.

Hứa Tử Du không biết sự tích liên quan đến Phá Yêu Thể, cũng không rõ Vân Tiêu đang tính toán cái gì. Hắn chỉ biết thứ y đang dạy hắn tuyệt vời như thế nào.

Không cần dùng nhiều sức, cũng chẳng cần hao tổn pháp lực, những gì Phá Yêu Thể cần là khiến cho kẻ địch không còn khả năng phản kháng, việc còn lại là động thủ vào các huyệt vị để phá vỡ mạch kết nối yêu khí với nhân thể, từ đó giải trừ yêu thể của đối thủ.

Đối với những tu hành giả luyện Hóa Yêu Đại Pháp, không còn yêu thể chẳng khác gì tự phế đi một nửa thực lực của bản thân nên chẳng cần bàn tới độ nguy hiểm của Phá Yêu Thể nữa.

Vân Tiêu và Hứa Tử Du cùng ra tay, chớp mắt đã biến Hắc Ma trở về hình dáng con người.

Bị cưỡng ép giải trừ Hóa Yêu Đại Pháp, cơ thể gã lập tức rơi vào trạng thái cắn trả, nội quan lẫn cơ bắp trên người đều đau nhức tới độ không thể cử động tay chân.

Cơ thể Hắc Ma nhuốm màu máu tươi, ánh mắt tràn ngập bi phẫn. Gã bắt đầu hối hận nhưng giờ mới nghĩ tới thì đã muộn rồi, chẳng còn cứu vãn được nữa.

Đang lúc chuẩn bị giải phóng thiên địa linh khí từ trong kim đan để lôi kéo đối phương c·hết, Hắc Ma đột nhiên ngửi được một mùi hương ngào ngạt đang tỏa ra từ giữa hồ. Vân Tiêu và Hứa Tử Du cũng phát giác ra được, động tác liền khựng lại trong chốc lát.

Thủ Địa Linh Chi thành thục rồi.

Bình Luận

0 Thảo luận