Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Ma Chủng

Chương 98: Chương 98: Vạn vật trong lòng bàn tay

Ngày cập nhật : 2024-11-16 16:18:09
Chương 98: Vạn vật trong lòng bàn tay

Sát Luyện lão quái là sư phụ của Dương Xuân Thu nên lão biết chuyện cũng không phải điều gì quá lạ lẫm đối với Hứa Tử Du. Điều khiến hắn phiền muộn là lão cố tình lôi chuyện đó ra ngay giữa thời điểm này. Nghe chẳng khác gì đang cưỡng ép hắn lựa chọn.

Nhưng thôi, Hứa Tử Du vốn không ở thế có quyền nên ai đặt đâu hắn ngồi đấy, chỗ ngồi bất ổn thì tìm cách thích nghi. Xưa nay hắn đã quen với những chuyện tương tự rồi.

Hữu trưởng lão vẫn còn việc nên không lưu lại lâu. Chưa kể, Sát Luyện lão quái muốn nói chuyện riêng nên y không dám q·uấy n·hiễu không gian của đối phương.

Hữu trưởng lão vừa đi, Sát Luyện lão quái liền lấy ra một con khôi lỗi. Con khôi lỗi này có chiều cao ngang một người bình thường, bên ngoài vừa bọc gỗ vừa bọc sắt, các dòng chảy linh khí dung nhập vào các phù triện khắc bên trên nhanh chóng khiến nó cử động. Đôi mắt nó lóe lên một tia hồng quang, khí tức bạo phóng thình lình đạt tới Tiềm Hư sơ cảnh.

“Nghe kể là một chuyện, tự mình kiểm chứng là chuyện khác. Ngươi không phiền chứ?”

Sát Luyện lão quái chậm rãi vuốt râu, ánh mắt trông như đang cười nhưng trong lòng có cười không thì chỉ có mỗi mình lão biết.

Hứa Tử Du âm thầm nuốt một ngụm nước bọt rồi ôm quyền: “Nếu tiền bối đã muốn kiểm chứng, vãn bối nguyện phụng bồi. Chỉ là dược viên của vãn bối hơi nhỏ, không tiện để…”

“Ôi dào, chút chuyện vặt này lão phu thừa sức lo liệu. Ngươi không cần lo.”

Sát Luyện lão quái xua tay rồi quay người ngồi xuống ghế trúc. Lão vừa đặt mông là con khôi lỗi đó đã xông về phía Hứa Tử Du, cơ quan trên cơ thể nhanh chóng phát động đòn công kích tầm xa để q·uấy n·hiễu hắn trong khi chuẩn bị tung một quyền.

Hứa Tử Du hơi hạ thấp trọng tâm, âm thầm vận Thanh Ngưng Lục Thông Thức để bao trùm cảm nhận lên toàn bộ trận chiến. Hắn nhìn thấu quỹ đạo t·ấn c·ông của phù lục tự hành nhưng lại không tránh vội. Hắn không muốn bị đọc vị trước khi ra chiêu nên đợi tới khi những đòn phù lúc đấy sắp đánh trúng thì lập tức lách ngang né dọc.

Bộ pháp hắn vững vàng, tốc độ di chuyển khoảng cách xa tuy không nhanh nhưng phản xạ cự li gần lại vô cùng đáo để. Chưa kể, kẻ địch lại luôn có xu hướng tiếp cận nên hắn chẳng cần phải chủ động tiến công, cứ đợi thì đối phương cũng tới.

Oành!

Song quyền chạm nhau, lực lượng đôi bên thế mà hoàn toàn cân bằng.

Hứa Tử Du không lùi bước, con khôi lỗi cũng không thể tiếp tục tiến lên. Hắn chủ động đổi chiêu, từ quyền thành chưởng, từ chưởng thành trảo. Chiêu thức của hắn phong phú, chiêu sau luôn tạo ra một chuỗi kết nối với chiêu trước nên không hề tồn tại sự gián đoạn.

Tuy nhiên, con khôi lỗi này là tạo vật của tu hành giả Kim Đan cảnh. Ngay từ đầu, nó đã được thiết kế để sở hữu khả năng chiến đấu tương đương với kinh nghiệm của người tạo. Những đòn t·ấn c·ông của Hứa Tử Du hiểm hóc thật nhưng chưa là gì với khả năng phản công của nó. Toàn bộ chiêu thức của hắn bị phá hết lần này đến lần khác, thậm chí còn bị đẩy lùi.

Uỳnh!



Hứa Tử Du đan hai tay trước ngực để đỡ lấy, xung lực đẩy hắn về phía sau hai bước.

Con khôi lỗi tiếp tục t·ấn c·ông, nửa thân trên của nó xoay vòng, hai cánh tay được bọc ma khí khiến đòn t·ấn c·ông không những liên hoàn mà còn rất nguy hiểm.

Hứa Tử Du không đánh nghiêm túc thì nhục thân luyện thể của hắn không kham nổi đòn này, thế là hắn thi triển Thiết Thể, cơ thể lập tức rắn chắc lại.

Nắm lấy thời điểm đòn xoay của khôi lỗi lộ sơ hở, Hứa Tử Du lập tức thi triển một quyền vào ngay chỗ khớp nối, ma khí cuồn cuộn, đồng thời bồi thêm một chiêu thốn kình.

Uỳnh—?!

Uy lực vượt qua sức chịu đựng, cơ thể nhân tạo của khôi lỗi lập tức chia làm hai phần riêng biệt. Nhưng sự tình lại không kết thúc ở đấy. Ngay sau khi khôi lỗi bị phá hủy, thiên địa linh khí xung quanh thình lình tràn vào bên trong rồi kích phát cơ chế tự hủy.

Nguồn nhiệt lượng phát ra nhanh chóng khiến làn da của Hứa Tử Du mẫn cảm. Hắn không nghĩ gì cả, cứ thế mà triệu hồi Huyết Sắc Nhận vây lấy khôi lỗi, mỗi phần ba thanh. Cùng lúc đó, Xích Ti nối ngay đuôi cũng đan kết với nhau tạo thành những đường cắt kỳ dị. Song, ở mỗi điểm giao của đường cắt lại là một trận kỳ được buộc chặt.

“Tam Tài Trụ Công Trận, Khởi!”

Oành—?!

Hai phần khôi lỗi lập tức nổ tung, nhưng quy mô v·ụ n·ổ lại bị bó hẹp trong một vùng không gian hình lăng trụ. Từ bên ngoài, trông chúng chỉ như hai cột trụ sáng chói mà thôi.

Bộp, bộp, bộp.

Sát Luyện lão quái vừa cười vừa vỗ tay: “Tiểu tử ngươi khiến lão già này ấn tượng đấy.”

“Tiền bối quá khen, vừa hay vãn bối từng đấu với khôi lỗi từ trước thôi ạ.” Hứa Tử Du khách khí ôm quyền, ngữ điệu có chút khiêm tốn nhưng lại không nhìn thẳng vào mắt lão.

Sát Luyện lão quái không quan tâm trước kia hắn đã trải qua cái gì, những gì mà lão quan tâm là thực chiến của hắn rất khủng kh·iếp. Mặc dù khôi lỗi chiến đấu theo một loại bản năng được cài sẵn nhưng đọc vị nó trong thời gian ngắn lại không phải việc ai cũng làm được. Chí ít, ngoại môn không có kẻ nào đạt đến cấp độ chiến đấu đấy. Có điều, Hứa Tử Du lại khiến cho Sát Luyện lão quái phải kinh ngạc, bởi hắn đã làm được.

Bên cạnh đó, Hứa Tử Du chiến đấu mà không cần dùng tới pháp khí. Từ đầu đến lúc hạ gục khôi lỗi hắn chỉ dùng mỗi tay không, chỉ khi khôi lỗi tự bạo thì mới khiến hắn động đến pháp khí, song lại không phải loại mà Dương Xuân Thu đã cầu cạnh cho.

Có điều, không động tới cũng tốt. Đôi quyền sáo đấy không phù hợp để chống lại tự bạo khoảng cách gần, sử dụng trận pháp vẫn tốt hơn.

“Thực lực không tệ, chuyến này có ngươi đi xem như ổn thỏa được ba phần, bảy phần còn lại phải trông vào vị đạo hữu kia cũng như tình hình thời cuộc.”



Sát Luyện lão quái chậm rãi vuốt râu.

Hứa Tử Du nhanh chóng đến bên lão, cẩn trọng chuẩn bị nước pha trà.

“Tiền bối, không biết trong tông định cử vị tiền bối nào ra trận vậy?”

“Ngươi muốn biết sao?” Lão mỉm cười.

Hứa Tử Du ho khụ khụ vài tiếng rồi bảo: “Vãn bối không có ý tọc mạch, chỉ là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Nếu biết lai lịch vị tiền bối đó, vãn bối sẽ có thể âm thầm hỗ trợ nhằm đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ được giao.”

Sát Luyện lão quái bật cười.

“Cẩn trọng là tốt. Đáng tiếc là trước mắt lão phu chưa thể trả lời câu hỏi đấy của ngươi, bởi chính lão phu cũng chưa rõ đối phương có đồng ý tham dự không.”

Hứa Tử Du: “… Không phải vụ việc lần này can dự đến đại sự tông môn ngày sau sao?”

“Can dự thì can dự, mấy lão già Kim Đan chúng ta vẫn có quyền tự quyết. Dù sao thì tu vi nguyên gốc không phải Định Pháp, trong tình trạng ngang nhiên bước vào vùng ảnh hưởng của cấm chế, ai mà biết liệu cấm pháp cưỡng ép thoái tu vi liệu có phát huy tác dụng. Tình huống khả quan nhất là mọi chuyện trót lọt, bất ổn nhất có lẽ là chịu chế tài của đại trận.”

Nhẹ thì bị đẩy ra ngoài, bản nguyên hao tổn. Nặng thì c·hết mất xác, linh hồn bị Ma Uyên xâm thực và ăn mòn cho tới khi không còn khả năng đầu thai chuyển kiếp.

Nói chung, đây là một nhiệm vụ vô cùng hung hiểm, bất kỳ nhận lấy cũng đều chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất. Người nào gần hết thọ nguyên thì có thể liều lĩnh đôi chút, dù sao trong Ma Uyên cũng đầy rẫy cơ duyên. Người nào còn nhiều thọ nguyên thì chẳng cần phải ham hố nhiệm vụ này làm gì cho mệt.

Không phải mình thì vẫn còn người khác. Tâm lý chung là thế đấy.

Hứa Tử Du nghe xong tự dưng nhớ tới sư phụ Cốt Cương lão quỷ. Lão cũng đã có tuổi rồi, xem chừng thọ nguyên chẳng còn bao nhiêu. Chưa kể, lão không thuộc phe thế gia nên có khả năng sẽ cùng thuộc phe phái với Sát Luyện lão quái.

“Bằng hữu” trong miệng lão quái có lẽ sẽ là sư phụ hắn thật.

Tất nhiên, Hứa Tử Du chỉ suy đoán vậy thôi, dù sao sư phụ hắn cũng bận rộn lắm, hai năm nay lão cũng chỉ triệu kiến hắn đúng một lần một rồi thôi, từ đó đến giờ vẫn chưa gặp lại.



“Sự tình nguy hiểm thế các tiền bối cẩn trọng là lẽ đương nhiên.” Hứa Tử Du rót trà: “Vãn bối sẽ chuẩn bị đầy đủ, xin tiền bối hãy an tâm.”

“Ngươi thì lão phu không lo nhiều. Nói gì thì nói, trắc địa vẫn là một bộ phận của trận pháp, giao nhiệm vụ này cho ngươi chẳng khác gì thả cá về biển.”

Sát Luyện lão quái đột nhiên nheo mắt lại.

“Sẵn tiện chuyến thí luyện này ngươi cũng nên cọ xát với đồng đạo Minh Sát Tông và Hợp Hoan Tông một chút, nếu gặp thời có thể loại bỏ thì đừng do dự, cứ việc thẳng tay. Tông ta đã tổn thất không ít nhân tài hậu bối trong quãng thời gian qua, đối phương cũng nên chịu cảnh tương tự, không thì vị thế của Ngự Ma Tông trong tương lai sẽ không ổn.”

Nghe vậy, Hứa Tử Du không khỏi cười khan. Hắn cẩn thận bày một đĩa bánh ngọt Bàn Tử gửi đến mấy hôm trước rồi đáp lại: “… Vâng, vãn bối hiểu.”

Sát Luyện lão quái thử một miếng bánh, hương vị tương đối ngon song cũng không ăn tới miếng thứ hai. Tạp chất quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến việc tu hành của lão.

Hứa Tử Du luyện thể, định kỳ sẽ tự động thải đống tạp chất này ra nên không sợ ảnh hưởng nhưng người chuyên luyện pháp như Sát Luyện lão quái thì khác.

“May là hai năm qua ngươi chịu yên phận nên sự tình năm đó cũng đã lắng lại rồi. Có điều, một vài kẻ trong bóng tối vẫn luôn chờ đợi ngươi xuất hiện trở lại, ngươi nên để ý.”

Hứa Tử Du vội khom người: “Đa tạ tiền bối cất nhắc, vãn bối sẽ lưu tâm.”

Sát Luyện lão quái bật cười vuốt râu: “Dù gì ngươi cũng luôn để mắt đến cái đám ruồi nhặng bên ngoài, lão phu nhắc nhở cũng chỉ thuận đường mà thôi.”

Đôi mắt lão lóe tinh quang, cười như không cười.

Hứa Tử Du bất giác rợn hết cả sống lưng. Con ngươi cố trấn định nhưng sau cùng vẫn bị khí tức của lão chèn ép toàn diện. Hắn có cảm giác bản thân đang chạy nhảy trong lòng bàn tay của lão chứ không hề tự do nhảy nhót như đã tưởng.

Lão biết tất cả mọi chuyện.

Suy nghĩ một lúc, Hứa Tử Du nói: “Vãn bối nhất định sẽ g·iết sạch thiên tài ngoại môn của Minh Sát Tông và Hợp Hoan Tông mà không gây phiền phức cho tông môn.”

Sát Luyện lão quái cười vang rồi vỗ vai hắn.

“Sáng dạ đấy, lão phu thích.”

Lão dừng lại một lúc.

“À phải, ngươi cũng nên xem xét đề nghị của lão phu đi. Mặc dù chỉ là đệ tử ký danh nhưng với tu hành giả không gốc rễ như ngươi, có một mái che vẫn tốt hơn.”

Hứa Tử Du cười khổ: “Vãn bối nào dám từ chối chứ. Vãn bối nhất định sẽ chăm chỉ tu hành, không phụ kỳ vọng của Sát Luyện tiền bối.”

… Mệt thật đấy, xem chừng không thoát được rồi.

Bình Luận

0 Thảo luận