Cài đặt tùy chỉnh
Bóng Đêm Và Công Lý
Chương 3: Chương 3: Mồi Nhử
Ngày cập nhật : 2024-11-10 21:16:12Chương 3: Mồi Nhử
Màn đêm buông xuống dày đặc hơn bao giờ hết, thành phố chìm trong không khí ngột ngạt như báo trước một cơn bão sắp đến. Trong một căn phòng nhỏ hẹp bên trong khu phố cũ, nhóm kỵ sĩ đen đang chuẩn bị cho nhiệm vụ tiếp theo, một nhiệm vụ lớn hơn bất kỳ điều gì họ từng đối mặt.
Lâm, kẻ cầm đầu tổ chức t·ội p·hạm, không hề ngồi yên sau những thất bại trước đó. Ngược lại, hắn trở nên cảnh giác, và tìm mọi cách để triệt hạ nhóm kỵ sĩ đen. Nhưng lần này, nhóm không chỉ đột kích một lô hàng hay c·ướp đi vài món đồ phi pháp. Minh và đồng đội quyết định sẽ t·ấn c·ông trực diện vào trung tâm của đế chế t·ội p·hạm mà Lâm xây dựng.
---
Phantom nhìn qua bản đồ với vẻ mặt điềm tĩnh, trong khi Thái giải thích về kế hoạch. Trước mặt họ là sơ đồ chi tiết của một khu phức hợp ngầm - nơi Lâm cất giấu tiền bẩn và giao dịch những món hàng b·ất h·ợp p·háp. Vị trí này được bảo vệ cẩn mật, với hàng loạt hệ thống camera, lính canh, và những cánh cửa thép kiên cố.
Thái chỉ vào một vị trí trên màn hình:
“Theo nguồn tin của tôi, Lâm sẽ đích thân xuất hiện tại đây để kiểm tra lô hàng tối nay. Đây là cơ hội hiếm có để chúng ta tiếp cận hắn. Nhưng an ninh sẽ dày đặc, mọi hành động của chúng ta phải thật cẩn trọng.”
Minh gật đầu, ánh mắt kiên định:
“Tất cả sẽ phải tuân theo kế hoạch đã định. Chúng ta vào thật nhanh, lấy được tài liệu quan trọng từ phòng điều hành của hắn và rút lui ngay lập tức.”
Phantom liếc nhìn Minh, khẽ cười:
“Thật nhanh? Nghe có vẻ dễ nhỉ. Đừng quên rằng chúng ta đang đột nhập vào hang ổ của hắn.”
“Và chúng ta có cậu, Phantom. Không ai có thể đưa chúng ta thoát ra an toàn như cậu,” Minh mỉm cười, tiếp thêm sự tự tin cho cả đội.
Phía sau, Viper kiểm tra lại v·ũ k·hí, ánh mắt lạnh lùng nhưng sáng rực. Anh biết rằng nhiệm vụ này sẽ rất nguy hiểm, nhưng cũng đầy phấn khích. Viper lên tiếng, giọng nói khẽ nhưng đanh thép:
“Tôi sẽ đảm bảo chúng ta không ai bị phát hiện. Nếu có bất kỳ tên nào manh động, tôi sẽ cho chúng thấy sức mạnh của kỵ sĩ đen.”
---
Đúng nửa đêm, chiếc xe của Phantom tiến đến gần khu phức hợp ngầm. Màn sương mờ phủ quanh như chiếc áo khoác hoàn hảo cho nhóm kỵ sĩ. Trong bóng tối, Phantom điều khiển xe lướt qua các chốt an ninh đầu tiên mà không để lại dấu vết. Khi đến một ngã tư vắng vẻ, cả nhóm bước xuống xe, sẵn sàng hành động.
Phantom giữ vai trò người canh gác bên ngoài, sẵn sàng đón cả nhóm khi nhiệm vụ hoàn tất. Minh, Thái và Viper lẻn vào bên trong khu phức hợp qua một lối thoát hiểm cũ mà Thái đã phát hiện từ trước. Bên trong, hành lang dài hun hút, đèn mờ ảo, không gian im ắng đến lạnh người.
“Mục tiêu cách đây 200 mét, ở cuối hành lang,” Thái thì thầm qua tai nghe.
Minh và Viper tiến lên, tận dụng từng góc khuất để lẩn tránh ánh mắt của những tên lính gác. Tới một góc rẽ, họ chạm trán với hai tên bảo vệ. Viper không chút chần chừ, nhả một quả đạn khói nhỏ khiến bọn chúng hoảng loạn và lùi lại, tạo khoảng trống cho cả nhóm tiếp tục di chuyển.
---
Phòng điều hành hiện ra trước mắt họ, cánh cửa lớn và kiên cố, với hàng loạt camera an ninh giá·m s·át. Thái nhanh chóng truy cập vào hệ thống để vô hiệu hóa các camera, trong khi Minh và Viper giữ vững vị trí, cảnh giác mọi động tĩnh xung quanh.
“Chỉ cần vài giây nữa thôi…” – Thái nói, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím.
Đúng lúc đó, một giọng nói bất ngờ vang lên từ hệ thống loa nội bộ:
“Các kỵ sĩ đen, tôi biết các người đang ở đây.”
Cả nhóm khựng lại, cảm giác như dòng điện chạy dọc sống lưng. Giọng nói quen thuộc của Lâm – khàn khàn và đầy mỉa mai.
“Chúng ta đã chờ đợi các người từ lâu. Các người nghĩ có thể xâm nhập vào đây dễ dàng thế sao?” Lâm cười khẩy.
Minh và Thái nhìn nhau, không khí căng thẳng bao trùm. Nhưng Viper, với ánh mắt cương nghị, khẽ gật đầu ra hiệu cho Minh. Đây là lúc để hành động.
Không chút do dự, Minh ra hiệu cho Thái tiếp tục phá khóa. Cánh cửa phòng điều hành bật mở, bên trong là những tài liệu mà nhóm đang tìm kiếm. Minh lao vào, bắt đầu thu thập mọi thứ trong khi Viper đứng chắn bên ngoài, sẵn sàng bảo vệ đồng đội.
Đúng lúc này, những tiếng bước chân dồn dập vang lên từ cả hai phía hành lang. Đám lính gác của Lâm đã xuất hiện, mỗi tên đều lăm lăm v·ũ k·hí trong tay.
“Viper, chuẩn bị nghênh chiến!” Minh ra lệnh.
Viper bình tĩnh, nhắm chính xác vào từng mục tiêu, tung những cú bắn chính xác để gây hoảng loạn và giữ chân bọn lính. Những t·iếng n·ổ vang lên, khói mịt mù bao phủ cả hành lang. Thái nhanh chóng thu thập dữ liệu và mã hóa lại hệ thống để xóa dấu vết.
Phantom lúc này cũng nhận ra tình hình bất lợi, lập tức điều khiển xe tiến vào để sẵn sàng rút lui. Qua tai nghe, giọng Phantom vang lên khẩn trương:
“Mọi người, chuẩn bị lên xe! Tôi đang đợi ở lối thoát phía bắc.”
---
Minh và Thái nhanh chóng thu dọn tài liệu và cùng Viper lao ra khỏi phòng điều hành. Trong khi bọn lính vẫn đang bị phân tâm, cả nhóm men theo hành lang tối để tiến về phía lối thoát. Trên đường chạy, Viper liên tục ném các thiết bị gây nhiễu để ngăn chặn sự truy đuổi của kẻ địch.
Khi gần tới lối thoát, một toán lính gác khác xuất hiện, chặn đường họ. Phantom đã chuẩn bị sẵn sàng trong xe, đèn pha bật sáng, và với tốc độ nhanh như chớp, anh lao xe về phía bọn lính, buộc chúng phải tránh ra để mở đường cho đồng đội.
Minh, Thái và Viper nhanh chóng nhảy lên xe, Phantom không chần chừ nhấn ga, lao ra khỏi khu phức hợp trong tích tắc. Tiếng còi hú vang lên khắp thành phố, báo hiệu sự truy đuổi phía sau.
“Chúng ta thành công rồi!” – Thái thở phào.
Minh nhìn chiếc USB chứa dữ liệu trong tay, ánh mắt trầm tư. Họ đã có được bằng chứng về hoạt động phạm pháp của Lâm, nhưng đồng thời cũng biết rằng cuộc chiến này mới chỉ bắt đầu. Đối với Minh và nhóm kỵ sĩ đen, nhiệm vụ lần này chỉ là một bước đệm cho những trận chiến lớn hơn phía trước.
Trong bóng đêm, chiếc xe của nhóm kỵ sĩ đen lướt đi như bóng ma, biến mất sau những dãy phố. Nhưng trái tim của những người anh hùng giấu mặt vẫn mãi rực cháy vì lý tưởng cao cả, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để mang lại công lý cho những người không tiếng nói.
Màn đêm buông xuống dày đặc hơn bao giờ hết, thành phố chìm trong không khí ngột ngạt như báo trước một cơn bão sắp đến. Trong một căn phòng nhỏ hẹp bên trong khu phố cũ, nhóm kỵ sĩ đen đang chuẩn bị cho nhiệm vụ tiếp theo, một nhiệm vụ lớn hơn bất kỳ điều gì họ từng đối mặt.
Lâm, kẻ cầm đầu tổ chức t·ội p·hạm, không hề ngồi yên sau những thất bại trước đó. Ngược lại, hắn trở nên cảnh giác, và tìm mọi cách để triệt hạ nhóm kỵ sĩ đen. Nhưng lần này, nhóm không chỉ đột kích một lô hàng hay c·ướp đi vài món đồ phi pháp. Minh và đồng đội quyết định sẽ t·ấn c·ông trực diện vào trung tâm của đế chế t·ội p·hạm mà Lâm xây dựng.
---
Phantom nhìn qua bản đồ với vẻ mặt điềm tĩnh, trong khi Thái giải thích về kế hoạch. Trước mặt họ là sơ đồ chi tiết của một khu phức hợp ngầm - nơi Lâm cất giấu tiền bẩn và giao dịch những món hàng b·ất h·ợp p·háp. Vị trí này được bảo vệ cẩn mật, với hàng loạt hệ thống camera, lính canh, và những cánh cửa thép kiên cố.
Thái chỉ vào một vị trí trên màn hình:
“Theo nguồn tin của tôi, Lâm sẽ đích thân xuất hiện tại đây để kiểm tra lô hàng tối nay. Đây là cơ hội hiếm có để chúng ta tiếp cận hắn. Nhưng an ninh sẽ dày đặc, mọi hành động của chúng ta phải thật cẩn trọng.”
Minh gật đầu, ánh mắt kiên định:
“Tất cả sẽ phải tuân theo kế hoạch đã định. Chúng ta vào thật nhanh, lấy được tài liệu quan trọng từ phòng điều hành của hắn và rút lui ngay lập tức.”
Phantom liếc nhìn Minh, khẽ cười:
“Thật nhanh? Nghe có vẻ dễ nhỉ. Đừng quên rằng chúng ta đang đột nhập vào hang ổ của hắn.”
“Và chúng ta có cậu, Phantom. Không ai có thể đưa chúng ta thoát ra an toàn như cậu,” Minh mỉm cười, tiếp thêm sự tự tin cho cả đội.
Phía sau, Viper kiểm tra lại v·ũ k·hí, ánh mắt lạnh lùng nhưng sáng rực. Anh biết rằng nhiệm vụ này sẽ rất nguy hiểm, nhưng cũng đầy phấn khích. Viper lên tiếng, giọng nói khẽ nhưng đanh thép:
“Tôi sẽ đảm bảo chúng ta không ai bị phát hiện. Nếu có bất kỳ tên nào manh động, tôi sẽ cho chúng thấy sức mạnh của kỵ sĩ đen.”
---
Đúng nửa đêm, chiếc xe của Phantom tiến đến gần khu phức hợp ngầm. Màn sương mờ phủ quanh như chiếc áo khoác hoàn hảo cho nhóm kỵ sĩ. Trong bóng tối, Phantom điều khiển xe lướt qua các chốt an ninh đầu tiên mà không để lại dấu vết. Khi đến một ngã tư vắng vẻ, cả nhóm bước xuống xe, sẵn sàng hành động.
Phantom giữ vai trò người canh gác bên ngoài, sẵn sàng đón cả nhóm khi nhiệm vụ hoàn tất. Minh, Thái và Viper lẻn vào bên trong khu phức hợp qua một lối thoát hiểm cũ mà Thái đã phát hiện từ trước. Bên trong, hành lang dài hun hút, đèn mờ ảo, không gian im ắng đến lạnh người.
“Mục tiêu cách đây 200 mét, ở cuối hành lang,” Thái thì thầm qua tai nghe.
Minh và Viper tiến lên, tận dụng từng góc khuất để lẩn tránh ánh mắt của những tên lính gác. Tới một góc rẽ, họ chạm trán với hai tên bảo vệ. Viper không chút chần chừ, nhả một quả đạn khói nhỏ khiến bọn chúng hoảng loạn và lùi lại, tạo khoảng trống cho cả nhóm tiếp tục di chuyển.
---
Phòng điều hành hiện ra trước mắt họ, cánh cửa lớn và kiên cố, với hàng loạt camera an ninh giá·m s·át. Thái nhanh chóng truy cập vào hệ thống để vô hiệu hóa các camera, trong khi Minh và Viper giữ vững vị trí, cảnh giác mọi động tĩnh xung quanh.
“Chỉ cần vài giây nữa thôi…” – Thái nói, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím.
Đúng lúc đó, một giọng nói bất ngờ vang lên từ hệ thống loa nội bộ:
“Các kỵ sĩ đen, tôi biết các người đang ở đây.”
Cả nhóm khựng lại, cảm giác như dòng điện chạy dọc sống lưng. Giọng nói quen thuộc của Lâm – khàn khàn và đầy mỉa mai.
“Chúng ta đã chờ đợi các người từ lâu. Các người nghĩ có thể xâm nhập vào đây dễ dàng thế sao?” Lâm cười khẩy.
Minh và Thái nhìn nhau, không khí căng thẳng bao trùm. Nhưng Viper, với ánh mắt cương nghị, khẽ gật đầu ra hiệu cho Minh. Đây là lúc để hành động.
Không chút do dự, Minh ra hiệu cho Thái tiếp tục phá khóa. Cánh cửa phòng điều hành bật mở, bên trong là những tài liệu mà nhóm đang tìm kiếm. Minh lao vào, bắt đầu thu thập mọi thứ trong khi Viper đứng chắn bên ngoài, sẵn sàng bảo vệ đồng đội.
Đúng lúc này, những tiếng bước chân dồn dập vang lên từ cả hai phía hành lang. Đám lính gác của Lâm đã xuất hiện, mỗi tên đều lăm lăm v·ũ k·hí trong tay.
“Viper, chuẩn bị nghênh chiến!” Minh ra lệnh.
Viper bình tĩnh, nhắm chính xác vào từng mục tiêu, tung những cú bắn chính xác để gây hoảng loạn và giữ chân bọn lính. Những t·iếng n·ổ vang lên, khói mịt mù bao phủ cả hành lang. Thái nhanh chóng thu thập dữ liệu và mã hóa lại hệ thống để xóa dấu vết.
Phantom lúc này cũng nhận ra tình hình bất lợi, lập tức điều khiển xe tiến vào để sẵn sàng rút lui. Qua tai nghe, giọng Phantom vang lên khẩn trương:
“Mọi người, chuẩn bị lên xe! Tôi đang đợi ở lối thoát phía bắc.”
---
Minh và Thái nhanh chóng thu dọn tài liệu và cùng Viper lao ra khỏi phòng điều hành. Trong khi bọn lính vẫn đang bị phân tâm, cả nhóm men theo hành lang tối để tiến về phía lối thoát. Trên đường chạy, Viper liên tục ném các thiết bị gây nhiễu để ngăn chặn sự truy đuổi của kẻ địch.
Khi gần tới lối thoát, một toán lính gác khác xuất hiện, chặn đường họ. Phantom đã chuẩn bị sẵn sàng trong xe, đèn pha bật sáng, và với tốc độ nhanh như chớp, anh lao xe về phía bọn lính, buộc chúng phải tránh ra để mở đường cho đồng đội.
Minh, Thái và Viper nhanh chóng nhảy lên xe, Phantom không chần chừ nhấn ga, lao ra khỏi khu phức hợp trong tích tắc. Tiếng còi hú vang lên khắp thành phố, báo hiệu sự truy đuổi phía sau.
“Chúng ta thành công rồi!” – Thái thở phào.
Minh nhìn chiếc USB chứa dữ liệu trong tay, ánh mắt trầm tư. Họ đã có được bằng chứng về hoạt động phạm pháp của Lâm, nhưng đồng thời cũng biết rằng cuộc chiến này mới chỉ bắt đầu. Đối với Minh và nhóm kỵ sĩ đen, nhiệm vụ lần này chỉ là một bước đệm cho những trận chiến lớn hơn phía trước.
Trong bóng đêm, chiếc xe của nhóm kỵ sĩ đen lướt đi như bóng ma, biến mất sau những dãy phố. Nhưng trái tim của những người anh hùng giấu mặt vẫn mãi rực cháy vì lý tưởng cao cả, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để mang lại công lý cho những người không tiếng nói.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận