Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Tiêu Dao Trở Lại, Thao Túng Vận Mệnh Ở Trong Tay

Chương 38: Chương 38: Sát thủ trở về

Ngày cập nhật : 2024-11-12 03:01:37
Chương 38: Sát thủ trở về

Bạch Vân Long đứng một mình trong góc tối của căn phòng bên trong Cửu Sát Điện, một tổ chức sát thủ khét tiếng, nơi hắn được biết đến với biệt danh Quỷ Hổ. Ở tuổi 28, hắn đã là một trong những sát thủ hàng đầu của tổ chức, đứng thứ 13 trong bảng sát thủ, với kỹ năng và sự tàn nhẫn đã được khẳng định qua vô số nhiệm vụ. Tuy nhiên, trong lòng hắn lại chứa đựng một sự đau khổ không thể diễn tả.

“Cái gì đã khiến ta trở thành con người như hôm nay?” hắn lầm bầm, nhìn vào gương. Gương mặt điển trai với ánh mắt lạnh lùng không thể che giấu nỗi đau đớn trong tâm hồn hắn. Hắn đã phải trả một cái giá quá đắt khi biết sự thật: cha mẹ ruột của hắn không phải là người đã cho hắn tình yêu và sự chăm sóc mà hắn luôn ao ước.

Bạch Vân Long đã từng sống trong một thế giới đầy ảo tưởng. Hắn đã yêu thương người cha nuôi Bạch Vân như một người cha thực sự, người đã dành cho hắn sự chăm sóc và tình thương vô bờ bến. Mỗi kỷ niệm bên Bạch Vân đều như những mảnh ghép quý giá, nhưng sự thật về nguồn gốc của hắn đã làm tan nát những mảnh ghép ấy.

“Cha… Người không biết tôi đã khổ sở thế nào,” hắn thì thào, đôi mắt ẩm ướt. Hắn không chỉ hận cha mẹ ruột mà còn cảm thấy mình đang phải đối mặt với một gánh nặng mà hắn không thể chấp nhận. Sự tàn nhẫn trong quá khứ đã khiến hắn trở thành con người như bây giờ.

Quyết tâm không để sự phản bội này tiếp diễn, Bạch Vân Long bắt đầu lên kế hoạch báo thù. Hắn biết rằng cha mẹ ruột của mình đã không chỉ làm tổn thương hắn mà còn cả những người đã yêu thương hắn. Hắn không thể chấp nhận điều đó và quyết định phải trả giá.

“Ta sẽ không để họ sống yên ổn,” hắn cắn răng, lòng thù hận dâng trào. Hắn đã hình dung ra từng bước đi, từng chi tiết trong kế hoạch báo thù của mình.

Sau một đêm dài suy nghĩ, Bạch Vân Long bất ngờ cảm nhận được sức mạnh đang thức tỉnh trong mình. Khi hắn nghĩ về nỗi đau và sự mất mát, một sức mạnh lạ thường bắt đầu tuôn chảy trong huyết quản của hắn. Huyết dị nhãn, một khả năng mà hắn chưa bao giờ tưởng tượng, giờ đã trở thành một phần trong hắn.

“Huyết dị nhãn…” Hắn thốt lên, cảm nhận sự mạnh mẽ chưa từng thấy. Đôi mắt hắn giờ có thể nhìn thấy mọi thứ với một cái nhìn sắc bén, giúp hắn trở nên nhanh nhạy hơn trong các cuộc chiến.

Với sức mạnh mới, Bạch Vân Long không chỉ muốn trả thù mà còn muốn giải cứu người cha nuôi Bạch Vân của hắn khỏi tù. Hắn biết rằng người cha nuôi đang phải chịu đựng trong những ngày tháng khốn khổ, và hắn không thể để người cha của mình phải chịu đựng thêm nữa.

“Hắn sẽ không phải ở trong đó một mình,” hắn tự nhủ, ánh mắt sắc lạnh. Hắn lập kế hoạch chi tiết để vào tù, sử dụng huyết dị nhãn để xác định được điểm yếu trong hệ thống bảo vệ.

Khi trở về Cửu Sát Điện, Bạch Vân Long không còn là một kẻ yếu đuối. Hắn là Quỷ Hổ, với quyết tâm mãnh liệt. Hắn đã chuẩn bị cho cuộc giải cứu, và không ai có thể ngăn cản hắn.

“Chúng ta cần một kế hoạch cho cuộc giải cứu,” hắn nói với các thành viên khác trong tổ chức. “Người cha của ta, Bạch Vân, đang ở trong tù. Hắn không xứng đáng với số phận đó.”

“Đó là một cuộc mạo hiểm lớn,” một thành viên cảnh báo. “Chúng ta không thể giúp ngươi khi không có lợi ích.”

Bạch Vân Long ngồi trong bóng tối của một căn phòng ẩm thấp tại Cửu Sát Điện. "Họ không xứng đáng sống," hắn lầm bầm, lòng ngập tràn quyết tâm. Hình ảnh cha mẹ ruột của hắn, những kẻ đã nuôi dưỡng sự thù hận trong lòng hắn từ khi hắn còn nhỏ, như một v·ết t·hương không bao giờ lành.

Bạch Vân Long đã quyết định không thể chần chừ thêm nữa. Hắn thu thập thông tin về cha ruột của mình. Hắn nhớ lại khoảng thời gian ở bên cha nuôi Bạch Vân nhưng giờ đây gương mặt hắn chỉ còn là nước mắt.

Sáng hôm sau hắn tìm một chiếc xe và bắt đầu hành trình. Trong lòng hắn, những kế hoạch và hình ảnh về sự trả thù đang diễn ra như một bộ phim. Hắn không chỉ muốn họ c·hết, hắn muốn họ cảm nhận được nỗi đau mà hắn đã phải chịu ngay lúc này.

Khi đến một ngôi làng nhỏ, Bạch Vân Long nhìn thấy ngôi nhà nhỏ của cha mẹ ruột, nơi mà mẹ ruột của hắn cùng cha ruột hắn bỏ trốn khi bị Bạch Vân phát hiện. Cảm giác hận thù làm hắn không thể chịu nổi. Hắn nghĩ về Bạch Vân, người cha nuôi đã dạy dỗ và yêu thương hắn như một đứa con thực sự, và rồi hắn lại nhớ đến sự phản bội của cha mẹ ruột.

“Mày sẽ không sống được thêm một ngày nào nữa” hắn nói, ánh mắt lạnh lẽo như băng. Hắn bước vào trong, không cần phải gõ cửa. Cảm giác mạnh mẽ của hắn khiến hắn không thể dừng lại.

Hắn nhìn thấy cha mẹ ruột đang ngồi ăn tối, nụ cười trên môi họ như một trò đùa ác. Hắn rút dao từ trong áo, bàn tay không hề run sợ. Hắn tiến đến, cắt đứt không khí trong lành của bữa ăn bằng sự xuất hiện của mình.

"Đã đến lúc trả giá," hắn nói, âm thanh vang lên như tiếng sấm trong đêm.

"Vân... Vân Long! Con...?" Mẹ hắn ngạc nhiên, nhưng chưa kịp nói gì thì hắn đã lao tới, không cho họ cơ hội để phản ứng.

Bạch Vân Long không để sự cảm xúc chi phối, mà thay vào đó, hắn để sự tàn nhẫn của bản thân chi phối hành động. Hắn đã ra tay một cách lạnh lùng, không một giọt nước mắt, không một lời nói. Chỉ có tiếng thở dốc và sự chờ đợi trong không khí.

Khi hắn kết thúc, mọi thứ đều im lặng. Cảm giác thoải mái dần lan tỏa trong lòng hắn, nhưng cũng là một cảm giác trống rỗng. Hắn đã trả thù, nhưng cái giá phải trả là sự an bình trong tâm hồn.

Bình Luận

0 Thảo luận