Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Tiêu Dao Trở Lại, Thao Túng Vận Mệnh Ở Trong Tay

Chương 29: Chương 29: Giới thiệu về hiện tượng dị nhãn

Ngày cập nhật : 2024-11-12 03:01:29
Chương 29: Giới thiệu về hiện tượng dị nhãn

Giới Thiệu Chi Tiết về Dị Nhãn

Dị Nhãn xuất hiện là đặc điểm nhận dạng của một cơ chế sinh tồn đặc biệt chỉ được kích hoạt khi cơ thể con người đạt đến giới hạn sinh tử, thường thấy ở những thiên tài chiến đấu thực sự, những người có bản năng và ý chí chiến đấu vượt trội. Cơ chế này là sự hội tụ của tiềm năng tiềm ẩn và sức mạnh chiến đấu nguyên thủy mà rất ít người có thể đạt được.

Dị Nhãn có hai trạng thái chính, mỗi trạng thái được kích hoạt trong những hoàn cảnh nhất định, tạo nên sức mạnh và khả năng phi thường mà không phải ai cũng sở hữu. Khi Dị Nhãn được kích hoạt, ánh mắt người sử dụng trở nên khác biệt, bộc lộ hai loại sức mạnh:

1. Bạch Dị Nhãn - Con Ngươi Trắng

Bạch Dị Nhãn là trạng thái mà cơ thể tự động bảo vệ khi người sử dụng đạt đến giới hạn sống còn. Khi một thiên tài chiến đấu bị dồn đến bờ vực của c·ái c·hết hoặc cảm nhận nguy hiểm cận kề, Bạch Dị Nhãn kích hoạt, và lúc đó đặc điểm nhận dạng là con ngươi chuyển sang màu trắng tinh khiết.

Trong trạng thái Bạch Dị Nhãn:

Cơ thể tự động chiến đấu: Người sử dụng không cần ý thức để điều khiển cơ thể, mà các giác quan sẽ tự động phản ứng và né tránh mọi đòn t·ấn c·ông trong khả năng.



Tăng cường giác quan và phản xạ: Thị giác, thính giác, và cảm giác của họ được nâng lên đến mức độ siêu phàm, mọi chuyển động xung quanh trở nên rõ ràng, từng cử động của đối phương đều có thể phản ứng kịp thời.

Tự động sử dụng kỹ năng: Người dùng có thể xuất chiêu và t·ấn c·ông với tốc độ và độ chính xác tuyệt đối, không bị chi phối bởi cảm giác đau đớn hay sợ hãi.

Sự bảo vệ bản năng: Mọi cử động đều trở thành tự nhiên và uyển chuyển, như thể dòng nước trôi chảy không có điểm yếu, giúp người dùng duy trì sự linh hoạt và không để lộ bất kỳ sơ hở nào.

(Từ khi còn nhỏ, Lãnh Băng Dao đã được rèn luyện trong môi trường vô cùng khắc nghiệt. Là một thiên tài trong mọi lĩnh vực, cô được xem như một viên ngọc quý trong tổ chức Ám Tinh. Thế nhưng, sự kỳ vọng đặt lên đôi vai nhỏ bé ấy không cho phép cô ngừng cố gắng hay lùi bước.

Ngay từ khi bước chân vào luyện tập, cô đã trải qua những bài tập khắc nghiệt về thể lực và tinh thần. Cơ thể và ý chí của cô bị đẩy đến giới hạn mỗi ngày, và những ngày ấy kéo dài triền miên không ngừng nghỉ. Trong những trận chiến với các võ sư dày dạn, cơ thể Băng Dao đôi khi tưởng như sắp sụp đổ. Nhưng cô vẫn kiên cường đứng dậy, từng v·ết t·hương, từng cơn đau đều được chuyển hóa thành quyết tâm mạnh mẽ hơn.

Một ngày nọ, trong một buổi tập căng thẳng, Lãnh Băng Dao bị buộc phải đối đầu với một đối thủ vượt xa về sức mạnh. Trong khoảnh khắc bị dồn vào góc, khi cơ thể và ý chí đều đã vượt quá giới hạn chịu đựng, một cảm giác lạ trỗi dậy trong tâm trí cô, và rồi... mọi thứ xung quanh trở nên chậm lại.

Ánh mắt cô trở nên sắc bén và lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Con ngươi chuyển dần sang màu trắng tinh khiết, một dấu hiệu của Bạch Dị Nhãn trạng thái mà chỉ những thiên tài thực thụ mới có thể đạt được khi đứng trước ranh giới giữa sống và c·hết. Khi đó, mọi giác quan và phản xạ của cô tăng lên cực đại. Cô có thể nhìn thấy và cảm nhận từng chuyển động nhỏ nhất của đối thủ, và bản năng chiến đấu trỗi dậy một cách tự động mà không cần phải suy nghĩ.



Với sự kiên trì rèn luyện, Lãnh Băng Dao dần dần nắm vững Bạch Dị Nhãn. Cô có thể kích hoạt và duy trì nó trong trạng thái tỉnh táo, sử dụng năng lực này như một công cụ chiến đấu lợi hại, đưa khả năng chiến đấu của mình lên tầm cao mới. Sức mạnh ấy giúp cô trở thành một chiến binh hoàn hảo một người mà mọi kẻ thù phải dè chừng.

Từ những tháng ngày rèn luyện đau đớn và vượt qua giới hạn bản thân, Lãnh Băng Dao không chỉ trở thành một người sở hữu Dị Nhãn mà còn là một bậc thầy kiểm soát nó, mang trong mình tinh thần kiên định và sự tự chủ đáng nể của một thiên tài chiến đấu thực sự.

Sau khi thức tỉnh, Lãnh Băng Dao nhận ra rằng Bạch Dị Nhãn không chỉ là một năng lực để tự vệ mà còn là công cụ giúp cô kiểm soát mọi đòn đánh, tối ưu hóa khả năng chiến đấu. Thế nhưng, để thực sự làm chủ năng lực ấy, cô phải tập luyện không ngừng, đối mặt với những nguy cơ mới mà trước đây cô chưa từng gặp phải.

Mỗi ngày trôi qua là một ngày Lãnh Băng Dao dành hàng giờ đồng hồ để rèn luyện. Cô phải học cách kích hoạt Bạch Dị Nhãn một cách chủ động, thay vì chỉ đợi nó trỗi dậy trong những lúc hiểm nguy. Những bài tập khắc nghiệt ấy nhằm tăng cường sức mạnh tinh thần và giúp cô có thể duy trì trạng thái Dị Nhãn trong thời gian dài hơn mà không kiệt sức.)

2. Huyết Dị Nhãn - Con Ngươi Đỏ

Khác với Bạch Dị Nhãn, Huyết Dị Nhãn là trạng thái cực đoan hơn, chỉ kích hoạt khi người sử dụng đạt tới đỉnh điểm của sự bi thương hoặc căm phẫn. Trong tình huống này, đặc điểm nhận dạng con ngươi chuyển sang màu đỏ thẫm, và lúc đó, mọi ý thức của người sử dụng sẽ tạm thời biến mất, nhường chỗ cho bản năng hủy diệt.

Trong trạng thái Huyết Dị Nhãn:



Chiến đấu trong trạng thái cuồng nộ: Người dùng trở nên vô thức và lao vào chiến đấu một cách điên cuồng, không quan tâm đến sự an toàn của bản thân.

Bỏ qua mọi đau đớn: Mọi cảm giác đau đớn bị xóa bỏ hoàn toàn, họ tiếp tục chiến đấu bất kể có b·ị t·hương hay đòn đánh vào chỗ yếu điểm. Không còn ý thức, không còn sợ hãi, chỉ có mục tiêu duy nhất là tiêu diệt kẻ thù.

Tối ưu hóa sức mạnh: Sức mạnh và kỹ năng được sử dụng ở mức tối đa, biến cơ thể người dùng thành một cỗ máy chiến đấu hủy diệt không biết dừng lại.

Tinh thần hủy diệt cao nhất: Trạng thái này không mang tính tự vệ mà hướng đến t·ấn c·ông mãnh liệt, những đòn đánh trở nên mạnh mẽ và khủng kh·iếp hơn bao giờ hết.

(2 năm trước khi ọn t·ội p·hạm bất ngờ đổ bộ lên hòn đảo, mang theo bóng tối và c·hết chóc. Chúng truy lùng và tàn sát một cách tàn nhẫn, c·ướp đi sinh mạng của Sở Lăng Tiêu và Mộc Bối Lam.

Trong khoảnh khắc đầy bi thương và tuyệt vọng, nỗi đau đớn sâu sắc và sự căm phẫn dâng trào đã khiến Tiêu Dao đạt đến cực hạn của cảm xúc. Trái tim cậu như bị đốt cháy bởi sự phẫn nộ và nỗi đau mất mát không thể nguôi ngoai. Trong khoảnh khắc ấy, một năng lực nguyên thủy và đầy ám ảnh trỗi dậy từ sâu thẳm trong cậu.

Đôi mắt Tiêu Dao đột ngột chuyển sang màu đỏ thẫm như máu. Huyết Dị Nhãn trạng thái chiến đấu cuồng nộ và bất chấp mọi giới hạn đã được thức tỉnh, khiến cậu bước vào một trạng thái mất đi ý thức, chỉ còn lại một bản năng chiến đấu thuần túy và tàn bạo. Từng nhịp thở, từng cử động đều mang theo sự điên cuồng của một con mãnh thú bị dồn đến bước đường cùng.

Trong trạng thái Huyết Dị Nhãn, Tiêu Dao không còn cảm nhận được đau đớn, cũng không biết sợ hãi. Cậu lao vào bọn t·ội p·hạm với sự hung hãn không gì có thể ngăn cản. Mỗi cú đấm, mỗi đòn đánh đều chứa đựng sự dứt khoát và sức mạnh không giới hạn. Cậu như một cỗ máy hủy diệt, không biết mệt mỏi, không dừng lại, chiến đấu đến cùng để trả thù cho những n·gười đ·ã k·huất.

Khi mọi chuyện kết thúc, Tiêu Dao đứng giữa những xác c·hết của kẻ thù, thở hổn hển. Dòng máu nóng dường như vẫn còn cuộn chảy trong người, nhưng đôi mắt đỏ thẫm từ từ trở lại bình thường. Cơn thịnh nộ đã qua đi, nhưng nỗi đau mất mát vẫn còn đó, khắc sâu vào trái tim cậu.

Sau sự kiện kinh hoàng ấy, Tiêu Dao nhận ra bản thân đã thức tỉnh Huyết Dị Nhãn và hiểu rằng đây không phải là sức mạnh để tùy tiện sử dụng. Huyết Dị Nhãn là nguồn sức mạnh đáng sợ, nhưng cũng đầy nguy hiểm, bởi nó có thể khiến cậu mất đi lý trí và nhân tính. Cậu thề rằng sẽ không bao giờ để mình chìm vào trạng thái ấy một lần nữa, trừ khi không còn con đường nào khác.)

Bình Luận

0 Thảo luận