Cài đặt tùy chỉnh
Loạn Thế Cường Sinh
Chương 31: Chương 31: Hồ Hạc Linh
Ngày cập nhật : 2024-11-11 17:17:56Chương 31: Hồ Hạc Linh
Ngay ngày hôm sau, khi mà trời còn chưa sáng hẳn, trước phòng của Hoàng Tuyền đã xuất hiện một thân ảnh của ai đó đang đứng bên ngoài. Dáng vẻ người này dường như đợi ở đây được một thời gian.
Người này có vóc dáng cao ráo, lại có mặt mũi cân bằng. Trên người đang mặc bộ quần áo màu đen có họa tiết trắng, ở ngực trái còn có hình phù biểu tượng của tông môn Nguyên Thanh.
“Cót két”
Đột nhiên trước mặt có tiếng mở cửa, tiếp đó liền hiện ra thân ảnh một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc xanh thướt tha đang thả ngang vai, trông vô cùng thùy mị và duyên dáng.
“Cao Phong, sao ngươi tới đây?”
Giọng nói này có chút quen tai, hiển hiện ra bên ngoài chính là giám sự của núi Đông Lê Hoàng Tuyền. Cô ta đưa mắt nhìn cái người đang đứng trước cửa, trên mặt biểu lộ ra nét có chút ngạc nhiên.
Mà người đang có dáng vẻ đợi chờ kia không ai xa lạ mà chính là Nguyễn Cao Phong, bây giờ hắn đã mang thân phận học trò ngoại môn của nơi này.
Cao Phong đêm qua trăn trở không sao ngủ được, phần vì lo lắng về tình hình của Phạm Bá, phần vì muốn nhanh chóng tìm hiểu cách tu luyện của Thiên Sinh giả.
Cho nên cả đêm hôm qua, hắn chỉ có chợp mắt được vài canh giờ, ngay khi mặt trời ló dạng thì liền đi ra khỏi phòng.
Lại nói khi vừa mới ra ngoài, hắn đã bắt gặp người tạp dịch của núi Đông đến đưa đồ, cũng từ đó mới lấy được bộ quần áo biểu tượng của tông môn Nguyên Thanh.
Hắn đã chờ ở đây cũng được một khoảng thời gian, đủ để cho một ấm trà nóng trở nên nguội lạnh. Bấy giờ khi thấy Hoàng Tuyền bước ra, trong lòng có chút vui vẻ mà nở nụ cười nhẹ.
“Học trò chào cô! Học trò đến sớm là vì trong lòng có nhiều chuyện muốn tìm hiểu!”
Cao Phong là người luôn thích tìm tòi cái mới, luôn n·hạy c·ảm với những thứ chưa biết. Hắn còn nhớ khi mới được Phạm Bá thu nhận làm học trò, hắn đã hỏi rất nhiều cái, từ trên trời cho tới dưới đất đến nỗi Phạm Bá trả lời cũng khiến ông ta cũng trở nên bực mình.
Đây là tích cách khó bỏ của Cao Phong, dù đã nhiều lần được Phạm Bá dặn là phải đi chậm bước đều nhưng hắn vẫn không tài nào thay đổi.
“Tên kia đâu, hắn có đi theo không?”
Hoàng Tuyền chợt đảo đôi mắt, dùng thần thức thăm dò trên người của Cao Phong.
Đột nhiên thấy được từ trên người hắn có khí tức dao động, ngay sau đó tại chỗ bả vai xuất hiện một hình thù nhỏ nhắn, đang không ngừng đưa lưỡi liếm liếm hai chi trước.
Hiển nhiên đây chính là Thiết Thiệt, nó vừa xuất hiện đã bay lên ngồi trên đầu Cao Phong.
“Sao cô nhớ ta rồi hả?” Thiết Thiệt cười nói.
“Nhớ? Ngươi tốt nhất là ẩn thân trong người Cao Phong cho tốt. Nếu để ta thấy được, ta đánh thì đừng có trách!”
Hoàng Tuyền hừ lạnh trong miệng, nói bằng giọng điệu h·ăm d·ọa. Thì ra chuyện hôm trước cô vẫn chưa hoàn toàn bỏ qua, chỉ là tạm xem như chưa vội tính sổ mà thôi.
Bỗng cô ta nhìn nhìn Cao Phong, ánh mắt chớp qua mà nói.
“Đi, ta dẫn ngươi tới chỗ này, sẽ có ích cho việc tu luyện!”
Cao Phong vừa nghe thì trong lòng có sự vui vẻ dâng trào, chờ đợi bao nhiêu lâu, cuối cùng cũng lần nữa được tiếp tục tu luyện. Hiện lên trong mắt hắn bây giờ chỉ toàn là niềm háo hức không thôi, hắn không chần chừ liền đáp gọn.
“Vâng!”
Nói xong, hắn cùng với Hoàng Tuyền, một trước một sau mà đi ra khỏi sảnh phòng, tiến về nơi mà Hoàng Tuyền đã định sẵn để giúp hắn bắt đầu quá trình bồi tu.
Sau một hồi lâu, cuối cùng cả hai cũng đã đến bên một hồ nước lớn, rộng khoảng vài trượng. Xung quanh đầy rẫy hoa thơm quả lạ, lại có sinh khí nồng đậm, chỉ cần dùng một chút thần niệm là có thể cảm nhận được điều này.
Cao Phong dùng một chút thần thức quan sát thì phát hiện trên kia còn có biến động. Đó là một thác nước nhỏ, nó đang không ngừng đổ xuống sau đó đưa nước về hồ.
Nhưng kỳ lạ ở chỗ, xung quanh dòng thác này, dường như có một làn sương trong mờ nhạt đang từ từ bốc lên. Nếu dùng thần thức, có thể cảm nhận được lớp sương đó có sinh khí nồng đậm hơn mức bình thường ở trong không gian.
“Hồ Hạc Linh, đây là hồ Hạc Linh sao?” Thiết Thiệt đang đứng trên vai Cao Phong, vừa thấy lớp sương mờ thì không kịp được mà đập cánh bay tới ngay.
Nó mở to miệng hết cỡ, đớp đớp liên tục hơi nước bốc lên từ miệng hồ, bên trong ánh mắt còn có phần phấn khích.
Thấy dáng vẻ bỗng trở nên khác thường của Thiết Thiệt, Cao Phong cũng lấy làm tò mò. Hắn đi đến bên hồ, múc một bụm nước đưa lên xem thử.
“Oái” Cao Phong bỗng chốc kêu lên.
Bởi vì khi vừa đưa bụm nước lên tới mặt, nó liền như có linh tính mà tự động trôi tuột khỏi tay, chảy lại vào bên trong hồ, còn khó một chút khí tức cực kỳ thần bí.
Cao Phong khi thấy nước trôi khỏi tay, không có phản ứng mà còn đưa tay thử lại lần nữa. Nhưng mà bao nhiêu lần vẫn vậy, bụm nước vừa rời khỏi mặt hồ là liền ngay lập tức tụt lại.
Hắn lúc này mới từ bỏ, quay đầu nhìn về phía Hoàng Tuyền, ánh mắt có phần muốn xin cô giải đáp hiện tượng lạ này.
“Đây đúng là hồ Hạc Linh, chỉ mới được phát hiện cách đây không lâu. Nghe nói nơi đây từng là nơi ở của một loài chim thần bí từ thời cổ đại.” Hoàng Tuyền mở miệng giải đáp, cũng từ từ bước đến cạnh hồ.
Bỗng chưa đợi Hoàng Tuyền nói hết, Thiết Thiệt từ đâu cũng xen vào.
“Không những vậy, ta còn nghe nói, loài chim đó là chim thần à nha. Mà hồ này vì là nơi nó thường xuống tắm, lâu ngày mồ hôi nó tiết ra, cho nên hồ mới xuất hiện sinh khí nồng đậm, kèm theo dáng vẻ thần bí như vậy.”
“Hồ này còn dùng để cho cường giả tắm hay ngồi bên trong tu luyện cũng rất có lợi ích, có thể giúp nhanh chóng gia tăng tu vi, còn kèm theo bồi bổ gân cốt, điều chỉnh nhục thân hư hao.”
Thiết Thiệt bay bay giải thích, nói xong là nó lại tiếp tục việc đớp bọt khí của mình.
Cao Phong nghe hai người kia nói, trên mặt cũng xuất hiện ra vẻ có phần hâm mộ, hắn lại đi xung quanh hồ, thầm đánh giá sơ lược nơi đây. Đột nhiên hắn có vẻ hơi nhíu mày, quay đầu lại hỏi to.
“Vậy, chúng ta tới đây làm gì, không lẽ cô muốn...”
“Đúng, ta muốn ngươi đi vào trong cái hồ này, ngâm mình tĩnh tu.”
Chưa kịp để Cao Phong nói hết câu, Hoàng Tuyền đã chen ngang câu nói. Lần này cô ta muốn Cao Phong đi xuống hồ để tu luyện.
Phải biết hồ Hạc Linh này, cách không xa chỗ núi Đông cho lắm, chỉ là ở trong vùng phụ cận tông môn. Giá trị hiện tại của hồ này, đối với các học trò hay cường giả đã xuất sinh ở đây đều có nhu cầu rất lớn.
Bởi vì hồ có kích thước hơi eo hẹp, cho nên tông môn đặc biệt phân phó nó cho các học trò còn đang ở cảnh giới Chân Thân, giúp họ có thể sớm đột phá tiểu cảnh, tu vi nhanh chóng đạt thành tựu.
Mà số lượng học trò ở đại cảnh Chân Thân trong tông cũng rất nhiều, thế nên mỗi người một tuần chỉ được có một canh giờ tu luyện ở đây.
Hoàng Tuyền biết rõ điều này, cho nên cô đặc biệt dẫn Cao Phong tới nơi này. Cho hắn thử dùng cách tĩnh tọa hấp thụ sinh khí ở hồ Hạc Linh, để nhanh chóng gia tăng tu vi.
“Vậy học trò làm luôn đây!” Cao Phong hớn hở nói.
Hắn khi nghe qua công dụng đặc biệt của hồ Hạc Linh thì trong lòng có chút mừng rỡ. Không đợi thêm nữa, hắn lập tức cởi áo nhảy mạnh xuống hồ.
Hắn nhảy một cái, cả cơ thể đã chìm vào bên trong chỉ chừa lại phần từ cằm trở lên là hiện ra ngoài. Cả người hắn nhảy xuống, làm cho bong bóng nước bắn tung tóe lên trên, khiến cho Thiết Thiệt không ngừng gia tăng đập cánh mà đớp qua lại.
Vừa mới ngâm mình vào, cảm giác đầu tiên mà Cao Phong nhận được chính là sự nóng rang lan khắp cơ thể. Bắt đầu từ tứ chi, dường như có một nguồn lực hơi nóng đang từ từ đi vào, tiến sâu tới chỗ viên sinh mệnh.
Cơ thể bắt đầu có sự biến đổi, các mạch máu đang từ từ phình to, sôi trào không ngừng. Hình như nó bị một loại kích thích nào đó khiến có tất cả đều đồng loạt có sự thay đổi lớn.
Mà viên sinh mệnh hắn lúc này cũng đột nhiên phát sáng, tỏa ra ánh sáng trong trẻo màu nhàn nhạt. Nó càng ngày càng đưa sinh lực đi khắp toàn thân Cao Phong, khiến cho hắn cảm giác vừa dễ chịu mà cũng có chút áp bức.
Tất cả màn này đều được Cao Phong dùng thần thức giá·m s·át, từ sự thay đổi của máu thịt, cho đến biến dị trên viên sinh mệnh. Hắn không dám lơ là chút nào, hai tay bắt quyết, dùng thần thức để thôi thúc sinh khí đi vào nhiều hơn.
Hoàng Tuyền ngồi ở trên bờ mà cũng không ngừng đưa mắt chăm chú, trong lòng cũng hơi bất an. Bởi vì cô sợ Cao Phong có tư chất không cao, không biết ở lần đầu thử qua nước ở hồ Hạc Linh này có xuất hiện bất trắc gì hay không.
Thời gian nhanh chóng thoi đưa, chỉ chốc lát đã trải qua đúng một canh giờ.
Cảm thấy sắp sửa hết thời gian, hai bắt Cao Phong chợt động đậy. Hắn từ từ mở mặt, đưa hai tay chống dậy mà bước ra khỏi hồ.
Vừa đi ra, Cao Phong đã làm cho hai người trên bờ phải tập trung kinh ngạc không thôi.
“Ôi chu cha, làn da của ngươi, sao mà khác quá. Lại còn khắp người tỏa ra khí lực sinh lực phừng phực nữa.” Thiết Thiết vừa mới thấy động tĩnh, vừa mới đưa mắt nhìn đã không giữ được mà lên tiếng cảm thán.
Nước da toàn thân Cao Phong giờ đây đã được thay bằng một màu da trắng trẻo, trông khác hoàn toàn với lúc trước đây. Bởi vì lúc trước khi còn ở núi làm nghề đốt than, làn da của hắn vì phải dãi gió dầm sương cho nên đâm xa trở nên ngăm đen.
Ngay ngày hôm sau, khi mà trời còn chưa sáng hẳn, trước phòng của Hoàng Tuyền đã xuất hiện một thân ảnh của ai đó đang đứng bên ngoài. Dáng vẻ người này dường như đợi ở đây được một thời gian.
Người này có vóc dáng cao ráo, lại có mặt mũi cân bằng. Trên người đang mặc bộ quần áo màu đen có họa tiết trắng, ở ngực trái còn có hình phù biểu tượng của tông môn Nguyên Thanh.
“Cót két”
Đột nhiên trước mặt có tiếng mở cửa, tiếp đó liền hiện ra thân ảnh một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc xanh thướt tha đang thả ngang vai, trông vô cùng thùy mị và duyên dáng.
“Cao Phong, sao ngươi tới đây?”
Giọng nói này có chút quen tai, hiển hiện ra bên ngoài chính là giám sự của núi Đông Lê Hoàng Tuyền. Cô ta đưa mắt nhìn cái người đang đứng trước cửa, trên mặt biểu lộ ra nét có chút ngạc nhiên.
Mà người đang có dáng vẻ đợi chờ kia không ai xa lạ mà chính là Nguyễn Cao Phong, bây giờ hắn đã mang thân phận học trò ngoại môn của nơi này.
Cao Phong đêm qua trăn trở không sao ngủ được, phần vì lo lắng về tình hình của Phạm Bá, phần vì muốn nhanh chóng tìm hiểu cách tu luyện của Thiên Sinh giả.
Cho nên cả đêm hôm qua, hắn chỉ có chợp mắt được vài canh giờ, ngay khi mặt trời ló dạng thì liền đi ra khỏi phòng.
Lại nói khi vừa mới ra ngoài, hắn đã bắt gặp người tạp dịch của núi Đông đến đưa đồ, cũng từ đó mới lấy được bộ quần áo biểu tượng của tông môn Nguyên Thanh.
Hắn đã chờ ở đây cũng được một khoảng thời gian, đủ để cho một ấm trà nóng trở nên nguội lạnh. Bấy giờ khi thấy Hoàng Tuyền bước ra, trong lòng có chút vui vẻ mà nở nụ cười nhẹ.
“Học trò chào cô! Học trò đến sớm là vì trong lòng có nhiều chuyện muốn tìm hiểu!”
Cao Phong là người luôn thích tìm tòi cái mới, luôn n·hạy c·ảm với những thứ chưa biết. Hắn còn nhớ khi mới được Phạm Bá thu nhận làm học trò, hắn đã hỏi rất nhiều cái, từ trên trời cho tới dưới đất đến nỗi Phạm Bá trả lời cũng khiến ông ta cũng trở nên bực mình.
Đây là tích cách khó bỏ của Cao Phong, dù đã nhiều lần được Phạm Bá dặn là phải đi chậm bước đều nhưng hắn vẫn không tài nào thay đổi.
“Tên kia đâu, hắn có đi theo không?”
Hoàng Tuyền chợt đảo đôi mắt, dùng thần thức thăm dò trên người của Cao Phong.
Đột nhiên thấy được từ trên người hắn có khí tức dao động, ngay sau đó tại chỗ bả vai xuất hiện một hình thù nhỏ nhắn, đang không ngừng đưa lưỡi liếm liếm hai chi trước.
Hiển nhiên đây chính là Thiết Thiệt, nó vừa xuất hiện đã bay lên ngồi trên đầu Cao Phong.
“Sao cô nhớ ta rồi hả?” Thiết Thiệt cười nói.
“Nhớ? Ngươi tốt nhất là ẩn thân trong người Cao Phong cho tốt. Nếu để ta thấy được, ta đánh thì đừng có trách!”
Hoàng Tuyền hừ lạnh trong miệng, nói bằng giọng điệu h·ăm d·ọa. Thì ra chuyện hôm trước cô vẫn chưa hoàn toàn bỏ qua, chỉ là tạm xem như chưa vội tính sổ mà thôi.
Bỗng cô ta nhìn nhìn Cao Phong, ánh mắt chớp qua mà nói.
“Đi, ta dẫn ngươi tới chỗ này, sẽ có ích cho việc tu luyện!”
Cao Phong vừa nghe thì trong lòng có sự vui vẻ dâng trào, chờ đợi bao nhiêu lâu, cuối cùng cũng lần nữa được tiếp tục tu luyện. Hiện lên trong mắt hắn bây giờ chỉ toàn là niềm háo hức không thôi, hắn không chần chừ liền đáp gọn.
“Vâng!”
Nói xong, hắn cùng với Hoàng Tuyền, một trước một sau mà đi ra khỏi sảnh phòng, tiến về nơi mà Hoàng Tuyền đã định sẵn để giúp hắn bắt đầu quá trình bồi tu.
Sau một hồi lâu, cuối cùng cả hai cũng đã đến bên một hồ nước lớn, rộng khoảng vài trượng. Xung quanh đầy rẫy hoa thơm quả lạ, lại có sinh khí nồng đậm, chỉ cần dùng một chút thần niệm là có thể cảm nhận được điều này.
Cao Phong dùng một chút thần thức quan sát thì phát hiện trên kia còn có biến động. Đó là một thác nước nhỏ, nó đang không ngừng đổ xuống sau đó đưa nước về hồ.
Nhưng kỳ lạ ở chỗ, xung quanh dòng thác này, dường như có một làn sương trong mờ nhạt đang từ từ bốc lên. Nếu dùng thần thức, có thể cảm nhận được lớp sương đó có sinh khí nồng đậm hơn mức bình thường ở trong không gian.
“Hồ Hạc Linh, đây là hồ Hạc Linh sao?” Thiết Thiệt đang đứng trên vai Cao Phong, vừa thấy lớp sương mờ thì không kịp được mà đập cánh bay tới ngay.
Nó mở to miệng hết cỡ, đớp đớp liên tục hơi nước bốc lên từ miệng hồ, bên trong ánh mắt còn có phần phấn khích.
Thấy dáng vẻ bỗng trở nên khác thường của Thiết Thiệt, Cao Phong cũng lấy làm tò mò. Hắn đi đến bên hồ, múc một bụm nước đưa lên xem thử.
“Oái” Cao Phong bỗng chốc kêu lên.
Bởi vì khi vừa đưa bụm nước lên tới mặt, nó liền như có linh tính mà tự động trôi tuột khỏi tay, chảy lại vào bên trong hồ, còn khó một chút khí tức cực kỳ thần bí.
Cao Phong khi thấy nước trôi khỏi tay, không có phản ứng mà còn đưa tay thử lại lần nữa. Nhưng mà bao nhiêu lần vẫn vậy, bụm nước vừa rời khỏi mặt hồ là liền ngay lập tức tụt lại.
Hắn lúc này mới từ bỏ, quay đầu nhìn về phía Hoàng Tuyền, ánh mắt có phần muốn xin cô giải đáp hiện tượng lạ này.
“Đây đúng là hồ Hạc Linh, chỉ mới được phát hiện cách đây không lâu. Nghe nói nơi đây từng là nơi ở của một loài chim thần bí từ thời cổ đại.” Hoàng Tuyền mở miệng giải đáp, cũng từ từ bước đến cạnh hồ.
Bỗng chưa đợi Hoàng Tuyền nói hết, Thiết Thiệt từ đâu cũng xen vào.
“Không những vậy, ta còn nghe nói, loài chim đó là chim thần à nha. Mà hồ này vì là nơi nó thường xuống tắm, lâu ngày mồ hôi nó tiết ra, cho nên hồ mới xuất hiện sinh khí nồng đậm, kèm theo dáng vẻ thần bí như vậy.”
“Hồ này còn dùng để cho cường giả tắm hay ngồi bên trong tu luyện cũng rất có lợi ích, có thể giúp nhanh chóng gia tăng tu vi, còn kèm theo bồi bổ gân cốt, điều chỉnh nhục thân hư hao.”
Thiết Thiệt bay bay giải thích, nói xong là nó lại tiếp tục việc đớp bọt khí của mình.
Cao Phong nghe hai người kia nói, trên mặt cũng xuất hiện ra vẻ có phần hâm mộ, hắn lại đi xung quanh hồ, thầm đánh giá sơ lược nơi đây. Đột nhiên hắn có vẻ hơi nhíu mày, quay đầu lại hỏi to.
“Vậy, chúng ta tới đây làm gì, không lẽ cô muốn...”
“Đúng, ta muốn ngươi đi vào trong cái hồ này, ngâm mình tĩnh tu.”
Chưa kịp để Cao Phong nói hết câu, Hoàng Tuyền đã chen ngang câu nói. Lần này cô ta muốn Cao Phong đi xuống hồ để tu luyện.
Phải biết hồ Hạc Linh này, cách không xa chỗ núi Đông cho lắm, chỉ là ở trong vùng phụ cận tông môn. Giá trị hiện tại của hồ này, đối với các học trò hay cường giả đã xuất sinh ở đây đều có nhu cầu rất lớn.
Bởi vì hồ có kích thước hơi eo hẹp, cho nên tông môn đặc biệt phân phó nó cho các học trò còn đang ở cảnh giới Chân Thân, giúp họ có thể sớm đột phá tiểu cảnh, tu vi nhanh chóng đạt thành tựu.
Mà số lượng học trò ở đại cảnh Chân Thân trong tông cũng rất nhiều, thế nên mỗi người một tuần chỉ được có một canh giờ tu luyện ở đây.
Hoàng Tuyền biết rõ điều này, cho nên cô đặc biệt dẫn Cao Phong tới nơi này. Cho hắn thử dùng cách tĩnh tọa hấp thụ sinh khí ở hồ Hạc Linh, để nhanh chóng gia tăng tu vi.
“Vậy học trò làm luôn đây!” Cao Phong hớn hở nói.
Hắn khi nghe qua công dụng đặc biệt của hồ Hạc Linh thì trong lòng có chút mừng rỡ. Không đợi thêm nữa, hắn lập tức cởi áo nhảy mạnh xuống hồ.
Hắn nhảy một cái, cả cơ thể đã chìm vào bên trong chỉ chừa lại phần từ cằm trở lên là hiện ra ngoài. Cả người hắn nhảy xuống, làm cho bong bóng nước bắn tung tóe lên trên, khiến cho Thiết Thiệt không ngừng gia tăng đập cánh mà đớp qua lại.
Vừa mới ngâm mình vào, cảm giác đầu tiên mà Cao Phong nhận được chính là sự nóng rang lan khắp cơ thể. Bắt đầu từ tứ chi, dường như có một nguồn lực hơi nóng đang từ từ đi vào, tiến sâu tới chỗ viên sinh mệnh.
Cơ thể bắt đầu có sự biến đổi, các mạch máu đang từ từ phình to, sôi trào không ngừng. Hình như nó bị một loại kích thích nào đó khiến có tất cả đều đồng loạt có sự thay đổi lớn.
Mà viên sinh mệnh hắn lúc này cũng đột nhiên phát sáng, tỏa ra ánh sáng trong trẻo màu nhàn nhạt. Nó càng ngày càng đưa sinh lực đi khắp toàn thân Cao Phong, khiến cho hắn cảm giác vừa dễ chịu mà cũng có chút áp bức.
Tất cả màn này đều được Cao Phong dùng thần thức giá·m s·át, từ sự thay đổi của máu thịt, cho đến biến dị trên viên sinh mệnh. Hắn không dám lơ là chút nào, hai tay bắt quyết, dùng thần thức để thôi thúc sinh khí đi vào nhiều hơn.
Hoàng Tuyền ngồi ở trên bờ mà cũng không ngừng đưa mắt chăm chú, trong lòng cũng hơi bất an. Bởi vì cô sợ Cao Phong có tư chất không cao, không biết ở lần đầu thử qua nước ở hồ Hạc Linh này có xuất hiện bất trắc gì hay không.
Thời gian nhanh chóng thoi đưa, chỉ chốc lát đã trải qua đúng một canh giờ.
Cảm thấy sắp sửa hết thời gian, hai bắt Cao Phong chợt động đậy. Hắn từ từ mở mặt, đưa hai tay chống dậy mà bước ra khỏi hồ.
Vừa đi ra, Cao Phong đã làm cho hai người trên bờ phải tập trung kinh ngạc không thôi.
“Ôi chu cha, làn da của ngươi, sao mà khác quá. Lại còn khắp người tỏa ra khí lực sinh lực phừng phực nữa.” Thiết Thiết vừa mới thấy động tĩnh, vừa mới đưa mắt nhìn đã không giữ được mà lên tiếng cảm thán.
Nước da toàn thân Cao Phong giờ đây đã được thay bằng một màu da trắng trẻo, trông khác hoàn toàn với lúc trước đây. Bởi vì lúc trước khi còn ở núi làm nghề đốt than, làn da của hắn vì phải dãi gió dầm sương cho nên đâm xa trở nên ngăm đen.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận