Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Nguyên Thủy

Chương 109: Chương 109: Hỗn Độn Thần Kiếm Thể (1).

Ngày cập nhật : 2024-11-12 00:53:08
Chương 109: Hỗn Độn Thần Kiếm Thể (1).

Lý Thiên Vũ dừng lại tiếp tục cô động, thầm nghĩ: “Có lẽ nào ta đã làm sai cách, tia thứ 100 là không phải làm như thế này”.

Lý Thiên Vũ trầm ngâm trong chóc lát, liền có ý nghĩ điên cuồng: “Từ xưa đến nay, chưa một ai thành công 100 đạo kiếm ý có phải hay không cần phải biện pháp cực đoan nào đó mới có thể hoàn thành”.

“Thiên Vũ, lúc trước ta có nghe Đế Kính tiền bối nói qua, ngài ấy suy đoán muốn ngưng tụ thành 100 đạo ý chí nhất phải bạo 99 đạo ý chí còn lại, ngưng tụ lại duy nhất một đạo kiếm ý, nhưng ngài ấy đã thử rất nhiều lần với nhiều thiên kiêu khác nhau tất cả điều thành công, nhưng lại tán loạn ngay tức khắc, hỏi lý do tại sao thì lại không ai nhớ cái gì cả, họ vẫn biết chính họ đã mất đi ký ức lúc đó”.

Cửu Chân lúc này bên trong Hỗn Nguyên Châu nói ra.

“Với tu vi thông thiên của Đế Kính tiền bối cũng không thể khôi phục lại hay sao?” Lý Thiên Vũ hỏi.

Cửu Chân lắc đầu, nói: “Không thể vì đây là kiệt tác của Thiên Đạo hư vô mờ mịch kia”.

Lý Thiên Vũ cực kỳ hiếu kỳ, nhưng lại không biết làm gì hơn, đột nhiên hắn lại mở miệng hỏi: “Những người kia thất bại có hậu quả gì”.

"Trọng thương, cần rất lâu thời gian mới có thể hồi phục và cả đời điều không thể luyện ra một tia võ đạo ý chí tương ứng”- Cửu Chân nói.

Lý Thiên Vũ hít sâu một hơi nói: “Nói cách khác, nếu ta thất bại tia kiếm khí thứ 100, ngoài trọng thương, ngoài ra cả đời này đừng hồng luyện ra kiếm ý dù chỉ là một tia”.

Cửu Chân trầm mặt không nói, hẳn nhiên Lý Thiên Vũ hiểu rằng chính hắn nói là đúng.

Lý Thiên Vũ lộ ra vẻ mặt quyết đoán, nói: “Trên đời không ai sinh ra đã là cường giả, nếu như dễ có như vậy thì thế giới này đã toàn là cường giả”.

Đã quyết định thì không do dự, Lý Thiên Vũ khoanh chân ngồi xuống, quyết đoán xuất ra toàn bộ 99 tia kiếm ý những tia kiếm ý như 99 cây tiểu kiếm nhỏ bao vờn quanh Lý Thiên Vũ, hắn cợt cắn chặt hàm răng quát lớn: “Bạo”.



Oành, oành, oành !!

Tiếng nổ lớn vang lên làm cho, Thiên Tước Tử kế bên đang dưng dưng đắt ý cũng mặt biến sắc tiểu tử này bị điên rồi sao? Tự nhiên lại bạo hết 99 tia kiếm ý.

Nhưng rồi hắn thấy trước mắt hắn, những mảnh vụn kiếm ý ngay tức khắc liền tập hợp lại thành một cây tiểu kiếm, tuy nó còn rất mơ hồ nhưng lại phát ra khí tức đến Thiên Tước Tử tim còn phải đập thình thịch.

“Đây, không lẻ là tia kiếm ý thứ 100”- Thiên Tước Tử lẫm bẫm, rồi phải kh·iếp sợ với suy đoán của mình.

Lý Thiên Vũ lúc này cảm nhận của hắn cứ như ngàn vạn thanh kiếm đang đánh xuyên thân thể mình, không chỉ thể xác đau đớn mà cả Linh hồn cũng như vậy, đau đớn đến tê tâm liệt phế.

Hắn chậm rãi ngưng tụ từng mảnh vở kiếm ý lại với nhau, mỗi một miếng ghép lại thành công thì lại như có thêm một thanh kiếm đâm xuyên thân thể và linh hồn hắn vậy.

Lúc đầu nổi đau tột độ làm hắn rung rẫy kịch liệt, dần dần về sau cả người hắn điều đã tê dại ý thức cũng đã mơ hồ, chỉ còn bản năng luôn luôn ghép mảnh vở kiếm ý lại với nhau, cứ vậy thời gian trôi qua rất nhanh.

Hai ngày sau!

“Kiếm là gì”.

Đột nhiên trong đầu Lý Thiên Vũ lại xuất hiện một giọng nói tan thương dường như xuyên qua vô tận năm tháng nói với Lý Thiên Vũ.

“Kiếm như tâm ta, thẳng hướng không ngừng, không do dự, không khuất phục”- Lý Thiên Vũ dự theo bản năng trả lời, dù không biết người hỏi câu hỏi kia có hay không nghe thấy.

"Kiếm cực hạn ở nơi đâu”- Giọng nói kia lại lên tiếng.



"Kiếm cực hạn ở nơi đâu, là 100 đạo kiếm ý hay kiếm thế, 100 đạo kiếm ý đã vô cùng mạnh và bên trên là kiếm thế, bên trên kiếm thế là kiếm tâm, bên trên kiếm tâm là kiếm thể, bên trên kiếm thể là vô kiếm, vậy bên trên nửa là gì?”.

Đợi một lúc lâu Lý Thiên Vũ cũng không có câu trả lời, thời gian chầm chậm trôi qua, trong đầu Lý Thiên Vũ linh quang chợt lóe:

“Một người tư chất tầm thường cả đời cũng đừng mơ tu ra một tia kiếm ý, còn người tư chất cao hơn có thể luyện ra kiếm thế nhưng kiếm tâm cả đời vô vọng, là do đâu, có hay không kiếm chỉ có người cực hạn tại kiếm, còn kiếm lại không có cực hạn”.

Lý Thiên Vũ vừa ngộ ra cái này chân lý, liền không gian xung quanh như có luồng uy áp vô hình áp xuống gia trì bên trong kiếm ý làm nó ngay lập tức thành hình tỏ ra vô cùng vô tận kiếm khí phóng thẳng trời cao.

Trời cao lập tức cuồng phong kéo tới, mây đen bao phủ thiên khung, đột nhiên từ trung tâm có một vòng xoáy cực đại, từ giữa mây đen xuất hiện sấm chóp, từ trên cao một đạo tia sét khổng lồ đánh xuống bao trùm viên kia kiếm ý, Lý Thiên Vũ giật mình không hiểu chuyện gì xảy ra.

“Tiểu tử mau xuất ra Lôi nhãn thu toàn bộ cái này lôi đình vào bên trong, nhanh”- Thiên Tước Tử cũng giật mình lên tiếng nhắc nhở.

Lý Thiên Vũ lập tức mở ra mi tâm “Lôi Nhãn” thu toàn bộ vào bên trong mi tâm con mắt thứ ba.

Lúc này trong mắt Lý Thiên Vũ là một tiểu kiếm không sai biệt mấy so với các tiểu kiếm, kiếm ý khác, nhưng ý chí phát ra thì hơn gấp trăm lần, toàn thân tiểu kiếm màu trắng bạc xung quanh lại có lôi điện bao quanh, vừa rồi tiểu kiếm đã hấp thu hơn một nửa đạo lôi điện, còn hắn chỉ hấp thu những điểm tán phát ra bên ngoài mà thôi.

Lý Thiên Vũ cảm nhận được sự thân thiết từ thân thể hắn cùng tia kiếm ý này, hắn đưa tay cầm lấy nó, nhưng cánh tay Lý Thiên Vũ vẫn chưa đụng vào nó thì nó đã cấp tốc đâm vào tim Lý Thiên Vũ, hắn quá đổi sợ hãi liền kiểm tra thân thể nhưng lại không một điểm tổn thương nào.

Kiếm ý khi vào bên trong thân thể hắn liền bay đến nơi mà Kiếm Ý Chi Tâm chổ ở dung nhập nhập vào, khi hoàn tất nó liền t·ấn c·ông trái tim của Lý Thiên Vũ, cấp tốc dung nhập và hòa làm một với trái tim của Lý Thiên Vũ.

Kiếm Ý Chi Tâm chậm rãi hòa tan vào bên trong tim Lý Thiên Vũ, nó vô cùng cẩn trọng từ từ dung nhập không gấp gáp gì, tự như nó sợ hủy hoại đi trái tim của Lý Thiên Vũ, lập tức Lý Thiên Vũ cảm nhận được cổ đau đớn vô cùng phát ra từ tâm của hắn, tuy có sinh mệnh chi khí xoa diệu nhưng cũng không hoàn toàn biến mất đi.

Cổ đau đớn khó mà diễn tả, đau đớn cũng không thua kém gì vừa rồi ngưng tụ kiếm ý, hắn dựa vào chấp niệm cường đại mà kiên trì hắn cắn răng chịu đựng.



Nửa ngày sau, từ sâu bên trong huyết mạch có một luồng bạch quang mờ nhạt chậm rãi thức tỉnh, bạch quang mang theo kiếm khí cường đại quét sạch toàn bộ xương cốt, lục phủ ngủ tạng, nhục thân, kinh mạch ..v.v, nó cấp tốc tiến đến vị trí Kiếm Ý Chi Tâm đụng nhau.

Lý Thiên Vũ lần nửa cảm nhận được một luồng mạnh mẻ kiếm ý bên trong thân thể mạnh mẻ tàn sát toàn bộ cơ thể hắn, hắn thét lớn một tiếng, bên trong kiếm khí được toàn bộ giải phóng ra bên ngoài kiếm khí quét sạch phạm vi ngàn dặm xung quanh, từ chổ hắn một đạo kiếm khí phóng thẳng lên trời cao, làm cho mây đen cũng biến sắc, kiếm khí hóa thành kiếm ý, kiếm ý lột xác thành kiếm thế, kiếm thế thoát biến thành Kiếm tâm.

Kiếm tâm chính là cảnh giới dùng tâm dụng kiếm, tâm tùy kiếm khởi, thể ngự kiếm từ xa g·iết địch, cũng có thể đạt đến trình độ một cành cây ngọn cỏ hay là một sợi tóc cũng điều có thể làm kiếm.

“Tiểu tử này vậy mà trực tiếp luyện thành Kiếm Tâm, thật là đáng kinh ngạc”- Thiên Tước Tử lộ vẻ đắt ý nói.

Lý Thiên Vũ đạt đến cảnh giới này cũng không làm hắn phải vui mừng, vì hắn kiếp trước cũng là cái này trình độ dùng Kiếm, Kiếm Tâm.

Một luồng kiếm tâm bay lên tận trời lập tức khuếch tán ra bên ngoài, không một chút động tỉnh truyền khắp Thương Nguyên Giới, làm cho toàn bộ kiếm tu, kiếm trong tay và cả toàn bộ kiếm trong thiên hạ, không tự giác mà bay lên không trung làm thành một cơn lốc hướng về nơi Lý Thiên Vũ tu luyện mà bay đi.

Thiên Tước Tử đang đắc ý vì hắn tìm ta được bảo, lúc này hắn giật mình phát hiện kiếm bên trong toàn bộ Thương Nguyên Giới đang cấp tốc hướng về bên này bay qua, nếu như vậy Lý Thiên Vũ sẽ bạo lộ trước mặt các lão bất tử kia, hắn liền dùng Thần Thông che giấu đi nơi này hết thảy sợ việc.

“Không đúng, nếu chỉ luyện thành kiếm tâm không phải mạnh như vậy thiên địa dị tượng a”.

Thiên Tước Tử thầm than không tốt liền nhìn về Lý Thiên Vũ hắn kịnh ngạc nói:

“Không phải như vậy chứ, tiểu tử này, thật sự lần này lão phu nhặt được bảo rồi” nói xong hắn cười lên ha hả, chỉ thiếu chút nữa hắn rớt cái cầm xuống đất nữa thôi.

Trong mắt Thiên Tước Tử, xung quanh Lý Thiên Vũ kiếm khí dày đặt, bên trong thân thể hắn như một thanh tuyệt thế thần kiếm sắp ra khỏi võ vậy, xương cốt hắn lúc này như hàng ngàn hàng vạn thanh kiếm chồng chất mà thành, xương sườn như mười sáu thanh lợi kiếm độc lập bảo vệ lục phủ ngũ tạng, nhục thân bên ngoài tựa như là vỏ kiếm bao lấy thần binh bên trong.

Lúc này Lý Thiên Vũ chẳng khác nào là hình người tuyệt thế thần kiếm.

“Chập chập, tiểu tử này lại thức tỉnh « Hỗn Độn Thần Kiếm Thể » thể chất này rất nhiều năm rồi chưa xuất hiện” Ha ha, Thiên Tước Tử lại cười lớn nói.

Lập tức hắn sắc mặt nghiêm túc, trên tay càng thêm phức tạp phù văn bay ra ôm chọn nơi này vạn dặm không gian, phong tỏ toàn bộ thiên cơ, hắn nghĩ nghĩ vẫn chưa an lòng, hắn lấy ra một miếng ngọc phù nói lẫm bẩm vài câu rồi vung lên phá không bay đi hắn mới mĩm cười nói: “Như vậy an tâm rồi”.

Một lát sau, bên cạnh Thiên Tước Tử nứt ra một cái khe nứt nhỏ, bên trong bay ra một cái cở nhỏ trận pháp, Thiên Tước Tử bóp quyết nhanh như chớp liền pháp trận hóa lớn lấy Lý Thiên Vũ làm trung tâm ôm trọn hắn và Thiên Tước Tử vào bên trong.

Bình Luận

0 Thảo luận