Cài đặt tùy chỉnh
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma
Chương 271: Chương 271: Lại chìm
Ngày cập nhật : 2024-11-12 20:58:32Chương 271: Lại chìm
Quỷ Lội Nước bị dẫm c·hết, Lý Quân Thiên mặc dù ác tâm gần c·hết nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hắn cảm ứng chiến trường. Lý Quân Thiên tức khắc liền nhận ra không gian giống như lại chìm xuống một tầng sâu hơn, hoặc là nói khoác lên một tầng không gian nữa.
Mặc dù mỗi lần giống như chỉ bước xuống một bậc thang, không đáng làm chuyện to tát nhưng có lẽ chuyện này còn không đơn giản chỉ là chìm vào không gian như vậy.
Lý Quân Thiên thoáng chờ mong kết quả của chuyện này, nhưng hiện tại phải giải quyết đám đối thủ chứ chưa cần phải giải quyết vấn đề không gian vội.
Đưa mắt nhìn về phía các vị vương giả.
Mặc dù mỗi người đều uể oải nhưng cũng không có ai c·hết, Lạc Chiêu Vương bị treo ở trên bầu trời, vương tọa hứng chịu lưu tinh vây công tạm thời không thoát ra được.
Lạc Trinh Vương bị vương tọa bao khỏa chậm rãi tái tạo lại đầu lâu, tuy rằng chưa c·hết nhưng cũng thoát ra được, không thấy có dấu hiệu có thể tiếp tục chiến đấu.
Bên ngoài thì Lạc Hi Vương thậm chí còn không gọi ra vương tọa, trốn tránh đến rất xa, rất giống như không muốn lẫn vào trong cuộc chiến đấu này.
Lạc Duệ Vương b·ị đ·ánh chìm vào trong biển, cũng không thấy có thể đào thoát ra ngoài, cho nên vây công Lý Quân Thiên mới chỉ có mười người. Nhưng không nghĩ đến Lý Quân Thiên còn chưa ra tay thế nào, tất cả đều b·ị t·hương không nhẹ.
Thí Thiên nghĩ cắn nuốt Tà Thiên Cấm Nhãn rất nhanh, nhưng Tà Thiên Cấm Nhãn thật sự lớn lắm, cho nên trong thời gian ngắn cũng không thể hoàn toàn cắn nuốt được.
Lý Quân Thiên lại điều động đại đạo tràn ra, cấu tạo Táng Đế Liên chuẩn b·ị đ·ánh xuống. Ngưng tụ hoàn thành Táng Đế Liên, Lý Quân Thiên liền yên tâm, vừa rồi bị Thí Thiên Nghĩ ảnh hưởng mà thôi, không phải thần thông hay sức mạnh của hắn xảy ra vấn đề.
Ánh mắt của Lý Quân Thiên nhìn về phía Thí Thiên Nghĩ mang theo một chút đề phòng, có thể ảnh hưởng thực lực của hắn, đồng thời phá giải thần thông khi chưa thành hình để cho Lý Quân Thiên không thể không nghĩ ngợi nhiều một chút.
Nhưng cũng không có quá nhiều lo lắng, thủ đoạn phá giải bất ngờ như thế là do Lý Quân Thiên không đề phòng, hiện tại nếu như Thí Thiên Nghĩ lại phá giải Táng Đế Liên từ bên trong cũng không thể làm được.
“C·hết!”
Lý Quân Thiên cũng lười nhác để cho đám người kia tiếp tục vây công mình, hoa sen nở rộ, Táng Đế Liên bao trùm vạn dặm từ trên trời đập xuống, đừng nói là quốc lực không hề có sức phản kháng nào lập tức b·ị đ·ánh tan.
Cho dù là quy tắc cũng phải bị áp chế cụp rủ lại, dạt hết sang một bên. Nếu như không thể ngoan ngoãn dạt tránh ra, vậy thì sẽ trực tiếp bị Táng Đế Liên hủy điệt, đánh đến đứt gãy, vặn vẹo sinh ra lực lượng cấm kỵ đem lực lượng dư thừa xóa đi trở thành hư vô.
Mặc cho bọn hắn không cam lòng, vẫn là ra sức phản kháng, thậm chí gào thét muốn cầu xin tha thứ. Nhưng tất cả đều không có tác dụng gì, Táng Đế Liên đẹp đẽ, tốc độ hạ xuống cũng không nhanh nhưng chỉ là so sánh một cách tương đối chứ thần thông sẽ không quá chậm.
Không có âm vang khắp trời, không có dị tượng kinh thiên. Một góc thiên địa sơn hà của lĩnh vực hoàn toàn bị xóa đi, biến thành hư vô. Thiên địa từ này thiếu đi một mảnh này, mặc dù đã chìm sâu vào mấy tầng không gian nhưng nó vẫn thuộc về Thế Giới Cửu Châu, nhưng sau khi bị Táng Đế Liên hủy diệt vậy thì trên đời sẽ không còn tồn tại nơi thế này.
Hoàn toàn bị xóa đi.
Nhưng lớp không gian độc lập này cũng không hoàn toàn bị xóa sạch, vẫn còn có một chút khu vực không bị tác động đến, ở dưới quy tắc hoàn chỉnh chậm rãi đem hai bên không gian ghép nối lại, trở thành vùng không gian hoàn chỉnh.
Tự thân sửa chữa ghép nối lại, hơn nữa còn có một loại lực lượng cực kỳ bí ẩn tu bổ, cuối cùng vạn dặm không gian vậy mà tạo thành một cách hoàn chỉnh. Lý Quân Thiên có lĩnh vực chống ra Hỗn Không Hải, tất nhiên có thể cảm nhận được cỗ lực lượng bí ẩn kia.
Nhưng tầng không gian kia chìm ở nơi sâu xa hơn lĩnh vực, trở thành nền tảng để lĩnh vực mở rộng ở trên đó. Lý Quân Thiên đưa mắt nhìn về một góc xó xỉnh ở bên ngoài lĩnh vực của mình.
Lạc Hi Vương thấy được ánh mắt lạnh nhạt của Lý Quân Thiên liền bất giác run lên một cái, cổ cũng hơi rụt lại. Nhưng rất nhanh hắn bình tĩnh lại tâm tình của mình, thân hình bị che giấu ở dưới áo choàng chỉ lộ ra mấy lọn tóc, hắn cười cười.
“Võ Vương quả thật phong thái vô song, cử thế vô địch, Hi mỗ vô cùng bội phục”.
“Đến ngươi ra tay?”
Lý Quân Thiên nghiêng đầu hơi nghi hoặc hỏi, dù sao theo Lý Quân Thiên cảm ứng thì Lạc Hi Vương cũng không mạnh, có lẽ chỉ cỡ Đạo Thiên Cảnh cửu trọng gì đó, hoàn toàn không có năng lực lật bàn.
“A a a a a a!!!!”
Đột nhiên một tiếng gầm thét vang vọng khắp lĩnh vực, một luồng cực quang sáng chói xuyên thủng biển kiếm khí bắn ra ngoài. Luồng cực quang phá tung mặt biển, Lạc Duệ Vương từ bên trong lao vọt ra bên ngoài, trên thân giống như một bó đuốc bị đốt cháy đến sáng chói.
Vương tọa chậm rãi hiện ra ở quanh người hắn, khí tức hùng hồn rung chuyển cả vùng lĩnh vực. Kỳ thật thực lực của các vương giả cũng không phải yếu, lĩnh vực cũng khó mà trấn áp được bọn hắn, có quốc lực gia trì thì sức trấn áp gần như không cần tính đến, không tạo nên bao nhiêu tác dụng.
“Ngươi nhận lấy c·ái c·hết!”
Lạc Duệ Vương hóa thành lưu tinh, xuyên qua thiên không bay đến trước mặt Lý Quân Thiên. Lúc này Lý Quân Thiên mới có thển hìn rõ hình dáng của Lạc Duệ Vương, chỉ thấy toàn thân của hắn không có một chỗ nào lành lặn, da thịt giống như bị cắn gặm đến tàn khuyết không đầy đủ.
Nhưng thực tế đây là bị vô số kiếm khí cắt chém, nếu nhìn kỹ có thể nhìn thấy rõ ràng những v·ết t·hương nhìn như nham nhở kia thực tế là vô số vết chém nhỏ li ti tạo thành, vết cắt vô cùng bằng phẳng.
Đồng thời vết cắt cũng không phải dàn trải toàn bộ cơ thể, chỗ tập trung chỗ dàn trải cho nên lộ ra phá lệ dọa người nhưng còn chưa đủ để lấy mạng của hắn. Lý Quân Thiên cũng không bị bộ dáng này hù dọa, nắm đấm của Lạc Duệ Vương chưa đến thì Lý Quân Thiên đã duỗi ra hai ngón tay, điểm về phía trước.
Một bông sen nhỏ bé cấp tốc hình thành ở đầu ngón tay của Lý Quân Thiên, bông sen bay cách ngón tay liền cấp tốc mở rộng, sau đó bao trùm toàn bộ Lạc Duệ Vương vào bên trong.
Không hoàn toàn là Táng Đế Liên nhưng là Lý Quân Thiên trích lại một xíu lực lượng đại đạo khi thần thông hình thành, uy lực chỉ tương đương với ba bốn thành Táng Đế Liên trọn vẹn, nhưng thắng ở hình thành cấp tốc hơn rất nhiều, gần như thuấn phát.
Bị Táng đế Liên bao trùm, Lạc Duệ Vương cũng không thể lật được chút sóng gió gì, toàn bộ tiêu tán vào trong hư vô, bao gồm cả vùng không gian ở xung quanh nó đồng dạng b·ị b·ắn thành một cái lỗ trống rỗng to lớn, cuối cùng dưới sự chữa trị của quy tắc hoàn thiện trở lại.
Mặc dù Lý Quân Thiên giải quyết Lạc Duệ Vương chỉ trong nháy mắt nhưng Lạc Hi Vương giống như cũng chỉ cần một nháy mắt như vậy. Chỉ thấy hắn từ từ gỡ xuống mũ chùm trên đầu của mình, để lộ ra dung mạo của vị vương giả thần bí này.
Lạc Hi Vương vậy mà là một nữ tử mang mái tóc màu hồng vô cùng nhạt, giống như là màu trắng hơi phơn phớt hồng, kết hợp với kiểu tóc ngắn ngang vai hơi lay động lộ ra nàng hết sức trẻ tuổi.
Chỉ là làn da của nàng rất trắng, trắng bệch mang theo một loại bệnh trạng yếu ớt. Lúc này hai mắt của nàng nhắm lại, đầu hơi rủ xuống, lạnh nhạt nói.
“Thất linh quy nguyên, chỉ hồn tố linh”.
...
p/s: Cầu đề cử!!!
Quỷ Lội Nước bị dẫm c·hết, Lý Quân Thiên mặc dù ác tâm gần c·hết nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hắn cảm ứng chiến trường. Lý Quân Thiên tức khắc liền nhận ra không gian giống như lại chìm xuống một tầng sâu hơn, hoặc là nói khoác lên một tầng không gian nữa.
Mặc dù mỗi lần giống như chỉ bước xuống một bậc thang, không đáng làm chuyện to tát nhưng có lẽ chuyện này còn không đơn giản chỉ là chìm vào không gian như vậy.
Lý Quân Thiên thoáng chờ mong kết quả của chuyện này, nhưng hiện tại phải giải quyết đám đối thủ chứ chưa cần phải giải quyết vấn đề không gian vội.
Đưa mắt nhìn về phía các vị vương giả.
Mặc dù mỗi người đều uể oải nhưng cũng không có ai c·hết, Lạc Chiêu Vương bị treo ở trên bầu trời, vương tọa hứng chịu lưu tinh vây công tạm thời không thoát ra được.
Lạc Trinh Vương bị vương tọa bao khỏa chậm rãi tái tạo lại đầu lâu, tuy rằng chưa c·hết nhưng cũng thoát ra được, không thấy có dấu hiệu có thể tiếp tục chiến đấu.
Bên ngoài thì Lạc Hi Vương thậm chí còn không gọi ra vương tọa, trốn tránh đến rất xa, rất giống như không muốn lẫn vào trong cuộc chiến đấu này.
Lạc Duệ Vương b·ị đ·ánh chìm vào trong biển, cũng không thấy có thể đào thoát ra ngoài, cho nên vây công Lý Quân Thiên mới chỉ có mười người. Nhưng không nghĩ đến Lý Quân Thiên còn chưa ra tay thế nào, tất cả đều b·ị t·hương không nhẹ.
Thí Thiên nghĩ cắn nuốt Tà Thiên Cấm Nhãn rất nhanh, nhưng Tà Thiên Cấm Nhãn thật sự lớn lắm, cho nên trong thời gian ngắn cũng không thể hoàn toàn cắn nuốt được.
Lý Quân Thiên lại điều động đại đạo tràn ra, cấu tạo Táng Đế Liên chuẩn b·ị đ·ánh xuống. Ngưng tụ hoàn thành Táng Đế Liên, Lý Quân Thiên liền yên tâm, vừa rồi bị Thí Thiên Nghĩ ảnh hưởng mà thôi, không phải thần thông hay sức mạnh của hắn xảy ra vấn đề.
Ánh mắt của Lý Quân Thiên nhìn về phía Thí Thiên Nghĩ mang theo một chút đề phòng, có thể ảnh hưởng thực lực của hắn, đồng thời phá giải thần thông khi chưa thành hình để cho Lý Quân Thiên không thể không nghĩ ngợi nhiều một chút.
Nhưng cũng không có quá nhiều lo lắng, thủ đoạn phá giải bất ngờ như thế là do Lý Quân Thiên không đề phòng, hiện tại nếu như Thí Thiên Nghĩ lại phá giải Táng Đế Liên từ bên trong cũng không thể làm được.
“C·hết!”
Lý Quân Thiên cũng lười nhác để cho đám người kia tiếp tục vây công mình, hoa sen nở rộ, Táng Đế Liên bao trùm vạn dặm từ trên trời đập xuống, đừng nói là quốc lực không hề có sức phản kháng nào lập tức b·ị đ·ánh tan.
Cho dù là quy tắc cũng phải bị áp chế cụp rủ lại, dạt hết sang một bên. Nếu như không thể ngoan ngoãn dạt tránh ra, vậy thì sẽ trực tiếp bị Táng Đế Liên hủy điệt, đánh đến đứt gãy, vặn vẹo sinh ra lực lượng cấm kỵ đem lực lượng dư thừa xóa đi trở thành hư vô.
Mặc cho bọn hắn không cam lòng, vẫn là ra sức phản kháng, thậm chí gào thét muốn cầu xin tha thứ. Nhưng tất cả đều không có tác dụng gì, Táng Đế Liên đẹp đẽ, tốc độ hạ xuống cũng không nhanh nhưng chỉ là so sánh một cách tương đối chứ thần thông sẽ không quá chậm.
Không có âm vang khắp trời, không có dị tượng kinh thiên. Một góc thiên địa sơn hà của lĩnh vực hoàn toàn bị xóa đi, biến thành hư vô. Thiên địa từ này thiếu đi một mảnh này, mặc dù đã chìm sâu vào mấy tầng không gian nhưng nó vẫn thuộc về Thế Giới Cửu Châu, nhưng sau khi bị Táng Đế Liên hủy diệt vậy thì trên đời sẽ không còn tồn tại nơi thế này.
Hoàn toàn bị xóa đi.
Nhưng lớp không gian độc lập này cũng không hoàn toàn bị xóa sạch, vẫn còn có một chút khu vực không bị tác động đến, ở dưới quy tắc hoàn chỉnh chậm rãi đem hai bên không gian ghép nối lại, trở thành vùng không gian hoàn chỉnh.
Tự thân sửa chữa ghép nối lại, hơn nữa còn có một loại lực lượng cực kỳ bí ẩn tu bổ, cuối cùng vạn dặm không gian vậy mà tạo thành một cách hoàn chỉnh. Lý Quân Thiên có lĩnh vực chống ra Hỗn Không Hải, tất nhiên có thể cảm nhận được cỗ lực lượng bí ẩn kia.
Nhưng tầng không gian kia chìm ở nơi sâu xa hơn lĩnh vực, trở thành nền tảng để lĩnh vực mở rộng ở trên đó. Lý Quân Thiên đưa mắt nhìn về một góc xó xỉnh ở bên ngoài lĩnh vực của mình.
Lạc Hi Vương thấy được ánh mắt lạnh nhạt của Lý Quân Thiên liền bất giác run lên một cái, cổ cũng hơi rụt lại. Nhưng rất nhanh hắn bình tĩnh lại tâm tình của mình, thân hình bị che giấu ở dưới áo choàng chỉ lộ ra mấy lọn tóc, hắn cười cười.
“Võ Vương quả thật phong thái vô song, cử thế vô địch, Hi mỗ vô cùng bội phục”.
“Đến ngươi ra tay?”
Lý Quân Thiên nghiêng đầu hơi nghi hoặc hỏi, dù sao theo Lý Quân Thiên cảm ứng thì Lạc Hi Vương cũng không mạnh, có lẽ chỉ cỡ Đạo Thiên Cảnh cửu trọng gì đó, hoàn toàn không có năng lực lật bàn.
“A a a a a a!!!!”
Đột nhiên một tiếng gầm thét vang vọng khắp lĩnh vực, một luồng cực quang sáng chói xuyên thủng biển kiếm khí bắn ra ngoài. Luồng cực quang phá tung mặt biển, Lạc Duệ Vương từ bên trong lao vọt ra bên ngoài, trên thân giống như một bó đuốc bị đốt cháy đến sáng chói.
Vương tọa chậm rãi hiện ra ở quanh người hắn, khí tức hùng hồn rung chuyển cả vùng lĩnh vực. Kỳ thật thực lực của các vương giả cũng không phải yếu, lĩnh vực cũng khó mà trấn áp được bọn hắn, có quốc lực gia trì thì sức trấn áp gần như không cần tính đến, không tạo nên bao nhiêu tác dụng.
“Ngươi nhận lấy c·ái c·hết!”
Lạc Duệ Vương hóa thành lưu tinh, xuyên qua thiên không bay đến trước mặt Lý Quân Thiên. Lúc này Lý Quân Thiên mới có thển hìn rõ hình dáng của Lạc Duệ Vương, chỉ thấy toàn thân của hắn không có một chỗ nào lành lặn, da thịt giống như bị cắn gặm đến tàn khuyết không đầy đủ.
Nhưng thực tế đây là bị vô số kiếm khí cắt chém, nếu nhìn kỹ có thể nhìn thấy rõ ràng những v·ết t·hương nhìn như nham nhở kia thực tế là vô số vết chém nhỏ li ti tạo thành, vết cắt vô cùng bằng phẳng.
Đồng thời vết cắt cũng không phải dàn trải toàn bộ cơ thể, chỗ tập trung chỗ dàn trải cho nên lộ ra phá lệ dọa người nhưng còn chưa đủ để lấy mạng của hắn. Lý Quân Thiên cũng không bị bộ dáng này hù dọa, nắm đấm của Lạc Duệ Vương chưa đến thì Lý Quân Thiên đã duỗi ra hai ngón tay, điểm về phía trước.
Một bông sen nhỏ bé cấp tốc hình thành ở đầu ngón tay của Lý Quân Thiên, bông sen bay cách ngón tay liền cấp tốc mở rộng, sau đó bao trùm toàn bộ Lạc Duệ Vương vào bên trong.
Không hoàn toàn là Táng Đế Liên nhưng là Lý Quân Thiên trích lại một xíu lực lượng đại đạo khi thần thông hình thành, uy lực chỉ tương đương với ba bốn thành Táng Đế Liên trọn vẹn, nhưng thắng ở hình thành cấp tốc hơn rất nhiều, gần như thuấn phát.
Bị Táng đế Liên bao trùm, Lạc Duệ Vương cũng không thể lật được chút sóng gió gì, toàn bộ tiêu tán vào trong hư vô, bao gồm cả vùng không gian ở xung quanh nó đồng dạng b·ị b·ắn thành một cái lỗ trống rỗng to lớn, cuối cùng dưới sự chữa trị của quy tắc hoàn thiện trở lại.
Mặc dù Lý Quân Thiên giải quyết Lạc Duệ Vương chỉ trong nháy mắt nhưng Lạc Hi Vương giống như cũng chỉ cần một nháy mắt như vậy. Chỉ thấy hắn từ từ gỡ xuống mũ chùm trên đầu của mình, để lộ ra dung mạo của vị vương giả thần bí này.
Lạc Hi Vương vậy mà là một nữ tử mang mái tóc màu hồng vô cùng nhạt, giống như là màu trắng hơi phơn phớt hồng, kết hợp với kiểu tóc ngắn ngang vai hơi lay động lộ ra nàng hết sức trẻ tuổi.
Chỉ là làn da của nàng rất trắng, trắng bệch mang theo một loại bệnh trạng yếu ớt. Lúc này hai mắt của nàng nhắm lại, đầu hơi rủ xuống, lạnh nhạt nói.
“Thất linh quy nguyên, chỉ hồn tố linh”.
...
p/s: Cầu đề cử!!!
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận