Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bắt Đầu Cùng Chị Dâu Nương Tựa Lẫn Nhau

Chương 65: Chương 65: Được rồi, bảo bối, đừng nghịch nữa

Ngày cập nhật : 2024-11-14 15:13:26
Chương 65: Được rồi, bảo bối, đừng nghịch nữa

Đột nhiên trận bàn trên tay Lệ Quyên đột nhiên run lên, còn không để nàng làm ra phản ứng, trận bàn mà nàng dùng từ nhỏ tới bây giờ...

Bành

Một tiếng, hoá thành phần vụng biến mất không thấy gì nữa.

Hai người đều ngưng trọng nhìn nhau, đây là tình huống lần đầu tiên phát sinh khi Lệ Quyên đang thôi diên phát sinh ra chuyện như vậy.

"Lần này chuyến đi Bạch Nhật tông có rất nhiều biến số, xem ra cái tông môn này tụ tập rất nhiều đồ vật khó lường."

Lệ Quyên tự rót cho mình một ly trà mở miệng nói, Tần Thanh Tuyết cũng buông xuống thư tịch trong tay ngồi nghiêm chỉnh.

...

Liên Hoa tông.

Lúc này trong một căn phòng điển hình của thiếu nữ, Thải Thanh lúc này đang nằm ở trên giường, hai chân nàng không ngừng lắc a lắc, ánh mắt phiêu hốt nhìn về phương xa.

Không chỉ ngẩn người ra đó, mà lâu lâu lại cười ra âm thanh như sĩ nữ.

Mộ Lam đi tới bên giường nhìn sư muội của mình thì có chút đau đầu.

Sao nàng nhìn không ra đâu, Thải Thanh thì ra một yêu đương não.

Từ khi trở về tông môn, nàng ngày nào khi nhìn thấy mình thì hỏi.

"Sư tỷ, hôm nay ngày mấy."

Thải Thanh hỏi như thế, Mộ Lam đương nhiên biết tiểu sư muội muốn làm gì.

Nhớ tới Tà Lam, Mộ Lam trong lòng cũng không thể không cảm thán hắn dung mạo đứng đầu nhất.

Nàng là thân truyền đệ tử của Liên Hoa tông, hạng gì kinh tài tuyệt diễm mà nàng chưa từng được chứng kiến, nhưng nàng lại đánh giá Tà Lam đứng ở hàng đầu, đủ để biết Tà Lam yêu nghiệt chỗ.



Không trách sư muội nhìn thấy Tà Lam một lần liền đầu não cháy hỏng.

Nhìn thấy sư tỷ đi vào, Thải Thanh liền ngay lập tức ngồi dậy ôm cánh tay của nàng," Sư tỷ, khi nào chúng ta xuất phát đi Bạch Nhật tông."

Sau khi từ Tà Hồn cốc trở về, quan hệ của hai người từ bình thương sư tỷ muội quan hệ, cho tới bây giờ trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

"Ngày mai là có thể xuất phát, ngươi cũng đừng nghĩ ngợi lung tung, việc tu luyện cũng không thể rơi xuống."

"Ta biết mà sư tỷ."

Thải Thanh le lưỡi mỉm cười, lúc này nàng mới nhớ tới điều gì mở miệng hỏi," Sư tỷ, ngoài hai tỷ muội chúng ta, tông môn còn phái ai cùng đi Bạch Nhật tông không."

Nghe Thải Thanh vấn đề, Mộ Lam sắc mặt tươi cười liền lạnh nhạt xuống," Còn có Công Phàm đi theo."

Nghe tới tên công phàm, không chỉ Mộ Lam khuôn mặt không vui, Thải Thanh nụ cười tí tửng ở trên mặt cũng xụ xuống.

"Tại sao là hắn ta."

Thải Thanh không vui âm thanh vang lên, Mộ Lam đắng chát nở nụ cười," Dù sao hắn ta cùng là nhân tuyển tuyển chọn chức thánh tử một trong, b·ị t·ông môn phái đi quan chiến cũng rất bình thường, chớ nói chi cha hắn là nội môn trưởng lão."

Nghe tới tên Công Phàm sắc mặt của hai nữ không vui thì đương nhiên là có nguyên nhân.

Dù sao Mộ Lam ở trong tông môn cũng là thiên chí kiêu nữ, không chỉ dung mạo xuất chúng, mà thiên phú cũng không kém, đương nhiên sẽ có người truy cầu nàng.

Mà Công Phàm là người truy cầu nàng một trong.

Hắn truy cầu nàng là quyền tự do của hắn, nữ nàng cũng không có tư cách gì để hắn từ bỏ truy cầu nàng.

Nhưng Công Phàm kẻ này công pháp tu luyện là một loại công pháp đặc thù, chỉ có thể cùng nam nữ ở giữa âm dương điều hoà mới có thể tự luyện, cho nên hắn trong động phủ không biết có bao nhiêu nữ nhân, mà hạ tràn của các nàng cũng không quá tốt.

Bí mật này đương nhiên cũng không có nhiều người biết đến, nhưng ai kêu sư phụ của nàng là thần thông quản đại một vị cao thâm tiền bối đâu.

Mặc dù nàng vẫn chưa gặp mặt sư phụ, nhưng nàng biết sư phụ là một nữ nhân, còn biết bối toán, tình thông các loại thuật pháp, rất là thần bí.



Cho nên nàng mới có thể ở 24 tuổi bắt đầu tư hành, tới bây giờ mới đạt được tu vi như ngày hôm này.

Nói một câu không quá đáng, sư phụ nàng giống như cha mẹ cải tạo nàng lần thứ hai, không có sư phụ, không biết bây giờ nàng tình trạng sẽ ra sao.

...

Rất nhanh, hai tuần trôi qua.

Hôm nay, Bạch Nhật tông rất là náo nhiệt, từ mặt trời vừa mộc, trong tông đã bắt đầu vận chuyển, mọi người trong tông đều trở nên vô cùng bận rộn.

Nhưng tất cả những thứ này cũng không liên quan tới Tà Lam.

Hắn lúc này vẫn còn ôm giai nhân mỹ mỹ say giấc nòng.

Mí mắt của Tần Thanh Nhã khẽ nâng lên, một con mắt mong lung từ từ mở ra.

Nàng còn nhớ ngày hôm qua, cảnh mà mình bị nam nhân trong ngực treo lên trên không h·ành h·ạ như thế nào.

Bây giờ hai chân nàng vẫn còn tê tê.

Nam nhân này càng ngày càng biến thái, trong cơ thể của nàng nước mặc dù dùng không hết, nhưng liên tục bị hắn môi mốc ra cũng làm nàng khổ không thể tả.

Nhìn dưới sàn bắn tung tué vô số chiến lợi phẩm, Tần Thanh Nhã chỉ cảm thấy khuôn mặt nóng hỏi, hai chân cũng kẹp lại.

Cảm nhận hai chân mình kẹp lại sự vật, Tần Thanh Nhã trong lòng thầm nói một tiếng quái vật.

Phải biết ngày hôm qua nàng dùng nữa ngày bồi hắn, nhưng sáng sớm mặt trời vừa mộc, nhị đệ lại một lần nữa vương lên.

Nhưng Tần Thanh Nhã lại cảm giác vô cùng hạnh phúc, có nam nhân như thế là phúc phận của nàng, khi nào muốn đều được, không muốn cũng bị làm cho muốn, có gì vui thích hơn cái này.

Mặt trời đã lên cao, lúc này hai âm thanh vang vọng toàn bộ Bạch Nhật tông, Tần Thanh Nhã đang hầu hạ Tà Lam mặt y phục.

"Được rồi, bảo bối, đừng nghịch nữa."



Tà Lam lúc này nhìn xuống bên dưới Tần Thanh Nhã mỉm cười sờ đầu của nàng.

Tần Thanh Nhã ngoan ngoãn cầm cây kem ly liếm lấp hai cái rồi mới trả lại cho hắn.

"Được rồi, thì đấu cũng sắp bắt đầu, chúng ta cũng nhanh lên cùng sư phụ tụ hợp."

Tà Lam làm sạch cho Tần Thanh Nhã cái miệng nhỏ nhắn rồi ôn như mỉm cười nói, Tần Thanh Nhã kéo tay hắn vào sự vật mềm mại của mình, hai người cùng nhau đi ra ngoài.

Hai đại bạch thỏ nhờ hắn kiên trì rèn luyện, kích cỡ đã cùng với Hồ Mị Na cũng không kém.

Hai người không xem ai ra gì lẫn nhau ôm ấp đi ra bên ngoài.

Các đệ tử ngoại môn đi ngang qua nhìn đều hâm mộ không thôi, bọn họ cũng muốn có được một người nữ nhân giống như Tần Thanh Nhã, không, một phần ba như Tần Thanh Nhã cũng đã mãn nguyện.

Tu tiên giới mặc dù tuấn năm mỹ nữ không thiếu, nhưng về phần khí chất có rất ít người cùng Tần Thanh Nhã so.

Nàng bây giờ cùng Tà Lam ở chung lâu, cả người đều phát sinh biến hoá to lớn, đã không còn có sự ngây ngô như lúc mới tới Bạch Nhật tông, mọi chuyện chỉ diễn ra trong đúng một tháng.

Đi tới Chấn Vực cốc, Tà Lam tò mò nhìn cảnh vật xung quanh, nơi đây quả nhiên vô cùng to lớn, xung quanh Chấn Vực cốc quả nhiên là có hơi nước bốc lên, phía dưới nước chắt nhiệt độ không kém.

Tà Lam lúc này chứng kiến cách đó không xa từ phía dưới Chấn Vực cốc bắn lên một cột nước, uy lực mặc dù không mạnh nhưng nếu ở trong đấu pháp, bị như thế q·uấy r·ối cũng sẽ là một phiền phức không nhỏ, tâm thần không thể tập chung vào trận đấu.

Tông môn tổ chức thi đấu ở đây quả nhiên là cố ý, còn mục đích thì Tà Lam không biết, có thể thử năng lực của các đệ tử cũng nói không chừng.

Mà lúc này đây, đột nhiên ở phía trên bầu trời hùng vĩ bay tới vô số phi chủ, phía trên còn ghi ra thế lực của chính mình.

Lúc này các vị trưởng lão của Bạch Nhật tông cũng phi thân lên cùng khách mời quan chiến chào hỏi.

Tà Lam lúc này ánh mắt nhìn thấy một chiếc phi chủ phía trên để Liên Hoa tông ba chữ to, hắn không biết hai nữ Mộ Lam cùng Thải Thanh có tới hay không.

Trên phi chủ, Mộ Lam cùng Thải Thanh cũng là lần đầu tiên đến tông môn của người khác, cho nên các nàng cũng rất là tò mò nhìn khắp xung quanh.

"Tỷ tỷ, nơi đây cảnh sắc so với tông môn của mình cũng không có gì khác nhau đâu."

Nhưng nhìn xem một lượt cũng không tìm ra một điểm mới mẻ, Thải Thanh thất vọng chủ mỏ nói.

Mộ Lam chỉ là mỉm cười, nàng lúc này ánh mắt nhìn xuống một chỗ vách núi, liền nhìn thấy thân ảnh liên tục trong đêm xuất hiện trong mộng của mình đang nhìn về phía này.

Bình Luận

0 Thảo luận