Cài đặt tùy chỉnh
Bắt Đầu Cùng Chị Dâu Nương Tựa Lẫn Nhau
Chương 68: Chương 68: Diệp Thần quá nghiêm túc, Tà Lam bất đắc dĩ
Ngày cập nhật : 2024-11-14 15:13:26Chương 68: Diệp Thần quá nghiêm túc, Tà Lam bất đắc dĩ
Vì lần này giải nhất ban thưởng vô cùng phong phú cho nên hắn mới tham gia, nếu không hắn cũng vì cẩn thận lý do, tiếp tục ở ngoại môn cẩu lấy.
Câu đạo mặc dù không cùng ngoại giới tiếp súc, nhưng nêu có cái gì lực hấp dẫn vượt qua mức chịu đựng, thì hắn sẽ bất chấp nguy hiểm xuất sơn.
Hoàng Tuyền Vạn Thọ đan là thứ hắn cần nhất trong lúc này, vì chỉ có nó mụ mụ của hắn mới có cơ hội tĩnh lại.
Bí mật này hắn cũng không có cùng ai tiếc lộ qua.
Hắn có thể có tốc độ tu luyện cùng tu vi như ngay hôm nay đều nhờ vào mụ mụ dạy bảo, nàng hiện giờ đang lâm vào trạng thái hôn mê trong tòa tháp trong đầu của hắn, Hoàng Tuyền Vạn Thọ đan sẽ giúp nàng bù đấp sinh cơ, cải thiện thể chất cùng gia tăng tuổi thọ, cho nên giải nhất hắn nhất định phải cầm xuống.
Nhưng đồng thời hắn cũng rất hưng phấn khi cùng Tà Lam chiến đấu, mặc dù ở trong tòa tháp hắn có đối tượng luyện tập chiến đấu nhưng cùng Tà Lam chiến đấu mang lại cho hắn cảm giác khác biệt, hưng phấn giống như biết tin mình mụ mụ vậy mà không c·hết, mà một mực ở bên cạnh mình.
Tà Lam lúc này trịnh trọng nhìn xem Diệp Thần, kẻ này có yêu nghiệt chi tư, nếu hắn vẫn còn là Nguyên anh Cảnh tầng 1 sẽ phí không thiếu công sức, nhưng hắn bây giờ đã là Nguyên anh Cảnh tầng 9, dù ở khía cạnh nào, Diệp Thần cũng không thể thắng hắn.
Lần này Diệp Thần cũng không định che giấu thực lực thật sự của mình, hắn đã nhìn ra, Tà Lam rất không đơn giản, nếu không xuất ra toàn lực mà nói, hắn có thể sẽ lật thuyền.
Ngây lập tức tu vi uy áp không giữ lại chút nào từ trong cơ thể phóng xuất mà ra, một cổ nóng rực màu vàng khí diễm xung quanh hừng hực thiêu đốt.
"Đó là...dị hỏa."
Lúc này có người ngữ khí có chút không chắc chắn mở miệng nói, dù sao thái này của Diệp Thần quá mức kỳ quái, chưa bao giờ có người nhìn thấy, còn khí tức phát ra đích xác là của dị hỏa.
Cũng đúng thôi, một nơi cằn cỗi như Tần quốc, U Linh Linh Sứ Viêm làn sao người của nơi đây có thể nhận ra.
Nhưng những người này không nhận ra không có nghĩa là du lịch bên ngoài hơn 1000 năm Thần Thái Muội cùng hai vị nữ tử đến từ Hoàng thất không biết.
Hai người nữ tử đó không ai khác chính là Tần Thanh Tuyết cùng Lệ Quyên.
Vì muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra ở Bạch Nhật tông, cho nên Tần Thanh Tuyết che giấu dung mạo, Lệ Quyên thoáng cải trang ăn mặc làm thị nữ đi tới Bạch Nhật tông.
"Không ngờ loại dị hỏa biến dị này vậy mà ở trên người một tên đệ tử ngoại môn trên thân, khí vận cũng không tệ."
Thần Thái Muội hai mắt thoáng qua một tia kỳ dị hào quang nỉ non, chỉ có người nghe nói qua U Linh Linh Sứ Viêm mới biết nó lợi hại, nàng cũng chỉ tình cờ trong một cuốn sách cổ ghi chép.
U Linh Linh Sứ Viêm là một loại dị hoat vô cùng đặc thù, chỉ có nó chọn chủ nhân mới có thể chân chính sử dụng được lực lượng của nó, nghe nói đạt tới đỉnh phong, có thể một chút ngọn lửa thiêu đốt một tòa đại lục, đúng là thiêu đốt cả một tòa đại lục.
Tu tiên giới vô cùng rộng lớn, đại lục vô số, Tần quốc chỉ là nhỏ bén khu vực mà thôi, mà đại lục mà Tần quốc đang ở gọi là Nguyên Sơ Đại Lục.
Trận đấu vẫn còn tiếp tục, Tà Lam cũng cảm nhận được sự mạnh mẽ mà Diệp Thần phát tán ra, hắn cũng có chút kinh ngạc, chiến lực của Diệp Thần bây giờ không thể nói có thể chống lại Nguyên anh Cảnh tầng 1, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Diệp Thần nói một câu, sao đó hai tay b·ốc c·háy lên hừng hực liệt hỏa, coi bộ Diệp Thần tình thế bắt buộc phải chiến thắng.
Tà Lam trong lòng thở dài, hắn lúc này nếu thi triển chiến lực vượt qua Nguyên anh Cảnh mà nói, sẽ có rất nhiều tầm mắt nhìn chăm chú, thật tiếc không thể nắm xuống một lời hứa hẹn của Hồ Mị Na, không ngờ lần này lại có một quái thai như Diệp Thần xuất hiện.
"Ta chịu thua."
Lúc này Diệp Thần thân hình trì trệ, hắn trong lúc nhất thờ có chút luống cuống, không phải, ta chỉ mới thi triển toàn lực muốn đánh đấm thoải mái, ta còn chưa ra tay ngươi đã chịu thua, ngươi làm như thế có biết cả người ta rất ngứa ngáy sao.
Diệp Thần trong lòng điên cuồng hò hét, hắn là một tên điên cuồng hiếu chiến, cho nên hiếm khi có thể cùng một người để mình toàn lực ra tay cho nên hắn muốn cùng đối phương đánh một trận, mặc dù rất tiếc nuối, nhưng dù sao cuối cùng cũng dành được thắng lợi.
Nghe Tà Lam chịu thua mọi người cũng không có nói thêm gì, dù sao trong cảm nhận của bọn họ, Tà Lam cường đại chính xác rất là yêu nghiệt, nhưng muốn cùng bây giờ trạng thái Diệp Thần đánh là không có khả năng, Tà Lam có thể bức ra Diệp Thần toàn lực cũng đã là mạnh phi thường.
Nếu không phải Tà Lam vận khí không tốt, ngay vòng đầu gặp ngay Diệp Thần, nói không chừng Tà Lam có thể đi càng xa.
Lúc này một tiểu hắc khóe miệng đột nhiên nở nụ cười, nó chỉ dùng âm thanh chỉ có mình nghe thấy nỉ non.
"Cuối cùng cũng tìm ra ngươi, không ngờ ngươi lại chạy trốn tới một nơi như thế này."
Nói xong, trong tay hắn một khối lệnh bài ngay lập tức bị bốp nát, đó là một cái trong tri ngọc giản, một ngọc giản bị bóp nát, bên trong tin tức sẽ truyền tới cho một cái ngọc giản khác.
Loại truyền tinh ngọc giản này có hai cái, nhưng chỉ có thể dùng một lần, nhưng lại diệu dụng vô cùng, vì không cần dùng linh lực hay bất cứ thứ gì thôi động là một thứ vô thanh vô tức truyền tin.
Nếu Tà Lam biết thì sẽ cảm thấy có gì đó quen quen, nhưng Tà Lam lúc này đã bị loại khỏi ngay vòng đầu tiên, cho nên hắn cũng không có ở đây cần thiết, mục đích của hắn chỉ là muốn từ Hồ Mị Na lấy một yêu cầu, nhưng lại quá khó khăn, cho nên cũng đành thôi, chỉ có thể từ từ cùng nàng bồi dưỡng tình cảm.
Tà Lam bị loại, Tần Thanh Nhã cũng không có tâm tình tham gia thi đấu, thế là cùng Hồ Mị Na nói một tiếng rồi cùng Tà Lam rời đi.
Luôn chú ý Tà Lam hai tỷ muội Mộ Lam cùng Thải Thanh thì có chút lo lắng, nhưng các nàng không thể tự ý rời đi, chỉ có thể chờ đợi vòng thứ nhất kết thúc mới có thể đi tìm hắn.
Những người khác nhìn Tà Lam bộ dáng giống như thụ thương rời đi thì cũng không nói gì.
Mặc dù toàn cả quá trình Tà Lam ứng đối rất là nhẹ nhàn, nhưng ai biết Tà Lam có hay không thụ thương, cho nên cũng chỉ cho là hắn trở về dưỡng thương mà thôi, dù sao thì đấu sắp tới cũng không có cần hắn.
Tà Lam đương nhiên là muốn diễn một chút rồi, không thấy toàn bộ quá trình đi đều là Tần Thanh Nhã ở một bên đỡ hắn đi sao.
Mặc dù Tà Lam diễn rất khá, nhưng hắn lại diễn hay đến đâu cũng không qua mắt được bốn vị Luyện hư Cảnh đại lão.
"Tiểu tử này cũng có chút bản sự, vậy mà có thể làm cho thể nội linh khí hỗn loạn mà không có bị tổn thương gì."
Tần Thanh Tuyết một tay chống cằm âm thanh như mật ngọt truyền ra chỉ có thân là Luyện hư Cảnh ba người còn lại mới nghe được.
Thần Thái Muội mỉm cười mở miệng nói" Nghe nói tiểu tử này là đệ tử vừa mới nhập môn, được nha đầu Mị Na thu làm đệ tử, ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, quả thật rất ghê gớm."
Vì lần này giải nhất ban thưởng vô cùng phong phú cho nên hắn mới tham gia, nếu không hắn cũng vì cẩn thận lý do, tiếp tục ở ngoại môn cẩu lấy.
Câu đạo mặc dù không cùng ngoại giới tiếp súc, nhưng nêu có cái gì lực hấp dẫn vượt qua mức chịu đựng, thì hắn sẽ bất chấp nguy hiểm xuất sơn.
Hoàng Tuyền Vạn Thọ đan là thứ hắn cần nhất trong lúc này, vì chỉ có nó mụ mụ của hắn mới có cơ hội tĩnh lại.
Bí mật này hắn cũng không có cùng ai tiếc lộ qua.
Hắn có thể có tốc độ tu luyện cùng tu vi như ngay hôm nay đều nhờ vào mụ mụ dạy bảo, nàng hiện giờ đang lâm vào trạng thái hôn mê trong tòa tháp trong đầu của hắn, Hoàng Tuyền Vạn Thọ đan sẽ giúp nàng bù đấp sinh cơ, cải thiện thể chất cùng gia tăng tuổi thọ, cho nên giải nhất hắn nhất định phải cầm xuống.
Nhưng đồng thời hắn cũng rất hưng phấn khi cùng Tà Lam chiến đấu, mặc dù ở trong tòa tháp hắn có đối tượng luyện tập chiến đấu nhưng cùng Tà Lam chiến đấu mang lại cho hắn cảm giác khác biệt, hưng phấn giống như biết tin mình mụ mụ vậy mà không c·hết, mà một mực ở bên cạnh mình.
Tà Lam lúc này trịnh trọng nhìn xem Diệp Thần, kẻ này có yêu nghiệt chi tư, nếu hắn vẫn còn là Nguyên anh Cảnh tầng 1 sẽ phí không thiếu công sức, nhưng hắn bây giờ đã là Nguyên anh Cảnh tầng 9, dù ở khía cạnh nào, Diệp Thần cũng không thể thắng hắn.
Lần này Diệp Thần cũng không định che giấu thực lực thật sự của mình, hắn đã nhìn ra, Tà Lam rất không đơn giản, nếu không xuất ra toàn lực mà nói, hắn có thể sẽ lật thuyền.
Ngây lập tức tu vi uy áp không giữ lại chút nào từ trong cơ thể phóng xuất mà ra, một cổ nóng rực màu vàng khí diễm xung quanh hừng hực thiêu đốt.
"Đó là...dị hỏa."
Lúc này có người ngữ khí có chút không chắc chắn mở miệng nói, dù sao thái này của Diệp Thần quá mức kỳ quái, chưa bao giờ có người nhìn thấy, còn khí tức phát ra đích xác là của dị hỏa.
Cũng đúng thôi, một nơi cằn cỗi như Tần quốc, U Linh Linh Sứ Viêm làn sao người của nơi đây có thể nhận ra.
Nhưng những người này không nhận ra không có nghĩa là du lịch bên ngoài hơn 1000 năm Thần Thái Muội cùng hai vị nữ tử đến từ Hoàng thất không biết.
Hai người nữ tử đó không ai khác chính là Tần Thanh Tuyết cùng Lệ Quyên.
Vì muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra ở Bạch Nhật tông, cho nên Tần Thanh Tuyết che giấu dung mạo, Lệ Quyên thoáng cải trang ăn mặc làm thị nữ đi tới Bạch Nhật tông.
"Không ngờ loại dị hỏa biến dị này vậy mà ở trên người một tên đệ tử ngoại môn trên thân, khí vận cũng không tệ."
Thần Thái Muội hai mắt thoáng qua một tia kỳ dị hào quang nỉ non, chỉ có người nghe nói qua U Linh Linh Sứ Viêm mới biết nó lợi hại, nàng cũng chỉ tình cờ trong một cuốn sách cổ ghi chép.
U Linh Linh Sứ Viêm là một loại dị hoat vô cùng đặc thù, chỉ có nó chọn chủ nhân mới có thể chân chính sử dụng được lực lượng của nó, nghe nói đạt tới đỉnh phong, có thể một chút ngọn lửa thiêu đốt một tòa đại lục, đúng là thiêu đốt cả một tòa đại lục.
Tu tiên giới vô cùng rộng lớn, đại lục vô số, Tần quốc chỉ là nhỏ bén khu vực mà thôi, mà đại lục mà Tần quốc đang ở gọi là Nguyên Sơ Đại Lục.
Trận đấu vẫn còn tiếp tục, Tà Lam cũng cảm nhận được sự mạnh mẽ mà Diệp Thần phát tán ra, hắn cũng có chút kinh ngạc, chiến lực của Diệp Thần bây giờ không thể nói có thể chống lại Nguyên anh Cảnh tầng 1, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Diệp Thần nói một câu, sao đó hai tay b·ốc c·háy lên hừng hực liệt hỏa, coi bộ Diệp Thần tình thế bắt buộc phải chiến thắng.
Tà Lam trong lòng thở dài, hắn lúc này nếu thi triển chiến lực vượt qua Nguyên anh Cảnh mà nói, sẽ có rất nhiều tầm mắt nhìn chăm chú, thật tiếc không thể nắm xuống một lời hứa hẹn của Hồ Mị Na, không ngờ lần này lại có một quái thai như Diệp Thần xuất hiện.
"Ta chịu thua."
Lúc này Diệp Thần thân hình trì trệ, hắn trong lúc nhất thờ có chút luống cuống, không phải, ta chỉ mới thi triển toàn lực muốn đánh đấm thoải mái, ta còn chưa ra tay ngươi đã chịu thua, ngươi làm như thế có biết cả người ta rất ngứa ngáy sao.
Diệp Thần trong lòng điên cuồng hò hét, hắn là một tên điên cuồng hiếu chiến, cho nên hiếm khi có thể cùng một người để mình toàn lực ra tay cho nên hắn muốn cùng đối phương đánh một trận, mặc dù rất tiếc nuối, nhưng dù sao cuối cùng cũng dành được thắng lợi.
Nghe Tà Lam chịu thua mọi người cũng không có nói thêm gì, dù sao trong cảm nhận của bọn họ, Tà Lam cường đại chính xác rất là yêu nghiệt, nhưng muốn cùng bây giờ trạng thái Diệp Thần đánh là không có khả năng, Tà Lam có thể bức ra Diệp Thần toàn lực cũng đã là mạnh phi thường.
Nếu không phải Tà Lam vận khí không tốt, ngay vòng đầu gặp ngay Diệp Thần, nói không chừng Tà Lam có thể đi càng xa.
Lúc này một tiểu hắc khóe miệng đột nhiên nở nụ cười, nó chỉ dùng âm thanh chỉ có mình nghe thấy nỉ non.
"Cuối cùng cũng tìm ra ngươi, không ngờ ngươi lại chạy trốn tới một nơi như thế này."
Nói xong, trong tay hắn một khối lệnh bài ngay lập tức bị bốp nát, đó là một cái trong tri ngọc giản, một ngọc giản bị bóp nát, bên trong tin tức sẽ truyền tới cho một cái ngọc giản khác.
Loại truyền tinh ngọc giản này có hai cái, nhưng chỉ có thể dùng một lần, nhưng lại diệu dụng vô cùng, vì không cần dùng linh lực hay bất cứ thứ gì thôi động là một thứ vô thanh vô tức truyền tin.
Nếu Tà Lam biết thì sẽ cảm thấy có gì đó quen quen, nhưng Tà Lam lúc này đã bị loại khỏi ngay vòng đầu tiên, cho nên hắn cũng không có ở đây cần thiết, mục đích của hắn chỉ là muốn từ Hồ Mị Na lấy một yêu cầu, nhưng lại quá khó khăn, cho nên cũng đành thôi, chỉ có thể từ từ cùng nàng bồi dưỡng tình cảm.
Tà Lam bị loại, Tần Thanh Nhã cũng không có tâm tình tham gia thi đấu, thế là cùng Hồ Mị Na nói một tiếng rồi cùng Tà Lam rời đi.
Luôn chú ý Tà Lam hai tỷ muội Mộ Lam cùng Thải Thanh thì có chút lo lắng, nhưng các nàng không thể tự ý rời đi, chỉ có thể chờ đợi vòng thứ nhất kết thúc mới có thể đi tìm hắn.
Những người khác nhìn Tà Lam bộ dáng giống như thụ thương rời đi thì cũng không nói gì.
Mặc dù toàn cả quá trình Tà Lam ứng đối rất là nhẹ nhàn, nhưng ai biết Tà Lam có hay không thụ thương, cho nên cũng chỉ cho là hắn trở về dưỡng thương mà thôi, dù sao thì đấu sắp tới cũng không có cần hắn.
Tà Lam đương nhiên là muốn diễn một chút rồi, không thấy toàn bộ quá trình đi đều là Tần Thanh Nhã ở một bên đỡ hắn đi sao.
Mặc dù Tà Lam diễn rất khá, nhưng hắn lại diễn hay đến đâu cũng không qua mắt được bốn vị Luyện hư Cảnh đại lão.
"Tiểu tử này cũng có chút bản sự, vậy mà có thể làm cho thể nội linh khí hỗn loạn mà không có bị tổn thương gì."
Tần Thanh Tuyết một tay chống cằm âm thanh như mật ngọt truyền ra chỉ có thân là Luyện hư Cảnh ba người còn lại mới nghe được.
Thần Thái Muội mỉm cười mở miệng nói" Nghe nói tiểu tử này là đệ tử vừa mới nhập môn, được nha đầu Mị Na thu làm đệ tử, ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, quả thật rất ghê gớm."
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận