Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Diệt Nhân

Chương 551: Chương 551: Cảm Nhận Được

Ngày cập nhật : 2024-11-10 20:58:17
Chương 551: Cảm Nhận Được

Lạc Khinh Ngữ ngẩn ra mất vài giây, tại sao nàng không sớm nghĩ ra chuyện này? Dương Ngạo rất kiêu ngạo, không muốn nhận lệnh từ người khác. Lạc Khinh Ngữ không thể phủ nhận rằng tên này có thực lực đáng để kiêu ngạo, chỉ cần nhìn cách hắn dễ dàng đánh bại Tô Hiệu mà trên người không có lấy một vết trầy xước là đủ hiểu. Nhưng ngoài điểm này ra, Dương Ngạo cũng có những năng lực khác mà nàng không dám khẳng định. Chỉ riêng việc hắn cảm nhận được chính xác vị trí của Tô Hiệu trong mê cung có màn ngăn này đã là điều rất bất ngờ. Từ những điểm ở trên, đổi một cách nghĩ khác, Lạc Khinh Ngữ không ra lệnh cho Dương Ngạo mà đưa điểm của xúc xắc cho tên này, để hắn tự di chuyển theo ý của mình không phải là được rồi sao?

Cái này cũng không trách được nàng, đây là sai lầm cơ bản mà rất nhiều người hay mắc phải. Bọn hắn có thể suy nghĩ những chuyện cao siêu nhưng cũng vì vậy mà đôi khi vô tình bỏ qua thứ đơn giản đến mức một đứa trẻ cũng nhìn ra được. Có lẽ ngay từ đầu Dương Ngạo đã có ý này nhưng không nói thẳng ra, hắn cũng từng nói về điều này một cách ẩn ý khi đưa ra yêu cầu nhắm vào Tô Hiệu. Hiện tại Thiên Hành chỉ còn lại một mình Dương Ngạo trên sân, hắn đành phải lên tiếng nhắc nhở thêm một lần nữa.

Trước đó vì chỉ có một thành viên duy nhất di chuyển, trong mấy lượt gần nhất Lạc Khinh Ngữ chỉ dùng một xúc xắc. Hiện tại Thiên Hành có ba xúc xắc tích lũy, thêm hai viên vừa mới quay được, tổng cộng là năm viên, trong đó có một viên dấu hỏi. Dùng cả năm viên này đủ để Dương Ngạo đi một quãng đường khá xa. Vấn đề là khả năng giải mã văn tự của Lạc Khinh Ngữ không so sánh được với những kẻ có năng lực chuyên về nghiên cứu phân tích như Tư Cẩn Ngôn hay Thiên Tuệ. Nàng chỉ mới giải mã được một nửa số văn tự mà các thành viên thu thập được trước đó, còn chưa tìm được vị trí chính xác của Tử Vong Chi Môn, đối chiếu với chỗ Dương Ngạo đang đứng để tìm ra lộ tuyến phù hợp.

Nhưng nếu nghĩ kỹ lại, dù có tìm ra, Dương Ngạo cũng sẽ không nghe theo lời của Lạc Khinh Ngữ hướng về phía cánh cửa kia. Làm chỉ huy nhưng lại chẳng có quyền quyết định bất cứ điều gì, Lạc Khinh Ngữ không khỏi nhớ lại những lời dạy dỗ của nghĩa phụ. Có lẽ vẫn còn quá sớm để nàng thừa kế vị trí thủ lĩnh của cả một tổ chức khổng lồ như Thiên Hành. Đến một hai cá nhân còn không khống chế được, làm chủ một tổ chức khổng lồ với vô số thiên tài như vậy là điều quá xa vời. Hiện tại có nghĩ nhiều cũng chẳng ích gì, Lạc Khinh Ngữ lập tức sử dụng cả năm viên xúc xắc cho Dương Ngạo, mặc cho tên này tùy ý di chuyển theo cảm nhận của bản thân.

Bình Luận

0 Thảo luận