Cài đặt tùy chỉnh
Tiêu Dao Trở Lại, Thao Túng Vận Mệnh Ở Trong Tay
Chương 39: Chương 39: Sài Lang
Ngày cập nhật : 2024-11-12 03:01:37Chương 39: Sài Lang
Sau khi hoàn tất nhiệm vụ, Bạch Vân Long quay trở về Cửu Sát Điện, lòng đầy mâu thuẫn. Hắn không thể tự hào về những gì mình đã làm, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng điều đó mang lại cho hắn một cảm giác mãnh liệt.
“Chắc chắn họ sẽ hiểu,” hắn tự nhủ. Hắn bước vào căn phòng của mình, tìm kiếm sự giúp đỡ từ những đồng đội trong tổ chức.
Khi Bạch Vân Long tìm đến những thành viên cấp cao trong Cửu Sát Điện, hắn hy vọng nhận được sự ủng hộ. Nhưng trái ngược với những gì hắn mong đợi, sự lạnh nhạt và e dè hiện rõ trên khuôn mặt của họ.
“Mày đã làm gì?” một thành viên hỏi, ánh mắt ngờ vực.
“Tôi đã trả thù!” Bạch Vân Long kiêu ngạo nói. “Họ không xứng đáng sống!”
“Chúng ta cần một kế hoạch cho cuộc giải cứu,” hắn nói với các thành viên khác trong tổ chức. “Người cha của ta, Bạch Vân, đang ở trong tù. Hắn không xứng đáng với số phận đó.”
“Nhưng đó không phải là cách của chúng ta,” một người khác lên tiếng. “Chúng ta không nên can thiệp vào chuyện gia đình. Mày cần phải bình tĩnh lại.”
Bạch Vân Long cảm thấy như trái tim mình b·ị đ·âm một nhát. Hắn đã hy vọng rằng sự tàn nhẫn của hắn sẽ được công nhận, nhưng bây giờ hắn chỉ cảm thấy sự cô đơn. Những người mà hắn coi là đồng minh không hiểu và không chấp nhận những gì hắn đã làm.
“Tôi cần sự giúp đỡ để thoát khỏi quá khứ này” hắn nói, âm thanh nghẹn ngào. “Họ đã làm tổn thương tôi.”
“Nhưng mày đã khiến mọi chuyện tồi tệ hơn,” một thành viên đáp lại. “Chúng ta không thể đứng về phía mày trong chuyện này.”
Bị từ chối, Bạch Vân Long cảm thấy như bị đẩy vào một cái hố sâu hơn. Hắn không còn ai để dựa vào, không còn ai để chia sẻ nỗi đau. Hắn đã lựa chọn con đường tăm tối, và giờ đây hắn phải tự đối mặt với nó.
“Ta sẽ chứng minh cho chúng mày thấy” hắn thề. “Ta sẽ trở thành một kẻ mạnh mẽ hơn, không cần dựa vào ai cả.”
Bạch Vân Long rời khỏi Cửu Sát Điện, không còn nhìn lại phía sau. Hắn biết rằng mình đã chọn con đường riêng, một con đường đầy chông gai và không có sự hỗ trợ. Nhưng hắn không quan tâm. Hắn đã quyết định, và hắn sẽ không để ai ngăn cản mình.
“Ta sẽ tự tạo ra vận mệnh của chính mình” hắn thầm thì, ánh mắt ngời sáng. Hắn sẽ chứng minh rằng sự tàn nhẫn và quyết tâm của mình sẽ dẫn dắt hắn đến những điều vĩ đại hơn, bất chấp mọi trở ngại.
Bạch Vân Long hiểu rằng để trở thành một người mạnh mẽ, hắn không chỉ cần sức mạnh về thể xác mà còn cần sức mạnh về tinh thần. Hắn quyết định tìm kiếm những cách thức khác nhau để phát triển bản thân, để chữa lành v·ết t·hương mà hắn đã tự tạo ra.
“Hãy để quá khứ là bài học,” hắn tự nhủ. Hắn sẽ không để nó quyết định tương lai của mình. Hắn sẽ xây dựng một tương lai mạnh mẽ hơn, một tương lai không còn nỗi đau.
Sau khi không nhận được sự trợ giúp từ Cửu Sát Điện, Bạch Vân Long tìm đến người mà hắn hy vọng có thể cùng hắn giải cứu cha nuôi - Bạch Vân Phi, anh trai cùng mẹ khác cha của hắn. Bạch Vân Phi, con trưởng của Bạch Vân, nổi tiếng là tài tử phong lưu trong giới thượng lưu với dáng vẻ nho nhã, đĩnh đạc và phong thái cuốn hút, nhưng sâu thẳm trong hắn lại là một thế giới đen tối và lạnh lẽo. Với biệt danh "Sài Lang," Bạch Vân Phi không chỉ là kẻ cầm đầu của băng đảng xã hội đen Sài Lang, mà còn là một kẻ tàn độc không chùn bước trước bất kỳ thủ đoạn nào để bảo vệ quyền lực của mình.
Bạch Vân Long tìm đến một căn nhà biệt lập nằm trong một con ngõ nhỏ, trụ sở bí mật của Bạch Vân Phi. Để tránh bị phát hiện, hắn phải cẩn trọng, ẩn mình dưới bóng đêm. Khi đứng trước cửa, hắn cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc của mình, khép lại những suy nghĩ phức tạp để đối diện với người anh trai mà hắn ít có cơ hội gặp mặt.
“Lâu rồi mới thấy chú mày đến tìm anh,” Bạch Vân Phi cười nhạt khi thấy Vân Long bước vào. Ánh mắt anh ta thoáng qua một tia sắc lạnh dù miệng vẫn giữ nụ cười thư thái.
“Em cần sự giúp đỡ,” Bạch Vân Long thẳng thừng, ánh mắt nhìn Bạch Vân Phi không chút nao núng.
“Giúp đỡ sao?” Bạch Vân Phi nhấp một ngụm trà, tỏ vẻ như đây là chuyện anh ta nghe thấy hàng ngày. “Anh cứ tưởng chú mày đã quen với cuộc sống độc lập rồi chứ. Sao, lần này là chuyện gì mà phải đến tìm anh?”
Bạch Vân Long không vòng vo, kể rõ sự tình về việc Bạch Vân b·ị b·ắt, sự r·ối l·oạn trong nhà họ Bạch, và ngọn lửa hận thù đang âm ỉ trong lòng hắn. Hắn hy vọng rằng Bạch Vân Phi sẽ thấy lợi ích trong việc giúp mình cứu Bạch Vân, và đồng thời khôi phục lại danh dự của nhà họ Bạch trước công chúng.
“Anh cũng không muốn cha phải chịu cảnh tù đày chứ?” Vân Long nói, cố nén lại cảm xúc đang dâng lên trong lòng.
Bạch Vân Phi chỉ lặng lẽ nhìn em trai một lúc rồi bật cười. “Chú mày nghĩ anh có quyền lực đến mức nào?” Rồi ánh mắt hắn sắc lại, cười lạnh: “Chú có biết, anh chỉ trung thành với băng Sài Lang và lợi ích của riêng mình.”
Bạch Vân Long bàng hoàng. “Anh là con trưởng của Bạch Vân, không lẽ anh không quan tâm đến sự tồn vong của cha sao?”
“Nghe đây, Long,” Bạch Vân Phi ngả người ra ghế, dáng vẻ thư thái nhưng ánh mắt lại chứa đầy sát khí, “trong thế giới của chúng ta, lòng trung thành chỉ là công cụ để đạt được quyền lực. Cha cũng biết điều đó, và đã chấp nhận nó từ lâu.”
Sau khi hoàn tất nhiệm vụ, Bạch Vân Long quay trở về Cửu Sát Điện, lòng đầy mâu thuẫn. Hắn không thể tự hào về những gì mình đã làm, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng điều đó mang lại cho hắn một cảm giác mãnh liệt.
“Chắc chắn họ sẽ hiểu,” hắn tự nhủ. Hắn bước vào căn phòng của mình, tìm kiếm sự giúp đỡ từ những đồng đội trong tổ chức.
Khi Bạch Vân Long tìm đến những thành viên cấp cao trong Cửu Sát Điện, hắn hy vọng nhận được sự ủng hộ. Nhưng trái ngược với những gì hắn mong đợi, sự lạnh nhạt và e dè hiện rõ trên khuôn mặt của họ.
“Mày đã làm gì?” một thành viên hỏi, ánh mắt ngờ vực.
“Tôi đã trả thù!” Bạch Vân Long kiêu ngạo nói. “Họ không xứng đáng sống!”
“Chúng ta cần một kế hoạch cho cuộc giải cứu,” hắn nói với các thành viên khác trong tổ chức. “Người cha của ta, Bạch Vân, đang ở trong tù. Hắn không xứng đáng với số phận đó.”
“Nhưng đó không phải là cách của chúng ta,” một người khác lên tiếng. “Chúng ta không nên can thiệp vào chuyện gia đình. Mày cần phải bình tĩnh lại.”
Bạch Vân Long cảm thấy như trái tim mình b·ị đ·âm một nhát. Hắn đã hy vọng rằng sự tàn nhẫn của hắn sẽ được công nhận, nhưng bây giờ hắn chỉ cảm thấy sự cô đơn. Những người mà hắn coi là đồng minh không hiểu và không chấp nhận những gì hắn đã làm.
“Tôi cần sự giúp đỡ để thoát khỏi quá khứ này” hắn nói, âm thanh nghẹn ngào. “Họ đã làm tổn thương tôi.”
“Nhưng mày đã khiến mọi chuyện tồi tệ hơn,” một thành viên đáp lại. “Chúng ta không thể đứng về phía mày trong chuyện này.”
Bị từ chối, Bạch Vân Long cảm thấy như bị đẩy vào một cái hố sâu hơn. Hắn không còn ai để dựa vào, không còn ai để chia sẻ nỗi đau. Hắn đã lựa chọn con đường tăm tối, và giờ đây hắn phải tự đối mặt với nó.
“Ta sẽ chứng minh cho chúng mày thấy” hắn thề. “Ta sẽ trở thành một kẻ mạnh mẽ hơn, không cần dựa vào ai cả.”
Bạch Vân Long rời khỏi Cửu Sát Điện, không còn nhìn lại phía sau. Hắn biết rằng mình đã chọn con đường riêng, một con đường đầy chông gai và không có sự hỗ trợ. Nhưng hắn không quan tâm. Hắn đã quyết định, và hắn sẽ không để ai ngăn cản mình.
“Ta sẽ tự tạo ra vận mệnh của chính mình” hắn thầm thì, ánh mắt ngời sáng. Hắn sẽ chứng minh rằng sự tàn nhẫn và quyết tâm của mình sẽ dẫn dắt hắn đến những điều vĩ đại hơn, bất chấp mọi trở ngại.
Bạch Vân Long hiểu rằng để trở thành một người mạnh mẽ, hắn không chỉ cần sức mạnh về thể xác mà còn cần sức mạnh về tinh thần. Hắn quyết định tìm kiếm những cách thức khác nhau để phát triển bản thân, để chữa lành v·ết t·hương mà hắn đã tự tạo ra.
“Hãy để quá khứ là bài học,” hắn tự nhủ. Hắn sẽ không để nó quyết định tương lai của mình. Hắn sẽ xây dựng một tương lai mạnh mẽ hơn, một tương lai không còn nỗi đau.
Sau khi không nhận được sự trợ giúp từ Cửu Sát Điện, Bạch Vân Long tìm đến người mà hắn hy vọng có thể cùng hắn giải cứu cha nuôi - Bạch Vân Phi, anh trai cùng mẹ khác cha của hắn. Bạch Vân Phi, con trưởng của Bạch Vân, nổi tiếng là tài tử phong lưu trong giới thượng lưu với dáng vẻ nho nhã, đĩnh đạc và phong thái cuốn hút, nhưng sâu thẳm trong hắn lại là một thế giới đen tối và lạnh lẽo. Với biệt danh "Sài Lang," Bạch Vân Phi không chỉ là kẻ cầm đầu của băng đảng xã hội đen Sài Lang, mà còn là một kẻ tàn độc không chùn bước trước bất kỳ thủ đoạn nào để bảo vệ quyền lực của mình.
Bạch Vân Long tìm đến một căn nhà biệt lập nằm trong một con ngõ nhỏ, trụ sở bí mật của Bạch Vân Phi. Để tránh bị phát hiện, hắn phải cẩn trọng, ẩn mình dưới bóng đêm. Khi đứng trước cửa, hắn cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc của mình, khép lại những suy nghĩ phức tạp để đối diện với người anh trai mà hắn ít có cơ hội gặp mặt.
“Lâu rồi mới thấy chú mày đến tìm anh,” Bạch Vân Phi cười nhạt khi thấy Vân Long bước vào. Ánh mắt anh ta thoáng qua một tia sắc lạnh dù miệng vẫn giữ nụ cười thư thái.
“Em cần sự giúp đỡ,” Bạch Vân Long thẳng thừng, ánh mắt nhìn Bạch Vân Phi không chút nao núng.
“Giúp đỡ sao?” Bạch Vân Phi nhấp một ngụm trà, tỏ vẻ như đây là chuyện anh ta nghe thấy hàng ngày. “Anh cứ tưởng chú mày đã quen với cuộc sống độc lập rồi chứ. Sao, lần này là chuyện gì mà phải đến tìm anh?”
Bạch Vân Long không vòng vo, kể rõ sự tình về việc Bạch Vân b·ị b·ắt, sự r·ối l·oạn trong nhà họ Bạch, và ngọn lửa hận thù đang âm ỉ trong lòng hắn. Hắn hy vọng rằng Bạch Vân Phi sẽ thấy lợi ích trong việc giúp mình cứu Bạch Vân, và đồng thời khôi phục lại danh dự của nhà họ Bạch trước công chúng.
“Anh cũng không muốn cha phải chịu cảnh tù đày chứ?” Vân Long nói, cố nén lại cảm xúc đang dâng lên trong lòng.
Bạch Vân Phi chỉ lặng lẽ nhìn em trai một lúc rồi bật cười. “Chú mày nghĩ anh có quyền lực đến mức nào?” Rồi ánh mắt hắn sắc lại, cười lạnh: “Chú có biết, anh chỉ trung thành với băng Sài Lang và lợi ích của riêng mình.”
Bạch Vân Long bàng hoàng. “Anh là con trưởng của Bạch Vân, không lẽ anh không quan tâm đến sự tồn vong của cha sao?”
“Nghe đây, Long,” Bạch Vân Phi ngả người ra ghế, dáng vẻ thư thái nhưng ánh mắt lại chứa đầy sát khí, “trong thế giới của chúng ta, lòng trung thành chỉ là công cụ để đạt được quyền lực. Cha cũng biết điều đó, và đã chấp nhận nó từ lâu.”
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận