Cài đặt tùy chỉnh
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma
Chương 211: Chương 211: Chứng đạo
Ngày cập nhật : 2024-11-12 20:57:37Chương 211: Chứng đạo
Lý Quân Thiên trở về ngủ một giấc, nhàm chán hưởng thụ nhân sinh. Lại qua một khoảng thời gian, Lý Quân Thiên nhận ra một vấn đề.
Tường Vi, Vũ Nhu các nàng giống như không đến nguyệt kỳ. Ban đầu chính Lý Quân Thiên mình cũng không đến kỳ cho nên chưa từng để tâm, nhưng từ lần trước trở về hắn liền có lưu ý
Trải qua mấy lần bị q·uấy n·hiễu, Lý Quân Thiên cũng không khỏi khó chịu vì bị làm phiền, mỗi tháng đều phải bỏ ra mấy ngày thời gian cưng chiều bản thân, bản thân khó chịu như vậy, nghỉ ngơi cũng làm người mệt mỏi.
Cho nên Lý Quân Thiên liền nảy sinh nghi hoặc đến trên người Tường Vi cùng Vũ Nhu, bắt đầu thăm dò các nàng. Tò mò tư ẩn của người khác là chuyện không lịch sự cho nên Lý Quân Thiên cũng không sử dụng thần thông mà thông qua nói chuyện để hỏi thăm.
Cuối cùng Lý Quân Thiên mới biết được, Vũ Nhu là bởi vì tuổi nhọ chịu đủ loại h·ành h·ạ mà khiến cho hạ thể b·ị t·hương không thể vãn hồi, cho nên công năng sinh sản đã sớm bị phá hư, cũng không đến nguyệt kỳ.
Lý Quân Thiên thế cũng mới biết, kẻ thủ ác từ rất lâu trước đây đã bị Lý Quân Thiên bổ, cũng vì cái này này mà Vũ Nhu liền một mực chất chứa tình cảm với hắn, trải qua nhiều năm chấp niệm thành ma, vừa gặp lại liên quy thuận nhận chủ.
Lý Quân Thiên vận dụng Thần Sinh Kiếm chữa trị cho Vũ Nhu nhưng cũng không thể chữa trị hoàn toàn. Nhưng dựa theo một chút suy luận, có lẽ Vũ Nhu tu luyện đến Thần Thể đại thành có lẽ sẽ hoàn toàn được chữa trị.
Lý Quân Thiên cũng không đau lòng hay thương hại Vũ Nhu, mọi chuyện đều như thường, chưa từng có biến hóa qua.
Dù sao nhân sinh vô thường, người người đều trong bể khổ, quá khứ là chuyện đã qua lại không thể sửa chữa được, tương lai sinh sống tốt đẹp bù đắp trở lại là được rồi.
Dù sao đau khổ của nàng cũng không phải do Lý Quân Thiên gây ra, từ khi đi theo Lý Quân Thiên cũng không để Vũ Nhu chịu đau khổ ủy khuất gì, cho nên Lý Quân Thiên không có thêm vào cảm xúc dư thừa.
Lại hỏi về chuyện của Tường Vi, cũng không phải nguyên nhân kỳ quái gì. Chủ yếu là do công pháp ảnh hưởng mà thôi, để dễ dàng thu nạp sắc dục ý niệm cho nên Tường Vi liền cắt đứt khả năng sinh sản của bản thân.
Nói chung chính là hung ác tự làm chính mình, cũng không có tổn thương bản thân, không gọi là vấn đề gì.
Lý Quân Thiên cũng bởi vì như thế, ngẫm nghĩ một chút liền đem một chút chức năng của thân thể cho phong bế, về sau sẽ không bị vấn đề phiền nhiễu, cả tháng cũng không phiền bản thân.
Giải quyết một chuyện phiền lòng, Lý Quân Thiên thật vui vẻ tận hưởng cuộc sống. Tâm tính cũng càng lúc điều chỉnh càng hoàn hảo, khoảng cách dung nhập với Kiếm Đạo của bản thân đã không xa.
Thời gian thấm thoát, khí lạnh huân huân, trời thu đã qua gió đông thổi đến lòng người lạnh buốt.
Gió lạnh như kiếm cắt, thiên địa bất giác tràn ngập cảm giác túc sát để lòng người bồn chồn mà không hiểu thấu.
Vạn sự đều có đầu nguồn, mà đầu nguồn của không khí túc sát này lại nổi lên bởi vì một người.
Lý Quân Thiên, chuẩn bị chứng đạo.
Không phải ở trong không gian bản nguyên mà bế quan ở trên Ma Hê Thủ La Kiếm, phía trước Bạch Tuyết giương cánh tung bay, rẽ ra mây trắng thỏa thích bơi lượn trong trời xanh.
Lý Quân Thiên xếp bằng ngồi tại phòng gỗ, Quy Khư đặt ngang trên đầu gối, hai tay khẽ đặt trên kiếm.
Ba nghìn loại quy tắc ở trong tinh thần xoay chuyển, vô biên cảm ngộ cùng tri thức giống như hải dương tràn ra. Cảm ngộ quy tắc chậm rãi vẽ ra trên căn cơ võ đạo, một lần lại một lần nắn chỉnh quy tắc bên trên căn cơ võ đạo.
Nắn chỉnh lại một lần Đạo Thiên Cảnh, Lý Quân Thiên coi như luyện lại một lần, tuy rằng quá trình nắn chỉnh này vô cùng khó khăn, gánh chịu lại toàn bộ lực lượng bắn ngược lại phải tự dồn ép vào, đem cảm ngộ nắn chỉnh lại.
Đi lại một lần Đạo Thiên Cảnh đến viên mãn, Lý Quân Thiên chuẩn bị chứng đạo, chân chân chính chính chứng đạo.
Lúc trước hắn đem Võ Đạo cắm vào trong không gian bản nguyên, một lần sắp xếp cùng kết nối với ba nghìn quy tắc trong thiên địa, cuối cùng Lý Khuynh Nguyệt lấy thân hóa đạo, đem Võ Đạo đẩy lên, đứng gần ngang hàng với Thiên Đạo.
Nhưng lần này chứng đạo không giống, không phải để ba nghìn quy tắc liên kết vào với Kiếm Đạo. Lần này chứng đạo, Lý Quân Thiên chỉ cần ở trong đại lục, lấy Kiếm Đạo câu thông Võ Đạo hình thành lực lượng cộng hưởng.
Sau đó đem Kiếm Đạo tỏa khắp thiên địa, thông qua Võ Đạo kết nối đến quy tắc, hình thành một mỗi liên kết đặc thù, tùy phụ thuộc vào trong Võ Đạo lại độc lập với võ đạo.
Về sau người khác chứng đạo cũng là quá trình đồng dạng, câu thông võ đạo mượn đến lực lượng của Võ Đạo mà tỏa khắp thiên địa, ảnh hưởng đến thiên địa.
Bằng vào việc chứng đạo này, Võ Đạo sẽ càng lúc càng mạnh, tăng cường chính là bao hàm toàn bộ lực lượng chứng đạo của võ giả. Mà Võ Đạo mạnh, Thiên Đạo không sai biệt lắm cũng mạnh lên, chỉ là không thể tăng tiến mạnh lên bằng Võ Đạo.
Nhưng Thiên Đạo vốn là cao hơn Võ Đạo nửa bậc, lại thêm sinh linh dưới sự quản chế của Thiên Đạo, tuy rằng chứng đạo về sau liền có thể tránh thoát quy tắc trói buộc nhưng trong quá trình chứng đạo này, toàn bộ lực lượng đều chen về trong thiên địa, phản hồi cho Thiên Đạo tăng trưởng.
Cuối cùng chính là càng lúc càng mạnh, quản chế của Võ Đạo sẽ càng lúc càng mạnh, càng lúc càng hoàn thiện, đến mức không người có thể nhảy ra quản chế của Võ Đạo.
Lý Quân Thiên từ khi tạo dựng Võ Đạo đã từng suy nghĩ quy nạp tất cả đường đi Võ Đạo quy về một mối, để võ đạo của hắn trở thành con đường bắt buộc phải đi qua, nhưng quy nạp cùng bao phủ cũng phải có một hạn mức, đến tương lai phải để người tùy ý phát huy, không có quản chế mới có thể để người ta đi đến cực hạn.
Hơn nữa sau khi chứng đạo ngang hàng với thiên địa, đã có thể tránh thoát quản thúc của quy tắc, làm sao lại bị Võ Đạo trói buộc, chỉ cần không ngừng tiến bộ phản hồi hoàn thiện võ đạo.
Ngày này, Lý Quân Thiên đứng thẳng giữa thiên địa, sống lưng thẳng tắp như kiếm, căn cơ võ đạo bay về phía không trung, kích thước càng lúc càng lớn, cuối cùng giống như một cây kiếm thông thương, cao v·út vạn dặm.
Lưỡi kiếm thẳng tắp nối liền trời đất, đen tuyền lại có nửa trong suốt, không phải ai cũng có thể nhìn đến. Mà từ lưỡi kiếm tràn ra vô số sợi tơ nhỏ nối liền vào thiên địa, hoa văn trên kiếm giống như tỏa ra vô tận hào quang chiếu rọi bốn phương.
Rầm rầm!!!
Thiên địa biến sắc, rõ ràng giữa ban ngày lại đột ngột tối xuống, mây đen áp đỉnh che kín vạn dặm.
Toàn bộ Thương Võ Đại Lục bao hàm cả Thần Quang Đại Lục cũng bất quá lớn hơn vạn dặm mà thôi, cho nên ngày này, toàn bộ Thương Võ Đại Lục đều chìm trong bóng tối, mây đen có sấm, lôi điện vờn quanh.
Mây đen lúc này lại không có ánh sáng, giống như đêm đối triệt để hàng lâm. Từ phía tây dâng lên một vầng mặt tròi đỏ thẫm, dần dần đi đến thiên đỉnh thì màu sắc đã chuyển thành vàng rực, giống như một quả cầu khổng lồ giữa trời.
Từ phía đông dâng lên một vầng minh nguyệt, trong sáng tháng khiết, lam quang u lãnh, từ phía đông mang theo lam quang dâng lên cũng chậm rãi chạy về thiên đỉnh, càng chạy càng hao mòn, cuối cùng hóa thành một mặt trăng lưỡi liềm treo cao.
Nhật nguyệt đồng huy, ánh sáng rực rỡ lại không thể thắp sáng trời đêm, đem đen giống như càng thêm thâm thúy, đầy trời hiện lên đốm sáng, chính là sao trời rực rỡ.
Ngôi sao đầy trời chậm chạp vận chuyển, bay múa kéo thành từng cái đuôi dài giống như sau băng vạch phá, tựa như bảng đen vạch ra phấn trắng, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
Rầm rầm!!!
Lực lượng quy tắc trong thiên địa trực tiếp bị Kiếm Đạo của Lý Quân Thiên đánh đến, lực lượng khổng lồ trực tiếp đánh cho một loạt quy tắc vặn vẹo hóa thành hắc lôi bổ xuống.
Đây là lực lượng quy tắc phản phệ, muốn đem “đạo” nhét vào trong thiên địa, mạnh mẽ ghép nối cùng quy tắc trải sẵn trong thiên địa tất nhiên sẽ bị lực lượng quy tắc bắn ngược, hắc lôi trực tiếp đánh vào trên căn cơ võ đạo.
Nhưng loại quy tắc vặn vẹo này, kỳ thực Lý Quân Thiên vô cùng quen thuộc, bất kể là Hủy Diệt Kiếm Liên hay là Táng Đế Liên đều liên quan đến loại lực lượng hủy diệt này.
Cho nên quy tắc phản phệ đến, Lý Quân Thiên không hề kinh hoảng, trực tiếp đem cỗ lực lượng này đè vào dưới căn cơ võ đạo, tạm thời dùng lực lượng của đạo phong ấn lại.
Loại lực lượng này không hoàn toàn thuộc về thiên địa, quy tắc vặn vẹo mà sinh thành, Lý Quân Thiên nhìn đến mấy lần, sớm đã đánh chủ ý đến nơi.
Kiếm đạo đâm chọc vào ba nghìn quy tắc, thật cũng không phải chịu đựng ba nghìn lượt “sét đánh” tổng cộng mới chín lần, cũng không biết có phải thiên địa có định số hay không, nhưng đúng là sau chín lần thì phản phệ liền kết thúc.
Ba nghìn quy tắc, bất quá quyết định về lực lượng của “sét” cất bước sẽ mạnh hơn người khác một chút, nếu như quy tắc ít hơn thì lực lượng quy tắc phản phệ sẽ nhẹ hơn, cứ thế mà suy ra. Nhưng tại sao là chín lần phản phệ “sét đánh” thì đúng là không hiểu thấu.
Nhưng trải qua chín lần sét đánh, căn cơ võ đạo nổ tung, giống như tinh quang trải rộng khắp thiên địa. Chỉ trong giây lát, Lý Quân Thiên có thể cảm nhận được toàn bộ tình cảnh trên Thương Võ Đại Lục, từng chi tiết nhỏ, giống như một con kiến bò quanh, một cái lá rụng, một bông hoa rung rinh trong gió nhẹ...
Tất cả đều vô cùng rõ ràng.
Dẫu cho đây chỉ là một khoảnh khắc thần kỳ trong chớp mắt nhưng lại bị Lý Quân Thiên vĩnh viễn lưu lại trong tâm trí.
Căn cơ võ đạo tan vào thiên địa, ở trong khí hải chậm rãi ngưng lại ngưng tụ ra một cái căn cơ võ đạo khác.
Một loại cảm giác cực kỳ vi diệu sinh ra, giống như nắm trong tay toàn bộ thiên địa, cơ thể nhẹ bẫn không trói buộc, nhẹ nhàng khoan khoái, một ý niệm liền không gì làm không được.
Chứng đạo, thành!
...
p/s: Cầu đề cử!!!
Lý Quân Thiên trở về ngủ một giấc, nhàm chán hưởng thụ nhân sinh. Lại qua một khoảng thời gian, Lý Quân Thiên nhận ra một vấn đề.
Tường Vi, Vũ Nhu các nàng giống như không đến nguyệt kỳ. Ban đầu chính Lý Quân Thiên mình cũng không đến kỳ cho nên chưa từng để tâm, nhưng từ lần trước trở về hắn liền có lưu ý
Trải qua mấy lần bị q·uấy n·hiễu, Lý Quân Thiên cũng không khỏi khó chịu vì bị làm phiền, mỗi tháng đều phải bỏ ra mấy ngày thời gian cưng chiều bản thân, bản thân khó chịu như vậy, nghỉ ngơi cũng làm người mệt mỏi.
Cho nên Lý Quân Thiên liền nảy sinh nghi hoặc đến trên người Tường Vi cùng Vũ Nhu, bắt đầu thăm dò các nàng. Tò mò tư ẩn của người khác là chuyện không lịch sự cho nên Lý Quân Thiên cũng không sử dụng thần thông mà thông qua nói chuyện để hỏi thăm.
Cuối cùng Lý Quân Thiên mới biết được, Vũ Nhu là bởi vì tuổi nhọ chịu đủ loại h·ành h·ạ mà khiến cho hạ thể b·ị t·hương không thể vãn hồi, cho nên công năng sinh sản đã sớm bị phá hư, cũng không đến nguyệt kỳ.
Lý Quân Thiên thế cũng mới biết, kẻ thủ ác từ rất lâu trước đây đã bị Lý Quân Thiên bổ, cũng vì cái này này mà Vũ Nhu liền một mực chất chứa tình cảm với hắn, trải qua nhiều năm chấp niệm thành ma, vừa gặp lại liên quy thuận nhận chủ.
Lý Quân Thiên vận dụng Thần Sinh Kiếm chữa trị cho Vũ Nhu nhưng cũng không thể chữa trị hoàn toàn. Nhưng dựa theo một chút suy luận, có lẽ Vũ Nhu tu luyện đến Thần Thể đại thành có lẽ sẽ hoàn toàn được chữa trị.
Lý Quân Thiên cũng không đau lòng hay thương hại Vũ Nhu, mọi chuyện đều như thường, chưa từng có biến hóa qua.
Dù sao nhân sinh vô thường, người người đều trong bể khổ, quá khứ là chuyện đã qua lại không thể sửa chữa được, tương lai sinh sống tốt đẹp bù đắp trở lại là được rồi.
Dù sao đau khổ của nàng cũng không phải do Lý Quân Thiên gây ra, từ khi đi theo Lý Quân Thiên cũng không để Vũ Nhu chịu đau khổ ủy khuất gì, cho nên Lý Quân Thiên không có thêm vào cảm xúc dư thừa.
Lại hỏi về chuyện của Tường Vi, cũng không phải nguyên nhân kỳ quái gì. Chủ yếu là do công pháp ảnh hưởng mà thôi, để dễ dàng thu nạp sắc dục ý niệm cho nên Tường Vi liền cắt đứt khả năng sinh sản của bản thân.
Nói chung chính là hung ác tự làm chính mình, cũng không có tổn thương bản thân, không gọi là vấn đề gì.
Lý Quân Thiên cũng bởi vì như thế, ngẫm nghĩ một chút liền đem một chút chức năng của thân thể cho phong bế, về sau sẽ không bị vấn đề phiền nhiễu, cả tháng cũng không phiền bản thân.
Giải quyết một chuyện phiền lòng, Lý Quân Thiên thật vui vẻ tận hưởng cuộc sống. Tâm tính cũng càng lúc điều chỉnh càng hoàn hảo, khoảng cách dung nhập với Kiếm Đạo của bản thân đã không xa.
Thời gian thấm thoát, khí lạnh huân huân, trời thu đã qua gió đông thổi đến lòng người lạnh buốt.
Gió lạnh như kiếm cắt, thiên địa bất giác tràn ngập cảm giác túc sát để lòng người bồn chồn mà không hiểu thấu.
Vạn sự đều có đầu nguồn, mà đầu nguồn của không khí túc sát này lại nổi lên bởi vì một người.
Lý Quân Thiên, chuẩn bị chứng đạo.
Không phải ở trong không gian bản nguyên mà bế quan ở trên Ma Hê Thủ La Kiếm, phía trước Bạch Tuyết giương cánh tung bay, rẽ ra mây trắng thỏa thích bơi lượn trong trời xanh.
Lý Quân Thiên xếp bằng ngồi tại phòng gỗ, Quy Khư đặt ngang trên đầu gối, hai tay khẽ đặt trên kiếm.
Ba nghìn loại quy tắc ở trong tinh thần xoay chuyển, vô biên cảm ngộ cùng tri thức giống như hải dương tràn ra. Cảm ngộ quy tắc chậm rãi vẽ ra trên căn cơ võ đạo, một lần lại một lần nắn chỉnh quy tắc bên trên căn cơ võ đạo.
Nắn chỉnh lại một lần Đạo Thiên Cảnh, Lý Quân Thiên coi như luyện lại một lần, tuy rằng quá trình nắn chỉnh này vô cùng khó khăn, gánh chịu lại toàn bộ lực lượng bắn ngược lại phải tự dồn ép vào, đem cảm ngộ nắn chỉnh lại.
Đi lại một lần Đạo Thiên Cảnh đến viên mãn, Lý Quân Thiên chuẩn bị chứng đạo, chân chân chính chính chứng đạo.
Lúc trước hắn đem Võ Đạo cắm vào trong không gian bản nguyên, một lần sắp xếp cùng kết nối với ba nghìn quy tắc trong thiên địa, cuối cùng Lý Khuynh Nguyệt lấy thân hóa đạo, đem Võ Đạo đẩy lên, đứng gần ngang hàng với Thiên Đạo.
Nhưng lần này chứng đạo không giống, không phải để ba nghìn quy tắc liên kết vào với Kiếm Đạo. Lần này chứng đạo, Lý Quân Thiên chỉ cần ở trong đại lục, lấy Kiếm Đạo câu thông Võ Đạo hình thành lực lượng cộng hưởng.
Sau đó đem Kiếm Đạo tỏa khắp thiên địa, thông qua Võ Đạo kết nối đến quy tắc, hình thành một mỗi liên kết đặc thù, tùy phụ thuộc vào trong Võ Đạo lại độc lập với võ đạo.
Về sau người khác chứng đạo cũng là quá trình đồng dạng, câu thông võ đạo mượn đến lực lượng của Võ Đạo mà tỏa khắp thiên địa, ảnh hưởng đến thiên địa.
Bằng vào việc chứng đạo này, Võ Đạo sẽ càng lúc càng mạnh, tăng cường chính là bao hàm toàn bộ lực lượng chứng đạo của võ giả. Mà Võ Đạo mạnh, Thiên Đạo không sai biệt lắm cũng mạnh lên, chỉ là không thể tăng tiến mạnh lên bằng Võ Đạo.
Nhưng Thiên Đạo vốn là cao hơn Võ Đạo nửa bậc, lại thêm sinh linh dưới sự quản chế của Thiên Đạo, tuy rằng chứng đạo về sau liền có thể tránh thoát quy tắc trói buộc nhưng trong quá trình chứng đạo này, toàn bộ lực lượng đều chen về trong thiên địa, phản hồi cho Thiên Đạo tăng trưởng.
Cuối cùng chính là càng lúc càng mạnh, quản chế của Võ Đạo sẽ càng lúc càng mạnh, càng lúc càng hoàn thiện, đến mức không người có thể nhảy ra quản chế của Võ Đạo.
Lý Quân Thiên từ khi tạo dựng Võ Đạo đã từng suy nghĩ quy nạp tất cả đường đi Võ Đạo quy về một mối, để võ đạo của hắn trở thành con đường bắt buộc phải đi qua, nhưng quy nạp cùng bao phủ cũng phải có một hạn mức, đến tương lai phải để người tùy ý phát huy, không có quản chế mới có thể để người ta đi đến cực hạn.
Hơn nữa sau khi chứng đạo ngang hàng với thiên địa, đã có thể tránh thoát quản thúc của quy tắc, làm sao lại bị Võ Đạo trói buộc, chỉ cần không ngừng tiến bộ phản hồi hoàn thiện võ đạo.
Ngày này, Lý Quân Thiên đứng thẳng giữa thiên địa, sống lưng thẳng tắp như kiếm, căn cơ võ đạo bay về phía không trung, kích thước càng lúc càng lớn, cuối cùng giống như một cây kiếm thông thương, cao v·út vạn dặm.
Lưỡi kiếm thẳng tắp nối liền trời đất, đen tuyền lại có nửa trong suốt, không phải ai cũng có thể nhìn đến. Mà từ lưỡi kiếm tràn ra vô số sợi tơ nhỏ nối liền vào thiên địa, hoa văn trên kiếm giống như tỏa ra vô tận hào quang chiếu rọi bốn phương.
Rầm rầm!!!
Thiên địa biến sắc, rõ ràng giữa ban ngày lại đột ngột tối xuống, mây đen áp đỉnh che kín vạn dặm.
Toàn bộ Thương Võ Đại Lục bao hàm cả Thần Quang Đại Lục cũng bất quá lớn hơn vạn dặm mà thôi, cho nên ngày này, toàn bộ Thương Võ Đại Lục đều chìm trong bóng tối, mây đen có sấm, lôi điện vờn quanh.
Mây đen lúc này lại không có ánh sáng, giống như đêm đối triệt để hàng lâm. Từ phía tây dâng lên một vầng mặt tròi đỏ thẫm, dần dần đi đến thiên đỉnh thì màu sắc đã chuyển thành vàng rực, giống như một quả cầu khổng lồ giữa trời.
Từ phía đông dâng lên một vầng minh nguyệt, trong sáng tháng khiết, lam quang u lãnh, từ phía đông mang theo lam quang dâng lên cũng chậm rãi chạy về thiên đỉnh, càng chạy càng hao mòn, cuối cùng hóa thành một mặt trăng lưỡi liềm treo cao.
Nhật nguyệt đồng huy, ánh sáng rực rỡ lại không thể thắp sáng trời đêm, đem đen giống như càng thêm thâm thúy, đầy trời hiện lên đốm sáng, chính là sao trời rực rỡ.
Ngôi sao đầy trời chậm chạp vận chuyển, bay múa kéo thành từng cái đuôi dài giống như sau băng vạch phá, tựa như bảng đen vạch ra phấn trắng, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
Rầm rầm!!!
Lực lượng quy tắc trong thiên địa trực tiếp bị Kiếm Đạo của Lý Quân Thiên đánh đến, lực lượng khổng lồ trực tiếp đánh cho một loạt quy tắc vặn vẹo hóa thành hắc lôi bổ xuống.
Đây là lực lượng quy tắc phản phệ, muốn đem “đạo” nhét vào trong thiên địa, mạnh mẽ ghép nối cùng quy tắc trải sẵn trong thiên địa tất nhiên sẽ bị lực lượng quy tắc bắn ngược, hắc lôi trực tiếp đánh vào trên căn cơ võ đạo.
Nhưng loại quy tắc vặn vẹo này, kỳ thực Lý Quân Thiên vô cùng quen thuộc, bất kể là Hủy Diệt Kiếm Liên hay là Táng Đế Liên đều liên quan đến loại lực lượng hủy diệt này.
Cho nên quy tắc phản phệ đến, Lý Quân Thiên không hề kinh hoảng, trực tiếp đem cỗ lực lượng này đè vào dưới căn cơ võ đạo, tạm thời dùng lực lượng của đạo phong ấn lại.
Loại lực lượng này không hoàn toàn thuộc về thiên địa, quy tắc vặn vẹo mà sinh thành, Lý Quân Thiên nhìn đến mấy lần, sớm đã đánh chủ ý đến nơi.
Kiếm đạo đâm chọc vào ba nghìn quy tắc, thật cũng không phải chịu đựng ba nghìn lượt “sét đánh” tổng cộng mới chín lần, cũng không biết có phải thiên địa có định số hay không, nhưng đúng là sau chín lần thì phản phệ liền kết thúc.
Ba nghìn quy tắc, bất quá quyết định về lực lượng của “sét” cất bước sẽ mạnh hơn người khác một chút, nếu như quy tắc ít hơn thì lực lượng quy tắc phản phệ sẽ nhẹ hơn, cứ thế mà suy ra. Nhưng tại sao là chín lần phản phệ “sét đánh” thì đúng là không hiểu thấu.
Nhưng trải qua chín lần sét đánh, căn cơ võ đạo nổ tung, giống như tinh quang trải rộng khắp thiên địa. Chỉ trong giây lát, Lý Quân Thiên có thể cảm nhận được toàn bộ tình cảnh trên Thương Võ Đại Lục, từng chi tiết nhỏ, giống như một con kiến bò quanh, một cái lá rụng, một bông hoa rung rinh trong gió nhẹ...
Tất cả đều vô cùng rõ ràng.
Dẫu cho đây chỉ là một khoảnh khắc thần kỳ trong chớp mắt nhưng lại bị Lý Quân Thiên vĩnh viễn lưu lại trong tâm trí.
Căn cơ võ đạo tan vào thiên địa, ở trong khí hải chậm rãi ngưng lại ngưng tụ ra một cái căn cơ võ đạo khác.
Một loại cảm giác cực kỳ vi diệu sinh ra, giống như nắm trong tay toàn bộ thiên địa, cơ thể nhẹ bẫn không trói buộc, nhẹ nhàng khoan khoái, một ý niệm liền không gì làm không được.
Chứng đạo, thành!
...
p/s: Cầu đề cử!!!
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận