Cài đặt tùy chỉnh
Bắt Đầu Cùng Chị Dâu Nương Tựa Lẫn Nhau
Chương 70: Chương 70: Chương 70:Ha-ha-ha cuối cùng bản tọa cũng từ nơi chết tiệc này đi ra
Ngày cập nhật : 2024-11-14 15:13:26Chương 70: Chương 70:Ha-ha-ha cuối cùng bản tọa cũng từ nơi chết tiệc này đi ra
Bên dưới Chân Vụ cốc, không có ai biết đang phong ấn một thứ gì.
Chân Vụ cốc ngày bình thường bị một đạo phong cấm trận pháp cho phong tỏa, chỉ có đến thời gian đặc biệt, nó mới có thể giải khai.
Mà đúng lúc Thần Thái Muội cảm thấy chỗ này phong cảnh không tệ, rộng rãi, cho nên mới tuyển chỗ này làm sân thi đấu.
Ai cũng không biết, kể cả đời đầu tông chủ của Bạch Nhật tông, bên dưới Chân Vụ cốc, đang phong ấn một tôn tồn tại rất đáng sợ.
Mà tôn này cùng với La Tam có một chút liên quan, cho nên La Tam mới được chọn làm nội ứng, dù hắn thân phận rất tôn quý.
Lúc này bốn người Tần Thanh Tuyết giống như cảm ứng được cái gì, bốn người đều từ vị trí của mình đứng lên, ngay lập tức tất cả mọi người ở đây đều bị bốn người bọn họ cho dời đi ra trăm mét xa.
Mà bên dưới Chân Vụ cốc vậy mà bốc lên ùng ục, ùng ục âm thanh, một cột sáng từ bên dưới chiếu thẳng lên trời, lôi đài ngăn chặn ở phía trên đều không duy trì được ầm vang nổ tung.
"Ha-ha-ha cuối cùng bản tọa cũng từ nơi c·hết tiệc này đi ra."
Không thấy thân ảnh nhưng lại nghe được âm thanh, nhưng lúc nay bên dưới Chân Vụ cốc, truyền ra âm thanh nghi hoặc.
"Thứ này là cái gì...A a a a c·hết tiệc thả ta ra...
Nghe được đạo thanh âm hoảng hốt này, đừng nói là những người khác, Tần Thanh Tuyết cũng có chút mộng.
Nàng cảm giác được, tu vi của đạo thanh âm bên dưới mạnh hơn mình, khí tức mặc dù yếu ớt nhưng lại mạnh hơn nàng.
Nhưng, ai có thể giải thích cho nàng biết, vì sao đạo khí tức mạnh mẽ như thế, vậy mà theo thanh âm của hắn vừa dứt liền biến mất.
...
Ngày hôm sau.
Sự cố Yêu tộc xâm nhập Bạch Nhật tông đột nhập vào Chấn Vụ cốc liền truyền khắp tu tiên giới.
"Các ngươi có biết không, vị Luyện hư Cảnh tầng 8 kia đích thân xuống thâm dò nhưng lại không phát hiện được gì."
"Kết quả là những con yêu tộc kia chạy thì chạy, trốn thì trốn nhưng La Tam từ trong tay của Diệp Thần chạy thoát."
Trong tông môn mọi người đều đang nghị luận chuyện lần này, bọn họ lúc đó mới biết, vậy mà Hoàng thất có một vị Luyện hư Cảnh tầng 8 đích thân đến quan chiến, mọi chuyện trong sự nghi hoặc của mọi người kết thúc.
Rối cuộc tồn tại bí ẩn dưới Chân Vụ cốc tại sao lại biến mất.
Đây là câu hỏi mà tất cả mọi người muốn biết.
Nhưng dù như thế, giải nhất lần này cũng đã được tuyển chọn ra, cho dù La Tam có hiện ra bản thể cũng bị Diệp Thần đánh cho chật vật chạy trốn, đủ để biết hắn cường đại đến như thế nào.
Cái tên Diệp Thần ngay lập tức nổi danh toàn bộ tu tiên giới.
...
Tất cả những sự tình này, Tà Lam vẫn chưa hề hay biết gì cả.
Mặc dù trận chiến ngày hôm qua có cả Luyện hư Cảnh giao phòng, nhưng dư uy lại không quá mức lan rộng, cho nên chỉ có Chân Vụ cốc b·ị đ·ánh thành cái sàn mà thôi, bên ngoài Chân Vụ cốc cũng không có bị ảnh hưởng.
Bây giờ Chân Vụ cốc vậy mà một lớp phong ấn vậy mà tiêu thất, có lẽ là do Yêu tộc bày ra thủ đoạn để tồn tại bên dưới Chân Vụ cốc thoát khốn, nhưng làm một chuyến công dã tràng.
Thiệt hại vô số yêu binh, nhưng lại không thu hoạch được gì, liên lạc giữa bọn họ cùng đạo thanh ân thần bí kia cũng bị cắt đứt, điều này làm cho Yêu tộc tức giận không chịu được.
Hoàng Yêu tộc, so yêu tộc bình thường huyết mạch mạnh mẽ hương, chỉ cần tư luyện đạt tới yêu thú Cấp Ba là có thể hoá hình.
La Tam chỉ là bị phong ấn tu vi, mỗi một giai đoạn mới từ từ nới lỏng, cho nên hắn mới có thể duy trì hình người.
Ngày Là Tam khôi phục ký ức, cũng là ngày các đạo phong ấn tu vi đã được giải khai.
Tà Lam lúc này đang cùng Hồ Mị Na mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Hắn có thể nhìn ra Hồ Mị Na đang cười nhạo mình.
"Ơ kìa ơ kìa, đây không phải là người nói lời chắt như đinh đống cột chắc chắn cầm xuống giải nhất sao, sao ngay vòng đâu tiên đã bị loại rồi."
Tà Lam cũng không đem nàng lời nói để trong lòng, dù nói thế nào chịu thiệt cuối cùng cũng là mình, cho nên để cho nàng ở đó cười nhạo tốt, chán rồi nàng sẽ tự bỏ qua.
Quả nhiên nhìn nhị đồ đệ chỉ nhìn chăm chú mình mà không nói cái gì, nàng cũng cảm thấy không thú vị, liền mở miệng hỏi," Đồ đệ a, ngày hôm qua thương thế như thế nào, có cần ta lấy một chút đan dược chữa thương tới cho ngươi không."
Ở phía sau ngoan ngoãn Tần Thanh Nhã thì cười trộm, hai người này thật thú vị.
"Sư phụ ngươi đừng lo lắng, ta không có b·ị t·hương gì."
Tà Lam vẫn nhìn nàng chằm chằm mở miệng nói, Hồ Mị Na chú ý tới ánh mắt của hắn cứ chăm chăm nhìn vào khe rảnh của mình, trong lòng vừa tức vừa đắc ý.
"Ngươi tiểu tử đừng có mạnh miệng, linh lực hỗn loạn mà nói không có bị gì, đưa tay đâu cho vi sư xem."
Hồ Mị Na trách cứ hắn một tiếng, sau đó dùng giọng nói ra lệnh cho hắn vương tay ra, Tà Lam trong lòng cười thầm, ngay lập tức trong cơ thể linh lực lại xao động lên, sau đó nhăn nhó vương tay ra.
"Khá lắm, b·ị t·hương như thế mà nói không bị gì."
Xem xét tình hình trong cơ thể Tà Lam một lần, Hồ Mị Na giọng điệu trách cứ hắn một tiếng, nhưng khuôn mặt quan tâm lại bại lộ nàng.
"Xin lỗi sư phụ, ta không thể giúp ngươi nở mày nở mặt."
Tà Lam cúi đấu mở miệng nói tiếng xin lỗi, nhìn hắn một bộ vì không thể đạt được thứ hạng mà ấy náy tự trách, Hồ Mị Na trong lòng mềm nhũng.
Nàng cũng không có trách Tà Lam, nhưng nhìn hắn vì nàng suy nghĩ như thế, nàng trái lại tự trách bản thân mình.
"Không có việc gì đồ nhi, mau cởi y phục để ta ổn định lại linh lực trong cơ thể ngươi."
Ở một bên nhìn xem Tần Thanh Nhã thì trợn mắt hốc mồm, Tà Lam có b·ị t·hương hay không nàng không rõ ràng lắm hay sao, ngày hôm qua vừa về tới khu viện nhỏ đã dũng mãnh phi thường, làm gì có một người b·ị t·hương suy yếu.
Bây giờ nhìn Tà Lam khuôn mặt hơi trắng, một bộ cố nén thương thế trong người, người không biết thật sẽ bị Tà Lam cho lừa gạt.
Hồ Mị Na bị Tà Lam lừa cũng không phải chuyện gì kỳ quái, đừng nhìn nàng số tuổi nhiều như thế, nhưng từ nhỏ tới lớn đều sống trong sự che trở của sư huynh sư tỷ, làm gì biết thế đạo hiểm ác, chuyện nam nữ chỉ là từ trong cổ tịch đọc qua cho nên mới biết.
Bàn tay mềm mại chạm vào sau lưng, làm Tà Lam cảm thấy vô cùng thư sướng, một cổ ôn hòa lực lượng từ hai bàn tay mềm mại truyền vào trong cơ thể, làm cho hắn thoải mái nói không ra lời.
Tần Thanh Nhã thân ảnh lúc này đã biến mất không thấy gì nữa, nàng biết mình một màn kế tiếp thì không nên nhìn thì tốt hơn.
Tà Lam không có nói mình là người tốt gì, những gì mà Hồ Mị Na cười nhạo hắn hắn đều nhớ rất kỹ, cho nên khi Tà Lam cởi y phục thì đã đối với Hồ Mị Na sử dụng Tình Mê level 3.
Tà Lam còn không quên trong miệng phát ra từng âm thanh kỳ quái, nghe được âm thanh này, Hồ Mị Na cảm giác thể nội cổ ngọn lửa không hiểu vì sao dấy lên của mình lại thiêu đốt càng thêm mạnh mẽ.
"Ngươi đừng có phát ra âm thanh."
Hồ Mị Na nhẹ giọng mở miệng nói, Tà Lam cảm thấy mỹ nam kế mình dùng quả nhiên hiệu quả, sau đó hắn giọng nói lúng túng mở miệng nói," Nhưng sư phụ, ngươi làm ta rất là thoái mái, ta nhịn không được."
Ps/ phần 1 xong, để ta suy nghĩ viết phần 2 rất hao tế bào não.
Bên dưới Chân Vụ cốc, không có ai biết đang phong ấn một thứ gì.
Chân Vụ cốc ngày bình thường bị một đạo phong cấm trận pháp cho phong tỏa, chỉ có đến thời gian đặc biệt, nó mới có thể giải khai.
Mà đúng lúc Thần Thái Muội cảm thấy chỗ này phong cảnh không tệ, rộng rãi, cho nên mới tuyển chỗ này làm sân thi đấu.
Ai cũng không biết, kể cả đời đầu tông chủ của Bạch Nhật tông, bên dưới Chân Vụ cốc, đang phong ấn một tôn tồn tại rất đáng sợ.
Mà tôn này cùng với La Tam có một chút liên quan, cho nên La Tam mới được chọn làm nội ứng, dù hắn thân phận rất tôn quý.
Lúc này bốn người Tần Thanh Tuyết giống như cảm ứng được cái gì, bốn người đều từ vị trí của mình đứng lên, ngay lập tức tất cả mọi người ở đây đều bị bốn người bọn họ cho dời đi ra trăm mét xa.
Mà bên dưới Chân Vụ cốc vậy mà bốc lên ùng ục, ùng ục âm thanh, một cột sáng từ bên dưới chiếu thẳng lên trời, lôi đài ngăn chặn ở phía trên đều không duy trì được ầm vang nổ tung.
"Ha-ha-ha cuối cùng bản tọa cũng từ nơi c·hết tiệc này đi ra."
Không thấy thân ảnh nhưng lại nghe được âm thanh, nhưng lúc nay bên dưới Chân Vụ cốc, truyền ra âm thanh nghi hoặc.
"Thứ này là cái gì...A a a a c·hết tiệc thả ta ra...
Nghe được đạo thanh âm hoảng hốt này, đừng nói là những người khác, Tần Thanh Tuyết cũng có chút mộng.
Nàng cảm giác được, tu vi của đạo thanh âm bên dưới mạnh hơn mình, khí tức mặc dù yếu ớt nhưng lại mạnh hơn nàng.
Nhưng, ai có thể giải thích cho nàng biết, vì sao đạo khí tức mạnh mẽ như thế, vậy mà theo thanh âm của hắn vừa dứt liền biến mất.
...
Ngày hôm sau.
Sự cố Yêu tộc xâm nhập Bạch Nhật tông đột nhập vào Chấn Vụ cốc liền truyền khắp tu tiên giới.
"Các ngươi có biết không, vị Luyện hư Cảnh tầng 8 kia đích thân xuống thâm dò nhưng lại không phát hiện được gì."
"Kết quả là những con yêu tộc kia chạy thì chạy, trốn thì trốn nhưng La Tam từ trong tay của Diệp Thần chạy thoát."
Trong tông môn mọi người đều đang nghị luận chuyện lần này, bọn họ lúc đó mới biết, vậy mà Hoàng thất có một vị Luyện hư Cảnh tầng 8 đích thân đến quan chiến, mọi chuyện trong sự nghi hoặc của mọi người kết thúc.
Rối cuộc tồn tại bí ẩn dưới Chân Vụ cốc tại sao lại biến mất.
Đây là câu hỏi mà tất cả mọi người muốn biết.
Nhưng dù như thế, giải nhất lần này cũng đã được tuyển chọn ra, cho dù La Tam có hiện ra bản thể cũng bị Diệp Thần đánh cho chật vật chạy trốn, đủ để biết hắn cường đại đến như thế nào.
Cái tên Diệp Thần ngay lập tức nổi danh toàn bộ tu tiên giới.
...
Tất cả những sự tình này, Tà Lam vẫn chưa hề hay biết gì cả.
Mặc dù trận chiến ngày hôm qua có cả Luyện hư Cảnh giao phòng, nhưng dư uy lại không quá mức lan rộng, cho nên chỉ có Chân Vụ cốc b·ị đ·ánh thành cái sàn mà thôi, bên ngoài Chân Vụ cốc cũng không có bị ảnh hưởng.
Bây giờ Chân Vụ cốc vậy mà một lớp phong ấn vậy mà tiêu thất, có lẽ là do Yêu tộc bày ra thủ đoạn để tồn tại bên dưới Chân Vụ cốc thoát khốn, nhưng làm một chuyến công dã tràng.
Thiệt hại vô số yêu binh, nhưng lại không thu hoạch được gì, liên lạc giữa bọn họ cùng đạo thanh ân thần bí kia cũng bị cắt đứt, điều này làm cho Yêu tộc tức giận không chịu được.
Hoàng Yêu tộc, so yêu tộc bình thường huyết mạch mạnh mẽ hương, chỉ cần tư luyện đạt tới yêu thú Cấp Ba là có thể hoá hình.
La Tam chỉ là bị phong ấn tu vi, mỗi một giai đoạn mới từ từ nới lỏng, cho nên hắn mới có thể duy trì hình người.
Ngày Là Tam khôi phục ký ức, cũng là ngày các đạo phong ấn tu vi đã được giải khai.
Tà Lam lúc này đang cùng Hồ Mị Na mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Hắn có thể nhìn ra Hồ Mị Na đang cười nhạo mình.
"Ơ kìa ơ kìa, đây không phải là người nói lời chắt như đinh đống cột chắc chắn cầm xuống giải nhất sao, sao ngay vòng đâu tiên đã bị loại rồi."
Tà Lam cũng không đem nàng lời nói để trong lòng, dù nói thế nào chịu thiệt cuối cùng cũng là mình, cho nên để cho nàng ở đó cười nhạo tốt, chán rồi nàng sẽ tự bỏ qua.
Quả nhiên nhìn nhị đồ đệ chỉ nhìn chăm chú mình mà không nói cái gì, nàng cũng cảm thấy không thú vị, liền mở miệng hỏi," Đồ đệ a, ngày hôm qua thương thế như thế nào, có cần ta lấy một chút đan dược chữa thương tới cho ngươi không."
Ở phía sau ngoan ngoãn Tần Thanh Nhã thì cười trộm, hai người này thật thú vị.
"Sư phụ ngươi đừng lo lắng, ta không có b·ị t·hương gì."
Tà Lam vẫn nhìn nàng chằm chằm mở miệng nói, Hồ Mị Na chú ý tới ánh mắt của hắn cứ chăm chăm nhìn vào khe rảnh của mình, trong lòng vừa tức vừa đắc ý.
"Ngươi tiểu tử đừng có mạnh miệng, linh lực hỗn loạn mà nói không có bị gì, đưa tay đâu cho vi sư xem."
Hồ Mị Na trách cứ hắn một tiếng, sau đó dùng giọng nói ra lệnh cho hắn vương tay ra, Tà Lam trong lòng cười thầm, ngay lập tức trong cơ thể linh lực lại xao động lên, sau đó nhăn nhó vương tay ra.
"Khá lắm, b·ị t·hương như thế mà nói không bị gì."
Xem xét tình hình trong cơ thể Tà Lam một lần, Hồ Mị Na giọng điệu trách cứ hắn một tiếng, nhưng khuôn mặt quan tâm lại bại lộ nàng.
"Xin lỗi sư phụ, ta không thể giúp ngươi nở mày nở mặt."
Tà Lam cúi đấu mở miệng nói tiếng xin lỗi, nhìn hắn một bộ vì không thể đạt được thứ hạng mà ấy náy tự trách, Hồ Mị Na trong lòng mềm nhũng.
Nàng cũng không có trách Tà Lam, nhưng nhìn hắn vì nàng suy nghĩ như thế, nàng trái lại tự trách bản thân mình.
"Không có việc gì đồ nhi, mau cởi y phục để ta ổn định lại linh lực trong cơ thể ngươi."
Ở một bên nhìn xem Tần Thanh Nhã thì trợn mắt hốc mồm, Tà Lam có b·ị t·hương hay không nàng không rõ ràng lắm hay sao, ngày hôm qua vừa về tới khu viện nhỏ đã dũng mãnh phi thường, làm gì có một người b·ị t·hương suy yếu.
Bây giờ nhìn Tà Lam khuôn mặt hơi trắng, một bộ cố nén thương thế trong người, người không biết thật sẽ bị Tà Lam cho lừa gạt.
Hồ Mị Na bị Tà Lam lừa cũng không phải chuyện gì kỳ quái, đừng nhìn nàng số tuổi nhiều như thế, nhưng từ nhỏ tới lớn đều sống trong sự che trở của sư huynh sư tỷ, làm gì biết thế đạo hiểm ác, chuyện nam nữ chỉ là từ trong cổ tịch đọc qua cho nên mới biết.
Bàn tay mềm mại chạm vào sau lưng, làm Tà Lam cảm thấy vô cùng thư sướng, một cổ ôn hòa lực lượng từ hai bàn tay mềm mại truyền vào trong cơ thể, làm cho hắn thoải mái nói không ra lời.
Tần Thanh Nhã thân ảnh lúc này đã biến mất không thấy gì nữa, nàng biết mình một màn kế tiếp thì không nên nhìn thì tốt hơn.
Tà Lam không có nói mình là người tốt gì, những gì mà Hồ Mị Na cười nhạo hắn hắn đều nhớ rất kỹ, cho nên khi Tà Lam cởi y phục thì đã đối với Hồ Mị Na sử dụng Tình Mê level 3.
Tà Lam còn không quên trong miệng phát ra từng âm thanh kỳ quái, nghe được âm thanh này, Hồ Mị Na cảm giác thể nội cổ ngọn lửa không hiểu vì sao dấy lên của mình lại thiêu đốt càng thêm mạnh mẽ.
"Ngươi đừng có phát ra âm thanh."
Hồ Mị Na nhẹ giọng mở miệng nói, Tà Lam cảm thấy mỹ nam kế mình dùng quả nhiên hiệu quả, sau đó hắn giọng nói lúng túng mở miệng nói," Nhưng sư phụ, ngươi làm ta rất là thoái mái, ta nhịn không được."
Ps/ phần 1 xong, để ta suy nghĩ viết phần 2 rất hao tế bào não.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận