Cài đặt tùy chỉnh
Bóng Đêm Và Công Lý
Chương 2: Chương 2: Bóng Tối và Ánh Sáng
Ngày cập nhật : 2024-11-10 21:16:12Chương 2: Bóng Tối và Ánh Sáng
Buổi sáng hôm sau, cả thành phố chấn động trước tin tức về vụ giao dịch nội tạng thất bại. Các tờ báo lớn giật tít, mạng xã hội rầm rộ đăng tải những hình ảnh và video từ hiện trường. Một tổ chức bí ẩn, không để lại dấu vết nhưng đã lấy đi một số tiền lớn và phá tan âm mưu của bọn t·ội p·hạm. Ai cũng biết đó là một nhóm những người hùng giấu mặt - "kỵ sĩ đen."
Tại một quán cà phê nhỏ khuất trong một con hẻm yên tĩnh, Minh đang ngồi nhâm nhi ly cà phê đen đậm vị, mắt nhìn xa xăm qua cửa sổ. Trong chiếc áo khoác giản dị, không ai ngờ được rằng chàng trai trẻ với dáng vẻ hiền lành này chính là một trong những thành viên chủ chốt của nhóm kỵ sĩ đen. Đối diện anh là Thái, h·acker của nhóm, khuôn mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh dù câu chuyện của đêm qua vẫn còn lan tỏa không khí căng thẳng.
“Mọi thứ đã diễn ra suôn sẻ,” Thái nhẹ nhàng lên tiếng, phá vỡ không gian im lặng.
Minh gật đầu, mắt vẫn không rời khỏi ly cà phê:
“Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu. Bọn chúng sẽ không ngồi yên, và càng ngày sẽ càng có nhiều thế lực nhắm vào chúng ta.”
Thái mỉm cười, vẻ mặt tự tin:
“Dù thế nào đi nữa, chúng ta sẽ tiếp tục. Họ có tiền và quyền lực, nhưng chúng ta có lý tưởng. Và lý tưởng không thể mua được bằng bất cứ giá nào.”
Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên từ phía sau. Phantom bước vào, với bước đi vững chãi, dáng người cao lớn và ánh mắt sắc bén như chim ưng. Phantom luôn là người đứng sau tay lái, người bảo vệ và cũng là người đưa họ trở về an toàn sau mỗi nhiệm vụ.
“Không nghĩ là sẽ thấy hai người thư giãn thế này. Mới có một đêm thành công mà đã yên tâm ngồi uống cà phê rồi sao?” – Anh nheo mắt nhìn hai người, trêu đùa.
Minh bật cười:
“Đôi khi cũng cần những khoảnh khắc thư giãn để nạp năng lượng, còn nhiệm vụ của cậu đêm qua cũng không tồi đâu, Phantom.”
Phantom nhún vai:
“Tôi chỉ làm những gì cần thiết. Mà này, có tin từ Viper. Anh ta đã tìm ra dấu vết mới của một lô hàng đang được vận chuyển bởi đường dây b·uôn l·ậu của Lâm.”
Minh nhíu mày, khuôn mặt nghiêm túc:
“Viper đâu rồi?”
“Anh ta đang chuẩn bị, có thể sẽ cần sử dụng đến kỹ năng của tôi một lần nữa.”
Minh đứng dậy, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. Kẻ thù của họ - những kẻ b·uôn l·ậu, quan chức thối nát, những kẻ lợi dụng quyền lực - là những bóng ma luôn hiện hữu trong xã hội, nhưng Minh biết rằng lý tưởng của họ sẽ là thứ ánh sáng dẫn lối cho những người lạc lối.
---
Vài giờ sau, nhóm kỵ sĩ đen đã có mặt tại điểm hẹn. Lần này, họ quyết định chặn một chuyến hàng b·uôn l·ậu của Lâm, chuyến hàng được cho là chứa những món hàng phi pháp, từ chất cấm đến những món đồ tế lễ g·iả m·ạo mà Lâm bán với giá cắt cổ cho những người nhẹ dạ cả tin.
Phantom kiểm tra lại động cơ và hệ thống xe, đảm bảo sẵn sàng cho bất cứ cuộc truy đuổi nào. Còn Viper, trong bộ đồ đen, tay kiểm tra khẩu súng gây choáng và những thiết bị khói, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy tập trung.
Viper cất giọng:
“Minh, tôi sẽ tạo khoảng trống cho anh và Thái. Đợi tín hiệu của tôi rồi hẵng vào.”
Minh gật đầu, ánh mắt anh cũng đầy kiên định:
“Cẩn thận nhé, Viper.”
---
Đúng 1 giờ sáng, chiếc xe tải chứa lô hàng của Lâm bắt đầu lăn bánh trên một đoạn đường vắng. Trong xe, Minh và Thái theo dõi mọi di chuyển qua màn hình. Hệ thống định vị cho thấy xe tải đang rẽ vào một con đường hẹp, nơi Phantom đã đứng chờ sẵn.
Khi chiếc xe tải đi đến vị trí, Viper nhanh chóng ném một quả bom khói vào đường, tạo thành màn sương dày đặc, khiến chiếc xe tải phanh gấp. Ngay lập tức, Phantom lướt xe đến, chắn ngang đường thoát.
Từ phía sau, Minh và Thái tiến tới. Minh ra hiệu, và họ nhanh chóng đột nhập vào thùng xe, lấy đi toàn bộ hàng hóa phi pháp bên trong. Lúc này, một số tên bảo vệ của Lâm bắt đầu phát hiện sự xâm nhập và chuẩn bị mở cửa sau xe. Nhưng Viper đã đứng chờ sẵn.
“Các người nghĩ mình sẽ đi đâu?” – Viper nói, giọng đầy đe dọa, tay chĩa thẳng khẩu súng gây choáng vào lũ bảo vệ.
Bọn chúng ngần ngại nhìn nhau, rồi cuối cùng phải lùi bước trước ánh mắt sắc lạnh của Viper. Họ biết, đám kỵ sĩ đen này không hề có ý định g·iết người, nhưng chẳng ai muốn mạo hiểm trước sự quyết liệt của họ.
Sau khi lấy được hàng hóa, cả nhóm rút lui nhanh chóng, để lại chiếc xe tải trống trơn cùng với mớ hỗn loạn mà Lâm chắc chắn sẽ sôi máu khi biết đến.
---
Trong xe, Phantom mỉm cười nhìn Minh:
“Lại thêm một cú đánh vào gã Lâm rồi. Hắn sẽ điên cuồng mà truy lùng chúng ta.”
Minh ngồi tựa lưng vào ghế, đôi mắt nhìn xa xăm:
“Chúng ta là kỵ sĩ đen, là bóng đêm của công lý. Chừng nào còn những kẻ như hắn tồn tại, chúng ta sẽ tiếp tục chiến đấu.”
Thái lặng lẽ thêm vào:
“Và rồi một ngày, sẽ đến lúc họ biết rằng chính nhân quả sẽ đuổi kịp họ, bằng cách này hay cách khác.”
Đêm đó, dưới bầu trời đen kịt của thành phố, nhóm kỵ sĩ đen lại hoàn thành thêm một nhiệm vụ, để lại dấu ấn mạnh mẽ trong lòng những kẻ t·ội p·hạm, và chút hy vọng âm thầm cho những người cùng khổ.
Buổi sáng hôm sau, cả thành phố chấn động trước tin tức về vụ giao dịch nội tạng thất bại. Các tờ báo lớn giật tít, mạng xã hội rầm rộ đăng tải những hình ảnh và video từ hiện trường. Một tổ chức bí ẩn, không để lại dấu vết nhưng đã lấy đi một số tiền lớn và phá tan âm mưu của bọn t·ội p·hạm. Ai cũng biết đó là một nhóm những người hùng giấu mặt - "kỵ sĩ đen."
Tại một quán cà phê nhỏ khuất trong một con hẻm yên tĩnh, Minh đang ngồi nhâm nhi ly cà phê đen đậm vị, mắt nhìn xa xăm qua cửa sổ. Trong chiếc áo khoác giản dị, không ai ngờ được rằng chàng trai trẻ với dáng vẻ hiền lành này chính là một trong những thành viên chủ chốt của nhóm kỵ sĩ đen. Đối diện anh là Thái, h·acker của nhóm, khuôn mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh dù câu chuyện của đêm qua vẫn còn lan tỏa không khí căng thẳng.
“Mọi thứ đã diễn ra suôn sẻ,” Thái nhẹ nhàng lên tiếng, phá vỡ không gian im lặng.
Minh gật đầu, mắt vẫn không rời khỏi ly cà phê:
“Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu. Bọn chúng sẽ không ngồi yên, và càng ngày sẽ càng có nhiều thế lực nhắm vào chúng ta.”
Thái mỉm cười, vẻ mặt tự tin:
“Dù thế nào đi nữa, chúng ta sẽ tiếp tục. Họ có tiền và quyền lực, nhưng chúng ta có lý tưởng. Và lý tưởng không thể mua được bằng bất cứ giá nào.”
Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên từ phía sau. Phantom bước vào, với bước đi vững chãi, dáng người cao lớn và ánh mắt sắc bén như chim ưng. Phantom luôn là người đứng sau tay lái, người bảo vệ và cũng là người đưa họ trở về an toàn sau mỗi nhiệm vụ.
“Không nghĩ là sẽ thấy hai người thư giãn thế này. Mới có một đêm thành công mà đã yên tâm ngồi uống cà phê rồi sao?” – Anh nheo mắt nhìn hai người, trêu đùa.
Minh bật cười:
“Đôi khi cũng cần những khoảnh khắc thư giãn để nạp năng lượng, còn nhiệm vụ của cậu đêm qua cũng không tồi đâu, Phantom.”
Phantom nhún vai:
“Tôi chỉ làm những gì cần thiết. Mà này, có tin từ Viper. Anh ta đã tìm ra dấu vết mới của một lô hàng đang được vận chuyển bởi đường dây b·uôn l·ậu của Lâm.”
Minh nhíu mày, khuôn mặt nghiêm túc:
“Viper đâu rồi?”
“Anh ta đang chuẩn bị, có thể sẽ cần sử dụng đến kỹ năng của tôi một lần nữa.”
Minh đứng dậy, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. Kẻ thù của họ - những kẻ b·uôn l·ậu, quan chức thối nát, những kẻ lợi dụng quyền lực - là những bóng ma luôn hiện hữu trong xã hội, nhưng Minh biết rằng lý tưởng của họ sẽ là thứ ánh sáng dẫn lối cho những người lạc lối.
---
Vài giờ sau, nhóm kỵ sĩ đen đã có mặt tại điểm hẹn. Lần này, họ quyết định chặn một chuyến hàng b·uôn l·ậu của Lâm, chuyến hàng được cho là chứa những món hàng phi pháp, từ chất cấm đến những món đồ tế lễ g·iả m·ạo mà Lâm bán với giá cắt cổ cho những người nhẹ dạ cả tin.
Phantom kiểm tra lại động cơ và hệ thống xe, đảm bảo sẵn sàng cho bất cứ cuộc truy đuổi nào. Còn Viper, trong bộ đồ đen, tay kiểm tra khẩu súng gây choáng và những thiết bị khói, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy tập trung.
Viper cất giọng:
“Minh, tôi sẽ tạo khoảng trống cho anh và Thái. Đợi tín hiệu của tôi rồi hẵng vào.”
Minh gật đầu, ánh mắt anh cũng đầy kiên định:
“Cẩn thận nhé, Viper.”
---
Đúng 1 giờ sáng, chiếc xe tải chứa lô hàng của Lâm bắt đầu lăn bánh trên một đoạn đường vắng. Trong xe, Minh và Thái theo dõi mọi di chuyển qua màn hình. Hệ thống định vị cho thấy xe tải đang rẽ vào một con đường hẹp, nơi Phantom đã đứng chờ sẵn.
Khi chiếc xe tải đi đến vị trí, Viper nhanh chóng ném một quả bom khói vào đường, tạo thành màn sương dày đặc, khiến chiếc xe tải phanh gấp. Ngay lập tức, Phantom lướt xe đến, chắn ngang đường thoát.
Từ phía sau, Minh và Thái tiến tới. Minh ra hiệu, và họ nhanh chóng đột nhập vào thùng xe, lấy đi toàn bộ hàng hóa phi pháp bên trong. Lúc này, một số tên bảo vệ của Lâm bắt đầu phát hiện sự xâm nhập và chuẩn bị mở cửa sau xe. Nhưng Viper đã đứng chờ sẵn.
“Các người nghĩ mình sẽ đi đâu?” – Viper nói, giọng đầy đe dọa, tay chĩa thẳng khẩu súng gây choáng vào lũ bảo vệ.
Bọn chúng ngần ngại nhìn nhau, rồi cuối cùng phải lùi bước trước ánh mắt sắc lạnh của Viper. Họ biết, đám kỵ sĩ đen này không hề có ý định g·iết người, nhưng chẳng ai muốn mạo hiểm trước sự quyết liệt của họ.
Sau khi lấy được hàng hóa, cả nhóm rút lui nhanh chóng, để lại chiếc xe tải trống trơn cùng với mớ hỗn loạn mà Lâm chắc chắn sẽ sôi máu khi biết đến.
---
Trong xe, Phantom mỉm cười nhìn Minh:
“Lại thêm một cú đánh vào gã Lâm rồi. Hắn sẽ điên cuồng mà truy lùng chúng ta.”
Minh ngồi tựa lưng vào ghế, đôi mắt nhìn xa xăm:
“Chúng ta là kỵ sĩ đen, là bóng đêm của công lý. Chừng nào còn những kẻ như hắn tồn tại, chúng ta sẽ tiếp tục chiến đấu.”
Thái lặng lẽ thêm vào:
“Và rồi một ngày, sẽ đến lúc họ biết rằng chính nhân quả sẽ đuổi kịp họ, bằng cách này hay cách khác.”
Đêm đó, dưới bầu trời đen kịt của thành phố, nhóm kỵ sĩ đen lại hoàn thành thêm một nhiệm vụ, để lại dấu ấn mạnh mẽ trong lòng những kẻ t·ội p·hạm, và chút hy vọng âm thầm cho những người cùng khổ.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận