Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Linh Tố Sư: Quỷ Ngẫu Chi Chủ

Chương 126: Chương 126: Gỗ Mun’s Amazing↗ Adventure↘ ! (Nhớ lên và xuống giọng theo dấu mũi tên)

Ngày cập nhật : 2024-11-10 20:52:31
Chương 126: Gỗ Mun’s Amazing↗ Adventure↘ ! (Nhớ lên và xuống giọng theo dấu mũi tên)

Trong lúc Nguyễn Trường Sinh và Trần Băng Băng đang có trận đấu vô cùng kịch liệt tại sân tập, tiếng bạch bạch vang vọng khắp nơi (âm thanh v·a c·hạm trong chiến đấu) Gỗ Mun đã được bọn hắn thả chơi ở sảnh tiếp khách chứa đầy đồ ăn cho mèo.

Trước khi để hoàng thượng ở đó, Nguyễn Trường Sinh đã dặn mèo đen không được táy máy lung tung trong võ quán.

Bất quá không thể kìm hãm được sự tò mò, vừa ăn một bữa no nê, Gỗ Mun đã bắt đầu hành trình thám hiểm võ quán.

Nhìn thấy đồ vật lạ, hoàng thượng liền lấy đệm thịt sờ sờ, đôi mắt màu bích lục như đang phát sáng.

Nơi này có thật nhiều thứ mới mẻ so với ở nhà a meo!

Quan sát các loại binh khí mang đậm nét lịch sử được bày trong tủ kính một lúc, Gỗ Mun chỉ dừng lại vài giây rồi nhàm chán quay đầu.

Đã dò xét xong sảnh tiếp khách, mèo đen lung lay lấy đuôi, chậm rãi bước chân ra ngoài sân.

Sân tập tại mặt tiền có diện tích vô cùng rộng lớn và khoáng đạt, hai bên là các loại máy móc phụ trợ cho việc tập luyện.

Tung tăng tiếp cận rồi tò mò sờ nắn một lát, cảm giác hứng thú của hoàng thượng lại nhanh chóng tiêu tán biệt tăm…

Meow ô, đất rộng như vậy mà không có một cái cây nào để trèo, thật nhàm chán!

Đang lười biếng ngáp, đồng thời trong lòng không ngừng phàn phàn, Gỗ Mun đột nhiên thấy phía xa có một vật gì đó đang động.

Gỗ Mun: (◎ω◎*)

Tới công chuyện!

Ánh mắt như một con thú săn mồi, hoàng thượng liền trùng thân xuống, mặt mèo lom lom.

Vật này dài hơn nửa mét, lại tròn lại bẹt, có hình dáng giống một chiếc đĩa bay, bởi nó thực sự đang phi hành cách mặt đất vài centimet.

Thời điểm đồ vật kia đang di chuyển đến gần, thân dưới lắc lắc, Gỗ Mun lập tức bật chân lao tới!

“Meow!”

Móng vuốt vừa chạm, hoàng thượng bỗng có cảm giác bản thân sắp bị đĩa bay hút vào.

UFO?!? Là UFO trong phim hoạt hình từng nhắc tới a meo!

Không thể! Trẫm không muốn bị người ngoài hành tinh bắt đâu, trẫm b·ị b·ắt thì con sen phải làm sao bây giờ. Meo ô ô!

Biểu cảm hoảng sợ, Gỗ Mun vừa tức tốc lộn mèo một cái, vừa nhanh chóng bật lùi ra xa ba mét.

Lông mao dựng ngược, hai vai cùng phần lưng hơi gồng lên, hoàng thượng cảnh giác quan sát chiếc đĩa bay.

Thấy nó chỉ phát ra tín hiệu rồi tiếp tục di chuyển sang hướng khác và hút lấy bụi đất xung quanh mà không có ý định tiếp cận Gỗ Mun, hoàng thượng mới thả lỏng cơ thể.



Mặc dù vẫn còn hơi sợ, nhưng tính tò mò, hiếu kỳ của mèo đen lại phát tác.

Cẩn thận đi theo đĩa bay một quãng đường, Gỗ Mun dần dần nhận ra.

Cmn a meo! Đây không phải là chiếc máy hút bụi giống máy ở nhà trẫm sao!?!

Tuy hình dáng có khác biệt, cũng không thể tự động hút bụi, không thể phi hành, nhưng công dụng vẫn như vậy nha!

Cảm giác bản thân bị chơi xỏ, hoàng thượng thẹn quá hóa giận, kêu meo meo loạn xạ rồi nhảy lên chiếc máy hút bụi tự động để nghịch ngợm.

Bị Gỗ Mun nhảy lên đầu ngồi, đĩa bay liền trùng xuống một chút, bất quá vẫn tiếp tục nhiệm vụ vệ sinh hàng ngày của nó tại khắp các căn phòng, đường ngang ngõ hẻm trong võ quán.

Tự nhiên kiếm được một phương tiện di động kiêm du lịch tự động, hoàng thượng vui vẻ cùng máy hút bụi tiếp diễn hành trình thám hiểm diệu kỳ.

Theo đĩa bay chui vào các căn phòng, hai mắt tròn xoe của Gỗ Mun không ngừng nhìn ngó dáo dác các loại đồ vật trong từng địa điểm thám hiểm.

Nếu có thứ gì khiến hoàng thượng hứng thú, mèo đen sẽ nhảy xuống đĩa bay và áp sát, thích thú sờ nắn một phen.

Đợi khi máy hút bụi hoàn thành công việc trong phòng và di chuyển ra ngoài, Gỗ Mun mới lại nhảy lên quá giang…

Hành trình thám hiểm kỳ diệu của Gỗ Mun lại tiếp tục.

Mãi hơn nửa tiếng sau, thông qua “đi nhờ xe” hoàng thượng chui được vào một căn phòng trải thảm chỉ tồn tại một chiếc bàn thờ rộng lớn mà cổ kính tại trung tâm cuối phòng.

Bàn thờ được sắp xếp các loại đồ vật tạo thành một dạng Phong thủy trận, phía trên đặt lấy một chiếc giá đỡ.

Trên chiếc giá là một thanh thái đao khổng lồ dài hơn hai mét đang tỏa ra khí thế bất tường, được phong ấn trong vỏ đao chứa đầy các loại hoa văn kỳ dị.

Trực giác có chút không yên, nhưng lòng hiếu kỳ vẫn khiến Gỗ Mun chậm rãi bước tới gần bàn thờ.

Tựa như cảm nhận được có sinh vật tiếp cận, thanh thái đao đột nhiên rung động, phát ra từng tiếng lạch cạch.

Gợn sóng màu máu mạnh mẽ lan tỏa, bất quá lại bị vỏ đao cùng Phong thủy trận kiềm chế gắt gao.

Phảng phất bị kẻ săn mồi để ý tới, lông mao Gỗ Mun liền dựng đứng, đuôi dài treo ngược.

“Meow ô!”

Quá hãi hùng kh·iếp vía, hoàng thượng vội ngay lập tức chạy thục mạng ra khỏi phòng.

Chạy loạn rồi tìm một nơi để trốn, mèo đen mới có thời gian ổn định lại.

Thật đáng sợ a meo.

Tại sao trong võ quán có thể giấu một thứ đáng sợ như vậy chứ!?!



Nội tâm đã sinh ra ám ảnh, Gỗ Mun bắt đầu sinh ra ý nghĩ “rút lui chiến thuật”.

Mống mắt bích lục vừa liếc ngang liếc dọc, hoàng thượng liền nhận ra bản thân đã trốn vào một căn phòng quái lạ.

Trước mặt Gỗ Mun là một loạt các người máy giống y hệt nhau đang đứng im như tượng đất, tất cả đều được chế tạo từ một dạng vật liệu kim loại siêu phàm, trông vô cùng kiên cố và trầm trọng.

Có câu nói rất hay, lòng hiếu kỳ chính là bản năng của loài mèo.

Dù vừa mới gặp một trận sợ hãi, Gỗ Mun vẫn tò mò áp sát, ngắm nghía, đệm thịt không ngừng sờ nắn với vẻ thích thú…

Thậm chí còn trèo lên đầu một con rồi lấy đệm thịt vui vẻ gõ bang bang.

Vui vẻ không được ba giây, đôi mắt người máy bỗng chốc lóe ra tia sáng màu xanh.

“Cảnh báo! Có sinh vật không rõ đang tác động!

Mở ra hình thức an ninh cấp một!”

Nghe được thanh âm máy móc phát ra tại bên dưới thân thể mình, mèo đen bèn ngạc nhiên nhảy xuống mặt đất.

“Meow~?”

Nhìn người máy trước mặt đang dùng tia cảm ứng quét hình, đôi mắt tròn xoe, Gỗ Mun ngoẹo đầu hỏi chấm.

“Hoàn thành đối chiếu và khóa chặt! Xác định đối tượng:

Sinh vật họ mèo.

Danh hiệu thường gọi: hoàng thượng, mồn lèo.

Có ý định xâm chiếm và khống chế nhân loại làm nô bộc.

Bất kỳ hình thức x·âm p·hạm đến nhân loại đều trái với thiết lập mã gốc cơ sở của trí tuệ nhân tạo.

Chỉ lệnh: Khống chế, bắt giữ, c·ách l·y, gạt bỏ.”

Uy! Trẫm không có ý định xâm chiếm và khống chế nhân loại a meo!

Gỗ Mun trợn trắng mắt.

Mà khoan! Khống chế, bắt giữ, c·ách l·y, gạt bỏ?

Không kịp cho mèo đen có thời gian hoài nghi miêu sinh, sau khi nói xong, ánh sáng xanh trên hai mắt người máy chuyển đỏ!

Động cơ trong thân thể phát ra từng tiếng oanh minh, người máy đã lập tức cử động và tức tốc lao tới như xe tải hung thần!



Quá sợ hãi, hoàng thượng vội cong đít lên chạy bán sống bán c·hết.

“Meow ô!”

Có kẻ muốn hại trẫm!!!

Sen đâuuu! Hộ giaaaaá!



Thân thể quỷ dị, như ảo ảnh nghiêng về phía sau bên phải một tấc, né được thủ đao xoẹt qua, mang theo một vòng đuôi lửa thiêu đốt không khí xung quanh!

Nếu không phải đã biến hóa hình thái cùng tính chất khiến “lớp vải” Vô Thanh Bộ hấp thu thêm cả nhiệt năng, thì Nguyễn Trường Sinh đã bị bỏng bởi các đòn tiến công của Trần Băng Băng từ lâu.

Đầu gối khẽ trầm xuống, hắn tiếp tục xoay người, tránh thoát liên chiêu từ Lưu Đao Cao Tần Trảm đánh tới!

Đồng thời ngay lập tức, ngón tay đen nhánh của hắn mạnh mẽ bắn ra, tinh chuẩn điểm trúng mối liên kết nối liền giữa các đòn liên trảm của kẻ địch.

Mượn kỹ xảo Liệu địch tiên cơ tổ hợp từ Siêu trí lực, Cung Điện Ký Ức, ngũ giác và Nghe âm biện hình, Nguyễn Trường Sinh đã có thể phát hiện và tính trước được gần như tất cả đường đi nước bước của Trần Băng Băng, làm thiếu nữ không thể không biến chiêu sau mỗi lần nhịp điệu của bản thân b·ị đ·ánh phá.

Thỉnh thoảng còn phải cẩn thận, tránh bị chút sơ hở “vô tình” lộ ra hay kỹ xảo Hư thực giao thái của hắn lừa gạt, sau đó b·ị đ·ánh lén chớp nhoáng.

Nói thực, phong cách chiến đấu của tên mắc dịch này thực quá mức âm hiểm, mang đậm tính “chiến thuật” chỉ cần sơ sẩy một li là có thể phải dính trọn một đòn chí mạng ngay tức khắc.

Cảm nhận của nàng khi giao lưu kỹ xảo chiến đấu với hắn vẫn luôn luôn khó chịu, biệt khuất như vậy, thiếu nữ phảng phất như bị mắc vào một tấm lưới vô hình, bị liên tục dắt mũi vào các loại bẫy rập, cho dù có vùng vẫy như nào cũng khó thoát nổi.

Nhưng lại gợi lên chiến ý cùng lòng hiếu thắng vô bờ bến của nàng.

Nội tâm phảng phất cháy lên từng đám lửa, con mắt hồng ngọc tỏa sáng rực rỡ, Trần Băng Băng tiếp tục phát động tiến công áp chế!

Càng đánh càng hăng, tựa như vong ngã, quên hết mọi sự trên thế gian này.

Việc duy nhất mà thiếu nữ phải làm, đó là phá bỏ “tấm lưới vô hình” mà Nguyễn Trường Sinh đang dệt ra!

Bàn tay phải trắng muốt, mỹ lệ tựa búp sen của thiếu nữ tiếp tục chụm thành thủ đao.

Thân thể trùng xuống làm động tác bạt đao, thủ đao bao quanh bởi Linh Tố Hỏa mạnh mẽ vẩy nghiêng!

Mang theo tần sóng chấn động, một đòn kết hợp giữa Thuật thức và Thể thuật diễn sinh - Thuấn • Nhiên Đao Ba Động Trảm cấp tốc trảm kích đến gần bả vai của đối thủ!

Đã tính toán trước được tất cả, trong chớp mắt, Nguyễn Trường Sinh thong dong lùi về sau một bước để tránh né.

Tuy nhiên, tuyến cắt chém đã xác định của thủ đao đột ngột biến đổi!

Con ngươi của hắn co rút lại!

‘Sẽ c·hết!’

Trực giác chiến đấu gõ vang từng tiếng cảnh báo, nguy hiểm đánh ập tới trong khoảnh khắc vô cùng ngắn ngủi!

Bình Luận

0 Thảo luận