Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Diệt Nhân

Chương 1008: Chương 1007: Ta Là Phương Sĩ

Ngày cập nhật : 2024-11-10 21:04:24
Chương 1007: Ta Là Phương Sĩ

Dạ Tử Kỳ từng được một người thần bí cứu đến hai lần nhưng lại không thể nhớ được dung mạo của đối phương. Lần đầu tiên là năm nàng năm tuổi, trong cuộc đột nhập bất ngờ của một đám thích khách vào hoàng cung. Khi đó Dạ Tử Kỳ còn quá nhỏ, tình cảnh máu me ghê rợn đó đã ám ảnh nàng suốt một thời gian dài, đến mức phải cầu xin hoàng đế rời cung, đến sinh sống tại phủ công chúa. Cũng vì quá sợ hãi, nàng đã quên mất dung mạo của người kia, chỉ nhớ được rằng hắn vẫn còn khá trẻ.

Lần thứ hai là năm Dạ Tử Kỳ lên tám, một đám thích khách khác dùng đúng bộ dạng của những kẻ từng đột nhập hoàng cung để t·ấn c·ông vào phủ công chúa. Hơn một nửa số hộ vệ trong phủ bị g·iết. Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, người kia một lần nữa xuất hiện. Lần này hắn đeo một chiếc khăn che mặt nên Dạ Tử Kỳ không nhìn được dung mạo, thế nhưng mái tóc ngắn và thủ pháp một đòn đoạt mạng kia vẫn khiến nàng khẳng định đó chính là ân nhân năm xưa.

Khi ánh mắt còn mơ hồ, đầu óc chưa hoàn toàn tỉnh táo, Dạ Tử Kỳ đã buộc miệng hô lên hai tiếng “ân nhân”. Nhưng Dạ Tử Kỳ nhanh chóng biết mình đã nhầm sau khi định thần trở lại. Ngày nay nam nhân để tóc ngắn càng ngày càng nhiều, nó tiện cho việc tập luyện và chiến đấu hơn là tóc dài buộc cao. Chỉ dựa vào mái tóc và bóng lưng để xác định đây là ân nhân năm xưa của mình thì cũng quá qua loa rồi.

Đường Lưu Vũ quay đầu nhìn lại, đưa một bát canh nóng đến trước mặt Dạ Tử Kỳ rồi vui vẻ nói:

Bình Luận

0 Thảo luận