Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Linh Tố Sư: Quỷ Ngẫu Chi Chủ

Chương 118: Chương 118: Việc Học Rất Quan Trọng

Ngày cập nhật : 2024-11-10 20:52:23
Chương 118: Việc Học Rất Quan Trọng

Nghe âm biện hình trong vòng trung tâm bán kính mười mét có thể nhận biết chi tiết rõ ràng biểu cảm của kẻ đứng đằng sau, Nguyễn Trường Sinh lạnh lùng đánh giá:

‘Đã nghĩ g·iết người c·ướp c·ủa rồi sao? Phiền phức.’

Bất quá thông qua ba động linh lực thì kẻ này chỉ là Linh Tố Sư level 2, hắn không sợ.

Nguyễn Trường Sinh chán ghét phiền phức không có ý nghĩa, nhưng phiền phức đi kèm với lợi ích thì hắn không e ngại một chút nào.

Chỉ cần lợi ích lớn hơn phong hiểm, hắn sẵn sàng tranh đấu đến cùng!

Một bước chậm, từng bước chậm. Một bước nhanh, từng bước nhanh.

Đã không có hệ thống hay ngón tay vàng bón đồ ăn đến tận mồm như nhân vật chính họ nào đó, hắn liền phải biết tự mình động thủ giành lấy!

Hoàn thành việc giao dịch của ngày hôm nay, Nguyễn Trường Sinh liền nhanh chóng rời khỏi chợ đen.

Như thường lệ bạo phát ra Thuật thức song trọng giải phóng để cắt đuôi lũ săn mồi, sau đó lấy Khử Vị Tề xịt lên toàn bộ cơ thể và vật dụng, hắn liền men theo con đường ngoại thành trở về khu thương mại Cy-Epermart.

Tuy nhiên, lần này không thể yên ổn như mong muốn.

Vừa mới di động được một vài phút, tại khoảng cách hơn hai trăm mét, vấn đề phiền toái đã xuất hiện.

Thông qua kỹ xảo Nghe âm biện hình trải rộng toàn bộ bán kính hai trăm hai mươi mét, sau đó truyền toàn bộ thông tin tới não bộ và Cung Điện Ký Ức để xử lý, tính toán, nhờ vậy Nguyễn Trường Sinh đã dò xét được một thân ảnh đang tức tốc lao vụt tới phương hướng của bản thân.

‘Là kẻ săn mồi?!? Trình độ rất cao, lại có thể truy tung tới tận đây…’

Tâm tư không ngừng xoay chuyển, ánh mắt quan sát toàn bộ khu vực đường phố vắng vẻ xung quanh, hắn quyết định.

Rất tốt!

Hôm nay liền nếm thử một bữa “đặc sản” của chợ đen!

Dù sao cũng phải chạm trán một lần, nếu không thể rõ ràng được kẻ địch làm thế nào có thể truy tìm được hắn, thì khả năng rất cao Nguyễn Trường Sinh sẽ bại lộ thân phận.

Cảm nhận linh lực Linh Tố Ám trong Nội cảnh chỉ còn hơn sáu phần mười đang được Hô Hấp Pháp từ từ khôi phục, nhưng không đủ, hắn ngay lập tức rút ra Hồi Nguyên Tề trong túi để sử dụng.

Từ ven đường nhặt lên một cục đá, Nguyễn Trường Sinh nhanh chóng thả hai rối ngẫu Hí Hỏa, Bộ Thủ ra ngoài.

Sau đó lấy Dẫn Linh Tuyến và Kích Linh Pháp điều khiển bọn chúng, đồng thời ẩn núp vào một góc tối.

Đồng thời, Hắc Ám Hành, Vô Thanh Bộ, Liễm Tức cũng được ngưng tụ và phát động hết công suất lên bản thân và cả hai rối ngẫu.

Tuy Kỹ Pháp và Thuật thức Hoàn mỹ đã khiến hắn sử dụng được Thuật thức lên những thứ khác, nhưng uy lực sẽ bị cắt giảm phân nửa.

Bất quá, có còn hơn không.

Tốc độ và năng lực ẩn nấp của rối ngẫu cũng nhờ thế mà tăng cường gấp mấy lần.

Quá trình chuẩn bị tiếp tục diễn ra thêm một lát, kẻ địch rốt cuộc đã bước vào trận địa mai phục.



Ngô Minh Tác, hai mươi lăm tuổi, kiếp sống phù du cùng gia cảnh bình dân, tầm thường như số đông tất cả mọi người của xã hội nhân loại.

Nếu như hỏi hắn hối hận nhất điều gì, thì đó chính là quá khứ thời học sinh của bản thân.

Không giống với xã hội của nhân loại bình thường, ngoài thi tốt nghiệp và học lên cao hơn để thành đạt và thực hiện nhảy vọt giai cấp, vẫn còn có khá nhiều con đường khác đồng dạng có thể dẫn đến thành công.

Nhưng đối với xã hội văn minh siêu phàm Linh Tố - Elemetus, con đường học tập trong ba năm học cấp ba và thi tốt nghiệp lấy chứng chỉ Linh Tố Sư liền chiếm gọn 99% cơ hội lựa chọn tương lai của mỗi người.



Ngô Minh Tác có R2 hệ Thủy cấp D, Đặc chất cấp C Khoảnh Khắc Sinh Tử, tài năng học tập cũng không đến nỗi nào.

Chỉ cần không ngừng cố gắng, thì tỉ lệ rất cao hắn đã lấy được chứng chỉ Linh Tố Sư tại cuộc kỳ tốt nghiệp trung học, từ đó tương lai liền sáng lạn hơn bây giờ rất rất nhiều.

Tuy nhiên, Ngô Minh Tác lại bỏ qua thời gian hoàng kim của chính mình, không biết quý trọng cơ hội học tập và tu luyện, chỉ luôn ham chơi cùng đám bạn đểu nên xao nhãng việc học, dẫn đến ba năm cấp ba đều chữ thầy trả thầy.

Sau đó tốt nghiệp không thể lấy bằng Linh Tố Sư, tiến độ tu luyện cũng kém một mảng lớn so với học sinh đồng lứa.

Cuối cùng bị quốc gia cưỡng chế học một trường nghề nhằm giáo dục hai năm rồi tức tốc nhảy dù vào một nhà máy sinh vật làm công nhân “kỹ thuật siêu phàm”.

Phải mệt nhọc làm lụng và liên tục xuất sử Linh Tố chín tiếng một ngày, hàng ngày tăng ca lên mười ba, mười bốn tiếng như cơm bữa.

Từ đây cả đời trở thành một bánh răng cơ giới không ngừng xoay chuyển để tạo ra giá trị thặng dư cho xã hội nói chung và cho giới thượng lưu nói riêng.

Thời điểm hắn nhận ra và hối hận thì gần như tất cả đã quá muộn.

Tất cả con đường siêu phàm phía trước hầu như đã bị phong kín, chỉ có thể từ dưới đáy xã hội mà ngóng trông, ngước nhìn phía bầu trời trên cao…

Có lẽ Ngô Minh Tác sẽ vẫn tiếp tục an phận làm một kẻ tầm thường vô vi như vậy, cho đến khi trận t·ai n·ạn tại hơn ba năm trước xảy ra…

Lũ hung thú đã c·ướp đi sinh mạng của ba mẹ hắn một cách vô tình và máu tanh nhất.

Trải qua một khoảng thời gian suy sụp mà c·hết lặng, không biết từ lúc nào, một ngọn lửa bất cam, căm hận cuộc đời, căm hận lấy cả chính bản thân mình đã xuất hiện trong thâm tâm.

Ngô Minh Tác bắt đầu xốc lại tinh thần và giành ra một chút thời gian rảnh rỗi còn sót để tu luyện.

Ông trời cũng không hoàn toàn tuyệt đi đường người, nên hắn tình cờ phát hiện ra bản thân có tài năng về Sinh Vật Học.

Cho nên, ngoài việc tu luyện, Ngô Minh Tác liền tập trung rất nhiều tinh lực vào việc tự học và nghiên cứu Sinh Vật.

Con đường siêu phàm đã gần như không thể theo hướng chính quy để đi lên, các tổ chức chính thức cũng ghét bỏ hắn, Ngô Minh Tác bèn trở thành “khách quen” của chợ đen suốt ba năm nay.

Thi thoảng làm chút nghề phụ là “săn mồi” kiếm tiền cấp tốc, từ đó thông qua chợ đen mua các loại Thuật thức, công pháp tiến cấp và tìm cách lợi dụng Sinh Vật Học để nâng cao tốc độ tu luyện của chính mình.

Sức chiến đấu của hắn liền tăng cao, trong tay đã có đến hơn chục mạng người.

Xông xáo nhiều, gặp nguy hiểm nhiều cũng thành thích ứng, nên sinh ra tính tình tàn nhẫn và liều mạng.

Cũng may nhờ Đặc chất Khoảnh Khắc Sinh Tử cứu cánh, nếu không Ngô Minh Tác đã phải c·hết đi mấy chục lần.

Hiện tại, qua ba năm không ngừng nghiên cứu và thí nghiệm Sinh Vật Học, hắn đã sắp tìm ra được phương pháp tăng lên tốc độ tu luyện, nhưng vật liệu thí nghiệm Hấp Ma Cô rất hiếm có lại bị một kẻ khác mua mất.

Thật đáng c·hết!

Hắn sẽ không để bất cứ thứ gì ngăn cản tiến độ phát triển của mình!

Theo chỉ dẫn của Tạo tác hình la bàn, vận dụng Thuật thức tăng tốc, Ngô Minh Tác nhanh chóng lao vụt tới địa điểm mà con mồi đã dừng chân, một góc phố hoang tàn tại ngoại thành.

Quan sát la bàn và khung cảnh tĩnh lặng xung quanh, hắn liền cảnh giác, âm thầm ngưng tụ Thuật thức chiến đấu.

‘La bàn lại chỉ có thể đánh dấu được vị trí đại khái của kẻ địch trong bán kính năm mươi mét.

Năng lực ẩn nấp của kẻ này, thật không thể khinh thường!’

Ánh mắt hắn hơi híp lại.

Quyết định dẫn xà xuất động, Ngô Minh Tác bèn mở miệng thăm dò với giọng khẳng định chắc chắn:

“Không cần trốn, ta đã biết ngươi đang ở vị trí nào.



Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, mau tự giác đi ra đây nếu như không muốn c·hết!”

Nhưng không có bất kỳ hồi âm, góc phố ngoại thành u ám vẫn tĩnh lặng như bình thường.

Lạch cạch!

Chưa kịp cho Ngô Minh Tác tiếp tục thực hiện các phương pháp đối ứng khác, một tiếng động đột nhiên xuất hiện bên cánh trái của hắn!

Tinh thần đang tập trung cao độ, hắn liền tức tốc phản xạ theo bản năng, hai bàn tay liên được bao bọc bởi một lớp thủ giáp từ hàn băng.

Băng Tinh Phong Linh Thủ!

Vừa dùng Linh Tố Đồng Vị - Băng phát động Thuật thức lưu phái Cường Hóa chuẩn bị sẵn từ trước, hắn vừa quay đầu nhìn về phương hướng phát ra tiếng động và làm động tác phòng thủ.

Khoảnh khắc ánh mắt nhìn thấy một viên đá đang nằm đó, cảm giác nguy hiểm lập tức gõ vang cảnh báo!

Bị lừa rồi!

Ngay lúc quay đầu sang trái, phía cánh phải cách đó hơn mười mét, một thân ảnh trong lớp áo choàng che kín người quen thuộc đã hiện hình!

Đồng thời theo đó là hai tia Hỏa Nhận hóa tuyến tạo thành hình chữ X bắn về phía Ngô Minh Tác!

‘Quá nhanh!’ con ngươi của hắn co rút.

Xoẹt! Đùng!

Thanh âm v·a c·hạm vang lên chát chúa!

Ánh lửa cùng bụi băng tán loạn khắp nơi!

Giáp băng trên cánh tay đã nứt toác.

Đôi mắt âm trầm tới cực điểm, hắn lập tức vận dụng thức Thuấn rồi từ trong khói lửa lao ra, áp sát kẻ địch!

Tuy đã dùng Cường Hóa - Nguyên Tố Hóa bộ phận thân thể thời điểm tiếp xúc với Hỏa Nhận, bất quá Ngô Minh Tác vẫn phải chịu thương tổn nhẹ.

Cảm nhận uy lực Thuật thức không hơn bản thân là Linh Tố Sư level 2 qua tám lần áp súc Linh Tố được bao nhiêu.

Đồng thời đối thủ đã hiển lộ ra lưu phái Tố Hình kiêm Phóng Xạ, hắn thầm thở dài một hơi.

Có thể đánh!

Không để hắn tới gần mình, đối thủ đã tiếp tục liên tiếp phóng ra từng tia Hỏa Nhận màu đỏ như không cần quan tâm tiêu hao!

Phản ứng với thế công của kẻ địch, thân thể hơi khựng lại, Ngô Minh Tác lập tức phát động Thuật thức thứ hai và thứ ba!

Băng Lăng Bích!

Bàn chân dẫm xuống đất, một mặt tường băng dày, trơn nhẵn hình vòng cung đã thành hình!

Tường băng có diện tích năm mét liền đỡ trọn tất cả tuyến lửa sắc bén!

Tiếng động chát chúa lại vang lên không ngừng, kèm theo đó là âm thanh nứt vỡ!

Mượn Băng Lăng Bích đón đỡ và ngăn trở tầm mắt trong chớp nhoáng, hắn chợt làm ra động tác kỳ lạ.

Cong người!

Uốn gối!



Phảng phất hóa thành vận động viên trượt tuyết, thân thể hắn lượn một đường vòng cung với tốc độ cực nhanh tới trước mặt kẻ địch!

Lưu Băng!

Vận dụng tính chất trơn trượt, linh động của Linh Tố Băng tác dụng lên bàn chân, tính chất đông kết băng hóa mặt đất, Thuật thức Lưu Băng thuộc lưu phái Cường Hóa kiêm Phóng Xạ là một Thuật thức tăng tốc rất thông dụng của Linh Tố Sư hệ Băng.

Thân thể lao v·út, thành công áp sát kẻ địch, Ngô Minh Tác mượn quán tính trượt băng tung ra nắm đấm bao bọc bởi Băng Tinh Phong Linh Thủ!

Ngay lúc này, đối tượng cũng khởi động Thuật thức.

Gió, mạnh mẽ thổi phần phật!

Lấy bán kính của người phát động làm trung tâm, một vòng lửa màu đỏ quýt như cơn lốc mạnh mẽ bộc phát!

Kháng Cự Hỏa Hoàn!

Nhận ra Thuật thức phản kích của con mồi, hắn lộ ra nụ cười âm trầm:

“Trò mèo!”

Đã chờ cơ hội này từ lâu, Ngô Minh Tác không có lùi lại, cánh tay vẫn tiếp tục phát lực đánh tới!

Quyền phong mang theo từng trận gió lạnh!

Băng Tinh Phong Linh Thủ!

Băng Kính Quyền!

Băng Tinh Phong Linh Thủ nâng cao tính chất kiên cố cho cánh tay, tính chất đông kết, áp chế tất cả Linh Tố của kẻ địch, đặc biệt là phong ấn, áp chế những Linh Tố phát tán ra ngoài như Thuật thức Kháng Cự Hỏa Hoàn!

Băng Kính Quyền nâng cao tính chất lạnh, tụ hợp và đông kết của Linh Tố Băng, giúp nắm đấm bùng nổ sức mạnh đáng sợ.

Hai Thuật thức lưu phái Cường Hóa hỗ trợ lẫn nhau cùng tụ tập vào một cánh tay, khiến uy lực của đòn đánh mạnh mẽ tới cực điểm!

Chỉ trong khoảnh khắc, vòng lửa đã lập tức b·ị đ·ánh tan!

Quyền phong không dừng lại mảy may mà tiếp tục công kích đến bộ ngực của kẻ địch đang hốt hoảng lùi về phía sau!

Khi nắm đấm sắp chạm lấy thân thể, áo choàng máu đen lập tức tán loạn và biến mất.

Kẻ địch liền hiện ra bộ mặt thật.

Chứng kiến hình dáng kia, con ngươi Ngô Minh Tác bỗng trợn tròn!

Bởi trước mặt hắn là một người máy hoặc rối ngẫu chỉ có chiều cao hơn một mét mới vừa bật nhảy khỏi hai chiếc…gậy cà kheo, né được đòn công kích kinh khủng trong gang tấc.

Bị nắm đấm sượt qua, đôi cà kheo tức tốc hóa băng và vỡ nát thành mảnh vụn!

Nhìn thân thể màu nâu viền đỏ cùng cái miệng rộng đến mang tai của nó tựa như đang cười, tâm lý của hắn đột nhiên rùng mình một cái.

Lại bị lừa!

Trong đầu hắn đã tức tốc nhảy ra ý nghĩ.

Ngay khi Ngô Minh Tác còn chưa kịp thu lực từ đòn đánh, bên cạnh đã xuất hiện dị động!

Một nắm tay thô to bằng cái lu đất đã đấm thẳng tới mặt!

Bốp!

Nếu thời gian quay chậm một phần ngàn giây, người khác có thể nhìn thấy được gò má của hắn hiện ra từng chuỗi “gợn sóng” tuyệt đẹp…

Phảng phất bị xe tải húc một cái, thân thể Ngô Minh Tác liền bay ngang, đục vỡ mặt tường trên phố!

Bình Luận

0 Thảo luận