Cài đặt tùy chỉnh
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma
Chương 60: Chương 60: Sắc dục
Ngày cập nhật : 2024-11-12 20:55:08Chương 60: Sắc dục
Đã từng có nghiên cứu, chín thành nữ nhân trong thiên hạ đều là người yêu thích song giới. Nói cách khác, không có nữ nhân nào thật sự “thẳng”.
Kỳ thực cũng không kỳ quái, nữ nhân luôn luôn ưa thích cái đẹp, chỉ cần một người có đủ nhan sắc thì nữ nhân sẽ ưa thích, bất kể giới tính.
Nữ tính, phạm vào sắc dục rất mạnh, trong lúc bình thường không có hừng hực như lửa nhưng trường kỳ đều hiện hữu.
Càng đáng nói, lực lượng sắc tràn ngập băng tâm hàn đàm này không đơn thuần kích thích thân thể đến cực hạn, nó còn xâm nhiễm vào trong linh hồn, bách niệm sinh sôi.
Bách niệm sinh sôi, trăm nghìn hình ảnh kiều diễm lướt qua, không thể vung ra khỏi trong tâm trí.
Đối với mỗi người, ý nghĩ một khi bị thúc đẩy sinh ra, lại không vùng lên tránh thoát liền có thể để người ta khao khát đến không chịu được.
Người cổ đại, kiến thức không phải rất phong phú, có người cả đời còn chưa từng rời khỏi thôn xóm của mình, gặp được chẳng bao nhiêu mĩ nhân, càng không đề cập đến phong cảnh kích thích tâm tình.
Chỉ là đơn sơ một chút hình ảnh dung tục trần trụi mà thôi, không đặc sắc đến cỡ nào.
Nhưng Lý Quân Thiên không giống, trí nhớ của hắn...thật sự, thật sự rất phong phú nha.
Đây là chuyện thường của nhân sinh, làm một người sống trong thế kỷ bùng nổ thông tin, hai chân không cần xuống giường cũng có thể gặp đến thông tin từ khắp các nơi trên toàn thế giới tràn ngập đến.
Kiến thức không phong phú không được.
Cái gì gia sư bác sĩ, y tá giáo viên, gián điệp thư ký, tiếp viên hàng không, cô gái chưa chồng, hàng xóm thân thiện, chủ nhà hiếu khách,... Đủ mọi lứa tuổi, đủ loại ngành nghề, cũng đủ loại trang phục.
Chưa kể đến đủ các phong cảnh, dã ngoại thảo nguyên, cắm trại trên núi, bắt ốc bên suối, bồn tắm bể bơi, trong nhà ngoài sân, tầng trệt tầng thượng...
Còn có các loại nhập vai, cái gì trang phục giáng sinh, hầu gái quản gia, cai ngục tù nhân,...
Chỉ có nghĩ không đến, chỉ cần nghĩ đến liền có thể tìm ra, nội dung phong phú như trăm hoa đua nở.
Mà lúc này, từng tràng từng tràng hình ảnh, từng tràng từng tràm âm thanh cứ như vậy quanh quẩn trong tâm trí của Lý Quân Thiên, đem hắn dìm ngập.
Bách niệm sinh, trăm loại tư thế, trăm loại sắc thái, trăm nghìn khuôn mặt kiều diễm.
Nhắm mắt không có tác dụng, ý niệm này này là tự thân sinh ra, là từ trong trí nhớ không ngừng bị làm sâu sắc, hiển lộ ra ngoài, bị lực lượng sắc dụng câu dẫn ra khiến cho Lý Quân Thiên không thể nghĩ được thêm gì khác.
Đúng vậy, khi toàn bộ ý nghĩ của mình đều bị dìm ngập, ngươi lại có thể nghĩ được gì nữa đâu. Thậm chí chính là thuận theo ý niệm, không ngừng tiếp diễn đi xuống, đi xuống đến tiếp theo...
Hô! Hô! Hô!
Tường Vi hít thở nặng nề, nàng nhoài người dậy, hai mắt đỏ bừng, hai chân vặn vòng kẹp chặt vào nhau nhưng hai tay đã túm về phía Lý Quân Thiên.
Lý Quân Thiên bây giờ muốn đứng cũng khó khăn, từng tấc da thịt đều tràn ngập kích thích, cơ thể đã run rẩy không ngừng. Tường Vi trở tay bắt đến, Lý Quân Thiên cũng không có phát hiện, càng không có tâm trí ứng đối.
Nhưng bản năng chiến đấu của hắn rất mạnh, chân khí hộ thể giống như gặp phải t·ấn c·ông, tự động phản kích. Tuy nhiên động tác của Tường Vi cũng không mãnh liệt, cho nên phản kích bắn ngược cũng không lớn, không gây tổn thương đến nàng.
Nhưng chân khí phản kích, đồng dạng khiến cho chân khí hộ thể của Lý Quân Thiên trở nên tán loạn, bởi vì không có lý trí duy trì vận chuyển, chân khí tất nhiên sẽ tránh thoát trói buộc, tiêu tán vào không trung.
Không có chân khí hộ thể, tay của Lý Quân Thiên bị Tường Vi bắt được, khẽ níu một cái liền kéo Lý Quân Thiên lảo đảo ngã thẳng về phía Tường Vi. Lực lượng mạnh hơn nữa, lúc này cũng mười không còn một, toàn thân đã sớm mềm nhũn, có thể đứng được đã là cực hạn.
Giờ bị người níu một cái, liền trượt xuống.
Lực lượng dục vọng nóng hừng hực cũng khiến cho băng đá tan ra, nước của băng tâm hàn đàm một lần nữa hóa thành dòng nước ẩm chảy xuống, không quá nhiều, nhưng khiến cho toàn bộ bề mặt trơn trượt.
Thuận theo dòng nước, Tường Vi cũng trôi xuống Băng Tâm Hàn Đàm, nửa đường chính là đón lấy Lý Quân Thiên đỏ xuống, cả hai như vậy quấn quýt lấy nhau lăn vào đáy ao.
Nhưng đáy ao cũng không còn bao nhiêu nước, toàn bộ băng tâm hàn đàm bất quá chỉ có nước ngập đến mắt cá chân, thật sự không che ngập được bao nhiêu người cả.
Nhưng không có người để ý. Lý Quân Thiên bị một đống ý niệm dìm ngập, mà Tường Vi, cũng không có ý thức, bị dục vọng tri phối.
Lúc này, Tường Vi ướt sũng, tóc vương từng giọt sương. Nàng bám chặt vào trên người Lý Quân Thiên, hai tay không ngừng dán lên, mân mê khắp người đối phương.
Hô! Hô!
Hơi thở nóng nảy của Tường Vi không ngừng đẩy ra, thổi lên từng tấc da thịt của Lý Quân Thiên, khuôn mặt của nàng, đã dán sát đến y phục, ngọ nguậy như muốn rúc đi vào.
Khanh!!!
Giống như lợi kiếm ngân vang, bất bại kiếm ý trên người của Lý Quân Thiên hơi bùng ra, không có thật sự tính sát thương, nhưng giống như để cho động tác của Tường Vi hơi ngưng lại một chút,.
Rất nhanh, đôi tay lại du tẩu lên, khuôn mặt dán dán đến trên người Lý Quân Thiên, tham lam hút lấy từng ngụm hương thơm.
Bất bại kiếm ý không phải không có tác dụng gì, ý thức bị dìm ngập trong một đống ý nghĩ tràn đầy âm thanh hình ảnh của Lý Quân Thiên vào lúc này đột nhiên thanh tỉnh lại.
Không phải thanh tỉnh, nói chính xác thì Bất bại kiếm ý chém đứt những ý niệm bị sắc dục câu dẫn kia. Khiến cho hắn thu hoạch được thanh tỉnh trong ngắn ngủi.
Nhưng Lý Quân Thiên chưa kịp phản ứng, đã thấy tinh thần của mình chàm vào trong đan điền, khí hải trong vắt, mênh mông vô bờ.
Chân khí không bị Lý Quân Thiên khống chế, vào lúc này tự động sôi trào lên, điên cuồn hội tụ về phía không trung, dần dần nâng lên một cột nước cất cao khỏi mặt biển.
Nơi đó, một thanh kiếm đen nhánh, chậm rãi ngưng hình.
Trên thân kiếm, lại có mấy tia màu hồng mỏng mảnh len lỏi nhưng giống như bị dập tắt cùng bao phủ, tổng thể nhìn lại, chỉ thấy thanh kiếm đen tuyền, không có phản quang, không lộ hình ảnh.
Chín thành tinh thần hồn lực giống như bị hút đi, tinh thần ý niệm đều bị kéo đến.
Bất bại kiếm ý lúc này, vậy mà tự hành ngưng kết căn cơ võ đạo.
Không có minh tâm, không có dưỡng thế, trực tiếp cưỡng ép ngưng tụ võ đạo căn cơ, muốn bước vào Ngưng Cơ Kỳ.
Nhưng toàn bộ quá trình này, Lý Quân Thiên không thể khống chế, không thể làm gì, hoàn toàn bị Bất Bại Kiếm Ý chủ đạo, hắn chỉ có thể làm người đứng xem.
“Bất bại? Kiêu ngạo, không chấp nhận bị áp chế?”
Lý Quân Thiên thầm nghĩ, hắn bị sắc dục áp chế, bất bại kiếm ý không thể làm gì, giống như đã đụng chạm vào điểm mấu chốt nào đó khiến cho Bất Bại Kiếm Ý tự hành bắn ngược.
Bất Bại Kiếm Ý là của Kiếm Ma để lại, Lý Quân Thiên thừa hưởng, có thể sử dụng, thuộc về hắn, là của hắn. Nhưng nói theo một cách nào đó, không phải là của hắn.
Không biết có thể thành công hay không, Lý Quân Thiên chỉ có thể lo lắng nhìn xem chân khí không ngừng đắp nặn lên, muốn cưỡng ép áp súc nhưng lại không ngừng tan rã.
Tin tốt duy nhất, giống như hắn không bị đống ý niệm kia dìm ngập, có thể tự hành suy nghĩ.
Không thể làm gì khác, ý niệm của Lý Quân Thiên muốn trở ra ngoại giới, nhưng giống như không được. Chín thành ý niệm của hắn bị thu hút ngưng ép võ đạo căn cơ, phần ý niệm đang thức tỉnh này chỉ là một tia một sợi rất nhỏ, muốn thức tỉnh để khống chế thân thể là cực kỳ khó khăn.
So với Tường Vi lúc trước còn hư nhược hơn, muốn ngưng tụ chân khí cũng không làm được, càng không thể khống chế thân thể.
Sau rất nhiều cố gắng, cuối cùng mới miễn cưỡng cảm nhận được tình hình bên ngoài.
Vừa cảm nhận, một cỗ kiều diễm đập vào mặt.
Y phục toàn thân ngấm nước tràn đến một loại cảm giác dính sát, dưới tình trạng da thịt bị kích thích phóng đại trăm nghìn lần, giống như có hàng vạn sợi tơ không ngừng vuốt ve lấy cơ thể của mình.
Bờ vai mát lạnh, nửa bên xương quai xanh thẳng tắp bị kéo lộ ra, trắng như ngọc nay đã ửng hồng. Mà Tường Vi lúc này, không biết lôi kéo như thế nào đã bám lên cổ của hắn, miệng ngọc hơi ngậm lên da cổ của mình.
“Ưm..a..”
Lý Quân Thiên không tự chủ được, khẽ kêu một tiếng nhỏ, hai mắt chớp chớp tràn đầy ủy khuất.
Không sai, là ủy khuất.
Hắn không động được, muốn mở miệng nói chuyện cũng chỉ có thể rên rỉ trong cuống họng cùng chớp chớp mắt, còn lại cái gì cũng không làm được.
Nhưng cảm giác, cảm nhận đến rất rõ ràng.
Ngũ cảm của cơ thể đều bị phóng đại gấp nghìn lần. Cơ thể bị Tường Vi kẹp chặt, theo nàng ta vặn vẹo một chút, cơ thể của Lý Quân Thiên cũng tự động mà hơi co lại một chút, cảm giác y phục ẩm ướt miết trên da thịt của mình.
Thật sự quá rõ ràng.
Một loại cảm giác khao khát xông thẳng lên đầu, ý nghĩ của Lý Quân Thiên hơi nảy sinh. Còn tốt, ý nghĩ này giống như bị hút đi, Bất Bại Kiếm Ý bên kia che phủ mất, không làm cho hắn mất lý trí.
Nhưng mà, hắn tồn tại khả năng suy nghĩ, không thể không đi nghĩ thêm.
Chỉ cần là nam, bị nữ nhân vũ mị t·rần t·ruồng như thế này bám lên, từng hơi thở ấm nóng thổi vào mặt, liền phải suy nghĩ. Nếu không suy nghĩ, vậy không phải nam nhân.
Dẫu cho thân nữ nhân, Lý Quân Thiên cũng không thể ngăn cản suy nghĩ của chính mình. Càng đừng đề cập đến, thân thể của hắn cũng truyền đến đủ loại tin tức.
Khát khao đến cực hạn.
Giống như một quả bóng bị bơm căng hết cỡ, chỉ thiếu một chút, một chút xíu nữa thôi là có thể nổ tung.
Nhưng thủy chung không có chạm đến, chỉ bồi hồi ở trên vạch giới hạn.
Căng thẳng, khó chịu đến cực hạn.
...
p/s: Chúc moi người năm mới vui vẻ
Đã từng có nghiên cứu, chín thành nữ nhân trong thiên hạ đều là người yêu thích song giới. Nói cách khác, không có nữ nhân nào thật sự “thẳng”.
Kỳ thực cũng không kỳ quái, nữ nhân luôn luôn ưa thích cái đẹp, chỉ cần một người có đủ nhan sắc thì nữ nhân sẽ ưa thích, bất kể giới tính.
Nữ tính, phạm vào sắc dục rất mạnh, trong lúc bình thường không có hừng hực như lửa nhưng trường kỳ đều hiện hữu.
Càng đáng nói, lực lượng sắc tràn ngập băng tâm hàn đàm này không đơn thuần kích thích thân thể đến cực hạn, nó còn xâm nhiễm vào trong linh hồn, bách niệm sinh sôi.
Bách niệm sinh sôi, trăm nghìn hình ảnh kiều diễm lướt qua, không thể vung ra khỏi trong tâm trí.
Đối với mỗi người, ý nghĩ một khi bị thúc đẩy sinh ra, lại không vùng lên tránh thoát liền có thể để người ta khao khát đến không chịu được.
Người cổ đại, kiến thức không phải rất phong phú, có người cả đời còn chưa từng rời khỏi thôn xóm của mình, gặp được chẳng bao nhiêu mĩ nhân, càng không đề cập đến phong cảnh kích thích tâm tình.
Chỉ là đơn sơ một chút hình ảnh dung tục trần trụi mà thôi, không đặc sắc đến cỡ nào.
Nhưng Lý Quân Thiên không giống, trí nhớ của hắn...thật sự, thật sự rất phong phú nha.
Đây là chuyện thường của nhân sinh, làm một người sống trong thế kỷ bùng nổ thông tin, hai chân không cần xuống giường cũng có thể gặp đến thông tin từ khắp các nơi trên toàn thế giới tràn ngập đến.
Kiến thức không phong phú không được.
Cái gì gia sư bác sĩ, y tá giáo viên, gián điệp thư ký, tiếp viên hàng không, cô gái chưa chồng, hàng xóm thân thiện, chủ nhà hiếu khách,... Đủ mọi lứa tuổi, đủ loại ngành nghề, cũng đủ loại trang phục.
Chưa kể đến đủ các phong cảnh, dã ngoại thảo nguyên, cắm trại trên núi, bắt ốc bên suối, bồn tắm bể bơi, trong nhà ngoài sân, tầng trệt tầng thượng...
Còn có các loại nhập vai, cái gì trang phục giáng sinh, hầu gái quản gia, cai ngục tù nhân,...
Chỉ có nghĩ không đến, chỉ cần nghĩ đến liền có thể tìm ra, nội dung phong phú như trăm hoa đua nở.
Mà lúc này, từng tràng từng tràng hình ảnh, từng tràng từng tràm âm thanh cứ như vậy quanh quẩn trong tâm trí của Lý Quân Thiên, đem hắn dìm ngập.
Bách niệm sinh, trăm loại tư thế, trăm loại sắc thái, trăm nghìn khuôn mặt kiều diễm.
Nhắm mắt không có tác dụng, ý niệm này này là tự thân sinh ra, là từ trong trí nhớ không ngừng bị làm sâu sắc, hiển lộ ra ngoài, bị lực lượng sắc dụng câu dẫn ra khiến cho Lý Quân Thiên không thể nghĩ được thêm gì khác.
Đúng vậy, khi toàn bộ ý nghĩ của mình đều bị dìm ngập, ngươi lại có thể nghĩ được gì nữa đâu. Thậm chí chính là thuận theo ý niệm, không ngừng tiếp diễn đi xuống, đi xuống đến tiếp theo...
Hô! Hô! Hô!
Tường Vi hít thở nặng nề, nàng nhoài người dậy, hai mắt đỏ bừng, hai chân vặn vòng kẹp chặt vào nhau nhưng hai tay đã túm về phía Lý Quân Thiên.
Lý Quân Thiên bây giờ muốn đứng cũng khó khăn, từng tấc da thịt đều tràn ngập kích thích, cơ thể đã run rẩy không ngừng. Tường Vi trở tay bắt đến, Lý Quân Thiên cũng không có phát hiện, càng không có tâm trí ứng đối.
Nhưng bản năng chiến đấu của hắn rất mạnh, chân khí hộ thể giống như gặp phải t·ấn c·ông, tự động phản kích. Tuy nhiên động tác của Tường Vi cũng không mãnh liệt, cho nên phản kích bắn ngược cũng không lớn, không gây tổn thương đến nàng.
Nhưng chân khí phản kích, đồng dạng khiến cho chân khí hộ thể của Lý Quân Thiên trở nên tán loạn, bởi vì không có lý trí duy trì vận chuyển, chân khí tất nhiên sẽ tránh thoát trói buộc, tiêu tán vào không trung.
Không có chân khí hộ thể, tay của Lý Quân Thiên bị Tường Vi bắt được, khẽ níu một cái liền kéo Lý Quân Thiên lảo đảo ngã thẳng về phía Tường Vi. Lực lượng mạnh hơn nữa, lúc này cũng mười không còn một, toàn thân đã sớm mềm nhũn, có thể đứng được đã là cực hạn.
Giờ bị người níu một cái, liền trượt xuống.
Lực lượng dục vọng nóng hừng hực cũng khiến cho băng đá tan ra, nước của băng tâm hàn đàm một lần nữa hóa thành dòng nước ẩm chảy xuống, không quá nhiều, nhưng khiến cho toàn bộ bề mặt trơn trượt.
Thuận theo dòng nước, Tường Vi cũng trôi xuống Băng Tâm Hàn Đàm, nửa đường chính là đón lấy Lý Quân Thiên đỏ xuống, cả hai như vậy quấn quýt lấy nhau lăn vào đáy ao.
Nhưng đáy ao cũng không còn bao nhiêu nước, toàn bộ băng tâm hàn đàm bất quá chỉ có nước ngập đến mắt cá chân, thật sự không che ngập được bao nhiêu người cả.
Nhưng không có người để ý. Lý Quân Thiên bị một đống ý niệm dìm ngập, mà Tường Vi, cũng không có ý thức, bị dục vọng tri phối.
Lúc này, Tường Vi ướt sũng, tóc vương từng giọt sương. Nàng bám chặt vào trên người Lý Quân Thiên, hai tay không ngừng dán lên, mân mê khắp người đối phương.
Hô! Hô!
Hơi thở nóng nảy của Tường Vi không ngừng đẩy ra, thổi lên từng tấc da thịt của Lý Quân Thiên, khuôn mặt của nàng, đã dán sát đến y phục, ngọ nguậy như muốn rúc đi vào.
Khanh!!!
Giống như lợi kiếm ngân vang, bất bại kiếm ý trên người của Lý Quân Thiên hơi bùng ra, không có thật sự tính sát thương, nhưng giống như để cho động tác của Tường Vi hơi ngưng lại một chút,.
Rất nhanh, đôi tay lại du tẩu lên, khuôn mặt dán dán đến trên người Lý Quân Thiên, tham lam hút lấy từng ngụm hương thơm.
Bất bại kiếm ý không phải không có tác dụng gì, ý thức bị dìm ngập trong một đống ý nghĩ tràn đầy âm thanh hình ảnh của Lý Quân Thiên vào lúc này đột nhiên thanh tỉnh lại.
Không phải thanh tỉnh, nói chính xác thì Bất bại kiếm ý chém đứt những ý niệm bị sắc dục câu dẫn kia. Khiến cho hắn thu hoạch được thanh tỉnh trong ngắn ngủi.
Nhưng Lý Quân Thiên chưa kịp phản ứng, đã thấy tinh thần của mình chàm vào trong đan điền, khí hải trong vắt, mênh mông vô bờ.
Chân khí không bị Lý Quân Thiên khống chế, vào lúc này tự động sôi trào lên, điên cuồn hội tụ về phía không trung, dần dần nâng lên một cột nước cất cao khỏi mặt biển.
Nơi đó, một thanh kiếm đen nhánh, chậm rãi ngưng hình.
Trên thân kiếm, lại có mấy tia màu hồng mỏng mảnh len lỏi nhưng giống như bị dập tắt cùng bao phủ, tổng thể nhìn lại, chỉ thấy thanh kiếm đen tuyền, không có phản quang, không lộ hình ảnh.
Chín thành tinh thần hồn lực giống như bị hút đi, tinh thần ý niệm đều bị kéo đến.
Bất bại kiếm ý lúc này, vậy mà tự hành ngưng kết căn cơ võ đạo.
Không có minh tâm, không có dưỡng thế, trực tiếp cưỡng ép ngưng tụ võ đạo căn cơ, muốn bước vào Ngưng Cơ Kỳ.
Nhưng toàn bộ quá trình này, Lý Quân Thiên không thể khống chế, không thể làm gì, hoàn toàn bị Bất Bại Kiếm Ý chủ đạo, hắn chỉ có thể làm người đứng xem.
“Bất bại? Kiêu ngạo, không chấp nhận bị áp chế?”
Lý Quân Thiên thầm nghĩ, hắn bị sắc dục áp chế, bất bại kiếm ý không thể làm gì, giống như đã đụng chạm vào điểm mấu chốt nào đó khiến cho Bất Bại Kiếm Ý tự hành bắn ngược.
Bất Bại Kiếm Ý là của Kiếm Ma để lại, Lý Quân Thiên thừa hưởng, có thể sử dụng, thuộc về hắn, là của hắn. Nhưng nói theo một cách nào đó, không phải là của hắn.
Không biết có thể thành công hay không, Lý Quân Thiên chỉ có thể lo lắng nhìn xem chân khí không ngừng đắp nặn lên, muốn cưỡng ép áp súc nhưng lại không ngừng tan rã.
Tin tốt duy nhất, giống như hắn không bị đống ý niệm kia dìm ngập, có thể tự hành suy nghĩ.
Không thể làm gì khác, ý niệm của Lý Quân Thiên muốn trở ra ngoại giới, nhưng giống như không được. Chín thành ý niệm của hắn bị thu hút ngưng ép võ đạo căn cơ, phần ý niệm đang thức tỉnh này chỉ là một tia một sợi rất nhỏ, muốn thức tỉnh để khống chế thân thể là cực kỳ khó khăn.
So với Tường Vi lúc trước còn hư nhược hơn, muốn ngưng tụ chân khí cũng không làm được, càng không thể khống chế thân thể.
Sau rất nhiều cố gắng, cuối cùng mới miễn cưỡng cảm nhận được tình hình bên ngoài.
Vừa cảm nhận, một cỗ kiều diễm đập vào mặt.
Y phục toàn thân ngấm nước tràn đến một loại cảm giác dính sát, dưới tình trạng da thịt bị kích thích phóng đại trăm nghìn lần, giống như có hàng vạn sợi tơ không ngừng vuốt ve lấy cơ thể của mình.
Bờ vai mát lạnh, nửa bên xương quai xanh thẳng tắp bị kéo lộ ra, trắng như ngọc nay đã ửng hồng. Mà Tường Vi lúc này, không biết lôi kéo như thế nào đã bám lên cổ của hắn, miệng ngọc hơi ngậm lên da cổ của mình.
“Ưm..a..”
Lý Quân Thiên không tự chủ được, khẽ kêu một tiếng nhỏ, hai mắt chớp chớp tràn đầy ủy khuất.
Không sai, là ủy khuất.
Hắn không động được, muốn mở miệng nói chuyện cũng chỉ có thể rên rỉ trong cuống họng cùng chớp chớp mắt, còn lại cái gì cũng không làm được.
Nhưng cảm giác, cảm nhận đến rất rõ ràng.
Ngũ cảm của cơ thể đều bị phóng đại gấp nghìn lần. Cơ thể bị Tường Vi kẹp chặt, theo nàng ta vặn vẹo một chút, cơ thể của Lý Quân Thiên cũng tự động mà hơi co lại một chút, cảm giác y phục ẩm ướt miết trên da thịt của mình.
Thật sự quá rõ ràng.
Một loại cảm giác khao khát xông thẳng lên đầu, ý nghĩ của Lý Quân Thiên hơi nảy sinh. Còn tốt, ý nghĩ này giống như bị hút đi, Bất Bại Kiếm Ý bên kia che phủ mất, không làm cho hắn mất lý trí.
Nhưng mà, hắn tồn tại khả năng suy nghĩ, không thể không đi nghĩ thêm.
Chỉ cần là nam, bị nữ nhân vũ mị t·rần t·ruồng như thế này bám lên, từng hơi thở ấm nóng thổi vào mặt, liền phải suy nghĩ. Nếu không suy nghĩ, vậy không phải nam nhân.
Dẫu cho thân nữ nhân, Lý Quân Thiên cũng không thể ngăn cản suy nghĩ của chính mình. Càng đừng đề cập đến, thân thể của hắn cũng truyền đến đủ loại tin tức.
Khát khao đến cực hạn.
Giống như một quả bóng bị bơm căng hết cỡ, chỉ thiếu một chút, một chút xíu nữa thôi là có thể nổ tung.
Nhưng thủy chung không có chạm đến, chỉ bồi hồi ở trên vạch giới hạn.
Căng thẳng, khó chịu đến cực hạn.
...
p/s: Chúc moi người năm mới vui vẻ
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận