Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Tiêu Dao Trở Lại, Thao Túng Vận Mệnh Ở Trong Tay

Chương 46: Chương 46: Tu La trong bầy sói

Ngày cập nhật : 2024-11-16 12:01:31
Chương 46: Tu La trong bầy sói

Tiêu Dao, người mang biệt danh Tu La, đứng trước cánh cửa lớn của căn cứ Sài Lang. Hắn hít một hơi thật sâu, cảm nhận hơi thở của những kẻ thù bên trong. Cánh cửa nặng nề kêu kẽo kẹt khi hắn mở ra, ánh đèn từ bên trong chiếu sáng khuôn mặt của hắn, lộ ra sự kiên định và quyết tâm.

Hắn rút thanh Huyết Tu La Chi Kiếm, lưỡi kiếm màu đỏ phát sáng trong bóng tối, như một ngọn lửa đang cháy rực. Hắn bước vào, từng bước chân vững chãi, như một chiến binh huyền thoại chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng. Những tên xã hội đen trong căn cứ ngay lập tức nhận ra sự hiện diện của hắn, bầu không khí trở nên căng thẳng.

Ngay khi bước vào, ánh mắt của Tiêu Dao quét nhanh qua hàng nghìn tên đàn em đang tụ tập. Với kỹ năng đặc biệt của mình, hắn có thể thấy trước mọi chuyển động của kẻ thù. Hắn điềm tĩnh tiến lên từng bước, đôi mắt sáng rực như lửa, chứa đựng sự quyết tâm không thể lay chuyển.

Bên trong căn cứ, 1000 tên xã hội đen đã sẵn sàng, mắt nhìn chằm chằm về phía Tiêu Dao. Chúng cầm trong tay đủ loại v·ũ k·hí: từ súng ống đến dao kiếm, nhưng ánh mắt chúng không thể che giấu sự lo lắng khi nhìn thấy tên kẻ thù mạnh mẽ đứng trước mặt.

“Lên!” Sài Lang – Bạch Vân Phi quát lớn, và ngay lập tức, những viên đạn bay như mưa về phía Tiêu Dao. Hắn nhếch môi cười, đôi mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, tựa như một con báo săn mồi.

Với những chuyển động linh hoạt như nước chảy, Tiêu Dao bắt đầu nhảy múa giữa những viên đạn. Đôi mắt hắn như có thể nhìn thấy trước mọi chuyển động của kẻ thù, giúp hắn né tránh từng viên đạn một cách dễ dàng. Khi một viên đạn sượt qua, hắn cúi người, đồng thời vung kiếm chém bay một thanh đao lao tới.

“Chém!” Tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên, và không một v·ũ k·hí nào của bọn chúng có thể cản được Huyết Tu La Chi Kiếm. Hắn di chuyển một cách điêu luyện, mỗi cú vung kiếm đều mang theo sức mạnh và sự chính xác đến hoàn hảo.

Tiêu Dao không ngừng tiến về phía trước, thanh kiếm của hắn vung lên và chém xuống với tốc độ như chớp. Những tên xã hội đen không kịp phản ứng, thanh kiếm lướt qua, khiến họ mất khả năng chiến đấu mà không lấy mạng sống của họ. Hắn không muốn chúng c·hết, chỉ muốn họ hiểu sức mạnh của mình.

“Hãy nhớ lấy, đây là cái giá cho sự tội lỗi của các người!” Hắn nói, từng câu chữ đầy sức nặng, mang theo cả sự nhân từ và quyết đoán.

Mỗi cú chém đều cực kỳ chính xác, một đường kiếm dứt khoát khiến hàng chục tên xã hội đen ngã gục, tay chân không thể cử động. Hắn di chuyển như một cơn gió, mỗi bước đi đều gắn liền với một cú t·ấn c·ông mạnh mẽ, như thể hắn đang nhảy múa giữa dòng đời đầy hỗn loạn.

Sau một hồi chiến đấu mãnh liệt, Tiêu Dao đã hạ gục hơn một trăm tên xã hội đen, những tên còn lại dần dần nhận ra rằng họ không thể thắng được một kẻ mạnh mẽ như hắn. Sự hoảng loạn bắt đầu lan rộng trong hàng ngũ của băng Sài Lang, nhiều tên bắt đầu bỏ chạy, trong khi những tên khác thì đứng ngây ra, không biết nên làm gì tiếp theo.

Tiêu Dao vẫn tiếp tục tiến về phía trước, sự quyết tâm trong ánh mắt của hắn không bao giờ suy giảm. Hắn không chỉ đang chiến đấu cho bản thân, mà còn vì những người vô tội bị bọn chúng hại. Hắn sẽ không dừng lại cho đến khi băng Sài Lang hoàn toàn bị tiêu diệt.

“Ai dám ngăn cản ta?” Tiêu Dao gầm lên, thanh kiếm chém qua không khí, sẵn sàng cho những cuộc t·ấn c·ông tiếp theo.

Khung cảnh tiếp tục ngập tràn tiếng gầm thét và tiếng v·a c·hạm của kim loại, trong khi Tiêu Dao, với Huyết Tu La Chi Kiếm, trở thành biểu tượng của sự hủy diệt, sự công lý mà băng Sài Lang sắp phải đối mặt.

Sau khi hạ gục một số lượng lớn kẻ thù, Tiêu Dao dừng lại giữa căn cứ, khung cảnh xung quanh đã trở nên hỗn loạn. Những tên xã hội đen, từng người từng người một, đang run rẩy đứng nhìn hắn. Hắn cảm nhận được sức mạnh và sự sợ hãi đang lan rộng trong bọn chúng.

Với một động tác nhanh gọn, Tiêu Dao cất Huyết Tu La Chi Kiếm vào vỏ kiếm trên lưng. Hắn nhìn thẳng vào mắt những tên băng Sài Lang, giọng nói vang vọng đầy tự tin:

“Chúng ta không dùng v·ũ k·hí nữa nhé!” Hắn khẽ nhếch mép, thể hiện sự tự tin tuyệt đối, “Ta sẽ không dùng kiếm. Các ngươi bỏ v·ũ k·hí xuống và lao lên đây!”

Những tên đàn em băng Sài Lang, một số người trong họ ngập tràn sự nghi ngờ, một số khác thì cảm thấy bị thách thức bởi lời nói kiêu hãnh của Tiêu Dao. Họ nhìn nhau, không biết phải làm gì.

Một tên cầm đầu, gương mặt đầy vết sẹo, từ từ bước ra khỏi đám đông, mắt hằn lên sự thù hận “Mày nghĩ mày là ai?” Hắn quát, “Một mình mày không thể đánh bại chúng tao!”

Tiêu Dao không tỏ ra nao núng. Hắn chỉ mỉm cười, giọng nói vẫn bình tĩnh: “Một người như ta có thể đánh bại cả ngàn tên như các ngươi. Hãy cho ta thấy sự dũng cảm của các ngươi!”

Lời nói của Tiêu Dao như một cú thúc giục mạnh mẽ. Một vài tên băng Sài Lang bắt đầu hạ v·ũ k·hí xuống, còn những tên khác vẫn đứng yên, không chắc chắn về quyết định của mình. Cuối cùng, bọn chúng đã quyết định, một làn sóng các tên xã hội đen lao lên, cơn cuồng nộ tràn ngập.

Tiêu Dao đứng vững, đôi chân rộng mở, chuẩn bị cho cuộc chiến tay đôi không v·ũ k·hí. Hắn nghiêng người một chút, đôi mắt tập trung, quan sát chuyển động của những tên đàn em.

“Đến đây đi!” Hắn thét, giọng nói vừa mang theo sự thách thức, vừa đầy quyết tâm.

Những tên xã hội đen lao tới, sự hung hãn trong từng bước chân của họ không thể phủ nhận. Nhưng Tiêu Dao, với sự tự tin vững vàng, dễ dàng né tránh những cú đấm, đá được tung ra. Hắn di chuyển nhanh nhẹn như một cơn gió, mỗi cú ra đòn đều trúng đích, không để lại cơ hội cho đối thủ.

Hắn sử dụng cả chân lẫn tay, như một nghệ sĩ đấu võ điêu luyện. Một cú đá xoay người làm một tên ngã lăn ra, trong khi cú đấm vào mặt một tên khác khiến hắn gục ngay xuống đất. Tiêu Dao như một cỗ máy chiến đấu, không ngừng t·ấn c·ông, không cho bọn chúng bất kỳ cơ hội nào để đáp trả.

Tiêu Dao chầm chậm bước đi, từng bước chân vững vàng và đầy tự tin. Những tên đàn em băng Sài Lang, khi thấy sự quyết đoán của hắn, không thể kiềm chế được nữa, họ lao lên với sự cuồng nộ.

Mỗi khi một tên lao tới, Tiêu Dao chỉ cần giơ tay, một cú đấm mạnh mẽ và chính xác là đủ. Cảnh tượng diễn ra như một vở kịch, những tên xã hội đen lần lượt b·ị đ·ánh bay ra ngoài, gục ngã, nằm bất động trên nền đất.

“Đến đây đi!” Hắn thét, giọng nói như lửa cháy, kích thích bọn chúng lao tới hơn nữa. Những tên đàn em trong cơn điên cuồng không hề nghĩ đến việc rút lui.

Hắn nhẹ nhàng nghiêng người để tránh những cú đấm yếu ớt, mỗi lần ra đòn đều khiến kẻ thù văng ra xa. Tiêu Dao sử dụng sức mạnh và tốc độ của mình một cách hoàn hảo, chỉ cần một cú vung tay, một tên xã hội đen đã b·ị đ·ánh bay ra xa, cơ thể của hắn va vào tường với một âm thanh ầm ầm, không kịp phản ứng.

Bình Luận

0 Thảo luận