Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Tiêu Dao Trở Lại, Thao Túng Vận Mệnh Ở Trong Tay

Chương 41: Chương 41: Chuẩn bị trước trận chiến

Ngày cập nhật : 2024-11-12 03:01:37
Chương 41: Chuẩn bị trước trận chiến

Sau một đêm hoảng loạn, băng Sài Lang hoàn toàn r·ối l·oạn và tức giận vì tổn thất lớn chưa từng có. Những tiếng ồn ào, tiếng điện thoại reo lên liên tục, báo cáo từ các thủ lĩnh nhỏ về việc kho v·ũ k·hí và kho hàng đã bị đốt sạch. Chúng hoàn toàn mất phương hướng và cố gắng tìm hiểu kẻ đứng sau hành động này.

Trong căn phòng kín đáo tại trụ sở chính, thủ lĩnh Sài Lang – Bạch Vân Phi – ngồi trầm ngâm. Ánh mắt hắn lạnh lẽo nhưng không giấu được sự tức giận. Trước mặt hắn là những thuộc hạ cao cấp, ai nấy đều lộ vẻ bất an và căng thẳng.

Bạch Vân Phi tức giận “Lũ ngu xuẩn! Cả một hệ thống phòng thủ mà các người để bọn nó phá tan như thế sao?”

Thuộc hạ sợ hãi giọng run rẩy: “Chúng tôi đã kiểm tra các hệ thống an ninh rồi, nhưng không có dấu vết xâm nhập nào. Cứ như thể là… là chính kho của chúng ta tự p·hát n·ổ.”

Bạch Vân Phi suy nghĩ “Người nào đủ khả năng làm chuyện này mà không để lại dấu vết?”

Trong khi băng Sài Lang đang hoang mang, Tiêu Dao và Hạo Nhiên đứng từ xa quan sát mọi động thái của chúng qua hệ thống giá·m s·át mà Tiêu Dao đã hack được. Trên màn hình, họ thấy sự hỗn loạn diễn ra, từng tên thuộc hạ lo lắng báo cáo tình hình với Bạch Vân Phi.

Hạo Nhiên mỉm cười “Xem chúng kìa, như những con kiến đang tìm cách thoát khỏi tổ bị đốt vậy.”

Tiêu Dao: “Đây mới chỉ là khởi đầu thôi.”



Trước khi cho kho hàng của Sài Lang p·hát n·ổ Tiêu Dao và Hạo chú ý đến hai chiếc hòm được điêu khắc tinh xảo trong đó nên tiện tay lấy về luôn, hai thiếu niên không hề biết rằng đó là hai món hàng được đấu giá với giá trị cực lớn 15 tỷ và 12 tỷ, đây là hai món hàng mà Sài Lang vô tình c·ướp được từ tay của hai thanh niên trẻ khi mới đấu giá được, với thân thế của hai người đó sau này Tiêu Dao và Hạo Nhiên sẽ gặp pahir nguy hiểm gì đây?

Trong căn phòng trú ẩn, Tiêu Dao và Hạo Nhiên nhìn chằm chằm vào hai chiếc hòm gỗ điêu khắc tinh xảo vừa lấy được. Ánh sáng trong phòng phản chiếu lên những hoa văn chạm trổ, lấp lánh một cách kỳ lạ. Sau khi cẩn thận mở nắp hòm, cả hai không giấu nổi sự ngạc nhiên và thích thú.

Tiêu Dao nhìn chằm chằm vào thanh kiếm bên trong, lưỡi kiếm đỏ rực, dường như mang theo sát khí c·hết chóc. Anh cẩn thận cầm thanh kiếm lên, quan sát từng chi tiết, khẽ thốt lên:

"Huyết Tu La Chi Kiếm… không ngờ lại có được báu vật này. Kim tinh huyết thiết, thật sự là một tuyệt tác. Đúng là thanh kiếm được rèn từ thợ rèn huyền thoại trăm năm về trước."

Hạo Nhiên ngước lên, mắt cũng sáng rực khi quan sát đôi dao găm màu đen trong chiếc hòm của mình. Anh nhẹ nhàng lấy ra, đôi dao găm vừa vặn trong tay anh, sắc bén và hoàn mỹ.

"Đôi dao này… Hắc Tinh Thiết. Thợ rèn Kim Thanh Sơn không hổ danh là huyền thoại. Cảm giác như chỉ cần một cú chém nhẹ cũng có thể xuyên qua mọi thứ."

Tiêu Dao khẽ cười, vung thử Huyết Tu La Chi Kiếm một cách đầy điệu nghệ. Lưỡi kiếm lướt qua không khí, tạo ra một âm thanh lạnh lẽo như tiếng thì thầm của c·ái c·hết.



"Có vẻ như lần này, băng Sài Lang đã thực sự để lại cho chúng ta một món quà lớn." Anh cười nhạt, giọng đầy mỉa mai. "Không chỉ phá hủy kho v·ũ k·hí của chúng mà còn lấy được hai món v·ũ k·hí độc nhất vô nhị. Đây chắc chắn là sự sỉ nhục lớn với chúng."

Hạo Nhiên lắc đầu, vẫn chưa rời mắt khỏi đôi dao găm.

"Bọn chúng chắc sẽ không bao giờ tưởng tượng được hai món bảo vật này lại lọt vào tay chúng ta. Còn gì thích thú hơn việc dùng chính v·ũ k·hí của chúng để chấm dứt triều đại b·ạo l·ực của băng Sài Lang?"

Tiêu Dao đáp lại, giọng lạnh như băng:

"Đúng vậy. Lấy bạo trừ bạo, ai có nắm đấm to hơn, người đó làm chủ. Để xem băng Sài Lang có gì chống lại được cặp đôi này."

Cả hai khẽ cười, ánh mắt đong đầy sát khí và sự tự tin. Trong đôi mắt họ, món bảo vật này không chỉ là v·ũ k·hí mà còn là biểu tượng cho sự chiếm ưu thế của mình. Họ chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến sắp tới, biết rằng với những v·ũ k·hí trong tay, không gì có thể ngăn cản họ trong hành trình tiêu diệt thế lực ngầm của nhà họ Bạch.

Tối hôm sau, Tiêu Dao và Hạo Nhiên đang đứng trong căn phòng trú ẩn, ánh sáng mờ ảo chiếu sáng khuôn mặt của họ. Mỗi người đều mặc một bộ đồ chống đạn mới mẻ, với khí thế sẵn sàng cho trận chiến.

Tiêu Dao nhìn vào gương, chỉnh sửa chiếc mặt nạ đen “Đêm nay, mọi thứ sẽ chấm dứt. Băng Sài Lang không còn đường sống nữa.”

Hạo Nhiên kiểm tra đôi dao găm màu đen trong tay “Chúng ta có v·ũ k·hí mới, mà ta chưa từng dùng. Hy vọng chúng sẽ mang lại may mắn cho ta.”



Hạo Nhiên giơ cao một trong những dao găm, ánh sáng chiếu vào lưỡi dao phản chiếu sắc đỏ. Hắn mỉm cười đầy tự tin.

Tiêu Dao Cầm thanh Huyết Tu La Chi Kiếm lên, lưỡi kiếm lấp lánh “Với thanh kiếm này, ta sẽ dạy cho bọn chúng biết thế nào là tôn trọng. Hãy nhớ, không được để lại dấu vết.”

Họ ngồi xuống trước một bản đồ lớn của khu vực băng Sài Lang, đánh dấu các vị trí quan trọng.

Hạo Nhiên chỉ vào bản đồ “Chúng ta sẽ t·ấn c·ông từ hai phía, hãy cho bọn chúng thấy sức mạnh của chúng ta”

Tiêu Dao gật đầu, tỉ mỉ lắng nghe “Đúng vậy. Đánh một trận sảng khoái nào.”

Họ cùng nhau bàn luận chi tiết về kế hoạch, vạch ra từng bước đi và cách thức hành động. Họ kiểm tra lại các trang bị của mình, chuẩn bị cho những điều bất ngờ có thể xảy ra.

Hạo Nhiên đeo lại đôi dao găm “Chúng ta đã sẵn sàng. Tối nay, ta sẽ đánh cho bọn chúng răng rơi đầy đất.”

Tiêu Dao kiểm tra bộ đồ chống đạn, gật đầu đồng tình “Chúng ta đã trải qua quá nhiều để đến được đây. Không thể để bọn chúng vượt qua.”

Họ đứng dậy, nhìn nhau với ánh mắt đầy quyết tâm và sẵn sàng cho cuộc chiến sắp tới.

Bình Luận

0 Thảo luận