Cài đặt tùy chỉnh
Linh Tố Sư: Quỷ Ngẫu Chi Chủ
Chương 154: Chương 154: Đặc Tính Hóa vs Trọng Tố
Ngày cập nhật : 2024-11-10 20:52:57Chương 154: Đặc Tính Hóa vs Trọng Tố
Bạch Trà cùng Đặng Thế đều đang chơi chiến thuật, bất quá cuối cùng tâm cơ người trước vẫn cao hơn một bậc, bằng cách nào đó đã thành công gài bẫy kẻ địch.
Mặc dù nguyên nhân cũng như con bài tẩy dẫn đến chiến thắng của Bạch Trà còn là một điều bí ẩn, nhưng cuộc chiến chung kết vẫn đang được diễn ra như bình thường.
Các nhân viên đang dọn dẹp và dựng lại mặt đất của sân thi đấu.
Điều khiển tốc độ phát hình trở về bình thường, thậm chí có tua nhanh lên gấp đôi, Nguyễn Trường Sinh liền hướng mặt về hai thằng bạn thân.
Nhìn cử chỉ cùng lời bàn tán hồ hởi của Khỉ Con và Gấu Chó vì idol của mình đã chiến thắng, hắn chen miệng:
“Có đứa nào rõ ràng nguyên do nàng thắng trận không?”
“Đặng Thế siêu lòng vì vẻ đẹp của mỹ nhân, cho nên thua cuộc chứ sao!”
“...Được rồi, lăn cho ta!”
Nghe câu trả lời chắc nịch của Khỉ Con, còn Gấu Chó cũng lắc đầu chắc nịch, Nguyễn Trường Sinh hối hận.
Cmn, đáng nhẽ đi hỏi đầu gối còn có tác dụng hơn!
Tiếp tục cùng Gỗ Mun đánh chén đồ ăn vặt (meowm meowm meowm…) hắn bèn nói sang chuyện khác:
“Trông thấy quả lăng kính khổng lồ cùng tia quang pháo to khủng bố của Đặng Thế chưa?
Đó là tác dụng của Kỹ Pháp hoàn mỹ cùng Thuật Thức hoàn mỹ.
Nếu đòn xạ kích của hắn thành công, tỉ lệ cao người thắng cuộc đã thay đổi.”
“Không phải cuối cùng vẫn thua dưới tay Bạch Trà sao!”
Không thèm quan tâm Khỉ Con, Nguyễn Trường Sinh tiếp tục mở miệng:
“Gấu Chó, ngươi nhớ là tu luyện kỹ pháp Cường Hóa giai đoạn Dị Họa tới cực hạn rồi hẵng tiến tu tới giai đoạn Nguyên Tố Hóa nha như ta đã nhắc nhở trước đấy.
Có gì khó hiểu thì hỏi ta vào thời gian phụ đạo.”
Hắn là một kẻ có tính tình hờ hững, đạm bạc, chỉ một lòng vì chấp niệm của chính mình mà tiến bước, nhưng là con người thì ai cũng đều có bộ phận cảm tính.
Ngoài Gỗ Mun, những người bạn của Nguyễn Trường Sinh cũng chỉ có ít ỏi như vậy, nên hắn không ngại dành ra một chút thời gian rảnh rỗi để trợ giúp hai thằng bạn thân của mình tiến bộ.
“Yên tâm đi Cục Đá, ta cũng không muốn bỏ lỡ mất một năng lực mạnh mẽ đến như vậy đâu.”
Người sau trầm ổn gật đầu.
Khoảnh khắc Gấu Chó mới nói xong câu, một giọng trầm vang đã từ TV phát ra:
“Ta khiêu chiến vị trí thứ sáu, Trần Khôi!”
Là thanh âm từ một người thanh niên mặc quân phục có vóc dáng cao to, rắn rỏi ở vị trí thứ chín, Phan Sơn Kiệt, tuyển thủ duy nhất của q·uân đ·ội lọt vào Thập Nhân Chúng kỳ này.
Còn đối thủ mà hắn khiêu chiến là thanh niên tóc đỏ tên Trần Khôi, tuyển thủ đến từ học viện tư nhân, phía sau là một tổ chức, tập đoàn lớn của quốc gia Nam Ninh.
Mặc dù cấp bậc Linh Tố Sư cùng R2 của hai bên đều xêm xêm nhau, nhưng Phan Sơn Kiệt chỉ có Đặc Chất cấp B - Phản Chấn, mà Đặc Chất của đối thủ lại là cấp A - Thăng Tốc.
Khi nghe được Phan Sơn Kiệt muốn khiêu chiến mình, con mắt màu nâu sẫm của Trần Khôi khẽ híp lại, biểu cảm trở nên càn rỡ:
“Ta còn chưa tìm người khiêu chiến mà đã có kẻ chủ động gây sự, Đặc Chất cấp B, ngươi rất can đảm!”
Có R2 cùng Đặc Chất song cấp A, đồng thời là con em cán bộ nên được tập đoàn bồi dưỡng, tẩy não từ rất nhỏ, Trần Khôi cực kỳ tôn thờ huyết thống luận, thiên phú luận, tựa như tôn thờ chính thiên phú của hắn vậy.
Cho nên Trần Khôi vẫn luôn xem thường những kẻ có thiên phú yếu hơn mình:
“Đã muốn nhận lấy thất bại ê chề, ta liền thành toàn cho ngươi!”
Không đáp lại mà chỉ nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng, Phan Sơn Kiệt liền quay đầu, trầm mặt bước tới trung tâm sân đấu.
Mặt cười lạnh xuống, Trần Khôi chợt hóa thành tàn ảnh, thoắt một cái đã đến vị trí giao chiến trước người sau một bước, hai chân hắn đang không ngừng di chuyển, nhún nhảy trong một tấc vuông như vận động viên boxing trên sân đấu.
Mặc dù mặt ngoài tỏ vẻ khinh miệt, nhưng bước tới chung kết Thập Nhân Chúng thì không có ai là kẻ ngu, cũng không ai là kẻ yếu, chắc chắn phải có thứ gì dựa vào thì Phan Sơn Kiệt mới chủ động khiêu chiến, thế nên vừa vào trận Trần Khôi đã chuẩn bị dốc toàn lực.
Tới lúc này cũng chỉ còn có một vài quân bài tẩy vẫn được giấu đi, tỉ dụ như Tinh Lăng Kính Vạn Hoa siêu to siêu khổng lồ của Đặng Thế, hay chiêu bí ẩn đã đánh bại kẻ địch của Bạch Trà,...
Hầu như tất cả tình báo chiến đấu của các tuyển thủ đều đã lộ ra ngoài sáng, vì thế màn dạo đầu thăm dò lẫn nhau của cả hai bên liền được rút ngắn đi rất nhiều.
Thời điểm Nguyễn Trường Sinh vội vàng điều chỉnh tốc độ phát hình xuống một phần mười giây, cuộc chiến đấu đã nổ ra.
Khi hình chiếu 3D của đồng tiền càn khôn vừa rơi xuống mặt đất và biến mất, Phan Sơn Kiệt lập tức phát động chiêu bài tiêu biểu là phản ứng tổ hợp Linh Tố Đồng Vị - Cương với Linh Tố Cơ Sở - Thổ của bản thân, Thuật Thức lưu phái Tố Hình giai đoạn ba - Đặc Tính Hóa:
Cương Thổ Thần Thuẫn!
Không phải tự nhiên Linh Tố Sư lưu phải Tố Hình lại được công nhận là lưu phái linh hoạt nhất trong bốn lưu phái Kỹ Pháp, nguyên nhân chín cũng vì Linh Tố Sư lưu phái này có thể tạo hình Linh Tố của mình thành rất nhiều dạng vật phẩm, v·ũ k·hí, qua đó dễ dàng thích ứng và đối ứng hầu hết tất cả các trường hợp có thể xảy ra.
Đặc biệt là Kỹ Pháp Tố Hình đến giai đoạn thứ ba - Đặc Tính Hóa, vật tố hình liền được Linh Tố Sư giao phó cho bộ phận đặc tính siêu phàm y hệt như Tạo tác, khiến uy lực của lưu phái này bỗng được chất biến và trở nên cực kỳ đáng sợ.
Trong chớp nhoáng, một tấm khiên hình chữ nhật màu ám kim có chiều dài hơn một mét đã nhanh chóng hình thành và được tay phải nắm lấy, đồng thời trên thân Phan Sơn Kiệt xuất hiện một bộ áo giáp làm từ Linh Tố Thổ.
Thuật Thức:
Bàn Sơn Khải Giáp!
Sau đó tức tốc thay đổi thành tư thế phòng thủ.
Cũng là giai đoạn ba của Kỹ Pháp, phía đối diện, Trần Khôi phát động Thuật Thức tiêu biểu của lưu phái Cường Hóa - Trọng Tố:
Hình Thái • Nhiên Thiêu!
Tựa như tiến hóa siêu Saiyan, thân thể hắn chợt xuất hiện hoa văn kỳ lạ màu quýt, không ngừng tỏa ra gợn sóng mạnh mẽ như cơn cuồng phong đang bao quanh người.
Theo đó, cơ bắp cũng phồng lên một vòng, mái tóc ngắn phất phơ cùng đôi đồng tử phảng phất biến thành ngọn lửa xích hồng!
Là bản nâng cấp của giai đoạn hai - Nguyên Tố Hóa, Thuật Thức Tổ Hợp Thái hệ Hỏa + Phong thuộc lưu phái Cường Hóa - Trọng Tố: Hình Thái • Nhiên Thiêu này liền có thể tăng phúc tố chất thân thể của Linh Tố Sư lên một trình độ cực kỳ khủng kh·iếp, mức độ phản ứng Linh Tố Hỏa, Phong tổng hợp cũng được nâng cao rất nhiều.
Tại tiếng gió thổi vùn vụt cùng khí thể khủng kh·iếp, khoảng cách hai trăm mét giữa đôi bên đã bị Trần Khôi rút ngắn trong chớp nhoáng!
Hiểu rõ kẻ địch có thế mạnh về phòng thủ phản kích cũng như Đặc Chất Phản Chấn rất vướng tay vướng chân, nếu bây giờ xông vào sáp lá cà sẽ cực kỳ bất lợi, tốt nhất vẫn là dồn lực cho một đòn kết liễu kẻ địch!
Hắn cũng không lập tức tiến công, mà bắt đầu phát huy Đặc Chất của chính mình.
Hai loại Thuật Thức lưu phái Cường Hóa kiêm Phóng Xạ đồng thời được kích hoạt:
Bộ Phong Tróc Ảnh - Tăng tốc độ di chuyển!
Phong Trợ Hỏa Thế - Mượn hình thái tương hỗ của Linh Tố Phong và Hỏa không ngừng thổi quanh thân thể để nâng cao nồng độ Linh Tố!
Chân đạp bộ pháp như gió cuốn mây tan, ngọn lửa tỏa ra như hóa thành động lực, Trần Khôi không ngừng di chuyển quanh đối thủ, một vòng lại một vòng.
Không dừng lại ở đó, thân thể Trần Khôi hơi nghiêng về trước, nắm đấm phảng phất ma sát với gió xoáy mà tóe ra hoa lửa, tạo thành cuồng phong màu đỏ nóng rực!
Phong Long Hỏa Quyền!
Đây là một Thuật thức tiến công dạng tụ thế, sau đó bộc phát ra sức sát thương cực kỳ đáng sợ.
Thời gian tích lũy ngọn lửa gió xoáy trên cánh tay càng dài, uy lực của nó liền càng lớn.
Nhìn thấy kẻ địch liên tục đảo quanh bản thân mà không tiến công, mà tốc độ lại càng ngày càng nhanh, lông mày trên khuôn mặt trầm ổn của Phan Sơn Kiệt hơi cau lại.
‘Tính kéo dài thời gian để tích tụ sức mạnh sao, vậy càng tốt!’
Hắn không phải Linh Tố Sư mũi nhọn về tốc độ, cũng không có Thuật thức viễn trình khống chế, giải pháp tốt nhất hiện tại là lấy bất biến ứng vạn biến.
Dù sao trước khi chủ động khiêu chiến Trần Khôi, Phan Sơn Kiệt đã có kế hoạch đầy đủ.
Lấy tay gãi gãi đầu húi cua của mình, hắn bèn dậm chân xuống mặt đất, phát động Thuật thức mới:
Kim Cương Bích Lũy!
Khoảng cách hai mét, lấy hắn làm trung tâm, một vòng rào chắn hình tròn từ Linh Tố Cương đã được hình thành!
Đồng thời, Cương Thổ Thần Thuẫn trên tay lập tức biến hóa hình thái thành một mặt chắn cao hai mét!
Thanh âm trầm đục của tấm khiên phát ra khi v·a c·hạm và cố định với mặt đất, Phan Sơn Kiệt tiếp tục tố hình thêm ba tấm khiên khác rồi cố định chúng thành tại bốn phương, tiếp đó thực hiện các bước gia cố cùng cường hóa bản thân và khiên chắn.
Trên khán đài cũng như qua TV, đa phần khán giả đều trố mắt chứng kiến hai kẻ trong sân đấu đang tự mình chơi mình như mắc phải bệnh tự kỷ.
Khỉ Con không nhịn được buồn cười:
“Hai người này thật hài hước! Một kẻ thì múa lửa vòng quanh, một kẻ thì xây nhà chòi.”
“...”
Nguyễn Trường Sinh không cho ý kiến, ánh mắt vẫn nghiêm túc quan sát trận chiến.
Công đoạn chuẩn bị cũng như tụ thế của bọn họ đã sắp hoàn thành, thời điểm quyết chiến cũng sắp đến.
Lúc này, trong sân thi đấu, tốc độ của Trần Khôi vẫn đang không ngừng tăng cao.
Theo quá trình vận động mạnh đang được diễn ra, Đặc Chất cấp A - Thăng Tốc liền từ từ tăng phúc toàn bộ tốc độ tổng hợp, từ tốc độ thân thể cho đến tốc độ vận chuyển linh lực, tốc độ điều khiển Linh Tố cho đến tốc độ phản ứng thần kinh,...
Chỉ cần không dừng việc vận động mạnh, cường độ tăng phúc của Đặc Chất sẽ ngày càng nâng cao, mãi cho tới lúc bản thân chủ thể không chịu đựng được nữa mới thôi.
Đối với hắn, tốc độ tức lực lượng!
Tốc độ càng tăng nhanh thì thế gió liền càng mạnh, thời gian tích tụ năng lượng của Phong Long Hỏa Quyền sẽ càng được rút ngắn.
Nếu như nói chiến thuật của Phan Sơn Kiệt là “điệt giáp lưu” (xếp chồng nhiều lớp giáp) thì bản thân Trần Khôi chính là “điệt sát thương lưu”.
Một mâu, một thuẫn chuẩn bị v·a c·hạm, cuối cùng vẫn phải xem bên nào cứng hơn bên nào.
Một giây sau, cảm nhận được sức khống chế gió xoáy hoa lửa trên tay đã trở nên cố hết sức, hắn liền hiểu.
Cuồng phong, mạnh mẽ thổi.
Thời cơ, đã đến lúc!
Bạch Trà cùng Đặng Thế đều đang chơi chiến thuật, bất quá cuối cùng tâm cơ người trước vẫn cao hơn một bậc, bằng cách nào đó đã thành công gài bẫy kẻ địch.
Mặc dù nguyên nhân cũng như con bài tẩy dẫn đến chiến thắng của Bạch Trà còn là một điều bí ẩn, nhưng cuộc chiến chung kết vẫn đang được diễn ra như bình thường.
Các nhân viên đang dọn dẹp và dựng lại mặt đất của sân thi đấu.
Điều khiển tốc độ phát hình trở về bình thường, thậm chí có tua nhanh lên gấp đôi, Nguyễn Trường Sinh liền hướng mặt về hai thằng bạn thân.
Nhìn cử chỉ cùng lời bàn tán hồ hởi của Khỉ Con và Gấu Chó vì idol của mình đã chiến thắng, hắn chen miệng:
“Có đứa nào rõ ràng nguyên do nàng thắng trận không?”
“Đặng Thế siêu lòng vì vẻ đẹp của mỹ nhân, cho nên thua cuộc chứ sao!”
“...Được rồi, lăn cho ta!”
Nghe câu trả lời chắc nịch của Khỉ Con, còn Gấu Chó cũng lắc đầu chắc nịch, Nguyễn Trường Sinh hối hận.
Cmn, đáng nhẽ đi hỏi đầu gối còn có tác dụng hơn!
Tiếp tục cùng Gỗ Mun đánh chén đồ ăn vặt (meowm meowm meowm…) hắn bèn nói sang chuyện khác:
“Trông thấy quả lăng kính khổng lồ cùng tia quang pháo to khủng bố của Đặng Thế chưa?
Đó là tác dụng của Kỹ Pháp hoàn mỹ cùng Thuật Thức hoàn mỹ.
Nếu đòn xạ kích của hắn thành công, tỉ lệ cao người thắng cuộc đã thay đổi.”
“Không phải cuối cùng vẫn thua dưới tay Bạch Trà sao!”
Không thèm quan tâm Khỉ Con, Nguyễn Trường Sinh tiếp tục mở miệng:
“Gấu Chó, ngươi nhớ là tu luyện kỹ pháp Cường Hóa giai đoạn Dị Họa tới cực hạn rồi hẵng tiến tu tới giai đoạn Nguyên Tố Hóa nha như ta đã nhắc nhở trước đấy.
Có gì khó hiểu thì hỏi ta vào thời gian phụ đạo.”
Hắn là một kẻ có tính tình hờ hững, đạm bạc, chỉ một lòng vì chấp niệm của chính mình mà tiến bước, nhưng là con người thì ai cũng đều có bộ phận cảm tính.
Ngoài Gỗ Mun, những người bạn của Nguyễn Trường Sinh cũng chỉ có ít ỏi như vậy, nên hắn không ngại dành ra một chút thời gian rảnh rỗi để trợ giúp hai thằng bạn thân của mình tiến bộ.
“Yên tâm đi Cục Đá, ta cũng không muốn bỏ lỡ mất một năng lực mạnh mẽ đến như vậy đâu.”
Người sau trầm ổn gật đầu.
Khoảnh khắc Gấu Chó mới nói xong câu, một giọng trầm vang đã từ TV phát ra:
“Ta khiêu chiến vị trí thứ sáu, Trần Khôi!”
Là thanh âm từ một người thanh niên mặc quân phục có vóc dáng cao to, rắn rỏi ở vị trí thứ chín, Phan Sơn Kiệt, tuyển thủ duy nhất của q·uân đ·ội lọt vào Thập Nhân Chúng kỳ này.
Còn đối thủ mà hắn khiêu chiến là thanh niên tóc đỏ tên Trần Khôi, tuyển thủ đến từ học viện tư nhân, phía sau là một tổ chức, tập đoàn lớn của quốc gia Nam Ninh.
Mặc dù cấp bậc Linh Tố Sư cùng R2 của hai bên đều xêm xêm nhau, nhưng Phan Sơn Kiệt chỉ có Đặc Chất cấp B - Phản Chấn, mà Đặc Chất của đối thủ lại là cấp A - Thăng Tốc.
Khi nghe được Phan Sơn Kiệt muốn khiêu chiến mình, con mắt màu nâu sẫm của Trần Khôi khẽ híp lại, biểu cảm trở nên càn rỡ:
“Ta còn chưa tìm người khiêu chiến mà đã có kẻ chủ động gây sự, Đặc Chất cấp B, ngươi rất can đảm!”
Có R2 cùng Đặc Chất song cấp A, đồng thời là con em cán bộ nên được tập đoàn bồi dưỡng, tẩy não từ rất nhỏ, Trần Khôi cực kỳ tôn thờ huyết thống luận, thiên phú luận, tựa như tôn thờ chính thiên phú của hắn vậy.
Cho nên Trần Khôi vẫn luôn xem thường những kẻ có thiên phú yếu hơn mình:
“Đã muốn nhận lấy thất bại ê chề, ta liền thành toàn cho ngươi!”
Không đáp lại mà chỉ nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng, Phan Sơn Kiệt liền quay đầu, trầm mặt bước tới trung tâm sân đấu.
Mặt cười lạnh xuống, Trần Khôi chợt hóa thành tàn ảnh, thoắt một cái đã đến vị trí giao chiến trước người sau một bước, hai chân hắn đang không ngừng di chuyển, nhún nhảy trong một tấc vuông như vận động viên boxing trên sân đấu.
Mặc dù mặt ngoài tỏ vẻ khinh miệt, nhưng bước tới chung kết Thập Nhân Chúng thì không có ai là kẻ ngu, cũng không ai là kẻ yếu, chắc chắn phải có thứ gì dựa vào thì Phan Sơn Kiệt mới chủ động khiêu chiến, thế nên vừa vào trận Trần Khôi đã chuẩn bị dốc toàn lực.
Tới lúc này cũng chỉ còn có một vài quân bài tẩy vẫn được giấu đi, tỉ dụ như Tinh Lăng Kính Vạn Hoa siêu to siêu khổng lồ của Đặng Thế, hay chiêu bí ẩn đã đánh bại kẻ địch của Bạch Trà,...
Hầu như tất cả tình báo chiến đấu của các tuyển thủ đều đã lộ ra ngoài sáng, vì thế màn dạo đầu thăm dò lẫn nhau của cả hai bên liền được rút ngắn đi rất nhiều.
Thời điểm Nguyễn Trường Sinh vội vàng điều chỉnh tốc độ phát hình xuống một phần mười giây, cuộc chiến đấu đã nổ ra.
Khi hình chiếu 3D của đồng tiền càn khôn vừa rơi xuống mặt đất và biến mất, Phan Sơn Kiệt lập tức phát động chiêu bài tiêu biểu là phản ứng tổ hợp Linh Tố Đồng Vị - Cương với Linh Tố Cơ Sở - Thổ của bản thân, Thuật Thức lưu phái Tố Hình giai đoạn ba - Đặc Tính Hóa:
Cương Thổ Thần Thuẫn!
Không phải tự nhiên Linh Tố Sư lưu phải Tố Hình lại được công nhận là lưu phái linh hoạt nhất trong bốn lưu phái Kỹ Pháp, nguyên nhân chín cũng vì Linh Tố Sư lưu phái này có thể tạo hình Linh Tố của mình thành rất nhiều dạng vật phẩm, v·ũ k·hí, qua đó dễ dàng thích ứng và đối ứng hầu hết tất cả các trường hợp có thể xảy ra.
Đặc biệt là Kỹ Pháp Tố Hình đến giai đoạn thứ ba - Đặc Tính Hóa, vật tố hình liền được Linh Tố Sư giao phó cho bộ phận đặc tính siêu phàm y hệt như Tạo tác, khiến uy lực của lưu phái này bỗng được chất biến và trở nên cực kỳ đáng sợ.
Trong chớp nhoáng, một tấm khiên hình chữ nhật màu ám kim có chiều dài hơn một mét đã nhanh chóng hình thành và được tay phải nắm lấy, đồng thời trên thân Phan Sơn Kiệt xuất hiện một bộ áo giáp làm từ Linh Tố Thổ.
Thuật Thức:
Bàn Sơn Khải Giáp!
Sau đó tức tốc thay đổi thành tư thế phòng thủ.
Cũng là giai đoạn ba của Kỹ Pháp, phía đối diện, Trần Khôi phát động Thuật Thức tiêu biểu của lưu phái Cường Hóa - Trọng Tố:
Hình Thái • Nhiên Thiêu!
Tựa như tiến hóa siêu Saiyan, thân thể hắn chợt xuất hiện hoa văn kỳ lạ màu quýt, không ngừng tỏa ra gợn sóng mạnh mẽ như cơn cuồng phong đang bao quanh người.
Theo đó, cơ bắp cũng phồng lên một vòng, mái tóc ngắn phất phơ cùng đôi đồng tử phảng phất biến thành ngọn lửa xích hồng!
Là bản nâng cấp của giai đoạn hai - Nguyên Tố Hóa, Thuật Thức Tổ Hợp Thái hệ Hỏa + Phong thuộc lưu phái Cường Hóa - Trọng Tố: Hình Thái • Nhiên Thiêu này liền có thể tăng phúc tố chất thân thể của Linh Tố Sư lên một trình độ cực kỳ khủng kh·iếp, mức độ phản ứng Linh Tố Hỏa, Phong tổng hợp cũng được nâng cao rất nhiều.
Tại tiếng gió thổi vùn vụt cùng khí thể khủng kh·iếp, khoảng cách hai trăm mét giữa đôi bên đã bị Trần Khôi rút ngắn trong chớp nhoáng!
Hiểu rõ kẻ địch có thế mạnh về phòng thủ phản kích cũng như Đặc Chất Phản Chấn rất vướng tay vướng chân, nếu bây giờ xông vào sáp lá cà sẽ cực kỳ bất lợi, tốt nhất vẫn là dồn lực cho một đòn kết liễu kẻ địch!
Hắn cũng không lập tức tiến công, mà bắt đầu phát huy Đặc Chất của chính mình.
Hai loại Thuật Thức lưu phái Cường Hóa kiêm Phóng Xạ đồng thời được kích hoạt:
Bộ Phong Tróc Ảnh - Tăng tốc độ di chuyển!
Phong Trợ Hỏa Thế - Mượn hình thái tương hỗ của Linh Tố Phong và Hỏa không ngừng thổi quanh thân thể để nâng cao nồng độ Linh Tố!
Chân đạp bộ pháp như gió cuốn mây tan, ngọn lửa tỏa ra như hóa thành động lực, Trần Khôi không ngừng di chuyển quanh đối thủ, một vòng lại một vòng.
Không dừng lại ở đó, thân thể Trần Khôi hơi nghiêng về trước, nắm đấm phảng phất ma sát với gió xoáy mà tóe ra hoa lửa, tạo thành cuồng phong màu đỏ nóng rực!
Phong Long Hỏa Quyền!
Đây là một Thuật thức tiến công dạng tụ thế, sau đó bộc phát ra sức sát thương cực kỳ đáng sợ.
Thời gian tích lũy ngọn lửa gió xoáy trên cánh tay càng dài, uy lực của nó liền càng lớn.
Nhìn thấy kẻ địch liên tục đảo quanh bản thân mà không tiến công, mà tốc độ lại càng ngày càng nhanh, lông mày trên khuôn mặt trầm ổn của Phan Sơn Kiệt hơi cau lại.
‘Tính kéo dài thời gian để tích tụ sức mạnh sao, vậy càng tốt!’
Hắn không phải Linh Tố Sư mũi nhọn về tốc độ, cũng không có Thuật thức viễn trình khống chế, giải pháp tốt nhất hiện tại là lấy bất biến ứng vạn biến.
Dù sao trước khi chủ động khiêu chiến Trần Khôi, Phan Sơn Kiệt đã có kế hoạch đầy đủ.
Lấy tay gãi gãi đầu húi cua của mình, hắn bèn dậm chân xuống mặt đất, phát động Thuật thức mới:
Kim Cương Bích Lũy!
Khoảng cách hai mét, lấy hắn làm trung tâm, một vòng rào chắn hình tròn từ Linh Tố Cương đã được hình thành!
Đồng thời, Cương Thổ Thần Thuẫn trên tay lập tức biến hóa hình thái thành một mặt chắn cao hai mét!
Thanh âm trầm đục của tấm khiên phát ra khi v·a c·hạm và cố định với mặt đất, Phan Sơn Kiệt tiếp tục tố hình thêm ba tấm khiên khác rồi cố định chúng thành tại bốn phương, tiếp đó thực hiện các bước gia cố cùng cường hóa bản thân và khiên chắn.
Trên khán đài cũng như qua TV, đa phần khán giả đều trố mắt chứng kiến hai kẻ trong sân đấu đang tự mình chơi mình như mắc phải bệnh tự kỷ.
Khỉ Con không nhịn được buồn cười:
“Hai người này thật hài hước! Một kẻ thì múa lửa vòng quanh, một kẻ thì xây nhà chòi.”
“...”
Nguyễn Trường Sinh không cho ý kiến, ánh mắt vẫn nghiêm túc quan sát trận chiến.
Công đoạn chuẩn bị cũng như tụ thế của bọn họ đã sắp hoàn thành, thời điểm quyết chiến cũng sắp đến.
Lúc này, trong sân thi đấu, tốc độ của Trần Khôi vẫn đang không ngừng tăng cao.
Theo quá trình vận động mạnh đang được diễn ra, Đặc Chất cấp A - Thăng Tốc liền từ từ tăng phúc toàn bộ tốc độ tổng hợp, từ tốc độ thân thể cho đến tốc độ vận chuyển linh lực, tốc độ điều khiển Linh Tố cho đến tốc độ phản ứng thần kinh,...
Chỉ cần không dừng việc vận động mạnh, cường độ tăng phúc của Đặc Chất sẽ ngày càng nâng cao, mãi cho tới lúc bản thân chủ thể không chịu đựng được nữa mới thôi.
Đối với hắn, tốc độ tức lực lượng!
Tốc độ càng tăng nhanh thì thế gió liền càng mạnh, thời gian tích tụ năng lượng của Phong Long Hỏa Quyền sẽ càng được rút ngắn.
Nếu như nói chiến thuật của Phan Sơn Kiệt là “điệt giáp lưu” (xếp chồng nhiều lớp giáp) thì bản thân Trần Khôi chính là “điệt sát thương lưu”.
Một mâu, một thuẫn chuẩn bị v·a c·hạm, cuối cùng vẫn phải xem bên nào cứng hơn bên nào.
Một giây sau, cảm nhận được sức khống chế gió xoáy hoa lửa trên tay đã trở nên cố hết sức, hắn liền hiểu.
Cuồng phong, mạnh mẽ thổi.
Thời cơ, đã đến lúc!
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận