Cài đặt tùy chỉnh
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma
Chương 193: Chương 193: Mười bước Đạo Thiên
Ngày cập nhật : 2024-11-12 20:57:20Chương 193: Mười bước Đạo Thiên
Chỉ thấy Lý Khuynh Thiên đẩy Lý Quân Thiên một cái, thân thể hóa thành một dòng nước rót vào trên người Lý Quân Thiên.
Theo dòng nước rót đến, Lý Quân Thiên chợt cảm thấy đầu đau muốn nứt, vô biên cảm ngộ ùa đến. Trong thời gian ngừng lại ở trong cây thế giới, Lý Khuynh Thiên không phải cái gì cũng không làm.
Tuy chỉ là một luồng tàn niệm, không có chân linh nhưng Lý Quân Thiên lại có thể tiện tay nhặt lấy những cảm ngộ về quy tắc.
Giống như bản thân hòa vào trong biển quy tắc, cảm nhận từng chi tiết về quy tắc, chi tiết đến những điểm nhỏ bé giống như sợi chỉ cũng không tránh thoát.
Một bên hấp thụ lấy một chút lực lượng bản nguyên, một bên cảm ngộ lấy lực lượng quy tắc, góp nhặt từng chút từng chút một, cuối cùng hóa thành cảm ngộ truyền cho Lý Quân Thiên.
Lý Khuynh Thiên chìm trong cảm ngộ quy tắc cho nên gần như ở trong trạng thái kéo căng, lâm vào trong ngủ say. Chỉ đợi Lý Quân Thiên đi đến, chấp niệm tràn ra mới có thể đem phần ý niệm trong cây thế giới tỉnh lại, cùng trao đổi với Lý Quân Thiên.
Mà lúc này, Lý Khuynh Thiên đem tất cả cảm ngộ truyền cho Lý Quân Thiên, gần như cũng đem phần tàn niệm này, cho nên cảm ngộ truyền xong, nàng cũng sẽ không còn tồn tại.
Bất kể ý niệm hay là chấp niệm phía trước đều sẽ tan biến, hòa vào linh hồn của Lý Quân Thiên.
Không biết trải qua bao lâu, vô biên lĩnh ngộ về quy tắc bị Lý Quân Thiên tiêu hóa xong xuôi. Lý Quân Thiên hơi cúi người, tay chống lấy trán ngọc, lông mày nhăn chặt lại mới miễn cưỡng chống cự lại đau đớn.
Ngoại trừ vô biên cảm ngộ còn có một chú ý nghĩ của Lý Khuynh Thiên. Lý Quân Thiên coi như không cần nói cũng biết, Lý Quân Thiên tiếp nhận xong liền thở dài một hơi.
“Ngươi hà tất phải làm đến mức này? Thành toàn ta trọng yếu như vậy sao?”
Ánh mắt của Lý Quân Thiên dần dần trở nên sắc bén.
Đem toàn bộ cảm ngộ cho Lý Quân Thiên, lại thêm cảm ngộ của chính Lý Quân Thiên, tất cả quy tắc trong giờ khắc này đều đạt đến viên mãn, lĩnh ngộ trọn vẹn mười thành.
Đã lĩnh ngộ đầy đủ đến không còn gì để lĩnh ngộ được nữa. Kỳ thực thiên địa vốn không toàn vẹn, mỗi một lần dung hợp các thế giới liền sẽ khiến cho quy tắc càng thêm hoàn thiện.
Cho nên Lý Quân Thiên lại một lần nữa bị giới hạn bởi thiên địa. Nhưng cũng không quá quan trọng, đối với Lý Quân Thiên lúc này đã đủ rồi. Bởi vì cảnh giới tiếp theo là Đạo Thiên Cảnh.
Lĩnh ngộ quy tắc, uốn nắn con đường, đại đạo của chính mình áp trên quy tắc thiên địa.
Lý Quân Thiên bước ra một bước, căn cơ võ đạo treo ở trước mặt, một thanh kiếm cùng Vĩnh Dạ giống y như đúc, chỉ là không hề có vết rạn nào, phẳng mịn như mới.
Lý Quân Thiên cũng không đưa tay đi đón, căn cơ võ đạo cũng không cần ai nâng mà lơ lửng trước mặt của hắn.
Theo bước đầu tiên mà Lý Quân Thiên bước ra, căn cơ võ đạo đột nhiên nhiều thêm một đạo hoa văn, hoa văn cấp tốc mở rộng giống như dây leo sinh trưởng nở rộ, bao trùm một phần lớn ở trên lưỡi kiếm.
Là hoa văn đại biểu cho quy tắc.
Bởi vì quy tắc lĩnh ngộ đến viên mãn, mười thành đầy đặn cho nên hoa văn vẽ lên là trọn vẹn, đường nét phức tạp huyền ảo không thể đơn giản mà nhìn thấy được.
Ầm ầm!
Khí thế trên người Lý Quân Thiên trong chớp mắt rung chuyển không gian bản nguyên, giống như mặt hồ đột nhiên lật úp lại, toàn bộ mặt nước bị kéo võng thẳng xuống.
Bước ra bước thứ hai, hoa văn quy tắc vốn đã hoàn thiện vào lúc này tiếp tục phát triển mở rộng, kích thước lập tức tăng lớn gấp đôi, hoa văn đan xen vào nhau càng thêm huyền ảo, càng thêm phức tạp.
Khí thế trên người lại mạnh một mảng, sợi tơ quy tắc đan dệt thành lưới lúc này đã võng xuống giống như sắp căng đứt, biến dạng đến vô cùng ghê gớm.
Rầm rầm!
Khí thế lần này trực tiếp mạnh đến làm cho không gian cũng hơi kéo võng xuống, xung quanh người bị bóp méo kéo giãn, không gian ở trong người bị bóp nghẹt lại.
“Kiếm Ma! Ngươi làm cái gì?”
Trương Vô Cực không ngờ lại là kẻ hồi phục sớm nhất, thân thể lành lặn vội vàng lên tiếng chất vấn Lý Quân Thiên. Bởi vì lúc này hắn dang bị khí thế của Lý Quân Thiên ép đến khó mà nhấc chân lên được.
Khí thế của Lý Quân Thiên lúc này mang đến áp lực so với trước càng thêm mạnh mẽ, thậm chí mạnh gấp gần mười lần, toàn thân căng cứng không thể nào di chuyển, cho nên chỉ có thể lên tiếng chất vấn.
Lý Quân Thiên không có để tâm, bước chân không ngừng.
Bước thứ ba, bước thư tư, bước thứ năm...
Mỗi một bước bước ra, hoa văn quy tắc đan dệt giống như bông hoa nở rộ.
Đạo Thiên Cảnh thất trọng, bát trọng, cửu trọng...
Bành!!!
Toàn bộ hoa văn quy tắc vẽ đầy lên căn cơ võ đạo, quang mang tỏa ra sáng chói cả một vùng thiên địa. Vùng thiên địa bị chiếu sáng, Dị Tượng hàng lâm, trực tiếp chống ra thiên địa.
Kiếm hóa sơn phong, kiếm hóa giang hà.
Kiếm hóa bạch vân, kiếm hóa lưu tinh.
Kiếm hóa thương hải, kiếm dung hắc dạ.
Kiếm hóa minh nguyệt, kiếm hóa triêu dương.
Kiếm hóa đại ngàn, kiếm hòa cương phong...
Kiếm hóa vạn vật thế gian, vạn vật thế gian đều là kiếm, mỗi một cảnh vật ở trong thiên địa đều là kiếm.
Ba nghìn sợi quy tắc đan dệt thành một tấm lưới ẩn hình giăng khắp nghìn dặm không gian, đan dệt kín kẽ thành một khối khép kín.
Loẹt xoẹt!
Không phải dị tượng mà là lĩnh vực chống ra một mảnh thiên địa, chống ra một mảnh tiểu thiên địa ở trong thế giới này. Ở trong tiểu thiên địa, hắn chính là thần.
Thiên địa áp chế, quy tắc trói buộc người khác, còn hắn tự do tự tại nhất. Thực lực không những không bị áp chế, lại còn sẽ được tăng cường.
Lại bước ra một bước, vô biên vĩ lực từ thiên địa bị rút ra, lĩnh vực giống như n·úi l·ửa p·hun t·rào bộc phát ra lực lượng khủng bố đến tận cùng.
Bành!
Trương Vô Cực trực tiếp bị ép đập thẳng vào trên mặt đất, nửa thân thể c·hôn v·ùi vào trong đất đá, trực tiếp nhét đầy mồm vật chất.
Mười bước chân, mỗi bước một trọng thiên. Đạo Thiên Cảnh chín tầng tiểu cảnh giới, đến lúc này triệt để viên mãn, lĩnh vực mở rộng đến cực hạn, bên ngoài bao trùm nghìn dặm, bên trong giống như một vùng tiểu thiên địa rộng lớn đến vạn dặm.
Căn cơ võ đạo treo giữa thiên địa lúc này đã hóa thành cự kiếm thông thiên, nối liền trời đất. Sau đó cự kiếm trực tiếp ẩn tàng vào trong thiên địa, hóa thành thiên địa, hóa thành lĩnh vực bao phủ xung quanh bản thân, đem mình ngăn cách khỏi thiên địa.
Bên trong lĩnh vực, thiên địa không trói buộc được hắn, trái lại chỉ có hắn trói buộc lại người khác.
Lý Quân Thiên run run mi mắt, mười bước hắn đã đi đến giữa không trung, đứng trước thân cây thế giới.
Tay trái của hắn đưa ra, linh vực trong chớp mắt co rút lại, lực lượng quy tắc lấy một điểm làm trung tâm, các sợi quy tắc giống như cuộn len lấy thứ tự rành mạch xếp xoắn mà không r·ối l·oạn.
Toàn bộ tinh thần hồn lực tràn ra, tinh thần ý niệm gánh chịu đại đạo, tinh thần hồn lực duy trì quy tắc, toàn bộ cảm ngộ tràn ra, không có linh khí, không có cương khí, không có linh lực, chỉ thuần túy tinh thần ý niệm cùng tinh thần hồn lực.
Lĩnh vực đã ngưng tụ thành hình một thanh kiếm, chính là căn cơ võ đạo đã rút đi tất cả lực lượng dư thừa khác, chỉ còn lại kết hợp của riêng mình.
Đổi lại là người khác đạt đến cấp độ này cũng không thể có lượng cảm ngộ quy tắc đồ sộ như Lý Quân Thiên được, cùng lắm là một hoặc một vài loại quy tắc kết hợp với nhau mà thôi.
Nhưng Lý Quân Thiên trực tiếp tham ngộ ba nghìn loại quy tắc khác biệt, lượng cảm ngộ vô cùng khổng lồ, khổng lồ đến đến cho người ta đầu choáng mắt hoa.
Lý Quân Thiên vào lúc này lóe lên vẻ hung ác, bàn tay đẩy ra, đem căn cơ võ đạo cắm thẳng vào trong cây thế giới.
Két!!!
Vô kiên bất tồi thân cây giống như là vật liệu cứng rắn nhất thế gian, cự kiếm không thể tạo nên một vết rách trên thân cây được.
Nhưng cự kiếm lại giống như hóa thành dòng nước, trực tiếp xâm nhập vào trong cây thế giới, giống như sông đổ vào biển, băng tan vào hồ, hòa tan vào trong cây thế giới.
Lý Quân Thiên chứng đạo, không phải đơn thuần chứng đạo, cũng không chứng đại đạo của bản thân mà là tự chứng võ đạo.
Đem “Võ Đạo” ấn vào thiên địa, trở thành đại đạo vô thượng, một con đường tu luyện đến sánh ngang thiên địa.
...
p/s: Cầu đề cử!!!
Chỉ thấy Lý Khuynh Thiên đẩy Lý Quân Thiên một cái, thân thể hóa thành một dòng nước rót vào trên người Lý Quân Thiên.
Theo dòng nước rót đến, Lý Quân Thiên chợt cảm thấy đầu đau muốn nứt, vô biên cảm ngộ ùa đến. Trong thời gian ngừng lại ở trong cây thế giới, Lý Khuynh Thiên không phải cái gì cũng không làm.
Tuy chỉ là một luồng tàn niệm, không có chân linh nhưng Lý Quân Thiên lại có thể tiện tay nhặt lấy những cảm ngộ về quy tắc.
Giống như bản thân hòa vào trong biển quy tắc, cảm nhận từng chi tiết về quy tắc, chi tiết đến những điểm nhỏ bé giống như sợi chỉ cũng không tránh thoát.
Một bên hấp thụ lấy một chút lực lượng bản nguyên, một bên cảm ngộ lấy lực lượng quy tắc, góp nhặt từng chút từng chút một, cuối cùng hóa thành cảm ngộ truyền cho Lý Quân Thiên.
Lý Khuynh Thiên chìm trong cảm ngộ quy tắc cho nên gần như ở trong trạng thái kéo căng, lâm vào trong ngủ say. Chỉ đợi Lý Quân Thiên đi đến, chấp niệm tràn ra mới có thể đem phần ý niệm trong cây thế giới tỉnh lại, cùng trao đổi với Lý Quân Thiên.
Mà lúc này, Lý Khuynh Thiên đem tất cả cảm ngộ truyền cho Lý Quân Thiên, gần như cũng đem phần tàn niệm này, cho nên cảm ngộ truyền xong, nàng cũng sẽ không còn tồn tại.
Bất kể ý niệm hay là chấp niệm phía trước đều sẽ tan biến, hòa vào linh hồn của Lý Quân Thiên.
Không biết trải qua bao lâu, vô biên lĩnh ngộ về quy tắc bị Lý Quân Thiên tiêu hóa xong xuôi. Lý Quân Thiên hơi cúi người, tay chống lấy trán ngọc, lông mày nhăn chặt lại mới miễn cưỡng chống cự lại đau đớn.
Ngoại trừ vô biên cảm ngộ còn có một chú ý nghĩ của Lý Khuynh Thiên. Lý Quân Thiên coi như không cần nói cũng biết, Lý Quân Thiên tiếp nhận xong liền thở dài một hơi.
“Ngươi hà tất phải làm đến mức này? Thành toàn ta trọng yếu như vậy sao?”
Ánh mắt của Lý Quân Thiên dần dần trở nên sắc bén.
Đem toàn bộ cảm ngộ cho Lý Quân Thiên, lại thêm cảm ngộ của chính Lý Quân Thiên, tất cả quy tắc trong giờ khắc này đều đạt đến viên mãn, lĩnh ngộ trọn vẹn mười thành.
Đã lĩnh ngộ đầy đủ đến không còn gì để lĩnh ngộ được nữa. Kỳ thực thiên địa vốn không toàn vẹn, mỗi một lần dung hợp các thế giới liền sẽ khiến cho quy tắc càng thêm hoàn thiện.
Cho nên Lý Quân Thiên lại một lần nữa bị giới hạn bởi thiên địa. Nhưng cũng không quá quan trọng, đối với Lý Quân Thiên lúc này đã đủ rồi. Bởi vì cảnh giới tiếp theo là Đạo Thiên Cảnh.
Lĩnh ngộ quy tắc, uốn nắn con đường, đại đạo của chính mình áp trên quy tắc thiên địa.
Lý Quân Thiên bước ra một bước, căn cơ võ đạo treo ở trước mặt, một thanh kiếm cùng Vĩnh Dạ giống y như đúc, chỉ là không hề có vết rạn nào, phẳng mịn như mới.
Lý Quân Thiên cũng không đưa tay đi đón, căn cơ võ đạo cũng không cần ai nâng mà lơ lửng trước mặt của hắn.
Theo bước đầu tiên mà Lý Quân Thiên bước ra, căn cơ võ đạo đột nhiên nhiều thêm một đạo hoa văn, hoa văn cấp tốc mở rộng giống như dây leo sinh trưởng nở rộ, bao trùm một phần lớn ở trên lưỡi kiếm.
Là hoa văn đại biểu cho quy tắc.
Bởi vì quy tắc lĩnh ngộ đến viên mãn, mười thành đầy đặn cho nên hoa văn vẽ lên là trọn vẹn, đường nét phức tạp huyền ảo không thể đơn giản mà nhìn thấy được.
Ầm ầm!
Khí thế trên người Lý Quân Thiên trong chớp mắt rung chuyển không gian bản nguyên, giống như mặt hồ đột nhiên lật úp lại, toàn bộ mặt nước bị kéo võng thẳng xuống.
Bước ra bước thứ hai, hoa văn quy tắc vốn đã hoàn thiện vào lúc này tiếp tục phát triển mở rộng, kích thước lập tức tăng lớn gấp đôi, hoa văn đan xen vào nhau càng thêm huyền ảo, càng thêm phức tạp.
Khí thế trên người lại mạnh một mảng, sợi tơ quy tắc đan dệt thành lưới lúc này đã võng xuống giống như sắp căng đứt, biến dạng đến vô cùng ghê gớm.
Rầm rầm!
Khí thế lần này trực tiếp mạnh đến làm cho không gian cũng hơi kéo võng xuống, xung quanh người bị bóp méo kéo giãn, không gian ở trong người bị bóp nghẹt lại.
“Kiếm Ma! Ngươi làm cái gì?”
Trương Vô Cực không ngờ lại là kẻ hồi phục sớm nhất, thân thể lành lặn vội vàng lên tiếng chất vấn Lý Quân Thiên. Bởi vì lúc này hắn dang bị khí thế của Lý Quân Thiên ép đến khó mà nhấc chân lên được.
Khí thế của Lý Quân Thiên lúc này mang đến áp lực so với trước càng thêm mạnh mẽ, thậm chí mạnh gấp gần mười lần, toàn thân căng cứng không thể nào di chuyển, cho nên chỉ có thể lên tiếng chất vấn.
Lý Quân Thiên không có để tâm, bước chân không ngừng.
Bước thứ ba, bước thư tư, bước thứ năm...
Mỗi một bước bước ra, hoa văn quy tắc đan dệt giống như bông hoa nở rộ.
Đạo Thiên Cảnh thất trọng, bát trọng, cửu trọng...
Bành!!!
Toàn bộ hoa văn quy tắc vẽ đầy lên căn cơ võ đạo, quang mang tỏa ra sáng chói cả một vùng thiên địa. Vùng thiên địa bị chiếu sáng, Dị Tượng hàng lâm, trực tiếp chống ra thiên địa.
Kiếm hóa sơn phong, kiếm hóa giang hà.
Kiếm hóa bạch vân, kiếm hóa lưu tinh.
Kiếm hóa thương hải, kiếm dung hắc dạ.
Kiếm hóa minh nguyệt, kiếm hóa triêu dương.
Kiếm hóa đại ngàn, kiếm hòa cương phong...
Kiếm hóa vạn vật thế gian, vạn vật thế gian đều là kiếm, mỗi một cảnh vật ở trong thiên địa đều là kiếm.
Ba nghìn sợi quy tắc đan dệt thành một tấm lưới ẩn hình giăng khắp nghìn dặm không gian, đan dệt kín kẽ thành một khối khép kín.
Loẹt xoẹt!
Không phải dị tượng mà là lĩnh vực chống ra một mảnh thiên địa, chống ra một mảnh tiểu thiên địa ở trong thế giới này. Ở trong tiểu thiên địa, hắn chính là thần.
Thiên địa áp chế, quy tắc trói buộc người khác, còn hắn tự do tự tại nhất. Thực lực không những không bị áp chế, lại còn sẽ được tăng cường.
Lại bước ra một bước, vô biên vĩ lực từ thiên địa bị rút ra, lĩnh vực giống như n·úi l·ửa p·hun t·rào bộc phát ra lực lượng khủng bố đến tận cùng.
Bành!
Trương Vô Cực trực tiếp bị ép đập thẳng vào trên mặt đất, nửa thân thể c·hôn v·ùi vào trong đất đá, trực tiếp nhét đầy mồm vật chất.
Mười bước chân, mỗi bước một trọng thiên. Đạo Thiên Cảnh chín tầng tiểu cảnh giới, đến lúc này triệt để viên mãn, lĩnh vực mở rộng đến cực hạn, bên ngoài bao trùm nghìn dặm, bên trong giống như một vùng tiểu thiên địa rộng lớn đến vạn dặm.
Căn cơ võ đạo treo giữa thiên địa lúc này đã hóa thành cự kiếm thông thiên, nối liền trời đất. Sau đó cự kiếm trực tiếp ẩn tàng vào trong thiên địa, hóa thành thiên địa, hóa thành lĩnh vực bao phủ xung quanh bản thân, đem mình ngăn cách khỏi thiên địa.
Bên trong lĩnh vực, thiên địa không trói buộc được hắn, trái lại chỉ có hắn trói buộc lại người khác.
Lý Quân Thiên run run mi mắt, mười bước hắn đã đi đến giữa không trung, đứng trước thân cây thế giới.
Tay trái của hắn đưa ra, linh vực trong chớp mắt co rút lại, lực lượng quy tắc lấy một điểm làm trung tâm, các sợi quy tắc giống như cuộn len lấy thứ tự rành mạch xếp xoắn mà không r·ối l·oạn.
Toàn bộ tinh thần hồn lực tràn ra, tinh thần ý niệm gánh chịu đại đạo, tinh thần hồn lực duy trì quy tắc, toàn bộ cảm ngộ tràn ra, không có linh khí, không có cương khí, không có linh lực, chỉ thuần túy tinh thần ý niệm cùng tinh thần hồn lực.
Lĩnh vực đã ngưng tụ thành hình một thanh kiếm, chính là căn cơ võ đạo đã rút đi tất cả lực lượng dư thừa khác, chỉ còn lại kết hợp của riêng mình.
Đổi lại là người khác đạt đến cấp độ này cũng không thể có lượng cảm ngộ quy tắc đồ sộ như Lý Quân Thiên được, cùng lắm là một hoặc một vài loại quy tắc kết hợp với nhau mà thôi.
Nhưng Lý Quân Thiên trực tiếp tham ngộ ba nghìn loại quy tắc khác biệt, lượng cảm ngộ vô cùng khổng lồ, khổng lồ đến đến cho người ta đầu choáng mắt hoa.
Lý Quân Thiên vào lúc này lóe lên vẻ hung ác, bàn tay đẩy ra, đem căn cơ võ đạo cắm thẳng vào trong cây thế giới.
Két!!!
Vô kiên bất tồi thân cây giống như là vật liệu cứng rắn nhất thế gian, cự kiếm không thể tạo nên một vết rách trên thân cây được.
Nhưng cự kiếm lại giống như hóa thành dòng nước, trực tiếp xâm nhập vào trong cây thế giới, giống như sông đổ vào biển, băng tan vào hồ, hòa tan vào trong cây thế giới.
Lý Quân Thiên chứng đạo, không phải đơn thuần chứng đạo, cũng không chứng đại đạo của bản thân mà là tự chứng võ đạo.
Đem “Võ Đạo” ấn vào thiên địa, trở thành đại đạo vô thượng, một con đường tu luyện đến sánh ngang thiên địa.
...
p/s: Cầu đề cử!!!
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận