Cài đặt tùy chỉnh
Mỹ Thực Gia Tại Tu Tiên Giới
Chương 15: Chương 15: Nhân Yêu.
Ngày cập nhật : 2024-11-10 02:36:30Chương 15: Nhân Yêu.
Trong lúc Ngô Đồng đang nấu bữa trưa trên Thanh Giang Lạc thì lúc này ở trên bờ Thanh Giang Hà, một thân ảnh đang vượt qua cánh rừng mà bỏ chạy.
"Các ngươi... các ngươi muốn đuổi tận g·iết tuyệt ta như vậy sao?" Nữ nhân cả người b·ị t·hương không nhẹ, ánh mắt tràn ngập đau đớn nhìn hai người đang t·ruy s·át mình quát lớn.
"Hừ! Nhân Yêu như ngươi không có tư cách tồn tại, Yêu Giới không chấp nhận kẻ như ngươi!" Một con Hổ Yêu gầm lên một tiếng, hướng thẳng về phía nữ nhân t·ấn c·ông.
"Ta chưa từng nghĩ sẽ trở về Yêu Giới tranh đoạt thứ gì của các ngươi... tại sao... tại sao lại ép ta đến bước đường cùng như vậy... tại sao?" Nữ nhân hét lớn, Yêu Khí bộc phát đánh bay Hổ Yêu đang xông tới phía nàng.
"Đồ Sơn Kiều Kiều... ngươi hôm nay muốn trốn cũng không được... ở Thanh Giang Hà này đã bị Yêu Tộc chúng ta bao vây, ngày hôm nay ngươi chỉ có một con đường c·hết mà thôi!" Hổ Yêu gầm lên một tiếng hướng thẳng về phía Đồ Sơn Kiều Kiều t·ấn c·ông một lần nữa.
Đồ Sơn Kiều Kiều không phải Yêu Tộc thuần chủng, nàng là sự kết hợp giữa Nhân Tộc cùng Yêu Tộc sinh ra, cha của nàng là Hồ Tộc Yêu Tộc Đại Tướng mẹ của nàng chỉ là một nữ tử phàm trần, cả hai đã chú định không thể ở bên nhau.
Ấy thế mà nàng lại được sinh ra, nàng từng có một gia đình hạnh phúc, nàng từng có cha có mẹ yêu thương, chỉ đáng tiếc ba trăm năm trước khi cha nàng trở lại Yêu Giới, mẹ của nàng vì thế sinh bệnh mà c·hết, nàng mới biết được thân phận của nàng là Nhân Yêu.
Nhân Tộc không chấp nhận nàng, Yêu Tộc cũng không chấp nhận nàng, nàng vì thế mà vào rừng sâu mà ẩn cư, đến nay đã được ba trăm năm, nàng không hại người cũng không có ý định trở về Yêu Giới, ấy thế mà hôm nay nàng lại bị người của Yêu Tộc t·ruy s·át.
Nàng không hiểu tại sao bản thân nàng đã không tranh không giành, nhưng vẫn bị Yêu Tộc để mắt tới, chẳng lẽ Nhân Yêu là có tội sao.
Đồ Sơn Kiều Kiều hóa thành chân thân, ngay lập tức chín cái đuôi của nàng nở rộ, Yêu Khí bộc phát làm chấn động cả thương khung, lần nữa đẩy lui Hổ Yêu lao tới.
"Xử lý nhanh gọn một chút... thiếu gia cùng phu nhân đã nói không được cho Tướng Quân hay biết chuyện này!" Một con Hồ Yêu bước ra nhìn Hổ Yêu nói.
"Tướng Quân nay bị trọng thương, Yêu Tộc Thống Soái trước sau gì cũng thuộc về Thiếu Gia, chỉ là mối họa này nên trừ khử thì phải trừ khử!" Hổ Yêu nói hết câu sau đó lần thứ ba lao thẳng đến Đồ Sơn Kiều Kiều mà t·ấn c·ông.
"Huyết mạch của Tướng Quân thật mạnh, chỉ là một Nhân Yêu mà cũng mọc ra được chín cái đuôi!" Hồ Yêu lúc này nhìn thấy bóng dáng của Tướng Quân trong hình dạng của Đồ Sơn Kiều Kiều, chỉ đáng tiếc nàng không phải Yêu Tộc thuần chủng, nếu không nàng có thể đã quân lâm Yêu Giới, trở thành Thống Soái chúng yêu rồi.
"Cùng lên!" Hồ Yêu cùng Hổ Yêu cùng lên một lúc, hai tên này đều có tu vi Thái Ất Kim Tiên, còn Đồ Sơn Kiều Kiều tu vi chỉ có Kim Tiên mà thôi, cho dù Huyết Mạch có mạnh hơn nữa, bị áp chế tu vi cũng không có cách nào chống cự nổi.
Đồ Sơn Kiều Kiều bị dồn ép liên tục, nàng biết bản thân không phải đối thủ của Hồ Yêu cùng Hổ Yêu, nàng lúc này chỉ có thể bỏ chạy, chạy được chút nào hay chút đó, nàng không muốn c·hết, nàng vẫn còn rất nhiều chuyện chưa làm xong, nàng chưa thể c·hết ở đây được.
Đồ Sơn Kiều Kiều đạp lên mặt nước mà chạy, nàng đã không còn cách nào nữa rồi, phải chạy, chạy mới có thể sống, nàng đã bị dồn đến bước đường cùng rồi.
"Đuổi theo... không được để cho nàng ta sống sót!" Hồ Yêu ngay lập tức đuổi theo, tốc độ tăng lên một cách nhanh chóng, Huyết Mạch Cửu Vĩ Hồ đúng là khó g·iết, cho dù chênh lệch một đại cảnh giới, hai người cùng lên vẫn không có cách nào g·iết được Đồ Sơn Kiều Kiều ngay tức khắc.
Đồ Sơn Kiều Kiều đạp lên mặt nước của Thanh Giang Hà bỏ chạy, lúc này nàng nhìn thấy một Tửu Điếm trôi nổi trên Thanh Giang Hà, không biết có thế lực nào đó hay là trời xui đất khiến, khiến cho nàng dùng lại bước chân, ghé vào Tửu Điếm này.
"Đã không còn đường chạy, vậy thì c·hết tại đây vậy!" Đồ Sơn Kiều Kiều khí lực dần dần yếu đi, nàng lúc này khí lực chỉ còn đủ bước vào bên trong Thanh Giang Lạc mà thôi, nàng đã kiệt quệ rồi.
Ngô Đồng vừa dọn thức ăn lên bàn xong xuôi, thì lúc này ở trước cửa lại xuất hiện một bóng người, hôm nay lại có khách đến, phúc phần của Tuệ Minh đại sư để lại cho hắn đúng là tốt mà.
"Khách nhân đã đến, tại sao lại đứng ở bên ngoài? Mời vào!" Ngô Đồng ngay lập tức đứng dậy, bước ra bên ngoài, mời nữ nhân nửa người nửa yêu vào bên trong.
"Ông chủ... ta đang bị người t·ruy s·át, đi vào bên trong Tửu Điếm của ông chủ, có ảnh hưởng đến việc làm ăn của ông chủ hay không?" Đồ Sơn Kiều Kiều nhìn Ngô Đồng có chút tầm thường, ngay cả một tiên linh lực cũng không có người này là một người phàm, không phải tiên nhân hay là tu sĩ.
"Không sao... người đến là khách, nếu có ác ý chỉ cần đuổi đi là được rồi!" Ngô Đồng không có sợ sệt chút nào, hắn có Lĩnh Vực Vô Địch cho dù bây giờ có Thánh Nhân đến hắn cũng không sợ.
Đồ Sơn Kiều Kiều nghi hoặc nhìn Ngô Đồng một cái, nhưng nàng cũng không có nói gì thêm nữa, nàng nghe được một mùi thơm từ bên trong truyền ra, khiến cho v·ết t·hương của nàng dịu đi rất nhiều, tựa như mùi hương này có thể chữa thương cho nàng.
Lúc này ở bên ngoài Thanh Giang Hà, Hồ Yêu cùng Hổ Yêu đuổi theo Đồ Sơn Kiều Kiều, bọn chúng nhìn thấy nàng ghé vào một cái Tửu Điếm, làm cho bọn chúng kinh ngạc là cái Tửu Điếm này có một loại nguy hiểm nào đó cực kỳ đáng sợ, khiến cho bọn chúng thân thể run rẩy.
"Hồ chúng ta bây giờ làm sao? Thanh Giang Hà xuất hiện một Tửu Điếm chắc chắn không được bình thường!" Hổ Yêu liếc mắt nhìn sang Hồ Yêu hỏi, hắn cũng không dám vọng động, sợ rằng sẽ gặp bất trắc.
"Suy nghĩ nhiều vô ít, hôm nay cho dù phải c·hết cũng phải g·iết Đồ Sơn Kiều Kiều!" Hồ Yêu đã không còn đường lui, nếu không g·iết được Đồ Sơn Kiều Kiều thì mạng của hắn cũng sẽ không còn, chỉ còn cách g·iết nàng hắn mới có con đường sống.
"Vậy được, chúng ta đi g·iết Đồ Sơn Kiều Kiều!" Hổ Yêu lúc này cũng không có sợ hãi nữa, hắn cũng như Hồ Yêu nếu không g·iết được Đồ Sơn Kiều Kiều thì hắn cũng sẽ m·ất m·ạng.
Hồ Yêu cùng Hổ Yêu cũng không có vọng động ngay lập tức xông vào bên trong g·iết người, ai mà biết ở bên trong Tửu Điếm này có cao nhân hay cao thủ ẩn nấp.
"Tại hạ Hồ Thiên Vũ thuộc hạ của Yêu Hậu của Yêu Giới, bọn ta đến đây để bắt Đồ Sơn Kiều Kiều, mong ông chủ đem nàng giao ra, chúng ta không muốn xông vào bên trong bắt người!" Hồ Yêu ngay lập tức mở miệng nói lớn.
"Ông chủ mau giao người ra... đừng trách chúng ta xông vào bắt người... đừng vì một người khiến cho Nhân Giới cùng Yêu Giới sẽ trở nên xung đột!" Hổ Yêu ngay lập tức mở miệng hù dọa.
Ngô Đồng ở bên trong Tửu Điếm nghe được âm thanh của Hồ Yêu cùng Hổ Yêu lên tiếng, ánh mắt của hắn nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy một con hổ màu vàng to lớn đứng bằng hai chân, tay vác theo một thanh đao to lớn vô cùng.
Bên cạnh là một nam nhân có chút giống với Nhân Tộc chỉ là trên đầu có hai cái lỗ tai, sau lưng có ba cái đuôi, khuôn mặt tuyệt mỹ vô song, có lẽ hai người này chính là hai người đang t·ruy s·át Đồ Sơn Kiều Kiều.
Trong lúc Ngô Đồng đang nấu bữa trưa trên Thanh Giang Lạc thì lúc này ở trên bờ Thanh Giang Hà, một thân ảnh đang vượt qua cánh rừng mà bỏ chạy.
"Các ngươi... các ngươi muốn đuổi tận g·iết tuyệt ta như vậy sao?" Nữ nhân cả người b·ị t·hương không nhẹ, ánh mắt tràn ngập đau đớn nhìn hai người đang t·ruy s·át mình quát lớn.
"Hừ! Nhân Yêu như ngươi không có tư cách tồn tại, Yêu Giới không chấp nhận kẻ như ngươi!" Một con Hổ Yêu gầm lên một tiếng, hướng thẳng về phía nữ nhân t·ấn c·ông.
"Ta chưa từng nghĩ sẽ trở về Yêu Giới tranh đoạt thứ gì của các ngươi... tại sao... tại sao lại ép ta đến bước đường cùng như vậy... tại sao?" Nữ nhân hét lớn, Yêu Khí bộc phát đánh bay Hổ Yêu đang xông tới phía nàng.
"Đồ Sơn Kiều Kiều... ngươi hôm nay muốn trốn cũng không được... ở Thanh Giang Hà này đã bị Yêu Tộc chúng ta bao vây, ngày hôm nay ngươi chỉ có một con đường c·hết mà thôi!" Hổ Yêu gầm lên một tiếng hướng thẳng về phía Đồ Sơn Kiều Kiều t·ấn c·ông một lần nữa.
Đồ Sơn Kiều Kiều không phải Yêu Tộc thuần chủng, nàng là sự kết hợp giữa Nhân Tộc cùng Yêu Tộc sinh ra, cha của nàng là Hồ Tộc Yêu Tộc Đại Tướng mẹ của nàng chỉ là một nữ tử phàm trần, cả hai đã chú định không thể ở bên nhau.
Ấy thế mà nàng lại được sinh ra, nàng từng có một gia đình hạnh phúc, nàng từng có cha có mẹ yêu thương, chỉ đáng tiếc ba trăm năm trước khi cha nàng trở lại Yêu Giới, mẹ của nàng vì thế sinh bệnh mà c·hết, nàng mới biết được thân phận của nàng là Nhân Yêu.
Nhân Tộc không chấp nhận nàng, Yêu Tộc cũng không chấp nhận nàng, nàng vì thế mà vào rừng sâu mà ẩn cư, đến nay đã được ba trăm năm, nàng không hại người cũng không có ý định trở về Yêu Giới, ấy thế mà hôm nay nàng lại bị người của Yêu Tộc t·ruy s·át.
Nàng không hiểu tại sao bản thân nàng đã không tranh không giành, nhưng vẫn bị Yêu Tộc để mắt tới, chẳng lẽ Nhân Yêu là có tội sao.
Đồ Sơn Kiều Kiều hóa thành chân thân, ngay lập tức chín cái đuôi của nàng nở rộ, Yêu Khí bộc phát làm chấn động cả thương khung, lần nữa đẩy lui Hổ Yêu lao tới.
"Xử lý nhanh gọn một chút... thiếu gia cùng phu nhân đã nói không được cho Tướng Quân hay biết chuyện này!" Một con Hồ Yêu bước ra nhìn Hổ Yêu nói.
"Tướng Quân nay bị trọng thương, Yêu Tộc Thống Soái trước sau gì cũng thuộc về Thiếu Gia, chỉ là mối họa này nên trừ khử thì phải trừ khử!" Hổ Yêu nói hết câu sau đó lần thứ ba lao thẳng đến Đồ Sơn Kiều Kiều mà t·ấn c·ông.
"Huyết mạch của Tướng Quân thật mạnh, chỉ là một Nhân Yêu mà cũng mọc ra được chín cái đuôi!" Hồ Yêu lúc này nhìn thấy bóng dáng của Tướng Quân trong hình dạng của Đồ Sơn Kiều Kiều, chỉ đáng tiếc nàng không phải Yêu Tộc thuần chủng, nếu không nàng có thể đã quân lâm Yêu Giới, trở thành Thống Soái chúng yêu rồi.
"Cùng lên!" Hồ Yêu cùng Hổ Yêu cùng lên một lúc, hai tên này đều có tu vi Thái Ất Kim Tiên, còn Đồ Sơn Kiều Kiều tu vi chỉ có Kim Tiên mà thôi, cho dù Huyết Mạch có mạnh hơn nữa, bị áp chế tu vi cũng không có cách nào chống cự nổi.
Đồ Sơn Kiều Kiều bị dồn ép liên tục, nàng biết bản thân không phải đối thủ của Hồ Yêu cùng Hổ Yêu, nàng lúc này chỉ có thể bỏ chạy, chạy được chút nào hay chút đó, nàng không muốn c·hết, nàng vẫn còn rất nhiều chuyện chưa làm xong, nàng chưa thể c·hết ở đây được.
Đồ Sơn Kiều Kiều đạp lên mặt nước mà chạy, nàng đã không còn cách nào nữa rồi, phải chạy, chạy mới có thể sống, nàng đã bị dồn đến bước đường cùng rồi.
"Đuổi theo... không được để cho nàng ta sống sót!" Hồ Yêu ngay lập tức đuổi theo, tốc độ tăng lên một cách nhanh chóng, Huyết Mạch Cửu Vĩ Hồ đúng là khó g·iết, cho dù chênh lệch một đại cảnh giới, hai người cùng lên vẫn không có cách nào g·iết được Đồ Sơn Kiều Kiều ngay tức khắc.
Đồ Sơn Kiều Kiều đạp lên mặt nước của Thanh Giang Hà bỏ chạy, lúc này nàng nhìn thấy một Tửu Điếm trôi nổi trên Thanh Giang Hà, không biết có thế lực nào đó hay là trời xui đất khiến, khiến cho nàng dùng lại bước chân, ghé vào Tửu Điếm này.
"Đã không còn đường chạy, vậy thì c·hết tại đây vậy!" Đồ Sơn Kiều Kiều khí lực dần dần yếu đi, nàng lúc này khí lực chỉ còn đủ bước vào bên trong Thanh Giang Lạc mà thôi, nàng đã kiệt quệ rồi.
Ngô Đồng vừa dọn thức ăn lên bàn xong xuôi, thì lúc này ở trước cửa lại xuất hiện một bóng người, hôm nay lại có khách đến, phúc phần của Tuệ Minh đại sư để lại cho hắn đúng là tốt mà.
"Khách nhân đã đến, tại sao lại đứng ở bên ngoài? Mời vào!" Ngô Đồng ngay lập tức đứng dậy, bước ra bên ngoài, mời nữ nhân nửa người nửa yêu vào bên trong.
"Ông chủ... ta đang bị người t·ruy s·át, đi vào bên trong Tửu Điếm của ông chủ, có ảnh hưởng đến việc làm ăn của ông chủ hay không?" Đồ Sơn Kiều Kiều nhìn Ngô Đồng có chút tầm thường, ngay cả một tiên linh lực cũng không có người này là một người phàm, không phải tiên nhân hay là tu sĩ.
"Không sao... người đến là khách, nếu có ác ý chỉ cần đuổi đi là được rồi!" Ngô Đồng không có sợ sệt chút nào, hắn có Lĩnh Vực Vô Địch cho dù bây giờ có Thánh Nhân đến hắn cũng không sợ.
Đồ Sơn Kiều Kiều nghi hoặc nhìn Ngô Đồng một cái, nhưng nàng cũng không có nói gì thêm nữa, nàng nghe được một mùi thơm từ bên trong truyền ra, khiến cho v·ết t·hương của nàng dịu đi rất nhiều, tựa như mùi hương này có thể chữa thương cho nàng.
Lúc này ở bên ngoài Thanh Giang Hà, Hồ Yêu cùng Hổ Yêu đuổi theo Đồ Sơn Kiều Kiều, bọn chúng nhìn thấy nàng ghé vào một cái Tửu Điếm, làm cho bọn chúng kinh ngạc là cái Tửu Điếm này có một loại nguy hiểm nào đó cực kỳ đáng sợ, khiến cho bọn chúng thân thể run rẩy.
"Hồ chúng ta bây giờ làm sao? Thanh Giang Hà xuất hiện một Tửu Điếm chắc chắn không được bình thường!" Hổ Yêu liếc mắt nhìn sang Hồ Yêu hỏi, hắn cũng không dám vọng động, sợ rằng sẽ gặp bất trắc.
"Suy nghĩ nhiều vô ít, hôm nay cho dù phải c·hết cũng phải g·iết Đồ Sơn Kiều Kiều!" Hồ Yêu đã không còn đường lui, nếu không g·iết được Đồ Sơn Kiều Kiều thì mạng của hắn cũng sẽ không còn, chỉ còn cách g·iết nàng hắn mới có con đường sống.
"Vậy được, chúng ta đi g·iết Đồ Sơn Kiều Kiều!" Hổ Yêu lúc này cũng không có sợ hãi nữa, hắn cũng như Hồ Yêu nếu không g·iết được Đồ Sơn Kiều Kiều thì hắn cũng sẽ m·ất m·ạng.
Hồ Yêu cùng Hổ Yêu cũng không có vọng động ngay lập tức xông vào bên trong g·iết người, ai mà biết ở bên trong Tửu Điếm này có cao nhân hay cao thủ ẩn nấp.
"Tại hạ Hồ Thiên Vũ thuộc hạ của Yêu Hậu của Yêu Giới, bọn ta đến đây để bắt Đồ Sơn Kiều Kiều, mong ông chủ đem nàng giao ra, chúng ta không muốn xông vào bên trong bắt người!" Hồ Yêu ngay lập tức mở miệng nói lớn.
"Ông chủ mau giao người ra... đừng trách chúng ta xông vào bắt người... đừng vì một người khiến cho Nhân Giới cùng Yêu Giới sẽ trở nên xung đột!" Hổ Yêu ngay lập tức mở miệng hù dọa.
Ngô Đồng ở bên trong Tửu Điếm nghe được âm thanh của Hồ Yêu cùng Hổ Yêu lên tiếng, ánh mắt của hắn nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy một con hổ màu vàng to lớn đứng bằng hai chân, tay vác theo một thanh đao to lớn vô cùng.
Bên cạnh là một nam nhân có chút giống với Nhân Tộc chỉ là trên đầu có hai cái lỗ tai, sau lưng có ba cái đuôi, khuôn mặt tuyệt mỹ vô song, có lẽ hai người này chính là hai người đang t·ruy s·át Đồ Sơn Kiều Kiều.
Gợi Ý Cho Bạn
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận