Cài đặt tùy chỉnh
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma
Chương 94: Chương 94: Lục phủ
Ngày cập nhật : 2024-11-12 20:55:44Chương 94: Lục phủ
Thở ra một hơi, cuối cùng nắm bắt được huyền bí của ngày yên bình nhất trong Thần Quang Đại Lục. Phát hiện này làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn nhưng cũng không quá quan trọng.
Tính toán, màu sắc này tổn hại cũng không cao. Nhưng nghĩ kỹ đến, người của Thần Quang Đại Lục đều không trường thọ.
Ban đầu còn suy nghĩ về việc tu luyện Thần Quang Pháp tẩm bổ thần quang mà không phải thân thể cho nên tuổi thọ không gia tăng. Nhưng lúc này nhìn đến, rất có thể chính vì cái bầu trời kỳ quái này cũng là nguyên nhân khiến cho đám tu sĩ không thể trường sinh được.
Một tuần bảy ngày, sáu ngày đều là tai hại, cũng chỉ có Lam Sắc Thiên là không có tai hại. Lý Quân Thiên không khỏi cảm thán hoàn cảnh đại lục này thật khắc nghiệt.
Cũng không đúng, Lam Sắc Thiên chưa chắc không có tai hại. Giống như người của đại lục này không nhận ra tai hại của Tử Sắc Thiên, không nhận ra được tai hại của Lam Sắc Thiên cũng chẳng có gì lạ.
Về phần lợi ích, hình như đúng là chỉ có mỗi Lam Sắc Thiên có lợi ích. Thậm chí đôi mắt lục bích của con cự giao kia còn có hiệu quả kinh người, đánh xuyên đầu lâu đều có thể khôi phục.
Giống như cơ chế tự động khôi phục, khởi tử hoàn sinh.
Làm rõ v·ết t·hương của mình, Lý Quân Thiên nói với Vũ Nhu.
“Ta cần chữa thương mấy ngày”.
Nói xong liền nhắm mắt lấy tinh thần chìm vào trong khí hải, chậm rãi chữa trị v·ết t·hương trên căn cơ võ đạo.
Kỳ thực không cần phải khó khăn bậc nào, toàn lực thôi động kiếm ý chém g·iết sợi tóc ẩn chứa ánh sáng kia. Chậm rãi ăn mòn vết nứt kia, dần dần khiến căn cơ võ đạo khép lại.
Tốc độ vô cùng chậm nhưng mỗi thời mỗi khắc đều có tiến triển, chậm rãi đem dấu vết xóa đi. Từng chút, từng chút một.
Nhật nguyệt luân phiên, ngày đêm chuyển rời, thời gian cấp tối trôi đi. Trong chớp mắt chính là mười ngày.
Thời gian này, Vũ Nhu ngoại trừ hộ đạo cho Lý Quân Thiên đồng thời cùng cố tu vi, ngoài ra còn cắt chém thịt tươi của cự giao xuống nướng ăn. Đây cũng là dự định của Lý Quân Thiên, thử nghiệm cắt chém thịt tươi cũng nghiên cứu một chút khả năng khôi phục của cự giao.
Quả nhiên, cự giao không c·hết khả năng khôi phục thực nhanh. Mấy giờ đồng hồ liền sẽ một lần nữa mọc lại nguyên vẹn, ngoại trừ vảy giáp không có đóng cứng mà mềm mềm dai mềm mỏng mỏng thì hoàn toàn lành lặn như cũ.
Thịt của cự giao cũng không tệ, ngoại trừ mùi tanh hơi nặng ra thì cảm vị vẫn rất tốt, dai mềm vừa vặn, thơm mịn tươi ngon. Trù nghệ của Vũ Nhu hiện tại đã không tệ, nướng thịt đến khẩu vị vừa vặn, không tanh không cháy.
Mười ngày, thời gian trôi qua cũng không tệ.
Trải qua mười ngày tu dưỡng, v·ết t·hương trên căn cơ võ đạo liền đã hoàn toàn khôi phục về trạng thái hoàn mĩ, không có chút tổn thương nào.
Nhưng Lý Quân Thiên lại lâm vào một chút phiền muộn. Thịt của cự giao cũng không phải thông thường, bổ dưỡng cực kỳ.
Ngặt nỗi tiêu hóa quá chậm. Ăn no một bữa có thể cung cấp rất nhiều năng lượng để tích lũy cương khí, nhưng do khả năng tiêu hóa chậm cho nên thời gian này bị kéo dài ra, thành ra qua mười ngày thì Lý Quân Thiên vẫn chưa thể đem cương khí chất đầy trong khí hải.
Lượng cương khí mới khôi phục đến bảy thành, so với trước kia còn chậm hơn bởi vì không có dược thảo, thuần túy dựa vào tiêu hóa thịt cự giao hoàn thành. Tuy đạt đến cảnh giới này thì khả năng tiêu hóa đã rất ghê gớm, so với người thường thì nhanh hơn gấp mấy chục lần.
Nhưng không đủ cung cấp nhu cầu của cơ thể. Nếu bảo trì trạng thái đỉnh cao thì không vấn đề gì, nhưng muốn khôi phục thì lại quá chậm.
Nói đến thế, không phải lượng năng lượng mà thịt cung cấp yếu kém hơn thảo dược, chẳng qua thảo dược dễ tiêu hóa hơn, cung cấp năng lượng nhanh hơn chứ chưa chắc đã dồi dào hơn thịt.
Ít nhất thì rất hiếm loại thảo dược có thể cung cấp năng lượng bằng với thịt cự giao này được.
Giống như muốn mang hàng hóa chất vào trong kho nhưng cửa quá nhỏ thành ra mỗi lần chỉ có thể để vào một xe. Nếu như có thể mở rộng cánh cửa này, thậm chí là không có cửa, trong phút chốc đem tất cả hàng hóa đều xếp vào trong thì thời gian chẳng phải tăng lên gấp mấy lần hay sao.
Phiền muộn khiến cho Lý Quân Thiên càng cấp tốc muốn sáng tạo công pháp luyện thể, nhất là nhắm vào khả năng tiêu hóa thức ăn. Bởi vì đạt đến cảnh giới này còn chưa thể hấp thu linh khí, cho nên chỉ có thể vào tay từ phương diện này.
Đợi lại đột phá một lần nữa hẳn là có thể hấp thụ linh khí trời đất thay cho thức ăn, triệt để trở thành người ăn gió uống sương.
Rèn luyện khả năng tiêu hóa, Lý Quân Thiên lập tức nghĩ đến Lục Phủ cùng Ngũ Tạng. Nhất là Lục Phủ chính là vị trí chủ đạo trực tiếp nhất.
Lục phủ bao gồm Phủ Đởm, Phủ Vị, Phủ Tiểu Trường, Phủ Đại Trường, Phủ Bàng Quang, Phủ Tam Tiêu.
Trong đó Tam Tiêu tương đối đặc biệt, đảm nhận vai trò kết nối để chuyển hóa thức ăn thành năng lượng để chuyển đến khắp cơ thể. Chỉ cần gia cương duy nhất Tam Tiêu liền có thể tăng mạnh khả năng tiêu hóa.
Võ giả một khi sinh ra nội lực thì cũng không ngừng tẩm bổ cơ thể, thông qua thập nhị chính kinh kết nối tất cả lục phủ cùng ngũ tạng. Cho nên đạt đến ai đạt đến võ giả tuyệt đỉnh thì cơ thể đều rất mạnh, không đơn thuần chỉ mạnh về nội lực.
Mỗi người đều phải hết sức tích lũy nội lực cho nên khả năng tẩm bổ đều không quá mạnh, trừ khi cố ý rèn luyện, sử dụng công pháp luyện thể đặc biệt.
Nếu không cho dù thể tu cũng đều chú trọng da thịt cơ bắp, xương cốt chứ ít khi tẩm bổ được lục phủ ngũ tạng.
Thậm chí bởi vì nhanh chóng tích lũy nội lực mà yếu bớt quá trình tẩm bổ cơ thể, duy trì tình trạng thân thể chứ không tăng cường. Hơn nữa tẩm bổ lực lượng cho ngũ tạng cũng không gia tăng lực lượng cho bản thân, có rất ít người sẽ chủ động đi làm điều vô ích này.
Cuối cùng chính là nội lực sinh ra từ ngũ tạng mới tràn vào kinh mạch, năng lượng là cùng nguồn gốc, cùng cấp bậc, dùng nhiều nội lực để tẩm bổ ngũ tạng hơn nữa cũng không thể đột phá được cái gì.
Nhiều người đâm đầu đi lên đã xác định nó là đường cụt, làm gì còn ai mất thời gian công sức đi tẩm bổ lên.
Ngũ tạng đã thế, lục phủ cũng không khác gì, thậm chí muốn tẩm bổ lục phủ còn khó hơn so với ngũ tạng. Bởi vì lục phủ tuần hoàn tiêu hao không ngừng, không có phương thức đặc biệt là không thể tẩm bổ được.
Cho dù dốc sức làm, cuối cùng cũng chỉ ngăn cản cơ quan trở nên suy yếu chứ không thể nhìn thấy tăng lên rõ ràng như ngũ tạng. Nói thật là ngũ tạng tăng lên vô cùng nhỏ bé, tẩm bổ cả đời chưa chắc mạnh lên được một thành.
Lấy tốc độ tăng tiến như vậy lại bị kêu là “rõ ràng” đủ thấy tẩm bổ lục phủ chậm chạp đến nhường nào.
Lúc này Lý Quân Thiên thử lấy cương khí bắt đầu tẩm bổ lục phủ ngũ tạng, bắt đầu chính là Tam Tiêu.
Tam Tiêu chỉ có tên gọi mà không có hình trạng riêng biệt như các tạng phủ khác nhưng không phải không có tác dụng gì. Chính là hữu danh mà vô hình, vô hình mà hữu dụng.
Phủ Tam Tiêu vô hình liền cận ý, hợp ý liền có thể câu thông với khí. Tam Tiêu phân biệt là Thượng Tiêu, Trung Tiêu cùng Hạ Tiêu. Trong đó Thượng Tiêu chỉ vào không ra, vận chuyển tinh khí đi Phế Phủ.
Chủ đạo của Thượng Tiêu ở vào một chữ “Nuốt” nhưng chữ “Nuốt” này ở đâu đều không ai có thể nói rõ ràng.
Bởi vì Tam Tiêu vốn vô hình mà hữu ích, cho nên chữ “Nuốt” cũng là hư vô phiêu miểu, tồn tại cũng là bất định lúc ẩn lúc hiện, như mộng như ảo.
Tồn tại giữa hư vô cùng với chân thực giấu sâu trong thân thể. Lý Quân Thiên chỉ có thể dùng ý niệm đi cảm ứng, dò xét cùng cảm nhận.
Sau lưng của Lý Quân Thiên có một thanh cự kiếm đen tuyền mơ hồ như ẩn như hiện. Lực lượng đại đạo trong mơ hồ gia trì xuống, tăng cường cho Lý Quân Thiên.
Dù sao Lý Quân Thiên có thể vận dụng căn cơ võ đạo nhưng cũng chỉ dừng ở mức cầm lấy mà dùng, khiêu động toàn bộ căn cơ võ đạo chứ không thể thôi động đơn nhất lực lượng tên là “đạo” kia được.
Thậm chí còn không thể nhìn đến thật rõ ràng, chỉ có thể cảm nhận một cách mơ hồ. Giống như biết được mình đã bước vào trên đường, nhưng quang cảnh cụ thể như thế nào đều không nhìn rõ được, chỉ cảm nhận được mình đã đứng ở trên đường, bốn phía chỉ là sương mù.
Lực lượng của đạo hư vô mờ mịt như vậy. Lý Quân Thiên chỉ cảm nhận loáng thoáng, nhìn thấy mơ hồ, nhưng không dùng được. Chỉ có thông qua căn cơ võ đạo đến khiêu động.
Võ đạo căn cơ chính là biểu hiện ra chân ý bản thân nhập vào đạo. Có thể thông qua căn cơ điều động lực lượng đại đạo, sử dụng một cách thô ráp thôi, không đến mức tinh tế tỉ mỉ, chuyên chú tăng cường phương diện nào đó.
Lúc này lực lượng đại đạo tự động gia trì xuống, trong bất tri bất giác tăng cường đến Lý Quân Thiên, trợ giúp hắn một phần sức lực.
...
p/s: Cầu đề cử!!!
Ưm~~! Quầng thâm đều sắp nở hoa luôn ~.~!
Thở ra một hơi, cuối cùng nắm bắt được huyền bí của ngày yên bình nhất trong Thần Quang Đại Lục. Phát hiện này làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn nhưng cũng không quá quan trọng.
Tính toán, màu sắc này tổn hại cũng không cao. Nhưng nghĩ kỹ đến, người của Thần Quang Đại Lục đều không trường thọ.
Ban đầu còn suy nghĩ về việc tu luyện Thần Quang Pháp tẩm bổ thần quang mà không phải thân thể cho nên tuổi thọ không gia tăng. Nhưng lúc này nhìn đến, rất có thể chính vì cái bầu trời kỳ quái này cũng là nguyên nhân khiến cho đám tu sĩ không thể trường sinh được.
Một tuần bảy ngày, sáu ngày đều là tai hại, cũng chỉ có Lam Sắc Thiên là không có tai hại. Lý Quân Thiên không khỏi cảm thán hoàn cảnh đại lục này thật khắc nghiệt.
Cũng không đúng, Lam Sắc Thiên chưa chắc không có tai hại. Giống như người của đại lục này không nhận ra tai hại của Tử Sắc Thiên, không nhận ra được tai hại của Lam Sắc Thiên cũng chẳng có gì lạ.
Về phần lợi ích, hình như đúng là chỉ có mỗi Lam Sắc Thiên có lợi ích. Thậm chí đôi mắt lục bích của con cự giao kia còn có hiệu quả kinh người, đánh xuyên đầu lâu đều có thể khôi phục.
Giống như cơ chế tự động khôi phục, khởi tử hoàn sinh.
Làm rõ v·ết t·hương của mình, Lý Quân Thiên nói với Vũ Nhu.
“Ta cần chữa thương mấy ngày”.
Nói xong liền nhắm mắt lấy tinh thần chìm vào trong khí hải, chậm rãi chữa trị v·ết t·hương trên căn cơ võ đạo.
Kỳ thực không cần phải khó khăn bậc nào, toàn lực thôi động kiếm ý chém g·iết sợi tóc ẩn chứa ánh sáng kia. Chậm rãi ăn mòn vết nứt kia, dần dần khiến căn cơ võ đạo khép lại.
Tốc độ vô cùng chậm nhưng mỗi thời mỗi khắc đều có tiến triển, chậm rãi đem dấu vết xóa đi. Từng chút, từng chút một.
Nhật nguyệt luân phiên, ngày đêm chuyển rời, thời gian cấp tối trôi đi. Trong chớp mắt chính là mười ngày.
Thời gian này, Vũ Nhu ngoại trừ hộ đạo cho Lý Quân Thiên đồng thời cùng cố tu vi, ngoài ra còn cắt chém thịt tươi của cự giao xuống nướng ăn. Đây cũng là dự định của Lý Quân Thiên, thử nghiệm cắt chém thịt tươi cũng nghiên cứu một chút khả năng khôi phục của cự giao.
Quả nhiên, cự giao không c·hết khả năng khôi phục thực nhanh. Mấy giờ đồng hồ liền sẽ một lần nữa mọc lại nguyên vẹn, ngoại trừ vảy giáp không có đóng cứng mà mềm mềm dai mềm mỏng mỏng thì hoàn toàn lành lặn như cũ.
Thịt của cự giao cũng không tệ, ngoại trừ mùi tanh hơi nặng ra thì cảm vị vẫn rất tốt, dai mềm vừa vặn, thơm mịn tươi ngon. Trù nghệ của Vũ Nhu hiện tại đã không tệ, nướng thịt đến khẩu vị vừa vặn, không tanh không cháy.
Mười ngày, thời gian trôi qua cũng không tệ.
Trải qua mười ngày tu dưỡng, v·ết t·hương trên căn cơ võ đạo liền đã hoàn toàn khôi phục về trạng thái hoàn mĩ, không có chút tổn thương nào.
Nhưng Lý Quân Thiên lại lâm vào một chút phiền muộn. Thịt của cự giao cũng không phải thông thường, bổ dưỡng cực kỳ.
Ngặt nỗi tiêu hóa quá chậm. Ăn no một bữa có thể cung cấp rất nhiều năng lượng để tích lũy cương khí, nhưng do khả năng tiêu hóa chậm cho nên thời gian này bị kéo dài ra, thành ra qua mười ngày thì Lý Quân Thiên vẫn chưa thể đem cương khí chất đầy trong khí hải.
Lượng cương khí mới khôi phục đến bảy thành, so với trước kia còn chậm hơn bởi vì không có dược thảo, thuần túy dựa vào tiêu hóa thịt cự giao hoàn thành. Tuy đạt đến cảnh giới này thì khả năng tiêu hóa đã rất ghê gớm, so với người thường thì nhanh hơn gấp mấy chục lần.
Nhưng không đủ cung cấp nhu cầu của cơ thể. Nếu bảo trì trạng thái đỉnh cao thì không vấn đề gì, nhưng muốn khôi phục thì lại quá chậm.
Nói đến thế, không phải lượng năng lượng mà thịt cung cấp yếu kém hơn thảo dược, chẳng qua thảo dược dễ tiêu hóa hơn, cung cấp năng lượng nhanh hơn chứ chưa chắc đã dồi dào hơn thịt.
Ít nhất thì rất hiếm loại thảo dược có thể cung cấp năng lượng bằng với thịt cự giao này được.
Giống như muốn mang hàng hóa chất vào trong kho nhưng cửa quá nhỏ thành ra mỗi lần chỉ có thể để vào một xe. Nếu như có thể mở rộng cánh cửa này, thậm chí là không có cửa, trong phút chốc đem tất cả hàng hóa đều xếp vào trong thì thời gian chẳng phải tăng lên gấp mấy lần hay sao.
Phiền muộn khiến cho Lý Quân Thiên càng cấp tốc muốn sáng tạo công pháp luyện thể, nhất là nhắm vào khả năng tiêu hóa thức ăn. Bởi vì đạt đến cảnh giới này còn chưa thể hấp thu linh khí, cho nên chỉ có thể vào tay từ phương diện này.
Đợi lại đột phá một lần nữa hẳn là có thể hấp thụ linh khí trời đất thay cho thức ăn, triệt để trở thành người ăn gió uống sương.
Rèn luyện khả năng tiêu hóa, Lý Quân Thiên lập tức nghĩ đến Lục Phủ cùng Ngũ Tạng. Nhất là Lục Phủ chính là vị trí chủ đạo trực tiếp nhất.
Lục phủ bao gồm Phủ Đởm, Phủ Vị, Phủ Tiểu Trường, Phủ Đại Trường, Phủ Bàng Quang, Phủ Tam Tiêu.
Trong đó Tam Tiêu tương đối đặc biệt, đảm nhận vai trò kết nối để chuyển hóa thức ăn thành năng lượng để chuyển đến khắp cơ thể. Chỉ cần gia cương duy nhất Tam Tiêu liền có thể tăng mạnh khả năng tiêu hóa.
Võ giả một khi sinh ra nội lực thì cũng không ngừng tẩm bổ cơ thể, thông qua thập nhị chính kinh kết nối tất cả lục phủ cùng ngũ tạng. Cho nên đạt đến ai đạt đến võ giả tuyệt đỉnh thì cơ thể đều rất mạnh, không đơn thuần chỉ mạnh về nội lực.
Mỗi người đều phải hết sức tích lũy nội lực cho nên khả năng tẩm bổ đều không quá mạnh, trừ khi cố ý rèn luyện, sử dụng công pháp luyện thể đặc biệt.
Nếu không cho dù thể tu cũng đều chú trọng da thịt cơ bắp, xương cốt chứ ít khi tẩm bổ được lục phủ ngũ tạng.
Thậm chí bởi vì nhanh chóng tích lũy nội lực mà yếu bớt quá trình tẩm bổ cơ thể, duy trì tình trạng thân thể chứ không tăng cường. Hơn nữa tẩm bổ lực lượng cho ngũ tạng cũng không gia tăng lực lượng cho bản thân, có rất ít người sẽ chủ động đi làm điều vô ích này.
Cuối cùng chính là nội lực sinh ra từ ngũ tạng mới tràn vào kinh mạch, năng lượng là cùng nguồn gốc, cùng cấp bậc, dùng nhiều nội lực để tẩm bổ ngũ tạng hơn nữa cũng không thể đột phá được cái gì.
Nhiều người đâm đầu đi lên đã xác định nó là đường cụt, làm gì còn ai mất thời gian công sức đi tẩm bổ lên.
Ngũ tạng đã thế, lục phủ cũng không khác gì, thậm chí muốn tẩm bổ lục phủ còn khó hơn so với ngũ tạng. Bởi vì lục phủ tuần hoàn tiêu hao không ngừng, không có phương thức đặc biệt là không thể tẩm bổ được.
Cho dù dốc sức làm, cuối cùng cũng chỉ ngăn cản cơ quan trở nên suy yếu chứ không thể nhìn thấy tăng lên rõ ràng như ngũ tạng. Nói thật là ngũ tạng tăng lên vô cùng nhỏ bé, tẩm bổ cả đời chưa chắc mạnh lên được một thành.
Lấy tốc độ tăng tiến như vậy lại bị kêu là “rõ ràng” đủ thấy tẩm bổ lục phủ chậm chạp đến nhường nào.
Lúc này Lý Quân Thiên thử lấy cương khí bắt đầu tẩm bổ lục phủ ngũ tạng, bắt đầu chính là Tam Tiêu.
Tam Tiêu chỉ có tên gọi mà không có hình trạng riêng biệt như các tạng phủ khác nhưng không phải không có tác dụng gì. Chính là hữu danh mà vô hình, vô hình mà hữu dụng.
Phủ Tam Tiêu vô hình liền cận ý, hợp ý liền có thể câu thông với khí. Tam Tiêu phân biệt là Thượng Tiêu, Trung Tiêu cùng Hạ Tiêu. Trong đó Thượng Tiêu chỉ vào không ra, vận chuyển tinh khí đi Phế Phủ.
Chủ đạo của Thượng Tiêu ở vào một chữ “Nuốt” nhưng chữ “Nuốt” này ở đâu đều không ai có thể nói rõ ràng.
Bởi vì Tam Tiêu vốn vô hình mà hữu ích, cho nên chữ “Nuốt” cũng là hư vô phiêu miểu, tồn tại cũng là bất định lúc ẩn lúc hiện, như mộng như ảo.
Tồn tại giữa hư vô cùng với chân thực giấu sâu trong thân thể. Lý Quân Thiên chỉ có thể dùng ý niệm đi cảm ứng, dò xét cùng cảm nhận.
Sau lưng của Lý Quân Thiên có một thanh cự kiếm đen tuyền mơ hồ như ẩn như hiện. Lực lượng đại đạo trong mơ hồ gia trì xuống, tăng cường cho Lý Quân Thiên.
Dù sao Lý Quân Thiên có thể vận dụng căn cơ võ đạo nhưng cũng chỉ dừng ở mức cầm lấy mà dùng, khiêu động toàn bộ căn cơ võ đạo chứ không thể thôi động đơn nhất lực lượng tên là “đạo” kia được.
Thậm chí còn không thể nhìn đến thật rõ ràng, chỉ có thể cảm nhận một cách mơ hồ. Giống như biết được mình đã bước vào trên đường, nhưng quang cảnh cụ thể như thế nào đều không nhìn rõ được, chỉ cảm nhận được mình đã đứng ở trên đường, bốn phía chỉ là sương mù.
Lực lượng của đạo hư vô mờ mịt như vậy. Lý Quân Thiên chỉ cảm nhận loáng thoáng, nhìn thấy mơ hồ, nhưng không dùng được. Chỉ có thông qua căn cơ võ đạo đến khiêu động.
Võ đạo căn cơ chính là biểu hiện ra chân ý bản thân nhập vào đạo. Có thể thông qua căn cơ điều động lực lượng đại đạo, sử dụng một cách thô ráp thôi, không đến mức tinh tế tỉ mỉ, chuyên chú tăng cường phương diện nào đó.
Lúc này lực lượng đại đạo tự động gia trì xuống, trong bất tri bất giác tăng cường đến Lý Quân Thiên, trợ giúp hắn một phần sức lực.
...
p/s: Cầu đề cử!!!
Ưm~~! Quầng thâm đều sắp nở hoa luôn ~.~!
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận