Cài đặt tùy chỉnh
Loạn Thế Cường Sinh
Chương 19: Chương 19: Pháp tướng
Ngày cập nhật : 2024-11-11 17:17:40Chương 19: Pháp tướng
Cái bóng đen trong người lại nói tiếp, lần này giọng điệu có vẻ như răn đe nhiều hơn, điều này khiến cho Cao Phong vừa nghe đã phải kinh ngạc.
Hắn đang định tìm hiểu xem lời vừa rồi phát ra từ ai nhưng nghĩ gì lại thôi. Hiện giờ điều này chẳng còn quan trọng, quan trọng là Phạm Bá phải một mình lo liệu đằng kia.
Mấy lời phát ra từ thần thức hắn nghe đều hiểu, chỉ là không cam lòng để thầy mình phải chiến đấu một mình như thế. Hắn cũng tự biết bản thân chưa đủ sức, cũng thấy lời người kia nói hợp lý, đành thả lỏng người ngồi xuống quan sát.
Trong lòng hắn lúc này vẫn có nỗi ấm ức không thể đè nén được, hắn ước gì bản thân có đủ thực lực để có chiến đấu, san sẻ một phần nào đó với Phạm Bá.
“Phải chi ta có thể sát cánh cùng thầy!”
“Thầy ơi, thầy gắng lên!” Cao Phong cắn chặt răng thầm nghĩ.
Hiện tại hắn dù có căm phẫn cỡ nào cũng chỉ có thể ngồi yên mà nhìn Phạm Bá chiến đấu. Cao Phong lặng thinh không nói gì, hắn dùng thần thức tiếp tục xem xét đại chiến trước mặt.
Lúc này về phía đám người của tông môn Thất Huyết, ai nấy cũng có chút sợ hãi khi không lường trước được thực lực của Phạm Bá lại tăng nhiều như vậy.
“Quả nhiên người này trước kia là cường giả Sĩ Khí cảnh. Các ngươi cùng ta liên thủ mau mau đánh bại người này.” Vị giám sự già nói, trên mặt đầy tàn nhan là lấm tấm mồ hôi đang túa ra.
Nên biết ở mỗi cường giả, chỉ cần cách nhau một tiểu cảnh thì đã có sự chênh lệch rất lớn. Huống hồ đây lại là người cách biệt cả một đại cảnh, sự chênh lệch càng như đất với trời. Chỉ cần như vậy thôi đã đủ làm cho người đối mặt có cảnh giới thấp hơn phải kinh hồn bạt vía.
Nhưng mà dường như đây cũng chưa phải toàn lực xuất thủ của Phạm Bá, ông ta vẫn còn đang bị Ma độc ban phong bế viên sinh mệnh. Dù sinh lực từ việc bạo huyết có dồi dào thì vẫn không thể khiến ông trở lại được như thời kỳ đỉnh phong.
Ba người của Thất Huyết tông nhìn nhau gật đầu, họ cùng thi triển bí thuật, quanh người xuất hiện khí tức dày đặc. Từng người đều đem hết bảo thuật mà mình tích góp để đối chiến.
Vị giám sự cầm trong tay một thanh kích dài, đầu nhọn có quấn khăn đỏ, xung quanh tỏa ra luồng khí tím mờ ảo.
Triệu Khai cùng với cô gái tên Thiên Ý, một người cầm xích một người cầm quạt, cả hai cùng với vị giám sự sẵn sàng công kích lên phía trước.
Cả ba người hóa thành đường sáng, sử dụng thuật pháp mà t·ấn c·ông dồn dập về phía Phạm Bá.
Người thì tay cầm trường kích, chém vô số trảo kích về một phía, kích khí bay đầy trời. Người thì hai tay hóa ra hai sợi xích như hai con thần xà, liên tục luồn lách t·ấn c·ông. Người thì hai tay hai quạt, tạo ra một trận gió lốc. Trong cơn cuồng phong còn cuốn theo vô số ánh trảo cắt ngang mọi thứ.
Uy lực của ba người này chẳng có ai kém cạnh, ai cũng triển khai thần thông mạnh nhất, hòng dùng một đòn tất sát mà tiêu diệt người trước mặt.
Công kích của bọn người Thất Huyết tông như vũ bão đánh tới, khiến cho trời cao xuất hiện dị tượng, gió xoáy, lôi quang, không ngừng giáng xuống thảo phạt bốn phía thiên địa.
Đáp lại đòn tất công chớp nhoáng này, chỉ thấy Phạm Bá đứng yên trên mặt đất. Tay cầm cự kiếm, mũi kiếm chĩa xuống phía dưới, máu tươi còn dính trên đó, chảy xuống từng giọt đỏ thẫm.
“Khắc xuất!”
Đột nhiên từ trong miệng, Phạm Bá hô lên một tiếng nho nhỏ. Ngay tức khắc, xung quanh xuất hiện trường lực đánh mạnh xuống mặt đất, khiến cho không gian dưới chân đổ nát, đất nứt chằng chịt như mạng nhện.
Đất đá xung quanh chịu tác dụng của trường lực mà bay lên trên không, bắt đầu vỡ vụn. Toàn thân Phạm Bá giờ đây được ánh hỏa diễm bao bọc, cháy lên phừng phực không ngừng. Ngay sau đó, Phạm Bá lại giơ thanh cự kiếm lên trời.
Từ trên bầu trời, một cột sáng đỏ chói mắt chiếu thẳng xuống người Phạm Bá, nó tỏa ra xung lực cường đại phát tán xa vài chục trượng. Thấy rõ ràng ông ta từ từ được cột sáng đó đưa lên, tới giữa không trung thì dừng lại.
Bỗng hai mắt ông mở to, kim quang chói lọi bốn bề. Phạm Bá gồng người một cái, từ xung quanh bắt đầu xuất hiện dị tượng.
“Ầm ầm”
Một pháp tướng khổng lồ màu đỏ cao chọc trời xuất hiện giữa không trung, đang dần đứng xuống mặt đất. Trong pháp tướng khổng lồ là cơ thể của Phạm Bá, ông ta đang đứng giữa trung tâm điều khiển.
Pháp tướng hình người cao vời vợi, trên đầu và hai vai không ngừng có hỏa diễm bốc lên cuồn cuộn, uy áp thật không thể diễn tả hết bằng lời. Ví như vị thần khai sơn lấp bể, đang hiện hữu ra giữa thiên địa. Hào khí ngút trời bay vọt ra lên không trung, khiến cho mây đen cũng phải tan biến.
Phạm Bá bắt đầu cử động tay chân, pháp tướng cũng cử động theo. Hai tay được hỏa diễm bao bọc, đang đánh những đòn trời giáng xuống như muốn áp chế đối phương.
Lúc này đám người Thất Huyết tông đang đánh tới cũng thất kinh, vẻ mặt hoảng sợ khiến họ phải cắn chặt răng mà giữ vững đòn công kích.
“Không được lùi bước, tên kia không giữ pháp tướng được lâu đâu!” Giám sự già la to, lời này dùng để khích lệ hai người kia.
Ông ta tuy nói vậy nhưng trong lòng lo lắng không thôi, con ngươi trong mắt đang hóp lại. Chẳng thể ngờ người kia lại còn đủ thực lực triệu hội ra pháp tướng thần uy khủng kh·iếp như vậy.
Pháp tướng chính là bí thuật tuyệt đại của cường giả Sĩ Khí cảnh, hào khí hóa thể, biểu diễn ra pháp tướng giống với bản thân người thi triển. Người có tu vi càng cao thì pháp tướng càng mạnh, pháp tướng của Phạm Bá có uy lực mạnh như thế là bởi vì ông đã uống Bạo Huyết đan.
Nhưng mà giám sự già vẫn có chút an tâm, ông tin rằng người kia dù có triệu hồi ra pháp tướng cũng chẳng thể giữ như thế lâu dài. Bởi vì theo ông được biệt, pháp tướng tiêu hao rất nhiều sinh lực, người có sinh lực dồi dào mới có thể duy trì được lâu.
Còn ngươi kia vừa uống bạo huyết đan, sinh lực đổ ra như suối nhưng chỉ được một khoảng thời gian không dài. Ma độc ban trong người sẽ nhanh chóng rút cạn sinh lực đó, khiến pháp tướng sớm muộn sẽ bị sụp đổ.
Giữa tâm lý như thế, giám sự không ngần ngại mà thi triển thêm pháp lực để công kích thề phía pháp tướng.
Pháp tướng khổng lồ thấy ba người kia lao tới thì khua tay chân đánh trả. Mỗi một đòn đều mang uy lực có thể phá tan một ngọn núi. Phạm Bá đứng ở giữa, khống chế pháp tướng công kích lại đám người Thất Huyết tông.
Ba người tông môn Thất Huyết thi triển rất nhiều bí thuật, nào là trảo kích hình một con Thuồng Luồng của vị giám sự, bí thuật rắn Hổ Mang từ dây xích của Triệu Khai, Phong Sát Phương từ chiếc quạt của Thiên Ý. Tất cả đều t·ấn c·ông lên pháp tướng, gây ra âm thanh đinh tai, chấn động vang ra tứ bề.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ, pháp tướng mạnh mẽ này vẫn đứng vững sau khi chịu vô số đòn công kích như thế. Nó như một ngọn núi hiên ngang nhìn về phía ba người, khiến cho ba người cảm thấy đè nén đến mức khó thở.
Vị giám sự già tụ một quả cầu có ánh sáng năm màu trên mũi ngọn kích, định xông tới đánh trực diện vào pháp tướng Phạm Bá. Ông ta hít một hơi, ngay lập tức bay lên trên cao, quả cầu ánh sáng tức thì tỏa ra năm đường sáng nhiều màu bắn xuống phía dưới pháp tướng.
“Bạo phát Ngũ Tinh quang.”
Bùm một cái, năm đường sáng hợp thành một, p·hát n·ổ ngay giữa không trung, gây ra tràn xung lực van dội. Khói bụi mù mịt từ v·ụ n·ổ nhanh bóng tán ra, che phủ cả bầu trời.
Đòn này sở hữu uy lực cực lớn, là một trong những thuật pháp mà vị giám sự này tự tin nhất. Ông ta tin rằng với đòn này thì pháp tướng có thể sẽ suy yếu mạnh, không chừng còn tự biến mất.
Nhưng điều xảy ra tiếp theo chẳng như ông ta dự liệu. Lớp khói mờ từ cơn đại chấn tan đi, để lộ ra trước mắt là khoảng không trống trãi. Pháp tướng khổng lồ biến đi đâu mất hút.
“Cái gì?”
Đột nhiên sau lưng vị giám sự có một cơn ớn lạnh nổi lên, nó chạy dọc sống lưng, thần thức của ông vừa cảm nhận được có điềm. Ngay sau đó, pháp tướng khổng lồ hiện ra giữa không trung, tung một quyền, dùng mu bàn tay nhằm hướng ông đang đứng đánh thẳng tới.
“Không thể nào?”
Vị giám sự cả kinh, vội vàng đưa bảo kích trong tay đón đỡ, vận chuyển sinh lực cường đại tạo thành cái màn bảo hộ phía trước.
“Ầm”
Pháp tướng đánh trực diện vào vị giám sự, hất văng ông ta đi xa hàng chục trượng. Một cái tát này bằng với sức t·ấn c·ông của ba người này công lại nãy giờ, khí thế cùng sức mạnh thật quá cường đại.
Ông ta ăn một đòn chí mạng, thân thể bị hất bay ra xa, trên miệng thổ huyết không ngừng. Tâm thần kinh hãi, giám sự liền rút từ túi mấy viên đan cho vào miệng để hồi phục sinh lực đôi chút.
Không dừng lại ở đó, Phạm Bá đưa tay tung một quyền, pháp tướng màu vàng rực lửa cũng đấm một đòn cực mạnh về phía Thiên Ý.
Nhân lúc cô ta thấy vị giám sự già b·ị đ·ánh bay, tinh thần chấn động vội vàng tung người bay theo giúp đỡ. Nào ngờ đó lại là hành động sai lầm, cô ta chỉ cần mất cảnh giác liền bị pháp tướng do Phạm Bá điều khiển đưa tay chộp tới, định bóp c·hết cô ta.
Cùng lúc mà Thiên Ý phát giác ra thì cánh tay vàng rực khổng lồ đã chụp tới đỉnh đầu. Thiên Ý thần hồn bay sạch, vội vàng tung ra bí thuật chống đỡ. Nhưng vội vàng làm sao, bí thuật chưa kịp thi triển thì sát chiêu đã ập tới.
Nắm đấm khổng lồ mang sát ý phừng phực đập tới trước mặt khiến Thiên Ý chỉ còn nước giơ hai tay lên, dùng hết sinh lực nhắm mắt chống đỡ.
“Tránh”
“Ầm”
Đột nhiên Thiên Ý bị đẩy ra xa khỏi đòn t·ấn c·ông, thay vào đó là người nào đã hứng chịu thay cô. Pháp tướng lúc này đã đấm tới, nắm chặt người này trong tay.
Nó dùng lực ném mạnh người này về một phía. Lực ném gia tốc kinh khủng, thể hiện bằng tiếng gió gào thét khi pháp tướng tung ra đòn này.
Cái bóng đen trong người lại nói tiếp, lần này giọng điệu có vẻ như răn đe nhiều hơn, điều này khiến cho Cao Phong vừa nghe đã phải kinh ngạc.
Hắn đang định tìm hiểu xem lời vừa rồi phát ra từ ai nhưng nghĩ gì lại thôi. Hiện giờ điều này chẳng còn quan trọng, quan trọng là Phạm Bá phải một mình lo liệu đằng kia.
Mấy lời phát ra từ thần thức hắn nghe đều hiểu, chỉ là không cam lòng để thầy mình phải chiến đấu một mình như thế. Hắn cũng tự biết bản thân chưa đủ sức, cũng thấy lời người kia nói hợp lý, đành thả lỏng người ngồi xuống quan sát.
Trong lòng hắn lúc này vẫn có nỗi ấm ức không thể đè nén được, hắn ước gì bản thân có đủ thực lực để có chiến đấu, san sẻ một phần nào đó với Phạm Bá.
“Phải chi ta có thể sát cánh cùng thầy!”
“Thầy ơi, thầy gắng lên!” Cao Phong cắn chặt răng thầm nghĩ.
Hiện tại hắn dù có căm phẫn cỡ nào cũng chỉ có thể ngồi yên mà nhìn Phạm Bá chiến đấu. Cao Phong lặng thinh không nói gì, hắn dùng thần thức tiếp tục xem xét đại chiến trước mặt.
Lúc này về phía đám người của tông môn Thất Huyết, ai nấy cũng có chút sợ hãi khi không lường trước được thực lực của Phạm Bá lại tăng nhiều như vậy.
“Quả nhiên người này trước kia là cường giả Sĩ Khí cảnh. Các ngươi cùng ta liên thủ mau mau đánh bại người này.” Vị giám sự già nói, trên mặt đầy tàn nhan là lấm tấm mồ hôi đang túa ra.
Nên biết ở mỗi cường giả, chỉ cần cách nhau một tiểu cảnh thì đã có sự chênh lệch rất lớn. Huống hồ đây lại là người cách biệt cả một đại cảnh, sự chênh lệch càng như đất với trời. Chỉ cần như vậy thôi đã đủ làm cho người đối mặt có cảnh giới thấp hơn phải kinh hồn bạt vía.
Nhưng mà dường như đây cũng chưa phải toàn lực xuất thủ của Phạm Bá, ông ta vẫn còn đang bị Ma độc ban phong bế viên sinh mệnh. Dù sinh lực từ việc bạo huyết có dồi dào thì vẫn không thể khiến ông trở lại được như thời kỳ đỉnh phong.
Ba người của Thất Huyết tông nhìn nhau gật đầu, họ cùng thi triển bí thuật, quanh người xuất hiện khí tức dày đặc. Từng người đều đem hết bảo thuật mà mình tích góp để đối chiến.
Vị giám sự cầm trong tay một thanh kích dài, đầu nhọn có quấn khăn đỏ, xung quanh tỏa ra luồng khí tím mờ ảo.
Triệu Khai cùng với cô gái tên Thiên Ý, một người cầm xích một người cầm quạt, cả hai cùng với vị giám sự sẵn sàng công kích lên phía trước.
Cả ba người hóa thành đường sáng, sử dụng thuật pháp mà t·ấn c·ông dồn dập về phía Phạm Bá.
Người thì tay cầm trường kích, chém vô số trảo kích về một phía, kích khí bay đầy trời. Người thì hai tay hóa ra hai sợi xích như hai con thần xà, liên tục luồn lách t·ấn c·ông. Người thì hai tay hai quạt, tạo ra một trận gió lốc. Trong cơn cuồng phong còn cuốn theo vô số ánh trảo cắt ngang mọi thứ.
Uy lực của ba người này chẳng có ai kém cạnh, ai cũng triển khai thần thông mạnh nhất, hòng dùng một đòn tất sát mà tiêu diệt người trước mặt.
Công kích của bọn người Thất Huyết tông như vũ bão đánh tới, khiến cho trời cao xuất hiện dị tượng, gió xoáy, lôi quang, không ngừng giáng xuống thảo phạt bốn phía thiên địa.
Đáp lại đòn tất công chớp nhoáng này, chỉ thấy Phạm Bá đứng yên trên mặt đất. Tay cầm cự kiếm, mũi kiếm chĩa xuống phía dưới, máu tươi còn dính trên đó, chảy xuống từng giọt đỏ thẫm.
“Khắc xuất!”
Đột nhiên từ trong miệng, Phạm Bá hô lên một tiếng nho nhỏ. Ngay tức khắc, xung quanh xuất hiện trường lực đánh mạnh xuống mặt đất, khiến cho không gian dưới chân đổ nát, đất nứt chằng chịt như mạng nhện.
Đất đá xung quanh chịu tác dụng của trường lực mà bay lên trên không, bắt đầu vỡ vụn. Toàn thân Phạm Bá giờ đây được ánh hỏa diễm bao bọc, cháy lên phừng phực không ngừng. Ngay sau đó, Phạm Bá lại giơ thanh cự kiếm lên trời.
Từ trên bầu trời, một cột sáng đỏ chói mắt chiếu thẳng xuống người Phạm Bá, nó tỏa ra xung lực cường đại phát tán xa vài chục trượng. Thấy rõ ràng ông ta từ từ được cột sáng đó đưa lên, tới giữa không trung thì dừng lại.
Bỗng hai mắt ông mở to, kim quang chói lọi bốn bề. Phạm Bá gồng người một cái, từ xung quanh bắt đầu xuất hiện dị tượng.
“Ầm ầm”
Một pháp tướng khổng lồ màu đỏ cao chọc trời xuất hiện giữa không trung, đang dần đứng xuống mặt đất. Trong pháp tướng khổng lồ là cơ thể của Phạm Bá, ông ta đang đứng giữa trung tâm điều khiển.
Pháp tướng hình người cao vời vợi, trên đầu và hai vai không ngừng có hỏa diễm bốc lên cuồn cuộn, uy áp thật không thể diễn tả hết bằng lời. Ví như vị thần khai sơn lấp bể, đang hiện hữu ra giữa thiên địa. Hào khí ngút trời bay vọt ra lên không trung, khiến cho mây đen cũng phải tan biến.
Phạm Bá bắt đầu cử động tay chân, pháp tướng cũng cử động theo. Hai tay được hỏa diễm bao bọc, đang đánh những đòn trời giáng xuống như muốn áp chế đối phương.
Lúc này đám người Thất Huyết tông đang đánh tới cũng thất kinh, vẻ mặt hoảng sợ khiến họ phải cắn chặt răng mà giữ vững đòn công kích.
“Không được lùi bước, tên kia không giữ pháp tướng được lâu đâu!” Giám sự già la to, lời này dùng để khích lệ hai người kia.
Ông ta tuy nói vậy nhưng trong lòng lo lắng không thôi, con ngươi trong mắt đang hóp lại. Chẳng thể ngờ người kia lại còn đủ thực lực triệu hội ra pháp tướng thần uy khủng kh·iếp như vậy.
Pháp tướng chính là bí thuật tuyệt đại của cường giả Sĩ Khí cảnh, hào khí hóa thể, biểu diễn ra pháp tướng giống với bản thân người thi triển. Người có tu vi càng cao thì pháp tướng càng mạnh, pháp tướng của Phạm Bá có uy lực mạnh như thế là bởi vì ông đã uống Bạo Huyết đan.
Nhưng mà giám sự già vẫn có chút an tâm, ông tin rằng người kia dù có triệu hồi ra pháp tướng cũng chẳng thể giữ như thế lâu dài. Bởi vì theo ông được biệt, pháp tướng tiêu hao rất nhiều sinh lực, người có sinh lực dồi dào mới có thể duy trì được lâu.
Còn ngươi kia vừa uống bạo huyết đan, sinh lực đổ ra như suối nhưng chỉ được một khoảng thời gian không dài. Ma độc ban trong người sẽ nhanh chóng rút cạn sinh lực đó, khiến pháp tướng sớm muộn sẽ bị sụp đổ.
Giữa tâm lý như thế, giám sự không ngần ngại mà thi triển thêm pháp lực để công kích thề phía pháp tướng.
Pháp tướng khổng lồ thấy ba người kia lao tới thì khua tay chân đánh trả. Mỗi một đòn đều mang uy lực có thể phá tan một ngọn núi. Phạm Bá đứng ở giữa, khống chế pháp tướng công kích lại đám người Thất Huyết tông.
Ba người tông môn Thất Huyết thi triển rất nhiều bí thuật, nào là trảo kích hình một con Thuồng Luồng của vị giám sự, bí thuật rắn Hổ Mang từ dây xích của Triệu Khai, Phong Sát Phương từ chiếc quạt của Thiên Ý. Tất cả đều t·ấn c·ông lên pháp tướng, gây ra âm thanh đinh tai, chấn động vang ra tứ bề.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ, pháp tướng mạnh mẽ này vẫn đứng vững sau khi chịu vô số đòn công kích như thế. Nó như một ngọn núi hiên ngang nhìn về phía ba người, khiến cho ba người cảm thấy đè nén đến mức khó thở.
Vị giám sự già tụ một quả cầu có ánh sáng năm màu trên mũi ngọn kích, định xông tới đánh trực diện vào pháp tướng Phạm Bá. Ông ta hít một hơi, ngay lập tức bay lên trên cao, quả cầu ánh sáng tức thì tỏa ra năm đường sáng nhiều màu bắn xuống phía dưới pháp tướng.
“Bạo phát Ngũ Tinh quang.”
Bùm một cái, năm đường sáng hợp thành một, p·hát n·ổ ngay giữa không trung, gây ra tràn xung lực van dội. Khói bụi mù mịt từ v·ụ n·ổ nhanh bóng tán ra, che phủ cả bầu trời.
Đòn này sở hữu uy lực cực lớn, là một trong những thuật pháp mà vị giám sự này tự tin nhất. Ông ta tin rằng với đòn này thì pháp tướng có thể sẽ suy yếu mạnh, không chừng còn tự biến mất.
Nhưng điều xảy ra tiếp theo chẳng như ông ta dự liệu. Lớp khói mờ từ cơn đại chấn tan đi, để lộ ra trước mắt là khoảng không trống trãi. Pháp tướng khổng lồ biến đi đâu mất hút.
“Cái gì?”
Đột nhiên sau lưng vị giám sự có một cơn ớn lạnh nổi lên, nó chạy dọc sống lưng, thần thức của ông vừa cảm nhận được có điềm. Ngay sau đó, pháp tướng khổng lồ hiện ra giữa không trung, tung một quyền, dùng mu bàn tay nhằm hướng ông đang đứng đánh thẳng tới.
“Không thể nào?”
Vị giám sự cả kinh, vội vàng đưa bảo kích trong tay đón đỡ, vận chuyển sinh lực cường đại tạo thành cái màn bảo hộ phía trước.
“Ầm”
Pháp tướng đánh trực diện vào vị giám sự, hất văng ông ta đi xa hàng chục trượng. Một cái tát này bằng với sức t·ấn c·ông của ba người này công lại nãy giờ, khí thế cùng sức mạnh thật quá cường đại.
Ông ta ăn một đòn chí mạng, thân thể bị hất bay ra xa, trên miệng thổ huyết không ngừng. Tâm thần kinh hãi, giám sự liền rút từ túi mấy viên đan cho vào miệng để hồi phục sinh lực đôi chút.
Không dừng lại ở đó, Phạm Bá đưa tay tung một quyền, pháp tướng màu vàng rực lửa cũng đấm một đòn cực mạnh về phía Thiên Ý.
Nhân lúc cô ta thấy vị giám sự già b·ị đ·ánh bay, tinh thần chấn động vội vàng tung người bay theo giúp đỡ. Nào ngờ đó lại là hành động sai lầm, cô ta chỉ cần mất cảnh giác liền bị pháp tướng do Phạm Bá điều khiển đưa tay chộp tới, định bóp c·hết cô ta.
Cùng lúc mà Thiên Ý phát giác ra thì cánh tay vàng rực khổng lồ đã chụp tới đỉnh đầu. Thiên Ý thần hồn bay sạch, vội vàng tung ra bí thuật chống đỡ. Nhưng vội vàng làm sao, bí thuật chưa kịp thi triển thì sát chiêu đã ập tới.
Nắm đấm khổng lồ mang sát ý phừng phực đập tới trước mặt khiến Thiên Ý chỉ còn nước giơ hai tay lên, dùng hết sinh lực nhắm mắt chống đỡ.
“Tránh”
“Ầm”
Đột nhiên Thiên Ý bị đẩy ra xa khỏi đòn t·ấn c·ông, thay vào đó là người nào đã hứng chịu thay cô. Pháp tướng lúc này đã đấm tới, nắm chặt người này trong tay.
Nó dùng lực ném mạnh người này về một phía. Lực ném gia tốc kinh khủng, thể hiện bằng tiếng gió gào thét khi pháp tướng tung ra đòn này.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận