Cài đặt tùy chỉnh
Ma Chủng
Chương 73: Chương 73: Cựu thù chạm mặt
Ngày cập nhật : 2024-11-16 16:17:26Chương 73: Cựu thù chạm mặt
Hình chấp sự luôn quanh quẩn trong khu vực của gian tế điện hoàng cung nên Hứa Tử Du không có cơ hội ra tay diệt trừ đối phương. Hơn nữa, động thủ ngay dưới mí mắt của giáo chủ huyết luyện phái lại không phải hành động khôn ngoan lắm, lão già đó nhất định sẽ ra tay giúp đỡ. May mắn thay, gã giờ này không còn ở đó nữa.
“Xem chừng khu vực này không có điểm gì đặc biệt, chúng ta mau quay về thôi, giờ này ta đoán chắc cũng có toán nữ nhân mới rồi.” Tên nọ xoa tay cười hèn mọn.
Hứa Tử Du bất giác nhớ đến gương mặt của những nữ nhân xấu số bị lăng nhục, trong lòng đang yên tĩnh bỗng nổi lên gợn sóng nhỏ. Hắn choàng tay vào cả hai người đồng bạn.
“Khoan đã nào, có chỗ này ta muốn dẫn các ngươi đi xem.”
“Chỗ nào?” Hai tên kia chớp mắt mong đợi.
Hứa Tử Du mỉm cười, bàn tay bất giác chạm vào gáy đối phương: “Dĩ nhiên là địa ngục.” Hắn vận sức nện đầu bọn chúng xuống đất, cơ thể lập tức dựng ngược lên trời.
Thủ cấp đập mạnh vào gạch đá liền nát tươm. Tay dính đầy hỗn hợp dịch não và máu tươi.
Hứa Tử Du lạnh lùng xử lý hai tên đồng bạn rồi tiêu hủy toàn bộ t·hi t·hể bằng hóa thi thủy. Sau đó, hắn nhanh chóng di chuyển đến hướng bắc, trong lòng không ngừng tính toán thời gian giới hạn. Huyết luyện phái tuần tra không quá lặng lẽ nhưng tổ chức lại vô cùng chặt chẽ, nếu đúng thời gian mà vẫn không xuất hiện giao ca thì toàn bộ nhân lực sẽ tiến vào trạng thái phòng bị ngay tức khắc. Khi đấy sẽ càng khó cho Hứa Tử Du xử lý hơn.
“Một tuần hương…” Hứa Tử Du thầm nghĩ: “Không nhiều cho lắm.”
Nếu kẻ địch là Định Pháp cảnh, thậm chí là bán bộ Tiềm Hư, Hứa Tử Du chỉ cần khoảng hai mươi, ba mươi chiêu đổ lại là quá đủ để giải quyết toàn vẹn nhưng vì kẻ địch là Tiềm Hư trung cảnh nên một tuần hương là quá ngắn.
Mặc dù Hứa Tử Du đã chuẩn bị từ sớm rồi mới bắt đầu tiềm hành nhập cung nhưng đối mặt với một chấp sự ngoại môn Ngự Ma Tông, hắn vẫn ôm chút lo lắng.
Cùng là Tiềm Hư cảnh, thực lực giữa Hình chấp sự, Lục hộ pháp và lão nhân gầy hóp kia sẽ có sự chênh lệch khá đáng kể. Không bàn đến tu vi sơ cảnh của người sau cùng, chỉ tính riêng màn tranh phong giữa hai trung cảnh thôi thì Hứa Tử Du cũng thấy được khác biệt.
Lục hộ pháp có phong cách chiến đấu rất đặc thù, âm công của cô vô cùng quỷ dị nhưng mỗi chiêu thức đều tồn tại kẽ hở cho Hứa Tử Du tránh né và phản công. Trong khi đó, Hình chấp sự nổi danh tại ngoại môn là một cao thủ sử dụng dây roi vô cùng lắt léo. Một khi nhập chiến trận, không phải tu hành giả nào cũng có khả năng đọc vị và phá giải chuỗi chiêu thức.
Hứa Tử Du may mắn kết thân với Lạc Tông Trạch nên biết được đôi chút về bản sự của Hình chấp sự nhưng nghe kể là một chuyện, trực tiếp đấu lại là chuyện khác. Dẫu thế, nghe qua mô tả hắn cũng thấy không dễ đối phó rồi. Bởi dây roi di chuyển tốc độ đủ cao thì có thể phá vỡ lực phòng ngự của thể tu thuần túy như hắn. Đồng cảnh giới, dây roi đã có được khả năng đó thì chênh lệch một cảnh giới lớn như hiện giờ sẽ còn khiến tình hình trở nên cam go hơn.
Tuy nhiên, cân nhắc tới lui nhiều thế sẽ khiến bước chân của Hứa Tử Du trì trệ. Đằng nào cũng không thoát một trận sống mái, hắn cứ thế mà chiến thôi.
Hình chấp sự hay tin đại quân áp giải t·ội p·hạm các tỉnh về kinh liền tự mình đến xem qua một lượt. Phần lớn đều là nam tử trưởng thành, khí huyết dồi dào nên hoàn toàn dễ dàng vượt ải tuyển chọn. Có điều, vì chặng đường di chuyển xa xôi nên sắc mặt không tốt.
Để đảm bảo nguồn cấp máu tốt, gã quyết định truyền lệnh cho cung nhân phục vụ đồ ăn cho bọn chúng, xem như ăn một bữa thật no nê trước khi c·hết.
Có hoàng kim lệnh của Kỳ Vương trong tay, Hình chấp sự chẳng cần tiết lộ thân phận thì đám cung nhân cũng đã nghe lệnh răm rắp. Gã cũng đỡ được chút việc.
Xác định nguồn cung xong xuôi, Hình chấp sự liền quay trở về để hiệu lệnh cho thuộc hạ đến tiếp quản, nhưng vừa đi được vài bước, gã lại híp mắt: “Ra đây đi.”
Bụi cây vọng lại tiếng xào xạc. Hứa Tử Du nhanh chóng bước ra ngoài, ôm quyền hành lễ.
“Hộ pháp đại nhân vạn an, tiểu nhân đến truyền lời của giáo chủ ạ.”
Hình chấp sự hơi nhướng mày: “Giáo chủ có lệnh sao? Nói đi.”
“Khởi bẩm hộ pháp, giáo chủ cần thêm máu tươi khẩn cấp nên mong hộ pháp đại nhân mang một toán mới đến tế đàn càng nhanh càng tốt ạ.” Hứa Tử Du đáp.
Nghe vậy, vẻ mặt Hình chấp sự liền hơi đổi: “Cần khẩn cấp ư?” Gã đảo mắt nghĩ ngợi: “Không thể nào, sao công pháp lại đại thành nhanh như thế…”
“T-tiểu nhân không rõ, tiểu nhân chỉ được dặn truyền đạt lại nguyên văn thôi ạ. Hộ pháp đại nhân, giáo chủ rất sốt ruột, n-ngài xem có thể quay trở lại sớm…”
“Không cần cân nhắc, ta đi ngay bây giờ.”
Hình chấp sự xua tay rồi băng qua người Hứa Tử Du, bước bộ rất vững. Nhưng ngay khi gã vừa đi qua người hắn, trước mặt thình lình xuất hiện một sợi roi da đang quật tới.
Oành—?!
Hứa Tử Du vội cúi người rồi xuất cước về phía sau, tiếp đón một chưởng đánh lén của đối phương rồi lao về hai hướng riêng biệt.
Hình chấp sự nheo mắt lại rồi thu dây roi về, quỹ đạo di chuyển của nó tựa như một con rắn độc đang trườn bò, vừa hiểm hóc vừa âm thầm.
Nếu Hứa Tử Du không phòng bị từ trước thì có khi đã bị sợi dây roi kia chọc mù mắt rồi.
“Thân thủ không tệ, phản xạ rất nhanh, xem chừng ngươi là cái tên q·uấy n·hiễu bổn phái thời gian qua nhỉ?” Hình chấp sự cao giọng: “Bổn hộ pháp không g·iết người vô danh, ngươi có thể g·iết gây phiền cho bổn giáo đã chứng minh tài nghệ của bản thân. Nói đi, tên ngươi là gì?”
Hứa Tử Du bật cười: “Hình chấp sự ơi là Hình chấp sự, ta cứ tưởng ngươi bị choáng đầu rồi mới phản bội tông môn đi theo một kẻ không ra hồn người, hóa ra ngươi thật sự tận hưởng cái danh hộ pháp ngớ ngẩn này đấy. Không biết lão Từ hay tin sẽ có vẻ mặt gì nhỉ?”
Con ngươi Hình chấp sự co rụt lại, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh. Gã nhanh chóng quật roi về phía trước, pháp lực gia trì nhanh chóng khiến mặt đất nổ tung liên tục.
Gã quật tới quật lui, không ngừng quật ngang dọc, động tác vừa nhanh vừa uyển chuyển, quỹ đạo công kích không hề tuân theo bất kỳ quy luật nào.
Hứa Tử Du phải thôi động Thanh Ngưng Lục Thông Thức mới có thể nhìn thấy tốc độ di chuyển chậm của dây roi nhưng không phải chiêu nào hắn cũng thoát được. Vì thế, hắn áng chừng vị trí sẽ trúng đòn rồi thực hiện Thiết Thể hóa để phòng ngự.
Uỳnh—?!
Tung hoành một lúc Hứa Tử Du cũng nghĩ ra được phương pháp đối phó không tệ, thậm chí nhân lúc Hình chấp sự thu roi để chuẩn bị quật tới, hắn còn ném Hỏa Cầu Phù để q·uấy n·hiễu.
Hứa Tử Du điều khiển Hỏa Cầu Phù xoay quanh cơ thể đối phương, cố gắng vờn lượn xung quanh đôi tay một lúc rồi lao thẳng về phía đó, tung quyền đáp trả.
Oành!
Hình chấp sự đột nhiên uốn tay, dây roi liền chuyển động theo mà đập từng tiếng phanh phách vào bên trong không khí. Một quyền kia của Hứa Tử Du bị phá ngang, nguyên cánh tay còn run rẩy do v·a c·hạm quá trực tiếp, song trước mắt vẫn còn chịu được.
“Pháp khí đó… Ngươi là đệ tử ngoại môn?!” Hình chấp sự giật mình: “Không thể nào, làm sao một đệ tử ngoại môn như ngươi lại xuất hiện ở kinh thành?!”
Hình chấp sự không nhận ra mấy loại pháp khí phổ thông của ngoại môn Ngự Ma Tông thì gã đi c·hết đi là vừa, uổng công tu hành mấy chục năm ở đấy. Có điều, đệ tử ngoại môn không được phép rời khỏi phạm vi lãnh địa của tông môn nên gã chỉ nghĩ đối phương là đệ tử thiên tài của thế gia nào đó, cao lắm là đệ tử chân truyền của môn phái nhất lưu.
… Thật không ngờ kết quả lại chấn động đến mức này.
“Định Pháp thượng cảnh… ngươi là tên nào trong nhóm nhị thập cường?”
Hình chấp sự tiếp tục quật roi, bộ pháp di chuyển theo quỹ đạo t·ấn c·ông, tựu chung trông giống một con mãng xà đang vồ mồi.
Hứa Tử Du phóng Hỏa Cầu Phù và Băng Nhận Phù để ngăn chặn bước tiến công, đồng thời thu quyền tụ lực giải phóng quyền kình để hòa trộn hai đòn t·ấn c·ông đối nghịch.
Oành!
Hình chấp sự trúng chiêu liền lùi về phía sau. Gã xoay dây roi trong tay để hóa giải chiêu thức rồi phản công kịch liệt. Roi quật tới đâu, sàn nứt đến đó. Thậm chí, khi pháp lực gia trì truyền vào bên trong vật chất, chúng lại nhanh chóng nổ tung.
Hứa Tử Du cả kinh: “Dẫn Bạo Thuật?!”
Hình chấp sự cười vang: “Nhận thức được cả Dẫn Bạo Thuật thì xem chừng Lục hộ pháp bại trong tay ngươi là sự thật. Đáng tiếc, cá nhân ta muốn tự tay g·iết ả hơn, nhưng có ngươi ở đây cũng tốt. Lấy được cái đầu của ngươi, đệ nhất hộ pháp chính là ta!”
Uỳnh!
Kiến trúc xung quanh không ngừng nổ tung mỗi khi tiếp xúc với dây roi, Hứa Tử Du đã phòng bị nhưng phạm vi công kích của Dẫn Bạo Thuật quá khủng kh·iếp. Hơn nữa, Hình chấp sự còn lợi dụng độ dài và khả năng tiếp xúc của dây roi để khuếch trương ảnh hưởng. Với cái đà t·ấn c·ông dồn dập này, toàn bộ gian điện xung quanh sẽ bị hủy tan tành mất.
“Sơ hở!” Hình chấp sự bắt được khoảnh khắc Hứa Tử Du vấp phải viên gạch vỡ liền xông về phía trước, bàn tay lập tức co lại thành trảo, móng tay hóa vuốt đập thẳng vào mặt.
Oành—?!
Mặt nạ che đậy dung mạo của Hứa Tử Du vỡ nát thành từng mảnh. Gương mặt hắn nhanh chóng lộ ra trước mắt Hình chấp sự. Ngay khoảnh khắc giao mắt nhau, nụ cười gằn lộ cả răng của hắn cũng nằm gọn trong tầm nhìn của gã.
“Bắt được ngươi rồi, tên khốn c·hết tiệt!”
Tiếng v·út gió vang lên. Huyết Sắc Nhận tiềm phục trong đống đất đá vỡ nát lập tức t·ấn c·ông từ tứ phía. Mỗi một lưỡi dao đều nhắm đến điểm hiểm yếu trên cơ thể.
“Ngươi…” Hình chấp sự nhận ra Hứa Tử Du, gương mặt liền nổi đầy gân xanh: “... C·hết đi!”
Khí tức gã thình lình bộc phát. Quanh người tồn tại một cơn gió xoáy cực mạnh khiến cho Huyết Sắc Nhận không cách nào xuyên qua được. Hứa Tử Du cũng bị hất ngược về sau.
Gió xoáy không quá dày, vừa đủ để Hứa Tử Du thấy được cảnh vật bên trong.
Khổ nỗi, cái thứ hắn thấy được lại chẳng phải con người.
“Mẹ kiếp…” Hứa Tử Du mắng thầm.
Tiềm Hư trung cảnh chưa đủ rắc rối à?
Hình chấp sự luôn quanh quẩn trong khu vực của gian tế điện hoàng cung nên Hứa Tử Du không có cơ hội ra tay diệt trừ đối phương. Hơn nữa, động thủ ngay dưới mí mắt của giáo chủ huyết luyện phái lại không phải hành động khôn ngoan lắm, lão già đó nhất định sẽ ra tay giúp đỡ. May mắn thay, gã giờ này không còn ở đó nữa.
“Xem chừng khu vực này không có điểm gì đặc biệt, chúng ta mau quay về thôi, giờ này ta đoán chắc cũng có toán nữ nhân mới rồi.” Tên nọ xoa tay cười hèn mọn.
Hứa Tử Du bất giác nhớ đến gương mặt của những nữ nhân xấu số bị lăng nhục, trong lòng đang yên tĩnh bỗng nổi lên gợn sóng nhỏ. Hắn choàng tay vào cả hai người đồng bạn.
“Khoan đã nào, có chỗ này ta muốn dẫn các ngươi đi xem.”
“Chỗ nào?” Hai tên kia chớp mắt mong đợi.
Hứa Tử Du mỉm cười, bàn tay bất giác chạm vào gáy đối phương: “Dĩ nhiên là địa ngục.” Hắn vận sức nện đầu bọn chúng xuống đất, cơ thể lập tức dựng ngược lên trời.
Thủ cấp đập mạnh vào gạch đá liền nát tươm. Tay dính đầy hỗn hợp dịch não và máu tươi.
Hứa Tử Du lạnh lùng xử lý hai tên đồng bạn rồi tiêu hủy toàn bộ t·hi t·hể bằng hóa thi thủy. Sau đó, hắn nhanh chóng di chuyển đến hướng bắc, trong lòng không ngừng tính toán thời gian giới hạn. Huyết luyện phái tuần tra không quá lặng lẽ nhưng tổ chức lại vô cùng chặt chẽ, nếu đúng thời gian mà vẫn không xuất hiện giao ca thì toàn bộ nhân lực sẽ tiến vào trạng thái phòng bị ngay tức khắc. Khi đấy sẽ càng khó cho Hứa Tử Du xử lý hơn.
“Một tuần hương…” Hứa Tử Du thầm nghĩ: “Không nhiều cho lắm.”
Nếu kẻ địch là Định Pháp cảnh, thậm chí là bán bộ Tiềm Hư, Hứa Tử Du chỉ cần khoảng hai mươi, ba mươi chiêu đổ lại là quá đủ để giải quyết toàn vẹn nhưng vì kẻ địch là Tiềm Hư trung cảnh nên một tuần hương là quá ngắn.
Mặc dù Hứa Tử Du đã chuẩn bị từ sớm rồi mới bắt đầu tiềm hành nhập cung nhưng đối mặt với một chấp sự ngoại môn Ngự Ma Tông, hắn vẫn ôm chút lo lắng.
Cùng là Tiềm Hư cảnh, thực lực giữa Hình chấp sự, Lục hộ pháp và lão nhân gầy hóp kia sẽ có sự chênh lệch khá đáng kể. Không bàn đến tu vi sơ cảnh của người sau cùng, chỉ tính riêng màn tranh phong giữa hai trung cảnh thôi thì Hứa Tử Du cũng thấy được khác biệt.
Lục hộ pháp có phong cách chiến đấu rất đặc thù, âm công của cô vô cùng quỷ dị nhưng mỗi chiêu thức đều tồn tại kẽ hở cho Hứa Tử Du tránh né và phản công. Trong khi đó, Hình chấp sự nổi danh tại ngoại môn là một cao thủ sử dụng dây roi vô cùng lắt léo. Một khi nhập chiến trận, không phải tu hành giả nào cũng có khả năng đọc vị và phá giải chuỗi chiêu thức.
Hứa Tử Du may mắn kết thân với Lạc Tông Trạch nên biết được đôi chút về bản sự của Hình chấp sự nhưng nghe kể là một chuyện, trực tiếp đấu lại là chuyện khác. Dẫu thế, nghe qua mô tả hắn cũng thấy không dễ đối phó rồi. Bởi dây roi di chuyển tốc độ đủ cao thì có thể phá vỡ lực phòng ngự của thể tu thuần túy như hắn. Đồng cảnh giới, dây roi đã có được khả năng đó thì chênh lệch một cảnh giới lớn như hiện giờ sẽ còn khiến tình hình trở nên cam go hơn.
Tuy nhiên, cân nhắc tới lui nhiều thế sẽ khiến bước chân của Hứa Tử Du trì trệ. Đằng nào cũng không thoát một trận sống mái, hắn cứ thế mà chiến thôi.
Hình chấp sự hay tin đại quân áp giải t·ội p·hạm các tỉnh về kinh liền tự mình đến xem qua một lượt. Phần lớn đều là nam tử trưởng thành, khí huyết dồi dào nên hoàn toàn dễ dàng vượt ải tuyển chọn. Có điều, vì chặng đường di chuyển xa xôi nên sắc mặt không tốt.
Để đảm bảo nguồn cấp máu tốt, gã quyết định truyền lệnh cho cung nhân phục vụ đồ ăn cho bọn chúng, xem như ăn một bữa thật no nê trước khi c·hết.
Có hoàng kim lệnh của Kỳ Vương trong tay, Hình chấp sự chẳng cần tiết lộ thân phận thì đám cung nhân cũng đã nghe lệnh răm rắp. Gã cũng đỡ được chút việc.
Xác định nguồn cung xong xuôi, Hình chấp sự liền quay trở về để hiệu lệnh cho thuộc hạ đến tiếp quản, nhưng vừa đi được vài bước, gã lại híp mắt: “Ra đây đi.”
Bụi cây vọng lại tiếng xào xạc. Hứa Tử Du nhanh chóng bước ra ngoài, ôm quyền hành lễ.
“Hộ pháp đại nhân vạn an, tiểu nhân đến truyền lời của giáo chủ ạ.”
Hình chấp sự hơi nhướng mày: “Giáo chủ có lệnh sao? Nói đi.”
“Khởi bẩm hộ pháp, giáo chủ cần thêm máu tươi khẩn cấp nên mong hộ pháp đại nhân mang một toán mới đến tế đàn càng nhanh càng tốt ạ.” Hứa Tử Du đáp.
Nghe vậy, vẻ mặt Hình chấp sự liền hơi đổi: “Cần khẩn cấp ư?” Gã đảo mắt nghĩ ngợi: “Không thể nào, sao công pháp lại đại thành nhanh như thế…”
“T-tiểu nhân không rõ, tiểu nhân chỉ được dặn truyền đạt lại nguyên văn thôi ạ. Hộ pháp đại nhân, giáo chủ rất sốt ruột, n-ngài xem có thể quay trở lại sớm…”
“Không cần cân nhắc, ta đi ngay bây giờ.”
Hình chấp sự xua tay rồi băng qua người Hứa Tử Du, bước bộ rất vững. Nhưng ngay khi gã vừa đi qua người hắn, trước mặt thình lình xuất hiện một sợi roi da đang quật tới.
Oành—?!
Hứa Tử Du vội cúi người rồi xuất cước về phía sau, tiếp đón một chưởng đánh lén của đối phương rồi lao về hai hướng riêng biệt.
Hình chấp sự nheo mắt lại rồi thu dây roi về, quỹ đạo di chuyển của nó tựa như một con rắn độc đang trườn bò, vừa hiểm hóc vừa âm thầm.
Nếu Hứa Tử Du không phòng bị từ trước thì có khi đã bị sợi dây roi kia chọc mù mắt rồi.
“Thân thủ không tệ, phản xạ rất nhanh, xem chừng ngươi là cái tên q·uấy n·hiễu bổn phái thời gian qua nhỉ?” Hình chấp sự cao giọng: “Bổn hộ pháp không g·iết người vô danh, ngươi có thể g·iết gây phiền cho bổn giáo đã chứng minh tài nghệ của bản thân. Nói đi, tên ngươi là gì?”
Hứa Tử Du bật cười: “Hình chấp sự ơi là Hình chấp sự, ta cứ tưởng ngươi bị choáng đầu rồi mới phản bội tông môn đi theo một kẻ không ra hồn người, hóa ra ngươi thật sự tận hưởng cái danh hộ pháp ngớ ngẩn này đấy. Không biết lão Từ hay tin sẽ có vẻ mặt gì nhỉ?”
Con ngươi Hình chấp sự co rụt lại, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh. Gã nhanh chóng quật roi về phía trước, pháp lực gia trì nhanh chóng khiến mặt đất nổ tung liên tục.
Gã quật tới quật lui, không ngừng quật ngang dọc, động tác vừa nhanh vừa uyển chuyển, quỹ đạo công kích không hề tuân theo bất kỳ quy luật nào.
Hứa Tử Du phải thôi động Thanh Ngưng Lục Thông Thức mới có thể nhìn thấy tốc độ di chuyển chậm của dây roi nhưng không phải chiêu nào hắn cũng thoát được. Vì thế, hắn áng chừng vị trí sẽ trúng đòn rồi thực hiện Thiết Thể hóa để phòng ngự.
Uỳnh—?!
Tung hoành một lúc Hứa Tử Du cũng nghĩ ra được phương pháp đối phó không tệ, thậm chí nhân lúc Hình chấp sự thu roi để chuẩn bị quật tới, hắn còn ném Hỏa Cầu Phù để q·uấy n·hiễu.
Hứa Tử Du điều khiển Hỏa Cầu Phù xoay quanh cơ thể đối phương, cố gắng vờn lượn xung quanh đôi tay một lúc rồi lao thẳng về phía đó, tung quyền đáp trả.
Oành!
Hình chấp sự đột nhiên uốn tay, dây roi liền chuyển động theo mà đập từng tiếng phanh phách vào bên trong không khí. Một quyền kia của Hứa Tử Du bị phá ngang, nguyên cánh tay còn run rẩy do v·a c·hạm quá trực tiếp, song trước mắt vẫn còn chịu được.
“Pháp khí đó… Ngươi là đệ tử ngoại môn?!” Hình chấp sự giật mình: “Không thể nào, làm sao một đệ tử ngoại môn như ngươi lại xuất hiện ở kinh thành?!”
Hình chấp sự không nhận ra mấy loại pháp khí phổ thông của ngoại môn Ngự Ma Tông thì gã đi c·hết đi là vừa, uổng công tu hành mấy chục năm ở đấy. Có điều, đệ tử ngoại môn không được phép rời khỏi phạm vi lãnh địa của tông môn nên gã chỉ nghĩ đối phương là đệ tử thiên tài của thế gia nào đó, cao lắm là đệ tử chân truyền của môn phái nhất lưu.
… Thật không ngờ kết quả lại chấn động đến mức này.
“Định Pháp thượng cảnh… ngươi là tên nào trong nhóm nhị thập cường?”
Hình chấp sự tiếp tục quật roi, bộ pháp di chuyển theo quỹ đạo t·ấn c·ông, tựu chung trông giống một con mãng xà đang vồ mồi.
Hứa Tử Du phóng Hỏa Cầu Phù và Băng Nhận Phù để ngăn chặn bước tiến công, đồng thời thu quyền tụ lực giải phóng quyền kình để hòa trộn hai đòn t·ấn c·ông đối nghịch.
Oành!
Hình chấp sự trúng chiêu liền lùi về phía sau. Gã xoay dây roi trong tay để hóa giải chiêu thức rồi phản công kịch liệt. Roi quật tới đâu, sàn nứt đến đó. Thậm chí, khi pháp lực gia trì truyền vào bên trong vật chất, chúng lại nhanh chóng nổ tung.
Hứa Tử Du cả kinh: “Dẫn Bạo Thuật?!”
Hình chấp sự cười vang: “Nhận thức được cả Dẫn Bạo Thuật thì xem chừng Lục hộ pháp bại trong tay ngươi là sự thật. Đáng tiếc, cá nhân ta muốn tự tay g·iết ả hơn, nhưng có ngươi ở đây cũng tốt. Lấy được cái đầu của ngươi, đệ nhất hộ pháp chính là ta!”
Uỳnh!
Kiến trúc xung quanh không ngừng nổ tung mỗi khi tiếp xúc với dây roi, Hứa Tử Du đã phòng bị nhưng phạm vi công kích của Dẫn Bạo Thuật quá khủng kh·iếp. Hơn nữa, Hình chấp sự còn lợi dụng độ dài và khả năng tiếp xúc của dây roi để khuếch trương ảnh hưởng. Với cái đà t·ấn c·ông dồn dập này, toàn bộ gian điện xung quanh sẽ bị hủy tan tành mất.
“Sơ hở!” Hình chấp sự bắt được khoảnh khắc Hứa Tử Du vấp phải viên gạch vỡ liền xông về phía trước, bàn tay lập tức co lại thành trảo, móng tay hóa vuốt đập thẳng vào mặt.
Oành—?!
Mặt nạ che đậy dung mạo của Hứa Tử Du vỡ nát thành từng mảnh. Gương mặt hắn nhanh chóng lộ ra trước mắt Hình chấp sự. Ngay khoảnh khắc giao mắt nhau, nụ cười gằn lộ cả răng của hắn cũng nằm gọn trong tầm nhìn của gã.
“Bắt được ngươi rồi, tên khốn c·hết tiệt!”
Tiếng v·út gió vang lên. Huyết Sắc Nhận tiềm phục trong đống đất đá vỡ nát lập tức t·ấn c·ông từ tứ phía. Mỗi một lưỡi dao đều nhắm đến điểm hiểm yếu trên cơ thể.
“Ngươi…” Hình chấp sự nhận ra Hứa Tử Du, gương mặt liền nổi đầy gân xanh: “... C·hết đi!”
Khí tức gã thình lình bộc phát. Quanh người tồn tại một cơn gió xoáy cực mạnh khiến cho Huyết Sắc Nhận không cách nào xuyên qua được. Hứa Tử Du cũng bị hất ngược về sau.
Gió xoáy không quá dày, vừa đủ để Hứa Tử Du thấy được cảnh vật bên trong.
Khổ nỗi, cái thứ hắn thấy được lại chẳng phải con người.
“Mẹ kiếp…” Hứa Tử Du mắng thầm.
Tiềm Hư trung cảnh chưa đủ rắc rối à?
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận