Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Linh Tố Sư: Quỷ Ngẫu Chi Chủ

Chương 124: Chương 124: Một Linh Tố Sư Tốt Cần: Nỗ Lực ✘ Bật Hack ✔

Ngày cập nhật : 2024-11-10 20:52:31
Chương 124: Một Linh Tố Sư Tốt Cần: Nỗ Lực ✘ Bật Hack ✔

Trong cảm quan của Nguyễn Trường Sinh, lớp quần áo mặc trên người tựa như đang vô thức c·ướp đoạt toàn bộ Linh Tố xung quanh.

Nhưng thông qua chưởng khống của hắn, chỉ có Linh Tố Ám được phép xâm nhập vào thân thể, sau đó chuyển vào Nội Cảnh rồi hóa thành linh lực.

Thử vận lên Hư Không Hô Hấp Pháp, Linh Tố Không Gian cũng có hiệu lực tương tự.

Tốc độ tu luyện của Hư Không Hô Hấp Pháp đã từ cấp D nâng cao tới cấp C, còn Hắc Ám Hô Hấp Pháp đã lên tới vạch đầu của cấp B!

Không kìm được, trong lòng Nguyễn Trường Sinh hưng phấn vô cùng.

Hắn bèn quan sát bảng trạng thái:

Nguyễn Trường Sinh

Tuổi: 16/100

Trạng thái: Khỏe mạnh

Đạo Chủng: Cấp 2 (9.9%) (↑7.5)

『Năng lực』:

Cấp 1: Siêu Trí Lực Lv2

Cấp 2: Linh Quang Lấp Lóe Lv2

Cấp 3: (Chưa mở khóa)

Cấp 5: (Chưa mở khóa)



Linh Tố Sư: Cấp 1 (Nạp Linh) (52.13%) (↑10.58)

R2: Ám (38%) Âm (27%) Không Gian (25%)...

Đặc Chất: Chưởng Khống Nhập Vi (Cấp B)



Sau khi thành công chế tạo Đồ Bó Hấp Linh, tiến độ Đạo Chủng đã tăng thêm 1% kết hợp với thời gian một tháng rưỡi không ngừng học tập, hấp thu và đào sâu tri thức, thanh phần trăm của Đạo Chủng đã lấp được một phần mười.

Bên cạnh đó, nhờ có Tạo tác mới này, tiến độ Linh Tố Sư cũng bắt đầu tăng tốc bắn vọt.

Một câu thôi, thoải mái!

Theo tính toán, thời gian tấn cấp Linh Tố Sư level 2 cũng nhờ thế mà được rút ngắn gấp bội, từ đầu năm sau chuyển về tháng 10, tháng 11 năm này!

Mà tháng 12 mới là thời điểm tiếp theo diễn ra sự kiện Tro Tàn Giới.

Hắn có thể càng nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, càng có nhiều năng lực tự vệ và sinh tồn.

Như vậy, nguy cơ phảng phất rắn rết luôn tiềm ẩn thật sâu trong thâm tâm Nguyễn Trường Sinh cũng được gỡ bỏ phần nào.

Nghĩ tới đây, gánh nặng trên thân thể và tinh thần hắn tựa như nhẹ đi một nửa.

Bất quá không được bao lâu, trong quá trình kiểm tra tác dụng của Đồ Bó Hấp Linh, khuôn mặt Nguyễn Trường Sinh bỗng nhiên hơi nhăn lại.



Tai hại của tạo tác sinh vật, cụ thể là nguyên nhân từ Hấp Ma Cô còn sức sống và hoạt tính, đã xuất hiện.

Qua hơn một tiếng mượn dùng Đồ Bó Hấp Linh nếm thử tu luyện Linh Tố, cảm giác nhập vi của Nguyễn Trường Sinh đã phát hiện ra một vấn đề tai hại.

Làn da của hắn đang có dấu hiệu bị các sợi Hấp Ma Cô đồng hóa và ô nhiễm.

Nếu mặc Đồ Bó Hấp Linh thêm năm, mười phút nữa, thì khả năng cao cơ thể hắn cũng sẽ dần bị xâm nhập.

Mặc dù đã mượn phương pháp xử lý đặc biệt sau đó chế luyện thành Tạo tác để Hấp Ma Cô giảm bớt các loại tai hại vốn có, nhưng hoạt tính và sức sống của nó vẫn ở đó, cho nên đặc tính bài dị giữa các sinh vật là điều diễn ra hiển nhiên.

Hắn chỉ có thể khắc phục được phần nào.

Ngay lập tức, Nguyễn Trường Sinh liền cởi bỏ bộ đồ đang mặc.

Xoa lên phần da đã hơi đỏ vì kích ứng, lỗ chân lông vốn se khít nay đã bị Đồ Bó Hấp Linh xâm thực kéo dãn.

Phải mất gần năm phút để khống chế, làn da mới hồi phục trở lại như bình thường.

Ngoài tai hại trên, Đồ Bó Hấp Linh còn một vấn đề phiền phức khác.

Bởi vì nó là một loại Tạo tác sinh vật, nên hắn sẽ phải tốn thêm công sức để bảo dưỡng và duy trì sức sống, nếu không Đồ Bó Hấp Linh sẽ rất nhanh hỏng.

Tuy nhiên, lợi vẫn lớn hơn hại.

Khoảng thời gian trước khi Đồ Bó Hấp Linh bắt đầu nguy hại tới cơ thể đã đủ để Nguyễn Trường Sinh tu luyện chương trình Hô Hấp Pháp hàng ngày như bình thường.

Nhẹ vuốt lên sợi vải mềm mỏng như tơ lụa của Đồ Bó Hấp Linh, trong lòng hắn vẫn vô cùng vui vẻ.

Rốt cuộc, hắn đã có được một Plug-in-tool-hack giúp nâng cao tốc độ tấn cấp Linh Tố Sư.

Sau 1st plug-in-tool-hack là rối ngẫu có tác dụng tăng cường chiến lực, 2nd plug-in-tool-hack có tác dụng hỗ trợ tăng cường tu luyện.

Tự tay xoa ra phần mềm hack…

Cảm giác thật mỹ mãn làm sao!

Bất quá tiếp theo, khi bước sang quá trình tổng kết về Đồ Bó Hấp Linh, Nguyễn Trường Sinh từ từ thu hồi lại cảm giác đắc ý.

Ý tưởng Tạo tác sinh vật như Đồ Bó Hấp Linh không phải là thứ gì quá hiếm hay khó làm, càng không phải là tính duy nhất, cả Tạo tác Tổ Hợp Hình - Rối ngẫu và Tạo tác sinh vật - Đồ Bó Hấp Linh đều có thể bị phục chế.

Thậm chí một kẻ săn mồi tại tầng lớp thấp của xã hội siêu phàm như Ngô Minh Tác mà hắn đã đánh gúc cũng có thể suýt soát sáng tạo ra được.

Thì thử hỏi các tổ chức, gia tốc lớn làm sao lại không có những đồ vật như vậy chứ?

Chẳng qua bọn họ không công khai, không để lộ ra mà thôi.

Hắn chỉ là một cá nhân, mà tổ chức, gia tộc hay thậm chí chính phủ đều là cả một tập thể.

Tài nguyên khai thác, tốc độ nghiên cứu và tri thức thâm nhập, sáng tạo cùng thời gian lắng đọng của bọn họ không phải một cá nhân có thể sánh nổi.

Nhìn một đốm mà biết toàn thân báo, dùng đầu gối để nghĩ, Nguyễn Trường Sinh cũng đoán được nội tình cùng số lượng công nghệ lõi, bí thuật mà thượng tầng bí mật nắm giữ kinh khủng như thế nào.

Đến cả các thiên tài đều được tổ chức, gia tộc đằng sau lắp đặt cho một đống phần mềm hack, thì Linh Tố Sư xuất thân bình dân như hắn cũng không thể lạc hậu!

Bật hack mới là chiều hướng phát triển chính xác của thế giới siêu phàm!

Tất cả đều đang âm thầm chế hack, bật hack, mà còn là hack khủng, hack to chồng lên hack nhỏ, hack bố nối liền hack con, chỉ có dân đen là ngu muội, vô tri, tưởng rằng những tri thức siêu phàm được công khai là kết tinh hiện đại nhất của xã hội…



Thật, gánh nặng đường xa nha…

Tuy hiện thực luôn luôn nặng nề, nhưng bản thân hắn vẫn giữ thái độ tự tin và kiên định.

Cái gì Nguyễn Trường Sinh cũng có thể thiếu, nhưng những suy nghĩ sáng tạo viển vông trong đầu lại luôn luôn thừa thãi vô cùng.

Bản thân hắn lúc nào cũng có vô vàn ý tưởng não động, linh cảm sục sôi muốn biến hiện thành sự thật.

Thông qua năng lực diễn sinh từ Đạo Chủng hay những bí thuật tự nghiên cứu ra như Cung Điện Ký Ức, trí lực của hắn đang ngày một mạnh lên, vượt xa người thường gấp chục, gấp trăm lần, thậm chí sau này gấp ngàn lần, vạn lần cũng có thể.

Đồng thời, quá trình thí nghiệm, thử lỗi và hoàn thiện một công trình nghiên cứu đối với một người hay một tập thể cũng đều là một vấn đề cực kỳ phiền phức, cực kỳ mất thời gian, tiền bạc và công sức.

Nhưng đối với Nguyễn Trường Sinh, hắn lại có thể nhảy cóc qua những giai đoạn đó bằng Linh Quang Lấp Lóe, rút ngắn được rất rất nhiều thời gian, tiền bạc và công sức.

Chỉ cần tiếp tục phát triển và tiến bộ, hắn chắc chắn có thể đuổi kịp, sánh ngang, thậm chí siêu việt tất cả.

Bất quá, người khác hơn hay kém bản thân đều không quan trọng, siêu việt chính mình mới là mục tiêu tốt đẹp và tích cực nhất.

Đã hoàn thành việc chải vuốt lại lối suy nghĩ xong xuôi, Nguyễn Trường Sinh liền kết thúc chương trình tối nay, mặc lại quần áo luyện công và rời khỏi tầng hầm.

Nhìn đồng hồ, đã gần mười hai giờ đêm.

Vì kiểm tra và thử nghiệm Đồ Bó Hấp Linh nên thời gian chậm trễ quá nhiều.

Gỗ Mun đã nằm ngủ khò khò trên ghế sofa, TV vẫn đang bật.

Bước chân di chuyển không phát ra bất kỳ tiếng động, hắn lặng lẽ lên phòng tắm ù và thay đồ ngủ.

Sau đó thong dong ngồi xuống ghế sofa, nhẹ nhàng ôm mèo đen đặt lên đùi rồi vuốt ve xả stress.

Gỗ Mun vẫn thoải mái ngáy ngủ như không hề hay biết.

Chỉnh lại chiếc khăn quàng màu đỏ hình tam giác của hoàng thượng cho phẳng phiu, Nguyễn Trường Sinh nhìn nó rồi khẽ mỉm cười, một tay bắt đầu bật hình chiếu cảm ứng 3D của điện thoại để đọc sách.

Bất quá, hắn lại thấy được tin nhắn gọi đấu tập của Trần Băng Băng.

Dù sao đã nghỉ hè nên ngày mai thứ tư cũng rảnh rỗi.

Nguyễn Trường Sinh bèn nhắn tin chấp thuận.

Đọc sách thêm một lát, khi đồng hồ đã điểm một giờ, hắn liền ôm Gỗ Mun về phòng ngủ.

Sáng hôm sau.

Hoàn thành chương trình buổi sớm, Nguyễn Trường Sinh quyết định nấu một bữa sáng thật ngon để chúc mừng cho kế hoạch tăng tốc tu luyện đã thành công tốt đẹp.

Đang miệt mài liếm lông gọn gàng ngoài phòng khách, mũi nhỏ bỗng giật giật, Gỗ Mun đã ngửi được mùi thơm, cực kỳ hấp dẫn đang phát tán quanh nhà.

Đáng nhẽ như thường, giờ này hoàng thượng đã ngồi trực chờ tại phòng bếp.

Bất quá ai bảo hôm qua con sen dám sỗ sàng, nên hoàng thượng phải phơi hắn một hôm mới được!

Không đợi Gỗ Mun tiếp tục ngạo kiều, thanh âm của Nguyễn Trường Sinh đã vọng tới:

“Vào ăn thôi Gỗ Mun, cá viên chiên của ngươi xong rồi này!”

Cá viên chiên?!?



“Meow meow meow!”

Được rồi, phải ăn ngon thì mới có sức để cạch mặt con sen tiếp!

Giận dỗi chỉ là nhất thời, đồ ăn mới là cả đời!

Không cưỡng lại được sức cám dỗ tà ác của sen, hoàng thượng đã tung tăng chạy vội.



Sau khi ăn xong bữa tiệc nhỏ, Nguyễn Trường Sinh cùng Gỗ Mun thoải mái lười biếng ngồi nghỉ ngơi trên ghế sofa, toàn bộ thân thể phảng phất lõm xuống.

Bằng một cách thần kỳ (đồ ăn) nào đó, hắn đã làm lành trở lại với mèo đen dù không hề hay biết là bản thân vừa mới bị giận dỗi…

Qua một tiếng đọc sách báo điện tử, Nguyễn Trường Sinh bắt đầu thay quần áo và sắp xếp một số vật dụng thiết yếu vào balo không gian mở rộng để chuẩn bị ra ngoài.

Có hẹn đấu tập vào buổi hôm nay, hắn quyết định đến võ quán tư nhân của Trần Băng Băng sớm chút.

Thấy Nguyễn Trường Sinh dự định ra ngoài, không giống mọi khi, Gỗ Mun lại dán sát chân hắn kêu meo meo.

“Sao vậy? Ta chỉ đi ra ngoài một chút, buổi trưa khác trở về.”

Nhìn biểu cảm cùng thần thái của hoàng thượng, hắn nghi ngờ hỏi.

“Meow ô!”

Ở nhà lâu thật chán, trẫm cũng muốn ra ngoài chơi a meo!

Cái đuôi ngoe nguẩy, mèo đen lắc đầu một cái rồi nhảy lên người, sau đó trèo thoăn thoắt lên vai của hắn.

Đã hiểu ý của Gỗ Mun, Nguyễn Trường Sinh lộ ra vẻ ngoài ý muốn:

“Muốn đi cùng ta sao? Không ở nhà xem hoạt hình với thế giới động vật nữa à?”

Nhìn mèo đen lườm hắn, đôi mắt to tròn màu bích lục tỏ vẻ ghét bỏ, Nguyễn Trường Sinh không khỏi buồn cười:

“Được chưa…cơ mà chuyện này ta không thể quyết được, chờ chút.”

Vừa nói chuyện, trong đầu hắn vừa xẹt qua ký ức tao ngộ Đọa Lạc Giả trong quá khứ, thời điểm đang tham gia giao thông…

Nguyễn Trường Sinh có chút ngần ngại.

Nếu mang theo Gỗ Mun mà gặp phải những trường hợp như vậy, hắn thì không sao, nhưng Gỗ Mun sẽ phải rơi vào tình trạng nguy hiểm.

Bất quá nghĩ lại vài giây, Nguyễn Trường Sinh liền phủ định suy nghĩ của mình.

Nơi đây là nội thành, tỷ lệ an toàn vẫn rất cao.

Mà chiến lực hiện tại của hắn đã đủ khả năng để bảo vệ cả hai an toàn thoát thân khi có vấn đề xảy ra, không cần phải quá mức cẩn thận đến như vậy.

Gỗ Mun cũng đang ở thời kỳ tò mò, hiếu động.

Nguyễn Trường Sinh bất đắc dĩ nhốt nó ở nhà mấy tháng nay, cũng nên cho Gỗ Mun ra ngoài hít thở chút không khí.

Mở điện thoại, hắn nhắn tin hỏi thăm Trần Băng Băng.

Dù sao đã trở thành bằng hữu thực sự của nhau, hắn cũng không cần quá giữ ý hay khách sáo với nàng làm gì.

Nguyễn Trường Sinh: Chút nữa qua đó ta mang mèo theo nha.

Ba giây sau, thiếu nữ đã nhắn tin trả lời.

Bình Luận

0 Thảo luận