Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Diệt Nhân

Chương 690: Chương 690: Buông Lỏng

Ngày cập nhật : 2024-11-10 20:59:56
Chương 690: Buông Lỏng

Câu chuyện của Chu Dao không dài dòng và bi kịch như những lão nhân trước đó. Nàng chỉ kể lại những sự việc đời thường diễn ra xung quanh Lam Nguyệt, các cuộc gặp gỡ trò chuyện, những gì Chu Dao được chứng kiến từ khi còn ở trong khu nghiên cứu cho đến lúc được cứu, di cư đến tinh cầu này. Mỗi câu chuyện nhỏ không có gì đặc biệt, nhưng chúng góp phần tạo ra một bức tranh lớn giúp Vân Lam khắc họa lên hình ảnh người được gọi là mẫu thân của nàng trong tâm trí. Đó là một con người luôn lạc quan trong mọi hoàn cảnh, kiểu người khơi gợi cảm hứng, mang lại năng lượng tích cực cho những người xung quanh. Dù trong nghịch cảnh Lam Nguyệt vẫn không đầu hàng số phận, nàng luôn tìm mọi cách để thoát ra, sửa chữa sai lầm. Nàng che giấu tất cả sau nụ cười, không để bất kỳ ai thấy được những gì cảm xúc sâu nhất trong lòng mình. Chỉ trong những giây phút cuối đời người ta mới biết rằng bản thân Lam Nguyệt cũng rất dằn vặt vì những gì mình đã gây ra cho tộc Lam Phát, nỗi oán hận với Trần Nguyên hay khao khát được gặp đứa con thân sinh mà chính nàng cũng chưa một lần được thấy.

Vân Lam chỉ im lặng lắng nghe chứ không chen vào bất kỳ câu nào. Nàng giữ vẻ bình thản trên gương mặt, giống như một người qua đường đang nghe kể chuyện. Khi Chu Dao kết thúc câu chuyện của mình cũng đã là lúc tối muộn. Do sử dụng mặt trời nhân tạo và chính sách tiết kiệm năng lượng, phần lớn thời gian tại tinh cầu này đều khá tăm tối, chỉ có các khu vực dân cư sinh sống được chiếu sáng bằng ánh đèn. Người ta phân biệt thời gian bằng số lượng và cường độ đèn trong khu vực sinh sống. Tại nghĩa trang này, khi bắt đầu buổi đêm sẽ bảy ngọn đèn chiếu sáng, giảm dần xuống một vào lúc nửa đêm rồi tăng trở lại khi trời sáng. Dựa vào số lượng đèn, Chu Dao xác định được đã đến giờ cơm tối. Những gì cần kể đều đã kể xong, nàng dứt khoát xoay người đứng dậy, lau đi vệt nước nơi khóe mắt:

- Trở về dùng bữa tối.

Vân Lam im lặng không đáp, đi theo sau Chu Dao rời đi. Trước khi rời khỏi nghĩa trang, nàng bất giác quay đầu nhìn về phía ngôi mộ của Lam Nguyệt tại nơi cao nhất, ánh mắt thoáng hiện lên cảm xúc phức tạp rồi biến mất ngay sau đó.

Bình Luận

0 Thảo luận