Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Diệt Nhân

Chương 794: Chương 793: Tình Cảnh Quen Thuộc

Ngày cập nhật : 2024-11-10 21:01:21
Chương 793: Tình Cảnh Quen Thuộc

Điều duy nhất Đường Lưu Vũ biết được là vào khoảnh khắc mũi đao v·a c·hạm với ánh sáng màu đỏ đã có thứ gì đó bị xé toạc ra, tan biến thành hư vô. Thứ đó chắc chắn không phải thân thể của Đường Lưu Vũ hay Huyết Lãng Trường Đao, nhưng cụ thể là gì thì hắn cũng không biết. Sau đó, Đường Lưu Vũ lạc trôi đến một nơi vô định. Xung quanh hắn vẫn là ánh sáng đỏ rực của thứ năng lượng hủy diệt kia. Lúc này chúng vẫn còn rất dữ dội nhưng lại yếu đi với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi, năng lượng đỏ cuồng nộ bao quanh Đường Lưu Vũ đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại bóng đêm tăm tối và vật gì đó đang tỏa ra ánh sáng từ một nơi rất xa.

Đường Lưu Vũ không biết mình đang ở đâu nhưng chắc chắn nơi đây không còn là trước trại quân lính Tây Hạ như ban đầu. Cảm giác vô định này thật quen thuộc, dù hơi khó tin nhưng trực giác lại mách bảo rằng hắn lại bị ném ra ngoài không gian giống như bao lần trước đó. Nếu chuyện này là thật, Đường Lưu Vũ nhất định sẽ nghẹn lời mất một hồi lâu. Hắn không thích cảm giác trôi nổi vô định không có đích đến, tại sao hết lần này đến lần khác lại luôn rơi vào cùng một tình trạng như vậy.

Còn may mọi thứ cũng không tệ như hắn đã nghĩ. Ít nhất còn có ánh sáng phát ra từ một nơi xa xôi. Đường Lưu Vũ không biết ánh sáng đó là gì, nhưng nó giống như kim chỉ nam, cung cấp cho hắn một phương hướng để di chuyển thay vì lạc trôi trong vô định.

Thả người thêm một lúc, những vết nứt vỡ trên cơ thể do năng lượng đỏ gây ra đã khôi phục lại hoàn toàn. Đường Lưu Vũ tự ổn định lại trạng thái, bắt đầu sử dụng kỹ thuật chuyển hóa để di chuyển về hướng đang phát ra ánh sáng kia. Khoảnh cách trong không gian ngoài vũ trụ là khái niệm khá mơ hồ. Có những thứ tưởng rất gần nhưng lại rất xa, ánh sáng mà mắt thường thấy được chỉ là hình ảnh trong quá khứ hàng trăm năm trước.

Bình Luận

0 Thảo luận