Cài đặt tùy chỉnh
Linh Tố Sư: Quỷ Ngẫu Chi Chủ
Chương 119: Chương 119: “Chiến Thuật” Liên Hoàn
Ngày cập nhật : 2024-11-10 20:52:23Chương 119: “Chiến Thuật” Liên Hoàn
Hai lần thành công làm kẻ địch giẫm hố, lần một là lấy cục đá giương đông kích tây, lần hai là lấy rối ngẫu tương kế tựu kế dụ địch vào tròng.
Khóe miệng Nguyễn Trường Sinh vô thức nhếch lên.
Nhìn tên săn mồi b·ị đ·ánh sứt đầu mẻ trán, đã làm thì làm tới cùng, tiễn Phật phải tiễn đến Tây Thiên.
Trạng thái chủ động của Chưởng Khống Nhập Vi và Siêu Trí Lực đã được kích hoạt từ lâu, ẩn nấp vô hình trong góc tối, hắn tức tốc điều động dây khiển rối.
Theo sự điều khiển của hắn, Hí Hỏa đã há ra miệng rộng, nòng pháo nhanh chóng tích tụ Linh Tố Hỏa thành hình viên cầu to hơn nửa mét!
Một giây sau, viên cầu lửa cực tốc bắn về phía lỗ thủng của tường!
Bạo Viêm Hỏa Cầu!
Vút!
Cùng với thanh âm rít lên, Hỏa Cầu nhanh chóng v·a c·hạm và nổ bể, hóa thành hình nấm xung kích và phá hủy mọi thứ xung quanh!
Cảm nhận thành quả của đòn công kích, lông mày Nguyễn Trường Sinh liền hơi cau lại.
Bởi Nghe âm biện hình đã cho thấy, tại thời điểm Bạo Viêm Hỏa Cầu vừa bắn tới, kẻ địch đã kịp thời ngưng tụ tường băng hình cung chắn trước mặt, sau đó miễn cưỡng tránh thoát trung tâm v·ụ n·ổ.
Bất quá cú đấm của Bộ Thủ cùng sức nóng và xung kích từ q·uả c·ầu l·ửa đều đã gây ra cho đối tượng thương tổn rất nặng.
Thông qua số liệu mô hình đang không ngừng thu thập từ ngũ giác và Nghe âm biện hình, biết được kẻ địch có ý định chạy trốn, ngón tay thon dài của hắn khẽ gẩy.
Dây khiển rối như hồ điệp vũ động.
“Múa lên đi, rối ngẫu!”
Thông qua Vô Thanh Bộ giai đoạn Hoàn mỹ đã tăng phúc tốc độ, ngay lập tức, Hí Hỏa cùng Bộ Thủ liền cúi thấp người.
Hai chân đạp mạnh, lao vụt, áp sát về phía tên săn mồi!
Rối ngẫu Bộ Thủ đi trước, sử dụng Thạch Tượng Quỷ Hóa và Trọng Nham Chi Thủ, bốn cánh tay không ngừng t·ấn c·ông cận chiến và kiềm chế kẻ địch.
Tại phía sau, Hí Hỏa luôn có thể thừa dịp đối thủ bị cản trở mà phát động các tuyến đao lửa vô cùng chí mạng.
Nếu không phải kẻ địch là Linh Tố Sư lưu phái Cường Hóa giai đoạn hai - Nguyên Tố Hóa nổi tiếng là da dày thịt béo, có thể đồng hóa bộ phận cơ thể, thậm chí toàn bộ cơ thể của bản thân thành Linh Tố Băng để miễn giảm sát thương, thì trận chiến này đã có thể kết thúc từ rất lâu rồi.
Tuy nhiên, càng về cuối lại càng phải cẩn thận, Nguyễn Trường Sinh còn chưa thăm dò ra được Đặc chất của kẻ địch đâu.
…
Không ngừng xê dịch thân thể để chống đỡ, né đòn và phản kích, trạng thái của Ngô Minh Tác đang dần dần suy kiệt.
Không ngờ lại bị kẻ địch dùng con rối cùng Kháng Cự Hỏa Hoàn làm mồi nhử để tương kế tựu kế, dẫn đến một loạt hậu quả xấu xảy ra sau đó.
Thương tổn trên người hắn thực sự quá nặng, quần áo cùng thân thể đều bầm dập, cháy đen nhiều chỗ, đặc biệt là một bên mặt sưng vêu lên.
Ngô Minh Tác đã muốn rút lui và chạy trốn, nhưng tốc độ của hai con rối ngẫu trước mặt lại có thể bắt kịp tốc độ của bản thân.
Đánh giá tình hình nguy cấp trước mặt, hắn lập tức làm ra phán đoán:
‘Chỉ có thể liều mạng!’
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Ngô Minh Tác gặp phải tình huống nguy hiểm, kinh nghiệm quá khứ đã dạy cho hắn rằng.
Những lúc như này phải thật bình tĩnh để tìm ra điểm yếu của kẻ địch, sau đó một bước xoay chuyển tình thế!
Tận sâu trong đáy mắt toát ra vẻ ngoan độc cùng tàn nhẫn, hắn liền bỏ đi việc chạy trốn và né tránh, cố gắng nhẫn nhịn để phòng thủ và tìm cơ hội phản kích.
Thông qua một thời gian quan sát, Ngô Minh Tác đã xác định được hai thứ đồ vật đang vây đánh mình chính là một loại Tạo tác Tổ Hợp Hình - Rối ngẫu.
Lăn lộn chợ đen mấy năm liền, hắn cũng có hiểu biết phớt qua về bọn chúng.
Muốn vận dụng loại Tạo tác phức tạp như này, thì Linh Tố Sư đứng sau chắc chắn phải rất có tài năng về Kích Linh Pháp, nói trắng ra là phải chủ tu lưu phái Kích Linh mới được.
Năng lực chiến đấu của Linh Tố Sư lưu phái Kích Linh có lẽ sẽ rất mạnh, bất quá lại vô cùng phụ thuộc vào Tạo tác.
Như vậy, đối với Tạo tác Rối ngẫu, chắc chắn phải có dây khiển rối chưởng khống lấy bọn chúng mới đúng.
‘Nếu đúng là thế, vẫn còn có cơ hội lật bàn…’
Thuật thức! Băng Tinh Thể!
Bất đắc dĩ khởi động một Thuật thức Cường Hóa giai đoạn hai mà hắn mới chỉ học được cách đây gần một tháng, uy lực cực đại và tính linh hoạt còn rất thiếu sót.
Nhưng ít nhất có thể trợ giúp thân thể nguyên tố hóa của Ngô Minh Tác trở nên cứng rắn, kiên cố hơn trước khá nhiều.
Toàn bộ dòng linh lực được điều động cho Băng Tinh Thể và Băng Tinh Phong Linh Thủ, cơ thể xuất hiện tinh thể hóa, hai cánh tay bao trùm sương lạnh màu lam nhạt của hắn chật vật đón đỡ lấy bốn cánh tay nham thạch khổng lồ của con rối!
Liên tục phải chịu nắm đấm thấu thịt cùng tia đao lửa xẹt tới người, Ngô Minh Tác chịu lấy đau đớn và chậm rãi bước lùi về đằng sau.
Vừa đánh vừa lui được một đoạn, vô tình hay cố ý, quỹ tích chuyển động của hắn liền từ từ di dời về phía bên trái, khoảng cách với một góc tối của con đường càng trở nên gần sát hơn…
Tại thời điểm vị trí của bản thân chỉ còn cách nơi đó hơn mười mét, hắn lộ ra nụ cười ngoan độc:
“Bắt được ngươi rồi, con chuột ghê tởm!!!” đồng thời đốt hết một phần mười hạn mức linh lực có thể thiêu đốt trong Nội cảnh!
Thuật thức lưu phái Phóng Xạ giai đoạn một, phát động cho ta!
Băng Đống!
Không khí phảng phất đông đặc.
Hơi lạnh trắng xóa mang theo tính chất lạnh, tính đông kết và tính tĩnh của Linh Tố Băng lập tức tỏa ra và đóng băng không khí xung quanh bán kính hai mươi mét!
Vì truy cầu phạm vi tác động, nên lực sát thương từ Thuật thức Băng Đống của Ngô Minh Tác cũng không cao.
Bất quá, mục đích của hắn đã thành công!
Từng sợi Dẫn Linh Tuyến mảnh hơn cả sợi tóc đã lộ ra trong không khí, vị trí ẩn náu của kẻ địch cũng bởi không khí bị đóng băng mà xuất hiện dị dạng!
Không một chút chần chờ, ngoan cường chống hai cánh tay tiếp tục gánh trọn một đòn công kích của Bộ Thủ, hai bàn chân của hắn liền vận lên Thuật thức Lưu Băng.
Mượn quán tính của lực tác động, vừa học máu, Ngô Minh Tác vừa tức tốc trượt băng ra đằng sau lưng hai rối ngẫu, hai tay bóp vỡ toàn bộ sáu sợi dây khiển rối trên không trung!
Ba cánh tay bao bọc bởi Trọng Nham Chi Thủ đang chuẩn bị ra đòn tiếp theo, tia sáng trên con mắt của Bộ Thủ và Hí Hỏa liền tối đi.
Động tác của bọn chúng khựng lại đột ngột giữa chừng, tựa như đ·ã c·hết máy.
Cảm nhận thấy không còn bất kỳ con rối nào khác đang mai phục xung quanh bán kính của đòn Băng Đống, hắn quay đầu nhìn về phía con mồi với vẻ đắc thắng mà dữ tợn:
“Mất đi lũ rối ngẫu, ngươi lấy gì để đánh tiếp với ta?!?”
Nghe được lời nói của hắn, thân thể Nguyễn Trường Sinh hơi run lên, bàn chân lùi về phía sau phảng phất như chột dạ chùn bước muốn chạy trốn.
Dù quan sát thấy kẻ địch đang hoảng hốt, trong lòng vẫn cảnh giác cực kỳ, Ngô Minh Tác liền quyết định ra đòn tiêu diệt chớp nhoáng, sợ đêm dài lắm mộng.
Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm con mồi, Thuật thức Lưu Băng lại tiếp tục phát động!
Khi thân thể vừa làm động tác trượt băng lướt qua hai rối ngẫu để tiếp cận Nguyễn Trường Sinh, hắn chợt thấy được dưới chân của kẻ địch như lay động thứ gì.
Chưa kịp lao tới gần, không khí xung quanh Ngô Minh Tác phảng phất nặng nề gấp mấy lần, đồng thời lấy thế bất ngờ, lôi đình vạn quân áp lên cơ thể hắn!
‘Không được! Lại lại bị lừa!’
Ngô Minh Tác tức muốn hộc máu.
Clmn! Trên đời này sao lại có loại người âm hiểm đến vậy!
Răng rắc!
Xương khớp vang lên từng trận lách tách, hai đầu gối của hắn lập tức khuỵu xuống mặt đất!
Tại sau lưng Ngô Minh Tác, rối ngẫu màu đen đeo mặt nạ cùng hai chiếc sừng quỷ, khổ hình to hơn hai mét đã nhảy bổ tới!
Đôi mắt cùng họa tiết hoàng kim trên thân thể lóe lên từng trận quang mang, bốn cánh tay bao quanh nham thạch như bốn cái lu đất mạnh mẽ phát lực!
Wombo Combo • Vô Thanh Bộ - Thạch Tượng Quỷ Hóa - Trọng Nham Chi Thủ - Trọng Lực Trường!
All in one, bốn bàn tay khổng lồ mang theo uy lực kinh khủng kh·iếp dữ dội vỗ xuống!
Đã không kịp phát động Băng Tinh Thể để giảm sát thương, cảm nhận c·ái c·hết đang tới gần, khuôn mặt hắn tuyệt vọng cuồng loạn:
“Không thể! Ta đã phá hỏng dây khiển rối rồi cơ mà!?! Tha—”
Ầm! Đùng!
Vỉ đập ruồi phiên bản pro max liên tiếp phát ra thanh âm vang vọng như đ·ộng đ·ất!
Lấy vị trí Ngô Minh Tác vừa lún xuống nửa mét làm trung tâm, mặt đường đã vỡ nát thành nhiều mảnh vụn do chấn động xung kích.
Không dừng lại ở đó, bởi thiên tính cẩn thận, Nguyễn Trường Sinh lại chưởng khống Bộ Thủ đè lên kẻ địch rồi tiếp tục dịch vụ “tẩm quất” thêm một vòng!
Bốn cánh tay tráng kiện không ngừng thùm thụp giòn vang.
Thông qua Nghe âm biện hình xác nhận đối tượng đã xẹp lép như con tép, sóng sinh mệnh dập tắt hoàn toàn, hắn mới khẽ thở nhẹ một hơi.
Thân hình bước ra khỏi góc tối, theo đôi chân lay động, Ám Linh Tuyến nhẹ nhàng bay múa, rối ngẫu Hí Hỏa cùng Bộ Thủ liền nhanh chóng áp sát và tháp tùng bản thân tới gần xác c·hết.
Đúng vậy, Dẫn Linh Tuyến chỉ là mồi nhử được Nguyễn Trường Sinh dùng để bẫy người, còn dây khiển rối chân chính luôn là Ám Linh Tuyến bá·m s·át góc khuất của mặt đất.
Hắn thực sự rất vui lòng nếu ai đó coi Dẫn Linh Tuyến là điểm yếu của bản thân, tựa như tên quỷ xui xẻo trước mặt này vậy.
Quá trình chiến đấu sinh tử biến hóa phức tạp mà đa đoan, nhưng toàn bộ thời gian giao chiến lại không đến hai phút đồng hồ.
Thời điểm khoảng cách của cả hai chỉ còn không đến một mét, thân thể bẹp dúm của Ngô Minh Tác đột nhiên vùng dậy!
Kẻ địch tưởng như đ·ã c·hết lại phát động công kích đánh lén!
Con ngươi của Nguyễn Trường Sinh co rút lại!
Nguy cơ sinh tử đánh ập tới!
Hai lần thành công làm kẻ địch giẫm hố, lần một là lấy cục đá giương đông kích tây, lần hai là lấy rối ngẫu tương kế tựu kế dụ địch vào tròng.
Khóe miệng Nguyễn Trường Sinh vô thức nhếch lên.
Nhìn tên săn mồi b·ị đ·ánh sứt đầu mẻ trán, đã làm thì làm tới cùng, tiễn Phật phải tiễn đến Tây Thiên.
Trạng thái chủ động của Chưởng Khống Nhập Vi và Siêu Trí Lực đã được kích hoạt từ lâu, ẩn nấp vô hình trong góc tối, hắn tức tốc điều động dây khiển rối.
Theo sự điều khiển của hắn, Hí Hỏa đã há ra miệng rộng, nòng pháo nhanh chóng tích tụ Linh Tố Hỏa thành hình viên cầu to hơn nửa mét!
Một giây sau, viên cầu lửa cực tốc bắn về phía lỗ thủng của tường!
Bạo Viêm Hỏa Cầu!
Vút!
Cùng với thanh âm rít lên, Hỏa Cầu nhanh chóng v·a c·hạm và nổ bể, hóa thành hình nấm xung kích và phá hủy mọi thứ xung quanh!
Cảm nhận thành quả của đòn công kích, lông mày Nguyễn Trường Sinh liền hơi cau lại.
Bởi Nghe âm biện hình đã cho thấy, tại thời điểm Bạo Viêm Hỏa Cầu vừa bắn tới, kẻ địch đã kịp thời ngưng tụ tường băng hình cung chắn trước mặt, sau đó miễn cưỡng tránh thoát trung tâm v·ụ n·ổ.
Bất quá cú đấm của Bộ Thủ cùng sức nóng và xung kích từ q·uả c·ầu l·ửa đều đã gây ra cho đối tượng thương tổn rất nặng.
Thông qua số liệu mô hình đang không ngừng thu thập từ ngũ giác và Nghe âm biện hình, biết được kẻ địch có ý định chạy trốn, ngón tay thon dài của hắn khẽ gẩy.
Dây khiển rối như hồ điệp vũ động.
“Múa lên đi, rối ngẫu!”
Thông qua Vô Thanh Bộ giai đoạn Hoàn mỹ đã tăng phúc tốc độ, ngay lập tức, Hí Hỏa cùng Bộ Thủ liền cúi thấp người.
Hai chân đạp mạnh, lao vụt, áp sát về phía tên săn mồi!
Rối ngẫu Bộ Thủ đi trước, sử dụng Thạch Tượng Quỷ Hóa và Trọng Nham Chi Thủ, bốn cánh tay không ngừng t·ấn c·ông cận chiến và kiềm chế kẻ địch.
Tại phía sau, Hí Hỏa luôn có thể thừa dịp đối thủ bị cản trở mà phát động các tuyến đao lửa vô cùng chí mạng.
Nếu không phải kẻ địch là Linh Tố Sư lưu phái Cường Hóa giai đoạn hai - Nguyên Tố Hóa nổi tiếng là da dày thịt béo, có thể đồng hóa bộ phận cơ thể, thậm chí toàn bộ cơ thể của bản thân thành Linh Tố Băng để miễn giảm sát thương, thì trận chiến này đã có thể kết thúc từ rất lâu rồi.
Tuy nhiên, càng về cuối lại càng phải cẩn thận, Nguyễn Trường Sinh còn chưa thăm dò ra được Đặc chất của kẻ địch đâu.
…
Không ngừng xê dịch thân thể để chống đỡ, né đòn và phản kích, trạng thái của Ngô Minh Tác đang dần dần suy kiệt.
Không ngờ lại bị kẻ địch dùng con rối cùng Kháng Cự Hỏa Hoàn làm mồi nhử để tương kế tựu kế, dẫn đến một loạt hậu quả xấu xảy ra sau đó.
Thương tổn trên người hắn thực sự quá nặng, quần áo cùng thân thể đều bầm dập, cháy đen nhiều chỗ, đặc biệt là một bên mặt sưng vêu lên.
Ngô Minh Tác đã muốn rút lui và chạy trốn, nhưng tốc độ của hai con rối ngẫu trước mặt lại có thể bắt kịp tốc độ của bản thân.
Đánh giá tình hình nguy cấp trước mặt, hắn lập tức làm ra phán đoán:
‘Chỉ có thể liều mạng!’
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Ngô Minh Tác gặp phải tình huống nguy hiểm, kinh nghiệm quá khứ đã dạy cho hắn rằng.
Những lúc như này phải thật bình tĩnh để tìm ra điểm yếu của kẻ địch, sau đó một bước xoay chuyển tình thế!
Tận sâu trong đáy mắt toát ra vẻ ngoan độc cùng tàn nhẫn, hắn liền bỏ đi việc chạy trốn và né tránh, cố gắng nhẫn nhịn để phòng thủ và tìm cơ hội phản kích.
Thông qua một thời gian quan sát, Ngô Minh Tác đã xác định được hai thứ đồ vật đang vây đánh mình chính là một loại Tạo tác Tổ Hợp Hình - Rối ngẫu.
Lăn lộn chợ đen mấy năm liền, hắn cũng có hiểu biết phớt qua về bọn chúng.
Muốn vận dụng loại Tạo tác phức tạp như này, thì Linh Tố Sư đứng sau chắc chắn phải rất có tài năng về Kích Linh Pháp, nói trắng ra là phải chủ tu lưu phái Kích Linh mới được.
Năng lực chiến đấu của Linh Tố Sư lưu phái Kích Linh có lẽ sẽ rất mạnh, bất quá lại vô cùng phụ thuộc vào Tạo tác.
Như vậy, đối với Tạo tác Rối ngẫu, chắc chắn phải có dây khiển rối chưởng khống lấy bọn chúng mới đúng.
‘Nếu đúng là thế, vẫn còn có cơ hội lật bàn…’
Thuật thức! Băng Tinh Thể!
Bất đắc dĩ khởi động một Thuật thức Cường Hóa giai đoạn hai mà hắn mới chỉ học được cách đây gần một tháng, uy lực cực đại và tính linh hoạt còn rất thiếu sót.
Nhưng ít nhất có thể trợ giúp thân thể nguyên tố hóa của Ngô Minh Tác trở nên cứng rắn, kiên cố hơn trước khá nhiều.
Toàn bộ dòng linh lực được điều động cho Băng Tinh Thể và Băng Tinh Phong Linh Thủ, cơ thể xuất hiện tinh thể hóa, hai cánh tay bao trùm sương lạnh màu lam nhạt của hắn chật vật đón đỡ lấy bốn cánh tay nham thạch khổng lồ của con rối!
Liên tục phải chịu nắm đấm thấu thịt cùng tia đao lửa xẹt tới người, Ngô Minh Tác chịu lấy đau đớn và chậm rãi bước lùi về đằng sau.
Vừa đánh vừa lui được một đoạn, vô tình hay cố ý, quỹ tích chuyển động của hắn liền từ từ di dời về phía bên trái, khoảng cách với một góc tối của con đường càng trở nên gần sát hơn…
Tại thời điểm vị trí của bản thân chỉ còn cách nơi đó hơn mười mét, hắn lộ ra nụ cười ngoan độc:
“Bắt được ngươi rồi, con chuột ghê tởm!!!” đồng thời đốt hết một phần mười hạn mức linh lực có thể thiêu đốt trong Nội cảnh!
Thuật thức lưu phái Phóng Xạ giai đoạn một, phát động cho ta!
Băng Đống!
Không khí phảng phất đông đặc.
Hơi lạnh trắng xóa mang theo tính chất lạnh, tính đông kết và tính tĩnh của Linh Tố Băng lập tức tỏa ra và đóng băng không khí xung quanh bán kính hai mươi mét!
Vì truy cầu phạm vi tác động, nên lực sát thương từ Thuật thức Băng Đống của Ngô Minh Tác cũng không cao.
Bất quá, mục đích của hắn đã thành công!
Từng sợi Dẫn Linh Tuyến mảnh hơn cả sợi tóc đã lộ ra trong không khí, vị trí ẩn náu của kẻ địch cũng bởi không khí bị đóng băng mà xuất hiện dị dạng!
Không một chút chần chờ, ngoan cường chống hai cánh tay tiếp tục gánh trọn một đòn công kích của Bộ Thủ, hai bàn chân của hắn liền vận lên Thuật thức Lưu Băng.
Mượn quán tính của lực tác động, vừa học máu, Ngô Minh Tác vừa tức tốc trượt băng ra đằng sau lưng hai rối ngẫu, hai tay bóp vỡ toàn bộ sáu sợi dây khiển rối trên không trung!
Ba cánh tay bao bọc bởi Trọng Nham Chi Thủ đang chuẩn bị ra đòn tiếp theo, tia sáng trên con mắt của Bộ Thủ và Hí Hỏa liền tối đi.
Động tác của bọn chúng khựng lại đột ngột giữa chừng, tựa như đ·ã c·hết máy.
Cảm nhận thấy không còn bất kỳ con rối nào khác đang mai phục xung quanh bán kính của đòn Băng Đống, hắn quay đầu nhìn về phía con mồi với vẻ đắc thắng mà dữ tợn:
“Mất đi lũ rối ngẫu, ngươi lấy gì để đánh tiếp với ta?!?”
Nghe được lời nói của hắn, thân thể Nguyễn Trường Sinh hơi run lên, bàn chân lùi về phía sau phảng phất như chột dạ chùn bước muốn chạy trốn.
Dù quan sát thấy kẻ địch đang hoảng hốt, trong lòng vẫn cảnh giác cực kỳ, Ngô Minh Tác liền quyết định ra đòn tiêu diệt chớp nhoáng, sợ đêm dài lắm mộng.
Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm con mồi, Thuật thức Lưu Băng lại tiếp tục phát động!
Khi thân thể vừa làm động tác trượt băng lướt qua hai rối ngẫu để tiếp cận Nguyễn Trường Sinh, hắn chợt thấy được dưới chân của kẻ địch như lay động thứ gì.
Chưa kịp lao tới gần, không khí xung quanh Ngô Minh Tác phảng phất nặng nề gấp mấy lần, đồng thời lấy thế bất ngờ, lôi đình vạn quân áp lên cơ thể hắn!
‘Không được! Lại lại bị lừa!’
Ngô Minh Tác tức muốn hộc máu.
Clmn! Trên đời này sao lại có loại người âm hiểm đến vậy!
Răng rắc!
Xương khớp vang lên từng trận lách tách, hai đầu gối của hắn lập tức khuỵu xuống mặt đất!
Tại sau lưng Ngô Minh Tác, rối ngẫu màu đen đeo mặt nạ cùng hai chiếc sừng quỷ, khổ hình to hơn hai mét đã nhảy bổ tới!
Đôi mắt cùng họa tiết hoàng kim trên thân thể lóe lên từng trận quang mang, bốn cánh tay bao quanh nham thạch như bốn cái lu đất mạnh mẽ phát lực!
Wombo Combo • Vô Thanh Bộ - Thạch Tượng Quỷ Hóa - Trọng Nham Chi Thủ - Trọng Lực Trường!
All in one, bốn bàn tay khổng lồ mang theo uy lực kinh khủng kh·iếp dữ dội vỗ xuống!
Đã không kịp phát động Băng Tinh Thể để giảm sát thương, cảm nhận c·ái c·hết đang tới gần, khuôn mặt hắn tuyệt vọng cuồng loạn:
“Không thể! Ta đã phá hỏng dây khiển rối rồi cơ mà!?! Tha—”
Ầm! Đùng!
Vỉ đập ruồi phiên bản pro max liên tiếp phát ra thanh âm vang vọng như đ·ộng đ·ất!
Lấy vị trí Ngô Minh Tác vừa lún xuống nửa mét làm trung tâm, mặt đường đã vỡ nát thành nhiều mảnh vụn do chấn động xung kích.
Không dừng lại ở đó, bởi thiên tính cẩn thận, Nguyễn Trường Sinh lại chưởng khống Bộ Thủ đè lên kẻ địch rồi tiếp tục dịch vụ “tẩm quất” thêm một vòng!
Bốn cánh tay tráng kiện không ngừng thùm thụp giòn vang.
Thông qua Nghe âm biện hình xác nhận đối tượng đã xẹp lép như con tép, sóng sinh mệnh dập tắt hoàn toàn, hắn mới khẽ thở nhẹ một hơi.
Thân hình bước ra khỏi góc tối, theo đôi chân lay động, Ám Linh Tuyến nhẹ nhàng bay múa, rối ngẫu Hí Hỏa cùng Bộ Thủ liền nhanh chóng áp sát và tháp tùng bản thân tới gần xác c·hết.
Đúng vậy, Dẫn Linh Tuyến chỉ là mồi nhử được Nguyễn Trường Sinh dùng để bẫy người, còn dây khiển rối chân chính luôn là Ám Linh Tuyến bá·m s·át góc khuất của mặt đất.
Hắn thực sự rất vui lòng nếu ai đó coi Dẫn Linh Tuyến là điểm yếu của bản thân, tựa như tên quỷ xui xẻo trước mặt này vậy.
Quá trình chiến đấu sinh tử biến hóa phức tạp mà đa đoan, nhưng toàn bộ thời gian giao chiến lại không đến hai phút đồng hồ.
Thời điểm khoảng cách của cả hai chỉ còn không đến một mét, thân thể bẹp dúm của Ngô Minh Tác đột nhiên vùng dậy!
Kẻ địch tưởng như đ·ã c·hết lại phát động công kích đánh lén!
Con ngươi của Nguyễn Trường Sinh co rút lại!
Nguy cơ sinh tử đánh ập tới!
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận