Cài đặt tùy chỉnh
Đoạ Ma
Chương 19: Chương 19 đụng độ 2
Ngày cập nhật : 2024-11-11 08:13:02Chương 19 đụng độ 2
Chưa kịp để lão nhân kia nghĩ xong, ở phía dưới tên hắc bào đã cười lên điên dại, giọng khàn khàn, lại có vài phần âm u nói, “hahaha, hóa ra đây là sức mạnh thánh nhân, ha quả thật khiến người ta khao khát mà hahaha,”.
Đạo nhân vẫn đang ở trên không trung, nhìn thấy vẻ điên dại của hắn thì hàng lông mày lại càng nhíu chặt hơn, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm túc chưa từng có, tên hắc bào hiện giờ, thực lực đã tăng vọt từ tam phẩm nhân thiên, đến nhị phẩm thánh nhân, thậm chí khí tức hắn tản phát ra còn có phần nhỉnh hơn đạo nhân được gọi là nhân thiên thánh nhân kia.
ngay lúc này tên hắc bào, bỗng ngừng nụi cười lại, bàn chân khẽ động, ngay lập tức không gian như vặn vẹo, hắn đã xuất hiện ngay trước mặt đạo nhân, khớp ngón tay co lại, quyền thủ tưởng chừng đã ngay lập tức đã dáng thẳng vào thân thể đạo nhân trước mặt, nhưng đạo nhân trước mặt bàn chân đã ngay lập tức chớp động, nhanh như một cơn gió đã biến mất ngay khi quyền thủ đó chuẩn bị dáng xuống.
tên hắc bào vung quyền đã rơi vào khoảng không trước mặt, nhưng dư chấn nó tạo ra thì quả thật là kinh khủng, chỉ một quyền thủ, đã làm cho cây cối trước mặt dạt ra mà gãy làm đôi, những mảng đất trên địa phương nó đi qua, bị trấn vỡ nát, tạo ra một làn sương bụi.
hắn thấy một quyền vừa rồi lại đánh chúng hư không thì quay đầu lại cất giọng, “ mấy tên nhân tông đúng thật là phiền phức”. hắn vừa cất giọng nói ánh mắt vừa đảo qua xung quanh, cố gắng tìm bóng hình của đạo nhân.
Nhưng bất ngờ ngay sau lưng hắn, vị đạo nhân kia không biết đã xuất hiện từ lúc nào, bàn tay đưa lên trước ngực chắp ra thủ ấn, trầm giọng nói, “Bát Cực âm Dương, sinh tử lưỡng phân,
thiên địa đồng nhất, vạn vật an tường.” vừa dứt lời, trên bàn tay đang chắp ra thủ ấn, như có hai con giao long đang cuộn mình lại dần dần hiện ra một hình thái âm dương đồ cực lớn, che phủ cả thân thể lão.
Tên hắc bào lập tức nhận ra nguy hiểm, thân thể nhoáng cái đã quay lại, bên trong mảng vải mỏng mơ hồ nhìn thấy cặp mắt đỏ rực như thể đang có những dòng huyết tinh uốn lượn trong đó, trông vô cùng kỳ dị.
lão nhân kia vẫn đang tiếp tục hành động của mình, hiện giờ trước mặt lão, hình thái bát cực âm dương đã trở nên rất lớn, hai màu trắng đen liên tục xoay vòng, nhìn rất giống hai con cá đang cuốn lấy nhau, ngay sau đó vòng tròn bát cực âm dương rời khỏi bàn tay đang chắp thủ ấn của lão, mà tiến thẳng về phía tên hắc bào đang ngơ ngác.
Hắn lại chẳng có mấy vẻ nao núng, cơ bắp phồng lên như một con gấu lớn, hai tay xiết thành quyền thủ, lao vọt về phía thứ đang tiến lại phía mình, dáng một quyền vào, trực tiếp đối chọi.
Hai luồng khí lực khủng bố va vào nhau tạo ra một âm thanh cực lớn, như thể nếu có người nào ở đây nghe được âm thanh này có thể đã thủng nhĩ mà ngay lập tức trở thành kẻ điếc. vụ v·a c·hạm cực lớn, kéo theo đó cũng là một luồng xung kích vô cùng mạnh, mấy tảng đất đã xung quanh bị luồng xung kích này chấn cho mà tản ra như bột mịn.
Đây có thể coi là một chiêu áp đáy hòm của lão nhân, nhưng lão lại có thể triển khai ngay đầu tiên, có lẽ vì đang gấp gáp, vì đám người kia hiện giờ đã đi xa, đến bóng lưng còn chẳng thấy, cứ dây dưa nhiều ắc sẽ có chuyện lớn.
Bên trong luồng dư chấn lớn, khói bụi bốc lên mịt mù, địa phương xung quanh chỗ hai người giao thủ hiện giờ đã bị san bằng như bình địa, đến nỗi cây cỏ cũng chẳng còn, chỉ là một mảng đất trống trải.
Khi làn khói bụi mù mịt dần dần tan đi, lộ ra bên trong là một thân ảnh, vẫn đang đứng, đó là tên hắc bào lúc nãy, dùng quyền thủ trực tiếp đối chọi lại với đạo pháp kinh khủng kia, hắn lúc này ở trong làn bụi mờ mờ, thân thể đã tàn tạ, quần áo rách nát, cánh tay trực tiếp đón đỡ kia vặn vẹo như đã gáy vụn, chiếc nón được phủ vải đen cũng đã nát ra từ khi nào, lộ ra bên trong là một gương mặt máu me nhớp nháp, ánh mắt lại đỏ tươi như một con cự thú, gân xanh trên mặt nổi lên từng cục, nhìn như một xác sống chứ thật sự không hình dung ra hình dạng con người.
Hắn đứng đó, ánh mắt từ từ quay lại, hung hãn nhìn thẳng về phía đạo nhân vừa khiến hắn thảm hại kia, cất giọng khàn khàn, “ha thánh nhân nhân tông quả thực là lợi hại, lợi hại”.
Lão nhân nghe thấy giọng nói phút chốc khựng lại, hiển nhiên là không ngờ được tên này vẫn còn sống, mà khí tức hắn phát ra, còn cuồng bạo hơn khi trước, cứ như thể tên này là một quái nhân càng đánh càng mạnh vậy, lão nhân lúc này ánh mắt vừa dịu đi vài phần, hiện giờ bắt đầu trở nên nghiêm túc, lại còn có vài phần kinh ngạc.
Phải biết rằng thủ ấn, lão vừa làm ra, đã hao tổn hơn sáu phần chân khí trong thể nội, nếu không tốc chiến tốc thắng được thì hiển nhiên sẽ rơi vào trạng thái bị áp chế, hơn nữa tên trước mặt này đã ăn huyết tinh của thượng cổ ma thần, thể phách hắn hiện giờ phải gọi là cực kì cường hãn, cực kì bá đạo.
Sắc trời hiện giờ cũng đã chuyển tối hẳn, không gian chỉ còn là một màu đen tuyền, ánh mắt của tên kia ở trong khoảng tối lại càng trở nên kì dị hơn, hai ánh mắt đỏ phát sáng lên, như mắt mèo gặp ánh sáng vào ban đêm, hắn đứng đó cười lên khà khà, bàn tay đang vặn vẹo xương cốt gãy nát, nhơ nhớt máu thịt, lại càng làm hắn thêm quỷ dị hơn.
Ngay tức khắc ngẩng đầu lên đưa đôi mắt đục ngầu đỏ chói nhìn về phía lão nhân trước mặt, hai cẳng chân dồn khí lực lao đi như một mũi tên, bàn tay một lần nữa kết thành quyền mà dáng thẳng về phía người trước mặt. lão vấn đứng ở đó sắc mặt ngay lập tức biến động, đồng tử trở nên nhanh nhẹn, đưa bàn tay ra, hình thái âm dương đồ lại hiện lên một lần nữa.
Tên kia vẫn đang trong đà lao tới, quyền thủ đấm mạnh vào màn chắn trước mặt, hình thái âm dương đồ mới được tạo ra ngay lập tức bị chấn vỡ nát ra từng mảnh, dội thẳng vào bàn tay lão nhân, khiến thân thể lão bị đẩy đi một khoảng dài trên mặt đất, thân thể già cỗi phải rất cố gắng mới có thể dừng lại được, nhưng cũng chẳng nhẹ nhóm chút nào, v·ết m·áu trên lòng bàn tay đã bắt đầu trào ra, thân thể lảo đảo một chút mới có thể dữ được thăng bằng.
Sắc mặt lão không còn giữ được vẻ điềm tĩnh như trước nữa, mà là vẻ mặt nghiêm túc, nghiêm túc đến đáng sợ.
Tên hắc bào vẫn đứng đó chỉ cách lão một vài bước chân, hắn thấy mình chiếm được tiên cơ, thì cười lên khà khà nói, “haha không dễ chịu sao, ta biết v·ết t·hương năm đó ở trận chiến Huyết Hà Môn ngươi vẫn chưa lành, hoặc có lẽ sẽ chẳng thể nào lành được, ngươi hiện giờ chỉ là một ngụy thánh nhân, nếu không có thanh thư chống đỡ hiện giờ ngươi đã là một cái xác khô, nếu ngươi còn là thánh nhân cao cao tại thượng năm đó thì còn có sự uy h·iếp với ta, nhưng hiện giờ haha”
Hắn vừa dứt lời, hai cẳng chân đã bắt đầu chớp động, một lần nữa lao thẳng về phía lão, đưa chân ra chuẩn bị đá một đòn về phía người trước mặt.
Lão nhân kia cũng không phải là quả hồng mềm dễ nắn, đưa bàn tay lên, chỉ hai ngón tay lên trời miệng nói, “âm dương bảo mệnh, âm dương thuẫn” ngay lập tức một màng chắn lớn hiện ra, đón đỡ một đòn của tên kia.
Chưa kịp để lão nhân kia nghĩ xong, ở phía dưới tên hắc bào đã cười lên điên dại, giọng khàn khàn, lại có vài phần âm u nói, “hahaha, hóa ra đây là sức mạnh thánh nhân, ha quả thật khiến người ta khao khát mà hahaha,”.
Đạo nhân vẫn đang ở trên không trung, nhìn thấy vẻ điên dại của hắn thì hàng lông mày lại càng nhíu chặt hơn, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm túc chưa từng có, tên hắc bào hiện giờ, thực lực đã tăng vọt từ tam phẩm nhân thiên, đến nhị phẩm thánh nhân, thậm chí khí tức hắn tản phát ra còn có phần nhỉnh hơn đạo nhân được gọi là nhân thiên thánh nhân kia.
ngay lúc này tên hắc bào, bỗng ngừng nụi cười lại, bàn chân khẽ động, ngay lập tức không gian như vặn vẹo, hắn đã xuất hiện ngay trước mặt đạo nhân, khớp ngón tay co lại, quyền thủ tưởng chừng đã ngay lập tức đã dáng thẳng vào thân thể đạo nhân trước mặt, nhưng đạo nhân trước mặt bàn chân đã ngay lập tức chớp động, nhanh như một cơn gió đã biến mất ngay khi quyền thủ đó chuẩn bị dáng xuống.
tên hắc bào vung quyền đã rơi vào khoảng không trước mặt, nhưng dư chấn nó tạo ra thì quả thật là kinh khủng, chỉ một quyền thủ, đã làm cho cây cối trước mặt dạt ra mà gãy làm đôi, những mảng đất trên địa phương nó đi qua, bị trấn vỡ nát, tạo ra một làn sương bụi.
hắn thấy một quyền vừa rồi lại đánh chúng hư không thì quay đầu lại cất giọng, “ mấy tên nhân tông đúng thật là phiền phức”. hắn vừa cất giọng nói ánh mắt vừa đảo qua xung quanh, cố gắng tìm bóng hình của đạo nhân.
Nhưng bất ngờ ngay sau lưng hắn, vị đạo nhân kia không biết đã xuất hiện từ lúc nào, bàn tay đưa lên trước ngực chắp ra thủ ấn, trầm giọng nói, “Bát Cực âm Dương, sinh tử lưỡng phân,
thiên địa đồng nhất, vạn vật an tường.” vừa dứt lời, trên bàn tay đang chắp ra thủ ấn, như có hai con giao long đang cuộn mình lại dần dần hiện ra một hình thái âm dương đồ cực lớn, che phủ cả thân thể lão.
Tên hắc bào lập tức nhận ra nguy hiểm, thân thể nhoáng cái đã quay lại, bên trong mảng vải mỏng mơ hồ nhìn thấy cặp mắt đỏ rực như thể đang có những dòng huyết tinh uốn lượn trong đó, trông vô cùng kỳ dị.
lão nhân kia vẫn đang tiếp tục hành động của mình, hiện giờ trước mặt lão, hình thái bát cực âm dương đã trở nên rất lớn, hai màu trắng đen liên tục xoay vòng, nhìn rất giống hai con cá đang cuốn lấy nhau, ngay sau đó vòng tròn bát cực âm dương rời khỏi bàn tay đang chắp thủ ấn của lão, mà tiến thẳng về phía tên hắc bào đang ngơ ngác.
Hắn lại chẳng có mấy vẻ nao núng, cơ bắp phồng lên như một con gấu lớn, hai tay xiết thành quyền thủ, lao vọt về phía thứ đang tiến lại phía mình, dáng một quyền vào, trực tiếp đối chọi.
Hai luồng khí lực khủng bố va vào nhau tạo ra một âm thanh cực lớn, như thể nếu có người nào ở đây nghe được âm thanh này có thể đã thủng nhĩ mà ngay lập tức trở thành kẻ điếc. vụ v·a c·hạm cực lớn, kéo theo đó cũng là một luồng xung kích vô cùng mạnh, mấy tảng đất đã xung quanh bị luồng xung kích này chấn cho mà tản ra như bột mịn.
Đây có thể coi là một chiêu áp đáy hòm của lão nhân, nhưng lão lại có thể triển khai ngay đầu tiên, có lẽ vì đang gấp gáp, vì đám người kia hiện giờ đã đi xa, đến bóng lưng còn chẳng thấy, cứ dây dưa nhiều ắc sẽ có chuyện lớn.
Bên trong luồng dư chấn lớn, khói bụi bốc lên mịt mù, địa phương xung quanh chỗ hai người giao thủ hiện giờ đã bị san bằng như bình địa, đến nỗi cây cỏ cũng chẳng còn, chỉ là một mảng đất trống trải.
Khi làn khói bụi mù mịt dần dần tan đi, lộ ra bên trong là một thân ảnh, vẫn đang đứng, đó là tên hắc bào lúc nãy, dùng quyền thủ trực tiếp đối chọi lại với đạo pháp kinh khủng kia, hắn lúc này ở trong làn bụi mờ mờ, thân thể đã tàn tạ, quần áo rách nát, cánh tay trực tiếp đón đỡ kia vặn vẹo như đã gáy vụn, chiếc nón được phủ vải đen cũng đã nát ra từ khi nào, lộ ra bên trong là một gương mặt máu me nhớp nháp, ánh mắt lại đỏ tươi như một con cự thú, gân xanh trên mặt nổi lên từng cục, nhìn như một xác sống chứ thật sự không hình dung ra hình dạng con người.
Hắn đứng đó, ánh mắt từ từ quay lại, hung hãn nhìn thẳng về phía đạo nhân vừa khiến hắn thảm hại kia, cất giọng khàn khàn, “ha thánh nhân nhân tông quả thực là lợi hại, lợi hại”.
Lão nhân nghe thấy giọng nói phút chốc khựng lại, hiển nhiên là không ngờ được tên này vẫn còn sống, mà khí tức hắn phát ra, còn cuồng bạo hơn khi trước, cứ như thể tên này là một quái nhân càng đánh càng mạnh vậy, lão nhân lúc này ánh mắt vừa dịu đi vài phần, hiện giờ bắt đầu trở nên nghiêm túc, lại còn có vài phần kinh ngạc.
Phải biết rằng thủ ấn, lão vừa làm ra, đã hao tổn hơn sáu phần chân khí trong thể nội, nếu không tốc chiến tốc thắng được thì hiển nhiên sẽ rơi vào trạng thái bị áp chế, hơn nữa tên trước mặt này đã ăn huyết tinh của thượng cổ ma thần, thể phách hắn hiện giờ phải gọi là cực kì cường hãn, cực kì bá đạo.
Sắc trời hiện giờ cũng đã chuyển tối hẳn, không gian chỉ còn là một màu đen tuyền, ánh mắt của tên kia ở trong khoảng tối lại càng trở nên kì dị hơn, hai ánh mắt đỏ phát sáng lên, như mắt mèo gặp ánh sáng vào ban đêm, hắn đứng đó cười lên khà khà, bàn tay đang vặn vẹo xương cốt gãy nát, nhơ nhớt máu thịt, lại càng làm hắn thêm quỷ dị hơn.
Ngay tức khắc ngẩng đầu lên đưa đôi mắt đục ngầu đỏ chói nhìn về phía lão nhân trước mặt, hai cẳng chân dồn khí lực lao đi như một mũi tên, bàn tay một lần nữa kết thành quyền mà dáng thẳng về phía người trước mặt. lão vấn đứng ở đó sắc mặt ngay lập tức biến động, đồng tử trở nên nhanh nhẹn, đưa bàn tay ra, hình thái âm dương đồ lại hiện lên một lần nữa.
Tên kia vẫn đang trong đà lao tới, quyền thủ đấm mạnh vào màn chắn trước mặt, hình thái âm dương đồ mới được tạo ra ngay lập tức bị chấn vỡ nát ra từng mảnh, dội thẳng vào bàn tay lão nhân, khiến thân thể lão bị đẩy đi một khoảng dài trên mặt đất, thân thể già cỗi phải rất cố gắng mới có thể dừng lại được, nhưng cũng chẳng nhẹ nhóm chút nào, v·ết m·áu trên lòng bàn tay đã bắt đầu trào ra, thân thể lảo đảo một chút mới có thể dữ được thăng bằng.
Sắc mặt lão không còn giữ được vẻ điềm tĩnh như trước nữa, mà là vẻ mặt nghiêm túc, nghiêm túc đến đáng sợ.
Tên hắc bào vẫn đứng đó chỉ cách lão một vài bước chân, hắn thấy mình chiếm được tiên cơ, thì cười lên khà khà nói, “haha không dễ chịu sao, ta biết v·ết t·hương năm đó ở trận chiến Huyết Hà Môn ngươi vẫn chưa lành, hoặc có lẽ sẽ chẳng thể nào lành được, ngươi hiện giờ chỉ là một ngụy thánh nhân, nếu không có thanh thư chống đỡ hiện giờ ngươi đã là một cái xác khô, nếu ngươi còn là thánh nhân cao cao tại thượng năm đó thì còn có sự uy h·iếp với ta, nhưng hiện giờ haha”
Hắn vừa dứt lời, hai cẳng chân đã bắt đầu chớp động, một lần nữa lao thẳng về phía lão, đưa chân ra chuẩn bị đá một đòn về phía người trước mặt.
Lão nhân kia cũng không phải là quả hồng mềm dễ nắn, đưa bàn tay lên, chỉ hai ngón tay lên trời miệng nói, “âm dương bảo mệnh, âm dương thuẫn” ngay lập tức một màng chắn lớn hiện ra, đón đỡ một đòn của tên kia.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận